– Nàng đặt niềm tin vào ta đến vậy sao? Cho rằng ta có thể đối phó bốn hỗn độn Thiên Quân? Cho rằng ta đỡ được nguyên chung oanh giết, Hỗn Độn Thiên Cung bắn chết?
– Nếu là bây giờ thì giáo chủ chết chắc, nhưng nếu giáo chủ có pc hoàn chỉnh của phụ thân ta thì còn một cơ hội sống.
Linh Nữ giải thích rằng:
– Thần đạo của giáo chủ tu luyện bốn vị một thể, pháp, thân, đạo, quả hợp nhất, cộng thêm công pháp của phụ thân ta thì giáo chủ là Bất Không tái thế, phát huy duy ta bất không đến tận cùng. Sẽ có một cơ hội nhỏ trốn thoát, thiếp thân đã chiếm ưu thế thì cần gì cho giáo chủ cơ hội này? Dù chỉ là cơ hội nhỏ.
Giang Nam thầm khen nữ nhân này tâm kế chặt chẽ, kín không kẽ hở.
Giang Nam cười nói:
– Nếu vậy ta sẽ giao dịch thứ khác với Linh Nữ.
Giang Nam uống cạn nước trà, đẩy tách tới trước mặt Linh Nữ.
Giang Nam nghiêm túc nói:
– Ta muốn dùng tung tích thân chuyển thế Bất Không giao dịch một chén tinh huyết của Bất Không Đạo Nhân!
Linh Nữ đánh giá tách trà, đây chỉ là tách trà bình thường, không thể đựng biển cả.
Linh Nữ gật đầu, nói:
– Có thể giao dịch, dù giáo chủ mang đi một chén tinh huyết phụ thân ta cũng không sống sót ra khỏi Thiên Quốc được.
Linh Nữ có nghe nói phong cách của Giang Nam, không tin tưởng hắn, nàng kiểm tra cái tách xem coi hắn có động tay chân không.
Linh Nữ cắt cổ tay, máu chảy ra đựng đầy tách, miệng vết thương khép lại.
Giang Nam cất đi tách đựng máu Bất Không Đạo Nhân, cười nói:
– Bất Không Đạo Nhân là thần hồn song sinh, sớm dự đoán được mình sẽ gặp nạn nên một thần hồn khác ẩn núp. Sau khi Bất Không chết, hắn biến thành Đạo Không Đạo Nhân. Ở tầng hư không thứ chín vùng đất nguyên thủy Tiên giới ta từng gặp Đạo Không Đạo Nhân, bây giờ hắn vẫn còn trong vùng đất nguyên thủy, bế quan trong đại điện Đạo Quân quả vị.
Vẻ mặt Linh Nữ kích động sau đó bình tĩnh lại, khom người nói:
– Thiếp thân đa tạ giáo chủ, mời giáo chủ lên đường.
Giang Nam đứng dậy:
– Hôm nay từ biệt không biết khi nào gặp lại, phong độ của Linh Nữ khiến Giang ta khó quên.
Linh Nữ xì cười:
– Giáo chủ nói làm tim thiếp thân đập nhanh, còn tưởng rằng giáo chủ có thể sống sót.
Hoa cài trên tóc Linh Nữ bay ra biến thành hai tiên nữ hoa bay hướng ngoài đại điện.
Linh Nữ cười nói:
– Thiếp thân khiến đóa hoa ra ngoài thông báo cho đám người Đại Diễn, chờ giáo chủ đi ra là giết không tha. Có bốn Thiên Quân ra tay cộng với nguyên chung, Hỗn Độn Thiên Cung, giáo chủ có thể chết bi tráng rồi.
Giang Nam mỉm cười, một Giang Nam khác bước ra từ thần luân sau gáy.
Giang Nam cười nói:
– Ai nói ta không thể sống rời khỏi đây?
Linh Nữ ngây ngốc nhìn hai giáo chủ trước mặt mình. Hai người giống y như đúc, cấu thành đại đạo cũng giống nhau. Khác biệt duy nhất là khí chất. Một người khí chất tiên đạo mờ ảo, một người là khí chât thần đạo bá khí.
Nhưng khí chất rất khó cảm nhận, nếu không quan sát kỹ sẽ không phân biệt ra hai Giang Nam khác nhau.
Giang Nam tiên đạo chào Linh Nữ:
– Hôm nay từ biệt có thể nói là vĩnh biệt. Tuy ta không thể lừa được thiên Tiên giới nhưng dư sức đánh lừa mấy Cổ Thần.
Giang Nam hành lễ:
– Đạo hữu vất vả.
Giang Nam tiên đạo cười to sải bước đi ra ngoài:
– Ta vốn là ngươi, bây giờ trả lại ngươi có gì mà khổ?
Mắt Linh Nữ lóe tia sáng, đã hiểu ý:
– Giáo chủ định để hắn ra ngoài hấp dẫn đám người Đại Diễn, Ma Kha chú ý, còn mình thì thừa dịp trốn thoát?
Giang Nam lắc đầu, nói:
– Hao tổn phôi pháp bảo mạnh nhất trong lịch sử đổi lấy cơ hội trốn khỏi Hỗn Độn thiên quốc. Linh Nữ cảm thấy ta sẽ làm chuyện thiệt thòi lớn vậy sao? Không dám giấu diếm, mục đích của ta là nhờ tay đám người Đại Diễn, Ma Kha, Thiên Nguyên, La Ma cộng với uy lực nguyên chung, Hỗn Độn Thiên Cung đánh nát pháp bảo Đế và Tôn ban tặng, đánh nát hết dấu ấn trong pháp bảo đó.
Giang Nam cười nhe răng:
– Rồi ta thừa dịp lao ra đại điện tế tự, trong khoảnh khắc tung ra bốn công kích làm đám Đại Diễn không kịp trở tay, sẽ bị ta trọng thương. Ta thừa dịp đó hấp thu nguyên thủy chi khí không có dấu ấn gì, luyện nguyên thủy chi khí vào Nguyên Thủy Đại La Thiên của ta, nghênh ngang đi.
– Đám người Đại Diễn, Ma Kha, Thiên Nguyên, La Ma bị ta tổn thương nặng, tầng hư không thứ bốn mở ra, sức chiến đấu chủ yếu nhất Hỗn Độn thiên quốc không thể xuất chiến, Huyền Châu của ta sẽ càn quét quần hùng, không người địch nổi, giành được ích lợi lớn nhất. Linh Nữ thấy mưu kế này của ta thế nào?
Tim Linh Nữ đập nhanh, hút ngụm khí lạnh.
Linh Nữ mỉm cười nói:
– Mưu kế này tốt thật nhưng có một sơ hở.
Giang Nam nghiêm túc hỏi:
– Xin chỉ giáo.
– Đó là đã bị thiếp thân biết.
Linh Nữ mỉm cười nói:
– Thiếp thân đã biết tất nhiên sẽ thông báo cho đám người Đại Diễn.
– Vô dụng.
Giang Nam lắc đầu, nói:
– Đại điện này đã bị ta phong tỏa thời không, dù nàng có kêu rách cổ họng cũng không ai biết. Nàng cứ kêu thử xem.
Linh Nữ nghiến răng ken két, cười nói:
– Nếu cộng thêm ý chí của phụ thân ta thì có thể phá phong tỏa của Giang đại giáo chủ được không?
Sau lưng Linh Nữ hiện ra ảo ảnh Bất Không Đạo Nhân, uy nghiêm to lớn.
Giang Nam cười toe toét lắc đầu:
– Linh Nữ, nàng thêm vào đoạn ý chí Bất Không Đạo Nhân cũng chỉ ngang ngửa sức mạnh với ta, không thể nào giữ ta lại được. Ta sống rời khỏi Hỗn Độn thiên quốc đã là không có gì bàn cãi. Bây giờ còn chút thời gian, Linh Nữ, hai ta đều là tài hao tuyệt địa, cần gì đánh giết làm hỏng cảnh đẹp, nói chuyện gió mây chẳng phải càng tuyệt diệu?
Linh Nữ nghiến răng ken két, nhoẻn miệng cười:
– Xưa nay nghe nói Huyền Thiên giáo chủ trơn trượt như cá chạch thành tinh, thiếp thân vốn không tin. Bây giờ đối đầu với giáo chủ một trận mới tin. Càn Nguyên tiên triều có khí vận mấy năm nữa, khí vận của giáo chủ vẫn còn. Cũng được, hôm nay để lại tình cảm, sau này thiếp thân còn gặp lại giáo chủ khi kiếp số đến.
Hai người ngồi xuống.
Linh Nữ cảm thán rằng:
– Phong độ của giáo chủ trước kia thiếp thân ít khi thấy.
– Linh Nữ quá khen.
Giang Nam tán thán:
– Tâm sự với Linh Nữ xong Tử Xuyên phải cảm thán rằng trên đời còn kỳ nữ như nàng. Nếu ta chưa có gia đình, Linh Nữ đuổi chưa chắc ta chịu đi.
Linh Nữ xì cười:
– Giáo chủ, thiếp thân vốn là thiên đạo biến thành, vâng chịu thiên đạo công chính vô tư. Thiên đạo vô tình, ta càng vô tình. Giáo chủ phong thần tuấn lãng tài hoa tuyệt đại, có sức sát thương lớn với thiếu nữ đa tình nhưng không có hiệu quả với thiếp thân.
– Nàng là thiên đạo Linh giới tan vỡ, nhưng Bất Không Đạo Nhân ban sinh mệnh chồng o2e. Từ giây phút kia thì nàng đã cảm giác được chua cay mặn ngọt, có thể trải qua yêu hận tình thù.
Giang Nam cười to bảo:
– Nàng nghe xem.
Linh Nữ vốn tức giận câu yêu hận tình thù, giờ bất giác nghiêng tai lắng nghe. Bên ngoài đại điện tế tự có tiếng đại đạo ầm vang, thần thông nổ, tiên thiên pháp bảo bộc phát đạo âm bất diệt.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 25 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 25/01/2015 11:29 (GMT+7) |