Tuy nhiên nghe Hạ Tưởng giải thích một phen, phẫn nộ trong lòng cũng giảm đi không ít, nhưng vẫn có cơn giận còn sót lại, bởi vì xác thật thủ đô gọi đến, thái độ vô cùng cứng rắn, mạnh mẽ, giọng điệu cũng không quá thân thiện, khiến ông không duyên cớ đã bị áp lực, căn nguyên hết thảy đều trên người Hạ Tưởng, vẫn thấy Hạ Tưởng không quá hài lòng, liền nói:
– Cho dù thành phố Yến thông qua bổ nhiệm của cậu, nhưng thái độ của Ngô gia vô cùng kiên quyết, e rằng không dễ bỏ qua. Hơn nữa tôi nghe nói, Bộ đường sắt vốn đã phê duyệt hạng mục tuyến đường sắt nối ra biển của thành phố Đan Thành, lại tạm thời phê mà không phát, bị ép lại. Cậu nói xem, cậu đã gây ra rắc rối lớn thế nào?
Biểu hiện của Phạm Duệ Hằng ở thời điểm mấu chốt ngược lại không bằng Diệp Thạch Sinh, Hạ Tưởng cũng có thể hoàn toàn hiểu lập trường của Phạm Duệ Hằng, dù sao chủ tịch tỉnh so với bí thư, cũng kém chút, tuy rằng chỉ là chút ít, nhưng có khả năng là cái hào rộng không thể vượt qua được. Phạm Duệ Hằng sợ rằng vì nguyên nhân của hắn, mà khiến Ngô Tài Dương có cách nhìn không tốt đối với ông, dẫn đến ảnh hưởng bước tiếp theo thuận lợi tiếp nhận bí thư tỉnh ủy của ông thì rắc rối to. Đứng trên lập trường của Phạm Duệ Hằng, Hạ Tưởng có thể vô cùng lý giải sự bất mãn và phẫn nộ của ông.
Mặc dù trong lòng Hạ Tưởng đối với biểu hiện của Phạm Duệ Hằng lúc mấu chốt không bằng Diệp Thạch Sinh, cũng hơi có chút thất vọng. Nhưng giao tiếp giữa người và người, vẫn phải xem thực lực và lợi ích cao nhất, giữa hắn và Phạm Duệ Hằng có lợi ích điểm giống nhau cũng có, nhưng lại không nhiều. Một khi hắn rời khỏi tỉnh ủy, vị trí của hắn trong lòng Phạm Duệ Hằng sẽ hạ thấp, Phạm Duệ Hằng lúc này biểu lộ ra ngoài bất mãn, chẳng qua là một lần bộc phát trước mà thôi.
Không ngoài dự kiến, sau khi Diệp Thạch Sinh giải nhiệm, Phạm Duệ Hằng khẳng định sẽ tiếp nhận chức vụ Bí thư Tỉnh ủy, cho nên tạo quan hệ tốt với nhân vật số một tương lai của tỉnh Yến, vẫn là nhiệm vụ cấp bách vô cùng cần thiết. Hạ Tưởng không thể không lần nữa nhận lỗi lầm của hắn, đồng thời, nói ra quan hệ mịt mờ giữa hắn và Liên Nhược Hạm, lại ám chỉ phân lượng của Liên Nhược Hạm trong lòng ông cụ, kể cả thái độ Ngô Tài Hà, Ngô Tài Giang, xem như đang tỏ rõ với Phạm Duệ Hằng, Ngô Tài Dương tuy rằng thế mạnh, nhưng không có nhiều chỗ đứng trong Ngô gia, hơn nữa bây giờ chẳng những ông cụ đã chấp nhận mẹ con Liên Nhược Hạm, Ngô Tài Giang và Ngô Tài Hà cũng mặc nhận tình cảnh hiện nay của Liên Nhược Hạm, nói không chừng sau này Ngô Tài Dương cũng sẽ có ngày hồi tâm chuyển ý.
Đồng thời, Hạ Tưởng cũng nói ra nội tình ông cụ Khâu ra mặt thuyết phục ông cụ Ngô.
Phạm Duệ Hằng nghe xong, ánh mắt lấp lánh, tâm tư chìm nổi, không khỏi quan sát Hạ Tưởng thêm vài lần.
Ông dần dần bình tĩnh lại suy nghĩ, trong lòng đột nhiên lóe ra một ý niệm trong đầu, Hạ Tưởng quả thật nói không sai, Ngô Tài Dương có giận, có phẫn nộ, xét đến cùng cũng là chuyện nhà của Ngô gia, cho dù hiện nay ông muốn trừng trị Hạ Tưởng, cũng sẽ có một ngày thay đổi chủ ý, giữa cha con còn có mối thù cả đời?
Cho dù Ngô Tài Dương không thể tha thứ cho Hạ Tưởng, nể mặt mẹ con Liên Nhược Hạm, sau cùng cũng sẽ chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không. Còn đối với kết quả sau cùng thế nào, người ngoài không dễ suy đoán, nhưng chung quy tính ra, Hạ Tưởng trong lòng Ngô Tài Dương, vẫn có quan hệ gần hơn người ngoài một chút. Hiện nay ông hà tất phải thay Ngô Tài Dương nôn nóng gây khó dễ cho Hạ Tưởng? Đợi đến khi Ngô Tài Dương hồi tâm chuyển ý, cũng chưa chắc sẽ nhớ đến cái tốt của ông, nhưng nếu ông vì vậy mà hoàn toàn đắc tội với Hạ Tưởng, cũng là không đáng.
Hạ Tưởng hiện mới 28 tuổi đã là Chủ tịch quận cấp Phó giám đốc sở, đã quản lý mặt chính trị, tiền đồ không thể hạn chế. Bởi vì chuyện của Ngô gia, thành phố Yến có Mai Thái Bình thay hắn ra mặt, thủ đô thậm chí có ông cụ Khâu ra mặt, một mình Hạ Tưởng đã tác động đến thần kinh của vô số người, hơn nữa Hạ Tưởng xưa nay đối với ông thái độ cung kính, cũng có ý đứng vào hàng ngũ, tỉnh Yến sau cùng sẽ là tỉnh Yến của ông, sau này còn quá nhiều chỗ có thể trọng dụng Hạ Tưởng, ông càng không cần thiết phải lạnh lùng và xa lánh với Hạ Tưởng.
– Nói thì nói vậy, nhưng tuyến đường sắt nối ra biển của thành phố Đan Thành lại bị ép xuống, cũng là một chuyện rắc rối.
Giọng điệu của Phạm Duệ Hằng rõ ràng đã dịu xuống bớt, nhưng mà vẫn mang bất mãn nói
– Tôi đành phải chào hỏi thêm nhiều nơi, tuyến đường sắt nối ra biển liên quan trọng đại, nhất thiết phải nhanh chóng đầu năm khởi công, kéo càng lâu, càng bất lợi đối với nhà máy thép Đan Thành.
Nói xong, lại hơi trách cứ mà trừng mắt nhìn Hạ Tưởng, giọng điệu đã tràn đầy yêu quý và ý khiển trách của bề trên:
– Cậu đó, điềm đạm, chắc chắn là chuyện tốt, nhưng không thể làm việc ổn thỏa hơn một chút sao? Tôi cũng biết với tuổi tác hiện nay của cậu cùng Phạm Tranh cũng xấp xỉ ngang nhau, yêu cầu cậu tự hạn chế hơn về mặt phụ nữ cũng không thực tế, nhưng cậu trêu ai không được, lại đi trêu con gái của Ngô gia? Cậu không thể để tôi bớt lo lắng một chút sao?
Nhắc tới Phạm Tranh, ý của Phạm Duệ Hằng không nói mà rõ, ông với lập trường là cha của Phạm Tranh mà nói với Hạ Tưởng những lời này, chẳng phải với thân phận là chủ tịch tỉnh, nếu không truyền ra ngoài nói là chủ tịch tỉnh cũng không so đo chuyện Hạ Tưởng ngoại tình thì thật sự trở thành trò cười. Thân phận cũng phải kiên kỵ, nhưng thân phận cũng có thể biến hóa tùy lúc, Phạm Duệ Hằng cũng là người thông minh.
– Nhớ kỹ…
Phạm Duệ Hằng vẫn là giọng điệu của một trưởng bối dạy dỗ vãn bối
– Đến quận Hạ Mã, thái độ đoan chính một chút, đừng xảy ra vấn đề tác phong sinh hoạt gì nữa, một Phạm Tranh cũng đã khiến tôi đau đầu, cậu cũng đừng gây thêm phiền toái cho tôi nữa. Nói đến vấn đề tác phong sinh hoạt, cậu sau này đừng đi chung với Tiểu Thì suốt, chẳng may xảy ra chuyện, có phải cậu cũng khiến tôi giống Ngô Tài Dương mà nổi giận với cậu?
Nói đến đây, Hạ Tưởng cũng hiểu Phạm Duệ Hằng chẳng những đã hoàn toàn hiểu hắn, còn không thay đổi sự yêu quý và ủng hộ đối với hắn, trong lòng cũng vô cùng vui sướng, liền thành thật mà nói:
– Xin Chủ tịch tỉnh Phạm yên tâm, thật ra tôi luôn rất tự hạn chế về mặt phụ nữ, chuyện với Liên Nhược Hạm đã sớm xảy ra từ khi ở huyện Bá, sau khi thật sự vào quan trường, liền luôn nghiêm khắc yêu cầu bản thân. Đối với Tiểu Thì, càng là quan hệ đồng chí cách mạng thuần khiết…
Phạm Duệ Hằng cũng bị trêu cười:
– Đừng nói nhảm với tôi, Tiểu Thì xinh đẹp thế nào trong lòng tôi biết rõ, các anh chị luôn đi cùng nhau, sẽ có ngày không khống chế được, sau này phải chú ý ảnh hưởng nhiều hơn một chút, dù sao cậu cũng là cán bộ cấp Phó giám đốc sở, còn là Chủ tịch quận.
Nói đến Chủ tịch quận. Phạm Duệ Hằng lại nghĩ tới nghị quyết nhanh chóng thông qua hội nghị thường vụ Thành ủy ngày hôm qua, liền hỏi một câu:
– Không cần phải nói, cậu cũng đã biết trước Ngô Tài Dương sẽ ra tay, mới chấp nhận chức vụ Chủ tịch quận?
– Tôi hết thảy phục tùng sắp xếp của tổ chức, bí thư Trần và thị trưởng Hồ thông qua suy xét cẩn thận, nhất trí cho rằng tôi đảm nhiệm Chủ tịch quận càng có thể phát huy ưu thế của tôi, tôi bày tỏ chấp nhận bổ nhiệm của tổ chức!
Hạ Tưởng biết rằng, thái độ nên có không thể thiếu, không thể khiến Phạm Duệ Hằng khơi ra lý của hắn.
Phạm Duệ Hằng gật đầu, quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, tự nói:
– Có Thành ủy bổ nhiệm, cũng tiện trả lời thủ đô, nhưng mà tôi lo lắng, Ngô Tài Dương sẽ không bỏ qua như vậy, chắc chắn còn chiêu sau… nhưng mà những chuyện này không cần cậu bận tâm, do Bí thư Diệp và tôi ra mặt chống đỡ áp lực là được.
Hạ Tưởng cũng biết Phạm Duệ Hằng là muốn khiến hắn nhớ tới cái tốt của ông, liền lập tức bày tỏ lòng cảm ơn.
Buổi chiều khi sắp tan sở, Hạ Tưởng lại nhận được điện thoại của Ma Thu, truyền đạt lại ba yêu cầu của Bí thư Diệp đối với hắn, một là không kiêu ngạo, không nóng vội, tiếp tục kiên định công tác. Hai là tiếp tục duy trì khiêm tốn cẩn thận tác phong, trên cuộc sống phải nghiêm khắc yêu cầu chính mình, trên chính trị ổn định tiến tới. Ba là dưới tình thế trước mắt, phải cố gắng giảm bớt những chuyện không cần thiết, an tâm làm tốt công tác được giao.
Bí thư Diệp thông qua thư ký chuyển đạt tinh thần chỉ thị, ám chỉ hắn khoảng thời gian gần đây phải rất khiêm tốn, đừng gây ra bất kỳ chuyện gì. Hạ Tưởng liền hiểu, Ngô Tài Dương ra tay mang đến áp lực cho Diệp Thạch Sinh quả nhiên khá lớn, Diệp Thạch Sinh không hề ra mặt và nói chuyện trực tiếp với hắn nữa, mà là khiến thư ký chuyển đạt, chính là muốn làm bộ cho người khác xem, phỏng chừng cũng là muốn thể hiện thiện ý với Ngô Tài Dương, mượn cớ cho thấy giữa hắn và chính mình phân rõ giới hạn.
Hạ Tưởng lắc đầu cười, Ngô Tài Dương quả nhiên lợi hại, vừa ra tay liền buộc nhân vật số một số hai của tỉnh Yến đều phải cúi đầu, rốt cuộc là nhân vật phái thực lực nắm quyền thực trong tay.
Khiến hắn thật không ngờ chính là, ngay sau đó hắn lại nhận được điện thoại của Tống Triêu Độ, Tống Triêu Độ cũng biểu lộ ra ý như nhau, nói cho Hạ Tưởng biết, bây giờ toàn tỉnh ủy đang trong tình trạng khẩn trương, đột nhiên bên trên có vài nhân vật cấp quan trọng lên tiếng, nói là không khí tỉnh Yến hơi bất chính, nhất là ở phương diện bổ nhiệm nhân sự, tồn tại không khí nghiêm trọng dùng người không khách quan, Ban Tuyên giáo Trung ương và Ban Tổ chức Trung ương đối với việc này vô cùng bất mãn. Tỉnh ủy sắp mở cuộc họp hội nghị khẩn cấp, để ứng đối thế cục khẩn trương trước mắt.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/09/2017 12:39 (GMT+7) |