Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web mikashop.ru là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » » » Phần 146

Quan Trường - Quyển 9

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 146

Một cảnh tượng có tính kịch liệt thật sự.

Giọng điệu Thị trưởng Hạ cương quyết, thật sự đáng tin.

Không đợi Trần Khiết Văn nói gì, những Ủy viên thường vụ đã đứng lên đều lần lượt quay trở về chỗ ngồi. Lại có kịch hay để xem rồi, hội nghị ngày hôm nay, mở quá hay, biến đổi bất ngờ, cao trào không ngừng, còn bất ngờ hơn cả xem phim Mỹ nữa.

Có người ngồi xuống là vì muốn xem náo nhiệt, có người muốn xem Thị trưởng Hạ đảo ngược tình thế như thế nào, còn có người cười lạnh, vô cùng khinh miệt với thái độ đeo bám không chịu nhận thua của Hạ Tưởng. Cho rằng Thị trưởng Hạ hoàn toàn không có được sự kiềm chế như Bí thư Trần, thua thì thua rồi, thật không có phong độ.

Trần Khiết Văn cố nén tức giận, lại quay về chỗ ngồi cũ:

– Thị trưởng Hạ, cậu nhất định phải giải thích thật hợp lý, nếu không, tôi sẽ phản ánh lên Tỉnh ủy.

Cũng đúng, hội nghị ngày hôm nay quá phập phồng chìm nổi, bà cũng xem như đã tôi luyện trong chốn quan trường mấy chục năm, cũng khó tránh khỏi cảm thấy khó chịu.

– Đồng chí Vương Cảnh Lược đảm nhiệm chức vụ Cục trưởng cục đất đai, không thích hợp lắm.

Hạ Tưởng thong thả nói một câu, thấy Trần Khiết Văn ngồi xuống, vẻ mặt hơi mỉm cười,

– Tôi đề nghị kết quả biểu quyết của Hội nghị thường vụ, không cần ghi lại trong hồ sơ, bây giờ bãi bỏ vẫn còn kịp.

– Đồng chí Vương Cảnh Lược làm việc rất chăm chỉ, tác phong cương nghị, điều kiện về mọi mặt đều rất tốt, đặc biệt đối nhân xử thế rất liêm khiết, thanh liêm. Trong toàn bộ cục đất đai cũng chỉ có ông ấy giản dị nhất, quần áo cũ rách rồi cũng không dám mua mới để mặc, một đôi giày cũ mặc năm năm. Thị trưởng Hạ, một đồng chí cán bộ gương mẫu tốt như vậy, cậu còn nói ông ấy không phù hợp, tôi nghi ngờ liệu có phải cậu có thái độ thực dụng vô căn cứ, nghi ngờ cậu còn có dụng ý khác.

Trần Khiết Văn đánh giá cao Vương Cảnh Lược, lại bị thái độ của Hạ Tưởng làm cho tức giận, nói gần như đang gào lên.

Thái độ của Hạ Tưởng vẫn không hề hoang mang:

– Thanh liêm? Đúng rồi, Trưởng ban Từ có phải cũng đánh giá rất cao về Vương Cảnh Lược không?

Ánh mắt mọi người đều dừng trên người Từ Hâm, Thị trưởng Hạ gây sự như vậy, rốt cuộc có ý gì?

Từ Hâm nhướng mày:

– Ban tổ chức cán bộ thông qua điều tra khảo sát, đồng chí Vương Cảnh Lược đối nhân xử thế liêm khiết, yêu cầu nghiêm khắc với bản thân. Thời gian đảm nhận chức Phó cục trưởng cục đất đai, chưa từng xuất hiện vấn đề gì về kinh tế, hơn nữa bây giờ còn đang ở trong một ngôi nhà cũ chỉ có hai phòng, trong nhà không hề có đồ vật gì đáng giá…

Hạ Tưởng phất tay ngắt lời Từ Hâm:

– Đủ rồi.

Thái độ rất cứng rắn, lại xoay người nói với Trần Khiết Văn:

– Bí thư Trần cũng đồng ý với điều tra của ban Tổ chức cán bộ?

Hôm nay Thị trưởng Hạ làm sao vậy? Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không tin nổi những hành động của Thị trưởng Hạ. Vừa kiêu ngạo lại vô lễ, hoàn toàn không phải thái độ bình thường của hắn.

Trần Khiết Văn rốt cuộc không nhịn nổi nữa, đập bàn ‘bộp’ một cái:

– Thị trưởng Hạ, mong cậu đừng nên cố tình gây sự nữa, nếu không đưa ra cho tôi được một lý do chính đáng, tôi sẽ phản ánh lên Tỉnh ủy cậu cố tình phá hỏng sự đoàn kết trong Thành ủy.

‘Bộp’ một tiếng, Hạ Tưởng cũng đập bàn đứng lên:

– Hay cho một đồng chí Vương Cảnh Lược thanh liêm, hay cho cuộc điều tra sát hạch của ban Tổ chức cán bộ, hay cho sự đánh giá cao của Bí thư Trần. Tôi sẽ cho các đồng chí một lý do chính đáng. Cuộc điện thoại vừa gọi đến, Vương Cảnh Lược đã đáp máy bay ở Bắc Kinh, sợ tội chạy trốn ra nước ngoài. Bởi lão nghe nói tổ chức sẽ tìm đến lão để nói chuyện, lão không biết là muốn tìm đến để thăng chức cho lão, còn tưởng rằng chuyện lão làm đã bị bại lộ.

Nói xong, Hạ Tưởng ném lại một câu:

– Muốn công bố quyết định của Hội nghị thường vụ, muốn để Tỉnh ủy chê cười Thành ủy Thiên Trạch, xin cứ tự nhiên.

Sau đó phẩy tay áo bỏ đi, để lại những Ủy viên thường vụ chỉ biết ngơ ngác nhìn nhau.

Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm.

Đùa quá đáng rồi!

Trầm mặc, một sự trầm mặc khó chịu, trong phòng lặng ngắt như tờ, không ai phá vỡ sự trầm mặc đó.

Đột nhiên, điện thoại của Bùi Nhất Phong vang lên, xem như cuối cùng cũng phá vỡ sự do dự. Bùi Nhất Phong vội vàng nghe máy, chỉ nghe hai câu sắc mặt liền thay đổi hoàn toàn. Tất cả mọi người đều có thể rút ra được kết luận từ sắc mặt của gã. Lời nói vừa rồi của Thị trưởng Hạ, hoàn toàn chính xác.

Thật sự là một con quạ đen làm rối loạn tất cả. Mọi người đều hết lời ca ngợi Vương Cảnh Lược, ngay cả Bí thư Trần cũng công khai tuyên bố Vương Cảnh Lược thanh liêm. Được thôi, lời vừa nói xong, một Vương Cảnh Lược thanh liêm như vậy lại sợ tội bỏ trốn, quả thật là một cái tát quá mạnh, khiến cho Trần Khiết Văn đầu óc choáng váng. Trong khoảng thời gian ngắn đầu óc bà trống rỗng, mất hết năng lực tư duy.

Trần Khiết Văn xấu hổ vô cùng, Từ Hâm mồ hôi ướt đẫm. Một Bí thư, một Trưởng ban Tổ chức cán bộ, cuối cùng đều bị Thị trưởng Hạ khéo léo chơi một vố, trước mặt của rất nhiều người, có thể nói thật sự mất thể diện.

Bùi Nhất Phong là người đầu tiên tỉnh táo lại, người đầu tiên vớt vát lại:

– Tôi thu hồi những lời nói về Vương Cảnh Lược, ủng hộ đồng chí Khương Đào đảm nhiệm vị trí cục trưởng cục đất đai.

Nói đùa Bí thư Đảng ủy Công an kiêm Cục trưởng Công an ủng hộ một tội phạm đang bỏ trốn đảm nhiệm chức vụ Cục trưởng, người bên ngoài nghe được không cười đến nỗi rụng răng mới lạ.

Bùi Nhất Phong vừa lên tiếng, tất cả những Ủy viên thường vụ vừa rồi ủng hộ Vương Cảnh Lược đều sửa lại lời nói của mình, đều khen ngợi đồng chí Khương Đào có tác phong vượt qua thử thách, đưa những lời ca ngợi vừa rồi dành cho Vương Cảnh Lược chuyển hết sang cho Khương Đào. Người nào cũng nói rất tự nhiên, không hề đỏ mặt, dường như những lời ca ngợi Vương Cảnh Lược vừa rồi không phải của mình nói vậy.

Mọi người mồm năm miệng mười nói không ngừng, chỉ có Trần Khiết Văn ngồi im không nói gì, cúi đầu, sắc mặt âm trầm và nhợt nhạt, cũng không biết đang nghĩ gì. Một lúc sau, bà mới chậm rãi đứng lên, uể oải phẩy tay:

– Ghi chép của Hội nghị thường vụ hôm nay, những ghi chép có liên quan đến Vương Cảnh Lược, không cần phải viết nữa, bổ nhiệm đồng chí Khương Đào làm cục trưởng cục đất đai…

Dường như đã dùng hết toàn bộ sức lực bản thân, vừa nói xong những lời này, Trần Khiết Văn liền suy sụp ngồi xuống ghế, không nói thêm lời nào nữa.

Sự đả kích quá mạnh khiến bà trong lòng tức giận vô cùng, mồ hôi lạnh sau lưng chảy ròng ròng, đầu óc choáng váng. Hạ Tưởng mây mưa thất thường, quả nhiên sớm đã sắp đặt tất cả mọi việc, điều cần thiết chính là để bà nâng Vương Cảnh Lược lên càng cao, thì chính bản thân bà lại càng thất bại thảm hại.

Hạ Tưởng à Hạ Tưởng… Trần Khiết Văn nghĩ không ra dùng từ gì để hình dung về Hạ Tưởng, chỉ cảm thấy dường như đại não bị vét sạch, mặt nóng như lửa đốt, còn khó chịu hơn bị một bạt tai.

Trong lòng Từ Hâm lại càng khó chịu, gã biết rõ được dụng ý thực sự của Thị trưởng Hạ khi hỏi gã về đánh giá của ban Tổ chức cán bộ đối với Vương Cảnh Lược, chính là nhấn mạnh sự nghi ngờ và bất mãn với ban Tổ chức cán bộ. Ai mà ngờ được chứ, Vương Cảnh Lược thực sự không ra sao, quả nhiên lại hiểu nhầm mục đích thăng chức cho lão của cấp trên thành phê bình lão, quả thật bùn loãng không thể dựng tường được.

Những người khác đều châu đầu ghé tai, nhỏ giọng nghị luận gì đó. Một hội nghị tiêu biểu cho việc phân chia thế lực của thành phố Thiên Trạch, được kết thúc với thắng lợi ngoài dự đoán của Thị trưởng Hạ. Không những đả kích trầm trọng vào uy vọng của Bí thư Trần, hơn nữa còn liên lụy đến Trưởng ban Tổ chức cán bộ, thủ đoạn quả thực rất thâm độc.

Nhiều năm sau, những chuyển biến kinh người trong hội nghị này còn bị người khác truyền tới truyền lui. Không những lưu truyền rất có ý vị, Hạ Tưởng còn được người khác thần thánh hóa, nói hắn thần cơ diệu toán, không những có thể đoán trước được lòng người, còn tinh thông thế sự, còn có người tặng hắn một biệt hiệu khác người…

Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 9 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/quan-truong-quyen-9-full/

Thật ra bất kỳ một lãnh đạo nào muốn như cá gặp nước, muốn bày mưu tính kế trong chốn quan trường, không những phải có tầm nhìn xa, thủ đoạn cao minh, còn có bản lĩnh nhìn người thật chính xác. Quan trọng hơn là, phải biết đoàn kết những thủ hạ xung quanh mình.

Về cơ bản để Bì Bất Hưu, Bùi Nhất Phong và Từ Hâm bỏ phiếu ủng hộ cho chính sách giúp đỡ các doanh nghiệp tư nhân, là thủ đoạn của Lý Hiểu Mẫn và Bành Vân Phong. Đương nhiên Lý Hiểu Mẫn và Bành Vân Phong sau khi lĩnh hội được ý đồ của Thị trưởng Hạ – Lý Hiểu Mẫn là Phó thị trưởng đầu tiên dựa vào Hạ Tưởng, cũng là người hiểu ý của hắn nhất – ra mặt tìm Bì Bất Hưu, Bùi Nhất Phong và Từ Hâm, bảo bọn họ ủng hộ chính sách giúp đỡ mười doanh nghiệp tư nhân. Ám chỉ sau khi chính sách giúp đỡ của Ủy ban nhân dân thành phố được thực hiện, sẽ ưu tiên cho bọn họ trước.

Trong chính sách giúp đỡ có một mục là miễn giảm thuế thu nhập, chỉ có một mục này, một năm có thể bớt nộp 5 triệu tệ tiền thuế. Nộp ít thuế tức là kiếm thêm tiền, lẽ nào không đồng ý sao? Bởi vì liên quan đến lợi ích, sự phản bội của bọn Bì Bất Hưu đương nhiên không nằm ngoài dự liệu của Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng vốn dĩ không muốn công khai chống lại Trần Khiết Văn, nhưng hắn nghĩ tiến hành cải cách liên quan đến lợi ích của nhiều người, Trần Khiết Văn chính là thế lực bảo thủ mạnh nhất, nếu thật sự phải đánh một trận ác liệt mới thấy được thực trạng, thì cũng đành phải đấu tranh một trận.

Về phần Vương Cảnh Lược lâm trận bỏ chạy, đương nhiên là thủ đoạn của Lưu Nhất Cửu, còn tình hình cụ thể hắn cũng không rõ lắm… Nhưng bây giờ hắn càng ngày càng cảm thấy có hứng thú đối với Lưu Nhất Cửu, quyết định khi thời cơ đã chín muồi, đích thân gặp mặt Lưu Nhất Cửu. Có một điều, hắn gặp mặt Lưu Nhất Cửu, tức là đã hoàn toàn chấp nhận Bành Vân Phong, bởi vì Lưu Nhất Cửu cũng là người được Bành Vân Phong giới thiệu.

Bành Vân Phong bây giờ hầu như đã có được sự chấp nhận của Hạ Tưởng, làm việc đáng tin cậy, cơ trí linh hoạt, năng lực lĩnh ngộ rất nhanh, là một nhân tài có thể bồi dưỡng. Nhưng trong chốn quan trường nhìn người phải nhìn lâu dài, không thể dễ dàng đưa ra kết luận, mới phù hợp với đạo lý dùng người của lãnh đạo. Hạ Tưởng quyết định đợi thêm một thời gian, hắn cũng rất có tính kiên nhẫn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/11/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Long Nhất Pháp Sư – Quyển 3
“Không phải” Hắc ám chi thần nhún vai đáp rất nhanh, hành động nhún vai này không sao thoát khỏi mắt Long Nhất. “Không phải ngươi vậy thì là ai? ” Long Nhất nhíu mày hỏi. Ai lại có cái bản lĩnh kinh người như vậy. Một nền ma pháp văn minh phát triển như Thánh thành lại bị nguyền rủa, phải...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Ma Vương – Quyển 2
Chó Cắn Nhau... Cảm giác của hắn quả thật không sai. Một tiếng nổ bỗng từ thi thể Y Liên vang lên. Thân thể vốn đang lưu huyết không ngừng của nàng ta trong nháy mắt tứ phân ngũ liệt hóa thành từng mảnh huyết nhục. Lực xung kích mãnh liệt như lũ lớn trên núi cao ập xuống, trong khoảnh khắc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Hàn Lập – Quyển 1
Lam Châu là châu phủ có diện tích lớn thứ tám trong số mười ba châu của Việt quốc, nhưng nói về sự sung túc thì đứng hàng thứ hai chỉ sau Tân Châu. Nó nằm ở phía nam của Việt quốc, đất đai phì nhiêu, bên trong phạm vi cai quản có rất nhiều thuỷ đạo, bến thuyền và các tuyến vận chuyển...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Liên kết: - - - - - - - - - phim sex -

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân



truyện sex phêtruyen sex co thutruyen sex hoc sinh moitruyen sex hiep dam em gaiphim sex moi tinh dau cua toitruyen sex chi em ruottruyen sex hinhtruyện sex nặngsex bú sữatruyen sex kinh dientruyện sex chếtruyen loan luan tap thesex nhã phươngtruyen sex kinh dientruyen sex lo dittruyện sex gia đìnhtruyen sex dan ductruyen sex cap nhat hang ngaytruyện sex loạn luân mẹ contruyen sex co anh kem theotruyen sex kinh dientruyen sex quy batruyện sex tiếu ngạo giang hồtruyensex,tvsex chien dich huyen thoaitruyen sex 9xtruyensex hoc sinhtruyen sex ba thimtruyen sex svtruyen sex sinhvientruyen sex nung cactruyen sex vang chongtruyen sex hoc duongtruyen sex quy batruyen sex co trotruyện sex chị em ruộtđụ gáitruyen sex hantruyện sex 21truyen sex hoc sinh cap 2 thcschinh phục gái đẹptruyen sex danh cho phu nutruyen sex hoc sinh sinh vientruyen sex thoi sinh vientruyen sex hay nhat ma co thattruyen sex onltruyen sex gay hoc sinhtruyen sex vung trom haytruyện sex bà bầutruyen sex hay ngantruen sex hoc sinhtruyen hiep dam metruyen sex kiem hieptruyen sex y thien do long kyliên minh huyền thoại sextruyen sex co giao thuyanh sex 14truyện sex công sởtruyen sex ban của em traitruyen sex hiep dam me ruottruyện sex cưỡng dâmtruyen sex hiep dam chi hang xomtruyen sex co trangtruyen sex me con haytruyện sex ỷ thiên đồ long kýtruyện sex cuồng dâmtruyen sex motruyen sex 17truyen sex cuc damtruyen sex kinh dien