Vương Trường Kiệt đứng ở trước một bàn thờ. Trên bàn thờ bày ra một khối bài vị, bên trên viết bảy chữ to “Từ phụ Vương Minh Nhân”. Phía trước linh bài cs một lư hương màu đỏ, Hoả đàn hương điểm lửa, hương khói nghi ngút.
Vương Trường Kiệt quỳ xuống, dập đầu ba cái rồi nói: “Cha, Cửu ca nói sẽ toàn lực trợ ta kết anh. Con nhất định sẽ hoàn thành nguyện vọng của ngài, cỗ gắng tu luyện, cung gia tộc hùng mạnh.”
Vương Minh Nhân và Tây Môn Phượng đều có kỳ vọng rất cao với hắn, hy vọng tương lai hắn có tiền đồ. Tuy nói lần này khí linh giúp hắn gian lận, nhưng Vương Trường Kiệt cũng xem là vang danh Đông Ly giới.
Mục tiêu hiện tại của hắn là tiến vào Nguyên Anh kỳ. Chuyện Vương Minh Nhân làm không được, hắn sẽ giúp Vương Minh Nhân làm được.
Vương Trường Kiệt đi vào thiên thất, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu vận công tu luyện.
… Bạn đang đọc truyện Vương Trường Sinh – Quyển 6 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/vuong-truong-sinh-quyen-6/
Năm tháng như thoi đưa, thời gian ba mươi năm rất nhanh trôi qua.
Thanh Liên phường thị vốn gọi là Kim Liên phường thị, nhưng sau đổi lại thành Thanh Liên phường thị. Từ khi tin tức Vương Trường Sinh tiến vào Hoá thần kỳ truyền ra ngoài, lượng lớn thương gia ùa đến Thanh Liên phường thị làm ăn. Có Hoá thần tu sĩ toạ trấn, còn có địa phương nào an toàn hơn nơi này sao?
Vương gia nhân cơ hội này ra không ít những chính sách ưu đãi, hấp dẫn lượng lớn thương gia nhập trú. Hơn nữa Thanh Liên phường thị thỉnh thoảng lại có những thứ tốt xuất hiện, đầy đủ pháp bảo, khôi lỗi thú thành bộ, giao long đản… Lượng lớn tu sĩ ùa đến Thanh Liên phường thị, khiến cho Thanh Liên phường thị càng thêm phồn hoa.
Thanh Liên lâu là trà lâu lớn nhất Thanh Liên phường thị, tiêu chí tương đối cao. Tu sĩ bình thường sẽ không xuất hiện ở trong này.
Lầu ba Thanh Liên lâu có một gian phòng bao, một gã nho sinh trung niên văn nhã đang cùng Trần Duyệt nói gì đó.
Trần Duyệt là con gái duy nhất của Trần Nhất Long, nàng ở San Hô hải vực vô tình gặp được Vương Trường Sinh. Rất nhiều người nói cha nàng có giao tình với Vương Trường Sinh, Trần Duyệt cố ý chạy tới Thanh Liên phường thị, nàng có tâm đầu nhập vào Vương gia. Vương Mạnh Phần sau khi biết quan hệ giữa nàng và Vương Trường Sinh, đồng ý nhận Mộc Long các, đây là chuyện tư.
Bên ngoài, Mộc Long các là một môn phái nhỏ ở San Hô hải vực, nhưng Mộc Long các thu thập tài nguyên tu tiên cho Vương gia.
Có Vương gia chống lưng, mấy năm nay Trần Duyệt thuận buồn xuôi gió, tu vi cũng ngày càng cao, kết giao được không ít tu sĩ.
Không qua bao lâu, một trận đập cửa rất nhỏ truyền đến từ bên ngoài, thanh âm ôn hoà của người nâm vang lên: “Trần phu nhân, Vương mỗ đến rồi.”
“Vương đạo hữu, ngươi vào đi!”
Trần Duyệt và nho sinh trung niên đứng hẳn lên, cửa phòng bị đẩy ra. Một thanh niên áo vàng ngũ quan anh tuấn đi đến, thanh niên áo vàng vóc dáng cao gầy, trên mặt là tươi cười thản nhiên. Làm cho người ta có một loại cảm giác bình dị gần gũi.
Vương Mạnh Hiên, con của Vương Hữu Vi, song sinh căn Mộc Hoả. Hắn cũng tu luyện kiếm đạo, đã Kim Đan.
Vương Mạnh Hiên là nhân tài mới xuất hiện của Vương gia. Ba mươi năm này, Vương gia xuất hiện không ít tộc nhân ưu tú. Vương Mạnh Hiên chỉ là một trong số đó, hắn là hậu nhân của Vương Trường Sinh, cho nên phá lệ được người chú ý, cũng là đối tượng để các thế lực lớn giao hảo.
“Trần tiên tử, vị đạo hữu này là?”
Ánh mắt Vương Mạnh Hiên dừng trên người nho sinh trung niên, vẻ mặt tò mò.
“Vương đạo hữu, giới thiệu một chút, vị này là Lâm đạo hữu của Thiên Phong hải vực. Lâm đạo hữu xuất thân từ Quảng Dương phái, hắn là chưởng môn Quảng Dương phái.”
Trần Duyệt cười giới thiệu. Quảng Dương phái chỉ là một môn phái nhỏ, nhưng Quảng Dương phái đắc tội với một thế lực lớn. Quảng Dương phái hy vọng Vương gia có thể ra mẳt giảng hoà. Nếu không, Quảng Dương phái có nguy cơ diệt môn. Dù sao Quảng Dương phái cũng chỉ là một môn phái nhỏ, cho dù bị người giết, cũng không có người sẽ thay Quảng Dương phái nói chuyện.
“Tại hạ Lâm Quảng Dương, ra mắt Vương đạo hữu.”
Lâm Quảng Dương cúi người hành lễ, khách khí nói.
Vương Mạnh Hiên chỉ gật gật đầu, sau đó ngồi xuống.
Ba người phẩm trà nói chuyện phiếm. Nói được một lúc, đề tài rất nhanh đã nói đến vấn đề khó Quảng Dương phái đang gặp phải.
“Vương đạo hữu, còn cần nhờ ngươi giúp hỗ trợ. Chuyện này đối với các ngươi chỉ là một câu nói.”
Lâm Quảng Dương khẩn cầu nói.
Vương Mạnh Hiên nhíu đầu mày, Lâm Quảng Dương đả thương một vị đệ tử của Nguyên Anh tu sĩ, chủ yếu là vì tranh đoạt bảo vật, loại chuyện này rất thường thấy.
Lấy địa vị của Vương gia hiện tại mà nói, quả thật chỉ là chuyện nhỏ. Nhưng chuyện không có lợi, Vương Mạnh Hiên sẽ không làm. Giao tình trong thiên hạ, vì lợi mà lui tới. Vương gia không có khả năng ngày ngày đi quản những chuyện lông gà vỏ tỏi.
Trần Duyệt cho Lâm Quảng Dương một ánh mắt, Lâm Quảng Dương lấy ra một hộp ngọc màu vàng. Đẩy đến trước mặt Vương Mạnh Hiên rồi nói: “Đây là một khối Thất thải lưu ly kim, chúng ta vì thứ này mà xung đột với bọn họ.”
“Thất thải lưu ly kim!”
Thần sắc Vương Mạnh Hiên kích động, đây là tài liệu Vương Trường Sinh tìm kiếm.
Hắn mở hộp ra, chỉ thấy bên trong có một khối tinh thạch linh quang ảm đạm.
“Khối Thất thải lưu ly kim này bị ô uế? Luyện khí sẽ bị suy giảm lớn, cũng không biết có thể loại trừ tạp chất hay không.”
Vương Mạnh Hiên nhíu mày nói. Nếu không thể loại trừ tạp chất, giá trị khẳng định suy giảm lớn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vương Trường Sinh - Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Update Phần 45 |
Ngày cập nhật | 27/08/2025 03:33 (GMT+7) |