– Thị trưởng Hồ không cần sốt ruột, tôi nghĩ Tập đoàn Đạt Tài có lẽ đang chuẩn bị cho công tác giai đoạn đầu, tính cách chủ tịch Thành không phải là người hai lời, nếu làm sẽ dốc toàn lực ra. Hẳn là Tập đoàn Đạt Tài đang trong trù bị kinh phí của giai đoạn đầu, điều động lực lượng kỹ thuật nòng cốt các nơi, chuẩn bị đợi thời cơ chín mùi, liền ồ ạt tiến quân vào quận Hạ Mã, tranh thủ một khi xâm nhập, thì là một cục diện khí thế ngất trời
Lời Hạ Tưởng nói ra rất hàm súc, nhưng trọng điểm lại dừng trên thời cơ chín mùi. Hồ Tăng Chu cũng nhận thức rõ ràng, vấn đề nhân sự của quận Hạ Mã một ngày không xác thực, thì kinh phí Tập đoàn Đạt Tài thêm một ngày không đưa ra. Ông cũng là người chìm nổi trong quan trường vài chục năm, lẽ ra không nên thiếu kiên nhẫn, tuy nhiên trăm cay nghìn đắng rốt cục có thể thúc đẩy thành lập quận Hạ Mã, mà quận Hạ Mã có được thành công hay không, liên quan đến con đường làm quan sau này của ông có được thông suốt hay không, sự tình liên quan đến tiền đồ bản thân, ai cũng không thể lơ là! Mà kinh phí của Tập đoàn Đạt Tài lại chính là mấu chốt trong mấu chốt, Hồ Tăng Chu nhất thời nóng vội cũng không thể tránh được. May là vấn đề nhân sự của quận Hạ Mã, trong vòng một tuần có lẽ sẽ được hạ màn. Dù sao việc trong quan trường, nhất thiết là phải có một trình tự phải đi, trình tự nhất định phải đi đúng, nếu không bị người chỉ trách thì cũng phiển toái
Hồ Tăng Chu cũng biết chỗ lo lắng của Hạ Tưởng, liền vỗ vai Hạ Tưởng, kiên định mạnh mẽ nói:
– Không đề cập tới việc cậu thúc đẩy tạo ra bao nhiêu cống hiến cực lớn cho quận Hạ Mã, chỉ riêng việc cậu kéo kinh phí cho quận Hạ Mã, cùng với năng lực bản thân, cậu chính là người có một không hai được tuyển chọn vào Bí thư quận ủy quận Hạ Mã, không ai có thể chiếm đoạt vị trí của cậu
– Có mặt Bí thư Trần, có mặt tôi, thành phố Yến vẫn còn trong tầm khống chế
Dù có được lời hứa hẹn hai bên bí thư và thị trưởng, đổi người khác, có lẽ đã sớm vui mừng lộ rõ trên mặt, mặt ngoài Hạ Tưởng vô cùng cảm kích mà cảm ơn Hồ Tăng Chu, vừa ra khỏi cửa, hắn liền hơi hơi nhíu mày
Vì sao Trần Phong và Hồ Tăng Chu càng chắc chắc, trong lòng hắn càng hoài nghi không yên?
Hạ Tưởng lại đi tới văn phòng Lý Đinh Sơn trên lầu
Lý Đinh Sơn đang chú tâm phê duyệt tài liệu, vừa thấy Hạ Tưởng, lập tức đem công việc đặt qua một bên, quan tâm hỏi han:
– Thế nào, gặp qua bí thư Trần và thị trưởng Hồ rồi?
Hạ Tưởng có thể thấy được sự thân thiết của Lý Đinh Sơn so với Trần Phong và Hồ Tăng Chu, bên trong càng nhiều thêm một phần thân tình, liền cảm kích gật đầu nói:
– Gặp rồi, cũng nói xong rồi, bí thư Trần và thị trưởng Hồ vẫn giữ vững lập trường không thay đổi
Lý Đinh Sơn cũng không biết xuất phát từ nguyên nhân nào, cũng như Hạ Tưởng, trước sau cứ cảm thấy trong lòng bất an, có lẽ là quá để ý lần thăng chức này của Hạ Tưởng, sợ rằng có chỗ nào sơ sẩy, dù sao vẫn muốn khống chế trăm phần trăm tình hình trong phạm vi an toàn
Sự tình trong quan trường, nào giờ chưa từng có bảo đảm trăm phần trăm, mặc dù Lý Đinh Sơn cũng biết được điểm này, nhưng xuất phát từ sự trân trọng và quan tâm đối với Hạ Tưởng, lần thăng chức này của Hạ Tưởng, so với lần trước hắn đặc biệt cất nhắc còn khiến người ta lo lắng.
Phó Tiên Phong chẳng những nắm quyền của Phó bí thư, hơn nữa còn là người phát ngôn của Phó gia, phía sau thì có thế lực khổng lồ của gia tộc và là một người có hậu thuẫn hết sức quan trọng ảnh hưởng mạnh mẽ
Chuyện trên chính trị, cũng không phải là nói không có hành động không biết lượng sức, đổi người khác, Lý Đinh Sơn có lẽ sẽ nghĩ rằng hành động này của Phó Tiên Phong là càn quấy, không có nhiều lo lắng, nhưng vì thân phận Phó Tiên Phong rất đặc thù, ông trước sau khó mà loại bỏ. Bởi vì cho tới nay, ông đều đang âm thầm quan sát Phó Tiên Phong, đối với vị Thái Tử đảng này rút ra kết luận là, làm việc khiêm tốn, lòng dạ sâu sắc, hiểu được đạo lý cân bằng, cũng có đủ sự kiên trì, là một đối thủ đáng sợ.
Chính vì vậy, Lý Đinh Sơn mới không dám đối với sự đề cử của Phó Tiên Phong xem như là một sự phá rối vô nghĩa, mà một lòng nhận định Phó Tiên Phong chính là muốn nắm bắt ngai vàng Bí thư Quận ủy
Lý Đinh Sơn trải qua một phen suy nghĩ cặn kẽ, nói:
– Một tiếc nuối chính là, ân tình lão Sử đã dùng hết, nếu không thật có xuất hiện tình huống gì không thể đoán trước, lão Sử ra tay nhất định có thể ngăn cơn sóng dữ. Lúc này thành phố Yến do tôi chặt chẽ trông coi, cậu tốt nhất nên cùng Bí thư Diệp, Chủ tịch tỉnh Phạm chào hỏi lần nữa. Nếu bọn họ không thay đổi lập trường ủng hộ đối với cậu, nhất định có thể bảo đảm tuyệt đối hoàn toàn không sơ sót
Hạ Tưởng ngầm hiểu mà gật gật đầu.
Lại cùng Lý Đinh Sơn nói thêm một lát, mắt thấy đã tới giờ tan sở, Hạ Tưởng cũng không cần phải lại tới Tỉnh ủy, liền đưa ra đề xuất mời Lý Đinh Sơn cùng ăn cơm. Lý Đinh Sơn cũng không khách khí với Hạ Tưởng, liền nhận lời
Suy nghĩ một chút, Lý Đinh Sơn lại đề nghị mời Phương Tiến Giang cùng đi, Hạ Tưởng đượng nhiên vui lòng, liền tự mình đi lên lầu mời Phương Tiến Giang. Giữa Phương Tiến Giang và Hạ Tưởng cũng có chút ăn ý, cũng không do dự mà gật đầu
Ba người cùng nhau đi ra ngoài, vừa đi tới dưới lầu, vừa hay trùng hợp thế nào gặp ngay Phó Tiên Phong và Đàm Long.
Phó Tiên Phong ăn mặc giản dị, tinh thần không tệ, nét mặt tươi cười, vừa gặp Hạ Tưởng liền nhiệt tình chủ động nói:
– Đồng chí Hạ Tưởng, đã lâu không gặp, dạo này khỏe không? Xem ra tâm trạng của cậu không tệ lắm, thấy rõ công tác gần đây khá thuận lợi, ha ha
Đàm Long đứng bên cạnh Phó Tiên Phong, trên mặt lộ ra nụ cười thản nhiên, không chút để ý liếc nhìn Lý Đinh Sơn và Phương Tiến Giang một cái, hơi gật đầu.
Hạ Tưởng cười nói:
– Cảm ơn bí thư Phó đã nhớ tới, cũng tốt, tất cả đều tốt. Khí sắc bí thư Phó cũng không tồi, xem ra tâm trạng gần đây cũng rất tốt
– Công việc thuận lợi, mọi chuyện như ý, tâm trạng tự nhiên tốt thôi
Phó Tiên Phong khi nói chuyện cũng khách khí gật đầu chào hỏi Lý Đinh Sơn và Phương Tiến Giang, lại hỏi
– Thế nào, cùng với hai vị lãnh đạo đi ăn cơm?
Đã đụng mặt nhau rồi, cũng không cần phải dấu diếm. Hạ Tưởng liền có sao nói vậy:
– Đã lâu không gặp Trưởng ban thư ký và Trưởng ban Phương, vừa đúng lúc từ thủ đô trở về, nên muốn cùng hai vị lãnh đạo tâm sự trò chuyện. Bí thư Phó đang tính đi đâu, cũng là đi ăn cơm?
Phó Tiên Phong khẽ gật đầu, nhìn Đàm Long liếc mắt một cái:
– Tôi và Phó thị trưởng Đàm tới một quán cá nướng mới mở ăn thử, nghe nói rất ngon
Đàm Long nói tiếp nói:
– Đúng thế, do Chiến Mặc giới thiệu, anh ta đi lấy xe, sao còn chưa đến?
Còn chưa dứt lời, chiếc audi chở khách liền đậu trước cửa! Sau đó một người đàn ông trung niên mặt trắng mắt tròn xuống xe, vầng trán y có sự điềm đạm, nhưng hai mắt có thần, làm cho người ta cảm giác được khí khái hào hùng. Tổng thể mà nói là một người cử chỉ trầm ổn rất có tướng quan
Hạ Tưởng không nghĩ tới, hắn mới quay về thành phố Yến, liền cùng Bạch Chiến Mặc tiếp xúc ngay mặt lần đầu tiên
Bạch Chiến Mặc đầu tiên là khách khí chào hỏi Phương Tiến Giang và Lý Đinh Sơn, sau đó vẻ mặt như cười như không, nhìn đánh giá Hạ Tưởng một cái. Hạ Tưởng cũng dường như không có gì nhìn Bạch Chiến Mặc một cái, liền gật đầu với y, xem như ra hiệu. Phó Tiên Phong đợi ánh mắt hai người giao lưu xong, mới làm bộ nhớ ra, nói:
– Quên giới thiệu các anh, Chiến Mặc, vị này chính là đồng chí Hạ Tưởng mà tôi thường nhắc tới với anh, đồng chí Hạ Tưởng tuổi trẻ đầy hứa hẹn. Nhiều chỗ anh phải học tập từ anh ta
Theo sau lại hướng về Hạ Tưởng nói:
– Đồng chí Hạ Tưởng, vị này chính là đồng chí Bạch Chiến Mặc của văn phòng thông Tin, đồng chí Bạch Chiến Mặc là một trong số ít cán bộ có bằng cấp cao, anh ta có tư tưởng, có học thức, là cán bộ tốt tận tụy với công việc
Phó Tiên Phong đối với hai người Hạ Tưởng và Bạch Chiến Mặc khen ngợi vài câu, tính toán thật chu toàn
Hạ Tưởng và Bạch Chiến Mặc gần như đồng thời giơ tay ra, hai tay hai người nắm chặt nhau, cùng đồng thanh nói:
– Hân hạnh, hân hạnh
Hạ Tưởng cảm nhận được trong tay Bạch Chiến Mặc truyền đến sức lực mạnh mẽ, nghĩ thầm rằng nhìn bề ngoài Bạch Chiến Mặc không phải loại mạnh mẽ có sức lực như Khổng Vũ, nhưng sức lực trên tay y không chứng minh là một người cực có dục vọng quyền lực, liền nói lại một câu:
– Nghe nói trưởng phòng Bạch kinh nghiệm phong phú, vừa tham gia xây dựng công trình trọng đại, lại có trình độ chuyên môn trong công tác uỷ ban trung ương, là một cán bộ kỹ thuật toàn diện hiếm thấy, hiếm có hiếm có
Ấn tượng đầu tiên của Bạch Chiến Mặc đối với Hạ Tưởng là, mềm mỏng nhưng không mềm yếu, nói chuyện biết tiến biết lùi, cử chỉ có lễ độ, trong sự vững vàng để lộ sự ôn hòa và bình tĩnh, tạo cho người khác có cảm giác như gió mùa xuân, không khỏi âm thầm ngạc nhiên, bình thường thì chìm nổi trong quan trường mười mấy năm trở lên, có đủ sự từng trải và kinh nghiệm, mới có thể trong sự bình tĩnh ung dung, cho người ta cảm giác thoải mái tự nhiên. Hạ Tưởng mới 28 tuổi, sao lại cho y một cảm giác đầy lắng đọng nặng nề?
Bạch Chiến Mặc tin rằng cảm giác của y là thật. Y năm nay 33 tuổi, tuy không hơn Hạ Tưởng là bao, nhưng tự nhận thấy kinh nghiệm từng trải phức tạp hơn nhiều so với Hạ Tưởng. Từ tầng lớp thấp nhất là công nhân và nhân viên kỹ thuật, tới cán bộ cơ sở, và quan lớn các bộ và uỷ ban trung ương quốc gia, y tiếp xúc qua đủ loại nhân vật, tự cho là có mắt nhìn người vô cùng chính xác. Hôm nay vừa gặp Hạ Tưởng, khiến y cảm thấy nghi ngờ đối với cách nhìn cùa mình, bởi vì y có chút không nhìn thấu Hạ Tưởng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/09/2017 12:39 (GMT+7) |