– Thưa giáo chủ, đã có tin tức của quân do thám Minh giáo chúng ta rồi.
Dương Tiêu nói tiếp:
– Quân ta cho biết là có một đoàn quân xa chở đầy tù nhân, tiến vào kinh thành, áp giải tù nhân tới một ngôi chùa lớn tên là Vạn Pháp. Những tù nhân đó gồm có những nhà sư, ni cô và cả tục nhân nữa. Thuộc hạ đoán đó là tăng nhân của phái Thiếu Lâm, Nga Mi, và các anh hùng của phái Võ Đang, Côn Luân chứ không sai.
Vô Kỵ mừng rỡ, hỏi Dương Tiêu:
– Thế thì chùa Vạn Pháp ở đâu thế?
Dương Tiêu đáp:
– Thưa giáo chủ, chùa Vạn Pháp nằm giữa kinh thành cách đây hơn trăm dặm.
Vô Kỵ liền nói:
– Tôi muốn tới đó để điều tra cho rõ. Phiền Tả sứ cùng Vi Bức Vương đi theo tôi tới chùa Vạn Pháp ngay. Xin ông ngoại thống lĩnh đoàn quân còn lại tới sau hỗ trợ.
Ngay hôm đó, Vô Kỵ, Dương Tiêu, Nhất Tiếu ba người gấp rút lên đường đi tới kinh thành.
… Bạn đang đọc truyện Ỷ thiên dâm hiệp truyện tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/y-thien-dam-hiep-truyen/
Tứ Tử thấy mặt Ngũ Tử thì hỏi liền:
– Sao? Ngũ đệ hưởng thú với nàng ta như thế nào?
Ngũ Tử lặng lờ:
– Thì cũng vậy thôi.
Tứ Tử ngạc nhiên:
– Ủa, cướp trinh gái đẹp mà đệ không thấy hứng thú hay sao?
Ngũ Tử cười mũi:
– Tứ ca nói cướp trinh thì có thể đúng đó. Nhưng gái đẹp thì chắc chắn là sai rồi.
Tứ Tử trợn mắt lên:
– Trời đất, nàng ta tuổi đôi tám, mơn mởn xuân tình mà sao ngũ đệ lại chê?
Ngũ Tử trề môi ra:
– Tứ ca sao cứ chọc quê tiểu đệ hoài. Mười sáu nào mà mười sáu. Đảo ngược lại, sáu mươi mốt tuổi thì có.
Tứ Tử nhíu mắt lại:
– Ngũ đệ nói gì ta không hiểu. Ta muốn nói đến nàng Chỉ Nhược cơ mà.
Đến lượt Ngũ Tử ngạc nhiên:
– Đinh cô nương muốn chúng ta hành hạ mụ Diệt Tuyệt sư thái chứ đâu phải Chu cô nương đâu?
Tứ Tử lắc đầu:
– Không phải đâu. Ngươi lầm rồi. Người mà Đinh cô nương oán ghét muốn hành hạ cho bõ ghét chính là Chu Chỉ Nhược đó.
Ngũ Tử há hốc miệng ra:
– Có thật như vậy không?
Nói tới đó, tên Ngũ Tử mới chợt vỡ lẽ, nhận ra ngay cái lỗi lầm tai hại nhận lộn người của mình. Má ơi, có chết người không chứ! Đáng lẽ được hưởng mùi gái đẹp thì hắn lại bị nếm mùi gái già.
Hắn đỏ mặt tức giận, lên tiếng cự nự:
– Sao Tứ ca biết rồi mà không nói cho tiểu đệ nghe?
Tên Tứ Tử cãi lại:
– Ta đâu có biết là ngươi không biết đâu?
Rồi hắn nhăn mặt nói tiếp:
– Trời thần ơi, hóa ra ngũ đệ thay vì vui vầy với người đẹp thì lại bỏ ra cả buổi để mà hưởng sướng với mụ già đó à.
Tên Ngũ Tử nghe nói trúng nỗi oan uất của mình thì lộn tiết, tím mặt, không nể tên Tứ Tử nữa, đưa tay ra đánh luôn vào người hắn một cái thực mạnh. Tên Tứ Tử tránh qua một bên thì tên kia lại nghiến răng bồi thêm một đòn nữa. Biết là tên Ngũ Tử đang lên cơn điên, chẳng dại gì mà trả đòn, tên Tứ Tử liền quay người bỏ chạy. Nhưng tên Ngũ Tử đâu có chịu được, hắn bặm môi trợn mắt, rượt theo tên nọ mà một mực muốn đánh cho một trận. Tức quá mà! Thật là đau như hoạn! Phải đập phá một cái gì cho tiêu cơn bực, đỡ tức con dái.
Tên Tứ Tử vừa chạy vừa la:
– Mèng ơi, ta đâu có biết… đâu có phải lỗi tại ta… tại ngươi không nghe rõ ràng… chơi phải gái già… ráng chịu chứ… mèng ơi…
Tên Ngũ Tử càng nghĩ càng căm giận, nhất định trả thù. Chẳng cần biết lỗi tại ai, nhưng phải dần thằng này một chập cho nó khỏi nói móc là một chuyện phải làm ngay. Hắn gào lên:
– Đứng lại… thằng chó chết… đứng lại… tao thề là nếu tao không thiến được dái mày thì… thì… thì… tao sẽ thẻo luôn dái của tao, không bao giờ biết tới đụ đéo là gì nữa!
Nói xong hắn cứ rượt theo tên Tứ Tử miết… như hình với bóng… không tha…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ỷ thiên dâm hiệp truyện |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang, Truyện dâm hiệp |
Tình trạng | Update Phần 88 |
Ngày cập nhật | 24/10/2022 03:33 (GMT+7) |