Phi Vũ nói lời khen ngợi cho căn phòng, anh sau đó cũng tới cái bàn rồi quỳ gối theo anh nhân viên hướng dẫn, bởi nơi đây họ không có ghế mà chỉ có cái bàn, với lại phong tục của Nhật thì họ đều như vậy. Anh nhân viên rót trà vào cái ly mời Phi Vũ và Thảo Vy uống cho đỡ khát, nhưng Thảo Vy thì cô ấy chưa có quỳ xuống mà chỉ có chồng mình Phi Vũ quỳ mà thôi. Cô nhìn ngó láo ngó liên xung quanh, miệng thì chúm chím cười duyên mũm mĩm, rồi cô đi dạo xung quanh căn phòng, nhưng nghĩ thế nào thì cô lại ngồi kiểu quỳ xuống để đón nhận ly trà anh nhân viên mời mình cho có phép lịch sự. Cô nói cười với chồng mình:
– Phòng này cũng đẹp nhỉ, anh nha? Hi Hi Hi…
– Uhm! Đẹp lắm em hé! Ha Ha Ha…
Thảo Vy nói xong thì cô ấy ngồi quỳ sang một bên, phía trước là đối diện với chồng mình ngăn cách bởi một cái bàn nhỏ thấp chủm, còn ở giữa nhưng ở phía đầu cái bàn nhỏ ấy là anh nhân viên, anh ta đang ân cần gót từng ly trà nhưng chưa thấy vợ chồng Thảo Vy nhận lấy. Anh chồng thì không quen quỳ nên mới ngồi kiểu xếp bằng, còn Thảo Vy thì ngồi kiểu chéo chân sang một bên, kiểu mà đàn bà con gái hay ngồi á. Anh nhân viên đưa ly trà cho chồng Thảo Vy trước kèm theo lời nói:
– Cảm ơn quý khách đã đường xa tới đây nạp mạng…
– … Sao… Anh nói gì cơ…
– … Oh! Không… Ý lộn… là… đúng nơi nhất ạ! Hi Hi…
Vợ chồng [Phi Vũ – Thảo Vy] một phen hú vía với câu nói của anh nhân viên, nhưng sau đó thì cả hai đều bình tâm trở lại vì anh nhân viên nói nhầm, nên anh chồng đáp lại:
– Dzạ không! Chúng tôi cũng cảm ơn anh rất nhiều vì sự tiếp đón.
– Oh! Không có gì, vì đây là trách nhiệm của nhân viên như tôi mà! Nào, mời quý khách dùng trà.
– Vâng! Cảm ơn…
– Nếu cần gì thì hai người xin hãy gọi cho tôi.
– Vâng! Vợ chồng tôi cũng cảm ơn anh.
– Oh! Vậy thì tôi xin phép ra ngoài làm tiếp công việc của mình nhé!
Cả ba người đều cúi đầu cảm ơn xong qua lại thì anh nhân viên đứng dậy đi ra ngoài, còn vợ chồng Thảo Vy thì ở lại cười nói rôm rả hồn nhiên như ở trong nhà của mình, cô thấy trong phòng bây giờ thì chỉ có mỗi cô với chồng nên cô ấy cũng thoải mái mà banh rộng chân mình, tách hai bên đùi ra rộng thêm một chút để đón làn gió mát thổi vào trong. Do lúc nãy có anh nhân viên ở đây nên Thảo Vy thấy không tiện nhưng thời điểm này là vô tư rồi, cô chuyển động hai bên đùi thon trắng nõn nà qua trái rồi qua phải, cô dùng bàn tay trái của mình đưa các ngón tay ấy lên vén mái tóc dài đen mượt sang một bên. Chồng của cô thì mỉm cười nhìn Thảo Vy, anh nở một nụ cười hiền “Hi Hi Hi”, anh nhìn người phụ nữ bên cạnh trước mặt mình một cách đầy trìu mến. Anh nói:
– Ưm! Nhưng mà em này! Ở đây cũng khá được đúng không?
– Vâng ạ! Đúng là như vậy anh ạ!
Thảo Vy vui vẻ cười tươi trả lời chồng mình, cô cũng bẽn lẽn đôi chút nhìn ngó xung quanh, bởi do trong phòng nó không có giường ngủ. Chồng cô nói tiếp:
– Nơi này anh thấy cũng sạch sẽ, đẹp đẽ thật đấy!
– Hi Hi Hi… Đúng là vậy ạ! Hôm nay em cảm ơn anh yêu nhé! Hi Hi Hi…
– Eh! Sao em lại khách sáo vậy! Không có gì đâu, bởi mình là vợ chồng mà! Haizz!!!
Phi Vũ thấy vợ mình nói vậy thì hơi trách móc hờn dỗi, nhưng anh cũng không có để bụng vì tính tình vợ mình là vậy, lúc nào cũng cảm ơn ríu ra ríu rít. Thảo Vy nói:
– Oh! Trà này, cũng ngon thật đó anh.
– Uhm! Đúng vậy!
– Nhưng mà trà này… là trà gì vậy anh?
– Ơ, anh cũng không biết nữa, trà này là trà gì vậy nhỉ? Lâu rồi anh không có uống trà nên anh không phân biệt được. Nhưng mà anh chưa từng uống trà nào mà ngon như vậy! Hi Hi Hi…
– Dzạ! Đúng như thế anh hé! Hi Hi Hi…
Hai người nói xong thì đều phì cười ra nước mắt, bởi họ có bao giờ uống trà đàm đạo đâu mà hiểu rõ được loại trà mang tên gì. Anh chồng uống một ngụm trà vô miệng rồi nói tiếp:
– Ơ, không biết nơi này họ xây lên bao lâu rồi em nhỉ?
– … “Thảo Vy im lặng”…
– Thế nên, anh nghĩ mình tắm suối nước nóng ở đây thì sẽ tuyệt lắm! Ha Ha Ha…
– Dzạ! Đúng vậy anh ha! Vợ chồng mình có thể ngắm cảnh đẹp nơi này nữa. Hi Hi Hi…
Thảo Vy nói xong thì vỗ tay vui mừng, bởi cô cũng từng du học ở xứ sở mặt trời mọc này mà. Phi Vũ nói:
– Ưm, không biết mấy giờ thì tới bữa tối vậy nhỉ? Anh thấy hơi đói. Haizz…
– Hi Hi Hi… Trông ông xã của em mất cười quá ha! Bởi em nghĩ vẫn còn sớm, thời gian thì còn dài mới đến tối cơ mà! Nên bây giờ em muốn mình đi tắm một chút. Hi Hi Hi…
– Oh! Đúng vậy ha! Anh quên mất vì chúng mình đi một đoạn đường dài. Vậy em đi tắm đi!
– Hi Hi Hi… Vâng! Hiếm có cơ hội này mà anh ha!
– Uhm! Đúng vậy rồi em ha! Hi Hi Hi…
– Nhưng mà phong cảnh ở đây đẹp thật anh ha?
– Uhm! Đúng vậy!
Nói xong thì Thảo Vy đứng bật người dậy, cô bước chân đi ra hướng cửa sổ, nơi đó hiện có chiếc rèm cửa màu trắng đang kéo phũ kín. Cô nói:
– Anh nè! Từ đây mình có nhìn được ra ngoài ngắm cảnh không nhỉ? Ôi… wow… tuyệt quá! Hi Hi Hi…
– Uhm! Tuyệt thật đấy! Em cứ thưởng thức đi.
Thảo Vy vừa hỏi chồng nhưng vừa đi ra rồi kéo cái rèm cửa sổ thu lại, thì trước mắt cô là một vùng trời xanh thẳm, phía dưới là những hàng cây chen chi chít trong vách đá dựng đứng treo leo. Cô đứng ngây người ngắm nghía phong cảnh hữu tình, hai chân thon dài của cô thì chụm lại và hơi ngả người nhồi đầu về phía trước, còn cặp mông to mây mẩy thì lại tru về lịa phía sau, nơi mà chồng cô Phi Vũ đang ngồi nhâm nhi từng ngụm trà xanh. Tuy anh đã thấy và thưởng thức cái cặp mông to của vợ mình nhiều lần, nhưng hôm nay, cái cảnh tượng này, cái hình dáng dong dỏng cao quyến rũ đó nó đã khiến tâm tư anh thêm xao động. Thảo Vy nói tiếp:
– Anh nè! Em thực sự không ngờ ở đây lại có phong cảnh đẹp đến vậy! Từ cửa sổ có thể nhìn thấy hết trơn hết trội cảnh đẹp ấy anh ha?
– Uhm! Đúng vậy rồi em yêu! Anh cũng không nghĩ rằng nó sẽ đẹp tới vậy, còn làm vợ anh mê mẩn hơn chồng mình nữa chứ! Ha Ha Ha…
– Ơ, cái anh này! Ghẹo người ta kìa! Hi Hi Hi…
Thảo Vy đưa nét mặt xinh đẹp diễm lệ của mình ngoáy nhìn về hướng chồng cười bẽn lẽn, cô đưa đẩy vùng eo, vùng ngực qua lại như kiểu làm nũng với chồng. Cái bầu ngực của Thảo Vy rất to và căng đét chứ không có xuề xòa như mấy bà mập ú bán hàng rong ngoài chợ, cái khe ngực nó rất sâu, một phần do chiếc áo ngực và chiếc váy nó túm lại làm nổi bật lên hai cái ngọn đồi, làm cho cái khe ngực càng thêm sâu hơn. Thảo Vy nhìn một hồi thì dùng tay kéo cái rèm cửa màu trắng lại rồi xoay người đi vào trong, vừa đi cô vừa nói…
– Anh à! Nơi này đúng là tuyệt thật đấy! Hi Hi Hi…
– … Vậy em nên ở lại đây lâu một chút…
– Dzạ! Nhưng anh cũng vậy nha! Hi Hi Hi…
– … “Phi Vũ im lặng”…
– Nhưng mà… còn phòng nào khác ở đây không nhỉ? Hi Hi…
Thảo Vy hồn nhiên bước chân mình rón rén đến vách ngăn cửa để tách hai căn phòng, cô muốn thăm dò xem bên vách ngăn này có phòng hoặc có người nào ở không. Cô cười tươi đi đến gần nơi đó, cô đưa bàn tay lên và từ từ kéo cánh cửa ra, thì trời ơi??? Một cảnh tượng hy hữu của đời người con gái mà lần đầu cô mới gặp, trước mắt cô là một anh chàng đàn ông da màu đang nằm ngủ khỏa thân, tuy anh ta có mặc trên người bộ Kimono loại dạng đồ mặc ngủ, nhưng anh ấy không có thắt dây đai buộc quần áo liền lại mà để mở phơi bày thân thể mình ra. Thảo Vy há hốc nhưng kịp lấy tay che đi cái miệng xinh đẹp của mình lại để ngăn cản âm thanh nó phát ra, chứ nếu mà che miệng chậm quá thì âm thanh hốt hoảng ấy sẽ truyền tới tai của chồng mình nghe thấy mất.
Bàn tay thì nàng che miệng nhưng ánh mắt của cô thì lại khác, nó cứ nhìn chằm chằm vô cái khúc thịt to và dài ngoằng kia mặc dù tâm tình Thảo Vy không hề muốn vậy. Cái con cu bự nó ngoe nguẩy chuyển động phập phồng theo hơi thở của anh da đen, nó phình to rồi phình nhỏ, nó trường ra rồi lại thu vào, cảnh tượng ấy bây giờ nó đã được thu vào trong tầm mắt của Thảo Vy hết rồi còn đâu. Cô nhìn vô co cu to bự chà bá lửa của anh Mỹ đen gốc Phi Châu một lúc thì lướt mắt mình nhìn lên cơ ngực rắn chắc của anh ta, cái cơ cơ to vạm vỡ, làn da thì một màu nâu đỏ chứ không có đen như một cục than, chắc bởi anh này là con lai giữa người da trắng với người da đen. Thảo Vy đột ngột thiếu kiểm soát nên đưa các ngón tay lần lượt vô trong miệng mà cắn, còn một bàn tay thì cô đưa xuống cái mu bướm nhô cao rồi tự bóp bóp xoa xoa. Lúc này thì anh da đen mới thình lình thức tĩnh, anh đưa tay lên dụi mắt, miệng thì ngáp thở dài vì trước mắt anh ta là một cô gái xinh xắn đang nhìn trộm mình. Anh nói:
– Oh! Tôi xin lỗi… Haizz…
Thảo Vy bất ngờ và cũng thấy thật là xấu hổ khi bị anh ta biết rằng bản thân mình đang nhìn trộm, cô vội vã kéo cánh cửa đóng kín lại, đôi mắt và vẻ mặt vẫn chưa hết thất thần vì cô nhớ lại cảnh tượng đó, một cảnh tượng gợi dục cho cô biết bao. Kéo cánh cửa lại xong, hai tay cô đan xen vào nhau, hai chân cô cũng chúm lại đan xen nhau như hai bàn tay của cô vậy, bởi khi gặp con cu bự thì mu bướm của cô nó cũng nhô ra thêm, còn hai bên mép bướm thì nó cũng nở ra do máu lưu thông chúng đổ về đây tích tụ nhiều. Chồng cô thấy lạ thì nói:
– Em nè! Có chuyện gì vậy? Bên phòng đó có người sao?
– … “Thảo Vy”…
– Em, sao em không trả lời. Ở đó có chuyện gì sao?
– Dzạ… Ưm… phòng bên cạnh…
Thảo Vy nói không tròn câu, cô cứ ngân nga hoài mãi và từ từ ngồi quỳ xuống nơi chiếc bàn, hai gò má của cô thì ửng hồng lên, lồng ngực thì phập phồng bởi trái tim của cô hiện giờ nó đang đập rất mạnh. Chồng cô lo lắng hỏi tiếp:
– Có gì ở đó sao em?
– Ơ, ưm… chuyện đó… chỗ đó…
– … “Cạch! Cạch”…
Hai vợ chồng đang hỏi thăm nhau thì ngơ ngác với tiếng động ‘Cạch! Cạch’ của cánh cửa kéo, khi cánh cửa được kéo ra thì xuất hiện một anh chàng người Mỹ gốc phi to cao vạm vỡ, anh mặc bộ kimono rồi lú đâu ra chào hỏi:
– Hello! Xin chào mọi người.
– … “Phi Vũ – Thảo Vy”…
– Oh! Rất vui được gặp hai người, đây là phòng của tôi.
– … “Thảo Vy thấy giọng ấm áp trìu mến thì ngoái nhìn”…
– Oh! Xin lỗi đã làm em bị giật mình. Hi Hi Hi…
– … “Vợ chồng im lặng”…
Anh Mỹ đen nói xong thì cũng ái ngại rồi quay lại phòng mình, bởi anh giống như tự nói với chính mình nghe chứ hai vợ chồng Thảo Vy không có hồi âm gì cả. Anh da đen kéo kín cửa lại rồi đưa tay lên cằm vuốt râu suy nghĩ, mặc dù râu của anh ta thì đã được cạo bóng loáng. Lúc này thì chồng Thảo Vy lên tiếng:
– Em này, anh ấy cũng ở phòng bên cạnh nhỉ?
– … “Thảo Vy im lặng nhìn chồng”…
– Có vẻ… tất cả các phòng ở đây đều thông với nhau thì phải em ha?
– Dzạ! Đúng là như vậy anh ha! Hi Hi Hi…
– Uhm! Mà cũng không còn cách nào khác em hé? Hi Hi Hi…
– Dzạ! Nhưng mà chuyện này…
– Chuyện này là thế nào em? Hơi có chút rắc rối hả?
– Dzạ! Đúng vậy rồi anh… nhưng mà cũng không còn cách nào cả anh hé!
Bên căn phòng này thì vợ chồng Thảo Vy tâm sự, còn bên phòng đối diện thì anh da đen đang nằm suy nghĩ, anh thấy lúc mà anh tỉnh giấc thì bắt gặp ánh mắt ấy cứ nhìn chằm chằm vô cu bự của mình không thôi, anh tự tưởng tượng rồi nhoẻn miệng cười thầm:
“Ôi! Cô bé này là người nước nào mà đẹp quá! Thân hình thon gọn nảy nở, mông vú thì đầy đặn làm sao. Ánh mắt của cô ấy nhìn con cu bự của mình đầy ngây dại, bầu ngực thì to tròn, cái mu bướm thì nhú nhú nhô nhô trông thật là thích. Ôi, mình muốn được tận hưởng thân hình đó quá. Haha Ha”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vợ mê cu to |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện sex ngoại tình, Vợ chồng |
Tình trạng | Update Phần 7 |
Ngày cập nhật | 11/05/2023 12:05 (GMT+7) |