Hắn bóp lấy ngực nàng, không phải khẽ, mà là nắn đến lún cả một vốc, ngón tay trượt theo đường cong rồi búng nhẹ lên đầu nhũ.
“Mềm. Nhưng chưa đủ biết dùng. Ngươi tu yêu thuật, mà chưa từng khiến người ta khát khô cổ họng vì một ánh mắt hay một cái rên. Vậy tu để làm gì?”
Vạn Hoa Thắm giật nhẹ, nhưng không đẩy ra. Ngược lại, nàng rướn nhẹ người lên, để bàn tay kia ép sát hơn vào ngực mình, thở khẽ:
“Vậy… dạy ta đi. Lão muốn ta rên kiểu gì?”
Mạc Vấn cười, giọng khô như đá mài:
“Không cần kiểu. Cần thật.”
“Ta muốn nghe tiếng rên khi ngực ngươi bị bóp đến tê run, chứ không phải tiếng ngâm học từ kỹ viện.”
Hắn cúi xuống, cắn nhẹ một cái qua lớp y phục, rồi lật tay nàng đặt lên hạ thân hắn, vẫn còn bọc trong đạo bào.
“Cảm được không? Đó là kết quả khi ngươi biết khơi dục đúng cách.”
“Dục không phải là thứ để người khác làm ngươi. Là thứ để ngươi cầm trong tay, như kiếm.”
Nàng hít sâu, ánh mắt bắt đầu mờ sương, như vừa bị đánh thức một loại khoái lạc nào đó vẫn luôn ẩn giấu.
“Vậy… nếu ta nắm chặt hơn, có khiến “kiếm” của lão bật ra không?”
Mạc Vấn bật cười sằng sặc:
“Có bản lĩnh thì rút nó ra. Nhưng nhớ… rút ra thì phải luyện. Mà luyện không đủ, thì… bị nó phản lại.”
Mạc Vấn ngồi bất động, nhưng khí tức dưới đạo bào đã rõ ràng căng cứng.
Ánh mắt mù lòa nhưng tâm thần quét qua từng hơi thở nàng.
“Đã học được cách khơi dục, giờ ngươi phải học cách… hấp dục. Ngậm lấy kiếm ta, không bằng môi, mà bằng tâm.”
Vạn Hoa Thắm không nói gì. Chỉ cúi đầu, môi lướt dọc vạt áo hắn, nhẹ đến mức gió thổi cũng không hay.
Tay nàng vén lớp đạo bào nặng mùi thuốc và linh khí, để lộ ra thanh “kiếm” nóng hổi đang chờ được rút ra khỏi vỏ.
Nàng đưa lưỡi liếm một đường chậm rãi như đang luyện khẩu quyết, rồi ngậm lấy phần chuôi kiếm bằng một sự kính cẩn đầy tà khí.
Mi mắt khẽ run, nàng vừa hút khí, vừa điều tức, môi mấp máy như đang tụ một loại chú pháp cổ.
Mạc Vấn thở ra, giọng khàn khàn:
“Tốt… rất tốt. Không phải ai cũng dám dùng miệng để dẫn khí nghịch dòng như vậy… Một lát nữa nếu bị phản tràn tâm mạch, thì cứ cắn… ta chịu được.”
Vạn Hoa Thắm rút ra, đôi môi ánh nước:
“Không cắn… Lão thích đau, nhưng ta thì thích giữ kiếm trong miệng cho… vừa vặn lâu hơn.”
“Con đĩ dâm dục này” – Mạc Vấn quát khẽ, con cặc phồng lên nắc thô bạo vào cổ họng nàng.
Tiếng gluck gluck vang lên từng hồi, Vạn Hoa Thắm hai mắt đê mê, ngắm nhìn thân cặc ma sát vào trong họng, miệng ọc ọc điên cuồng, một tay nàng mò mẫm xuống dưới âm cốc chà xát liên tục.
Được một lúc, lão già mù gồng mình, hai tay nắm chặt đầu nàng, thụt một phát lút cán vào sâu trong khoang miệng.
Hắn rú lên “Ta ra đây, sướng điên!”
Vạn Hoa Thắm trợn tròn mắt, côn thịt đẩy sâu xuống cổ, nàng trợn mắt lên, vẻ mặt ahegao đầy nhục dục.
“Hmmmm… ực…” – Từng tiếng ực vang lên giữa bầu trời trắng xóa, dòng tinh dịch đặc quánh của Lão Mạc vẫn bơm đều đều vào cổ họng hàng suốt mười lăm giây…
Lại mấy tiếng ực nữa vang lên, Lão Mạc sảng khoái đẩy đầu nàng ra ngoài, ngay vừa lúc con cặc thoát khỏi mồm nàng, nó kêu lên một tiếng pop giòn tan đầy kích thích.
Hắn thỏa mãn nhìn Vạn Hoa Thắm, đầu tóc rối bươm, hai mắt lúc nhắm lúc mở đang đê mê hưởng thụ từng giọt tinh trùng cuối cùng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tuyết Sương Lĩnh |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Liếm tinh trùng, Truyện bú cặc, Truyện sex ngoại tình |
Tình trạng | Update Phần 13 |
Ngày cập nhật | 20/07/2025 06:39 (GMT+7) |