Hạ Tưởng lại không thể khống chế được, liền có phản ứng.
Tống Nhất Phàm đang cảm thấy chơi rất vui, liền cảm thấy thân dưới có gì khác thường, đầu tiên là sửng sốt:
– Cái gì mà…
Sau đó lại ý thức được là gì, lập tức mặt đỏ tới mang tai, lại cúi đầu thì nhìn thấy tư thế không đúng đắn và hai chân lõa lồ bên ngoài, không khỏi kinh hô một tiếng, lập tức nhảy dựng lên
– A, lưu manh!
Thật sự là không nói lý, rõ ràng hắn bị đùa giỡn một cách lưu manh, lại thành ra hắn là lưu manh, Hạ Tưởng xoay người ngồi dậy, sau lưng vẫn còn đau nhức, hắn cũng không thể nói lý được
Tống Nhất Phàm nhảy quá mạnh, váy bị cây cỏ cắt qua, lộ ra một lỗ to bằng nấm tay. Cô cũng không thèm nhìn, trốn ở sau con ngựa, không dám nhìn Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng cũng mặc kệ cô, biết tính khí cô nửa thật nửa giả, liền nằm xuống làm bộ ngủ. Chỉ chốc lát sau, Tống Nhất Phàm lại lén lút tiến đến, cầm một cọng cỏ chọc mũi hắn…
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 11 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/quan-truong-quyen-11-full/
Tống Nhất Phàm ở Thiên Trạch ba ngày, cũng không biết có phải là Liên Nhược Hạm cố ý trêu ghẹo không, mà sắp xếp cho Tống Nhất Phàm ở tại cung bắc. Tống Nhất Phàm làm sao biết được ý nghĩ xấu của Liên Nhược Hạm, vô cùng mừng rỡ, nói cô là bắc cung nương nương, khiến Hạ Tưởng liên tục lắc đầu trong ánh mắt đầy thâm ý của Liên Nhược Hạm
Tống Nhất Phàm chân trước mới vừa đi, ngày Trần Khiết Văn rời khỏi Thiên Trạch đã đến, nói cách khác, Lưu Hội Nhân cũng sắp đến Thiên Trạch nhậm chức!
Khi Trần Khiết Văn rời chức, Hạ Tưởng lãnh đạo toàn thể lãnh đạo các ban ngành thành ủy Thiên Trạch, kể cả, người phụ trách chủ yếu của Mặt trận Tổ quốc, xếp thành hàng vui vẻ đưa tiễn.
Trần Khiết Văn nắm chặt tay Hạ Tưởng, cảm thán vô hạn:
– Hơn một năm nay, cùng Thị trưởng Hạ làm việc là một khoảng thời gian vui vẻ nhất từ khi tôi theo chính trị tới nay, Thị trưởng Hạ hài hước khôi hài, tài trí hơn người, vượt qua thử thách trên chính trị, tinh thông trên thương trường, quả thật là nhân tài khó được. Tôi vẫn rất muốn tiếp tục cùng làm việc với Thị trưởng Hạ, cùng nhau xây dựng Thiên Trạch, tuy nhiên vẫn phải phục tùng tổ chức an bài
Hạ Tưởng nghe qua thì thôi, bởi vì Trần Khiết Văn nói không phải là nói mát, chính là đang nói người khác, dù sao không phải nói hắn, còn trải qua một thời gian vui vẻ nhất, thế mà bà ta cũng nói ra được. Tuy nhiên người nối nghiệp lại là một vấn đề khác, hắn cũng liền cười, vẻ mặt tiếc hận nói:
– Rất đáng tiếc, Bí thư Trần nói đi là đi, tôi cũng muốn nghe Bí thư Trần dạy bảo nhiều hơn, công tác dưới sự chỉ đạo của Bí thư Trần mới kiên định trong lòng, mới không phạm sai lầm
Bùi Nhất Phong cố nín cười, Thị trưởng Hạ nói câu đầu thì chẳng khác gì câu truy điệu, nói đi là đi, sao mà nghe không được tự nhiên mấy.
Trần Khiết Văn mặt mày nhăn nhó, lại nghĩ lại, có lẽ là cô suy nghĩ quá nhiều, thì lại gượng cười, khách khí vài câu, lại cùng từng người bắt tay. Nói là bắt tay, kỳ thật chính là chuồn chuồn lướt nước hời hợt gật gật đầu, nói thật, cô không có một tia lưu luyến nào đối với thành ủy Thiên Trạch, còn đối với lãnh đạo chủ yếu của Đảng và Chính quyền ở đây, gần như toàn bộ đều không có ấn tượng tốt.
Nhất là đối với hai người Bùi Nhất Phong, Từ Hâm, đến cười cũng không, chỉ nắm tay một cái thì buông, vẻ mặt nghiêm túc.
Ô tô Trần Khiết Văn dần biến mất ở xa xa, tất cả người tiễn đưa ở đây dường như đều thở phào một cái từ tận đáy lòng, hình như có nhận thức chung mà không cần giao lưu – Bí thư Trần cuối cùng đi rồi.
Đúng vậy, Trần Khiết Văn cuối cùng rời khỏi Thiên Trạch, cô ở Thiên Trạch trước sau bốn năm năm, kinh tế Thiên Trạch dừng lại không tiến, sự nghèo nàn lạc hậu của toàn tỉnh vẫn không thay đổi … là không thay đổi, đứng đầu từ dưới đếm lên mà vẫn luôn kiên trì ở vị trí thứ nhất, cũng không dễ dàng.
Đều nghĩ rằng Trần Khiết Văn vừa đi, Lưu Hội Nhân lập tức sẽ tới nhậm chức, không ngờ xuất hiện biến cố, Lưu Hội Nhân bất ngờ ngã bệnh, hơn nữa còn bệnh không nhẹ, cần nằm viện trị liệu. Tỉnh ủy quyết định, đồng chí Hạ Tưởng tạm thời chủ trì công tác đảng chính thành phố Thiên Trạch
Nửa tháng sau, điều chỉnh nhân sự toàn tỉnh đều hạ xuống màn che, bởi vậy những sự xáo trộn và tàn dư mang lại, cũng dần dần phân tán thành tro bụi. Về phần li hợp sau này của bộ máy mới điều chỉnh, thì là vấn đề của các Bí thư Thành ủy, Tỉnh ủy tự nhiên không cần quan tâm quá nhiều
Sự chú ý của Tỉnh ủy lập tức rơi xuống chiếc ghế trống sau khi Tống Triêu Độ đi rồi. Tỉnh Yến tiến vào thời đại sau Tống Triêu Độ, lúc đó Mai Thái Bình, Cao Tấn Chu, Lý Ngôn Hoằng, Đàm Quốc Thụy đều bắt đầu hành động, dù sao cũng là ngai vàng của Chủ tịch của một tỉnh, ai mà không thèm nhỏ dãi ba thước? Trong một đời người, không có mấy lần cơ hội được ngồi vào vị trí chính, cơ hội một khi qua đi, có lẽ vĩnh viễn không trở lại nữa
Đến cả Mai Thái Bình và Lý Ngôn Hoằng luôn luôn trấn tĩnh, cũng ngồi không yên, không ngừng gọi điện thoại lên Bắc Kinh hỏi han. Cao Tấn Chu cũng không cam yếu thế, y cũng đã mài mò ở bộ máy chính phủ năm sáu năm, từ Phó chủ tịch tỉnh bình thường đến ủy viên thường vụ Phó chủ tịch tỉnh, rời đến Phó chủ tịch thường trực tỉnh, đã chạy một quãng dường dài tại tỉnh Yến, rất không dễ dàng.
Nhưng không dễ dàng thì không nhất định hoa rơi trên đầu, nhất thiết phải có quan hệ có ân tình mới được. Cao Tấn Chu biết, y và Lý Ngôn Hoằng đều người của nhà họ Ngô, nhưng lại được ông cụ Ngô coi trọng ở mức khác nhau, nếu so sánh thì, Lý Ngôn Hoằng được đánh giá cao hơn. Cuối cùng khả năng gia tộc ủng hộ Lý Ngôn Hoằng sẽ cao hơn, tuy rằng nói phải phục tùng đại cục, lấy lợi ích của gia tộc làm trọng, nhưng khi sự tình liên quan đến tiền đồ trọng đại của mình, thì nên cố gắng tranh thủ, mà không thể thả lỏng.
Mai Thái Bình cũng là như thế, ông ở tỉnh Yến cũng đã một thời gian, lần này nếu có thể thuận lợi đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh, cũng là vì nhà họ Mai nở mày nở mặt. Trước kia ông còn ôm ý tưởng xem tỉnh Yến như bàn đạp, không ngờ từ Trưởng ban Tổ chức cán bộ đến Phó bí thư, chôn vùi ở tỉnh Yến hơn bốn năm năm, cũng có cảm tình, nếu tiếp tục ở tỉnh Yến đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh, cũng thuận tiện khi cần có thể về Bắc Kinh hoạt động
Nhà họ Mai, cũng huy động toàn bộ.
Đàm Quốc Thụy mặc dù thất lợi trong cuộc giao tranh lần trước với Tống Triêu Độ, nhưng hiện tại cũng cảm thấy cơ hội tới rồi, cũng nên chú ý đến hoạt động, ba ngày hai lần chạy lên Bắc Kinh
Trong khoảng thời gian ngắn, Tỉnh ủy tỉnh Yến lòng người dao động, ai nấy như lâm đại địch.
Vốn trước kia quan hệ của Mai Thái Bình và Lý Ngôn Hoằng không tốt cho lắm, hiện tại bởi vì hai người đều xem đối phương như đối thủ cạnh tranh hùng mạnh nhất, trước kia khi gặp mặt còn chào hỏi, hiện tại gặp mặt chỉ khẽ gật đầu, sau đó hai người liền mắt không chớp mà lướt qua vai nhau
Đến cả Cao Tấn Chu và Lý Ngôn Hoằng, khi gặp mặt cũng thêm một lớp ngăn cách. Người trong quan trường, bình thường dù cho quan hệ có tốt đẹp, một khi đến thời điểm tranh giành một vị trí mấu chốt, thì đều thành đối thủ, hơn nữa còn là đối thủ một mất một còn. Đương nhiên, sau khi kết quả cuối cùng được xác định, lại sẽ một lần nữa trở lại quỹ đạo vốn có
Đây là hai mặt đời người của người trong quan trường
Tỉnh ủy Tỉnh Yến, tin đồn thổi, tin hành lang, tin suy đoán, đều truyền khắp nơi
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 11 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/quan-truong-quyen-11-full/
Hạ Tưởng tuy rằng cũng quan tâm sự thay đổi nhân sự của Tỉnh ủy, nhưng một là cấp bậc so với hắn cách nhau quá xa, hai là hắn quan tâm nhất chỉ có hướng đi của Tống Triêu Độ, đối với việc ai tiếp nhận chức vụ Chủ tịch tỉnh cũng không để ở trong lòng, bởi vì quan tâm cũng vô dụng, nhưng Tống Triêu Độ trong chuyện này vẫn kín miệng như bưng, hắn khẳng định sẽ không lắm miệng hỏi đến.
Thêm một chuyện chi bằng ít một chuyện, huống chi hắn hiện tại rất là bận rộn, một thân kiêm hai chức.
Lưu Hội Nhân rốt cuộc có thể làm người hay không thì khó mà nói, nhưng y sinh bệnh cũng thật đúng thời điểm, khiến Phạm Duệ Hằng trên mặt cảm thấy tối đen, bởi vì Lưu Hội Nhân trải qua một cuộc phẩu thuật không nhỏ, ít nhất sau tháng 10 mới có thể xuất viện. Nói cách khác, Hạ Tưởng ít nhất phải một thân kiêm hai chức thêm hai tháng!
Gần như là chuyện cười cho toàn tỉnh, Lưu Hội Nhân có thể là đề danh nằm ngoài dự đoán mọi người của Phạm Duệ Hằng, kết quả Lưu Hội Nhân tặng cho y một cơn bệnh nặng nằm ngoài dự đoán, thật sự là bùn lầy đỡ không được tường.
Hạ Tưởng quả thật bận ngập đầu, một tay cầm giữ hai gánh nặng đảng chính, thật đúng là sự tình không phải một người có khả năng làm được, may thay có Trần Thiên Vũ toàn lực giúp hắn, lại có Ngô Minh Nghị cũng một lòng phụ tá, hắn coi như miễn cưỡng ứng phó được
Vốn sự tình ai tranh đoạt ngai vàng Chủ tịch tỉnh, Hạ Tưởng quyết định không đếm xỉa đến, tuyệt không nhúng tay, nhưng vẫn thoát không khỏi được sự giằng co ân tình, Cao Tấn Chu mấy lần điện thoại mời hắn ngồi lại với nhau – không phải lấy thân phận của Phó chủ tịch thường trực tỉnh, mà là lấy thân phận của người bạn cũ. Hạ Tưởng thật đúng là không tiện chối từ, hắn biết dụng ý của Cao Tấn Chu, là coi trọng quan hệ giữa hắn và ông cụ Ngô, nói thay vài câu tốt đẹp
Sau đó Cao Tấn Chu lại đưa ra lão Cao, Hạ Tưởng bất đắc dĩ đành phải đáp ứng ở Bắc Kinh gặp mặt
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 11 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/12/2017 22:36 (GMT+7) |