“Mình đi chơi Hồng nhé!” Tin nhắn của tôi
“Hi, không đi với bạn sao? Khi nào em đi với anh cũng được mà. Hôm nay em cũng ở nhà thôi…” 1 lời 2 ý, chắc các bạn cũng hiểu Hồng muốn gì mà đúng không.
“Không, anh muốn ở bên em. Mình đi Vũng Tàu nhé”
Cũng một tháng sau cái lần đầu tiên đó, cả 2 đều thấy rạo rực dù không ai nói ra. Khi vừa thuê xong được khách sạn, chúng tôi lao vào nhau. Hôm nay đã không còn chỗ cho sự ngại ngần, chỉ còn chổ cho những đam mê. Những nụ hôn nồng nàn hơn, từng mảnh áo được bóc ra. Tôi hôn khắp vào cơ thể nàng, nàng lại đê mê trong hân hoan cảm xúc. Tôi tay nàng cũng mân mê khắp bờ vai, khắp thân người làm tôi hứng tình không chịu được. Đôi bầu vú hôm nay cứng ngắc, còn cô bé thì chạm vào là rùng mình, nước lênh láng. Hôn vào khe thiên thần kia được một lúc, nàng đã không chịu nổi và kéo tôi lên trên. Nàng muốn cho thằng bé vào ngay bây giờ. Tôi chưa vội, hôn ngấu nghiến lên đôi môi, nằm úp xuống, cho thằng bé cạ mạnh liệt vào cô bé. Hồng nhỏm người lên xuống, cong lên, miệng rên lên ư ư…
Cuối cùng tôi cũng đưa thằng bé vào. Lần thứ 2 thôi, nên cũng phải từ từ, cảm giác thật chật chội, và hơi buốt ở đầu khất, và từ từ vào trong. Nàng vẫn còn hơi đau đau, tôi lại hôn lên bầu ngực, hôn lên gáy… Tôi bắt đầu nhấp. Chim nàng bé và ôm bó sát vào thằng bé, cái cảm giác đau đã không còn nên nước ra càng nhiều. Trong chim nàng nóng lạ thường, co bóp dữ dội theo từng nhịp ra vào. Tôi bắt đầu tăng tốc, tay chân nàng quờ quạng lung tung, tay nắm chiếc ga giường trong sung sướng.
Tôi gác chân nàng lên. Ở tư thế này, thằng bé lại càng được co bóp mạnh hơn và cơ thể được giải phóng, tôi nhấp mạnh, nhấp mạnh nàng rên lên, người giẫy giụa, nàng đã ra, thằng bé tôi đã căng lên hết cỡ, tôi nhấp, nhấp như quên đi mọi thứ xung quanh, tiếng da thịt vang vào nhau trộn trong cả căn phòng. Sự đam mê thân xác thật khó mà có thể diển tả thành lời. Và cảm giác được đánh chiếm tấm thân do chính mình khai phá cũng là một trải nghiệm, và mang đến cả sự tự tin.
Tôi nhấp và bắn tất cả những gì mình có vào trong chim nàng. Có lẽ đây là lần mà tôi xuất tinh nhiều nhất và mạnh mẽ nhất. Tôi cảm nhận được sự co bóp liên hồi của cô bé nàng, như muốn vắt sạch từng giọt tinh còn sót lại. Tôi thở dốc và ôm nàng vào lòng. Khoảnh khắc trôi qua trong mãn nguyện, chưa bao giờ sướng như thế này các bác ạ. Lấy tấm khăn và lau sạch cho nàng, tôi cũng không quên tặng cho nàng những lời có cánh kèm theo những nụ hôn mang theo bao đam mê.
Chúng tôi có 2 ngày ở bên nhau. Tôi sinh ra ở vùng sông nước nhưng không hề thích biển, và Hồng cũng vậy. Chúng tôi chỉ đi dạo trên bãi biển, tựa đầu vào nhau. Cũng không nhiều những lời ủy mị yêu đương vì tôi hiểu nàng và nàng cũng hiểu được lòng tôi…
Vậy là 2 ngày nghỉ ở Vũng Tàu cùng Hồng cũng trôi qua. Chúng tôi lại trở về với công việc của mình. Tuần đó, tôi lại phải đi giám sát công trình. Lần này thì là thi công hệ thống thiết bị máy móc cho một công ty ở Khu Công Nghiệp Biên Hòa 2. Đi cùng tôi là 2 anh chú đội trưởng đội phó thi công, và 8 anh nhân viên thi công khác. Và chỗ chúng tôi đóng quân là trên tầng 3 của một quán cà phê nằm trên quốc lộ 51. Cũng không hiểu tại sao là mấy xếp lại thuê được ở chổ này, tôi đoán chắc là do có quen biết gì đó với chủ quán. Nhưng cũng không quan tâm lắm.
Tôi xin nói sơ về căn nhà này. Tầng trệt mặt tiền khá rộng, bà chủ nhà – cũng thuê nhà này của người khác – dùng kinh doanh quán cà phê, phía trước và bên hông cũng khá rộng, nói chung là chỗ kinh doanh lý tưởng. Tầng 1 là nơi sinh hoạt của chị chủ này với 1 thằng nhóc 3 tuổi và mẹ của chị chủ quán, tầng 2 là nơi ở của 5 cô nhân viên của quán, tầng 3 thì bỏ trống cho đến khi chúng tôi đến ở. Tầng 3 này thì có 4 phòng, tôi ở một phòng, 2 chú tổ trưởng tổ phó thì ở một phòng, còn 8 anh còn lại thì 2 phòng. Nói chung là phòng ốc căn nhà này đẹp và thoáng mát, nói chung là bao nhiêu lần đi công trình thì có lẽ ở đây là sướng nhất. Ở dưới nhà lại là quán cà phê với 5 em ngon và mượt. Trừ 2 chú lớn tuổi ra thì rõ là món ngon cho tụi tui mà, ai có tài cao thì hưởng.
Chiều hôm đó là ra đến nơi, thế là tối xuống tán và trò chuyện với mấy em xinh tươi kia. Mấy bác nào quen khu vực quốc lộ 51 này thì rõ, quán xá thì trong sáng cũng có, mà trong tối cũng có nhưng đặc biệt là quán nào cũng có nhân viên ngồi trò chuyện và pha cà phê cho khách cộng với việc giá cả rất hạ nên nói chung là quán luôn đông khách nên cũng không nói chuyện nhiều được.
Tôi ngồi, và quan sát trong 5 em ấy có một bé khoảng 20 tuổi, chân thon và dáng cao hơn 1m 65 nữa. Mông và ngực thì không to, nhưng dáng thì đẹp và chuẩn. Tối nay em này mặc một chiếc áo thun ngắn và chiếc quần ngắn làm thằng nào nhìn cũng muốn nhỏ dãi. Chị chủ quán cũng là người miền Tây nên rất vui tính và nói chuyện rất dễ gần gũi. Chị chủ quán khoảng 35 tuổi thôi, mới có một thằng nhóc, còn chồng có cửa hàng kinh doanh ở ngã 3 Vũng Tàu… Trong lúc trò chuyện thì chị này bảo tôi là đi mua cái gì đó cúng chào phòng mới… Nói thật là đàn ông con trai, lại còn trẻ nên tui cũng không tin lắm mấy cái vụ cúng và bái này nên cũng ừ ừ cho qua loa. Thôi, để đó đi mai tính.
Cứ nghĩ là một giấc ngủ ngọt ngào trôi qua để chuẩn bị cho ngày làm việc mới, thế mà mới ngủ được 1 tí đã bị đè cho một trận nên thân, rồi nhắm mắt lại là nghe tiếng gì đó kêu réo, xua đuổi không tài nào ngủ được. Ngồi dậy khấn và vái, rồi cũng mệt mỏi mà ngủ mất, kết thúc một đêm kinh hoàng. Sáng ra, mới biết rằng không chỉ có tôi mà mấy người khác ai cũng bị. Hiểu rồi, tối nay phải có lễ mới được…
Do công việc là làm giám sát, nên tôi luôn phải đến chỗ làm việc sớm hơn mọi người để quan sát và chuẩn bị các thứ, và đương nhiên cũng là dậy sớm hơn mấy bác kia. Thay đồ xong, vừa bước đến cầu thang tầng 2 – nơi sinh hoạt của 5 cô nhân viên – thì một cảnh tượng hãy hùng diễn ra trước mắt. 2 cô bé chỉ quấn mỗi chiếc khăn ngang hông bước ra từ nhà tắm làm suýt nữa tôi té luôn xuống cầu thang, mai mà trấn tỉnh lại kịp, thôi thì không nhìn cũng phí của trời. Mấy con bé này không ngượng, trái lại nhìn khuôn mặt ngạc nhiên của tui thì cười khúc khích. Chắc định khơi nguồn cảm hứng của tôi đây mà.
Vậy là mấy cô thành công rồi vì thằng nhỏ đã chào cờ cứng ngắc. Cũng tiếc tiếc tại sao mà 2 em sexy này không phải là em chân dài hôm tối, tiếc… Nhưng nghĩ bụng, thời gian còn dài mà, còn rừng thì lo gì không củi đốt. Mà nói cho đúng thì từ trước khi tụi tui đến ở, đến lúc rời đi thì cũng no mắt với ngực với mông. Mấy bé này cũng không ngại gì cả vì nếu như ngoài việc chính làm cà phê ở đây thì mấy cô này cũng sẵn sàng làm nghề phụ… Bác nào thích ăn hàng tiếp viên cà phê thì cứ đến khu này sẽ không làm mấy bác thất vọng đâu…
Bước xuống tầng trệt, thì quán cũng vừa mở cửa. Thì ra em chân dài đang lúi húi dọn bàn chuẩn bị cho ngày mới. Quán này là như vậy, phân công trực theo ca mà. Em vẫn mặc bộ quần áo từ lúc tối. Bây giờ tôi được chiêm ngưỡng kĩ hơn cặp chân dài miên man của em. Dù chân em không trắng lắm, nhưng tôi tin là nó xuông và thon hơn của con nhỏ Minh Hằng nữa. Thằng nhỏ sáng giờ bị kích thích liên tục sao mà chịu nổi, phải nói là giống như Đường Tăng lọt vào Động Bàn Tơ. Vài câu trò chuyện, tôi biết được em tên Dung, cũng là cái tên mà trước đây gợi cho tôi bao kí ức buồn bã, cái cảm giác khi nghe lại cái tên ấy như làm con tim ngừng đập trong vài giây, quê em ở tỉnh Daklak.
Em có cái khuôn mặt khá hiền và đôi như mang một nỗi buồn xa xăm nào đấy, mái tóc dài cắt kiểu teen và nhuộm phần đuôi màu vàng kiểu cháy nắng. Phải nói là em đẹp, cái vẻ đẹp của tuổi ngây thơ 19, và cả cái vẻ đẹp của sự trừng trải giữa cuộc đời. Tôi cảm thấy tiếc cho em. Nếu như mai mắn hơn, nếu được ăn học đàng hoàng, chắc có lẽ với cái vẻ kiều diễm mà em có chắc cũng không thiếu gì kẻ đưa người đón. Giữa cái chốn thị phi này, bao nhiêu là cám dỗ, cũng không biết tương lai sẽ đi về đâu…
Một ngày làm việc bận rộn với bên chủ đầu tư trôi qua, tôi trở về với khuôn mặt đỏ chót vì bia rượu. Ở Việt Nam mình là thế, rượu với bia là đầu câu chuyện, chuyện muôn thuở, muốn tránh trừ khi là nghỉ việc. Cũng không quên mua thêm mấy loại trái cây về cúng để trả lễ mấy anh chị trên tầng 3, hi vọng là sẽ cho chúng tôi được ngủ yên. Cúng xong, tôi mang tất cả chiến lợi phẩm để mọi người trong nhà cùng ăn chung, và mấy anh em trong đội cũng tranh thủ làm quen luôn với mấy cô bé ngon lành…
Thế là 1 tuần, 2 tuần rồi đến tuần thứ 3 là tui đã tán gần như là đổ cái Dung chân dài kia. Nói chung là thèm lắm rồi mà tại ở chỗ người ta buôn bán, với lại cũng không dám để mang tai tiếng, chỉ dám hôn và cắn mấy miếng, nói chung là ngực và môi đều thơm. Trưa thứ 7, tiếng điện thoại của cái Dung:
“Anh ở đâu vậy?”
“Đang ở trong chỗ công trường!”
“Ra được không anh?”
“Được chứ, em ở đâu?”
“Em đang ở chỗ XY”
“Đợi anh 5 phút”
Lúc đó cũng đang là giờ nghỉ trưa mà, nên cũng không có gì rắc rối. Với lại công việc là thế, không cần ở suốt trong công trường đâu mà chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ và tạo mối quan hệ tốt với đối tác. Còn em thì buổi trưa là được nghỉ 3 tiếng ở quán.
“Mình đi đâu đây em?”
“Theo em”
Giữa trưa mà chạy vòng vòng một lúc là muốn đỏ con mắt luôn. Cuối cùng cũng đến được cái nơi cần đến. Đó là một cái quán cà phê sân vườn, phía sau thì có mấy cái chòi khuất và vắng. “Định dụ mình ra đây để thịt chứ gì, ha ha, thôi đành chiều ý cô bé vậy.” Tôi nghĩ bụng và cười một mình.
Vậy là căn chòi kia chỉ có 2 tôi và em. Chúng tôi cùng ngồi trên một chiếc võng, thuận lợi vô cùng, chỉ cần kéo chiếc quần xuống tí là ngon phải biết. Thằng em thì biểu tình, trong người thì bức rức muốn lao vào cho thỏa cơn thèm muốn. Nhưng thôi, phải từ từ đã, bé này thích tình cảm. Em kể về mình. Em có gia đình từ năm 16 tuổi. Tôi vẫn lặng lẽ để em tựa đầu vào và miên man theo từng câu chuyện. Chồng em hơn em 2 tuổi, là một đệ tử lưu linh trung thành, yêu rượu hơn yêu vợ con, vẫn hành hạ đánh đập em trong những lần say rượu. Con em nay đã hơn 10 tháng, đang ở nhà cùng bố mẹ, còn em thì trốn xuống đây đi làm.
Câu chuyện trôi đi như một bản tình đời buồn bã. Cuộc sống này muôn màu muôn vẻ, mang đến bao bất ngờ mà có lẽ không bao giờ đoán nổi. Tôi cảm thấy thương em.
Nhưng là đàn ông thì khó vượt qua được cái ham muốn của bản thân mình lắm. Những giọt nước mắt của nỗi buồn rồi cũng được thay bằng những nụ cười vì bao lời ong bướm. Những nụ hôn sâu trên 2 đôi môi khiến cả 2 tê dại, bao ham muốn lại kéo về, người em như mềm nhũn, đôi mắt nhắm nghiền chờ đón.
Tôi lại hôn lên 2 bàn tay, hôn lên trán, lên má và lên gáy. Chiếc lưỡi lém lỉnh như muốn tìm từng ngỏ ngách trên người em để cảm nhận cái hương vị gái núi rừng. Bây giờ khuôn mặt em đã hồng lên rồi, chắc muốn lắm đây. Tôi xoa lên bầu vú xoa xoa rồi cho bàn tay ra phía sau mở luôn cái áo ngực vướng víu. Bầu ngực em không to lắm, nó cũng không cứng lắm, chỉ có đầu ti thì cứng lắm có lẽ là do em đã hứng tình lắm rồi.
Tôi bắt đầu rê cái lưởi của mình, một tay thì xoa, một tay thì nắn bóp phía dưới cái mông. Tay em đã mò mẫm người tôi rồi đặt ngay thằng bé đang đội lên cứng ngắc, xoa xoa bên ngoài, kích thích đến gợn người. Đúng là sành sỏi thì có khác, tôi ra hiệu cho em mở luôn cái cúc quần, em nhanh nhảu và có thể gọi là khá thành thục. Thằng bé đã được giải phóng, nó hùng dũng trước mặt em, tay em vuốt ve nó liên hồi.
Tôi hứng tình quá, hôn khắp lên người em, từ lưng cho đến lỗ rún. Mở cúc quần, dây kéo,rồi cũng đến khu tam giác. Tôi chỉ dám kéo quần em xuống đến gối vì đang ở trong chòi mà, cái cảm giác vừa được ân ái, vừa quan sát xung quanh, hơi hồi hộp nhưng cực kì kích thích.
Em thì không có lông nhiều, nhưng chim thì to vãi, chiếc mu này mà phải ướm cả bàn tay vào thì mới vừa và nước nôi thì ướt át từ lúc nào. Tôi cho ngón tay vào 2 cửa miệng, em rít lên từng tiếng, từng tiếng, người thì ưỡn lên cong xuống. Nước thì càng lúc càng nhiều, hấp dẫn quá nên rê luôn lưỡi xuống khu tam giác rồi cũng đến khu thiên thần. Nước thì nhiều mà ở tư thế này mém tí nữa là ngộp thở. Em thì uống éo, mà kéo tui lên, miệng thì thầm:
“Cho vào đi anh”
Thật sự là thèm lắm rồi nhưng cũng không ít lo ngại. Không thể chết vì thiếu hiểu biết được. Lúc nãy mà biết được hưởng chim thế này thì đã mua vài cái BCS rồi, tiếc…
“Anh thương Dung lắm, anh chưa muốn chúng mình sớm như vậy!” Tôi phân trần để lần sau an toàn rồi thịt, chứ lỡ bệnh, hay là em nó dính bầu là tôi toi đời như kiểu mấy bác vẫn nói là: “Sướng con cu mà mù con mắt”
Lấy tay em đặt vào thằng bé, em xóc liên tục, tôi thì cũng lại hôn cặp ngực và tay xoa con sò lông của em ngày càng mãnh liệt. Kích thích quá, cả 2 rên lên và tôi bắn ra trong sung sướng, tôi thở dốc, mồ hôi đã ướt đẫm trên lưng. Hai đứa chỉnh chu lại quần áo, ôm nhau thêm tí nữa rồi ra về.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: mikashop.ru
Đến bây giờ, dù không còn làm cùng nhau nữa, và Hồng vẫn là Hồng của ngày nào, vẫn cáu gắt trong mắt mọi người, nhưng nàng vẫn rất ngoan ngoãn với tôi… Dù chúng tôi kết hôn đã lâu và có được một cô công chúa với nhau. Tôi có thể lừa dối người con gái nào đi qua đời tôi, nhưng với Hồng thì không thể. Những giây phút thăng hoa cũng trôi qua mau, tôi chỉ lén lút làm tình với em Dung chân dài vài lần rồi thôi, vì một thời gian sau thì tôi và Hồng chính thức yêu nhau, và tôi không muốn lừa dối Hồng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tình dục và sự lừa dối |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Làm tình với đồng nghiệp, Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 20/01/2018 22:34 (GMT+7) |