– Đi có việc cái đéo gì, có mà rủ nhau đi nhà nghỉ ý.
– Thì kệ họ chứ sao, mình quan tâm làm gì.
– Ừ, thì cũng phải quan tâm chứ, khéo khi mình lại sơ múi được gì thì sao.
– Thôi uống nước đi.
Làm cốc nước rồi tôi ngắm cái dáng người của Hương. Hai cái mông khá to, đặc biệt là eo nhỏ nhưng xương hông bè ra khiến hai cái mông mọng lên. Thằng Công nhai viên nước đá gau gáu rồi nói:
– Mẹ nhìn cái mông chỉ muốn phát cho mấy cái rồi địt cho thủng lồn ra thôi.
Tôi cười mà nói:
– Mẹ hông to rồi mông thế kia dễ đẻ lắm đấy. Mà lão Bình này cũng được đấy, học kế toán ra làm kế toán trưởng chuyên ăn mấy em mới vào công ty, trước em kế toán phòng mình lão này cũng ăn rồi, ăn chán chắc có xích mích gì mới chuyển qua cái phòng khác đấy.
– Ờ! Mà đúng rồi, mà em đấy tên Mai thì phải.
Tôi gật đầu, cái xe Toyota của công ty dần dần mất hút sau cái ngã tư thì chúng tôi tính tiền nước mà lên phòng làm việc. Đang ngồi thì trưởng phòng có nói mới nhận thêm một cái dự án nên hai chúng tôi phải cố gắng mà chia ra công việc.
Công với tôi thì chỉ làm mấy cái phía giao diện mà một số module thôi. Làm đến trưa hai đứa ăn cơm xong rồi nghỉ luôn ở công ty đến chiều thì làm tiếp đến gần sáu rưỡi tối mới về.
Trời mùa hè nên sáu rưỡi cũng chưa tối, mặt trời vẫn như một quả cầu đỏ loẹt phía chân trời. Hai đứa làm vài vại bia rồi mới về nhà.
Công vừa cắt côn con Exciter vừa nói:
– Này làm bữa thịt mèo đi mày. Lâu lắm rồi tao không ăn thịt mèo! Tự dưng qua quán thèm quá!
– Ờ thì đi! Ăn lại sức hôm qua.
Hai đứa uống bia xong lại vào quán làm cút rượu nhâm nhi. Mọi chuyện lại quay về cái chuyện gái gú. Công gắp miếng thịt hấp nhai nhồm nhoàm rồi nói:
– Này hôm qua địt như thế có sợ dính bệnh không mày?
– Mẹ lo thì cũng đã rồi, kệ đời đi, có sao đâu. Mà mấy em ấy còn sợ hơn mình chứ mình thì sợ đéo gì. Uống đi mày, đã ăn chơi sợ đéo gì mưa rơi.
Hai đứa ăn uống xong đi massage giải rượu rồi về nhà. Không còn hứng nữa vì bia với rượu đã ngấm vào người rồi. Dù có rượu như vậy nhưng vốn cái đồng hồ sinh học đã quen rồi nên sáng hai chúng tôi dậy rửa mặt đánh răng sau đó lại đi tập chạy và tập thể hình.
Công vừa hùng hục chạy vừa nói:
– Hôm nay không thấy hai em Linh với Nhung nhỉ?
– Chắc là mải tiếp khách quá nên hôm nay dậy muộn chứ có cái gì đâu. Mà dạng hàng như mấy em ấy thì vô tư thôi mà tao cũng thấy hơi lạ đấy!
– Lạ cái gì mà lạ!
– Hai em ấy bảo ở nhà bác. Mà ở nhà bác thì làm thế đéo nào tiếp khách được!
– Mày đúng là khờ, có nhà là được, mà bảo là bạn cháu thì có sao. Mà qua tao gặp thì có phải ở nhà bác bủng gì đâu.
– Vậy sao các em nói như đúng rồi đấy!
– Tao nghĩ có khả năng ở nhà bác thật nhưng khéo nhà kia lại là phòng của em Linh, tao nhớ một trong hai em trọ ở ngoài mà.
– Ờ hay đấy, khi nào tà lưa các em này đi. Mà mày thích ăn mấy em này theo kiểu rau dưa hay theo kiểu hàng họ hả mày?
– Kiểu nào cũng được, nhưng kiểu rau dưa thì có vẻ sướng hơn vì thoải mái thời gian chứ hàng họ cũng chán.
– Cẩn thận mà đau lưng đấy…
– Mày khác đéo gì tao mà bày đặt.
Hai đứa làm hai vòng hồ thì cũng thấy em Nhung và em Linh. Hôm nay các em không chạy mà chỉ đi bộ thôi, hai bộ quần áo thun bó sát khiến cái eo và hai bầu vú lộ ra, tôi không nhìn thấy mà Công chỉ tôi mới thấy. Công tặc lưỡi:
– Này mày hai em kia kìa, hôm nay ngon lành quá.
– Này tao đang hỏi là nếu hai em này làm hàng thì giá không biết bao nhiêu nhỉ.
– Dựa vào khuôn mặt và dáng, chưa tính sevice thế nào thì tao nghĩ cũng phải nửa “củ” đấy.
Cái này thì tôi ít biết chấm điểm bằng thằng Công nên khi nó nói như vậy thì tôi cũng gật đầu đồng ý. Phải cách đến hai ba trăm mét nữa mới có thể gặp được Linh với Nhung, quãng đường thì xa nhưng cách hồ nếu tính theo đường chim bay thì cũng gần chứ chẳng xa lắm.
Vừa đi để gặp Công lại nói:
– Hôm gì gặp mấy thằng chơi như vậy toàn đi SH thôi, có ba con Sh dựng trước cửa cơ mà. Tao đoán chắc chơi ở phòng như vậy thì giá còn cao hơn nữa đấy!
– Mẹ anh em mình mà phải xoắn chuyện giá cả à?
– Hì hì! Đấy là tao nói vậy thôi.
Hai đứa rảo bước đến rồi gọi với Nhung. Nhung quay lại cùng với Linh rồi đứng đợi hai đứa chúng tôi. Vừa đến thằng Công đã nhanh nhẹn nói:
– Hôm nay không thấy chạy à mà đi bộ vậy em?
– Hì! Mệt quá nên hai đứa đi bộ thôi. Em tưởng đàn ông con trai lười lắm ai ngờ hai anh cũng chăm chỉ nhỉ.
– Chăm mới tốt chứ. Thế tí nữa mời hai em đi ăn sáng nhé. Anh với vừa lĩnh lương.
Tôi tí phì cười trước cái giọng điệu của Công vì hôm nay mới có giữa tháng, ai cho lĩnh lương cơ chứ. Nhung thấy Công nói như vậy thì cũng cười mà nói lại:
– Hai anh có lòng thì tụi em có dạ hì hì.
Chúng tôi cười toe toét rồi đi ăn phở gà ngay gần đó. Vừa ăn vừa nói chuyện. Công thì vừa ăn vừa nhìn vào cái khe ngực của Linh. Hai cái bầu vú của Linh khá là to mặc cái áo thun khít lại nữa.
Nhung thì vú cũng to chẳng kém nhưng khe ngực thì không sâu bằng của Linh. Thấy Công đưa mắt như vậy thì Linh không nói gì mà chỉ tủm tỉm cười.
Ăn xong uống nước rồi tôi nói:
– Dạo này hai đứa cô đơn quá F. A rồi nên chẳng có ma nào theo!
– Hai anh như thế này mà không có ai theo! Chém gió à?
– Làm gì chém gió cơ chứ. Nhiều lúc bức xúc quá mà chẳng có chỗ nào mà giải tỏa đấy!
– Biết ngay đàn ông các anh mà. Chỉ nghĩ đến chuyện đấy thôi nhỉ. Em thấy đàn ông nghĩ đến sex nhiều gấp mấy lần đàn bà ấy.
– Do cấu tạo sinh lý thôi chứ bộ.
Tôi vừa nói thế thì thì công xen vào luôn:
– Cứ nhìn hây hấy thế kia thì làm sao mà chịu được. Không thèm mới lạ.
Công hất hàm thì Linh cũng tủm tỉm nói:
– Hì hì! Đẹp thì phải khoe ra chứ. Các anh thích ngắm thế này mà, to thì bảo to bé thì lại bảo là hai lưng, thế nào cũng nói được.
Nhung cũng được thể mà thêm vào:
– Gớm! To thì các anh bóp thích chứ sao nữa.
Công đáp lại luôn:
– Thế cho anh bóp không nhỉ?
– Phải xem thái độ của anh thế nào đã chứ.
– Hơi bị ngoan đấy nhé!
Công trề cái môi ra thì bốn đứa cùng cười. Nhưng Nhung với Linh cười một nụ cười có vẻ gì đó dâm đãng và như mời mọc vậy. Công nói chuyện một lúc thì quay lại với vấn đề trai gái. Nhấp cốc café đá Công nói:
– Sao dạo này mấy thằng bảo thủ chỉ thích cưới vợ còn trinh. Mẹ ăn bao nhiêu em, đi hàng các kiểu còn bày đặt.
Linh thấy vậy cười nói:
– Chấp người ta làm gì. Thế anh thích vợ không còn à?
– Với anh còn hay mất cũng chẳng quan trọng lắm đâu. Quan trọng là kinh nghiệm thế nào. Càng nhiều kinh nghiệm càng tốt. Miễn là làm sao có thể chiều chồng thoải mái là được rồi.
Nhung nghe vậy chu môi nói:
– Làm rồi thì mới có kinh nghiệm chứ!
– Thì thế! Nói chung anh chẳng quan trọng, miễn khi về hàng đừng nát quá là được hì hì.
Nghe như vậy thì Nhung với Linh cười hì hì. Tôi đánh bạo hỏi luôn:
– Chắc là hai em kinh nghiệm đầy mình!
– Thì cứ thử là biết nhỉ.
Nhung nháy mắt với tôi thì tôi nói lại:
– Có cho thử không ấy?
– Miễn là anh chiều được là cho thử.
Chúng tôi lại cười, tôi với thằng Công thừa biết quả này kiểu gì cũng ăn được hai cái em hàng dâm đãng này rồi. Không biết có phải hàng chuyên nghiệp hay không mà ăn nói khá là đáo để.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Xóm đĩ |
Tác giả | Ngọc Linh |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cave, Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 30/09/2024 03:33 (GMT+7) |