Làm quan có thể có được mấy người tốt? Còn muốn giả dạng làm một bộ dáng không tham tiền không háo sắc cho ai xem? Không quen nhìn nhất là loại người dối trá này, ở mặt ngoài đường bệ đạo mạo, trên thực tế bụng dạ xấu xa, tuy nhiên so với người khác càng có thể thả dây dài câu cá lớn mà thôi.
Hoa Nhài Bạc gặp qua nhiều người vừa thấy chị em các cô liền thèm nhỏ dãi, cũng gặp qua cái gọi là chính nhân quân tử phong độ thanh thoát, lúc bắt đầu còn nho nhã lịch sự, không bao lâu sau đã bại lộ ra một mặt vô sỉ xấu xa, so với đàn ông hai mắt ti hí càng biến thái ghê tởm hơn.
Phỏng chừng Hạ Tưởng cũng là một tên ngụy quân tử, nhìn dáng vẻ của hắn, lúc nào cũng không vội vàng không hấp tấp, một diện mạo của sự tự tin, còn thực sự nghĩ rằng chị em các cô đối với hắn sẽ nhào vào ôm lấy? Nằm mơ, người đánh chủ ý vào chị em các cô quá nhiều rồi, trắng trợn, âm hiểm, đều không một ai đạt được ý đồ, Hạ Tưởng? Hừ, đừng tưởng bày ra một bộ dáng chẳng can hệ gì, thì có thể gì đó, Hoa Nhài Vàng, Bạc là ai, loại đàn ông nào mà chưa gặp qua? Vẫn thật sự chưa có một người nào khiến các cô khuất phục.
Hoa Nhài Bạc không phục thì không phục, nhưng Hạ Tưởng từ Cửu Hào Công Quán đi ra, là chuyện lớn, cô vội vàng quay lại:
– Ba, Hạ Tưởng mới từ Cửu Hào Công Quán đi ra.
Nga Ni Trần vốn một vẻ mặt thoải mái, vừa nghe lời này lập tức chấn động, vội vàng đi tới trước cửa sổ, từ trong kính viễn vọng quan sát một lát, lại không nói một lời trở lại sô pha:
– Phải tăng nhanh hành động, tôi hoài nghi Hạ Tưởng bước tiếp theo có thể sẽ bắt tay từ vấn đề Công ty Xây dựng số 3 ở thành phố Lang, nếu chẳng may bị hắn tra được cái gì, cho dù không lay chuyển được gốc rễ của chúng ta, cũng là một chuyện phiền toái.
Người nói chuyện với Nga Ni Trần có tướng mạo hơi giống với Nga Ni Trần, nhưng không có sự trầm tĩnh chín chắn và khí phách của Nga Ni Trần, hơn nữa đầu y lớn như cái đấu, nhìn lướt qua thấy hơi buồn cười.
Đúng là đại ca Trần Đại Đầu của Nga Ni Trần, đương nhiệm Tổng giám đốc Công ty Xây dựng số 3 thành phố Lang.
– Tôi đã cùng Thôi Kiến bàn xong điều kiện, mượn thời cơ tổ chức đại hội cổ đông, đem đại biểu pháp nhân nhường cho y, cổ phần của tôi cũng chuyển nhượng ra ngoài, từ nay về sau cùng Công ty Xây dựng số 3 của thành phố Lang hoàn toàn rũ bỏ quan hệ.
Trần Đại Đầu tuy rằng cùng Nga Ni Trần là anh em ruột, nhưng y cùng Nga Ni Trần ngồi cùng một chỗ, hoàn toàn chính là người của hai thế giới, chẳng những không có sự lạnh lùng và khí thế của Nga Ni Trần, hơn nữa còn giống như một lão nông dân có chút nhút nhát. Nếu không phải một thân toàn đồ tây hàng hiệu phụ trợ, Trần Đại Đầu đi ra bên ngoài, cũng không khác gì mấy so với một người gác cổng.
– Trong vòng một tuần có thể làm tốt hay không?
Nga Ni Trần sau khi nghe nói một loạt hành động gần đây của Hạ Tưởng, lo lắng trong lòng càng ngày càng mãnh liệt, nhất là Hạ Tưởng cho Lý Tài Nguyên đảm nhiệm thư ký, và đem Thẩm Nhạc Tuyết đưa đến bệnh viện thủ đô chạy chữa, gã liền hiểu được, hành động này của Hạ Tưởng là vì đề phòng có người lại âm thầm hạ độc thủ, nói trắng ra là, chính là nhằm vào gã mà làm ra bố trí phòng vệ đầu tiên.
Thủ đoạn của Hạ Tưởng Nga Ni Trần sớm có nghe qua, cho dù gã có hậu thuẫn cứng rắn, mạnh mẽ, nhưng đối với Hạ Tưởng vẫn là không thể không đề phòng vài phần. So chiêu giữa Hạ Tưởng và Phó Tiên Phong, gã không phải hiểu biết hoàn toàn, nhưng là một người ngoài cuộc cũng có thể hiểu rõ một điểm, Phó Tiên Phong bị đánh bại tại thành phố Yến, nếu nói sau lưng không có một chút bóng dáng của Hạ Tưởng, hễ là người có chút trí tuệ chính trị sẽ không tin tưởng.
Hạ Tưởng, chỉ là một cán bộ cấp Phó giám đốc sở xuất thân dân dã, đầu tiên là ở quận Hạ Mã đuổi Bạch Chiến Mặc đi, lại trực tiếp ném đi Phó Tiên Phong cấp phó tỉnh, hơn nữa Phó Tiên Phong còn có thế lực gia tộc làm chỗ dựa, cho dù là bản thân Phó Tiên Phong phạm sai lầm trước, cũng từ đó chứng minh con người Hạ Tưởng, sâu không lường được.
Nga Ni Trần luôn có một dự cảm xấu, cứ cho rằng một ngày nào đó, Hạ Tưởng muốn ở thành phố Lang lập uy, sẽ lấy gã ra khai đao trước.
Nga Ni Trần bối cảnh thâm hậu, cũng không sợ Hạ Tưởng làm gì gã, nhưng thủ hạ của gã, cùng với một số hoạt động không hợp pháp cũng không khó để điều tra ra, gã không sợ đối thủ cứng rắn, mạnh mẽ, chỉ sợ đối thủ tìm không thấy khuyết điểm đồng thời lại thủ đoạn cao minh. Hạ Tưởng nếu chỉ có một mặt cứng rắn, mạnh mẽ, gã cũng sẽ có đủ nhiều biện pháp khiến Hạ Tưởng vấp phải trắc trở. Nhưng Hạ Tưởng lại cố tình cùng lúc vừa thể hiện thiện ý đối với gã nên chấp nhận thì chấp nhận, về phương diện khác lại bước từng bước một phù hợp với ý tưởng của gã tháo gỡ cục diện ở thành phố Lang, thật sự là một người cố chấp khó có thể cân nhắc.
Để cho Trần Đại Đầu thoát khỏi Công ty Xây dựng số 3 ở thành phố Lang, là bước đầu tiên, bởi vì sự tình của Công ty Xây dựng số 3 ở thành phố Lang là tai hoạ ngầm dễ dàng kích nổ nhất, những sự tình khác không thể đặt lên trên mặt bàn tuy rằng cũng không ít, tuy nhiên đều là việc nhỏ, hơn nữa cũng không bới móc được cá lớn gì cả, chỉ có sự tình của Công ty Xây dựng số 3 ở thành phố Lang, là thùng hỏa dược, đụng vào một cái là bùng nổ.
– Hành động bí mật một chút, nên xử lý đều đã xử lý rồi, đừng để rớt lại chứng cớ gì. Muốn thoát thân thì phải thoát cho sạch sẽ luôn, đừng ham lợi nhỏ, biết không?
Nga Ni Trần biết đại ca thiển cận, một chút tiền cũng không bỏ qua, e sợ y còn giữ lại một ít cổ phần, hoặc là trên giá cả không chịu nhượng bộ, kéo dài càng lâu, càng bất lợi:
– Muốn tiền, em cho anh, đừng hy vọng kiếm tiền từ Công ty Xây dựng số 3 ở thành phố Lang, làm sạch sẽ là được.
Trần Đại Đầu liên tục gật đầu, đối với Nga Ni Trần, y từ trước đến nay nói gì nghe nấy, đừng thấy y là đại ca, nhưng y biết so với em trai, thì y kém xa.
Trần Đại Đầu đi rồi, Nga Ni Trần mới lại nói với Hoa Nhài Bạc:
– Hạ Tưởng và Vương Sắc Vi gặp nhau là vấn đề sớm muộn, tuy nhiên không ngờ bọn họ tiếp xúc nhanh như vậy? Sức hấp dẫn của Vương Sắc Vi không giảm, ngay cả đường đường là Phó thị trưởng Hạ cũng trở thành khách vào bức màn của cô ta.
Hoa Nhài Bạc hừ một tiếng:
– Đàn ông có chỗ nào tốt chứ? Người nào cũng là bộ dáng háo sắc, thấy phụ nữ thì liền chạy không nổi. Hạ Tưởng ở trước mặt con và chị giả bộ khá đứng đắn, chính là giả vờ giả vịt thôi, hắn làm sao qua được cửa ải của hồ ly tinh? Con thấy hắn đã bị Vương Sắc Vi thu phục mà phải ngoan ngoãn nghe lời rồi.
Nga Ni Trần ha hả cười:
– Con sao có thành kiến lớn với Hạ Tưởng như vậy, hắn cũng không trêu chọc con không chọc tức con, con làm gì phải giận hắn chứ? Đúng rồi, có phải bởi vì hắn không có lấy lòng con, nên con mới rất bất mãn với hắn đúng không?
– Ba…
Hoa Nhài Bạc mặt đỏ lên, bất mãn đánh một cái lên sau lưng Nga Ni Trần,
– Ở đâu có người ba đi nói xấu con gái mình như vậy chứ? Con mới không hiếm lạ sự lấy lòng của hắn, con gái ba là vạn người mê, cũng không thiếu một mình hắn… Không có lý do, dù gì chính là nhìn hắn không vừa mắt.
– Không nói hắn nữa, không nói hắn nữa.
Nga Ni Trần ha hả cười nói, trước mặt con gái, gã thoải mái nhất cũng vui vẻ nhất.
– Sắp đến ngày giỗ mẹ con, năm nay đốt thêm mấy nén hương cho mẹ.
– Vâng!
Nhắc tới người mẹ qua đời sớm, Hoa Nhài Bạc liền lập tức đỏ mắt.
– Ba, rốt cuộc là mẹ bị ai hại chết?
– Con còn nhỏ, không nên hỏi nhiều như vậy!
Nga Ni Trần trong mắt hiện lên một tia tàn khốc, sau sau lại lấy lại bình thản.
– Đủ rồi, không nói chuyện không vui nữa, nói xem con gần đây luyện vũ đạo đến đâu rồi?
Một bên cùng con gái nói chuyện vui vẻ, một bên lại suy tư, Nga Ni Trần tâm tư nặng nề, thành phố Lang vốn rất vất vả mới tạo lập lại sự cân bằng, bởi vì Hạ Tưởng đến đây, lại bị phá vỡ một lần nữa!
Hơn nữa xem ra, còn có khả năng sẽ tiếp tục mất cân bằng trở lại, Hạ Tưởng, thật đúng là một người khiến người ta lo lắng, làm thế nào mới khiến hắn an phận một chút đây? Hy sinh một đứa con gái? Không, tuyệt đối không được. Con gái về sau không lấy được chồng quyền cao chức trọng, đều là chịu thiệt. Hy sinh một phần ích lợi kinh tế? Mấu chốt là, Hạ Tưởng dường như ở mặt tiền tài thật sự rất tự khép mình vào khuôn khổ, rất khó dùng vấn đề kinh tế đánh đổ hắn.
Tiếp tục lôi kéo? Trong tay gã còn có quân bài nào có thể khiến Hạ Tưởng động tâm? Nga Ni Trần ánh mắt dừng trên cơ thể đẩy đà mà lả lướt của con gái, nhớ tới Hoa Nhài Vàng đối với Hạ Tưởng có chút tò mò và thiện cảm, trong lòng hiện lên một ý tưởng, chưa chắc nhất thiết phải hy sinh con gái mới có thể hoàn thành sự tình, có lẽ có thể vừa không để Hạ Tưởng có được món hời, lại có thể khiến hắn thần phục.
Con gái mình, cũng không thua gì Vương Sắc Vi, hơn nữa còn trẻ tuổi xinh đẹp hơn so với Vương Sắc Vi.
– Tiểu Mạt đi đâu rồi?
Nga Ni Trần hỏi Hoa Nhài Bạc.
– Đi tập thể hình, có kêu con đi, con hôm nay hơi mệt, không muốn đi.
Hoa Nhài Bạc rất hiểu biết tâm tư của ba, thấy ánh mắt ba chớp động liền đại khái đoán được chuyện gì, kinh ngạc nói,
– Ba, ba sẽ không cho chị đi quyến rũ Hạ Tưởng chứ?
– Quyến rũ? Nói khó nghe quá, sao có thể gọi là quyến rũ? Nên gọi là tạo thiện cảm mới đúng.
Nga Ni Trần cười ha hả:
– Chị con khôn khéo lại quái đản, ai có thể lấy lòng ở trước mặt nó được chứ?
Hoa Nhài Bạc không cho là đúng mà hừ nói:
– Cẩn thận, trộm gà không được còn mất cả thóc.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 8 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/quan-truong-quyen-8-full/
Hạ Tưởng không hề biết hắn từ Cửu Hào Công Quán vừa đi ra, đã bị Nga Ni Trần nhìn thấy rõ ràng, sau khi hắn trở lại Thành ủy, vừa tới văn phòng ngồi vào chỗ của mình, liền nghe được tiếng đập cửa, Lý Tài Nguyên ở bên ngoài báo cáo:
– Phó thị trưởng Hạ, Chủ nhiệm Lữ đến.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |