Nửa năm về trước, Nga Ni Trần cũng không lo lắng Hạ Tưởng có thể làm gì y, y cậy có hậu thuẫn vững chắc, lại là thâm căn cố đế ở thành phố Lang, sẽ không ai có thể có đủ năng lực để làm lung lay gốc rễ của y. Nhưng hiện tại hoàn toàn khác, y không ức chế được sự khủng hoảng trong lòng, luôn luôn cảm thấy dưới vẻ bề ngoài điềm nhiên như không có việc gì của Hạ Tưởng ẩn chứa dã tâm muốn tiêu diệt y.
Y làm sao có thể yên lòng mà ngủ?
Điện thoại vừa vang lên, y liền xoay người rời khỏi giường. Đã nửa đêm, trên màn hình điện thoại là dãy số quen thuộc, là số di động cá nhân của Cổ Hướng Quốc. Mí mắt Nga Ni Trần giật giật, vội vàng bắt máy:
– Thị trưởng Cổ, đã xảy ra chuyện gì?
– Mẹ nó, Lão Lộ này thật sự là mê sắc đẹp đến ngu muội rồi, thời khắc mấu chốt mà chẳng nhờ vả được gì, chẳng ra gì cả.
Cổ Hướng Quốc không còn phong độ của Thị trưởng, điện thoại vừa thông đã nói chuyện thô tục, hung hăng mắng chửi Lộ Hồng Chiêm một mạch rồi mới nói:
– Trần Đại Đầu đã bị bắt.
– Cái gì?
Nga Ni Trần tính trước đoán sau cũng không thể đoán được Trần Đại Đầu anh ruột của y lại bị bắt, bỗng chốc liền nóng nảy:
– Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Dưới tình thế cấp bách, y cũng quát lên.
– Quát tháo thì có ích lợi gì?
Cổ Hướng Quốc tức giận mà trách mắng Nga Ni Trần:
– Đấy chẳng phải là chuyện tốt của ông làm đấy sao? Tìm người cưỡng hiếp Dương Bối, đúng thật ngu xuẩn, đã là lúc nào rồi lại còn gây thêm phiền phức nữa, chẳng phải là tự mình đưa nhược điểm cho người khác sao? Bình thường ông là một người khá thông minh, làm sao mà bây giờ lại nghĩ ra chiêu ngu xuẩn như vậy?
Thật ra Cổ Hướng Quốc oán trách thì oán trách, cũng biết rõ nếu suy tính của Nga Ni Trần thuận lợi thì sau khi Dương Bối bị tấn công, có lẽ sẽ biến mất khỏi tầm mắt của mọi người, quả thật là một cú đánh rất mạnh đối với sự quật khởi của sơn Toàn Mỹ. Mặc dù thủ đoạn có phần độc ác, tuy nhiên cũng có thể xem là một phương pháp hữu hiệu nhưng vấn đề là đã thất bại.
Thất bại cũng không sao, cùng lắm là có chết cũng không nhận tội, nhưng điều thứ hai không ngờ tới chính là, Ngả Thành Văn đã ra tay khá độc, trực tiếp vượt mặt Lộ Hồng Chiêm, bắt giữ Trần Đại Đầu.
Việc bắt giữ Trần Đại Đầu có ý nghĩa vô cùng quan trọng. Thứ nhất là tạo thế ép Nga Ni Trần tới nơi đầu sóng ngọn gió khiến y mất mặt. Thứ hai là Trần Đại Đầu là đại lý lớn của sơn Occupy, y bị bắt, tuyệt đối sẽ mang tới ảnh hưởng tiêu cực chết người đối với việc tiêu thụ của sơn Occupy.
Tình hình phát triển càng ngày càng có dấu hiệu mất kiểm soát, sức chịu đựng của Cổ Hướng Quốc cũng bắt đầu dao động.
Nhưng hiện tại không phải lúc để oán giận và chỉ trích, mà là lúc đồng tâm hiệp lực liên kết phản kích, y không trả lời Nga Ni Trần, mà nói:
– Trần Đại Đầu đã bị khống chế, tạm thời tôi cũng không nhúng tay vào được, chỉ có chờ Lão Lộ từ Ủy ban nhân dân thành phố nghĩ cách. Vấn đề hiện tại là chúng ta không thể tự làm rối đội hình… Việc sắp xếp của ông ở Bắc Kinh có tin tức gì chưa?
Nga Ni Trần đã bố trí người tới Bắc Kinh, hiện đang âm thầm bắt tay vào điều tra Tiếu Giai, nhưng dù sao thời gian vẫn còn ngắn, chưa có tin tức rõ ràng.
Cổ Hướng Quốc thật ra cũng hiểu là không thể trong thời gian ngắn như vậy sẽ thu hoạch được cái gì, y cũng nóng lòng, suy nghĩ một hồi rồi nói:
– Chỉ đơn thuần ra tay từ phương diện tác phong cuộc sống mà muốn quật ngã Hạ Tưởng cũng không dễ dàng, cùng lắm chỉ làm hắn bị vấy bẩn, khiến hắn rút tay lại thì có thể. Chủ yếu là Hạ Tưởng làm việc gì cũng quá cẩn thận, chúng ta không nắm được nhược điểm của hắn.
Nga Ni Trần trong lòng hiểu rõ, cũng không hoàn toàn là bởi vì Hạ Tưởng làm việc cẩn thận mà là Hạ Tưởng quả thật là đi đứng ngay thẳng. Về vấn đề nữ sắc thì khó mà nói, có lẽ là y chưa phát hiện ra, nhưng ở phương diện kinh tế Hạ Tưởng quả thật rất tự quản, không có bất kỳ vấn đề kinh tế gì có thể đem ra bàn cãi.
Nga Ni Trần nói:
– Chỉ có hai con đường có thể đi. Một là lợi dụng sự việc ở quận Hạ Mã năm đó để làm lớn chuyện. Hai là nghĩ cách tạo áp lực từ phía trên, có thể điều Hạ Tưởng đi là tốt nhất, điều không được cũng phải cho hắn biết lãnh đạo tỉnh bất mãn đối với hắn.
Đề nghị của Nga Ni Trần rất thực tế, cũng chính là suy nghĩ của Cổ Hướng Quốc. Buông điện thoại, Cổ Hướng Quốc lại suy trước tính sau một hồi, cho rằng nhất định phải đích thân báo cáo công tác với Bí thư Phạm, giáp mặt trao đổi dù sao cũng có thành ý hơn so với nói chuyện điện thoại, cũng dễ dàng thắt chặt tình cảm.
Chỉ có điều… Trần Đại Đầu bị bắt đã ảnh hưởng rất tồi tệ đối với triển vọng của sơn Occupy, tuyệt đối là tai ương ngập đầu.
Cổ Hướng Quốc lo lắng, cả đêm không ngủ.
Ngày hôm sau, y liền mượn danh nghĩa báo cáo công tác lái xe đến thành phố Yến. Thật ra ai cũng hiểu rõ Cổ Hướng Quốc đi lên tỉnh cầu cứu, Cổ Hướng Quốc từ trước tới giờ mắt luôn cao hơn đỉnh đầu chỉ nhìn ánh mắt của Bắc Kinh chứ không nghe chỉ thị của Tỉnh ủy, hiện tại tất cả rơi vào đường cùng, không thể không đến Tỉnh ủy cầu cứu, trước khác nay khác, cũng có ý châm chọc.
Cổ Hướng Quốc vừa đi khỏi, tin tức Trần Đại Đầu bị bắt cũng đã lan truyền ra mọi mặt, lập tức dẫn tới sự khủng hoảng của tất cả các đại lý bán hàng của sơn Occupy ở thành phố Lang. Chỉ trong vài tiếng ngắn ngủi, tỷ lệ hàng trả lại của sơn Occupy tăng chóng mặt.
Hàng trả thì còn đỡ, chủ yếu là do các đại lý bán hàng lần lượt bỏ sơn Occupy mà đi, đầu quân cho phía sơn Toàn Mỹ mới là tổn thất lớn nhất. Đối với một doanh nghiệp mà nói, kênh tiêu thụ là tối quan trọng bởi vì chỉ có kênh tiêu thụ hợp lý mới có con đường cái cung ứng hàng hóa toàn diện cho khắp nơi trong cả nước. Hiện tại các đại lý bán hàng đều bỏ đi tương đương với việc phá hủy con đường tiêu thụ.
Sơn Occupy liên tiếp triệu tập hội nghị cấp cao, hết đường xoay xở, lại báo cáo tình hình với trụ sở ở Nhật Bản, khiến cho trụ sở chính ở Nhật Bản chấn động.
Không chỉ rụ sở chính ở Nhật Bản hết sức phẫn nộ, ngay cả trong nội bộ sơn Occupy ở thành phố Lang cũng là lòng người dao động, vô cùng lo lắng cho triển vọng về sau.
Cơ bản trải qua mấy lần chấn động đại lý bán hàng, sơn Occupy đại khái có khoảng 1/2 số đại lý bán hàng thay đổi tại chỗ, làm đại lý cho sơn Toàn Mỹ. Cái gọi là thay đổi tại chỗ chính là mặt tiền cửa hàng không thay đổi, vị trí không thay đổi, chỉ là thay đổi bề mặt, thay đổi biển hiệu. Hiện tại sơn Toàn Mỹ đang tăng ca thêm giờ thi công, dự tính một tháng sau là có thể chính thức đi vào sản xuất, đến lúc đó nguồn cung cấp hàng mở rộng, sản lượng tiêu thụ tăng lên, mới là lúc sơn Occupy chính thức nhức nhối.
Sato sứt đầu mẻ trán, xem như đã thật sự cảm nhận được sự lợi hại của Hạ Tưởng. Cái gì mà gọi là “không đánh mà cũng hàng phục được kẻ thù”? Thủ pháp của Hạ Tưởng chính là không gây ồn ào, toàn bộ thủ đoạn đều công khai, không cần bất kỳ chiêu thức gì mờ ám, khiến cho sơn Occupy lũng đoạn ở Trung Quốc hơn mười mấy năm cũng phải bó tay không biện pháp, còn dựa thế mượn lực nhanh chóng đầu cơ phát triển sơn Toàn Mỹ, thủ đoạn cao siêu, phương pháp khéo léo, cả đời y cũng chưa từng được thấy.
Chỉ đơn giản xuất phát từ góc độ thương mại, Hạ Tưởng cũng đủ xứng đáng để gọi là thiên tài kinh doanh.
Sato từ trước tới giờ đều cho rằng người Trung Quốc không có đầu óc, nhất là cán bộ Trung Quốc rất dễ đối phó, hoặc là tham tiền, hoặc là háo sắc, thường thì chỉ ăn một bữa cơm, nhét bao thư là hoàn toàn có thể xử lý. Hiện tại y lại cảm nhận được sức mạnh của một loại người Trung Quốc khác từ trên người Hạ Tưởng, cũng chính là nguyên do vì sao dân tộc Trung Hoa có thể đứng sừng sững trên thế giới hơn 5000 năm không ngã.
Thông minh, nhẫn nại, dũng cảm và lập trường dứt khoát rõ ràng.
Sato quyết định tìm gặp Hạ Tưởng nói chuyện, muốn nhận thua ngay trước mặt, cầu xin Hạ Tưởng tha cho sơn Occupy, nếu sơn Occupy không còn chỗ đứng ở thành phố Lang thì đối với sơn Occupy là tổn thất vô cùng to lớn, đối với sự phát triển kinh tế của thành phố Lang mà nói cũng không phải tin tức tốt đẹp.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 9 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/quan-truong-quyen-9-full/
Trong lúc Cổ Hướng Quốc lên tỉnh cầu viện, Hạ Tưởng hoàn toàn như không có việc gì, đầu tiên là chủ trì triệu tập hội nghị thường vụ chính phủ, bố trí công tác trọng điểm của chính phủ trong sáu tháng cuối năm. Đã đề xuất cùng với việc phát triển mạnh về kinh tế cũng phải chú trọng bảo vệ môi trường, gìn giữ một mảnh trời xanh nước biếc cho thế hệ mai sau, lại tiến hành điều chỉnh trọng điểm tương ứng đối với tám ngành công nghiệp trụ cột lớn của thành phố Lang, cố gắng hết sức giảm thiểu đầu tư đối với một vài ngành công nghiệp trụ cột đã về chiều, duy trì quy mô hiện giờ, không phê chuẩn thêm các dự án liên quan.
Sau đó, Hạ Tưởng tiếp đón nhóm người Triệu Tiểu Phong.
Triệu Tiểu Phong lấy thân phận nhà đầu tư đến thành phố Lang, có ý định đầu tư 1, 2 trăm triệu khởi công xây dựng một nhà máy sản xuất hàng gia dụng ở thành phố Lang, ngành sản xuất hàng gia dụng là một trong những ngành công nghiệp trụ cột của thành phố Lang đang trên đà phát triển, triển vọng rộng lớn. Hạ Tưởng liền thay mặt Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố thể hiện sự hoan ngênh nhiệt liệt đối với ý định đầu tư của Triệu Tiểu Phong, và đích thân cùng y đi khảo sát thị trường hàng gia dụng ở thành phố Lang.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/11/2017 22:36 (GMT+7) |