Chương Quốc Vĩ không hài lòng, lại hỏi.
Hạ Tưởng hỏi vặn lại:
– Đưa việc sử dụng xe công cho mục đích cá nhân ra thảo luận tại Hội nghị Thường vụ thích hợp sao?
Nói một câu chặn miệng Chương Quốc Vĩ, sử dụng xe công cho mục đích cá nhân cũng là vấn đề y từng gióng trống khua chiêng viết bài, do Ủy ban kỷ luật đại diện phụ trách, tóm lại do quá thoải mái nên hoãn tới hoãn lui, kéo dài tới Hội nghị Thường vụ lại lôi ra bàn bạc. Đến lúc đầu voi đuôi chuột, chính y lại trở thành trò cười.
Dù Hội nghị Thường vụ đã thông qua nghị quyết có lợi cho y, vấn đề nhân sự có thể sẽ thất bại, vì đến lúc đó chắc chắn Bí thư Hạ sẽ giúp đỡ Phạm Tiến.
Quầng sáng Bí thư được Hạ Tưởng phát huy tới cực điểm, việc y có mâu thuẫn với Phạm Tiến cũng thành mấu chốt để Hạ Tưởng nắm được quyền lợi, quả là người trẻ tuổi nhạy bén tinh tường.
Y nguyên đang nghĩ đến việc vẹn toàn đôi bên, không ngờ suýt nữa đã phải trắng tay.
Chương Quốc Vĩ tiếc nuối, có lẽ lần đầu tiên ra tay thăm dò Hạ Tưởng đã quá vội vàng, không chuẩn bị chu đáo, còn khiến Hạ Tưởng lợi dụng quầng sáng Bí thư thắng được một ván nhỏ, y cũng là người thức thời, nguyện nhận thua, liền đưa hai tay, coi như không đáng kể mà mỉm cười:
– Xin Bí thư Hạ ra chỉ thị xử lí.
Nếu Chương Quốc Vĩ tiếp tục không buông tha, ngược lại Hạ Tưởng sẽ xem thường y, không nghĩ tới y nói thả là thả, đáng sợ nhất là người nắm bắt được thì cũng buông ra được, điều ấy khiến Hạ Tưởng đã thắng ván nhỏ, làm trong lòng Hạ Tưởng cũng có chút ít hưng phấn. Vì hắn ứng chiến trong thế bị động, với cả hai chuyện hắn đều không được ích lợi gì, thắng bại đối với hắn mà nói, chẳng qua chỉ là vấn đề hình tượng.
Nhưng dù sao hắn cũng là Bí thư, phải giữ gìn uy quyền của Bí thư, nếu không đến lúc bị Chương Quốc Vĩ chèn ép thêm lần nữa, nếu ra lệnh khó có người nghe lời.
Bước đầu tiên tuy rằng hơi gian nan, nhưng dù sao cũng đã xong, còn gặt hái được chút thành quả.
Lúc sau, Hạ Tưởng trở lại văn phòng, vừa ngồi xuống đã nhận được điện thoại của Phó Tiên Tiên.
– Này, đại Bí thư Hạ, có phải có niềm vui mới nên chóng quên tình cũ rồi không?
Phó Tiên Tiên tâm tình vui vẻ, bộc lộ bản chất Tiểu ma nữ nghịch ngợm.
Hạ Tưởng không nhịn được cười, gì mà tình mới tình cũ, hắn không có lòng dạ nào đùa giỡn với Phó Tiên Tiên, liền hỏi:
– Chủ tịch Phó đang muốn chỉ thị gì chăng?
– Đừng nói giọng hách dịch ấy với em, không em chẳng nói chuyện với anh đâu.
Có nói chuyện hay không, cô vẫn không nhịn được mà chủ động kể:
– Em thật bực mình, Phó Tiên Phong cứ nhìn chằm chằm vào anh, anh đi đâu anh ta cũng theo đó mà đầu tư. Hiện giờ Đông y Phó thị đã ổn định, anh ta bắt em đi khảo sát thị trường ở thành phố Tần Đường, nhằm xem có hạng mục nào tốt để đầu tư không.
Nói đến việc đầu tư hạng mục, thành phố Tần Đường có các lựa chọn linh động hơn thành phố Thiên Trạch, có điều hiện nay Hạ Tưởng chưa cân nhắc đến việc thu hút đầu tư, dù sao cũng là ủy ban kiểm soát kinh tế, hắn nhậm chức lại khoa tay múa chân cũng không hay. Nhưng Phó Tiên Tiên muốn đem nguồn tài chính đến Thiên Trạch tìm hạng mục đầu tư, hắn lại không thể ngăn lại ngoài cửa, liền nói:
– Hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh.
Nói rằng hoan nghênh, nhưng trong lòng hắn hiểu Phó Tiên Phong đã vừa ý với ưu thế phát triển của nền kinh tế ở thành phố Tần Đường, muốn mượn gà đẻ trứng kiếm lợi nhuận. Không hợp tác với y lại không được, hiện giờ y là Phó chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch và Phát triển, có quyền lực rất lớn, có thể thông qua rất nhiều hạng mục quan trọng, kẹp cổ Tần Đường.
Phó Tiên Phong chính là kẻ tiểu nhân, ngăn chặn hắn, lại còn tiếp tục thương lượng điều kiện với hắn, dù sao y cũng rút ruột, nhưng ít nhất còn không tính đến chuyện rút ruột quá nhiều, so với một số người miệng niệm nam mô, bụng một bồ dao găm thì tốt hơn một chút. Tuy nhiên Hạ Tưởng cũng hiểu rõ nếu Phó Tiên Phong lại giở trò, cũng là vì y là kẻ lòng lang dạ sói.
Hắn nên cẩn thận đề phòng Phó Tiên Phong hơn là hợp tác với y, rõ ràng Phó Tiên Phong sẽ không quên được hiềm khích trước kia với hắn, chắc chắn còn có thể coi là chướng mắt, có điều vẫn chưa tới thời điểm mà thôi.
– Chào đón thật hay giả đây? Giọng anh không nhiệt tình chút nào, nghĩ một đằng nói một nẻo…
Phó Tiên Tiên ra vẻ giáo điều:
– Trần Mạt nói muốn ra mặt cảm ơn anh. Anh nói xem, cô ấy không có tiền lại không có quyền, lấy gì để cảm ơn anh đây?
Máu ghen liền nổi lên, Hạ Tưởng mỉm cười nói:
– Trực tiếp nói cảm ơn là được rồi, tư tưởng của em sao lại nghĩ chuyện không trong sáng như thế?
– Em có bao giờ là người trong sáng nhỉ? Anh đừng nghĩ rằng em tốt, em chính là Tiểu ma nữ hiếm có đó.
Phó Tiên Tiên nói một mạch, lại hạ giọng nói tiếp:
– Tới lễ Quốc khánh em tới Tần Đường, gần đây bận bịu quá. Nhưng mà em nghe nói có người muốn lập tức qua đó, thật là một ngày không gặp như cách tam thu…
– …
Hạ Tưởng không trả lời.
Phó Tiên Tiên buột miệng:
– Hạ Tưởng, em ghét anh.
Cô liền cúp điện thoại, trước mắt Hạ Tưởng hiện lên hình ảnh Phó Tiên Tiên thở phì phì, hắn lắc đầu cười, không để ý chuyện Phó Tiên Tiên quấy rối nữa, hắn biết người Phó Tiên Tiên nói tới là ai.
Là Nghiêm Tiểu Thì.
Vì nguyên do chia cách Trần Mạt và Mạt Lị, Phó Tiên Tiên không rõ tại sao lại rất căm hận Nghiêm Tiểu Thì, quả đúng vậy, Phó Tiên Tiên còn trẻ trung trong sáng, sao địch nổi Nghiêm Tiểu Thì vừa quyến rũ động lòng người, lại còn ngập tràn hương vị phụ nữ. Mà Phó Tiên Tiên tuy có xinh đẹp thật, nhưng lại có chút trẻ con.
Hạ Tưởng không muốn nghĩ nhiều đến lòng dạ đàn bà của Phó Tiên Tiên, Phó Tiên Phong muốn đến cũng được, nếu tới dù sao cũng không cản được, hắn cũng không phải người nhát gan ngại phiền phức. Nhưng đối với Nghiêm Tiểu Thì hắn vẫn có phần bất an.
Hôm qua Nghiêm Tiểu Thì cũng gọi điện thoại, nói rằng đến Quốc Khánh muốn tới Tần Đường một chuyến. Hiện cô đang ở Thiên Trạch, cách Tần Đường không xa lắm, so với thành phố Yến lại gần hơn, khoảng ba bốn giờ.
Thật nực cười, hiện tại tình thế khó xử, Liên Nhược Hạm không đếm xỉa tới hắn, Nghiêm Tiểu Thì và Phó Tiên Tiên cùng muốn tới Tần Đường, đúng rồi, còn có cả Hoa Nhài Vàng, Bạc cũng muốn tới để cảm ơn hắn.
Phó Tiên Tiên hình như có ý tránh không gọi Hoa Nhài Vàng, Bạc, lại gọi thẳng tên các cô, không biết tâm tư đang suy tính gì.
Thực ra Hạ Tưởng đang ở Tần Đường, người hắn nhớ nhất lại là Vệ Tân.
Vệ Tân ở Thiên Trạch việc mở rộng kinh doanh không thuận lợi lắm, Thiên Trạch dù sao cũng quá lạc hậu, việc buôn bán điện tử ở Thiên Trạch thực rất khó phát triển, sau cùng Vệ Tân buồn bã dừng lại, không kiếm được tiền, lại còn bị lỗ một ít, tuy rằng không nhiều lắm nhưng cũng khiến cô chán chường, cho rằng cô là kẻ vô dụng.
Hạ Tưởng khuyên bảo cô cũng chẳng thấm vào đâu. Hắn rất rõ tính tình của Vệ Tân, trừ khi chính cô muốn mở lòng, nếu không thì ai có nói gì cũng không thể khiến cô vui vẻ. Cũng là tính cách này của cô, kiếp sau hắn luôn hạ quyết tâm cưới cô. Nhưng ở kiếp này, hắn đối với Vệ Tân ngoại trừ thương xót và quan tâm, thì không còn ý muốn gì nữa.
Xuất phát từ tấm lòng muốn bảo vệ Vệ Tân, Hạ Tưởng muốn nghiên cứu kĩ lưỡng kết cấu kinh tế và phương hướng phát triển của thành phố Tần Đường, giúp vạch rõ đường đi cho Vệ Tân, giúp cô đầu tư có lời, chính là muốn báo đáp cho cô.
Mười ngành công nghiệp lớn của kinh tế thành phố Tần Đường là tinh luyện sắt thép, chế tạo thiết bị, tổng hợp hóa chất, vật dẫn hiện đại, kỹ thuật cao, du lịch giải trí, phục vụ sản xuất công nghiệp, sản xuất điện, vật liệu xây dựng kiểu mới, nông nghiệp năng suất cao, hơn nữa, công nghiệp nặng cực kì phát triển, ngoại trừ sắt thép, xi măng và đồ gốm cũng là sản phẩm nổi tiếng trên cả nước.
Không giống như Thiên Trạch khan hiếm tài nguyên, ở Tần Đường nguồn tài nguyên khoáng sản cực kì phong phú, mỏ than và quặng sắt rất nhiều, do đó có nhiều chủ mỏ than, mỏ sắt vừa và nhỏ, sau khi phất lên nhanh chóng, lại khoe của hợm hĩnh bằng cách mua siêu xe. Thành phố Tần Đường có rất nhiều xe xịn, ngay cả lượng xe ở thành phố Yến cũng không sánh bằng, mà so sánh với cả nước, nếu không nói là đứng đầu, ít nhất cũng trong danh sách dẫn đầu.
Từng có một lần có đoàn xe đám cưới xa hoa gây chấn động toàn quốc, nghe nói xưa nay chưa từng có ai làm được như vậy, nghe đâu vẫn đang là kỉ lục quốc gia, một chiếc xe quay video là Hummer H2, xe hoa là Bentley tao nhã thanh lịch, phía sau đoàn xe Bentley năm 2007 phiên bản giới hạn, Maybach 62, Rolls- Royce Phantom, Bentley Speed, trên thế giới chỉ có vài chục chiếc, cuối cùng là xe Hummer H2, giá trị của đoàn xe khoảng một tỉ nhân dân tệ.
Nhưng ở Tần Đường, người giàu nhanh, không khoe mẽ cũng bị người đời chỉ trích. Vì ngành công nghiệp nặng phát triển rất nhanh, dẫn tới việc ô nhiễm nghiêm trọng. Cũng may sau khi Chương Quốc Vĩ lên nhậm chức, xem trọng ô nhiễm môi trường, dùng nhiều tiền để cải thiện môi trường đô thị, cũng đạt được một số thành quả nhất định.
Tài chính thành phố Tần Đường dồi dào, chỉ cần bỏ công sức quản lí chắc chắn sẽ có hiệu quả. Hiện tại chính là có tiền thì sẽ dễ làm việc tốt, hơn nữa, Chương Quốc Vĩ không dốc sức chỉnh lý cũng không được, vì Thủ Cương Đông Thiên gần thành phố Tần Đường.
Dự án Thủ Cương Đông Thiên đã được khởi công từ vài năm trước, nhà máy mới chiếm trên 2580 mẫu đất, nguồn đầu tư hơn một tỉ tệ, hạng mục tiên phong có công suất hai triệu tấn một năm, dự tính sau năm 2010 mới hoàn thành, thời hạn công trình gần 10 năm, có thể nói đây là công trình lớn.
Thủ Cương tọa lạc ở Đông Thiên của Tần Đường, là vì thành phố Tần Đường có bến cảng lớn nhất, và đang cùng Bắc Kinh khởi công xây dựng cảng Kinh Đường, có trọng tải 10 triệu tấn.
Tuy nhiên không thể nhắc đến một điểm, đó là Thủ Cương Đông Thiên, thành phố Tần Đường sắt thép vốn có, sau khi liên hợp cùng Thủ Cương, tại tỉnh Yến ngành sắt thép đang trong làn sóng hội nhập, dù đã hội nhập, tuy nhiên thật tiếc là Thủ Cương vẫn bị khống chế. Lúc ấy, Tống Triệu Độ cũng có ý định chỉnh hợp lại Thủ Cương, nhưng đã không thành, không phải do Thủ Cương quá rộng lớn, mà là do Thủ Cương quá mạnh.
Lại nhắc tới kinh tế Tần Đường, các số liệu cho thấy năm 2006 GDP Tần Đường đạt 236,2 tỉ, bình quân đầu người là 4235 đô la Mỹ, theo Ngân hàng thế giới thống kê, năm 2005, các quốc gia đang phát triển trên thế giới có thu nhập trên trung bình, GDP trung bình trên đầu người là từ 3466 đến 10725 đô la Mĩ. Như vậy, Tần Đường đã đạt được mức nửa trên của thu nhập trung bình ở quốc gia và địa khu phát đạt.
Số liệu chưa chắc là đúng, có chút mơ hồ, nhưng phải công nhận rằng kinh tế Tần Đường thực sự rất thịnh vượng, bởi vậy việc Hạ Tưởng vừa nhậm chức không khiến nhiều người để ý đến phương diện kinh tế, trừ việc hắn không phải Thị trưởng ra, hắn với kinh tế Tần Đường cũng đã liên quan chút ít.
Nhưng nếu Phó Tiên Tiên, Nghiêm Tiểu Thì và Vệ Tân muốn đến thành phố Tần Đường đầu tư, hắn nhất định phải có chút hiểu biết đại khái về tình hình kinh tế của Tần Đường, mới nắm chắc được hướng đầu tư tốt. Và, tuy hắn đúng là nhân vật cấp cao, nhưng cũng bị kìm hãm bởi rất nhiều thứ, không thể tùy ý sai khiến Phó thị trưởng của chính phủ hướng dẫn cụ thể cho đám người Phó Tiên Tiên đầu tư, như vậy không hợp với quy củ, càng khiến hắn có vẻ như không có trình độ chính trị.
Đang suy nghĩ thì giọng Tử Từ Kỳ nói chuyện từ bên ngoài truyền vào:
– Phó Thị trưởng Nam đã tới rồi sao? Xin chờ một chút, tôi đi xin chỉ thị từ Bí thư Hạ.
Nam Hân Vũ? Trong lòng Hạ Tưởng khẽ gợn sóng, nữ Phó thị trưởng Thường ủy duy nhất đến rồi!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 11 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/12/2017 22:36 (GMT+7) |