“Đi, theo ta ra ngoài xem, lập tức báo cáo lên, thú triều cỡ lớn bùng nổ, tạm thời chưa phát hiện dị tộc.”
Dương Tuyết Phong vừa dặn dò, vừa bay ra khỏi phòng nghị sự.
Khi hắn bay ra khỏi phòng nghị sự, kinh ngạc phát hiện, một cơn sóng lớn ngập trời cao mấy vạn trượng nằm ngang ở trên mặt biển, một màn hào quang màu trắng như tuyết bao phủ cả đảo Tuyết Phong.
Sóng to ngập trời mơ hồ một cái, hóa thành một bàn tay chống trời màu xanh thẳm, mang theo một luồng khí tức hủy thiên diệt địa, bổ về phía đảo Tuyết Phong.
Tiếng nổ ầm ầm ầm qua đi, màn hào quang màu trắng vặn vẹo biến hình, cả hòn đảo Tuyết Phong kịch liệt chớp lên, tiếng cảnh báo không ngừng.
Sắc trời chợt ảm đạm xuống, một đám mây sét màu vàng thật lớn chợt xuất hiện ở bầu trời, vô số con rắn sét màu vàng di chuyển không ngừng, chớp lóe sấm rền, thanh thế dọa người.
Mặt biển kịch liệt quay cuồng, một con cá đuối hình thể thật lớn xuất hiện ở trên mặt biển, lưng là màu vàng, toàn thân bọc vô số hồ quang màu vàng.
“Kim Bối Lôi Diêu bậc bảy!”
Dương Tuyết Phong kinh hô, trong mắt tràn đầy nét sợ hãi.
Thú triều cỡ lớn lại có thể xuất hiện yêu thú bậc bảy, bọn họ căn bản không ngăn được.
Cùng lúc Kim Bối Lôi Diêu xuất hiện, trên mặt biển xuất hiện lượng lớn yêu thú, sư tử biển, báo biển, cua biển, cá voi, cá mập vân vân, trên trời xuất hiện mấy chục vạn con yêu cầm, số lượng còn đang tăng lên.
Tiếng sấm sét ầm ầm ầm vang lên qua đi, mây sét màu vàng kịch liệt quay cuồng, từng quả cầu sét màu vàng to như cối xay rơi xuống, đánh về phía đảo Tuyết Phong.
Ở trong một tràng tiếng thú rống lúc trầm lúc bổng, pháp thuật dày đặc đánh tới.
Một chuỗi tiếng nổ thật lớn vang lên qua đi, trận pháp đảo Tuyết Phong nháy mắt bị phá, linh quang pháp thuật dày đặc đập thẳng tới trước mặt, lượng lớn đệ tử Lãnh Diễm phái bị pháp thuật dày đặc đánh giết.
Ngoài thân Dương Tuyết Phong nở rộ hào quang màu trắng, hóa thành một đạo độn quang màu trắng xé gió mà đi.
Hắn còn chưa bay ra vạn dặm, một cái móng vuốt chim màu vàng bỗng dưng hiện lên, vỗ lên trên người hắn, linh quang hộ thể của Dương Tuyết Phong nháy mắt tan vỡ, từ trên cao ngã xuống, còn chưa rơi xuống biển, tia sét màu vàng dày đặc đã bổ xuống.
Sau một tiếng hét thảm, Dương Tuyết Phong bị lôi quang màu vàng bao phủ.
Kim Bối Lôi Diêu phun ra một quầng sáng màu vàng, bao phủ Dương Tuyết Phong, quấn hắn vào trong miệng không thấy đâu nữa.
Tu sĩ trên đảo Tuyết Phong căn bản không ngăn được yêu thú, bị giết hết, hầu như là cùng lúc đó, nhiều hòn đảo Nhân tộc chiếm lĩnh lọt vào lượng lớn yêu thú công kích, thú triều cỡ lớn một lần này so với lần trước quy mô còn lớn hơn nữa.
… Bạn đang đọc truyện Vương Trường Sinh – Quyển 7 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/vuong-truong-sinh-quyen-7/
Đảo Thanh Liên, đỉnh Thanh Liên.
Cửa gian mật thất nào đó chợt mở ra, Vương Trường Sinh đi ra, khí tức so với trước kia mạnh hơn không ít, rõ ràng đã tiến vào Luyện Hư trung kỳ.
Cái này còn nhờ năm trái Thủy Ly Quả kia, nếu không Vương Trường Sinh muốn đi đến một bước này, còn cần hơn một ngàn năm.
Sau khi tiến vào Luyện Hư trung kỳ, pháp lực cùng thần thức của Vương Trường Sinh đều có sự nâng cao.
Vương Trường Sinh mới vừa đi ra khỏi chỗ ở, mặt đất phồng lên một cái gò đất nhỏ, Song Đồng Thử từ lòng đất chui ra, nó vẫn là bậc năm thượng phẩm, chẳng qua đã béo hơn.
Song Đồng Thử nhanh chóng bò đến trên vai Vương Trường Sinh, trong miệng phát ra tiếng kêu chít chít, tựa như đang nói chuyện phiếm với Vương Trường Sinh.
“Ta còn cho rằng ngươi tiến vào bậc sáu rồi cơ! Xem ra không có cơ duyên đặc thù, chỉ dựa vào mấy viên yêu đan bậc sáu, ngươi không dễ dàng như vậy tiến vào bậc sáu.”
Vương Trường Sinh xoa cái đầu nhỏ của nó. Linh thú tiến vào bậc sáu cũng không dễ dàng, đây là một ngưỡng cửa, giống như người tu tiên tiến vào Luyện Hư kỳ, có một số tu sĩ thuận lợi tiến vào Luyện Hư kỳ, có một số tu sĩ không thể tiến vào Luyện Hư kỳ, tùy người mà quyết định.
Nếu là dùng mấy viên yêu đan bậc sáu liền có thể tiến vào bậc sáu, tu sĩ Luyện Hư khác đã sớm bồi dưỡng ra một đám linh thú bậc sáu.
Vương Trường Sinh lấy ra một trái cây màu vàng nhạt, đút cho Song Đồng Thử.
Song Đồng Thử rất nhanh ăn hết trái cây, phát ra tiếng kêu vui vẻ.
Vương Trường Sinh nhíu mày, hắn không cảm ứng được Thôn Kim Nghĩ Hậu tồn tại, chẳng lẽ nói nó xảy ra chuyện ngoài ý muốn?
“Phu quân, chàng xuất quan rồi!”
Một giọng nữ tử ngạc nhiên lẫn vui mừng đan xen từ phía sau truyền đến.
Uông Như Yên đi ra. Sau khi Vương Thanh Sơn dẫn đội xuất chinh, Uông Như Yên phụ trách tọa trấn đảo Thanh Liên.
“Phu nhân, Thôn Kim Nghĩ Hậu có phải xảy ra ngoài ý muốn rồi hay không?”
Vương Trường Sinh nhíu mày hỏi.
Uông Như Yên gật gật đầu, nói: “Nó chưa thể tiến vào bậc sáu, thất bại rồi, nhưng Lân Quy đã tiến vào bậc sáu. Đúng rồi, dị tộc công kích thành trì biên giới, Trấn Hải cung phát ra lệnh mộ binh, Thanh Sơn dẫn theo hơn một trăm tộc nhân tới tiền tuyến tham chiến, Thanh Phong và Tuyết Ly bọn nó đều đi.”
“Dị tộc công kích thành trì biên giới? Mộ binh?”
Vương Trường Sinh nhíu mày, cái này cũng không phải là chuyện tốt gì.
“Dị tộc có thể sẽ từ đường biển tiến công, thú triều cỡ lớn chậm chạp chưa bùng nổ”
Uông Như Yên còn chưa nói xong, từ trong lòng lấy ra một tấm pháp bàn linh quang lấp lánh, đánh vào một pháp quyết, thanh âm hoảng sợ của Vương Thanh Thành theo đó vang lên: “Mẹ, việc lớn không ổn rồi, thú triều đã bùng nổ, so với lần trước quy mô còn lớn hơn.”
| Thông tin truyện | |
|---|---|
| Tên truyện | Vương Trường Sinh - Quyển 7 |
| Tác giả | Chưa xác định |
| Thể loại | Truyện sex dài tập |
| Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
| Tình trạng | Update Phần 500 |
| Ngày cập nhật | 28/11/2025 03:36 (GMT+7) |