Lý Mạc Sầu chỉ kịp kêu ối một tiếng, cả người sướng khoái run lên bần bật vô lực ngã về phía trước, hai bên mép lồn còn rung lên bần bật.
Nào ngờ Lý Mạc Sầu còn chưa kịp hoàn hồn, con cặc của Dương Khang vừa mới xuất tinh thế nhưng vẫn cứng như thép, mặc kệ mép lồn còn đang co giật, cả người nàng còn đang bải hoải, gã đã tiếp tục dộng mạnh cặc vào lồn nàng.
Lý Mạc Sầu kinh hãi kêu lên:
– Khang lang, đừng… đừng mà…
Thế nhưng Dương Khang lại chẳng ngừng lại, vẫn tiếp tục dộng con cặc vào lồn nàng không những vậy theo nội lực Cửu Dương Thần Công đang bành trướng trong cơ thể, con cặc lại phồng lên thấy rõ.
Lý Mạc Sầu làm sao không nhận ra sự biến hóa trong cái lồn của mình nàng thất kinh hồn vía, đừng nói lúc này nàng thân thể mệt mỏi sau khi hoan lạc với Dương Khang, mà ngay cả lúc bình thường thì nào có thể chịu được kích cỡ khủng bố tới nhường này của gã?
Dương khang chợt thì thầm:
– Mau vận công pháp dưới nắp quan tài.
Lý Mạc Sầu như bừng tỉnh, thảo nào vừa gặp tên ôn thần này cơ thể đã nảy sinh cảm giác kỳ lạ, khi hoan hảo với gã lại khiến chân khí trong cơ thể nảy sinh biến hóa mà đến giờ nàng mới nhận ra. Hóa ra là có liên quan đến môn công pháp kỳ lạ dưới nắp quan tài.
Nàng không kịp suy nghĩ nhiều vội vàng tập trung tinh thần vận dụng Cửu Âm Chân Kinh, quả nhiên Cửu Dương Chân Khí từ con cặc của Dương Khang đã nhanh chóng trộn lẫn với Cửu Âm Chân Khí trong cơ thể, lập tức Chân khí bùng phát như núi lửa sôi trào, sự mệt mỏi khi vừa mới hoan hảo với Dương Khang hoàn toàn tan biến, không những vậy mặc dù con cặc của Dương Khang càng lúc càng bành trướng khủng bố trong lỗ lồn của mình nhưng nàng hoàn toàn không cảm thấy đau rát mà lại chẳng chút khó chịu, chỉ cảm thấy càng lúc càng thoải mái, sức lực cuộn trào.
Dương Khang làm sao không nhận ra sự biến hóa của nàng, quái đản, sao cùng là Cửu Âm Chân Kinh mà của Lý Mạc Sầu lại có biểu hiện hoàn toàn khác so với Mai Siêu Phong? Lẽ ra với cường độ địt như vậy của gã, dù là đại dâm nữ như Mai Siêu Phong thì cũng không thể chịu nổi, phải kêu gào xin tha mới phải. Không đúng, không xong rồi, nếu Lý Mạc Sầu nhận ra điều này…
Quả nhiên, sợ cái gì, cái đó đến, Lý Mạc Sầu sau khi lĩnh hội Cửu Âm Cửu Dương Chân Khí trong cơ thể, từ lồn của nàng truyền đến một luồng Âm Dương Chân Khí xông thẳng đến đan điền, nghe bùng một tiếng, dường như môn công pháp vô danh dưới nắp quan tài (cửu âm chân kinh) đã có đột phá.
Sau khi nhận ra, Lý Mạc Sầu nhoai người, rút con cặc ra khỏi lồn rồi đẩy Dương Khang nằm ngửa xuống đất, đôi mắt lóe lên ánh sáng tinh nghịch rồi cười lạnh:
– Khang lang, vừa rồi chàng bắt nạt ta…
Dương Khang lệ rơi đầy mặt, cái gì là đưa lửa tự thiêu? Chính là thế này đây.
Nhìn Lý mỹ nhân nhún nhảy liên hồi trên con cặc của mình, Dương Khang mếu máo:
– Nữ hiệp, tha mạng…
… Bạn đang đọc truyện Tân anh hùng xạ điêu tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/tan-anh-hung-xa-dieu/
Nhìn Dương Khang mặt trắng bệch thở hổn hển nằm dưới đất con cặc ỉu xìu thảm hại, ngũ chi run rẩy thiếu điều chẳng thể ngồi dậy, Lý Mạc Sầu cười khanh khách:
– Dương Lang, đã biết sự lợi hại của thiếp chưa?
Dương Khang khóc không ra nước mắt. Thảm hại, quá thảm hại, nhục, quá nhục.
Bà mẹ nó, đến giờ có thể khẳng định, phần Cửu Âm Chân Kinh lão già chết giẫm Vương Trùng Dương khắc dưới nắp quan tài Cổ Mộ chính là phần thượng tu luyện nội công hoàn toàn không phải quyển hạ của Mai Siêu Phong. Tên đạo sĩ chết giẫm, khắc gì không khắc lại khắc bậy khắc bạ, hại lão tử hôm nay vốn muốn chơi cho Lý Mạc Sầu đến kêu cha khóc mẹ lại bị nàng địt đến quỳ gối xin tha, hoàn toàn mất sạch mặt mũi, Trung Thần Thông, lão tử nguyền rủa ông kiếp sau đầu thai nhất định bị một ma nữ vừa xấu vừa dâm hấp diêm đến chết.
Dương Khang gượng bò dậy cười cười:
– Nương tử lợi hại. Tiểu đệ cam bái hạ phong.
Trong lòng lại nghiến răng thầm nhủ: “Mẹ kiếp, không lý nào Cửu Dương lại thua Cửu Âm, nhất định là do lão tử vừa mới sơ thành đệ bát tầng đã vội vàng vác cặc đi địt gái. Đã thế vừa chiến đấu với Mai Siêu Phong lại bị Cừu Thiên Xích cưỡng bức, bên cạnh còn có Mục Niệm Từ quấy rối nên mới thảm hại thế. Móa, sau này lão tử thề phải bế quan khổ luyện củng cố Cửu Dương Thần Công, chứ nếu không sau này mà gặp lại tình cảnh này không bị Lý Mạc Sầu hấp diêm đến chết cũng thà treo trym tự tận quách đi cho xong.”
Dương khang vận dụng Cửu Dương Thần Công vận chuyển mấy chục lần thì đã khôi phục lại, lúc này gã dằn lòng lắm mới không đè Lý Mạc Sầu xuống để trả thù.
Lý Mạc Sầu sau khi chỉnh sửa quần áo xong chợt ngó nghiêng rồi hỏi:
– Phải rồi Dương lang, ta và vị Mai tỷ tỷ ai lợi ai hại?
Dương Khang vò đầu bứt tai, đến rồi, quả nhiên phụ nữ ai cũng thích hỏi vấn đề này. Chẳng qua nếu não Dương Khang không bị bò đá nên gã tuyệt đối sẽ không trả lời câu hỏi này, vội vàng lảng tránh:
– Sầu muội, công phu của muội thật đáng sợ đó.
Gã nói nước đôi, chẳng nói rõ “công phu” là công phu trên giường hay nội công tâm pháp Cửu Âm Chân Kinh, sau này có bị Mai Siêu Phong trách cứ cũng thừa sức chối bay chối biến. Lý Mạc Sầu lại chẳng hề suy nghĩ nhiều như gã nghe vậy lại tưởng gã cho rằng làm tình với mình thích hơn so với Mai tỷ tỷ gì đó nên lấy làm thỏa mãn không vặn vẹo nữa.
Dương Khang thấy Lý mạc Sầu bị qua mặt thì thở phào nhẹ nhõm chợt nghe tiếng cười khanh khách vang lên:
– Dương công tử, mồm mép của ngươi cũng trơn lắm nhỉ.
Dương khang hồn vía bay lên mây nhìn Cừu Thiên Xích vẫn trong bộ trang phục được Công TÔn Chỉ khoác hờ lên lúc nãy đang mỉm cười từ từ đi lại không khỏi thầm nhủ:
– Móa, con mẹ này đừng nói nãy giờ vẫn tồng ngồng đi khắp cốc đấy chứ? Định mệnh, cực phẩm, đúng là cực phẩm.
Nhìn cừu Thiên Xích đi lại đôi mắt lúng liếng nhìn Dương Khang, Lý Mạc Sầu hừ một tiếng, quơ tay cầm trường kiếm, Cừu Thiên Xích thấy vậy cười:
– Thôi nào Lý muội muội, ta hoàn toàn không có ác ý, – rồi liếc nhìn Dương Khang – cũng hoàn toàn không có ý định với nam nhân của muội. Ta tới đây chỉ để mời hai người tới dùng bữa tối thôi.
Vẻ mặt Lý Mạc Sầu vừa dịu xuống, Cừu Thiên Xích đã tủm tỉm:
– Bất quá thấy hai người diễn một màn đặc sắc như vậy, khiến đại tỷ ta không khỏi chảy nước mà.
Bà nội nó. Đã nhìn trộm người ta bem nhau còn công khai như vậy, con mụ này không có gì để nói. Bất quá để mụ chứng kiến cảnh mình bị Lý Mạc Sầu chơi đến phải xin tha thì cũng không khỏi quá mất mặt.
Có điều mất mặt một lần cũng là mất mặt, mất thêm lần nữa thì cũng chả sao gã cười ha hả nắm tay Lý Mạc Sầu nói:
– Sầu muội, đi thôi, Công Tôn cốc chủ là người hiếu khách, chúng ta không nên phụ tấm lòng của ông ấy.
Lý mạc Sầu lúc này vừa tức vừa thẹn, nhưng thấy Dương khang nắm tay mình lôi đi cũng chẳng phản kháng, đành đi theo gã.
Vừa đi qua Cừu Thiên Xích, Dương khang đột nhiên ngứa mồm hỏi:
– Cừu đại tỷ, ở dưới chiếc trường bào này có quần áo không vậy?
Cừu Thiên Xích hơi ngẩn người rồi mỉm cười, đưa hai tay hất vạt áo sang hai bên lộ ra tấm thân lõa lồ hoàn toàn không một mảnh vải:
– Dương huynh đệ, sao không tự mình nhìn xem.
Lý Mạc Sầu Ngu người X1.
Dương Khang Ngu người X100.
Phắc, trên đời này có loại nữ nhân như vậy à? Hay là cái thể loại này cũng gọi là nữ nhân à?
Có điều nói đi nói lại, lúc nãy không có cơ hội nhìn kỹ, bây giờ nhìn lại con mụ Cừu Thiên Xích này ngoài việc lồn cực kỳ khắm thì cơ thể cũng rất đầy đặn, ngực tấn công, mông phòng thủ, chỗ nào cần cong thì cong, chỗ nào cần nở thì nở, cần lõm thì lõm, nếu sinh ở kiếp trước ở Dương Khang đi thi hoa hậu ít nhất cũng không bị loại từ vòng gửi xe.
Nhìn Dương Khang nhìn chăm chăm vào thân thể của Cừu Thiên Xích, Lý Mạc Sầu hừ một tiếng rồi túm tai gã lôi đi.
– Oa oa oa… Lỗ tai của ta… Anh Hùng… à nhầm, Nữ hiệp Tha Mạng…
… Bạn đang đọc truyện Tân anh hùng xạ điêu tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/tan-anh-hung-xa-dieu/
Dương Khang phủi phủi gai hoa tình đang bám trên cơ thể, không khỏi nhíu mày.
Nhìn Dương Khang trên người toàn bụi hoa tình, Mục Niệm Từ ngây ngây dại dại trên bờ, Lý Mạc Sầu đột nhiên nhớ đến câu nói của gã lúc mới vào cốc: “Hoa tình này trông thì đẹp nhưng thực sự lại là chất kịch độc.” Nàng tái mặt thét lên:
– Dương Lang, sao chàng lại ngốc vậy? Biết rõ hoa tình có độc lại còn đỡ cho cuối cùng bị rơi xuống bụi gai.
Nói rồi giống như không chịu được, nàng rút kiếm, nhắm thẳng vào người Mục Niệm Từ đâm tới.
Mục Niệm Từ vừa nghe hoa tình có kịch độc vậy mà tên ngốc kia lại vì nàng mà ngã xuống thì đã sớm ngây người, hoàn toàn ngây dại nhìn gã hoàn toàn không biết đến lưỡi kiếm như sao băng đang đâm tới.
Lúc kiếm sắp chạm vào ngực Mục Niệm Từ, Dương Khang đã hô lớn một tiếng rồi tung chưởng đẩy thanh kiếm của nàng chệch hướng.
Lý mạc Sầu thất thần rồi kêu lên:
– Khang lang, chàng vì con ả này mà ra tay với ta? Chàng hà cớ gì lại bênh vực ả? Hy sinh cho ả như vậy?
Dương Khang chẳng nói được lời nào chỉ lắc đầu cười khổ. Nói thật pha vừa rồi rõ ràng là tay nhanh à nhầm, chân nhanh hơn não, vừa thấy Mục Niệm Từ bị rơi vào bụi hoa tình đã chẳng kịp suy nghĩ vội vàng lao lên đỡ lấy nàng rồi làm cho bản thân bị rơi vào bụi hoa.
Bất quá trên đời này ai sợ hoa tình, bản thân Dương Khang lại chẳng sợ nửa điểm.
Lý Mạc sầu quát lên:
– Được, chàng lo cho ả như vậy thì ta… ta…
RỒi nàng ôm mặt, quay người bỏ chạy đi.
Nhìn theo bóng nàng, Dương Khang cũng chẳng biết làm sao, chỉ đành ngao ngán tiếp tục phủi gai hoa tình trên người.
Mục Niệm từ nhìn gã rưng rưng nước mắt:
– Ngươi… tên ngốc này, rõ ràng biết đây là hoa độc… vậy mà ngươi…
Dương Khang toan nói rõ gã vốn chẳng e ngại độc hoa tình nhưng thấy Mục niệm từ rơi nước mắt cảm động vì mình, lại nhớ mấy ngày nay khốn khổ vì nàng thì thầm cười đểu ngắn gọn nói:
– Nàng không sao là tốt rồi.
Chợt nghe tiếng cười rộ lên từ phía sau:
– Dương công tử, tại sao lại bất cẩn rơi vào hoa tình như vậy?
Dương Khang quay lại, quả nhiên hai vợ chồng Công Tôn Chỉ – Cừu Thiên Xích đang cười đểu đi lại.
Dương Khang hừ lạnh:
– Chó ngoan chớ cản đường. Cút.
Công Tôn Chỉ rít lên:
– Dương Khang, ngươi nên biết ngươi đã trúng độc hoa tình trên đời này ngoại trừ Tuyệt Tình Đơn của ta ra không có thuốc trị đâu.
Dương Khang cười lạnh:
– Bố mày lại sợ mày quá cơ. Lại đây, cắn bố đi.
Công Tôn Chỉ tức muốn xịt khói, thế nhưng ngay cả độc tính của Hoa TÌnh cũng không uy hiếp được tên tiểu lưu manh này không lẽ tên này thực sự không cần mạng?
Cừu Thiên Xích quay sang nhìn Mục Niệm Từ rồi nói:
– Tiểu muội muội, hắn không cần mạng, nhưng muội nỡ lòng nào để hắn chết vì mình sao?
Dương Khang lạnh nhạt:
– Ai nói bố không cần mạng? Cái thứ hoa tình giẻ rách này mà cũng muốn lấy mạng bố sao? Đừng tự cho là mình giỏi thế. NÓi cho hai vợ chồng nhà ngươi biết, Chẳng cần đếch gì đến Tuyệt Tình Đơn, bố mày cũng thừa sức giải được độc hoa tình.
Công Tôn Chỉ cười lạnh:
– Dương Khang, ngươi đừng nói cứng. Hoa TÌnh chỉ sinh trưởng ở Tuyệt Tình CỐc, ngươi làm sao biết cách giải?
Cừu Thiên Xích cười cười:
– Bất quá, niệm tình chúng ta cũng có chút giao tình… nếu Dương Công Tử đánh thắng phu quân của ta, thuốc giải xin dâng bằng hai tay.
Dương Khang thầm nhủ: “Quả nhiên lòi đuôi cáo ra rồi.” Nên thản nhiên:
– NẾu ta thua?
Cừu Thiên Xích nói:
– Thua cũng sẽ dâng thuốc giải, bất quá, xin mượn tạm Mục tiểu muội một đêm.
Dương Khang quát lớn:
– Dis mẹ. Cút con mẹ hai vợ chồng ngươi đi. Bố mày từ chối. Thuốc giải thối nát đấy bố mày đếch cần. Niệm Từ, chúng ta đi.
Nói rồi cầm tay nàng đi thẳng.
Hai vợ chồng Cừu Thiên Xích nhìn theo hai người bước đi vài bước chợt nghe Mục Niệm Từ la lên kinh hoàng, tiếp theo đó tiếng đấm tiếng đá vang lên không ngớt kèm theo tiếng Dương Khang phân bua:
– Ta không cố ý, trời ơi… oan quá bao đại nhân ơi… ta không cố ý xuất tinh mà… Anh hùng… tha mạng…
… Bạn đang đọc truyện Tân anh hùng xạ điêu tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/tan-anh-hung-xa-dieu/
Dương Khang vừa đưa Đoạn Trường Thảo lên miệng thì đã thấy vút một tiếng, một mũi ngân châm bay vút tới cắt đứt cuống cỏ.
Lý mạc Sầu bay vút tới, đưa chân dậm nát chỗ Đoạn Trường Thảo rồi trừng mắt, tát Dương Khang một cái nổ đom đóm:
– Chàng điên rồi sao? Có biết cái thứ chàng định đưa lên miệng là gì không?
Dương Khang xoa má mếu máo nói:
– Đoạn Trường Thảo.
Lý Mạc Sầu nghiến răng ken két:
– Chàng cũng biết đây là Đoạn Trường Thảo. Chàng muốn chết sớm hay sao mà đi ăn thứ cỏ độc này? Chàng… chàng thà ăn cỏ độc cũng không muốn gây tổn thương cho con ả họ Mục kia ư?
Dương Khang khóc dở mếu dở, móa, mình có phải tình thánh đâu, bảo gã hy sinh cho Mai Siêu Phong hay Lý mạc Sầu còn được, nhưng Mục Niệm Từ còn xa xa mới đến mức để gã phải không màng tính mạng để hy sinh cho nàng. Gã ôn tồn nói:
– Sầu muội, muội nghĩ ta ngốc tới vậy sao? Để ta nói cho muội biết, trên đời vạn vật tương sinh tương khắc, Đoạn Trường Thảo này chính là thuốc giải cho Hoa Tình.
Lý Mạc Sầu trố mắt nhìn gã rồi rít lên:
– Chàng lừa ai hả? Chàng có học qua y thư sao? Đến thuốc chữa thương chàng còn chẳng biết lại biết giải độc? Chàng nghĩ ta là trẻ nít lên ba sao? Dương Khang… chàng… chàng rõ ràng là muốn hy sinh vì ả họ Mục. Chàng có nghĩ cho ta, cho… cho… cho Mai tỷ tỷ của chàng không?
Phắc, nghĩ đi đâu vậy? Lúc trước không phải nàng ta luôn hằn học vì Dương Khang có thê tử hay sao? Sao giờ lại lôi cả Mai Siêu Phong vào để giáo huấn gã? Bó tay.
Gã còn chưa kịp mở miệng phân bua, Lý mạc Sầu đột ngột vung tay điểm một chỉ, Dương Khang lập tức cảm thấy trời đất quay cuồng, bên tai còn văng vẳng lời nói của Lý Mạc Sầu:
– Khang lang, cho dù chàng có hận ta, ta cũng nhất định không để chàng chết.
Móa, dốt nát + nhiệt tình = đại phá hoại rồi Sầu muội ơi…
… Bạn đang đọc truyện Tân anh hùng xạ điêu tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/tan-anh-hung-xa-dieu/
Một tiếng rên ư ử khả ổ vang lên bên tai khiến Dương Khang choáng váng mở mắt.
Gã phát hiện bản thân mình vẫn không sao nhúc nhích được, liếc mắt nhìn lên Lý Mạc Sầu tay siết chặt trường kiếm, đôi mắt ngân ngấn lệ nhìn sang bên kia căn phòng không chớp một lần.
Giọng Cừu Thiên Xích cười khanh khách vang lên:
– Phu quân của ta, được thưởng thức cực phẩm Huyền Âm Chi Thể này đúng là phúc đức tu ba kiếp, đợi lát nữa chàng phá thân ả xong rồi hấp thu Huyền ÂM Chi Khí trong cơ thể của ả truyền qua lại cho ta thì đúng là đại công cáo thành, đến lúc đó ta có thể cho phép chàng mặc tình đụ đéo ả trong hai ngày.
Công TÔn Chỉ rên ư ử:
– Xích muội, ta chỉ có muội mà thôi. Bất quá miệng lưỡi nữ nhân này đúng là không tệ.
Dương Khang kinh hoàng kêu khẽ:
– Sầu muội… muội…
Lý Mạc sầu quay lại nhìn Dương Khang đã mở mắt thì giật mình kêu khẽ:
– Khang lang…
Phía bên kia, tiếng cười khả ố của Công Tôn Chỉ lại vang lên:
– Mau… nhanh lên… Mau làm ta thỏa mãn, ta sẽ đưa giải dược cho tình lang của cô.
Cừu Thiên Xích:
– Mục muội muội… muội nghe rồi chứ, tính mạng của tình lang của muội đang nằm trong tay muội đó. Hắc hắc… mau để cho con cặc của phu quân ta cứng lên rồi trao thân cho chàng. Hắc hắc, càng mau thì sinh mạng của tình lang của muội càng được kéo lại đó.
Những lời này lọt vào tai của Dương Khang mỗi lời giống như mũi dao khoét sâu vào trái tim của Dương khang, đầu óc gã quay cuồng, đôi mắt tối sầm, ngực như bị một ngọn núi nặng ngàn cân đập vào. Gã phụt ra một búng máu rồi gầm lớn một tiếng.
… Bạn đang đọc truyện Tân anh hùng xạ điêu tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/tan-anh-hung-xa-dieu/
Tám mặt trời trong cơ thể Dương Khang không ngừng thiêu đốt rồi không ngừng bành trướng.
Cuối cùng bùng một tiếng, không ngờ trong hoàn cảnh này, mặt trời thứ chín bắt đầu nhú ra.
Cửu Dương Thần Công chính thức đã đạt đến Đệ Cửu Dương.
Gã quát lớn một tiếng rồi bật dậy.
Cả người như bốc lửa.
Tâm trí cũng như bốc hỏa.
Hai mắt cũng bốc hỏa.
Từng bước, từng bước tiếng lại phía bên Lý mạc Sầu.
Lý Mạc Sầu nhìn thấy gã như vậy cũng kinh hãi lùi ra phía sau lắp bắp:
– Khang lang… ta… là nàng ta cam tâm tình nguyện hiến thân cho vợ chồng Công TÔn Chỉ, không phải ta… Ta cũng dự tính sau khi có được thuốc giải cho chàng sẽ tự tay giết chết đôi phu phụ này để rửa hận cho Mục muội muội.
Dương Khang không nói không rằng, chỉ lạnh nhạt phất tay một cái.
Lý Mạc Sầu chỉ cảm thấy một cơn bão lửa ập đến, cả người bị một luồng nhiệt lực khủng bố ập đến, nàng không sao tự chủ được, ngã ngửa ra phía sau.
Dương Khang hừ lạnh một tiếng rồi lạnh nhạt:
– Lý Mạc Sầu, cô cút đi, từ hôm nay, Dương Khang và cô ân đoạn nghĩa tuyệt.
Nói rồi không đếm xỉa đến vẻ mặt ngơ ngác của nàng, gã tung một chưởng về phía vách tường.
Ầm một tiếng, vách tường đổ sụp xuống.
Vừa nhìn thấy khung cảnh bên trong, lửa giận trong lòng Dương Khang lại bốc lên ngùn ngụt.
Mục Niệm Từ đã lõa thể, đang quỳ xuống bị CÔng TÔn Chỉ nắm đầu, không ngừng dọng con cặc của hắn vào miệng nàng.
Ở bên cạnh, Cừu Thiên Xích cũng trần truồng, cánh tay đang chọc vào khe lồn.
Cả ba người đều trân trân nhìn Dương Khang.
Dương Khang gầm lớn một tiếng nhiệt độ từ chín mặt trời trong cơ thể cuồn cuộn tuôn ra, cả người gã giống như một bó đuốc sống lao vụt tới trước mặt Công TÔn Chỉ.
Công Tôn Chỉ ngẩn người ra quên cả võ công của bản thân.
Chỉ một cái ngẩn người đã quá đủ.
Dương Khang tung chân một cước đạp mạnh vào giữa hai chân Công Tôn Chỉ.
Chỉ nghe bốp một tiếng chát chúa vang lên, con cặc của họ Công TÔn trực tiếp bị đạp cho không còn hình dáng.
Hắn còn chưa kịp kêu lên, Dương Khang đã nhanh như chớp, tung một quyền vào giữa dand điền của gã.
Lại một tiếng bốp nữa vang lên.
CÔng Tôn Chỉ muốn ngất lịm đi.
Gã chính thức bị phế, phế cả võ công lẫn căn cơ của nam nhân.
Bất quá từ nắm đấm của Dương Khang lại truyền đến một luồng nhiệt lực khiến hắn đau đớn muốn chết nhưng lại không sao ngất đi được.
Bên tai hắn, giọng Dương Khang như oán quỷ đòi mạng vang lên:
– Muốn ngất đi hả? Không dễ như vậy đâu.
Cừu Thiên Xích thoáng chút ngây dại rồi lập tức quát lớn một tiếng, tung chưởng đánh tới.
Dương Khang cười nhạt:
– Đấu chưởng? Bố thích.
Dương Khang không né không tránh, gã chỉ sợ Cừu Thiên Xích tung chiêu thức tinh diệu khiến gã không có phương pháp chống trả, đằng này ả lại tung chưởng đến chính là điều gã mong còn chẳng được.
Cừu Thiên Xích đánh trúng Dương Khang nhưng giống như nhúng tay vào biển lửa. Ả thầm hô không ổn thế nhưng cánh tay như gọng kìm sắt của Dương Khang đã túm lấy cánh tay của ả.
Dương Khang không nói không rằng, tung nắm đấm thẳng vào đan điền của Cừu Thiên Xích.
Bụp một tiếng, Cừu Thiên Xích cũng giống như chồng ả.
Dương Khang đưa áo cho Mục Niệm Từ rồi chậm rãi bước lại đưa ánh mắt như đao phủ nhìn hai vợ chồng Cừu Thiên Xích đang nằm dưới đất rên la.
Gã chẳng nói một lời, từng cước đạp thẳng vào tứ chi của CÔng TÔn Chỉ.
Tiếng xương cốt vỡ vụng vang lên, Dương Khang lại tiếp tục đạp mạnh vào miệng Công TÔn Chỉ.
Công Tôn Chỉ muốn kêu la nhưng răng gãy đã không ngừng tràn vào miệng.
Dương Khang lạnh nhạt:
– Có biết tại sao ta lại không giết ngươi không? Lát nữa thôi, ngươi sẽ biết rằng lúc này nếu như ngươi chết đi sẽ là một hạnh phúc.
Lúc này gã giống như ác quỷ hung tàn từ mười tám tầng địa ngục, đừng nói Công Tôn Chỉ và Cừu Thiên Xích ngay cả Mục Niệm Từ cũng nhìn gã với ánh mắt kinh hoàng.
Dương Khang quay sang nhìn Cừu Thiên Xích:
– Đến lượt ngươi rồi.
Cừu Thiên Xích kinh hãi la lên:
– Không… không… đừng lại đây… ngươi… ngươi… ca ca ta là Cừu Thiên Nhận, Bang chủ Thiết Chưởng Bang. Ngươi… nếu ngươi dám làm gì ta, ca ca ta sẽ giết ngươi.
Dương Khang cười nhạt:
– Bố mày sợ mày quá cơ.
RỒi chẳng nói một lời, gã đấm mạnh vào miệng Cừu Thiên Xích.
Khác với khi đạp Công Tôn Xích, cái đấm này rất mạnh, không những răng của Cừu Thiên Xích bị đấm vỡ hết, ngay cả cái lưỡi của ả cũng bị chấn vỡ thành thịt vụn.
Mục Niệm Từ la hoảng lên một tiếng. Cừu Thiên Xích chỉ biết trợn tròn mắt nhìn Dương Khang đầy kinh hoàng nhưng chỉ phát ra tiếng ú ớ trong cổ họng.
Dương Khang cười khằng khặc:
– Đoán thử xem, tại sao ta chỉ phế đi cái lưỡi và hàm răng của ngươi mà vẫn giữ cho chân tay của ngươi lành lặn?
Mục Niệm Từ nãy giờ chỉ im lặng chợt lên tiếng:
– Khang…
Dương Khang quay lại trừng mắt:
– Im miệng. Con đàn bà ngu ngốc này. CÔ tưởng cô làm như vậy là vĩ đại lắm sao? Là cô hy sinh vì ta hay sao? Giả dụ hôm nay cô lấy được thuốc giải, Dương Khang ta sẽ sống quãng đời còn lại trong cảm kích cô sao? Cô nghĩ ta muốn sống bằng cái cách cô đưa cái lồn cho thằng khác địt à? Dương Khang ta ghét nhất chính là loại đàn bà tự cho mình là thông minh như cô.
Ngừng một lát, đôi mắt gã dịu lại nhìn Mục Niệm Từ:
– Niệm từ, xin lỗi ta đã nặng lời, nhưng hôm nay ta muốn cho nàng biết, hôm nay cho dù không có nàng, Dương Khang ta hoàn toàn có thể tự giải được độc Hoa Tình. Nàng đừng tự mình quyết định vận mệnh của ta, cũng như không thể thay đổi quả báo mà bọn chúng phải gánh lấy.
Dứt lời, gã bước tới, xốc hai vợ chồng lên vai.
– Cảnh tiếp theo sẽ cực kỳ tàn nhẫn, nàng có thể lựa chọn đi theo ta hoặc rời bỏ.
Mục Niệm Từ nghe gã nói vậy không hiểu sao lại chậm rãi bước theo sau lưng gã.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tân anh hùng xạ điêu |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện cổ trang, Truyện liếm lồn |
Tình trạng | Update Phần 31 |
Ngày cập nhật | 28/02/2024 12:04 (GMT+7) |