Cử động này khiến đám người đối mặt nhìn nhau, lặng lẽ dừng lại, tâm lý lại thầm thở phào một hơi.
Bọn họ cũng không muốn động thủ với Phá Quân, có một nửa trong số này là thủ hạ Phá Quân, nửa còn lại là thủ hạ của Vũ Khúc, nhưng mà Thiên đế có lệnh bọn họ không thể không theo, chỉ cần hơi có do dự, Thiên đế cả giận dưới liền sẽ chém.
Đầu bọn họ.
Đừng tương chức vụ hầu cận Thiên cung được vô số người thèm muốn, nhìn qua rất là phong quang, trên thực tế bạn quân như bạn hổ, ở trong Thiên cung Thanh chủ muốn giết bất kỳ ai chỉ cần một câu nói là được, khác với ngoại thần, Thanh chủ còn có rất nhiều quy củ trói buộc.
Thanh chủ vung tay chỉ tới:
– Vũ Khúc, ngươi muốn tạo phản ư?
– Thần không dám!
Vũ Khúc quay người lại, chắp tay nói:
– Bệ hạ bớt giận! Khu khu một tên Ngưu Hữu Đức chết không đủ tiếc, nhưng dù sao hắn cũng là mệnh quan Thiên Đình, nếu chưa định tội danh liền giết, sẽ tổn hại đến danh dự bệ hạ, mong bệ hạ nghĩ lại.
Hắn không nói chuyện Phá Quân, mà chuyển thoại đề về phía Ngưu Hữu Đức.
Giám sát tả sử Tư Mã Vấn Thiên cũng vội vàng bước lên, chắp tay nói:
– Hữu chỉ huy sứ nói có lý. Bệ hạ! Một tên Ngưu Hữu Đức giết sớm hay giết muộn đều không tính là cái gì, tra rõ tội danh rồi giết cũng không muộn.
Thượng Quan Thanh cũng bước lên chắp tay nói:
– Bệ hạ! Mọi việc tự có luật pháp Thiên Đình xử lý, khu khu một tên Ngưu Hữu Đức không đáng khiến bệ hạ đại nổi giận, cứ án theo quy củ mà làm.
Quy củ? Thiên cung đại tổng quản vừa mở miệng, Thanh chủ lập tức yên tĩnh trở lại, nếu nói trong thiên hạ này Phá Quân là người dễ chọc giận hắn nhất, thì Thượng Quan Thanh chính là người dễ khiến hắn bình tĩnh nhất, đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao Thượng Quan Thanh sẽ trở thành Thiên cung đại tổng quản.
Thanh chủ biết vì sao bọn họ lại đều nhảy ra ngăn trở, tịnh không phải hắn không thể vượt qua quy củ trực tiếp chém Ngưu Hữu Đức cùng Phá Quân, thật làm căng Phá Quân cũng không phải đối thủ của hắn. Mà người chủ nhân của thiên hạ như hắn nếu muốn làm vậy, cũng không người có thể ngăn cản. Trên thực tế, chuyện hắn cả giận trực tiếp vượt qua quy củ giết người không phải là không có, nhưng hắn rất rõ ràng, nếu không phải hết cách, loại chuyện này không thể làm thường xuyên.
Nguyên nhân rất đơn giản, quy củ trong thiên hạ là do hắn dựng lên, dựng lên quy củ này chính là muốn kiến lập quy tắc chuyển đưa tài nguyên trong thiên hạ để cung dưỡng hắn, hắn mới là kẻ đắc lợi lớn nhất nhờ cái quy củ này, hắn không muốn người khác phá hoại, chính hắn tất phải là kẻ tuân thủ đầu tiên. Một khi hắn không nhìn quy củ này nữa. Nó lập tức chỉ còn cái xác không, thùng rỗng kêu to, tránh không được dưới học theo trên, hắn mới là cây cột chống trời của quy củ này, nếu hắn tùy ý muốn giết ai thì giết, vậy hắn có khác gì Yêu Tăng Nam Ba.
Lâu dần, người trong thiên hạ đều sẽ lo lắng bất an, tựa như năm đó ai cũng sợ Yêu Tăng Nam Ba, ai cũng vì bảo mạng mà muốn Yêu Tăng Nam Ba phải chết, sau cùng ngay cả đệ tử ruột đều muốn đưa Yêu Tăng Nam Ba vào chỗ chết. Một khi người trong thiên hạ đều muốn Thanh chủ chết càng sớm càng tốt, vậy tử kỳ của hắn cũng lại không xa. Thực lực của một cá nhân dù cường đại đến mấy cũng đỡ không nổi minh thương ám tiễn từ khắp các nơi trong thiên hạ, đủ loại âm mưu quỷ kế rồi sẽ có lúc giết chết hắn, Yêu Tăng Nam Ba chính là vết xe đổ sờ sờ ngay trước mắt.
Nói trắng ra, bọn họ nhảy ra không phải vì bảo hộ Ngưu Hữu Đức, mà là vì bảo hộ cái quy củ này, bảo hộ quy củ này cũng bằng với bảo hộ chính bọn họ, nếu không khó miễn sớm muộn có một ngày tình trạng tương tự sẽ rơi xuống trên đầu mình.
Trên thực tế, muốn giết Phá Quân cũng chỉ là vì tức giận mà nói vậy, tuy tính tình Phá Quân không dễ ưa cho lắm, nhưng lại trung thành vô cùng, điểm này Thanh chủ rất yên tâm, nếu thật muốn giết Phá Quân thì lý do rất nhiều, tự mình Phá Quân chính là điển hình của cái tội “Khi quân phạm thượng”, muốn giết lúc nào cũng được.
Song đổi thành người khác chấp chưởng tả đốc vệ hắn lại hơi lo lắng.
Kỳ thực trong lòng Thanh chủ cũng hiểu, cho dù vừa rồi không người ngăn trở, thị vệ thật muốn áp giải Phá Quân đi ra, mặt ngoài cũng sẽ đợi đến khi hắn tiêu bớt hỏa khí, xác nhận lại rồi mới thật sự tra tấn Phá Quân, mà đến sau cùng hắn cũng sẽ bỏ mặc, hắn chỉ muốn giày vò Phá Quân cho hả giận mà thôi.
Thấy sắc mặt Thanh chủ dần dần hoãn xuống. Việc này không thể đợi đến Thanh chủ tự vả lên miệng, thu hồi lại mệnh lệnh Thượng Quan Thanh vội vàng vẫy tay với đám thị vệ:
– Sững ở đó làm cái gì? Nơi này là chỗ cho các ngươi sững sờ? Còn không mau lui xuống!
Đám hồng giáp thượng tướng trước là nhìn phản ứng của Thanh chủ một chút, thấy Thanh chủ không có ý kiến, bằng với ngầm đồng ý. Bèn dồn dập lui ra Tinh thần điện.
Đám người Vũ Khúc âm thầm thở phào một hơi.
Thanh chủ đã hạ bớt hỏa khí, nghiêng đầu nhìn Phá Quân cũng đang nộ mục trừng trừng với mình, giận mắng một tiếng.
– Lão sát tài!
Phá Quân khẽ nghiêng đầu, chúng nhân khẩn trương, tưởng hắn lại muốn nói cái gì không hay, ai ngờ hắn tiện tay lấy ra chiếc tinh linh, bộ dạng ngưng thần lắng nghe, không biết là đang trao đổi tin tức với ai.
Chẳng qua rất nhanh người ở hiện trường liền phát hiện sắc mặt Phá Quân rõ ràng không đúng, tựa hồ nháy mắt liền vứt chuyển tranh chấp nảy lửa vừa nãy sang một bên, trên mặt phù hiện thần sắc kinh ngạc.
Chúng nhân coi chừng nhìn hắn hồi lâu, bỗng thấy hắn dao động tinh linh khẩn cấp hồi đáp, không biết vì chuyện gì mà có vẻ gấp gáp như vậy.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 25 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 24/12/2019 03:29 (GMT+7) |