Lưu Giai Hân cầm lên một cái roi da, đeo găng tay và đi giày cao gót.
Sau đó nàng như nữ vương ngồi lên giường, bắc chéo chân, hướng người nam mở miệng:
“Cởi đồ ra!”
Lưu Phong ngoan ngoãn chấp hành, lộ ra một thân hình đầy lông lá.
Người nam sau đó ngoan ngoãn quỳ xuống, bò tới dưới chân nàng, bị Lưu Giai Hân dùng roi da chọc vào cằm, nâng khuôn mặt lên ngắm nghía.
“Phụt!” Nàng nhổ một ngụm nước bọt lên mặt Lưu Phong.
Nước bọt từ từ chảy xuống mũi, bị lưỡi Lưu Phong chặn lại.
Bên dưới, cặc hắn đang từ từ cương lên.
Nhà Vũ.
Mạn Nhu Thủy không thể tin vào mắt mình, nước mắt vì sự phản bội chảy xuống.
Chồng nàng, người nàng yêu nhất với con gái nàng, người nàng quý nhất.
Nếu là Lưu Phong cưỡng hiếp Giai Hân thì đã đành, nàng sẽ đổ dồn mọi cảm xúc vào hung thủ là Lưu Phong.
Nhưng đây, rõ ràng tình huống không phải như vậy.
Vũ thấy đã đến lúc mình lên sàn, biết Mạn Nhu Thủy lúc này cần bờ vai để dựa vào, cần được an ủi.
Nhưng Vũ không cho nàng bờ vai mà dựa, Vũ cho nàng đầu cặc mà mút.
Điều này làm hắn nhớ tới những ngày tháng dỗ trẻ bên Đại Na, mỗi khi có trẻ khóc thì hắn lại làm kẹo mút cho để ngậm.
Mạn Nhu Thủy không ngoại lệ.
“Ư… Ư…”
Nàng ngậm cặc bú, vẫn khóc, và chẳng thể dời mắt khỏi màn hình.
Chồng nàng lúc này đang bò tới hôn lên chân con gái, được con gái thưởng cho cái quần lót đang mặc, đội lên đầu, để hở hai con mắt.
Sau đó con gái lấy ra khóa cu, đeo vòng cổ, ngồi trên lưng, tay liên tục dùng roi quật thúc Lưu Phong bò quanh phòng.
Đối diện màn ảnh, trái tim Mạn Nhu Thủy gần như tan vỡ, khoái cảm thân thể với Vũ đối lập dâng trào, khiến tâm trí nàng trở nên mông lung.
Nàng cảm thấy bị xúc phạm, lăng mạ, bị sỉ nhục, bị phản bội bởi người nàng tin tưởng nhất.
Cảm xúc bị sỉ nhục này khác hẳn với Vũ lăng nhục nàng, có lẽ vì Vũ là người xa lạ và nàng cũng có khoái cảm chưa từng đạt được khi ở cùng Vũ.
Không giống với hiện tại, người thân ruột thịt loạn luân với nhau, nàng bắt gặp chồng ngoại tình nhưng không thể làm gì được cả.
Tiểu tam vậy mà lại là con gái mình.
Không biết cảm xúc hiện tại là gì, nàng tự thôi miên bản thân, sau đó chú tâm vào cảm xúc rõ ràng nhất.
Khoái cảm thân thể!
Mạn Nhu Thủy hất văng máy tính, gãy làm đôi, thở dốc đau khổ.
Tháo chiếc nhẫn nâng niu bao năm qua, ném đi, hành động này có lẽ chỉ là sự giận dữ nhất thời, sự thất vọng cùng cực, nhưng cuối cùng nó vẫn xuất phát từ nội tâm của nàng.
“Quên đi tất cả, hãy cuồng nhiệt với những gì bản thân thực sự muốn một lần đi!” Vũ vuốt ve gò má của nàng, lau đi dòng nước mắt, hôn lên trán nàng an ủi.
Một bác sĩ tâm lý giỏi không có nghĩa là có thể hiểu được tâm lý của chính mình.
Lúc này nàng không để tâm Vũ có chiêu trò gì, đúng như hắn nói nàng muốn hết mình một lần, sa đọa một lần.
“Tới đi!” Nàng vừa nói vừa dùng tay vành miệng mình rộng ra:
“Ta muốn tiếp tục cảm giác kia một lần nữa…”
Xem ra nàng bị đụ miệng đến nghiện rồi, hoặc vì chỉ biết tư thế truyền thống, lỗ nhị và miệng nên xác suất đã chọn miệng trước.
Vũ không có lý do gì mà từ chối.
Kỹ năng miệng lưỡi của Mạn Nhu Thủy càng lúc càng điêu luyện, đến Vũ cũng phải tặc lưỡi khi nghĩ đến điều này.
Thời gian trôi nhanh khi tâm không nghĩ thời gian.
Mông của Mạn Nhu Thủy đã bị đánh đến đỏ hằn, đau đớn cũng biến thành khoái cảm khi ở bên cạnh Vũ.
“Để ta xem ngươi có thành thật không nhé?” Vũ cười nói rồi không chút nương tay kéo mạnh nút đít đuôi cáo ra.
Các hạt tròn kích thích lỗ hậu mỗi khi rút được 1 hạt, trên đó dính một thứ nước đít màu trắng xen chút gì đó ngả màu.
Vũ quay nhẹ nút đít, nhét vào miệng ép nàng nuốt xuống.
Do chỉ nuốt một nửa, mắc bên trong họng nên khá khó chịu nhưng một người có kỹ năng deepthroat thì lại chẳng thành vấn đề gì.
Đưa tay thăm dò lỗ hậu một hồi, không nhận ra gì bất thường mới đút cặc vào.
Rút nút đít ra khỏi miệng, đưa mấy ngón tay từng thăm dò lỗ hậu tới gần, nàng hiểu ý mà liếm láp.
Bạch Bạch Bạch Bạch!
Mạn Nhu Thủy uốn éo thân mình, hai tay ngứa ngáy thủ dâm lồn.
Tuy chưa từng xem pỏn hay đọc tạp chí kiêu dâm nhưng thấy day day hột le và luồn tay vào lồn có thể làm dịu cơn nứng, nàng cũng mạnh dạn làm.
“Hừ hừ…”
“Có thể… đi vào nơi này không? Ta ngứa quá!” Nàng cố vành lồn mình ra mời gọi Vũ.
“Cô đã nhắm mắt làm ngơ dù biết con gái mình làm đủ chuyện xấu phải không?”
Mạn Nhu Thủy nghe hắn đột nhiên nói tới, tâm trạng đang chìm đắm trong khoái cảm lại hiện ra tức giận, bực mình nói:
“Ta biết sai rồi…”
“Cô biết sai thì được gì? Người bị nàng ức hiếp sẽ bỏ qua sao?”
“Kẻ khác ta không biết nhưng với ta – người đã từng là nạn nhân của nàng sẽ không chấp nhận tha thứ!”
“Không thỏa mãn cho cái lồn đĩ này là một hình phạt vì không dạy dỗ con cái cho đàng hoàng!”
“Bị con cưng của mình ntr, âu cũng là quả báo!”
Mạn Nhu Thủy nghe xong, nhớ tới hành động của mình trong quá khứ, quả thực đã nuông chiều quá mức.
Lại không ngờ Vũ cũng từng là nạn nhân của hành động này.
Vậy nên nàng chấp nhận hình phạt Vũ đưa ra, coi như tìm một sự tha thứ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thôi miên |
Tác giả | Một tia say |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện BDSM, Truyện sex bạo dâm, Truyện sex khổ dâm |
Tình trạng | Update Phần 14 |
Ngày cập nhật | 01/02/2025 03:25 (GMT+7) |