Công tác thị sát của Thị trưởng Hạ chỉ tiến hành một nửa thì nhận được cuộc điện thoại của Thành ủy, bảo hắn nhanh chóng quay trở về Thành ủy. Bởi vì phải mở cuộc họp hội nghị công việc bí thư, thảo luận vấn đề ứng cử viên Phó trưởng ban thư ký.
Đó là cuộc điện thoại do Bành Vân Phong gọi đến. Sau khi anh ta nhận được thông báo của Thành ủy thì vội vàng đến phòng làm việc của Hạ Tưởng để tìm Thị trưởng Hạ. Kết quả là không thấy Thị trưởng Hạ và thư ký đâu, cũng không biết là họ đi đâu.
Bành Vân Phong liền ngây ra tại chỗ, một hồi lâu không động, trong lòng thấy không vui. Anh ta là Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố. Các hoạt động lớn của Thị trưởng thành phố đều là sau khi nghiên cứu sắp xếp xong sẽ do anh ta phối hợp tính toán. Nhưng bây giờ Thị trưởng Hạ đi đâu anh ta không hề hay biết. Không phải là anh ta tắc trách mà là Thị trưởng Hạ cố ý lạnh nhạt.
Trưởng ban thư ký không biết Thị trưởng đi thị sát, không biết Thị trưởng đang làm gì thì trong lòng thấy có cảm giác bất an và mất mát. Lại nghĩ đến thái độ gần đây của Thị trưởng Hạ đối với anh ta, Bành Vân Phong biết, nếu anh ta không kịp thời điều chỉnh phương pháp làm việc thì không thể hoàn toàn thích ứng được với phong cách của Thị trưởng Hạ. Anh ta có thể phải đối diện với khả năng bị cho ngồi chơi xơi nước
Y toát mồ hôi lạnh.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 9 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/quan-truong-quyen-9-full/
Hạ Tưởng quay trở về Thành ủy, về văn phòng chỉ muốn uống một cốc nước rồi đi họp, đúng lúc có điện thoại gọi đến. Sau khi bắt máy thì không ngờ người gọi đến là Từ Hâm.
– Thị trưởng Hạ, liên quan đến danh sách đề cử phó thư ký, anh có chỉ thị tinh thần gì không?
Từ Hâm trước đó cũng đã trưng cầu ý kiến của hắn. Đây cũng là một sự tôn trọng đáng có. Nêu ra trước thì cũng phù hợp với trình tự. Hạ Tưởng không thể không có khuynh hướng riêng của mình, hắn liền trả lời :
– Lãnh đạo tỉnh đã từng biểu dương thành phố Lang trong một lần hội nghị, việc tín nhiệm các cán bộ nữ của thành phố Lang chính là tiền lệ của toàn tỉnh.
Từ Hâm hiểu rõ, Hạ Tưởng có khuynh hướng đề cử ứng cử viên Phó Hồng Muội mà Bí thư Ngô đưa ra bởi vì trong danh sách ứng cử thì chỉ có mình cô ấy là nữ. Từ Hâm cũng không nhiều lời, rất thông minh chuyển sang đề tài khác:
– Trương Vưu nhờ tôi nói với anh một tiếng. Trong vòng ba ngày anh ta sẽ gom đủ tiền…
Trương Vưu đã đồng ý. Hạ Tưởng hiểu ý liền cười, có chút khâm phục ánh mắt và sự sáng suốt của Trương Vưu. Anh ta đồng ý ứng ra ba mươi phần trăm (30%), khoản tiền này cũng giống như việc khơi dòng mở ra tiền lệ cho ngành xây dựng thành phố Thiên Trạch, phá vỡ lề thói cũ định sẵn, mở ra một con đường rộng mở cho nền kinh tế kinh doanh vốn bảo thủ lạc hậu của thành phố Thiên Trạch.
Điều mà Hạ Tưởng muốn là sức mạnh của người làm gương. Hắn tin rằng Trương Vưu đủ thông minh, nếu như có thể tiếp bước theo con đường tư duy của hắn, Trương Vưu không muốn làm to làm lớn ở cái thành phố Thiên Trạch này cũng không được.
Hạ Tưởng liền cười nói:
– Dự án công trình nhà ở cho người thu nhập thấp, cụ thể do đồng chí Dương Kiếm phụ trách.
Dương Kiếm là Phó thị trưởng thường trực, cũng là người phụ trách cụ thể của dự án công trình nhà ở cho người thu nhập thấp. Nhưng Hạ Tưởng lại là Thị trưởng phải duy trì công tác toàn diện. Hàm nghĩa của việc duy trì công tác toàn diện chính là muốn xen vào công việc của ai thì đều có thể xen vào. Xen vào xong thì có thể bỏ mặc lại cho anh tiếp tục thi hành.
Từ Hâm đương nhiên hiểu được Hạ Tưởng ngầm thừa nhận biểu hiện của Trương Vưu liền nói:
– Lát nữa gặp.
Lúc Hạ Tưởng đi vào văn phòng Bí thư, mọi người gần như đã đông đủ. Hắn và Từ Hâm là vào cuối cùng. Khi Hạ Tưởng và Từ Hâm người bước trước kẻ bước sau vào phòng thì ánh mắt Trần Khiết Văn ánh lên một tia nghi hoặc.
Cuộc điện thoại của Từ Hâm gọi rất đúng lúc, đã nói trước với hắn. Cũng coi như là trả lại ân tình mà hắn lần trước đã nể mặt. Có qua có lại mới toại lòng nhau mà. Dù là nói ra Hạ Tưởng không có chút nhượng bộ nào nhưng trên thực tế cũng ám thị không ít với Trương Vưu, đã kiên định niềm tin với Trương Vưu.
Có rất nhiều lúc con người phải đối mặt với những lựa chọn, là bên trái hay bên phải, cần phải lựa chọn một con đường, cần phải tìm đúng vị trí. Cơ hội ở ngay trước mặt, Thị trưởng Hạ đã xác định vấn đề đưa ra chỉ có hai lựa chọn thì dễ lựa chọn hơn rồi.
Dù sao thái độ của Thị trưởng Hạ rất rõ ràng, muốn theo bước đi của hắn thì bước đầu tiên phải quan tâm đến cách tư duy của hắn nếu không thì miễn bàn. Trương Vưu là thỏa hiệp cũng được, mà là sự lựa chọn sáng suốt cũng được. Dù sao thì anh ta cũng đã quyết định sẽ dựa vào Thị trưởng Hạ rồi. Dù là con đường một chiều bí quá hóa liều thì anh ta cũng muốn đi đến cùng. Trương Vưu cũng muốn đi ra, cuộc đời khó có cơ hội liều mạng một lần, đánh cuộc một phen vậy.
Hạ Tưởng sẽ không để ý tới Trương Vưu nghĩ như thế nào. Hắn chỉ đưa ra sự lựa chọn, còn đi như thế nào thì đó là chuyện của người khác. Hắn chỉ cần giữ chặt quyền chủ động trong tay là được rồi. Trương Vưu không là con chim đầu đàn thì tự sẽ có người khác, Lý Vưu, Vương Vưu chắc chắn không thiếu những người đến sau khác. Trương Vưu đưa ra quyết định ở giây phút cuối cùng là sẽ dựa vào. Là anh ta thông minh.
Tham gia cuộc họp Bí thư có bốn người. Bí thư Thành ủy Trần Khiết Văn, Thị trưởng Hạ Tưởng, Phó bí thư Ngô Minh Nghị, Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Từ Hâm.
– Hôm nay triệu tập cuộc họp với các đồng chí ở đây là muốn thảo luận về các ứng cử viên của vị trí Phó trưởng ban thư ký.
Lúc Trần Khiết Văn chú ý tới Hạ Tưởng và Từ Hâm, có một chút giao lưu ánh mắt, trong lòng không vui. Mối quan hệ giữa Từ Hâm và bà ta tuy không phải coi là đặc biệt thân thiết thì về cơ bản cũng là tất cả đều nghe theo chỉ thị của bà ta. Bí thư Thành ủy phải nắm được Tổ chức cán bộ. Nếu không thì sẽ mất đi quyền chủ động về nhân sự. Đó chính là biểu hiện của sự thiếu năng lực.
– Đầu tiên sẽ là đồng chí Từ Hâm đại diện cho Ban tổ chức cán bộ phát biểu.
Từ Hâm cũng chú ý tới ánh mắt của Trần Khiết Văn. Bản lĩnh lớn nhất của anh ta chính là giả vờ không thấy. Làm việc lâu ở ban Tổ chức cán bộ thì luôn có cái bản lĩnh nhìn nhưng không thấy, nghe cũng không hay. Anh ta cúi đầu nói một cách máy móc:
– Căn cứ theo sự sát hạch nghiêm khắc của các tầng lớp Ban tổ chức, các đồng chí sau phù hợp với những điều kiện được đề bạt: đồng chí trưởng phòng Nhân sự văn phòng Ủy ban nhân dân Long Dân Canh, đồng chí Trưởng phòng Thư ký văn phòng Ủy ban nhân dân Phó Hồng Muội, đồng chí trưởng phòng thông tin văn phòng Ủy ban nhân dân Cao Phi và đồng chí Trưởng phòng Thư ký văn phòng Thành ủy Mộc Phong.
Từ Hâm nói một cách đều đều, nói ra toàn bộ nhân viên ứng cử, không bỏ sót một ai, vẫn là tác phong của người nhân hậu
Trần Khiết Văn thì không nói gì, hơi cau mày:
– Ý kiến khảo sát của Ban tổ chức là gì
Long Dân Canh là cái tên mà bà ta đề cử. Từ Hâm xếp ở vị trí đầu tiên, cũng coi như là tôn trọng quyền uy của Bí thư Thành ủy. Nhưng khi nêu danh sách lên thì cũng chẳng có gì chắc chắn, chủ yếu vẫn là cần xem xếp hạng khảo sát của Ban tổ chức thế nào.
– Ban Tổ chức cán bộ trải qua sự khảo hạch thực sự, so sánh và nghiên cứu, cho rằng hai đồng chí Long Dân Canh và Phó Hồng Muội, năng lực nghiệp vụ mạnh hơn, tác phong làm việc vững vàng nên có ý chú trọng đề cử hai đồng chí này. Xin mời các vị lãnh đạo Thành ủy nghiên cứu quyết định.
Ban tổ chức tuy nổi danh là bộ phận thiên hạ đệ nhất, nhưng nói một cách nghiêm khắc thì chỉ là một bộ phận trực thuộc của Thành ủy. Nếu như không đề cao thì cấp bậc của trưởng ban cũng không sánh bằng một Phó thị trưởng bình thường. Nhưng là vì đề cao Thành ủy cho nên mới cưỡng ép nâng cao như thế. So sánh với Hạ Tưởng và Trần Khiết Văn, phân lượng phát biểu của Từ Hâm vẫn là không đủ lắm.
Bí thư Thành ủy và Thị trưởng thì không cần nói, là lãnh đạo tối cao của chính Đảng thành phố, chính là Ngô Minh Nghị thân là Phó bí thư Thành ủy, cũng là quyền cao chức trọng hơn so với Từ Hâm. Đương nhiên năm đó Mai Thái Bình thân là Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy có thể chống lại Phó bí thư tỉnh ủy Thôi Hướng thì không bình luận đến nữa. Bởi vì Mai Thái Bình là người nhà họ Mai, không thể luận theo lẽ bình thường được.
Long Dân Canh và Phó Hồng Muội lần lượt là do Trần Khiết Văn và Ngô Minh Nghị đề danh, là sự đọ sức giữa hai Bí thư một Trưởng một Phó. Từ Hâm thì chẳng đắc tội với ai cả, đều đưa ra thảo luận. Còn trực tiếp loại bỏ hai người mà Lý Hiểu Mẫn và ban Tổ chức cán bộ lựa chọn. Đây cũng là kết quả xem xét thời thế. Dưới sự va chạm của Bí thư và Phó Bí thư, danh sách đề cử của một Phó thị trưởng bình thường và Ban tổ chức, về cơ bản có thể coi nhẹ không tính, không nên đưa ra để làm vật hy sinh.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/11/2017 22:36 (GMT+7) |