Truyện sex ở trang web mikashop.ru1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web mikashop.ru là trang web dự phòng của website mikashop.ru1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với mikashop.ru1.com tầm một ngày.

Truyện sex » » » Phần 71

Quan Trường - Quyển 20

Website chuyển qua tên miền mới là: mikashop.ru1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 71

Tay Trương Bình Thiếu run lên, lửa giận trong hai mắt càng đốt càng mạnh.

Ở ngay trước mắt ông, không ngờ lại phát sinh một vụ án bị đánh giá sai lầm và oan uổng khủng khiếp như vậy, thế mà ông lại không biết một chút nào, lại còn bị giấu diếm gắt gao. Hai ngày trước đó Cục công an còn báo cáo với Thành ủy, đề nghị được cho Địch Quốc Công tham gia cuộc bình chọn ‘Đảng viên Đảng cộng sản ưu tú có cống hiến xuất sắc cho thành phố Tấn Dương’. Hay, hay cho một Cục công an thành phố, hay cho một Phó cục trưởng Địch, hay cho một Đảng viên Đảng cộng sản ưu tú có cống hiến xuất sắc cho thành phố Tấn Dương!

Những gì mà Địch Quốc Công đã làm đúng là làm ô nhục danh hiệu Đảng viên Đảng cộng sản! Là sự chà đạp lên trên đầu quốc huy, làm câu nói cảnh sát vì nhân dân phục vụ trở nên như một sự châm chọc.

Từ sau khi Lý Hướng Văn ra tù, cáo trạng khắp nơi mà vẫn không có kết quả gì, rơi vào đường cùng đành phải nhận phỏng vấn, xin sự giúp đỡ từ các phương tiện thông tin.

Ông ta cũng đã nhiều lần đến Cục công an, đề nghị Cục công an hủy bỏ lệnh niêm phong, trả lại các tài sản bị tịch biên, cũng chiếu theo phát luật của quốc gia mà xin bồi thường. Nhưng Cục công an thành phố lại đưa câu trả lời, không thể hủy bỏ niêm phong, với lý do là:

– Vụ án này đã bước vào trình tự tư pháp, lệnh niêm phong cùng với đồ vật bị tịch thu, Cục chỉ đứng ra bảo quản thay thôi, còn lại chiếu theo luật pháp đã giao cho các cơ quan chức năng bảo tồn và quản lý. Có trả lại được hay không, Cục không thể tự đưa ra quyết định được, đợi sau khi cơ quan tư pháp có liên quan thảo luận mới có thể xử lý được.

Lý Hướng Văn không chịu, gửi đề xuất khiếu nại đến Sở công an tỉnh Tây. Sở công an tỉnh Tây đã gửi thông báo truyền đạt mệnh lệnh cho Cục công an thành phố Tấn Dương phải sửa chữa sai lầm, yêu cầu người sau phải kịp thời bồi thường cho Lý Hướng Văn. Cũng căn cứ vào cơ quan công an nội bộ chấp hành giám sát công tác theo quy định, giao trách nhiệm sau khi nhận được thông báo này lập tức triển khai công tác bồi thường, trong vòng một tháng phải đem tình hình bồi thường báo cáo cho Cục pháp chế Tỉnh.

Kết quả là Cục công an thành phố bề ngoài thì tuân theo chỉ thị của Sở công an tỉnh, làm ra vẻ bồi thường, nhưng lại chỉ trả một phần tài sản cho Lý Hướng Văn, phần lớn tài sản còn lại vẫn bị niêm phong. Không phải Cục công an thành phố không muốn trả, mà là trong thời gian ông ta bị giam giữ, Cục công an thành phố đã làm trái pháp luật đem bán. Tiền bán tống bán tháo đó giờ nằm trong túi ai chứ?

Chỉ có trời biết đất biết.

Từng là tỷ phú, ở trong nước cũng được coi là người nằm trong hàng ngũ thượng đẳng, vậy mà vẫn bị coi như một bụi cỏ nhỏ ven đường, bị một gã Phó cục trưởng nho nhỏ tùy ý giẫm lên. Đến bây giờ khổ cực bất lực, toàn bộ tài sản công ty mất sạch chẳng còn gì, giờ đây ông ta gần như không xu dính túi, thiếu chút nữa phải lưu lạc đầu đường không nhà để về!

Chẳng trách rất nhiều người có tiền lại thích di dân, pháp luật quốc gia không hoàn thiện, một đội trưởng nhỏ nhoi, vậy mà lại có thể diệt trừ một tỷ phú. Sinh sống tại chính Tổ quốc yêu thương của mình mà lại không có cảm giác an toàn, thì có ai muốn yêu nước chứ?

Lý Hướng Văn không chấp nhận, lợi nhuận bình thường của công ty ông ta mấy năm qua cùng với các khoản dự phòng tích góp lại, cũng phải vượt qua hàng chục triệu! Mà đầu sỏ tạo thành hết thảy hậu quả này là Địch Quốc Công, chẳng những công khai lấy đi sức mạnh của ông, còn ngồi ở trên đài dạng người lòng chó mà đặc biệt nói về việc chống tham nhũng, thế nhưng ở sau lưng thì lại lấy tài sản của công ty ông trộm đem bán lấy tiền mặt, không cần nghĩ cũng biết toàn bộ số tiền đó đã chui vào túi gã.

Người như vậy, lại ngồi ở vị trí Phó cục trưởng Cục công an thành phố, bộ mặt ra vẻ đạo mạo, đúng là loại không ra gì!

Lý Hướng Văn muốn đòi lại công bằng, muốn làm cho Địch Quốc Công nợ máu phải trả bằng máu.

Kết quả là Lý Hướng Văn vừa mới gửi đi mấy đơn thư khiếu nại, thì ngay tối ngày hôm đó bị người ta vây đánh, bị đánh cho hộc máu tại chỗ, bị ném tới một cây cầu bị bỏ hoang, nếu không có người tình cờ đi ngang qua, nói không chừng ông đã chết thảm đầu đường.

Lý Hướng Văn cả người đầy máu khóc hỏi ông trời, ông trời, chẳng lẽ trên đời thực sự không có công bằng và chính nghĩa sao? Thời điểm cha ông ta là Lý Lão Hán tìm được ông ta, ông ta đã hấp hối, chỉ thiếu chút nữa là đã chết rồi. Ông Lý ôm Lý Hướng Văn khóc lóc than đời:

– Hướng Văn, chúng ta không cần tiền nữa, chúng ta ham như vậy cũng không được gì, cha chỉ mong có thể còn sống mà rời khỏi Tấn Dương là được, sau này, vĩnh viễn không đặt chân đến Tấn Dương nữa.

Lý Hướng Văn tuy căm uất nhưng cũng đành đồng ý, ở Tấn Dương chốn quan trường đen tối giống như bụi than đá, ông cũng chỉ là một người nhỏ bé, có năng lực thay đổi được cái gì chứ? Đành chấp nhận số phận thôi.

Nhưng mà, có người lại vẫn không muốn buông tha cho ông ta.

Trên đường rời khỏi Tấn Dương, xe của Lý Hướng Văn bị tông vào đuôi xe. Từ xe đằng sau một đám thanh niên trẻ tuổi bước xuống, tiến lên vây quanh Lý Hướng Văn, lại một trận đấm đá cuồng loạn. Đáng thương cho Lý Hướng Văn đã thương lại càng thêm thương, cuối cùng không kiên trì được nữa, bị đánh cho đến chết!

Lý Lão Hán cũng bị đánh cho ói ra máu, hôn mê ngay tại chỗ!

Sau khi tỉnh lại, Lý Lão Hán mới phát hiện chẳng biết thi thể của con trai đã bị mang đi đâu. Ông cả đời trung thực, đi đường cũng đi đúng bên, không dám đi ở giữa, không tranh không cầu, về già lại bị rơi vào kết cục như thế này, ông trời có thấy không?

Ông lão tức giận và căm phẫn, lại lần nữa hôn mê.

Sau khi tỉnh lại lần nữa, thì ông đã được Đường Thiên Vân đón đi rồi.

Kỳ thực Đường Thiên Vân có thể tới đón Lý Lão Hán, không phải là ngẫu nhiên, việc này có liên quan tới chuyện lúc Đường Thiên Vân còn nhỏ đã gặp phải. Trước kia đã từng nói, Đường Thiên Vân là người rất có lai lịch, thái độ làm người của anh ta là không thể thấy chết mà không cứu được.

Kỳ thực nếu không có cử chỉ thông cảm của Đường Thiên Vân, thì chuyện của Lý Lão Hán sẽ không bị che dấu trong bụi bặm của lịch sử vĩnh viễn không được nhìn thấy ánh mặt trời, bởi vì tỉnh Tây có Hạ Tưởng. Phải nói, nếu Hạ Tưởng không đến nhậm chức ở tỉnh Tây, có lẽ Lý Hướng Văn sẽ thực sự vĩnh viễn ngậm oan mà chết, và nói không chừng Địch Quốc Công vẫn có thể một đường hát vang tiến mạnh, trở thành trụ cột của nước nhà.

Chỉ tiếc, Hạ Tưởng đã đến đây, thì trời của tỉnh Tây phải đổi màu xanh rồi.

– Chủ tịch Tỉnh, tôi thân là Bí thư Thành ủy, lại không biết ở Tấn Dương đã xảy ra chuyện như vậy, tôi vô cùng xin lỗi, là do tôi đã không làm tròn bổn phận.

Trương Bình Thiếu biểu lộ thái độ, đứng lên:

– Tôi sẽ lập tức đưa ra chỉ thị, yêu cầu bên dưới điều tra kỹ lưỡng sự thực chuyện của Lý Hướng Văn.

– Ngồi đi.

Hạ Tưởng uy nghiêm nói:

– Đưa ra chỉ thị? Lãnh đạo Trung ương đưa xuống rất nhiều chỉ thị, có bao nhiêu cái được làm tỉ mỉ rõ ràng? Anh đưa chỉ thị xuống, hệ thống chính trị pháp luật thực sự sẽ tra xét đúng như quy định? Cục công an Thành phố sẽ thực sự bắt Địch Quốc Công, Địch Quốc Công có thể quay ngược chiều gió mà được đề bạt, điều này chứng tỏ y có một tấm mạng lưới quan hệ kỹ càng ở Tấn Dương.

Trương Bình Thiếu sửng sốt, lại chậm rãi ngồi xuống, trong mắt vẫn là lửa giận thiêu đốt:

– Bại hoại, quả thực là tên cặn bã.

– Muốn trừng trị tên cặn bã này, cũng phải chú ý đến phương pháp. Không những phải bắt gọn tên cặn bã này, còn phải một chiêu chém đứt những độc thủ mà y đưa ra.

Vẻ mặt Hạ Tưởng bình tĩnh, nhưng bên trong ánh mắt lộ rõ sự lạnh lùng, khiến trong lòng Trương Bình Thiếu đột nhiên lo lắng và có chút kinh sợ.

Trương Bình Thiếu trước uy thế hùng mạnh của Lôi Trị Học, cũng chưa từng khiếp đảm như vậy. Nhưng trước sát ý lơ đãng lộ ra của Hạ Tưởng, không ngờ lại không tự chủ được, phía sau lưng chợt cảm thấy lạnh, trong lòng hoảng sợ, đúng là uy thế quá hùng mạnh!

Quả thực là, đối với Lôi Trị Học vẫn luôn thuận buồm xuôi gió mà nói, uy thế đó cũng chỉ là dựa vào quầng sáng của Bí thư Tỉnh ủy. Còn đối với người đã trải qua thử thách sinh tử, từng tay không chiến thắng kẻ bắt cóc cực kỳ hung ác như Hạ Tưởng mà nói, trước sự sống và cái chết, sự mạnh mẽ và cứng rắn được rèn luyện qua thử thách, là điều mà các cán bộ Sở lớn lên trong thời kỳ hòa bình trong nhà kính không thể so sánh được.

Đối với những tướng quân chưa bao giờ trải qua chiến tranh, trước mặt người khác thì tươi cười rạng rỡ, nhưng trong thâm tâm có lẽ vô cùng sợ chết. Mà tướng quân chân chính từ trong chiến trường mưa bom bão đạn chiến thắng trở về, đối với sự kêu gào và hiếu chiến của kẻ địch sẽ coi như không có gì.

Cũng là bởi vì điều này, mà rất nhiều người đều đánh giá thấp Hạ Tưởng. Chẳng những đánh giá thấp trí tuệ chính trị của Hạ Tưởng, lại càng xem nhẹ quyết tâm của Hạ Tưởng, cũng không có nhận thức đầy đủ với độc thủ và thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn của Hạ Tưởng. Ai cũng không thể tưởng tượng được, Hạ Tưởng bề ngoài thì ôn hòa nho nhã, thời điểm thật sự nảy sinh ý tưởng ác độc, thì vô cùng tàn nhẫn, không cho ai đường sống!

Thử hỏi, trong nước có quan lớn cấp Bộ trưởng nào trẻ tuổi mà khí thế uy nghiêm như hắn chưa? Lại thử hỏi, trong nước có quan lớn cấp Bộ trưởng nào có thể ung dung tránh được sự đuổi giết của quân đội, lại còn thuận tiện đánh ngã một gã Tư lệnh quân khu?

Hạ Tưởng tiếp tục trầm ổn mạnh mẽ nói:

– Bình Thiếu, chuyện của Lý Hướng Văn, phải có sự phối hợp để diễn một trò hay, phải bắt đầu từ Địch Quốc Công, quét sạch toàn bộ hệ thống chính trị pháp luật và công an cặn bã ở Tấn Dương.

Trương Bình Thiếu không ngờ Hạ Tưởng lại dám làm mạnh và lớn như vậy, quả thực là hành động long trời lở đất, không khỏi nói:

– Chủ tịch Tỉnh, đằng sau Địch Quốc Công, liên lụy tới rất nhiều người, Tỉnh ủy, thậm chí nghe nói còn có thể động đến văn phòng Trung ương…

– Liên lụy tới Tỉnh ủy, mặc kệ là ai, đều đến tìm tôi. Động đến Trung ương, cho dù là kinh động đến Tổng bí thư hay Thủ tướng, tôi sẽ tự mình đích thân giải thích.

Hạ Tưởng ánh mắt rực lửa, đưa ra quyết định:

– Tôi chỉ hỏi anh một câu, anh có muốn giải oan cho Lý Hướng Văn không?

– Muốn!

Ở trước mặt Hạ Tưởng, Trương Bình Thiếu giống như một học sinh tiểu học, thành khẩn lại còn nghiêm túc gật đầu. Nếu nói lúc trước ông ta hướng về phía Hạ Tưởng là vì Lư Uyên Nguyên, thì bây giờ ở trước mặt Hạ Tưởng, lần đầu tiên trong lòng ông xuất hiện cảm giác khâm phục, cũng là lần đầu tiên từ tận đáy lòng khâm phục dũng khí và quyết tâm của Hạ Tưởng.

Tỉnh Tây giống như một đầm lầy bị một màn sương đen bao phủ, cần một Chủ tịch Tỉnh trẻ tuổi có tinh thần khai phá, quyết đoán mạnh mẽ, chém chông chặt gai chưa từng có từ trước đến nay, mới có thể bài trừ thế lực hắc ám vô cùng mạnh mẽ đã nhiều năm ở tỉnh Tây, mới có thể thực sự có thể thực hiệu việc chuyển đổi nền kinh tế.

Từ trước tới nay Trương Bình Thiếu bị đám người trong Thành ủy quản chế chặt chẽ, vẫn bó tay bó chân không thể thực hiện được khát vọng trong lòng. Hiện giờ rốt cục cũng có một vị Chủ tịch Tỉnh dám làm dám chịu và dũng cảm gánh vác đến đây, nếu thời cơ tốt như vậy mà bỏ qua, thì ông ở tỉnh Tây sẽ vĩnh viễn không có ngày ngẩng đầu.

– Anh có muốn làm cho kinh tế của tỉnh Tây chuyển mình, bắt đầu từ Tấn Dương trước, sau đó lan ra toàn bộ tỉnh?

Hạ Tưởng lại hỏi.

– Muốn!

Giọng điệu của Trương Bình Thiếu kiên định từ trước nay chưa từng có.

Hạ Tưởng đập bàn đứng lên:

– Đồng chí Trương Bình Thiếu, ngày mà bầu trời tỉnh Tây xanh trở lại, là có một nửa công lao của anh trong đó!

Không thể không nói, thủ pháp lung lạc lòng người của Hạ Tưởng đã được dày công tôi luyện, thông qua buổi nói chuyện ngày hôm nay, trước kia Trương Bình Thiếu là bị động dựa về phía Hạ Tưởng, thì giờ thật tâm thực lòng mà đi theo bước chân của Hạ Tưởng, quyết một lòng, không có hai lòng.

Sau khi Trương Bình Thiếu rời khỏi phòng làm việc của Hạ Tưởng, Hạ Tưởng lại lần lượt nói chuyện cùng với Mộc Thành Kiệt, Mã Dục, Đường Thiên Vân, cuối cùng, hắn lại cùng nói chuyện cụ thể hơn với Trương Duy Chiếu một lần nữa.

Dưới sự sắp đặt do Hạ Tưởng khua chiêng gõ mõ, một tấm thiên la địa võng đang được hình thành, hơn nữa còn đặt võng đâu vào đấy. Mà lúc này đừng nói Vương Hướng Tiền không biết Hạ Tưởng muốn ra tay từ chỗ này, ngay cả Lôi Trị Học cũng ù ù cạc cạc, đối với mọi việc do Hạ Tưởng âm thầm sắp xếp, hoàn toàn không biết gì cả.

Đêm đó, Vương Hướng Tiền cùng một đám thân tín ngồi cùng một chỗ, thảo luận làm cách nào ứng phó với việc kiểm tra của hành động chuyên nghiệp, đồng thời chúc mừng thắng lợi trong lần phản kích đầu tiên. Ngoài Vương Hướng Tiền ra, đám cán bộ tham gia tụ hội còn có Địch Quốc Công, Tang Thiên Lương và đám người trong hệ thống công an ở Tấn Dương, cùng với Phó thị trưởng thường trực Thành ủy Tấn Dương.

Không khí tụ hội vô cùng sôi động, rất có thanh thế, là một buổi duyệt binh quy mô nhỏ trong mạng lưới quan hệ của Vương Hướng Tiền ở Tấn Dương.

Trong bữa tiệc, đang lúc mọi người nhiệt tình thảo luận làm thế nào kết thành một sợi dây đối phó với Hạ Tưởng, thì điện thoại của Địch Quốc Công vang lên, sau khi nghe xong, vẻ mặt gã vui mừng:

– Phó chủ tịch tỉnh Vương, tin tốt, Trần Diễm về nước rồi.

– Tốt!

Vương Hướng Tiền cười ha hả:

– Chờ xem một màn kịch hay sắp diễn ở Tỉnh ủy đi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 20
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 11/02/2018 08:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 18
Bọn họ chỉ có thể lựa chọn phi hành ở tầng trời thấp đi hướng chỗ mà hư không liệt phùng trăm năm mở một lần kia. Cao Pha địa đái rất là rộng lớn, bọn họ muons bay tới biên giới địa đãi cũng trọn vẹn mất gần thời gian một tháng. Đây là tốc độ của Bán Thần Vương, nếu như là...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Hai chị em Văn – Thơ - Tác giả The Kid
Gần nhà thằng T có hai chị em, con chị tên Văn, con em tên Thơ. Thằng T rất thích chơi chung với hai chị em này, vì tụi nó dễ thương, dịu dàng, hiền lành. Con Văn 17 tuổi, còn con Thơ 15 tuổi. Hôm nọ thằng T qua nhà hai chị em chơi, biết được rằng ba mẹ tụi nó đi vắng rồi, chỉ có hai chị em ở nhà...
Phân loại: Truyện nonSEX
Thám tử Hênry - Tác giả The Kid
Ở trong một khu chung cư, có hai vợ chồng Hênry và Như đang sống hạnh phúc bên nhau. Hênry làm nghề thám tử lâu năm rồi, anh đặt biệt danh là Hênry cho nó ngầu. Hiện nay anh đang sống cùng với cô vợ hiền xinh đẹp tên Như. Như vốn là cô gái độc thân sống chung khu chung cư với Hênry, cô thấy anh...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: - - - - - - - -

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân



truyen sex tuoi thotruyen sex mo hangdoc truyen sex ngan ma haytruyện sex 21truyen sex onltruyensex.tvtruyen sex trung quoctruyen sex 19truyen sex ong giachuyen sex co giaotruyện sex pha trinhtruyện sex hình ảnhtruyen sex lien minhwww.truyen sextruyen sex tu dai danh botruyện sex phêtruyen sex sinhvienbu lon chi gaitruyện sex khiêu dâmtruyen sex co hinh anh kem theotruyen sex quy batruyen sex kinh dienchuyen sex dai taptruyen sex cha duongtruyện sex tự kểtruyen sex ngan hangtruyện sex áo dàitruyen sex hoc nhom voi phuongtruyen sex gai giatruyen sex dit me thang bantruyen sex daitruyen sex ve demtruyen sex hoc duongtruyện sex ỷ thiên đồ long kýtruyen sex lien minhtruyện sex trường họctruyện sex kích thíchtruyen sex nangtruyen sex no letruyen sex cap nhat hang ngaytruyen sex hoc sinh moitop truyen sextruyện sex lãng mạntruyen sex dit chi honghe đọc truyện sex đêm khuyatruyen sex tay du kytruyện sex nặng nhấttruyện sex gia sưtruyện sex hoa thiên cốttruyen sex thoi mientruyện sex chữtruyen sex pha trinhtruyện sex cô gia sưtruyen sex tinh co trotruyen sex damductruyen sex chu kimtruyen sex nhung nguoi vo cua toitruyện sex chữtruyen sex voztruen sex hoc sinhtruyen sex ma duchuyện sextruyen sex dap datruyen sex dâm đãngtruyện sex cô gia sưtruyen sex co tichtruyện sex phươngtruyện sex hấp dẫndoc truyen sex 16truyen sex vltruyện sex cô giáo và học sinhtruyện sex 18 có thậttruyen sex cuc damtruyen sex chat sextruyen sex kinh dientruyen sex co trotruyện sex hiếp dâm cô giáotruyen sex namclip sex hường hanatruyện sex địt cô giáotruyen sex onlwww.truyen sextruyen sex 2018chinh phục gái đẹptruyen sex ba thimtruyện sex khiêu dâmtruyen sex tre trautruyen sex dam loan luantruyen sex dai taptruyen sex co thu ky xinh depphim truyện sextruyện sex lãng mạntruyen sex hoc sinh moitruyện sex phêtruyện sex phươngvợ ngoại tình truyensextruyen sex u40truyện sex 2016