Nhưng bất ngờ lúc này, Lâm, sau khoảnh khắc bị cái uy của Nhi làm cho chùn bước, giờ đây đã lấy lại được sự tò mò bệnh hoạn. Hắn lại tiến đến gần và ngồi xuống trước mặt Nhi. Rồi hắn dùng hết can đảm từ từ quỳ gối trên sofa, cố tình chĩa thẳng con cặc đang cương cứng ngắc vào mặt nàng. Rồi hắn bắt đầu tự sục cặc mình.
Nhi ghê tởm hắn, nhưng nàng cũng xấu hổ và nhục nhã đến cùng cực. Nhi cố quay mặt tránh né, nhưng mặt nàng hướng nào thì Lâm lại đưa con cặc đến đó. Lần này thì bàn tay nàng đang phải chống trên ghế để giữ thăng bằng rồi, hoàn toàn bất lực. Nàng chỉ biết cúi gằm mặt xuống lớp đệm sofa, mong sao có thể tan biến vào trong đó.
Lâm nhìn lướt qua vai Nhi, hướng về phía Hoàng như để xin một sự cho phép. Hoàng, trong cơn thỏa mãn của kẻ thống trị, chỉ khẽ gật đầu và nháy mắt một cái. Chỉ chờ có vậy, Lâm quay lại đối diện với Nhi, dùng tay đỡ cằm nàng, ép nàng ngẩng mặt lên. Hắn giữ cố định đầu Nhi một chỗ rồi đẩy con cặc hắn chạm vào miệng nàng, cố tách hai bờ môi của nàng ra.
Nhi vùng vẫy cảnh cáo: Đừng Lâm, chị cấm em.
Nhưng nàng đã phạm sai lầm chết người, chính do nàng mở miệng ra nói mà Lâm có cơ hội đẩy cặc hắn vào trong miệng nàng.
Lâm: Sẵn tiện, bú cho em đi chị Nhi.
Hoàng chêm vào: Giúp đỡ cậu Lâm đi, em út không à, nãy giờ nó phải phục vụ quay chụp quá trời rồi.
Hoàng lên tiếng làm Nhi không dám cãi lời, dù gì có vẻ cũng sắp kết thúc rồi, nàng tự nhủ chỉ cần ráng chịu đựng thêm một chút nữa. Miệng Nhi cứ vậy ngậm con cặc đen thui của thằng Lâm. Lúc này, thằng Lâm được thể còn với tay xuống bầu ngực của Nhi mà mân mê nữa. Tay còn lại của hắn thì vẫn đang cầm điện thoại, thích thú ghi lại cảnh Nhi – hoa khôi của ngân hàng đang phải bú cặc cho hắn.
Nhi chịu trận cả 2 lỗ, dưới và trên, miệng chỉ biết ú ớ trong cổ họng. Lão Hoàng dập thật mạnh mấy cú chốt hạ, lão gồng người lên rồi xuất tinh xối xả vào lồn Nhi. Cùng lúc phía trên, Lâm cũng chĩa cặc xuất tinh lên mặt nàng.
Cuối cùng, buổi tiệc xác thịt cũng đến hồi kết. Bên ngoài, trong sảnh chính của quán karaoke xa hoa, dưới ánh đèn vàng rực rỡ, lão Nam và Lâm, cùng với Hoàng và Đức, đang nâng những ly rượu cuối cùng. Tiếng cụng ly giòn tan, tiếng cười nói sang sảng. Họ chúc mừng cho một bản hợp đồng lịch sử vừa được ký kết. Họ là những kiến trúc sư của chiến thắng, đang cùng nhau tận hưởng trọn vẹn ánh hào quang.
Nhưng ở một góc khuất, trong phòng vệ sinh sang trọng vẫn còn vương hơi nước, Nhi và Mai, hai nữ banker thầm lặng, đang lặng lẽ giúp nhau gột rửa những dấu ấn của cuộc chiến. Không có tiếng cười, chỉ có tiếng nước chảy đều đều như một lời thở than. Họ không cần phải nói nhiều cũng hiểu người kia vừa phải trải qua những gì.
Mai, với đôi mắt còn hoe đỏ, khẽ khàng hỏi, giọng nói gần như thì thầm: “Chị… ổn không?”
Câu hỏi đó không mong chờ một câu trả lời “có” hay “không”. Nó là một cái ôm bằng lời nói. Nhi chỉ thở dài, tay vắt khô chiếc khăn. “Cũng như mọi lần thôi, em à. Cố gắng lên, sắp tới ngày hái quả rồi.”
Cái “quả ngọt” mà Nhi nói, là chiếc ghế trưởng phòng, là một tương lai tốt đẹp hơn, thứ mà họ đang phải đánh đổi bằng chính nhân phẩm của mình. Đó là lời an ủi duy nhất mà họ có thể dành cho nhau, một lời động viên đầy cay đắng của những người đồng cảnh ngộ.
“Em…” Nhi ngập ngừng hỏi, một câu hỏi lạc lõng giữa khung cảnh này. “Em đã có người yêu chưa?”
Nàng hỏi, như cố tìm một chút ánh sáng, một chút hy vọng về một bến đỗ bình yên cho người em gái đồng nghiệp. Mai chỉ lắc đầu, một cái lắc đầu nhẹ bẫng nhưng chứa đựng cả một sự mệt mỏi và cô đơn. Trong thế giới của họ, tình yêu là một thứ xa xỉ. Nhi tự cảm thấy mình thật may mắn vì đã có được Huy.
Bắt một chiếc taxi về đến nhà, Nhi cảm thấy kiệt quệ đến tận cùng. Nàng bước vào phòng ngủ như một bóng ma. Huy đã ngủ say. Nàng không muốn đánh thức chàng. Nàng chỉ lặng lẽ trút bỏ bộ quần áo đã vương đầy mùi của rượu và sự giả tạo, rồi nằm xuống bên cạnh chồng, không một mảnh vải che thân. Nàng muốn cảm nhận sự tự do của làn da, và có lẽ, nàng cũng không còn sức để mặc thêm bất cứ thứ gì nữa.
Nhưng Huy cựa mình tỉnh giấc. Thấy vợ về, chàng khẽ quay sang, vòng tay ôm lấy nàng.
“Về rồi à em…” Giọng chàng ngái ngủ. Rồi chàng hỏi, một câu hỏi giản đơn nhưng như một nhát dao. “Hôm nay… em phải phục vụ cả hai người khách luôn sao?”
Nhi không giấu giếm. Nàng gật đầu trong bóng tối. Và rồi, bằng một giọng nói đều đều, vô cảm như người đưa tin, nàng kể lại tất cả. Nàng kể về sự sỉ nhục, về sự phơi bày, về ánh mắt của Lâm, về việc Lâm đã vũ nhục nàng như thế nào.
Huy im lặng lắng nghe. Chàng không nói một lời. Cơn buồn ngủ tan biến, chỉ còn lại sự hiếu kỳ bệnh hoạn. Nghe kể về sự vũ nhục mà vợ mình phải chịu đựng trước mặt một người khác, vậy mà Huy chẳng những không mấy xót xa, chẳng còn nứng cặc điên cuồng với những ham muốn đen tối. Con quái vật trong chàng lại trỗi dậy, chàng ước gì mình được trực tiếp chứng kiến chuyện xảy ra tối nay.
Chàng không hỏi thêm gì nữa. Chàng chỉ siết chặt vòng tay, kéo vợ vào lòng, như muốn che chở cho nàng khỏi cả thế giới. Cái ôm của chàng là một lời thú tội cho sự bất lực của chính mình. Trong khi Nhi cảm nhận được rõ ràng cặc chồng mình đang cương cứng chọc vào bụng nàng.
Về phần Lâm hôm nay, hắn vừa giành được công lao cho riêng mình, vừa được chiếm tiện nghi trên cơ thể Nhi, có thể nói hắn là người hưởng lợi nhất trong chuyện này. Mặc dù vậy, Nhi, người đã thực sự theo đuổi dự án từ những ngày đầu, người đã phải đánh đổi bằng những hy sinh thân xác để chiều lòng đối tác, mới là người có công lớn nhất. Mọi người trong chi nhánh ai cũng hiểu điều đó và đều chắc mẩm rằng ghế trưởng phòng kinh doanh chắc chắn thuộc về nàng. Đó là một phần thưởng xứng đáng, một sự công nhận không thể chối cãi cho những cống hiến của nàng. Họ nhìn nàng bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
Chỉ có hai người không nghĩ vậy: Chị Tâm và Lâm. Họ nhìn nàng bằng ánh mắt của một kẻ đi săn đang nhìn con mồi đã sa vào chiếc bẫy được giăng sẵn một cách hoàn hảo. Đáng thương thay, Nhi đã sập bẫy mà chính nàng còn không hề hay biết.
Lâm đã hoàn toàn thay đổi kể từ sau đêm định mệnh đó. Cậu ta không còn là chàng trai trẻ rụt rè, luôn cúi đầu chào Nhi một tiếng “chị” nữa. Cậu ta giờ đây đi lại trong văn phòng với một dáng vẻ nghênh ngang, tự phụ. Cậu ta xem mình đã ngang hàng với Nhi, thậm chí còn cố tình lấn lướt.
“Chào buổi sáng, Nhi,” cậu ta bắt đầu, cố tình bỏ đi tiếng “chị” tôn trọng.
Nhi cau mày. “Cậu Lâm, vui lòng giữ đúng mực trong xưng hô.”
Lâm chỉ cười khẩy. “Ôi, chúng ta giờ còn lạ gì nhau đâu mà phải khách sáo thế.”
Những lời nói suồng sã bắt đầu xuất hiện ngày một nhiều, như những mũi kim tẩm độc, châm chích vào sự kiên nhẫn của Nhi. Khi nàng đang pha cà phê, cậu ta bước tới, ghé sát vào tai nàng.
“Hôm nay em trông tươi quá. Đêm qua vừa được chồng trả bài hả”
Nhi quay phắt lại, ánh mắt sắc như dao. “Tôi không nghĩ chuyện cá nhân của tôi có liên quan đến cậu, Lâm.”
“Ồ, sao lại không,” cậu ta nhún vai, ” Nếu chồng không đáp ứng được nhu cầu thì nhớ gọi anh nhé. À, anh Hoàng và anh Đức có gửi lời khen em đó. Họ nói em rất biết cách làm đối tác hài lòng.”
“Ước gì anh cũng được em phục vụ như vậy” hắn vừa nói vừa cho Nhi xem lại những hình ảnh và thước phim hoang dại trong đêm đó.
Không chỉ dừng lại ở lời nói. Hành động của Lâm cũng trở nên táo tợn. Ở những hành lang đông người, hắn sẽ “vô tình” va vào nàng, bàn tay sẽ “vô ý” lướt qua eo, qua hông, chạm vào mông vú nàng một cách đầy khêu gợi. Khi chỉ có hai người trong thang máy, hắn sẽ đứng sát lại, thì thầm những câu chuyện cười tục tĩu. Thậm chí có lần, trong bãi giữ xe vắng người, hắn đã chặn đường và cố gắng cưỡng hôn nàng. Hắn hành động như thể sau đêm đó, hắn cũng đã trở thành một trong những người chủ sở hữu của nàng.
Nhi đã cảnh cáo hắn nhiều lần, bằng cả lời nói và ánh mắt lạnh lùng. Nhưng hắn không hề sợ hãi. Không còn cách nào khác, Nhi buộc phải chọn cách lùi lại. Nàng cố gắng tránh né Lâm nhiều nhất có thể, tránh những cuộc nói chuyện riêng, tránh đi chung thang máy. Nàng nén tất cả sự căm phẫn và ghê tởm vào trong lòng, tự nhủ với bản thân phải kiên nhẫn. Ý định của Nhi là chờ đến sau tết khi nàng lên chức trưởng phòng rồi sẽ đuổi việc hắn ngay lập tức. Nàng không hề biết rằng, chiếc ghế trưởng phòng này, thực chất chỉ là một ảo ảnh.
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Yến Nhi - phận nàng Banker |
Tác giả | Cặc Lỏ |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Cho người khác đụ vợ mình, Truyện NTR, Truyện sex banker, Truyện sex ngoại tình |
Tình trạng | Update Phần 20 |
Ngày cập nhật | 17/06/2025 18:01 (GMT+7) |