Lại một ngày đáng ghét! Khi chiếc BMW đen mui trần cắt ngang đầu. Tôi chỉ kịp nhìn tài xế trên xe là em Mỹ trắng tóc vàng. Em “zum” một cái băng ba “lanes” để cắt trước đầu xe tôi và lạng lách qua ba bốn xe khác.
“ĐM nó! Con đĩ chó! Chạy kiếm đường chết hả!”
Tôi tức khí chửi đổng rồi giơ nắm đấm ra.
“Chết mẹ nghen con…”
Tôi ghét lắm nhất là đàn bà con gái lại phóng xe vượt ẩu như thế, vậy mà tôi cứ gặp hàng ngày đấy chứ! Chỉ tiếc là tôi chỉ có thể giơ nắm đấm hoặc la hét chửi đổng cho bỏ ghét chứ chẳng làm gì được.
Hôm nay tôi lại gặp con nhỏ chạy xe chiếc BMW đen hôm qua cắt ngang đầu. Lần này thì tôi tức giận thiệt, khác với những lần trước tôi quyết định rồ ga phóng theo bén gót trên chiếc xe truck Tacoma.
“Đéo mẹ nó, bắt được mày coi rõ mặt mày là ai! Ép người quá đáng! Đừng tưởng thằng này dễ ăn hiếp”, tôi nhủ thầm tức giận.
Khi chiếc xe BMW đen chỉ cách trước mặt xe tôi khoảng 6 bảy chiếc về phía trái một “lane”, tôi ấn bàn ga khéo léo lạng lách xuyên qua các xe khác để đến gần hơn. Chặt qua trái, rồi lạng qua phải, nhưng vẫn chưa thể chạy song song được với nó. Tôi tức lắm! Con nhỏ lái xe cũng bạo thật!
“Đ… má! Tức quá! Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà!”
Tôi la toáng và đập mạnh lên tay lái.
Chạy được một đoạn nữa, chúng tôi bị kẹt lại giữa đèn xanh đỏ. Lúc này xe tôi đã nằm ngang xe em, tôi chồm người qua cửa sổ, tôi chửi, “Ê! Đĩ ngựa! Đĩ tóc vàng!” (Đương nhiên là tôi nói tiếng Anh cho em hiểu). Nhưng dường như em mở nhạc Rock lớn quá nên không nghe tôi nói gì cả. Máu nóng trong người tôi lại xông lên tới óc.
Khi đèn xanh lên, em lại rồ ga “zọt” tới, tôi bám riết theo. Biết rằng khoảng 3 cây số trước mặt là đèn xanh đèn đỏ nữa. Tôi hy vọng là đèn đỏ sẽ bật lên để chặn xe em lại. Lúc đó tôi có thể bắt kịp em và nhất quyết cho em một bài học đích đáng. Nghĩ thế thì sự tức giận trong tôi sôi lên như nước nấu chín. Tôi lầm bầm…
“Đ… má vái cho đèn đỏ đi con…”
Phía trước mặt là ngã tư đèn xanh đỏ. Xanh, xanh! Tôi chuẩn bị la toáng lên: “Địt má nó…” rồi thì, Vàng… chuyển sang Đỏ! “À há… a… a” tôi rít lên sung sướng. Khi cả hai chúng tôi rà thắng chậm lại, mọi vật chung quanh tôi dường như chuyển sang màu đỏ: Đèn giao thông, màu xe của nó, và máu trong người tôi đang sôi sục trong tròng con ngươi. Biết rằng đèn giao thông sẽ đỏ khoảng 3 phút, tôi chợt nảy ra một ý nghĩ táo bạo… Cầm chặt tay lái, tôi cảm thấy mồ hôi rịn ra lòng bàn tay, từng ngón tay tôi run lên khi nghĩ tới điều đó.
Khi đèn giao thông chuyển sang xanh, trong tích tắt tôi mở cửa xe tôi lao vù tới xe em và mở cửa xe bên phải ra. Em mỹ trắng cũng vừa định đạp ga thì tôi đã nhảy phốc lên ghế ngồi cạnh. Tôi ra lệnh:
“Lái mau! Con đĩ ngựa!”
Mặc cho em sợ hãi nhìn tôi.
“Mau lên!”
Tôi nói nhỏ nhẹ hơn nhưng đồng thời rút ra khẩu súng lục. Sự điên cuồng tức giận đang làm chủ bản thân tôi. Em hơi hoang mang. Còn tôi, lúc đó tôi chỉ cảm thấy muốn cho em biết tay. Em bắt đầu cho xe chạy chầm chậm. Tôi quát:
“Đạp ga lên coi! Chậm như con rùa. Lúc nãy, vọt dữ lắm mà!”
Tôi bắt em lái vượt qua mấy chiếc xe phía trước mặt và sớm sau chúng tôi lái vào một khu vắng vẻ.
“You muốn gì?”
Em hỏi và liếc ngang nhìn tôi ngờ vực.
“Nếu là vì chiếc xe, hoặc muốn tiền thì lấy đi và thả “Me” ra!”
Sự điên cuồng trong người tôi lại thôi thúc tôi trước sự ăn nói ngang ngược của em. Tôi thoáng nhìn tôi qua kính chiếu hậu ở bên phải, cặp môi tôi nhếch lênh khinh bỉ. Tôi thoáng nghĩ…
“Đ… má tao là James Bond đây! Em gặp tôi coi như hết thời”
Nhưng rồi tôi lại nhẹ nhàng thốt lên:
“Em cắt ngang đầu xe tôi, em ạ! Bất lịch lắm, biết không, thật vậy đó.”
Tôi có cảm giác giọng nói của tôi thật lạ, cứ như ai đó đang xúi giục tôi nói thế, mạnh dạn lắm.
“Thì ra chỉ vì tôi cắt ngang đầu xe của You thôi sao?”
Em trả lời ra vẻ khinh khỉnh.
“You có thể bị bắt bỏ tù suốt đời vì tội hành hung đó! You dám dùng súng lục uy hiếp ‘me’ sao”
Tôi giữ im lặng. Em dường như thấy sợ trước sự lạnh lùng trên khuôn mặt băng giá của tôi hay sao liền xuống nước, “À, nếu tôi cắt ngang đầu xe của You thì “Me” xin lỗi, OK… I am sorry, được chưa… ‘Me’ rất sorry! Bây giờ cho ‘Me’ đi nghe. You có thể lấy chiếc xe, tiền bạc, hay bất cứ gì mà… You… muốn… và cho ‘Me’ đi ” Giọng của em bỗng nhiên lí nhí, tôi biết rằng em đang sợ tôi làm điều gì khác.
“Bộ xin lỗi là được hay sao,”
Tôi gằn giọng như dọa nạt và cảm thấy thật hả dạ trước sự khép nép của em.
Tôi nhìn em từ đầu xuống dưới, lầm bầm:
“Em thật xinh xắn trông cũng ngon cơm thật”
Vận bộ áo bó sát bằng nylons và váy ngắn cũn cỡn, em lồ lộ đưa bộ ngực no tròn trắng nõn đội qua cổ áo hình chữ “V”. Áo bó sát lộ rõ cái núm hạt đậu chìa ra phía trước. Cặp môi nhỏ mỏng, thoa son bóng, loại dài như củ ấu, thật khêu gợi. Nhìn em tim tôi chợt thắt, không nghĩ bậy không được! Tôi quyết định thực thi ý nghĩ đó.
Tôi ra lệnh cho em “exit” vào đường Parkway và hướng về khu hồ “Lakeview” bởi vì tôi biết rằng khu đó ít người lui tới dễ bề làm việc.
“You định làm gì với ‘Me’?”
Em hỏi đưa cặp mắt xanh lơ với hàng mi cong vút nhìn tôi ngô nghê. Giọng nói của em ngờ ngợ điều gì đó sắp xảy ra, có phần sợ sệt làm cho tôi thấy rộn ràng trong máu. Tôi nói bằng giọng sắt đá:
“Rồi em sẽ biết thôi.”
Tôi lại bảo em đậu xe trong bãi đất trống đằng sau một bụi cây to lớn.
“Bước ra!”
Tôi ra lệnh và hăm dọa…
“Nếu em nghĩ rằng có thể bỏ chạy được, thì tôi khuyên em đừng suy nghĩ viển vông, vì tôi sẽ bắt em lại, và tôi sẽ làm em còn khốn khổ hơn bao giờ hết”
Cả hai chúng tôi bước ra xe và tôi nắm lấy tay em kéo ra trước mũi xe.
“Cởi mắt kính ra.”
Tôi ban lệnh. Em nheo mắt, cặp mắt to với đôi chân mày màu nâu nhạt, và khi ánh mặt trời hắt qua, tôi có dịp để ý đôi mắt xanh lơ thật đẹp, như nước hồ thu xanh biếc.
“Ngồi lên đầu xe!”
Tôi yêu cầu em khi dí mũi súng tới.
“Trời ơi! Nóng quá!”
Em la oai oái nhảy dựng khi đưa tay sờ thử.
“Tôi bảo em ngồi! Thì hãy ngồi,”
Tôi trợn mắt quát tháo. Em ngập ngừng từ từ ngồi xuống.
“Khoan đã…”
Tôi chặn lại. Lúc này tôi mới để ý là em hoàn toàn thụ động trước sự hung dữ của tôi. Có lẽ em sẽ làm bất cứ điều gì mà tôi muốn.
“… Cởi quần ra! Quần xì luôn”
Tôi nói, cố tình tỏ ra bình tĩnh cho em thấy sự oai hùng của tôi. Em chỉ đứng đó nhìn tôi bỡ ngỡ, dường như không tin vào chính tai mình. Tôi gí súng, quát…
“Mau lên!”
Em nhảy dựng hoảng sợ đá vội đôi giày cao gót, lột áo, và cúi xuống để cởi quần, luôn cả cái quần lót trắng bên trong.
“Đưa đây cho tôi!”
Vừa nói tôi vừa đưa tay lấy và nhét nó vào túi quần.
“Bây giờ! Ngồi lên xe! Kéo áo lên và ngồi lên mũi xe đó!”
“Không được,”
Em nhăn nhó từ chối…
“Chỗ đó nóng quá!”
“Làm mau lên! Tôi muốn thấy đôi mông trần của em trên mũi xe đó!”
Giọng của tôi đủ đanh thép cho em khiếp sợ. Em từ từ nâng váy lên và hạ mông xuống lên mũi xe.
“Trời ơi! Không được đâu! No! No! Nóng quá!”
Em mếu máo van xin sự rộng lượng từ tâm của tôi, nhưng hình như không thấm vào đâu.
Tôi nhìn em bụ bẫm, nhìn em cố gắng tránh đôi mông chạm vào mũi xe nóng làm cho sự hưng phấn của tôi càng dâng cao. Không chỉ riêng gì tình dục mà còn về quyền lực chiếm hữu ở người em làm cho tôi thấy rạo rực. Bấy lâu nay tôi đã bị chèn ép từ ông chủ hãng cho tới vợ của tôi, tôi đã thấy quá đủ rồi. Và bây giờ thì khác, không ai dám lấn át tôi nữa! Tôi sẽ trả thù người, trả thù đời, trả thù sự bạc bẽo của thế gian dành cho tôi, ngay trên mình em.
“Ngồi im!”
Tôi ra lệnh…
“Và cởi áo ra.”
“Xin… đừng…”
Em lại năn nỉ ỉ ôi.
“Câm miệng và mau lên!”
Tôi quát tháo. Em từ từ kéo cái cổ áo chữ “V” qua khỏi đầu và vội vàng chùm tay che kín lấy ngực, như thẹn thùng.
“Dấu cái gì mà dấu. Đẹp khoe xấu che mà, đưa coi!”
Tôi hăm he khích lệ em. Em chậm rãi dang hai tay hai bên, đưa bộ ngực trần nở nang với đôi núm còn căng mọng như trái cây vừa mới chín trên cành.
“Bây giờ dang chân ra. Tôi muốn thấy lồn em đẹp cỡ nào, em cưng!”
“Không được…”
Em năn nỉ nhắm mắt lại nhưng chẳng dám chối từ, khi họng súng tôi lại lăm lăm trong tay.
Tôi ngưỡng mộ tấm thân nảy lửa của em và bắt em lùi xa về phía sau, ngả lưng lên kính chắn gió, cho tôi ngắm thưởng. Tôi như choáng ngợp trước vẻ đẹp trần tục của em. Mặt đất như rung chuyển với bàn chân tôi, tâm hồn tôi lâng lâng với những cảm giác xáo trộn. Em thiệt đẹp như thiên thần dưới ánh nắng chói chang. Bộ ngực em thật đẫy đà, đôi chân em vun vút.
Tôi bắt em dang hai chân, đưa mu ra phía trước. Trời ơi, lồn em đẹp thế sao! Tôi chưa bao giờ thấy lồn của người nước ngoài lạ mắt thế! Cụm lông vàng hoe bóng loáng, lớm chớm ở trên gò, rõ ràng là do em khéo tỉa. Cặp môi hồng khép hờ như nửa muốn mời vô.
“Tôi muốn em tự sờ lấy,”
Tôi yêu cầu, mắt vẫn không rời khu vực mũm mĩm hình tam giác đó…
“Hãy tự vọc cho tôi xem.”
Em len lén nhìn tôi rồi đưa một bàn tay tới, lên trên cụm lông lún phún.
“Giỏi, em sờ đi, vuốt đi em! Tôi muốn em mơn trớn lên âm hộ,”
Tôi thì thào và nhìn em say đắm…
“Tôi muốn nhìn thấy bên trong của em.”
“Tốt lắm! Bây giờ tôi muốn thấy ngón tay em biến mất trong âm hộ. Đưa nó vào đi!”
Em ngoan ngoãn thả ngón tay giữa ra và từ từ đưa vào lỗ nhỏ.
“Thêm nữa!”
Tôi yêu cầu.
“Lút cán luôn đi em. Chơi cho thỏa dạ đi em!”
Và thế là ngón tay em đã mất hút giữa hẻm sâu hun hút, rồi em để yên ngón tay thụ động nhìn tôi len lén. Tôi lớn tiếng…
“Em nghe tôi nói không, thục vô và ra. Tự chơi em đi! Nhanh lên!”
Em chậm rải làm theo lời lệnh, mắc vẫn không rời khỏi họng súng đen ngòm.
Tôi thừ người trước sự khêu gợi của em. Từng ngón tay em như ôm đàn ngay giữa háng. Em gảy sao mà dương vật tôi tưng lên từng hồi trong lớp quần bó sát. Tôi tự giải thoát nó như tự giải thoát cho chính mình trước sự tù ngục khiêu dâm của em, và bước dần về phía em nằm. Tôi leo lên mũi xe, quỳ xuống giữa hai chân em, tay vẫn lăm lăm khẩu súng để hăm dọa mà giờ đây đã có hai cái. Đôi mắt em mở rộng nhìn tôi van nài, nhưng chợt khép vội như một lòng cam chịu.
“Tới phiên tôi,”
Tôi nói và nắm lấy tay em dang hai bên sát vào thành kính.
“Không! No! Xin đừng hãm hiếp tôi,”
Em rên rỉ, nhưng tôi nào mủi lòng trước sự nhung lụa êm ái của em. Tôi đặt mình lên người em, đâm nhẹ em bằng đầu dương vật căng cứng để tìm chỗ hở.
“Em thích dương vật của người Việt Nam, phải không? Tôi biết chắc rằng em thích. Dù nó không to như của người Mỹ, nhưng nó cứng hơn nhiều, rồi tôi sẽ cho em cảm giác đó,”
Giọng tôi cất lên có vẻ lắng đọng như không thiếu sự tự chủ…
“Đến lúc tôi phải dạy cho em một bài học về cách làm tình của người Việt Nam rồi! Là như thế… thế này nè!”
Vừa nói tôi vừa dúi dương vật hơi thô bạo vào giữa hai đùi em. Người em kên lại, và em rít lên gần như khóc. Tôi bắt đầu đ… em nhè nhẹ như vỗ về con bé khóc nhè.
Cảm giác trong tôi là sự mềm mại của cơ vòng, sự sung sướng kỳ lạ dâng lên. Vì là lần đầu tiên tôi được làm tình với người Mỹ trắng, tôi thấy mình sung sướng hơn bao giờ hết. Nhất là lồn em to hơn của người châu Á, nước nhờn của em có phần lênh láng làm tôi cứ ngỡ mình là con cá đang vẩy vùng trong biển cạn.
Em vẫn kên người nằm bất động dưới mình tôi. Lồn em khép chặt lúc ban đầu làm cho tôi phải dùng sức của hông. Em như cưỡng lại không cho tôi dễ dàng xâm nhập, nhưng không cản lại được sức mạnh của một người đàn ông. Em hơi xuôi tay cam chịu, và bắt đầu cảm nhận sự va chạm sung sướng ở trong lòng. Tôi biết chắc rằng em đã thấy thích tôi, thích cái dương vật cứng ngắc của người đàn ông Á châu, tuy nhỏ ốc tiêu nhưng cay hơn ớt hiểm.
Tôi nhắm mắt lại và lạc lõng giữa không gian say đắm, ngay trên thân thể tuyệt vời và trong lòng một cơ bắp săn chắc. Đằng sau bìu dái của tôi làm một cảm giác tăn tăn, lúc nào cũng có thể phản lại tôi để phóng tinh ra ngoài. Tôi không thể kiềm chế hơn bao lâu nữa. Dương vật của tôi thì như con ngựa chứng bất tuân cứ nháu nhàu xăm xoi trong mình em, càng lúc càng nhanh, càng mạnh. Tôi cảm giác chơi em như một động vật đang hứng tình tột độ. Em rên la tiếng nước Mỹ, kêu gào tên bạn trai của em, làm cho tôi thỏa dạ, và cuồng dại.
Sau cùng hết, khi đã biết mình đi đến mức “bất hồi”, tôi bèn đẩy hông xoay tròn, cho bìu dái cọ quanh vào mông của em thật sát. Nhịp thật ráo riết và rút vội dương vật ra khỏi lồn em, chồm người về phía ngực em.
“Tôi sẽ bắn tinh lên mặt em đây!”
Tôi rên to và bắt đầu sụt mạnh. Em day mặt sang trái rồi sang phải một cách hoang dại như tránh né…
“Đừng! Đừng! No! No… Làm ơn…”
Tôi vịn chặt lấy đầu em. Ý nghĩ táo bạo được phóng tinh nóng hổi lên mặt em làm cho tôi bấn loạn. Tôi bóp chặt lấy đầu khấc và bắn mạnh. Một dòng nhựa đặc sệt phóng thẳng lên trán em, vấy vào mái tóc vàng, và rưới lên mặt kính chắn gió sau lưng em. Đợt thứ hai phóng nhẹ hơn bay thẳng đến sóng mũi cao dọc dừa của em. Em né vội nhưng không kịp, lại vô tình làm đợt thứ ba đáp lên gò má hồng của em. Ngã người xuống bụng em, tôi dã dượi cầm lấy dương vật ve vuốt, vài vọt đọng lại ở đầu khấc rớt lên ngực em. Em cũng rũ rượi nằm im nơi đó, dưới ánh nắng mặt trời chói chang làm cho mắt em nheo lại, nhìn tôi nghẹn ngào.
Khi tôi xong việc, chợt tỉnh hồn, nghe tiếng nhấn kèn in ổi. Tiếng kèn càng lúc càng to, liên hồi, và thúc dục.
“Trời đất ơi, ông mơ mộng trên cung trăng hay sao, mà làm cái gì chưa chạy? Đèn xanh rồi kìa!”
Một giọng cất lên kế bên tôi. Đó là giọng của vợ tôi. Mở mắt ra tôi nhìn sang bà ấy ở ghế hành khách.
“Đèn xanh đã lên hơn nửa phút rồi, còn chưa đi hay sao. Bộ ông bị mắc toi hả, còn về cơm nước nữa chứ, trưa trời trưa trật rồi”
Bà ấy hét to…
“Người ta đang chờ kìa, ông khỉ này! Nhờ ông chở đi chợ có chút xíu mà cũng phiền”
Đầu tôi cúi thấp nhẫn nhịn và với lấy cần số, buông thắng và đạp ga tiếp tục mơ mộng trên cõi “Xa Lộ Cuồng”.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Xa Lộ Cuồng |
Tác giả | Kinh Bích Lịch |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Bắn tinh lên mặt |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/07/2024 11:03 (GMT+7) |