Sau khi đám người Lục Sát rời khỏi, đám người chờ đợi ở đông thành rốt cuộc không nhịn được chạy vào trong đó. Nhưng cảnh tượng trước mắt, lại khiến những người từng sinh sống tại Sát Lục Chi Thành đều có chút run rẩy và nôn mửa.
Chỉ thấy một khu vực tròn, ngoài máu và thi thể chính là máu và thi thể, hơn nữa bộ dạng các thi thể vô cùng thê thảm, giống như quỷ lột da, huyết nhục mơ hồ da tróc thịt bong.
Cảnh tượng trước mặt giống như địa ngục Tu La khiến bọn họ bị dọa vỡ mật. Rất nhanh bọn họ liền phát hiện thi thể không đầu của Hổ Vương cùng với hai vị thủ hạ Vương cấp. Phát hiện đó khiến bọn họ đều hiểu được một sự thật.
Bá chủ, mạnh nhất Tội Ác Chi Thành không người dám trêu chọc ở đông thành, bị người giết hại sạch sẽ chỉ trong một khoảng thời gian ngắn. Ngày trước người thiếu niên kia nói giết không tha, giờ phút này biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Nhìn khu vực bên trong đông thành thi thể chất cao như núi, một đám bất giác dường như nghe thấy tiếng vọng của câu Nghệ Phong từng nói qua:
– Bản thiếu gia không ngại tàn sát hàng loạt dân trong thành sau đó xây dựng lại!
Máu thấm ướt giầy của bọn họ, cỡ nào hoàn mỹ thích thuyên những lời này. Thế lực bá chủ ngày xưa, lại không có một người sống. Hành động này còn tàn nhẫn hơn so với sự tàn nhẫn mà bọn họ đã gây ra trong suốt mười năm sinh sống ở Tội Ác Chi Thành.
Mùi máu tươi nồng nặc tràn ngập trong không khí, khiến bọn họ không dám ở lại lâu trong đông thành. Một đám người dùng tốc độ nhanh nhất, chạy về bên trong phe cánh của bọn họ, báo cáo những gì đã chứng kiến cho chủ nhân của bọn họ biết.
Rất nhanh, tất cả bá chủ đều bị chấn động. Bọn họ không dám tin chạy đến đông thành. Bảy tám bá chủ gần như cùng lúc chạy tới đông thành, nơi giống như địa ngục Tu La. Bọn họ nhìn cảnh máu chảy thành sông ở ngay trước mặt, một đám sắc mặt trắng bệch một cách khủng khiếp. Chấn động trước tình cảnh trước mắt đồng thời, cũng không thể ức chế được, hàn khí trong lòng tràn ngập toàn thân.
Giống như thủ hạ của bọn họ, trong tai bọn họ không ngừng hiện lên câu nói: “Tàn sát hàng loạt dân trong thành” và “giết không tha”. Giờ phút này bọn họ mới phát hiện, thành chủ mới nhậm chức này ngoại trừ sự thần bí không thể khiến người phá giải ra, còn tàn nhẫn tới mức bọn họ không thể địch nổi.
– Ma đầu!
Trong lòng mọi người đều gọi Nghệ Phong bằng cái tên như vậy. Ngoại trừ độc sư mấy trăm năm trước đã tàn sát hàng loạt dân trong thành, đây vẫn là người đầu tiên khiến bọn họ dùng tới cách gọi này. Cho dù là Hổ Vương lúc trước giết người không ghê tay, bọn họ đối mặt cũng chưa từng có cảm giác như vậy.
Sắc mặt một đám người trở nên trắng bệch, đồng thời nội tâm cũng bắt đầu sợ hãi. Chỉ vì một trong những bá chủ mạnh nhất trong số bọn họ là Hổ Vương, cũng bị đối phương cho giết chết dễ như trở bàn tay, thậm chí còn chưa tới một canh giờ. Vậy bọn họ có thể khiến người ta tốn bao nhiêu thời gian.
Một đám run như cầy sấy trở lại địa bạn của từng người. Bọn họ hối hận lúc trước không thần phục Nghệ Phong. Nhưng lúc này cửa lớn Phủ đệ thành chủ đã nhắm chặt. Ngay cả thiếu niên hợp nhất bọn họ cũng không thấy được bóng dáng.
Dưới tình hình như thế, ba chữ giết không tha giống như ba hòn núi lớn đặt ở trong lòng bọn họ. Địa bàn của bọn họ có một chút biến động nhỏ, liền giống như con chim bị kinh động, tinh thần không thể không căng thẳng.
Rốt cục có vài bá chủ thực lực thấp hơn không nhịn được, quỳ rạp xuống cửa thành chủ phủ Nghệ Phong, dập đầu thể hiện thần phục. Nhưng bọn họ dập đầu không có chút tác dụng nào. Phủ đệ thành chủ vẫn yên tĩnh, không bởi vì hành động của bọn họ mà có chút biến hóa. Như thế càng khiến những người này căng thẳng đến mức tận cùng. Sắc mmột đám đều trắng bệch.
Bọn họ đã chứng kiến cảnh tượng ở đông thành, cho dù là bọn họ vẫn cảm thấy không sợ chết, hiện tại lại cảm thấy chết là một điều rất đáng sợ.
Tròn một ngày, thành chủ phủ không ai đi ra. Mặc dù số người quỳ ở trước Phủ đệ thành chủ càng ngày càng nhiều, nhưng vẫn không ai để ý tới bọn họ.
Ngay ngày hôm sau, dưới áp lực tâm lý như vậy, bọn họ tưởng chừng như sắp không kiên trì được nữa thì người hợp nhất bọn họ, Lý U lúc này mới dẫn theo vài người chậm rì rì từ trong Phủ đệ thành chủ đi ra.
Lý U vừa ra khỏi cửa thành chủ phủ cánh, nhìn đám người ngông nghịt quỳ ở trước cửa thành chủ phủ, hắn cũng bị dọa tới mức giật mình một cái. Hăn chợt nhớ tới lúc hắn chuẩn bị đi ra, Nghệ Phong có nói với hắn một câu:
– Hôm nay hẳn là ngươi sẽ khá mệt nhọc!
Bỗng nhiên Lý U cảm thấy khâm phục sư phụ mặt dày mày dạn của hắn. Không chỉ là lừa tỷ tỷ hắn vào tay, mà trong thời gian ngắn ngủn, có thể khiến những người trong Tội Ác Chi Thành chuyên lấy giết chóc làm thú vui phải quỳ rạp xuống trước phủ đệ của hắn.
Những người đó nhìn thấy người thiếu niên đầu tiên đi ra lại là người trước đây hợp nhất người của Tội Ác Chi Thành. Trong lòng mọi người đều dâng lên một hy vọng. Bọn họ nhìn Lý U la lớn:
– Chúng ta thần phục, chúng ta thần phục!
Lý U nhìn các bá chủ mấy hôm trước còn vênh báo tự đắc nhìn hắn, hiện giờ lại giống như chó thỉnh cầu hắn bố thí. Hắn không khỏi bĩu môi nói thầm:
“Đi theo sư phụ vô sỉ kia, quả nhiên có ý nghĩa hơn nhiều so với ở nhà. Sư phụ vô sỉ này vẫn rất lợi hại!”
Lý U không quên lời phân phó của Nghệ Phong đối với hắn. Hắn đứng ở cửa phủ, cao cao tại thượng nhìn xuống những người này, bắt đầu vận chuyển tất cả đấu khí mà hắn có thể có khả năng vận chuyển, nhìn xuống phía dưới hô lớn:
– Thành chủ căn dặn, lại cho một ngày thêm thời gian thần phục. Sau một ngày, mặc kệ vì bất kỳ nguyên nhân gì, người không có tên trong danh sách. Giết không tha!
Lý U trộn lẫn đấu khí vào giọng nói, nhanh chóng truyền đến tai những người đang quỳ rạp phía dưới. Một đám người này sau khi sửng sốt, cũng bắt đầu điên cuồng lao về phía Lý U, chờ đợi Lý U hợp nhất.
Lý U nhìn một đám đại hán dính vô số máu, trong lòng hắn cũng có chút chột dạ. Nếu những người này muốn giết hắn, quả thực là dễ như trở bàn tay. Lý U chỉ có thể cầu nguyện, hy vọng giống như lời sư phụ vô sỉ của hắn đã nói, ở Tội Ác Chi Thành đã không còn người nào dám ra tay với hắn.
Lý U hít một hơi thật sâu, bắt đầu chậm rãi tiến hành hợp nhất. Tốc độ của Lý U cũng không nhanh, nhưng không ai dám thúc giục. Bởi vì đứng phía sau thiếu niên này, chính là ma đầu của Tội Ác Chi Thành.
… Bạn đang đọc truyện Nghệ Phong – Quyển 2 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/nghe-phong-quyen-2/
Theo thời gian trôi qua, những người vẫn chưa được Lý U ghi vào trong danh sách, bắt đầu dần dần cảm thấy sốt ruột. Lời nói qua một ngày giết không tha đang vang vọng ở trong tai bọn họ, nhưng cũng không dám thúc giục Lý U.
Những người này bắt đầu điên cuồng chen chúc đi phía trước. Hiện tại đối với bọn họ mà nói, chen lấn chính là giành giật sinh mạng. Rất nhanh, một chiến trường bắt đầu diễn ra ở trước cửa Phủ đệ thành chủ.
Đám người Lý U coi như không thấy, vẫn ở không nhanh không chậm nhận người. Mà ở phạm vi bên ngoài, đánh nhau cũng càng ngày càng kịch liệt.
Khóe miệng Lý U có chút cười lạnh. Hắn cũng không tin rằng trong vòng một ngày có thể hợp nhất toàn bộ mọi người. Khi Nghệ Phong nói xong trong một ngày, hắn đã suy đoán sẽ có tình huống như vậy.
Lý U hiểu được đây là Nghệ Phong cố ý làm như thế. Nghệ Phong chính là muốn đối phương giết lẫn nhau. Đánh giết càng càng mạnh, mâu thuẫn giữa bọn họ lại càng lớn, tương lai khống chế sẽ càng dễ dàng hơn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Nghệ Phong - Quyển 2 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 31/10/2024 03:36 (GMT+7) |