Gừng càng già càng cay, sau khi Khâu Nhân Lễ ngủ gật ở tỉnh Tề tỉnh lại, mặc dù không phải lúc nào cũng động tay động chân, mà là ngẫu nhiên trong thời khắc mấu chốt một câu quyết định càn khôn, thể hiện ra một cách đầy đủ phong độ của một chính trị gia chín chắn và rất phong cách.
Điều cần thiết chính là không ra tay thì thôi, đã ra tay thì đánh đến chỗ đau của nhiều người.
Lúc này đưa lên hội nghị thường vị thảo luận nhân sự, chẳng những là lời cảnh cáo trực tiếp với Tôn Tập Dân, cũng là sự đánh trả rất có hiệu lực với Hà Giang Hải. Đồng thời, cũng báo cho một số phần tử đầu sỏ ý đồ rục rịch điều tra của Ủy ban kỷ luật Trung ương, cẩn thẩn, cần mở to mắt nhìn rõ phương hướng, phải hiểu rõ rốt cuộc vận mệnh chính trị của các anh cầm chắc trong tay ai!
Điểm mà càng khiến Hạ Tưởng khâm phục là, sau khi tham gia Hội nghị hắn mới biết, hóa ra Khâu Nhân Lễ phô trương thanh thế mở Hội nghị thường vụ, vấn đề thảo luận không phải là điều chỉnh nhân sự toàn cục, mà chỉ là cục bộ.
Tất cả mọi người ngồi tại chỗ ngồi mà tâm tư nặng nề, không hiểu Khâu Nhân Lễ đột nhiên mở Hội nghị thường vụ thảo luận nhân sự, rốt cuộc sẽ có độ mạnh yếu bao nhiêu? Càng lung túng bất an là Liêu Đắc Ích, bởi vì ông ta trước đó chưa nhận được bất cứ ám chỉ nào.
Thảo luận vấn đề nhân sự, ngồi trong Hội nghị mà Trưởng ban Tổ chức cán bộ còn hoàn toàn không biết gì về nội dung của đề tài thảo luận, là Trưởng ban Tổ chức cán bộ hoàn toàn bị đẩy ra bên lề. Khỏi phải nói trong lòng Liêu Đắc Ích khó chịu và xấu hổ như thế nào, nhưng lại không có lý do cũng không có sức phản bác Khâu Nhân Lễ, bởi vì hai lần đề danh ứng cử viên của ông ta đều xảy ra chuyện lớn. Bí thư Tỉnh ủy không báo lên Ban tổ chức Trung ương truy cứu trách nhiệm của ông ta, thì đã là Khâu Nhân Lễ khoan hồng độ lượng rồi.
Kỳ thật nếu đổi lại một Bí thư Tỉnh ủy khắc nghiệt, hoàn toàn có thể cường điệu hai sự việc gấp đôi, trực tiếp báo lên Ban tổ chức Trung ương. Về cơ bản ông ta chính là tránh không nổi số mệnh bị rời khỏi tỉnh Tề. Không nói xa xôi, chỉ nói Trưởng ban Tổ chức cán bộ tỉnh Yến bên cạnh Vương Bằng Phi, không phải bị Cao Tấn Chu bắt được điểm yếu, sau đó đã phải rời khỏi tỉnh Yến, từ đó về sau liền có một kết cục ảm đảm sao?
Nếu sau khi Bí thư Tỉnh ủy và Phó bí thư Tỉnh ủy phản ánh vấn đề tới Trung ương, chỉ trích ông ta làm việc bất lực, khả năng ông ta phải rời khỏi tỉnh Tề sẽ mạnh lên đến trên 90% – Đương nhiên, xuất phát từ thanh danh và suy xét các phương diện khác, nói chung, cấp trên đều sẽ có biều hiện một mặt khoan dung độ lượng, dễ dàng sẽ không phủ nhận bất cứ một công việc nào của cấp dưới, chẳng qua dùng thủ đoạn lạnh nhạt và xa lánh, chính là làm việc không để lại dấu vết.
Tôn Tập Dân ngồi ở vị trí thư hai, cũng là cảm xúc quay cuồng, ông ta mặc dù là người đứng thứ hai trong tỉnh Tề, nhưng theo bước đầu tiên bước vào tỉnh Tề, thì đã cảm thấy được bước đi gian nan, mà hiện tại mỗi bước càng dính bùn.
Là từ khi nào cảm thấy xung quanh không có chổ dựa chứ? Suy nghĩ kỹ chính là từ sau khi Hạ Tưởng đến nhậm chức!
Trước khi Hạ Tưởng đến khá tốt, ông ta và Chu Hồng Cơ hợp tác chân thành, và Khâu Nhân Lễ vẫn ôn hòa, cảnh tượng cả tỉnh Tề rất tốt, hiện lên không khí vui vẻ vinh quang. Nhưng việc Hạ Tưởng đến khiến cho luồng khí chính trị của tỉnh Tề lập tức biến đổi, sau đó… lại thay đổi, thẳng cho đến hôm nay, đã trở nên hoàn toàn thay đổi, hoàn toàn khác hẳn so với lần đầu ông ta đến tỉnh Tề, khiến cho ông ta dường như không dám tin vào hai mắt và sự phán đoán của mình!
Không những Chu Hồng Cơ dựa về hướng Hạ Tưởng – thật giả tạm thời không bàn – Khâu Nhân Lễ cũng lộ ra một chút vẻ quyền thế và sự dữ tợn dưới bề ngoài ôn hòa, phát huy quyền uy của một Bí thư Tỉnh ủy vô cùng nhuần nhuyễn, áp lực đến nỗi ông ta dường như không thể thở được. Hội nghị thường vụ điều chỉnh nhân sự của Tỉnh ủy, trước đó ông ta không hề biết, chỉ là 10 phút trước mở Hội nghị, Khâu Nhân Lễ gọi một cuộc điện thoại cho phải phép, báo trước một tiếng cho biết.
Tôn Tập Dân có một cảm giác mất mát cực kỳ trống trải.
Đương nhiên ông ta cũng biết, hành động đó của Khâu Nhân Lễ là chuyển lời đến ông ta, là một lần đáp lại rất hữu lực đến việc Nha Nội tới tỉnh Tề đầu tư… Tôn Tập Dân có một cảm giác thất bại có sức mạnh mà không nơi sai khiến, về vấn đề ở Tập đoàn Đạt Tài, ông ta rốt cuộc phải đi con đường nào?
Ánh mắt của Khâu Nhân Lễ đảo qua mỗi người đang ngồi, nói về cơ bản, ông ta không phải thích mọi chuyện đều mở Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, nhưng có một số sự việc lại phải mở Hội nghị thường vụ, mới có thể thể hiện ra sức mạnh, mới có thể có ý nghĩa chính trị càng sâu sắc.
– Hôm nay triệu tập các đồng chí mở cuộc họp, hơi gấp gáp, nhưng quả thật sự việc xảy ra là có nguyên nhân.
Khâu Nhân Lễ lên tiếng, giọng nói vẫn ôn hòa, trong sự ôn hòa phần nhiều là sự kiên định chân thật đáng tin, quyền uy của nhân vật sô một của ông ta ngày càng cao
– Xét thấy Ban tổ chức cán bộ chậm chạp không đưa ra bản thảo sữa chữa của phương án điều chỉnh nhân sự, cho nên cố ý tạm thời mở Hội nghị Thường vụ lần này. Trước tiên thảo luận một chút mấy hạng mục bổ nhiệm nhân sự cuả Thành ủy Ngũ Nhạc, thành phố cấp 3 khác có thể đợi phương án của Ban tổ chức cán bộ đưa ra. Thành phố Ngũ Nhạc vẫn trống vị trí Thị trưởng và Bí thư Đảng ủy Công an. Đồng chí Chu Vu Uyên mấy lần thỉnh cầu Tỉnh ủy hoàn thiện bộ máy Thành ủy Ngũ Nhạc để công tác của Thành ủy Ngũ Nhạc phát triển bình thường, Hội nghị hôm nay, một lần giải quyết vấn đề còn lưu lại của Ngũ Nhạc.
Ánh mắt của Hạ Tưởng khi Khâu Nhân Lễ nói chuyện, lặng lẽ nhìn qua một lượt vẻ mặt của mấy người Tôn Tập Dân, Hà Giang Hải và Chu Hồng Cơ, thu hết vẻ mặt của mấy người vào trong mắt, trong lòng đã có tính toán.
Động tác của Khâu Nhân Lễ, trước đó mặc dù không báo cho hắn tỉ mỉ, cũng đã từng ám chỉ, trước khi hắn tham gia Hội nghị, cũng đoán được không dưới mười phần, đợi sau khi tận tai nghe được lời nói của Khâu Nhân Lễ, càng lặng lẽ gật đầu, lấy làm vui mừng vì một cú đá chuẩn xác mà sắc bén của Khâu Nhân Lễ. Hạ Tưởng cũng biết, hắn ở tỉnh Tề mặc dù so với Hà Giang Hải, thế đơn độc lực yếu kém, nhưng hắn có sự trợ giúp của Bí thư Tỉnh ủy trong thời khắc mấu chốt, có gì phải lo lắng đây?
Khâu Nhân lễ cũng tài giỏi, vừa nói liền điểm ra sự tiến triển chậm rãi của bản thảo sữa chữa là trách nhiệm của Liêu Đắc Ích, Liêu Đắc Ích vẫn thật sự là không có lời nào để nói, không khiến cho Liêu Đắc Ích phải làm kiểm điểm ở Hội nghị thường vụ thì đã dễ rãi cho ông ta rồi, cho dù tiếng xấu lớn sau lưng, cũng phải chịu.
– Trong phương án điều chỉnh cán bộ của Ban tổ chức cán bộ, Lầu Hân Đông được đề cử ứng cử viên Thị trưởng, Ôn Tử Ki được đề cử ứng cử viên Uỷ viên thường vụ thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an, các đồng chí phát biểu ý kiến một chút.
Khâu Nhân Lễ tiếp tục nếu ý chính, sau đó vô tình cố ý liếc nhìn Tôn Tập Dân một cái.
Tôn Tập Dân ngoài mặt im lặng, trong lòng lại là sông cuộn biển gầm, không biết nên quyết đoán như thế nào!
Lúc này Khâu Nhân Lễ bày vấn đề khó ra trước mặt, ép ông ta phải bày tỏ thái độ, hai người đề cử cho Ngũ Nhạc, rõ ràng là đề cử của Ban tổ chức cán bộ, kỳ thực đều là ứng cử viên của Hạ Tưởng. Nếu ông ta phản đối, không những đã đắc tội với Hạ Tưởng, cũng khiến cho Khâu Nhân Lễ không vui, ai cũng đã nghe ra, Khâu Nhân Lễ cũng có khuynh hướng hướng về Lầu Hân Đông và Ôn Tử Ki.
Hơn nữa trong đề cử của Ôn Tử Ki, còn có một cái bẫy, chính là chỉ đề cử Bí thư Đảng ủy Công an, không đề cử kiêm nhiệm Cục trưởng Cục Công an thành phố, đây là đã đào một cái hố, hay là gác lại để chờ Hạ Tưởng bổ sung?
Lầu Hân Đông tiếp nhận chức Thị trưởng không có gì đáng nói, trình độ chuyên môn đủ rồi, chủ yếu là chiều ngang của Ôn Tử Kí quá lớn, hơn nữa vị trí của anh ta lại là vị trí cạnh tranh của Hà Giang Hải. Tôn Tập Dân không tránh khỏi khó xử, ông ta ủng hộ Ôn Tử Ki, Hà Giang Hải chắc chắn không vui, không ủng hộ Ôn Tử Ki, nhìn ưu thế của Khâu Nhân Lễ, cũng sẽ ép Hội nghị thường vụ phải thông qua, ông ta lại làm sao cố lực không lấy lòng mà lại đi làm người xấu? Mấu chốt còn có, Khâu Nhân Lễ chính là muốn mượn đề cử lần này quan sát lập trường của ông ta.
Hiện tại mới là món ăn khai vị, tiếp theo điều chỉnh nhân sự phạm vi lớn mới là tiệc lớn, ông ta không thể vì cái nhỏ mà mất đi cái lớn!
Tôn Tập Dân trầm ngâm một lát, nói một cách khó khăn:
– Trình độ chuyên môn của đồng chí Lầu Hân Đông cũng đủ rồi, đề cử anh ta làm ứng cử viên Thị trưởng, ý kiến của cá nhân tôi cho rằng khả thi. Còn đồng chí Ôn Tử Ki, thì lý lịch và kinh nghiệm hơi nông, tuy nhiên…
Phát ngôn của Tôn Tập Dân đã thu hút ánh mắt của tất cả mọi người, ngoại trừ Hà Giang Hải ra – Hà Giang Hải không biết sao, cúi đầu, dường như đang xem tư liêu, lại dường như đang hờn dỗi.
– Tuy nhiên đồng chí Ôn Tử Ki đảm nhiệm Uỷ viên thành ủy thường vụ, Bí thư Đảng ủy Công an, cũng phù hợp với điều lệ đề bạt cán bộ, nhưng đồng thời kiêm chức Cục trưởng Cục Công an thành phố, có phải là trọng trách quá nặng một chút không?
Tôn Tập Dân vẫn là bị bắt phải lựa chọn ba phần bảy phần, lập trường ba phần hướng đến Hà Giang Hải, phản đối Ôn Tử Ki kiêm nhiệm chức Cục trưởng Cục Công an, bảy phần ủng hộ ý đồ của Hạ Tưởng và Khâu Nhân Lễ, ủng hộ Ôn Tử Ki đảm nhiệm chức Uỷ viên thường vụ, Đảng ủy Công an.
Lập trường của Tôn Tập Dân đang trong dự liệu của Hạ Tưởng, cũng trong dự liệu của Hà Giang Hải, tuy nhiên Hà Giang Hải vẫn là hơi chút thất vọng, vì Tôn Tập Dân không có chút kiên trì mà hơi tiếc nuối.
Hạ Tưởng đã tỏ thái độ:
– Đối với việc đề cử Lầu Hân Đông, tôi chưa có ý kiến gì. Nhưng đối với sự sắp đặt bổ nhiệm của đồng chí Ôn Tử Ki, công tác của Ban tổ chức cán bộ làm không cẩn thận lắm. Về cơ bản tất cả các thành phố của tỉnh Tề đều là sắp xếp Bí thư Đảng ủy Công an kiêm nhiệm Cục trưởng Cục Công an, sao ở Ngũ Nhạc lại có gì đặc biệt? Lý lịch kinh nghiệm của đồng chí Ôn Tử Ki hơi nông một chút, nhưng anh ta nhiều năm làm việc trong hệ thống, kinh nghiệm làm việc vô cùng phong phú, tôi kiên trì cho rằng, đồng chí Ôn Tử Ki kiêm nhiệm Cục trưởng, càng có lợi cho triển khai công tác.
Sau Hạ Tưởng chính là Phó chủ tịch thường trực Tần Khản. Đối với biểu hiện gần đây của Tần Khản ở Tỉnh ủy, thì ngay cả Hà Giang Hải tự nhận vô cùng hiểu biết về Tần Khải trong lòng cũng thiếu tự tin, không hiểu Tần Hải rốt cuộc đi con đường nào? Bởi vậy, bày tỏ thái độ về vấn đề nhân sự hôm nay, sẽ lộ ra Tần Khải lựa chọn như thế nào khi đối mặt với tình thế mới mẻ mà đầy màu sắc của tỉnh Tề.
Tần Khản dường như thất thần, mọi người đợi một lát, ông ta mới ung dung cười như tỉnh ra từ trong mộng:
– Thật ngại, tôi vừa mới suy nghĩ, Ban tổ chức cán bộ rốt cuộc là xuất phát từ suy nghĩ gì, không muốn chọn người ứng cử Bí thư Đảng ủy công an kiêm Cục trưởng ở Ngũ Nhạc, lại đề cử riêng rẽ? Lẽ nào Ngũ Nhạc có gì đặc biệt, phải cố ý làm khác biệt không giống bình thường? Tôi thật sự rất ngạc nhiên, muốn chính diện hỏi thử đồng chí Liêu Đắc Ích.
Tần Khản là người có tuổi trong Tỉnh ủy, mọi người vốn dĩ đều cảm thấy quen biết ông ta rất lâu, vì vậy khi ông ta phát ngôn, không mấy người ngẩng đầu. Đợi ông ta thốt ra lời, dường như tất cả mọi người đều ngẩng đầu, …….
Được thôi, Phó bí thư tỉnh ủy chưa gọi Trưởng ban tổ chức cán bộ, Phó chủ tịch thường trực tỉnh lại gọi Trưởng ban tổ chức cán bộ, thật sự là có ý nghĩa.
Liêu Đắc Ích cũng không ngờ Tần Khải sẽ nghi ngờ ông ta trước mặt mọi người, ông ta bỗng chốc sững sờ tại chỗ, sau một lúc lâu không có phản ứng lại.
Cũng không trách Liêu Đắc Ích thất thố, hôm nay Khâu Nhân Lễ và Hạ tưởng liên tiếp đập ngoài sáng, đánh trong tối với ông ta, trong lòng ông ta quay cuồng từ lâu, đầu óc choáng váng, bây giờ lại bị Tần Khản thình lình chất vấn, ông ta bỗng chốc đầu óc xoay chuyển… làm sao ông ta lại thành cái đích cho mọi người chỉ trích?
Oan uổng quá!
Kêu oan cũng không được, Liêu Đắc Ích nhất định chính diện đáp lại, nếu không hôm nay ông ta thật đúng là không qua được của ải này.
Không ngờ không đợi Liêu Đắc Ích mở miệng, Hà Giang Hải đã khẩn cấp nhảy ra trước!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 16 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 18/01/2018 22:36 (GMT+7) |