– Vạn vật luân hồi, sinh sinh tử tử, trong sinh có tử, trong tử sinh sinh, vạn vật làm chứng, huyết khế linh hồn, hai hồn là một, sinh tử nhất quán, huyết khế sinh tử lập thành cho ta…
Tấm thân nuột nà ướt đẫm mồ hôi càng làm cô gái thêm xinh đẹp quyến rũ bội bận. Đôi cánh mỏng manh trong suốt như hư vô dần dần khép lại vào trong cơ thể… Trên tấm ngọc bội màu xanh lá giờ đây in hình một con bướm xinh đẹp bằng máu trên một bên mặt… Cô nhìn ngọc bội rồi lại ngước nhìn lên trời xanh như ông trời đã an bài số phận mình…
– Chị không hiểu nội em và Sư phụ sao lại tin tưởng một kẻ đàn ông chưa thức tỉnh hồn hoàn như vậy nữa…
Cô gái trong chiếc váy mỏng manh màu xanh nhạt nhẹ nhàng bước đến lên tiếng nói. Đôi chân thon dài ẩn hiện qua khe hở chiếc váy như một tuyệt phẩm của tạo hóa…
– Chị đây cũng rất có hứng thú với cậu trai trẻ này rồi đó nha…
Cô gái nhẹ nhàng điểm đất từ nhành cây cao xuống với mái tóc màu đỏ cùng chiếc váy mỏng cùng màu. Chiếc váy mỏng như muốn nổ tung để giải phóng cho cặp nhũ hoa đầy đẵn nảy nở ấy. Đôi môi đỏ thắm cùng ánh mắt gợi tình đủ làm tất cả chàng trai phải xao xuyến…
– Ánh Sương ra mắt hai vị sư tỷ…
– Hừ… ở đây chỉ có ba chị em mình còn gọi cái kiểu khó nghe vậy nữa hả… Cô gái váy đỏ khó chịu lên tiếng.
– Tất cả nhờ cả vào hai chị… Ánh Sương khuôn mặt buồn bã lên tiếng.
– Chúng ta với nhau mà còn khách sáo vậy sao em gái… Điệp Tình tính nó vậy kệ đi… còn em nữa… kể cả chuyện đánh cuộc trăm năm tu luyện cực khổ của bản thân vào một chàng trai cũng không hỏi ý kiến hai ta là sao? Có xem hai ta là chị em không hả… Cô gái váy xanh lườm nói…
– Chị biết ý em không phải vậy mà Điệp Xuân…
– Hài… Em thì thi triển huyết khế sinh tử với hồn hoàn ấn pháp còn sư phụ thì lại thi triển cấm pháp xuất hồn thi thuật. Người làm chị như chị cảm thấy hổ thẹn vô vùng… Điệp Xuân lên tiếng than thở…
– Mọi chuyện còn phải nhờ vào hai chị cả mà… Tiên Nhân Cung có qua được cái nạn này hay không thì còn chưa biết… em chỉ cố hết sức mà thôi… Ánh Sương nhìn lên tán cây che trời nói…
– Sư phụ đã quyết vậy thì sẽ có lý do của người… Điệp Xuân nắm lấy tay Ánh Sương an ủi…
– Người của đại lão đang ráo riết điều tra cái gì đó? Làm gì thì làm nhanh đi… mọi chuyện đã có chị đây lo liệu… Điệp Tình nói xong thì thân hình cũng biến mất theo chiều gió.
– Không nỡ lòng sao lại không dám nói ra cơ chứ… Điệp Tình ơi là Điệp Tình… Sư Phụ đã bắt đầu thi triển cấm pháp… mọi chuyện nhờ cậy vào em…
Nhìn cột sóng năng lượng bắn mạnh xuyên thủng trời cao Điệp Xuân lưu luyến nhìn Ánh Sương rồi nhảy người đi mất…
Nhìn cột sáng xuyên thủng bầu trời kia mà bàn tay cô nắm chặt. Một lớp băng mỏng cứ thế lan tỏa khắp một vùng… Hai hàng nước mắt chảy dài trên gò má trước khi nắm lấy ngọc bội biến mất trong không trung…
– Cột sáng kia là sao…
Hải đang cố vận dụng Tử cực ma đồng đến cực hạn nhưng khoảng cách quá xa không thể xem xét chuyện gì đang xảy ra. Tử cực ma đồng cho phép hắn có thể nhìn xuyên bóng đêm, nhìn xuyên vật thể trong một khoảng cách nhất định…
– Sau 49 ngày cột sáng ấy tắt thì thời gian của ngươi và ta cũng hết. Chúng ta bắt đầu giao dịch chứ…
– Cô cứ thần thần bí bí không thấy khó chịu sao? Giao dịch cái khỉ khô gì? Tôi cần biết những việc cần biết? Chứ cứ úp úp mở mở thế này bao người khó chịu chứ không phải mỗi mình tôi…
– Có lẽ đã đến lúc nói cho ngươi biết một số chuyện. Khi đó thì sẽ không phải phải cảm thấy khó chịu nữa rồi đúng không?
… Bạn đang đọc truyện Việt Long Hội tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/viet-long-hoi/
– Thế giới này bao la rộng lớn mà đến ngay ta cũng không thấu hiểu hết. Như ngươi đang đứng là một không gian được phong bế trong lòng đất… Ánh Sương từ tốn giải thích.
– Vậy các cô là người dưới mặt đất… Hải tựa lưng vào đá nhìn ngắm Ánh Sương hỏi.
– Cứ xem là như vậy đi. Thực lực và sức mạnh nắm đấm của ngươi đến đâu thì sẽ biết đến đó… Giờ ngồi im nghe ta nói cho xong. Ánh Sương lườm Hải nói.
Đây là một không gian trong cấm chế của cường giả đỉnh cao phong bế Tiên Nhân Cung chúng ta. Bao nhiêu năm qua tộc ta tu luyện bằng năng lượng trong các bức Ngọc thạch tỏa ra nhưng mấy chục năm lại đây nguồn năng lượng ngày càng suy yếu. Chưa kể đến việc những người mang huyết mạch chính thống hay hồn hoàn tộc ta không thể bước ra khỏi cấm chế này. Điều đó đã đẩy tộc ta xuống vực sâu thăm thẳm. Chính vì vậy mà Cung chủ đã đốt giường như hầu hết tài nguyên trong tộc để hai trăm năm trước đưa Thôn Thiên Trùng ra khỏi cấm chế. Thật không thể ngờ hơn mười năm trước cậu bé đó chính là ngươi.
– Đù… cái hỏa hoạn chết tiệt đó là do các ngươi… Hải há hốc trợn mắt nhìn Ánh Sương.
– Chỉ để cứu cái mạng nhỏ của ngươi và giúp ngươi tạm thời khống chế Thôn Thiên Trùng mà Cung Chủ và ba vị trưởng lão đã phải hy sinh hồn hoàn ngàn năm… Ánh Sương trợn mắt nhìn lại Hải…
Ta sẽ giúp ngươi thức tỉnh Hồn Hoàn Thôn Thiên Trùng trong cơ thể và sẽ giúp ngươi có thể khống chế nó một thời gian để ngươi mạnh mẽ lên. Đổi lại trong vòng một trăm năm ngươi phải đủ mạnh để giúp tộc ta…
– Trăm năm… khi đó có xuống làm bạn Diêm Vương rồi! Chưa kể đến cô và gì gì Cung Chủ khủng vậy mà chưa làm được đòi ta làm… Hải khó tin trả lời.
– Ngươi không có sự lựa chọn… Ta đoán không sai thì Thôn Thiên Trùng trong người ngươi sẽ thức tỉnh trong vòng một năm nữa. Khi đó mà Thôn Thiên Trùng thành công thôn phệ ngươi thì không chỉ cái mạng nhỏ của ngươi mà là mối nguy tận diệt của toàn bộ Trái Đất này…
– Có nghiêm trọng vậy không? Thôn Thiên Trùng ghê gớm vậy sao?
– Đối với người tu luyện thì trăm năm hay ngàn năm là chuyện bình thường. Chỉ cần ngươi có thể tiến hóa và tiến hóa thì ngươi chính là bất tử… Có đồng ý hay không?
– Như vậy ta hình như thiệt thòi nha…
– Ngươi… Bốp…
Hải lũi cũi bò dậy từ gốc cây sau cái vung tay nhẹ nhàng ấy của cô. Hơn một tháng qua thì hắn đã quá quen với cô gái xinh đẹp ưa bạo lực này…
– Hừ… ngươi nhớ cái ngọc bội mình đã nhỏ máu vào chứ… Đó chính là Huyết Khế Sinh tử… Ánh Sương dùng ánh mắt lạnh băng nhìn Hải…
– Cái gì là Huyết Khế Sinh Tử…
– Ta chết ngươi chết… ngươi chết ta chết. Hai ta chính là một… Ánh Sương từ từ lạnh lùng vô cảm nói.
– Đùa… vậy ta đau sao cô không đau… Hải trợn mắt quát…
– Bởi vì sức chịu đựng của thân thể ngươi khác ta… Ngươi đứt tay thì tay ta cũng phế. Ngươi có thể thử… Ánh mắt và thái độ không đùa một chút nào.
– Vậy ta phải làm sao để giúp tộc cô… Hải nghiêm túc hỏi.
– Chỉ cần ngươi nhớ và cố gắng hết mình. Còn lại là ý trời! Đến khi ngươi đủ mạnh ắt sẽ biết… Ánh Sương nhìn lên bầu trời xanh cảm thán nói.
– Thành giao…
Hơn tháng qua tiếp xúc với hắn Ánh Sương không còn ác cảm như trước nữa. Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời Ánh Sương tiếp xúc và nói chuyện một người khác giới nhiều đến như vậy? Không ít khách nhân của Tiên Nhân Cung muốn làm quen cô nhưng đều bị thẳng thừng từ chối. Ánh Sương không còn cảm thấy quá khó chịu khi đối diện ánh mắt như muốn bỏ y phục cô của hắn nữa hay thích thú thưởng thức mùi thơm trên cơ thể cô mỗi lúc có cơ hội. Chí ít thì con người này không sống kiểu đạo đức giả như bao người khác giới cô từng tiếp xúc qua… Cô cảm nhận được sự chân thành trong lời nói và ánh mắt của hắn.
– Ta còn một điều kiện… Điều kiện để ta lấy đó làm động lực… Hải nhìn thẳng Ánh Sương lên tiếng.
– Điều kiện gì? Ánh Sương dọng dạc nhìn hắn trả lời.
– Làm người phụ nữ của ta… Hải tự tin nói.
– Cái gì? Ánh Sương bất ngờ trước điều kiện của Hải.
– Đó là khi ta đủ mạnh để che chở cho cô.
Khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần dưới lớp vải che mặt ủng hồng e thẹn. Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời cô được nghe một câu tỏ tình thẳng thừng như vậy? Sau giây phút sững sờ thì cô nhanh chóng lấy lại vẻ lạnh lùng vốn có.
– Ngươi biết để đánh thức Thôn Thiên Trùng thì ta phải làm gì không? Ánh mắt cô lạnh băng tràn đầy thất vọng vì Hải cũng như bao người đàn ông khác.
– Chẳng lẽ là trao thân cho ta…
– Tại sao ngươi biết… vậy… vậy ngươi biết từ lâu rồi… Ánh Sương ấp úng thật sự khi bị Hải nói đúng.
– Ta đoán… vì bấy lâu nay khi làm chuyện đó ta đều cảm nhận được sự khác lạ. Hải vô tư trả lời Ánh Sương…
– Thứ ta muốn là cả trái tim cô… Hải không để Ánh Sương chờ đợi mà lên tiếng tiếp.
Cả người cô run lên nhè nhẹ khi nghe câu đó. Ánh mắt chân thành làm cô khó xử…
– Ta đã có người con gái khác… mà không chỉ một người. Ta tin sẽ không ai phản đối cả… Hải tự tin lên tiếng.
– Hừ… một đám đàn ông bỉ ổi. Ai cũng như ai… nếu ngươi có thể đánh bại ta thì ta sẽ nghĩ lại. Ánh Sương quay mặt đi nơi khác để tránh ánh mắt ấy của hắn…
– Ta biết bây giờ khoảng cách đó là như trời với đất. Nhưng cái ngày ta vượt qua nàng để giành lấy trái tim lạnh giá này sẽ không xa?
– Bọn đàn ông các ngươi đều lắm mồm vậy sao?
Ánh Sương khó chịu ra mặt nói. Cô muốn chấm dứt cái chủ đề câu chuyện mà đối với cô như một tờ giấy trắng. Bao năm qua Ánh Sương chỉ biết tu luyện và tu luyện vì tương lai của tộc mình. Về thực lực và con đường tu luyện thì Ánh Sương cách một trời một đất với Hải nhưng về vấn đề nam nữ thì cô như một tờ giấy trắng vậy?
Không để Hải nhiều lời Ánh Sương nắm lấy hắn biến mất trên bãi biển. Ngay sau khi xuất hiện trong một hang động rộng rãi thì cô ngay lập tức dùng hồn kỹ phong bế cửa vào.
Hải chăm chú nhìn hang động bằng băng này. Thực sự nó quá đẹp… Tầng tầng lớp nhị bằng băng đẹp long lanh huyền ảo, tiếng nước chảy róc rách nghe thật êm tai…
– Còn ngây người ra đó làm gì? Còn không nhanh thức tỉnh Thôn Thiên Trùng…
– Cô…
Hải quay người lại thì á khẩu vì một cảnh còn đẹp hơn trong tranh. Đôi chân thon dài, trắng nuột như ngọc ngà đan chéo vào nhau làm hắn ngây dại… Mái tóc đen dài buông xõa trên chiếc giường bằng băng như tô điểm cho cho thân hình xinh đẹp ấy… Hải không ngừng nuốt từng ngụm nước miếng khi nhìn thấy làn da, vùng eo con kiến, đôi nhũ hoa sau lớp vải mỏng manh kia… Ánh Sương đã cởi bỏ y phục từ khi nào mà chỉ mặc mỗi một bộ xiêm y màu trắng nằm đó như mời chào… Hai bàn tay cô siết chặt, đầu ngoảnh sang một bên trong hơi thở dồn dập gấp gáp… Tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực trước tình cảnh xấu hổ này…
– Ngươi…
Ánh Sương nằm đó nhưng mãi không thấy hắn tới như dự đoán thì tức tối quay lại trợn mắt nói…
– Lạnh… lạnh…
Sau giây phút thần tiên thì cả người hắn lạnh như thấu xương. Hắn vận lực sưởi ấm cơ thể nhưng bất thành trước cái lạnh trong hang động bằng băng này…
– Ta quên…
Ánh Sương ngẩn người vì quên mất Hải đang là một người bình thường. Hắn chịu đựng được cái giá lạnh trong hang động này đến giờ đã là cố gắng lắm rồi… Ánh Sương nhanh chóng bao bọc cơ thể Hải bằng một lớp hồn lực mỏng manh trước cái giá lạnh…
– Ngươi…
Khuôn mặt xinh đẹp ấy đỏ tía tai, hai tay vội đưa lên che chắn hai bầu ngực khi phát hiện Hải đang nhìn ngắm thân thể mình khi đã dần ấm lên… Cô xấu hổ… đây là lần đầu tiên một người đàn ông nhìn ngắm thân thể cô như vậy…
Hải ngây dại trước vẻ đẹp ấy của Ánh Sương. Lần đầu tiên Hải nhìn thấy khuôn mặt Ánh Sương. Khuôn mặt V – line… mắt tròn đen nháy, mũi cao môi đỏ hình trái tim… Thật đẹp… đẹp không tì vết… Hải ngây người đứng ngắm… Ánh Sương thì co rúm người e thẹn…
– Vù… Còn không nhanh…
Bàn tay khẽ vậy kéo Hải tiến sát đến mình cô ấp úng nói. Vừa xấu hổ vừa tức giận nhưng lại không thể một tát, tát bay tên đàn ông đang nhìn ngắm thân thể mình ra ngoài làm cô khó chịu…
Cả người Ánh Sương chợt run lên khi bàn tay nam nhân đưa lên vuốt ve mái tóc óng mượt… Hắn vuốt xuống bên tai, vuốt xuống bên má… Tim cô càng lúc càng đập nhanh liên hồi theo mỗi cử chỉ dịu dàng ấy…
Ánh Sương biết và cam chịu nằm xuống ngoảnh mặt sang một bên. Cô không biết Hải đang muốn làm gì và cũng không cần quan tâm. Cô chỉ muốn chuyện này thật nhanh chóng kết thúc…
Cả người Ánh Sương như có luồng điện chạy dọc cơ thể khi bàn tay ấy đang từ từ vuốt xuống phía bên dưới. Ngón tay Hải chạm nhẹ vào bầu ngực trắng ngần rồi lại trượt xuống… Hải đê mê với cảm giác mát lạnh và mịn màng nơi đầu ngón tay truyền về… Hai ngón tay hắn đang không ngừng vuốt ve làn da trắng mịn nơi eo…
Hai tai Ánh Sương siết chặt, đôi môi đỏ mọng nước cắn chặt vào nhau. Đôi mắt nhắm nghiền khi bàn tay ấy đang trượt xuống… trượt xuống phía bên dưới…
– Hắn… hắn đang làm cái gì? Mình… sao mình lại cảm thấy khó chịu thế này? Hắn đang… hắn đang sờ vào…
Hai mắt cô nhắm nghiền, hai bàn chân không ngừng ma sát vào nhau khi bàn tay Hải đang vuốt ve một bên đùi cô…
Hải đang cố tận hưởng… tận hưởng cái cảm giác thần tiên này. Hải vuốt ve như muốn in sâu thân hình đẹp không tì vết ấy vào sâu trong não bộ mình…
Hải đưa tay nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, hắn nhẹ nhàng tinh tế kéo đầu cô quay lại để nhìn ngắm khuôn mặt ấy.
– Nếu đây là giây phút của một trăm năm sau khi ta đủ mạnh để vượt qua nàng thì thật là tuyệt vời…
Ánh Sương nhắm nghiền đôi mắt nhưng đôi tai nghe thấy và tim cô cảm nhận được sự chân thành của hắn. Cô hiểu Hải đang muốn nói gì?
– Hắn…
Năm đầu ngón chân không ngừng quắp vào nhau khi bàn tay ấy nhẹ nhàng tháo dây vải nơi bầu ngực. Ánh Sương biết Hải đang nhìn ngắm bầu ngực ấy của cô… Cả người Ánh Sương bủn rủn như mất đi sức chiến đấu…
– Um… Hắn đang… đang… đang sờ…
Ánh Sương gồng người, ngực khẽ ưỡn theo quán tính khi đầu ti ấy đang bị kích thích. Hải đang từ từ ngậm lấy hạt đậu nhỏ màu hồng mà liếm nhẹ, chiếc lưỡi như ma quái khẽ quấn quanh đầu ti… Bên bú mút nhẹ nhàng… Bên khẽ xoa xoa đầu ti…
– Um… cái cảm giác này là sao? Khó… chịu… mà… Cũng thấy… thích… thích…
Ánh Sương cố kiềm chế tiếng rên nơi cổ họng bởi cảm giác kích thích đến lạ thường. Với một cô gái chưa biết đến cái nắm tay như Ánh Sương thì sao kiềm chế nổi dục tính với kỹ năng điêu luyện sành sỏi như Hải…
Hải không vội vã mà nhẹ nhàng ân cần kích thích bản năng giới tính trong Sương… Hải mỉm người ngước nhìn Sương khi bàn tay cô đưa lên như muốn ôm lấy đầu hắn nhưng lại như muốn đẩy ra… Hơi thở cô nặng nề loạn nhịp, cả người đang không ngừng uốn éo…
– Um…
Sương ưỡn người lên, đôi mắt mở to nhìn xuống khi đôi môi Hải đang nhẹ nhàng hôn, liếm nhẹ đi xuống vùng eo cô… Cô khó chịu… cảm giác này cô chưa hưởng thụ qua lần nào trong đời cả…
– Um…
Ánh Sương không kiềm chế nội bảnh thân mà rên lên thành tiếng khi bàn tay đang xoa xoa mái đầu Hải.
– Um… ớ… hắn… hắn đang hôn… hôn chân mình… sao lại… lại thích thế này…
– Ớ… Um… Không phải chuyện đó là dùng… Dùng cái đó đi vào chỗ kia của mình sao? Um…
Ánh Sương thở dốc rên rỉ thầm nghĩ khi Hải không ngừng hôn, xoa xoa hai chân cô…
– Um… ớ…
Cô rên siết cong người như muốn bật dậy khi Hải ngậm lấy đầu ngón chân cô mút nhẹ…
– Thì… thì ra chuyện đó… chuyện đó lại thích và sướng khoái thế này sao? Um… ớ…
– Á… đừng… Đừng… ớ…
Sương ôm lấy đầu hắn, cô rên… cô sướng vô cùng khi Hải ngậm lấy tấm lụa mỏng bên dưới mà liếm…
– Hắn… nơi… nơi… Á… hắn đang hôn nơi đó của mình…
– Um… ớ… Mình… mình sao lại thế này? Mình chỉ vì Sư phụ… vì tộc nhân thôi… Á…
– Hắn hôn… hôn nơi đó… Á… Sướng… sướng quá… chết mất Sư phụ ơi… Á…
Hải đang miệt mài liếm, hôn nơi bí ấy qua lớp lụa mỏng.
– Thật đẹp… lông lưa thưa đen nháy… Hai mép âm hộ hồng hào…
– Hắn… Hắn đang nhìn nơi đó của Sương nhi sư phụ ơi! Xấu hổ chết mất… um…
Ánh Sương không nghĩ được nhiều khi hai mép âm hộ bị tách ra bởi chiếc lưỡi ma quái…
– Đừng… Á… đừng… Khó chịu quá… Hải ơi Sương khó chịu quá… Á…
– Ớ… um…
Hải trườn lên ngậm lấy đôi môi đỏ mọng nước. Ánh Sương bẵm môi nhưng rồi rất nhanh mặc kệ Hải khám phá khoang miệng mình…
– Anh sẽ không để em phải hối hận…
Hải nắm lấy bàn tay mịn màng đưa lên lồng ngực nơi trái tim để cô có thể cảm nhận được tất cả sau khi cởi bỏ tất cả… Đôi mắt cô lim dim mở ra nhìn hắn nhưng rồi lại nhắm nghiền ngoảnh đi nơi khác…
– Um… ớ… ớ…
Hai tay Sương choàng qua ôm Hải trong khi lý trí đã dần dần lu mờ dần khi âm hộ đang bị đầu khấc nóng ẩm rà rà phía bên ngoài…
– Khó chịu… cơ thể mình sao lại thế này… Á… um…
– Á… um… ớ…
Ánh Sương ôm siết lấy Hải khi hai mép âm hộ bị tách ra để con quái vật lạ đi vào. Con quái vật vừa vào rồi lại nhẹ nhàng đi ra…
– Ớ… khó chịu… khó chịu lắm… nhanh… nhanh lên…
– Á…
Bàn tay Sương bấu chặt vào lưng Hải thành hai hàng đan chéo vào nhau khi con quái vật xuyên thủng lớp màng mỏng bên dưới… Cảm giác đau thốn vô cùng…
– Um… ớ… Á…
Sau giây lát để âm hộ Sương quen với sự xuất hiện của dương vật mình thì Hải bắt đầu động…
– Sướng… sao lại sướng đến thế này… um… ớ…
Hải vừa hôn vừa nhẹ nhàng nhấp nhà bên dưới…
– Ớ… đừng dừng… Á…
– Um… Um… ớ…
Hải ôm lấy hai chân Sương mà hẩy mông vừa nhìn ngắm thân thể cô đung đưa sau mỗi nhịp dập…
– Á…
Sương trợn mắt rên xiết khi Hải cắm sâu con cặc khủng ấy vào tử cung cô. Sương quên mất mình đang vì Tiên Nhân Cung vì sư phụ mà tận hưởng cái giác sướng đến điên đảo này…
– Đây là đâu… Là ký ức của Ánh Sương sao?
Hải bỗng nhiên xuất hiện trên một bãi cỏ xanh mướt. Một bé gái đang tung tăng nô đùa với lũ bươm bướm… Hải lại xuất hiện trong đêm trời đầy sao – một cô gái đang miệt mài tu luyện dưới ánh trăng…
– Đây là ký ức của hắn sao? Đây là thế giới hắn ta đang sống sao…
Ánh Sương cũng bất ngờ xuất hiện ở một nơi xa lạ. Cô thấy Hải đang hạnh phúc bên An, thấy Hải đang vui vẻ nô đùa cùng bạn bè hay thấy Hải gào thét lên đầy đau đớn trong đám tang cha hắn…
Ánh Sương và Hải cứ thế nằm im bất động trong tư thế làm tình. Con cặc Hải vẫn đang cắm sâu trong khe lồn hồng hào trinh nguyên của cô trong khi viên ngọc bội màu xanh xanh nhạt bay lơ lửng trên đầu hai người… Hình con bướm và giọt máu đỏ đang dần dần hòa quyện vào nhau một cách từ từ…
– Anh sẽ không để nước mắt em phải rơi nữa… Bàn tay Hải siết chặt khi nhìn thấy ký ức của Sương.
– Hắn cũng đâu đến nội… Ánh Sương nở nụ cười hiếm hoi trong ký ức Hải…
Một vòng tròn hồn hoàn màu đen đang lờ mờ xuất hiện phía bên dưới thân hình hai người. Cả hai đang đắm chìm trong một không gian ký ức về nhau…
– Chuyện này là thế nào…
Trong một đại sảnh rộng lớn đang tự tập không ít người. Già có, trẻ có nhưng có một điều lạ là toàn bộ điều là nữ nhân…
– Chẳng nhẹ cung chủ đang…
Người phụ nữ trung tuổi cung kính tiến đến bà lão chống gãy khom người hỏi nhỏ…
– Cung chủ đang trong thời gian quan trọng… Toàn cung tăng cường cảnh giác cho lão… Thập ngũ trưởng lão bố trận… Bà lão ốm yếu nói vang vọng cả đại sảnh rộng lớn…
– Cheng… Cheng… Cheng…
Ba tiếng chuông ngân vang vọng trời đất. Dưới rừng xanh bao la hàng ngàn thân hình lao vút lên không trung… Tất cả đều đi theo một hướng cố định…
– Ở đây đã có ta… Điệp Xuân, Điệp Tình hai ngươi nhanh chóng đưa tỉ muỗi đến cổng không gian cho lão… Bất cứ ai cũng không được phép đi vào…
– Dạ…
Điệp Xuân, Điệp Tình cung kính nghe lệnh nhanh chóng giận người đi theo hai hướng…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Việt Long Hội |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ nát lồn, Sextoy, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú vú, Truyện liếm lồn, Truyện người lớn, Truyện nuốt tinh trùng, Truyện sex cô giáo, Truyện sex học sinh, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Update Phần 12 |
Ngày cập nhật | 06/09/2020 11:39 (GMT+7) |