Thị trưởng nắm giữ kinh tế, Bí thư nắm giữ nhân sự, Trần Khiết Văn nhắc đến chuyện Bao Đại Quang về hưu, đưa ra điều kiện để người của Hạ Tưởng lên thay thế, ngoài mặt có vẻ rất có thành ý, nhưng thực tế cũng không có nhượng bộ gì lớn.
Bao Đại Quang là Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố, Phó cục trưởng, ban Tổ chức cán bộ đều có thể sát hạch và bổ nhiệm, cơ bản không cần kinh động dến Bí thư. Hơn nữa là Trưởng ban thư ký của Ủy ban nhân dân thành phố, nhất định phải trưng cầu ý kiến của Hạ Tưởng, thậm chí có thể nói ý kiến của Hạ Tưởng chính là ý kiếm tham khảo quan trọng nhất với ban Tổ chức cán bộ. Đương nhiên, nếu Bí thư muốn chặn ngang, ban Tổ chức cán bộ lại có khuynh hướng nghe theo chỉ thị của Bí thư.
Nói đi cũng phải nói lại, nếu Hạ Tưởng không gật đầu, việc bổ nhiệm Phó trưởng ban thư ký cũng không dễ thông qua.
Càng khiến Hạ Tưởng buồn cười chính là, Trần Khiết Văn lấy một Bao Đại Quang không quan trọng gì để trao đổi. Chẳng lẽ bà nghĩ hắn muốn nắm giữ Phòng hành chính, muốn người của hắn đến tiếp nhận công trình tu sửa Ủy ban nhân dân thành phố? Nực cười, một nguyên tắc của hắn là, người bên cạnh hắn muốn đến nơi hắn chủ quản để đầu tư, điều tiên quyết đó là không được đầu tư vào những công trình của Ủy ban nhân dân thành phố. Phàm là những nơi mẫn cảm có những cuộc giao dịch tiền quyền, nhất định phải tránh, muốn có lợi ích trên thị trường, mà không cần phải đi đường ngang ngõ tắt.
Đường ngang ngõ tắc cũng không cần phải đi quá xa.
Bao Đại Quang không phải muốn về hưu, mà là sợ rồi, sợ rằng thật sự sẽ có người bắt tay điều tra về khoản tài chính trùng tu, lão chịu không nổi, nên muốn nhanh chóng rút lui để khỏi bị tra khảo. Bao Đại Quang có phải là người của Trần Khiết Văn đề bạt hay không, Hạ Tưởng cũng lười suy đoán. Điều hắn muốn biết là, đề nghị của Bí thư Trần, chính là một cách nghĩ tốt đẹp lấy một hạt vừng bé nhỏ quá hạn để đổi lấy một miếng dưa hấu ngọt lành.
Cách nghĩ này quá tốt đẹp, nhưng cũng dễ bị thất vọng.
– Năng lực của đồng chí Bao Đại Quang rất mạnh, công tác cũng xuất sắc, không cần phải cáo bệnh nghỉ hưu sớm, hoàn toàn có thể chờ hết nhiệm lỳ rồi rút lui.
Hạ Tưởng trực tiếp từ chối đề nghị của Trần Khiết Văn,
– Có mấy nhà xây dựng ở thành phố Yến và Bắc Kinh đã nói chuyện với tôi, nói có thể chấp nhận điều kiện ứng ra 30%, đồng ý thực hiện công trình nhà ở thu nhập thấp ở thành phố Thiên Trạch. Thực lực của bọn họ hùng mạnh hơn, đều là có kinh nghiệm xây dựng những tòa nhà mấy chục tầng.
Hạ Tưởng đi rồi, một mình Trần Khiết Văn ngồi trong văn phòng tức giận nửa ngày. Hạ Tưởng không hề nể mặt bà thì thôi, lại còn chuẩn bị phương án dự phòng, quả nhiên đã gặp riêng những nhà xây dựng khác. Chẳng phải hắn không thèm quan tâm đến sự phản đối của mọi người, hoàn toàn làm theo cách của mình sao?
Hạ Tưởng quá cố chấp, quá ngoan cố, chỉ nói một mà không nói hai sao?
Bên ngoài vọng lên tiếng gõ cửa nhẹ, là Lý Dật Phong. Trần Khiết Văn khôi phục vẻ mặt bình tĩnh,
– Vào đi.
Sau khi bước vào, Lý Dật Phong mang vẻ mặt tươi cười khiêm tốn:
– Bí thư Trần, Thị trưởng Hạ thật không biết điều, làm quá rồi. Dù sao ở thành phố Thiên Trạch, bà mới là nhân vật số một…
– Câm mồm.
Trần Khiết Văn đột nhiên cảm thấy buồn bực,
– Về sau ở trước mặt tôi, ít nói xấu về Thị trưởng Hạ đi, làm tốt công việc của anh, làm một người biết bổn phận đi.
Lý Dật Phong sợ tới mức co rụt cổ lại, mồ hôi lạnh toát ra:
– Vâng, lãnh đạo phê bình rất đúng, tôi nhớ rồi.
Một Trần Khiết Văn trước mặt người ngoài luôn điềm tĩnh không hề thất thố, nhưng sau lưng lại có biết bao lần thất thố mắng chửi người khác, không ai biết sự ngụy trang của Trần Khiết Văn bằng Lý Dật Phong. Người trước người sau như hai người khác nhau. Cũng chỉ có y mới hiểu biết chân thật về bà, đương nhiên, cũng không khỏi nhiều lần chịu đựng sự nổi giận vô cớ của bà.
Trở lại bên ngoài, Lý Dật Phong ngồi vào chỗ rồi vẫn còn rất bất bình, đi theo một cấp trên là một người đẹp hết thời thật bất hạnh, có lẽ Bí thư Trần đang ở thời kỳ tiền mãn kinh, nếu không gần đây cứ nổi giận vô cớ, khiến y có nhiều lúc không thể nào thích ứng được, cũng không biết mình có chỗ nào làm không đúng. Nhưng sự nổi nóng của Bí thư Trần giống như gió xoáy vậy, không biết từ nơi nào thổi đến, cũng không biết thổi lên lúc nào, khiến người ta không kịp phòng bị. Y cũng đã đi theo bà nhiều năm, sớm đã bị mắng quen rồi, cũng có nhiều lúc khó tránh khỏi bị mắng đến nỗi tức giận, oán thầm Trần Khiết Văn.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 9 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/quan-truong-quyen-9-full/
Đốm lửa đầu tiên trong sự kiện phân chia quyền lực và hàng ngũ của nội bộ Thành ủy, sớm đã được nổi lên từ trên người chị Mã.
Sau khi chị Mã bị sa thải, không phục, nhiều lần tìm Bao Đại Quang để nói lý. Đúng vậy, một công việc tốt đến thế, nói mất liền mất, khắp thiên hạ cũng không thể tìm được một công việc tốt như vậy nữa, mỗi ngày sớm và tối ấn chìa khóa một cái, dễ dàng lấy 1500 tệ, không hề để lỡ mất việc gì khác. Thời gian còn lại, bà ta muốn ngày ngày ngủ vùi cũng được. Bà ta nuốt không nổi bực tức này, lại thêm Bao Đại Quang là người sợ vợ, nên ngày nào bà cũng tìm chị gái nói chuyện.
Chị gái của chị Mã chịu không nổi sự oán giận của em gái, ngày nào cũng bảo Bao Đại Quang sắp xếp cho em gái một việc làm vừa nhàn rỗi vừa kiếm được tiền. Bao Đại Quang cảm thấy phiền phức, lại sợ bà xã tối nào cũng ân cần dạy bảo, liền tìm đến Trương Vưu. Trương Vưu cũng không nhiều lời, cho chị Mã một công việc trông kho, mỗi ngày làm việc 6 tiếng, mỗi tháng cũng 1500 tệ.
Con người ai cũng lòng tham vô đáy, chị Mã quen với công việc mỗi ngày đóng mở thang máy một lần cũng có 1500 tệ, một ngày 6 tiếng mới kiếm 1500 tệ, bà ta cảm thấy bị thiệt hại nặng nề. Cũng không suy nghĩ xem tình hình của Bao Đại Quang ở Ủy ban nhân dân thành phố bây giờ như thế nào, cũng không chăm chỉ làm việc ở công ty Trương Vưu, bà ta cứ cho rằng Bao Đại Quang không muốn giúp mình, không có việc gì cũng chạy đến Ủy ban nhân dân thành phố, đến phòng làm việc của Bao Đại Quang tìm lão. Suy nghĩ của bà ta rất đơn giản, dù sao Bao Đại Quang cũng sợ chị gái bà, cũng không thể làm gì với bà được, bà ta làm phiền đến lúc Bao Đại Quang không còn cách nào khác, đành phải sắp xếp một công việc tốt hơn cho bà ta.
Kết quả Bao Đại Quang nổi giận rồi, liền răn dạy chị Mã một trận, đồng thời nói với bảo vệ lần sau không được để bà ta vào đây nữa. Chị Mã cũng nổi giận, mắng Bao Đại Quang vong ân phụ nghĩa, năm đó nếu không phải bà ta giúp lão, bây giờ lão còn không biết chui rúc ở nơi nào, làm sao có được quyền lực như hôm nay?
Chị Mã vừa nổi cơn thịnh nộ, liền lấy thang máy để làm nơi trút giận, cũng không biết bà ta làm sao lại trộn lẫn với nhau – Lần trước khi bị đuổi việc bà còn giữ một chìa khóa, chưa bị thu hồi, bà ta liền cầm chìa khóa mở bậy một cái, kết quả thang máy liền bị hỏng.
Phá hỏng cũng không sao, nhưng may mắn thế nào lại bị Ngô Minh Nghị bắt ngay tại chỗ. Ngô Minh Nghị hét lớn một tiếng, liền triệu tập được mấy nhân viên công tác, không khách sáo gì kéo hai tay chị Mã vào phòng bảo vệ.
Chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nhưng bởi vì hai đương sự đều quá thu hút ánh mắt của người khác, nên trở thành một sự kiện lớn chấn động tòa nhà Thành ủy.
Chị Mã thì không cần phải nói, chuyện bà ta bị đuổi việc thì cả tòa nhà Thành ủy ai cũng biết, bởi vì bắt đầu nguyên nhân của sự việc chính là Thị trưởng Hạ bị kẹt trong thang máy. Hơn nữa chuyện chị Mã bị đuổi việc cũng liên quan đến vấn đề chính trị mẫn cảm, được xem là một đốm lửa đầu tiên kể từ lúc Thị trưởng Hạ nhậm chức. Vì vậy một người quản lý thang máy nhỏ bé, trở thành một nhân vật gây chú ý.
Mối quan hệ thân thích giữa chị Mã và Bao Đại Quang, cũng có nhiều người biết rõ, nên càng có nhiều suy đoán và bình luận. Chính trị không có chuyện nhỏ, một chuyện nhỏ cũng khiến hướng gió thay đổi, mọi người đều đang chờ đợi lúc nào thì Bao Đại Quang sẽ đối mặt với Thị trưởng Hạ.
Không ngờ Bao Đại Quang còn chưa hành động, chị Mã lại gây rối loạn, còn vừa khéo bị Ngô Minh Nghi bắt được. Lần này khiến tòa nhà Thành ủy vẫn như một nguồn nước yên lặng, liền bị đốt nóng, sôi trào.
Ngô Minh Nghị là Phó bí thư Thành ủy, là nhân vật số 3 trong thành phố Thiên Trạch.
Hơn nữa ai cũng biết Bí thư Ngô sớm đã không vừa mắt với Bao Đại Quang, bởi vì Bí thư Ngô muốn cho người quen của gã thực hiện công trình cải tạo Ủy ban nhân dân thành phố, Bao Đại Quang lại cứng rắn, không nể mặt, hơn nữa còn không để lại một chút nước canh nào, nên khiến Bí thư Ngô tức giận. Bí thư Ngô vẫn tìm không ra cơ hội để trị Bao Đại Quang, bây giờ tốt rồi, cô em vợ cố ý phá hoại đang ở trong tay gã, gã nào có chịu để yên?
Hạ Tưởng đang ở trong văn phòng nghe Phó thị trưởng Trương Dư Giai báo cáo việc nếu tiến thêm một bước trong việc mở rộng tài nguyên du lịch, thì Từ Tử Kỳ đẩy cửa bước bào, ngay cả gõ cửa cũng không có, vội vàng nói:
– Thị trưởng, có chuyện rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/11/2017 22:36 (GMT+7) |