Nếu nói chỉ nghe được Hạ Tưởng sẽ tới tham gia tiệc sinh nhật, Hồ Tăng Chu chỉ là có hơi yên tâm, hôm nay nửa đêm gọi điện thoại đến, khiến cho gã hoàn toàn thư thả, cũng hiểu một chút, Hạ Tưởng không phải người trẻ tuổi bị trừng mắt phải đáp lại ngay, hắn có sự gan dạ và có hiểu biết, cũng có chí khí.
Bởi vì đêm nay điện thoại của Hạ Tưởng là thăm dò, cũng là thể hiện thiện ý, sở dĩ lựa chọn thời gian muộn như vậy mới gọi, chính là xem thái độ của gã có thoải mái hay không. Hơn nữa còn cố ý gọi vào điện thoại riêng, cũng là làm ám chỉ phải tu bổ quan hệ cá nhân. Ý tứ của Hạ Tưởng là, hắn muốn thành cấp dưới có thể ở đêm hôm khuya khoắt bất cứ lúc nào gọi điện thoại cho gã báo cáo công tác, mà không phải muốn nhất thiết phải ở văn phòng làm việc mới giải quyết được việc chung.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 7 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/quan-truong-quyen-7-full/
Từ lúc Hạ Tưởng gọi đã phải hơn nửa tiếng, Hồ Tăng Chu còn chưa có một chút buồn ngủ, dưới ánh đèn của phòng khách, không ngừng hút thuốc, tính toán lập trường của các Ủy viên thường vụ trong Thành ủy, càng nghĩ càng hưng phấn, càng hưng phấn càng không buồn ngủ.
Phó Tiên Phong lại quay về thủ đô, gã hiểu rõ trong lòng, thời gian gần đây, Phó Tiên Phong ở thành phố Yến rất ít, ba ngày thì hai lần đến thủ đô. Trách không được rất nhiều thế lực thủ đô đều muốn xếp người vào thành phố Yến, cũng đúng, thành phố Yến là thành phố tỉnh lị cách thủ đô gần nhất, có bất cứ chuyện gì, hơn hai giờ là có thể trở về, có thể gặp mặt nói chuyện, rất tiện lợi.
Người làm quan chú ý nhất là cấp bậc, là quyền lực, không phải là cái đẹp ở mặt ngoài, thành phố Yến chính là cầu ván tốt nhất, bây giờ còn thành vùng giao tranh của thế lực khắp nơi. Càng như thế, mong muốn giữ được miếng đất quyền lực của Hồ Tăng Chu ngày càng mãnh liệt.
Ngày mai… sẽ có một cuộc gặp mặt như thế nào với Hạ Tưởng? Chỉ mong mọi chuyện đều tốt đẹp.
– Anh Hồ, mấy giờ rồi còn không ngủ?
Từ phòng ngủ truyền đến tiếng oán giận của bà xã.
Hồ Tăng Chu vừa nhìn đồng hồ ở phòng khách, không kìm nổi cười, một cuộc điện thoại của Hạ Tưởng khiến ông hưng phấn nửa ngày, bất tri bất giác đã 11 giờ đêm.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 7 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/quan-truong-quyen-7-full/
Trưa ngày hôm sau, sau khi tan tầm, Hạ Tưởng vừa đi xuống dưới lầu, chuẩn bị lái xe đến nhà Hồ Tăng Chu, vừa lúc gặp Trang Thanh Vân. Trang Thanh Vân ha hả cười, xoa tay nói:
– Bí thư Hạ, cho tôi đi nhờ xe, được không?
Nhờ không phải xe, mà là quan hệ, Hạ Tưởng gật đầu cười:
– Không thành vấn đề, lần sau ông phải mời ăn cơm, trả tôi tiền xăng là được.
Trang Thanh Vân cười ha hả:
– Được, không thành vấn đề, mời Bí thư Hạ ăn cơm, có bao nhiêu người muốn mời mà mời không nổi, lãnh đạo chủ động để tôi mời, là vinh hạnh của tôi.
Vui đùa một chút, cảm giác khoảng cách giữa hai người gần lại rất nhiều. Hạ Tưởng cũng biết rõ, Trang Thanh Vân không phải là trong lúc vô ý đi ngang qua, gã không có xe nên chưa bao giờ đến bãi đỗ xe, hôm nay là đặc biệt đợi riêng mình.
Quả nhiên, vừa lên đường mặt Trang Thanh Vân liền nghiêm túc nói:
– Bí thư Hạ, tôi phát hiện một vấn đề đáng chú ý, phải báo cáo cho anh một chút.
Hạ Tưởng thấy Trang Thanh Vân tận dụng mọi thứ mà còn muốn báo cáo công tác, trong lòng không rõ chủ ý cũng gã là gì, là muốn báo cáo thật, hay là muốn mượn cơ hội kéo gần quan hệ? Liền hỏi:
– Chuyện gì mà nghiêm túc như vậy?
– Trưởng ban Mộ đang làm đề bạt và bổ nhiệm với cấp trên, nhưng có vấn đề về vi phạm kỷ luật.
Vẻ mặt Trang Thanh Vân vô cùng thành thật, tất nhiên không phải nói đùa.
Hạ Tưởng hơi giật mình kinh hãi, hắn biết rõ quan hệ giữa Trang Thanh Vân và Hồ Tăng Chu, cũng hiểu được sự thực Mộ Duẫn Sơn và Đằng Phi cũng là người trực hệ của Hồ Tăng Chu, bởi vậy, giữa Trang Thanh Vân và Mộ Duẫn Sơn, Đằng Phi, có ý thân cận tự nhiên, tuy nhiên theo sự âm thầm quan sát của hắn, sau khi Trang Thanh Vân nhậm chức, luôn qua lại rất ít với Mộ Duẫn Sơn và Đằng Phi, hắn vẫn nghĩ Trang Thanh Vân muốn bày ra thái độ hai người bất hòa cho người ngoài xem, hiện tại Trang Thanh Vân lại đột nhiên báo cáo chuyện về Mộ Duẫn Sơn, khiến cho Hạ Tưởng âm thầm cân nhắc ý tưởng đích thực của Trang Thanh Vân.
Trang Thanh Vân cũng nhìn ra Hạ Tưởng đang suy đoán, cũng không giải thích, tiếp tục nói vấn đề của Mộ Duẫn Sơn:
– Năm trước có một đám cán bộ cấp phó phòng đề bạt, Trưởng ban Mộ theo lệ thường báo danh cho tôi, sau khi tôi xem phát hiện trong đó có hai người không phù hợp điều kiện đề bạt, đã bảo ông ấy đưa anh xem qua một chút. Lúc ấy vì chiếu cố cảm xúc của ông ấy, ở trên tài liệu tôi phê chỉ thị là đồng ý, nhưng nhấn mạnh một câu phải đưa Bí thư Hạ phê duyệt… Tôi nghĩ ông ấy sẽ báo cho anh xem qua, không nghĩ tới ngày hôm qua phát hiện ban Tổ chức cán bộ đã gửi văn kiện xuống, phê chuẩn bổ nhiệm.
Ban Tổ chức cán bộ Quận ủy phê duyệt đề bạt của cán bộ cấp phó phòng, là việc trong quyền hạn, Hạ Tưởng thân là bí thư, không có sức đâu mà việc gì cũng xem qua, cách làm của Mộ Duẫn Sơn cũng là việc bình thường, không thể dị nghị. Nhưng khi Trang Thanh Vân cố ý đề xuất để ông ta đưa mình xem qua, Mộ Duẫn Sơn lại không có đưa báo cáo để mình phê duyệt, làm như vậy, theo trình tự mà nói cũng không có sơ suất gì, nhưng đứng ở lập trường của Trang Thanh Vân, Mộ Duẫn Sơn làm vậy rõ ràng có chỗ để bắt bẻ.
Một là Mộ Duẫn Sơn khinh thị quyền uy của Trang Thanh Vân. Trang Thanh Vân là Phó bí thư, chủ quản nhân sự, phân công quản lý ban Tổ chức cán bộ, ý kiến của Trang Thanh Vân, Mộ Duẫn Sơn cần phải thận trọng xem xét, mặc kệ Mộ Duẫn Sơn có quan hệ cá nhân với Trang Thanh Vân hay không, nhưng việc chung chính là việc chung, chuyện trong phạm vi quyền hạn, ai cũng không cho phép người khác khiêu chiến quyền uy.
Hai là Mộ Duẫn Sơn đã coi nhẹ Hạ Tưởng. Rõ ràng Phó bí thư đã nhắc nhở Mộ Duẫn Sơn phải đệ trình Hạ Tưởng xem qua, Mộ Duẫn Sơn lại ngoảnh mặt làm ngơ, chẳng những không có mời Hạ Tưởng xem qua, còn tự chủ trương thông qua bổ nhiệm, hiển nhiên là không xem quyền lực quản lý công việc của Bí thư ra gì.
Đương nhiên, chuyện này cũng là có thể lớn có thể nhỏ, Hạ Tưởng nếu hỏi, Mộ Duẫn Sơn sẽ có một đống lý do, thậm chí còn có thể dùng lời trong vòng quyền hạn nói lại hắn. Cũng đúng, là Bí thư chủ quan toàn diện công tác không sai, nhưng cũng không thể đem mọi chuyện đều phải nắm giữ trong tay. Ngay cả việc đề bạt cán bộ cấp phó phòng Bí thư cũng định đoạt, còn cần ban Tổ chức cán bộ có tác dụng gì? Có phải việc đề bạt cán bộ cấp Cục trong tỉnh đều do Bí thư Tỉnh ủy, đều phải từng bước thẩm tra, vậy thì chuyện gì cũng không phải làm nữa rồi, mỗi ngày xem tài liệu cũng đã mệt chết rồi!
Nói cách khác, chuyện này theo trình tự mà nói không có vấn đề, có vấn đề chính là thái độ của Mộ Duẫn Sơn. Rốt cuộc là gã ta cố ý, hay là vô ý mà sơ suất? Khẳng định không phải sơ suất, người trong quan trường, có thể sơ suất chuyện vợ con, có thể sơ suất chuyện tình nhân, có thể sơ suất chuyện quần chúng nhân dân, nhưng tuyệt đối không thể sơ suất với lãnh đạo cấp trên. Ai sơ suất với lãnh đạo cấp trên, người đó sẽ không có tiền đồ, sẽ bị lãnh đạo cấp trên lạnh nhạt.
Như vậy có thể khẳng định, Mộ Duẫn Sơn làm như vậy, tất nhiên là có đích nhắm rõ ràng.
Rốt cuộc là nhằm vào Trang Thanh Vân, cố ý không đem Trang Thanh Vân phê chỉ thị, hay là nhằm vào hắn, nhân vật số một, bỏ qua quyền uy Bí thư của hắn, làm cho người ta phải suy nghĩ.
Hạ Tưởng quay đầu nhìn Trang Thanh Vân một cái, thấy Trang Thanh Vân lại khôi phục vẻ mặt bình tĩnh, nghĩ thầm rằng Trang Thanh Vân nói việc này là châm ngòi ly gián, hay là tỏ lòng trung thành với hắn? Hoặc là cả hai? Liên tưởng đến vẻ mặt thành thật vừa rồi của Trang Thanh Vân, hiện tại lại là vẻ mặt trấn tĩnh, Hạ Tưởng hiểu, Trang Thanh Vân là muốn dùng việc này để chiếm cảm tình của hắn, và muốn cho hắn mượn cơ hội thích hợp nhắc nhở Mộ Duẫn Sơn một chút.
Mộ Duẫn Sơn làm cũng có chút hơi quá, không nói vấn đề hai cán bộ cấp phó phòng có đáng hay không để Bí thư Quận ủy xem qua, nhưng ít ra muốn đưa ra một thái độ, làm bộ cũng là cần thiết. Trong quan trường có bao nhiêu việc không phải cố ý làm bộ dáng? Không làm bộ dáng, làm sao biểu hiện ra sự tôn kính của anh với lãnh đạo? Có đôi khi cần làm điều thừa, có rồi, có lẽ lãnh đạo sẽ trách anh nhiều chuyện. Không có thì lãnh đạo sẽ trách anh không hiểu chuyện.
Ở giữa hai kết luận “Nhiều chuyện” và “Không hiểu chuyện”, rất nhiều người thà rằng lựa chọn “Nhiều chuyện”, chứ không lựa chọn “Không hiểu chuyện”
Ẩn ý của không hiểu chuyện là không đáng trọng dụng.
Chỉ sợ rằng quan hệ giữa Trang Thanh Vân và Mộ Duẫn Sơn giống như gần mà vẫn xa, nói cho cùng, kỳ thật Mộ Duẫn Sơn là thị uy với Trang Thanh Vân, là cố ý khiêu khích Trang Thanh Vân.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 19/10/2017 13:38 (GMT+7) |