– Hử?
Tuấn giật mình tỉnh lại.
– Cô gọi kìa.
– Tuấn, Tuấn… bài này áp dụng định luật nào…
Lúc tan học, Tuấn còn oán trách.
– Sao mày không gọi tao?
– Thì tao gọi rồi đó. Ai mà biết được lúc nào thì hồn mày ở lớp, lúc nào thì bay đi. Thôi, không nói nữa, về nhà tao ăn cơm nhé?
Chưa kịp trả lời, phía trước đã có một bóng hồng chặn đường. Hôm qua mới ăn lại, nay Tuấn cũng hơi hơi thèm. Cái hương vị đâm vào cái lỗ kia, sướng! Nhưng, chưa kịp từ chối thì thằng Hải đã nhanh mồm.
– Hương à! Thằng Tuấn hôm nay phải dự tiệp ở nhà tớ rồi, cậu chịu khó đi về một mình nhé. Coi như hôm nay cắt phép cho nó một hôm nhé, lâu rồi tớ với nó chưa ăn cùng nhau.
Việc Tuấn và Hương đi như hình với bóng gần đây cũng không ít người biết, tất nhiên thằng Hải cũng biết. Tuấn cũng chịu không ít châm chọc của nó rồi.
Nghe nó nói Tuấn cũng gật gù.
… Bạn đang đọc truyện Tình – yêu tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/tinh-yeu/
Mai ngồi trong phòng quản lí nhỏ chống cằm nhìn ra ngoài. Thanh âm ngược xuôi bên ngoài bị lớp kính màu ngăn cách, cô thấy mình cô đơn quá. Đã cả tuần rồi, mặc cho cô có ngon ngọt năn nỉ thế nào nó cũng không chịu về, nó tính ở luôn ở nhà bố nó hay sao. Một cảm giác uất nghẹn làm sống mũi cô cay cay.
“Thôi, hay bảo ông Nam là cho thằng Nam về nhà nó… ”
Đang suy tư thì bóng thằng Nam vác cái cặp sách bước vào. Mai chán nản chẳng buồn nhìn nó mà quay đầu đi, không biết là nó vẫn đang đi tới chỗ mình.
– Chào cô, cháu mới về.
– Ừ.
Mai phiền muộn không buồn nhấc mặt lên nhìn nó nữa, không biết đến cái khe chữ V trước ngực mình cho bao nhiêu sâu đều lọt vào mắt nó hết, mãi đến khi cô đứng dậy nó mới thu hồi thị lực, miệng còn vương chút nước miếng nữa.
– Hử? Cháu không lên nhà đi?
– Vâng, cháu lên trước đây, cô ở lại làm việc ạ.
– Ừ.
Ngồi thêm lát nữa cũng chán, Mai chả còn hứng thú làm gì nữa. Động cái thân thu xếp sổ sách cô lết thân lên nhà. Cửa phòng đóng kín, là thằng Nam còn ở trong đó, đó là phòng của con cô. Không biết nó giờ đang ở đâu, mấy ngày này ăn uống thế nào? Nhẹ khép cửa phòng mình, ngồi mép giường ủ rột mãi một lát cô mới đứng dậy lấy đồ tắm rửa, xong rồi còn cơm nước nữa.
Làn nước ấm áp sối tới làm lòng cô nhẹ dịu đi, Mai thở dài lần nữa.
“Khổ cái là đã hứa với ông Nam rồi, giờ lại nói không cho nó ở đây nữa cũng không biết mở mồm thế nào nữa”
Mai hồi tưởng lại cái cảnh cô xúc động mà giáng cho con một cái tát. Tát trúng nó mà lòng cô đau như cắt nhưng tay đã hạ rồi sao vãn lại được. Cái tát đó như một đao hạ xuống thành cái rãnh sâu ngăn hai mẹ con, chẳng lẽ từ giờ hai người mãi đứng ở hai phía sao.
Chợt Mai mở bừng mắt. Liệu con mình nó nói đúng không? Mai chợt rùng mình. Nếu nó nói thật… Với nhanh khăn tắm quấn chặt lại, Mai bước nhanh ra mở toang cửa. Là thằng Nam, nó đang cầm một cái gương nhỏ xíu, thân bò bẹp xuống nhà.
Chỉ bất ngờ 1 giây, cơn giận như một quả bom nổ bùng, đầu Mai như bốc khói. Không nghĩ đến việc mình lộ hàng, Mai co cẳng đạp mạnh vào mặt nó…
5 Phút sau, ông Nam tiếp một cuộc điện thoại, không biết ông nghe được những gì ở đầu bên kia, ông cũng không nói được tiếng nào thì điện thoại đã cúp. Mặt ông xanh như đít nháy…
… Bạn đang đọc truyện Tình – yêu tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/tinh-yeu/
Đang ở nhà Hương thì mẹ gọi.
– Tuấn à! Sao con không về nhà nữa vậy? Con không cần mẹ nữa ư?
Cái thanh âm hiền dịu của mẹ đã méo đi nhiều. Lòng Tuấn cũng đau. Vì thằng Nam, nó đối với mẹ hình như quá đáng quá.
« Mẹ ơi, con xin lỗi ».
– Mẹ…
– Mẹ xin lỗi… về với mẹ đi…
– Mẹ ơi, con…
Tầm nhìn của Tuấn mờ đi rất nhanh. Đôi mắt ngập nặng tình cảm mẹ con. Ngay lập tức nó muốn mình có một đôi cánh để bay vê với mẹ, nằm gọn trong vòng tay của mẹ. Bao ấn tượng về cái đẹp, những đường cong, độ đàn hồi, vẻ mềm mại bị vùi lấp. Nhưng hình ảnh thằng Nam nhìn trộm mẹ và thái độ của mẹ hôm đó lập tức ập tới. Dù biết là không phải như sâu trong tâm nó vẫn ám ánh một suy nghĩ « có lẽ mẹ biết nó nhìn trộm mình tắm ». Cái cảm giác căng tức nơi trái tim làm mặt nó nóng lên. Bên đầu dây kia tiếp làm nó mềm nhũn và đưa ra quyết định.
– Mẹ xin con, về với mẹ đi…
Mẹ đã nói về việc thằng Nam, chiều hôm nay mẹ đã gói hành lý cho nó ra về rồi. Ở cùng một thời gian, dù nó rất kín đáo, rất cẩn thận nhưng không thoát khỏi linh cảm của người phụ nữ. Nghĩ lại thái độ của con mình, chỉ vì bảo vệ mình mà cô đã gay gắt, cho rằng vì nó ghen tị với thằng Nam, thậm chí còn đánh nó. Cô hối hận không thôi. Cô nghĩ lại, tình cảm mẹ con bao năm cô lại không tin? Nhớ lại cảnh lúc đó, tức giận và thương con cô đã trở mặt với thằng cháu mà đuổi một cái bay ra ngoài, mặc xác nó tự lo.
Thằng Nam! Ngờ đâu, dưới cái mặt non choẹt, ngây ngô của nó là cái mồm đỏ lòm của con quỷ dâm dê. Đá nó ra, cơn giận còn chưa nguôi, đã gọi ngay cho ông Nam chửi một tăng mới nhớ đến con mình. « Thương con quá… chắc nó tủi thân lắm… ».
– Mẹ!
Với con mắt đỏ hoe, cô lao đếm ôm chặt lấy nó…
Bữa cơm chiều lâu rồi mới « đông đủ » hai mẹ con.
– Mẹ ăn đi, cứ nhìn con mãi vậy sao con ăn được.
Mai như 10 năm mới gặp con, con mắt cứ chiếu tới chiếu lui muốn kiểm tra thật kĩ xem nó có giảm bớt miếng thịt nào không, cứ sứt mẻ miếng nào không làm nó đến nhai cũng không được tự nhiên. Lời xin lỗi con từ chiều đến giờ nó được nhận không biết bao nhiêu lần rồi, mọi ấm ức trong lòng nó đã bay sạch từ lâu, đâu cần mẹ xin lỗi mãi vậy.
– Hừ, con phải phạt mẹ. Phạt mẹ phải ăn thật nhiều, và phải… è hèm… mặc thật đẹp.
Mai cười rạng rỡ xúc lấy miếng lớn mà ăn. Ngoài cảm giác ấm áp đến tận tim ra thì cơm nước giờ đối với cô vô vị, miếng lớn vào miệng mà nhạt hơn cả nước lọc, một giọt nước tràn mi lăn xuống được cô lén lút lau đi.
« Thằng nhóc này, phạt gì mà bắt ăn nhiều, y như người lớn phạt con nít phải ăn thêm nhiều cơm vậy, mặc thêm… »
Nhớ tới nãy nó nói vì việc cô mặc đồ. Từ hồi thằng Nam đến ở đến giờ, cô đã khôi phục lại những bộ đồ « ấm áp » ngày trước. Nhìn lại mình, đúng chuẩn một người mẹ hiền hậu, lại liếc nhìn nó thấy nó đang úp mặt mà ăn to uống lớn. « Chắc nó vô ý nói thôi ».
Mặt cô chợt nóng lên khi những ý nghĩ miên man lóe lên. Cúi đầu sâu xuống vờ ăn đề giấu đi cái khuôn mặt đỏ hồng, liếc nhanh nhìn nó…
Nay thoải mái nghỉ ngơi, không úp đầu vào bài vở nữa. Tuấn nói với vào phòng mẹ:
– Mai con nghỉ, mẹ con mình đi chơi đâu đó nhé.
– Ờ, đi đâu?
– Đi đâu đó cho khuây khỏa, lâu rồi mẹ chưa ra khỏi nhà, ở nhà lắm thiu người ra đó.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tình - yêu |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Đụ mẹ ruột, Truyện bóp vú, Truyện liếm lồn, Truyện loạn luân, Truyện người lớn |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 12/07/2018 03:36 (GMT+7) |