Nữ nhân nhìn Nghệ Phong hỏi với giọng nghi ngờ, nàng không rõ tại sao Nghệ Phong đột nhiên cả kinh như thê.
– Nàng xác định là đan dược thập giai? Hơn nữa là do Bạch gia lấy đi?
Nghệ Phong nhìn nữ nhân hỏi lại một câu.
– Thánh cấp Tông môn bị Bạch gia chém giết làm sao có thể nhầm được rồi.
Nữ nhân trắng mắt liếc Nghệ Phong một cái, một cái liếc nhìn tỏa ra phong tình vạn chủng.
– Có lẽ ta có thể giúp nàng giải quyết ám tật.
Nghệ Phong nhìn nữ nhân nói.
– Ngươi có thể giúp ta giải quyết ám tật?
Nữ nhân kinh ngạc nhìn Nghệ Phong, trên mặt nàng tràn đầy vẻ mừng rỡ. Không có người nào lại nguyện ý chết, nàng cũng như vậy.
– Điều này phải xem nhân phẩm của nàng, nếu vận khí của nàng tốt, nói không chừng có thể giải quyết. Đương nhiên, nếu nàng nhân phẩm không tốt. Vậy thì…
Nghệ Phong nói kiểu mập mờ nước đôi.
– Có ý tứ gì?
Nữ nhân nhìn Nghệ Phong nghi hoặc hỏi.
Nghệ Phong không nói gì, mà lấy ra một cái bình ngọc từ trong giới chỉ. Trong bình ngọc chính đan dược mà Nghệ Phong cùng Bạch Hàn Tuyết lấy được tại nơi tổ tông Bạch gia. Bạch gia, đan dược thập giai, không thể nghi ngờ trùng hợp với nữ nhân này.
Thời điểm Nghệ Phong đạt tới Quân cấp cũng từng điều tra viên đan dược thập giai này, nhưng không hiểu viên đan dược để làm cái gì. Giờ phút này, hắn mới hiểu được công dụng của nó.
– Đan dược nàng nói? Có phải là viên này không?
Nghệ Phong mở bình ngọc ra, sau khi bình ngọc được mở nắp, một luồng khí tức đậm đặc từ dược lực tản ra, tràn ngập cả trong không gian, khiến Nghệ Phong phải thi triển lực lượng bảo hộ hắn cùng nữ nhân vào trong.
Tuy dược lực của viên đan dược kinh người, thế nhưng chỉ phát ra khí tức thì không thể làm gì được hắn. Nghệ Phong sớm đã không còn là thiếu niên năm đó bị nó chấn tới phun máu nữa.
Nữ nhân sững sờ nhìn bình ngọc phát ra dược lực trong tay Nghệ Phong, trong mắt nàng mang theo thần sắc không dám tin. Lập tức nàng lộ ra mừng rỡ một cách điên cuồng, vẻ mặt tràn đầy kinh hỉ, dáng vẻ tươi cười tản ra mị lực hấp dẫn, nàng đẹp đến mức hít thở không thông.
– Nó… Nó…
Nữ nhân chỉ vào bình ngọc đã được Nghệ Phong đóng nắp lại, bắt đầu nói năng lộn xộn, thân thể mềm mại có chút run rẩy, chứng minh nàng kích động cùng hưng phấn.
Nhìn thấy một màn này, Nghệ Phong đã minh bạch viên đan dược kia mười phần là đan dược thập giai mà nữ nhân này cần.
Thần sắc nữ nhân kích động, sau một hồi lâu, nàng mới chậm rãi an tĩnh lại. Bỗng nhiên nữ nhân nhìn Nghệ Phong hỏi:
– Ngươi là người của Bạch gia?
Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
– Ai nói cho ngươi biết nhất định phải là người của Bạch gia thì mới có viên đan dược. Lần trước không cẩn thận tiến vào một di chỉ Thượng Cổ, sau đó vô tình đạt được viên đan dược này.
Nữ nhân nghe thấy Nghệ Phong nói như thế, có chút gật đầu, nàng lập tức nhìn Nghệ Phong nói:
– Đưa đan dược cho ta!
Thấy nữ nhân đưa tay đến đoạt, Nghệ Phong lặng lẽ cười cười thu bình ngọc lại. Thật lâu về sau mới nói:
– Đây chính là đan dược thập giai a. Vật trân quý như vậy, ta sao có thể bỏ qua tùy ý cho người khác được.
Nữ nhân nghe thấy Nghệ Phong nói, suýt nữa tức chết. Nàng hít sâu một hơi nhìn Nghệ Phong nói:
– Đan dược rất hữu dụng đối với ta, ngươi có cầm cũng không dùng được.
Nghệ Phong lắc đầu nói:
– Đương nhiên không giống, cho dù vô dụng. Ta để chưng trong nhà, nhìn cũng thoải mái a. Người khác tiến vào nhà của ta, ta có thể rất hung hăng nói rằng: Ta có đan dược thập giai, ngươi có sao?
Nữ nhân nghe thấy lời nói rất nghiêm túc của Nghệ Phong, suýt nữa tức chết, nàng hung hăng trừng mắt nhìn Nghệ Phong nói:
– Đưa đan dược cho ta. Chắc hẳn ngươi cũng nhìn bên ngoài đều là vũ kỹ và trân bảo, hết thảy đều cho ngươi.
Nghệ Phong bĩu môi rất khinh thường nói:
– Đợi sau khi nàng chết, những vật đó vẫn sẽ thuộc về ta.
– Ngươi…
Nữ nhân thấy Nghệ Phong hoàn toàn không chịu nhún nhường, thậm chí chuẩn bị động thủ cướp đoạt. Thấy sắc mặt nữ nhân trở lãnh diễm, Nghệ Phong cười thản nhiên nói:
– Nàng cũng đừng nghĩ đến việc ra tay với ta. Nàng phải hiểu được tình huống thân thể của mình, mặc dù có tinh đan của Chí Tôn. Nhưng ám tật chưa xử lý triệt để, vận dụng năng lượng có thể sẽ phát tác vô cùng nhanh. Hơn nữa, nàng cho rằng thực lực nàng bây giờ có thể đoạt được đồ vật trên tay ta sao?
Nữ nhân hít sâu một hơi, cố gắng dẹp đi tức giận trong lòng, nhìn Nghệ Phong tâm bình khí hòa nói:
– Nói đi. Ngươi muốn cái gì?
Nghệ Phong nhún nhún vai, nhìn nữ nhân cười nói:
– Kỳ thật ta là một người rất dễ thỏa mãn, chỉ là lòng hư vinh hơi mạnh một chút. Nếu nhà của ta không có đan dược thập giai áp trận, khẳng định có người nói nhà của ta rất tồi tàn. Nhưng mà nếu có vũ kỹ Thiên giai áp trận thì tình huống lại bất đồng.
Nghe thấy lời nói của Nghệ Phong trắng trợn ăn cướp, nữ nhân hít một hơi đè nén tâm tình.
– Ngươi dám chắc ta có vũ kỹ Thiên giai?
Nữ nhân nhìn Nghệ Phong hỏi:
– Nếu ta không có thì sao?
Nghệ Phong cười cười, chẳng hề để ý nói:
– Không có vũ kỹ Thiên giai, vậy thì xuất ra đồ vật đồng dạng để đổi chứ sao.
Nghệ Phong nghĩ thầm cho dù nữ nhân này không Vũ kỹ Thiên giai, cũng khẳng định có đồ vật trân quý. Có thể khiến cho một nhân vật tầm cỡ Y Thánh ở Viễn cổ chữa thương cho nàng, thân phận chắc chắn sẽ không quá thấp. Địa vị như vậy, muốn nói không có một chút tư tàng thì có đánh chết Nghệ Phong cũng không tin.
Viên đan dược thập giai xác thực hắn không dùng được. Nhưng mà không có nghĩa là hắn không thể đổi một chút đồ vật.
Nữ nhân liếc nhìn Nghệ Phong một cái, cuối cùng tháo giới chỉ trên ngón tay xuống, nghĩ một lúc rồi đưa cho Nghệ Phong nói:
– Mặc dù giá trị những đồ vật bên trong kém viên đan dược kia một chút, nhưng chắc hẳn cũng khiến ngươi vừa mắt.
Nghệ Phong đưa tay tiếp nhận, chỉ nhìn lướt qua trong đó, lập tức vứt bình ngọc cầm trong tay cho nữ nhân.
Bên trong giới chỉ của nàng, trừ một số đạo quyển trục ra, còn có các loại đồ vật Viễn cổ trân quý đến cực điểm. Trong đó có không ít bình ngọc, tuy không biết trong bình ngọc chứa đồ đạc gì, nhưng mà chắc hẳn sẽ không quá chênh lệch.
Nữ nhân tựa hồ biết rõ Nghệ Phong sẽ giống như suy đoán của mình, nàng không đếm xỉa tới nói:
– Trong đó có một ít đan dược Cửu giai, ở bên trái có một bộ kiếm kỹ Thiên giai.
Một câu này khiến trong lòng Nghệ Phong nhảy lên. Tuy đan dược thập giai trân quý, nhưng mà đối với hắn lại vô dụng. Thế nhưng những vật này lại đối với hắn rất có tác dụng. Chắc hẳn cả hai người đều kiếm lớn rồi.
– Xem ngươi có thành ý như vậy, ta chịu thiệt một chút vậy.
Nghệ Phong nhìn nữ nhân nói.
Nữ nhân trắng mắt liếc Nghệ Phong một cái, đáy lòng một lần muốn nhảy tới tát đối phương mấy cái. Bất quá, nhìn bình ngọc trong tay mình. Nữ nhân cũng không so đo Nghệ Phong nữa. Giữ được cái mạng của mình, những thứ khác hết thảy đều không quan trọng.
– Thỉnh ngươi lại giúp ta hộ pháp một chút!
Nữ nhân nhìn Nghệ Phong nói.
Nghệ Phong khẽ giật mình, lập tức nhìn nữ nhân này nói:
– Nàng cứ trực tiếp thôn phệ viên đan dược như vậy sao? Đại tỷ, đây chính là đan dược thập giai ah, dược lực bành trướng, nàng có thể chịu được sao?
Nghệ Phong nhìn nữ nhân lớn mật này, trong lòng kinh hãi không thôi, đan dược thập giai đỉnh phong, cũng là có thể tùy ý nuốt hay sao? Không cẩn thận một chút thật sự hài cốt không còn!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nghệ Phong - Quyển 3 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Update Phần 420 |
Ngày cập nhật | 11/12/2024 03:36 (GMT+7) |