Lỗ Thành Lương chẳng những không phối hợp với cục công an thành phố Ngũ Nhạc điều tra lấy bằng chứng, còn tuyên bố sẽ tố cáo lên Tỉnh ủy. Bởi thái độ ông ta phẫn nộ xúc động quá đáng, không có chút cúi đầu nhận lỗi, không hiểu được thế nào là lấy lùi vì tiến, cảnh sát Ngũ Nhạc giận dữ, không ai nể mặt lưu tình, trực tiếp đem chuyện ông ta báo lên sở công an tỉnh.
Sở công an tỉnh lập tức thông báo cho Ủy Ban kỷ luật tỉnh, Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chu Hồng Cơ tự mình ra chỉ thị:
– Nếu sự thật xác thật, nghiêm trị không tha.
Theo sau phái ra hai nhân viên công tác Ủy ban Kỷ luật tỉnh, cùng cảnh sát sở công an tỉnh, khẩn cấp chạy tới Ngũ Nhạc.
Phản ứng dây chuyền liên tiếp nhau càng chứng minh dự đoán Hạ Tưởng, đối phương chẳng những tính kế tỉ mỉ, còn nắm rõ cách đối nhân xử thế của Lỗ Thành Lương như lòng bàn tay, chắc rằng Lỗ Thành Lương sau khi bị vu cáo không giữ được bình tĩnh. Lỗ Thành Lương náo loạn, tốt, đối phương liền nhân cơ hội đổ thêm dầu vào lửa, mặc kệ cuối cùng Lỗ Thành Lương có thể lật lại bản án không, hiện tại đem sự việc làm lớn rồi tính.
Dù sao kẻ mất mặt chính là Lỗ Thành Lương.
Trí tuệ Chính trị không phải nói chuyện đường hoàng bình thường, không phải biểu diễn giả vờ giả vịt trên truyền thông tin tức, mà là thời khắc mấu chốt phải bình tĩnh mà ứng xử, là khi gió mây ào ạt thì ngay tức khắc bật người, lúc nước lên là lúc ngăn lũ.
Lỗ Thành Lương là người trọng tình nhĩa, tự nguyện vì sự thật mà trả giá hết thảy, nhưng vấn đề là, có tinh thần trọng nghĩa và dũng khí thôi chưa đủ, phải có kiên nhẫn và trí tuệ.
Trí tuệ trong quan trường là thứ tất yếu để sinh tồn.
Hạ Tưởng không có chút gì kinh hoàng và phẫn nộ giống trong tưởng tượng của Hạ Lực, trái lại, Hạ Tưởng nghe được sở công an tỉnh và ủy ban kỉ luật tỉnh kết hợp hành động, càng thêm bình tĩnh, chậm rãi ngồi xuống, thoáng suy nghĩ im lặng trong giây lát, sau đó nói một câu khiến Hạ Lực kinh hãi:
– Tin rằng cục công an thành phố Ngũ Nhạc sẽ chấp pháp công bằng, không gây ra án oan.
Hạ Lực trong lòng khó hiểu vô cùng, Hạ Tưởng là không muốn quan tâm đến?
Không ngờ Hạ Tưởng sau đó lại nói một câu, khiến cho Hạ Lực lập tức ý thức được thủ đoạn dày dặn mà lâu ngày của Hạ Tưởng:
– Tôi lập tức xin chỉ thị bí thư Khâu, đem vụ án liệt vào vào án lớn Tỉnh ủy điều tra, đề nghị bên Tỉnh ủy do Trưởng ban thư ký đi đầu, phụ trách cùng Ủy ban Kỷ luật tỉnh, sở công an tỉnh phối hợp, cùng với thành ủy, cục công an thành phố Ngũ Nhạc, điều tra cho ra chân tướng sự việc.
Hạ Lực thiếu chút nữa ngồi bịch xuống sô pha, phía bên kia muốn đem sự việc làm lớn, đổi người khác, chắc chắn sẽ che dấu, Phó bí thư Hạ ngược lại, hắn lại cố tình lửa cháy đổ thêm dầu, dường như thấy sự việc chưa đủ chấn động.
Vừa nghĩ kỹ lại, Hạ Lực không khỏi hít một hơi khí lạnh, thủ đoạn quả thật cao minh, vụ án trực tiếp do ủy ban kỷ luật, ban thư ký Tỉnh ủy đăng kí còn không tính, còn muốn trực tiếp dưới sự giám sát của Tỉnh ủy, có ý là cứ tùy tiện náo loạn, muốn quậy lớn cỡ nào thì cứ làm lớn cỡ đó, càng náo nhiệt càng không thể xong việc mới tốt, đến lúc ấy chứng minh Lỗ Thành Lương trong sạch, chẳng những cục trưởng thành phố Ngũ Nhạc tự động lên nhận khuyết điểm từ chức, còn liên lụy bí thư Thành ủy Ngũ Nhạc Chu Vu Uyên cũng phải bị dính dáng.
Hạ Lực trong lòng rất rõ, chắc chắn Lỗ Thành Lương là bị người hãm hại.
Thủ đoạn cay độc của Hạ Tưởng còn ở chỗ, để y ra mặt phụ trách phối hợp – lý do thật đầy đủ, vì Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy chính là tổng quản Tỉnh ủy, việc lớn việc nhỏ việc vặt, chỉ cần là việc đại biểu tỉnh ủy ra mặt, y đều có thể đại diện – ý ngoài chính là không vừa lòng đối với việc Chu Vu Uyên không tác động sâu đến bên trong sự việc.
Suy ngẫm lại, Hạ Lực lại càng giật mình, hay là Hạ Tưởng hoài nghi điều gì đối với mình?
Hạ Lực không muốn nghĩ tiếp, phó bí thư trước mắt còn trẻ hơn y, còn vừa tới đã bình tĩnh như vậy, nhưng cho y cảm giác rất khác biệt. Nếu nói lúc Hạ Tưởng vừa đến, khiến y cảm thấy ôn hòa và thong dong, thì Hạ Tưởng hiện tại, tuy rằng không có tức giận lại không có kích động, nhưng bỗng nhiên lúc đó liền như một tòa núi cao, núi cao mây sâu, làm cho người ta thấy không rõ bản chất thật.
Danh hiệu “Ngọc diện sát thủ” của Hạ Tưởng quả nhiên không phải truyền thuyết, thật sự là chuẩn xác mà hình tượng… lập tức nhớ tới những gì đã làm của Hạ Tưởng ở tỉnh Tương, Hạ Lực trong lòng nhanh chóng phập phồng, có phải nên thành khẩn một chút đối với phó bí thư Hạ, đỡ phải đến lúc y bị phó bí thư Hạ cho vào sổ đen?
Tuy nhiên ý nghĩ này chỉ lóe qua rất nhanh, Hạ Lực lại lập tức trở lại bình tĩnh, còn chưa đến lúc, không thể chỉ bằng một việc mà kết luận cách đối nhân xử thế và năng lực của Hạ Tưởng, tai nghe không căn cứ, mắt thấy mới là thật, y từ muốn tận mắt thấy một mặt chưa từng có từ trước đến nay của Hạ Tưởng.
– Vậy theo chỉ thị tinh thần xử lý của Phó bí thư Hạ.
Hạ Lực gật đầu đồng ý, lại bổ sung một câu,
– Cá nhân tôi tin tưởng đồng chí Lỗ Thành Lương sẽ không làm càn.
Hạ Tưởng khẽ gật đầu, đầy ẩn ý nói:
– Tính mẫn cảm chính trị của đồng chí Chu Vu Uyên, cần đề cao
Hạ Lực trong lòng đột nhiên nhảy dựng, phó bí thư Hạ vừa trước mặt y nói như vậy, rốt cuộc là bất mãn với Chu Vu Uyên, hay bất mãn với y?
Sau đó Hạ Lực rời đi, vội đi về phiá Khâu Nhân Lễ báo cáo công tác, y vừa mới đi, Ôn Tử Tuyền liền tới.
Ôn Tử Tuyền toàn thân mặc một chiếc váy dài, tuy rằng sắc đẹp khiêm tốn, nhưng bởi vì thân thể của cô rất cuốn hút, nên càng làm nổi bật chiếc váy dài, trông đẹp vô cùng.
Hạ Tưởng lúc này tự nhiên không lòng dạ nào thưởng thức cái đẹp của cô, hắn đang chuẩn bị đến chỗ Khâu Nhân Lễ tự mình nói chuyện, liền trực tiếp hỏi Ôn Tử Tuyền:
– Trưởng ban thư ký Ôn có chuyện gì, nếu không vội để nói sau, tôi muốn báo cáo công tác với bí thư Khâu.
– Không vội đương nhiên không vội.
Ôn Tử Tuyền thản nhiên cười, sau đó có lẽ nhớ ra gì, cảm thấy hiện tại không phải là lúc cười, liền nghiêm túc nói,
– Tôi chỉ nói hai câu, chiếm phó bí thư Hạ một phút thôi.
Hạ Tưởng gật đầu không nói, tỏ vẻ đồng ý.
Ôn Tử Tuyền dường như có một chút do dự, dừng lại khoảng dăm ba giây, mới lấy can đảm nói:
– Phó bí thư Hạ, Phó cục trưởng cục công an thành phố Ngũ Nhạc – Ôn Tử Ki là em trai tôi…
Tốt thôi, một sự việc Lỗ Thành Lương, đều nghe tin lập tức hành động, muốn đục nước béo cò hay là muốn mượn thời cơ lên chức? Hạ Tưởng mắt không rời Ôn Tử Tuyền trong giây lát, phụ nữ hơn 40 tuổi, tuy rằng đuôi mắt có chút nếp nhăn, nhưng làn da rất trắng, ánh mắt rất sáng, cũng phải thừa nhận cô rất thùy mị thướt tha, nhưng khiến Hạ Tưởng hứng thú không phải dung mạo Ôn Tử Tuyền, mà là suy nghĩ trong lòng cô.
Mỗi người đều có tâm tư đầu cơ, chẳng kể nam hay nữ, chỉ cần là người trong quan trường, ở một số việc quan trọng đều muốn xếp vào hàng, cũng cho thấy rõ hành động và quyết tâm, hành động này của Ôn Tử Tuyền là muốn cho thấy lập trường?
Hạ Tưởng lo nghĩ, nói:
– Không tồi, chị em đều rất có năng lực, Ôn Tử Ki? Tên rất đẹp, chữ như châu ngọc trai.
Sau đó đứng dậy bước đi,
– Có công tác để nói sau, tôi còn có việc.
Ôn Tử Tuyền vô cùng kính trọng mà thay Hạ Tưởng mở cửa, đưa Hạ Tưởng đi ra ngoài:
– Khi Thiên Tiếu không ở đây, có chuyện gì, phó bí thư Hạ cứ việc bảo với tôi một tiếng.
Chờ bóng Hạ Tưởng biến mất ở chỗ rẽ, Ôn Tử Tuyền hồi tưởng lại từng câu từng chữ mà Hạ Tưởng vừa nói, bỗng nhiên hạ quyết tâm, lấy điện thoại ra:
– Tử Ki, hãy nghe chị nói, cơ hội của em đã tới, nhất định phải nắm bắt, nếu không cả đời em cứ vùi ở địa phương nhỏ, đừng trách chị không nhắc em trước…
Khâu Nhân Lễ trong văn phòng, Hạ Lực đã kể lại tình hình chi tiết, báo cáo xong tất cả cho Khâu Nhân Lễ, Khâu Nhân Lễ không nói lời nào, cứ im lặng.
Im lặng suốt cho đến khi Hạ Tưởng xuất hiện.
Tuy rằng không thể nói rằng Khâu Nhân Lễ trăm lần trăm phần hiểu biết, nhưng dù sao cơ hội tiếp xúc của Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy và Tỉnh ủy rất nhiều, Hạ Lực biết rõ Khâu Nhân Lễ im lặng, ý nghĩa là gì.
Trước kia, Khâu Nhân Lễ và phó Tỉnh ủy mới nhận chức có quan hệ bình thường, cùng y quan hệ tuy không tồi, nhưng cũng không phải quá thân thiết, trong ấn tượng của y, hình như bí thư Khâu ở tỉnh Tề đều không có quan hệ quá mức chặt chẽ với ai cả.
Nhưng Hạ Tưởng vừa đến, đã thay đổi vận mệnh.
Hạ Lực vốn tưởng rằng đối nhân xử thế của bí thư Khâu chính là như thế, với tất cả đều đối xử bình đẳng, vẫn duy trì khoảng cách không gần không xa, bởi vì nguyên nhân là sự kiêu ngạo của gia tộc lớn hay vì nguyên nhân gì khác, tóm lại bí thư Khâu biểu hiện vô cùng trầm ổn mà khiêm tốn ở tỉnh Tề, cũng không kéo bè kết phái, không muốn quá đối kháng, đối với thế lực địa phương mạnh mẽ, hình như vẫn là thái độ nhường nhịn.
Càng có một điểm, bí thư Khâu đến tỉnh Tề thời gian cũng không lâu, còn chưa tiến hành qua một lần điều chỉnh nhân sự, chẳng lẽ nguyên nhân là thế lực địa phương tỉnh Tề quá lớn đã ăn sâu bén rễ?
Hạ Lực không thể lý giải Khâu Nhân Lễ ở tỉnh Tề là đi theo hướng nào, y thậm chí cho rằng, trước nhiệm kỳ mới sang năm, hoặc là trước tháng 11 năm nay, bí thư Khâu có khả năng dời tỉnh Tề, chẳng lẽ không phải nói rõ, bí thư Khâu nhậm chức tỉnh Tề, chẳng những không xây dựng lực lượng thân tín, cũng không để lại gì nữa?
Nhưng Hạ Tưởng đã đến, thay đổi cái nhìn của Hạ Lực về Khâu Nhân Lễ, bởi vì sự khiêm tốn trước kia làm cho người ta không cảm thấy được sự tồn tại Khâu Nhân Lễ, thay thế được nhân vật đứng đầu Tỉnh ủy mơ hồ biểu lộ quyền uy và dường như bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay một kích!
Đúng vậy, Hạ Lực hiện tại cảm giác chính là, Khâu Nhân Lễ trước mắt đã quét sạch thế suy sụp trước kia, đột nhiên đúng lúc ánh lên một tia khiến người ta không rét mà run, khiến Hạ Lực có cú sốc trong lòng, hình như không quen biết Khâu Nhân Lễ vậy. Sau đó nghĩ lại cũng phải, Khâu Nhân Lễ dù thế nào cũng là người cầm lái nhà họ Khâu – một trong bốn dòng họ lớn của Bắc Kinh, chẳng lẽ không có khí thế và quyết đoán? Trước kia không bộc lộ, không có hành động gì ở tỉnh Tề, cũng là thời cơ không đúng, hiện tại Hạ Tưởng đã đến, khiến bí thư Khâu khí thế to lớn, xem ra, vận mệnh tỉnh Tề phải thay đổi.
Hạ Lực xem xét thời thế, y cũng hiểu biết Khâu Nhân Lễ lại tiếp xúc chặt chẽ với Hạ Tưởng một khoảng thời gian, phân tích lại tình thế trước mắt, ngay lập tức cho ra kết luận, bí thư Khâu muốn liên kết với phó bí thư Hạ!
Chính Phó tỉnh ủy liên kết, chẳng những có thể đè ép chủ tịch tỉnh, càng có thể chèn ép cán bộ Trưởng ban Tổ chức, ép tới nâng đầu không dậy nổi. Tỉnh Tề… phải nổi gió to, là đúng lúc kiên định lập trường, bởi đây là lần đầu tiên Hạ Lực thấy Khâu Nhân Lễ có vẻ mặt ngưng trọng như thế, y chỉ biết, việc bí thư Khâu đối với Hạ Tưởng, chắc chắc là toàn lực ủng hộ.
Hạ Lực trong lòng tự nhiên nảy ra một ý nghĩ mãnh liệt trong đầu, có thể bí thư Khâu sẽ mượn đề tài để nói chuyện của mình, liên kết với Hạ Tưởng để dứt khoát hẳn hoi điều chỉnh nhân sự tỉnh Tề?
Nói không chừng đúng thật là như vậy!
Thời gian Hạ Tưởng gõ cửa vào cũng là lúc Hạ Lực đúng dậy chào, mà điều khiến y kinh ngạc chính là, bí thư Khâu đến cả Tôn Tập Dân cũng không khom người hạ thấp mình, thế mà với Hạ Tưởng lại đứng dậy chào.
Liền càng chứng thực suy đoán của Hạ Lực, giao tình giữa bí thư Khâu và phó bí thư Hạ, có khả năng xa hơn người bình thuờng, như vậy đã nói rõ trên vấn đề Lỗ Thành Lương, sẽ là lần hợp tác chặt chẽ đầu tiên giữa Hạ Tưởng và Khâu Nhân Lễ.
Sự việc… Quả nhiên làm lớn chuyện.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 15 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/01/2018 11:36 (GMT+7) |