– Miêu Nghị, ngươi đi chủ tinh chử Bính làm gì?
Miêu Nghị thu tinh đồ, hỏi ngược bọn họ:
– Các ngươi đi theo ta không buông là có mục đích gì?
Vừa hỏi câu này cũng có ý trao đổi điều kiện trả lời câu hỏi của nhau.
Năm người bọn họ muốn nói cho hắn biết nhưng thật sự kiêng kị uy lực sấm ngôn của Vu Hành Giả, sợ tiết lộ tiên đoán sẽ dẫn tới hậu quả khôn lường gì đó, biện pháp giữ mạng duy nhất hiện tại chính là tin vào sấm ngôn của Vu Hành Giả.
Bọn họ không nói, tự nhiên cũng không có lý do hỏi Miêu Nghị, tất cả mọi người cùng bảo thủ bí mật của mình.
Lúc này chủ tinh chữ Bính cũng xuất hiện trước mặt mọi người, đó là một mặt trời.
Hơn mười hanh tinh có khoảng cách không đều nhau quay tròn quanh mặt trời.
Đô Nguyên Hạo dẫn bọn họ bay lệch hướng bay tới tinh cầu cách mặt trời xa nhất và đáp xuống, sau khi xuống dưới cũng đi một vòng lớn, hiển nhiên muốn tìm nơi đáp xuống.
Hành động này làm Miêu Nghị nửa vui nửa buồn.
Vui là do Đô Nguyên Hạo giúp hắn tìm được khu vực chữ Bính, trên đường tới đây hắn cũng tận mắt nhìn thấy nhiều nguy hiểm trên đường đi, nếu không có Đô Nguyên Hạo dẫn đường, bản thân hắn không có khả năng thuận lợi đi tới nơi này. Không thể không nói vận khí tốt của mình quá kém, địa đồ của Bạch chủ chuẩn bị nhất định dẫn hắn đi tới nơi đây, mà không phải trùng hợp mình bị bắt thành tù binh mới đi tới nơi đây.
Hắn buồn là phải nghĩ cách thoát khỏi tình hình hiện tại, nếu như không thể sống sót trong tay phản tặc, hắn không cần đi tìm bảo tàng làm gì.
Mà năm người Vân Ngạo Thiên cũng lặng lẽ quan sát phản ứng của Miêu Nghị, trong nội tâm có thể nói kinh nghi bất định, xem vị trí trong tinh đồ, nơi này là nội địa Luyện Ngục chi địa, không tốt chính là đại bản doanh của phản tặc, Miêu Nghị đã sớm có dự mưu tìm tới đại bản doanh của phản tặc.
Đáp xuống đất!
Không có xuyên qua bất cứ tinh môn nào, trải qua phi hành suốt mấy tháng cũng đáp xuống đất.
Tinh cầu này bị một đám mây đen bao phủ, khắp nơi đều là núi cao sườn đồi, chỉ có một ít thảm thực vật u ám sinh sống dưới ánh mặt trời le lói, chúng đắm chìm trong khí tức âm u, cũng không phải thực vật sinh trưởng tốt.
Trên một sườn đồi cao ngàn trượng nhìn ra biển cả mênh mông, trên sườn đồi có một cung điện điêu khắc các đồ án hình người, hình thú và xương cốt.
Bên ngoài cung điện có hơn ba mươi người đang chờ, sáu người cầm đầu xếp thành một hàng, trừ một lão hòa thượng áo bào xám ra, năm người còn lại đều ăn mặc quần áo khác nhau, đều là những lão đầu tóc tai bù xù.
Sau lưng sáu người còn mấy chục người đang đứng, mọi người ngẩng nhìn sáu người sau lưng Đô Nguyên Hạo đáp xuống.
Miêu Nghị nhìn sáu người đang đứng trước đám người, trong nội tâm hắn đang gào thét, hắn nhìn thấy mi tâm của sáu người này xuất hiện pháp tướng, rõ ràng đều là tu sĩ cấp độ Hiển Thánh, chỉ sợ muốn giết bọn họ cũng không cần động ngón tay.
Đô Nguyên Hạo dẫn mấy người đi tới, hắn bước đến gần lão giả áo đen đứng giữa đám người:
– Bẩm đại tướng quân, mạt tướng đã dẫn bọn họ tới.
Ánh mắt nóng bỏng! Hơn ba mươi người dùng ánh mắt cuồng nhiệt nhìn sáu người Miêu Nghị, trong ánh mắt mang theo chờ mong.
Sáu người Miêu Nghị không chịu nổi ánh mắt kia, bọn họ chẳng khác gì những mỹ nữ tuyệt thế cởi sạch quần áo đứng trước mặt sắc lang, cảm giác được những ánh mắt kia sinh ra hào quang kỳ lạ.
Lão giả áo đen gật đầu, ánh mắt tập trung nhìn Tư Đồ Tiếu đang mang mặt nạ quỷ, hỏi:
– Ngươi xác nhận hắn tu luyện Âm Hồn Thông Dương Quyết?
Đô Nguyên Hạo nói:
– Mạt tướng đã thăm dò qua, thật sự tu hành kỳ công của Thánh chủ.
Lão giả áo đen giơ tay lên, chợt sáu người Miêu Nghị cảm giác toàn thân như bị núi lớn đè ép, ép tới mức bọn họ không thở nổi, dốc sức liều mạng thi pháp chống cự nhưng không thể làm gì. Đột nhiên lão giả giơ tay điểm một cái, mặt nạ quỷ trên mặt Tư Đồ Tiếu bay đi, tấm vải đen trên đầu cũng tan nát, mái tóc dài tung bay.
Mặt nạ quỷ của Tư Đồ Tiếu bay vào trong tay lão giả, lão giả áo đen sững sờ nói:
– Là nữ nhân!
Trong nháy mắt áp lực cực lớn bao phủ sáu người biến mất, đám người Miêu Nghị cũng nhìn sang bên cạnh, nhìn thấy Tư Đồ Tiếu tóc tai bù xù không còn mặt nạ che mặt, nội tâm căng thẳng, đây là dung nhan nữ nhân tuyệt thế khuynh quốc khuynh thành.
Có thể nói đám người Miêu Nghị kinh ngạc đến ngây người, nhất là đám người Vân Ngạo Thiên, bọn họ sống chung với Tư Đồ Tiếu nhiều năm như vậy, hôm nay mới phát hiện Tư Đồ Tiếu là nữ nhân.
Tàng Lôi đứng bên cạnh Tư Đồ Tiếu kinh ngạc nói:
– Lão quỷ, ngươi là nữ nhân?
Tư Đồ Tiếu giận dữ quay đầu lại, u ám nói:
– Đại hòa thượng, ngươi nghe kỹ cho ta, ta không phải nữ nhân, chỉ có tướng mạo giống nữ nhân thôi.
Hiển nhiên lời này đang nói cho đám người đối diện nghe.
– A Di Đà Phật, là nữ nhân cũng không có gì.
Tàng Lôi chắp tay trước ngực lắc đầu.
Tư Đồ Tiếu hung dữ lên tiếng:
– Ta lập lại lần nữa, ta không phải nữ nhân, chỉ có dung mạo nữ nhân mà thôi.
Đột nhiên Cơ Hoan ra tay sờ soạng bộ ngực của hắn, Tư Đồ Tiếu phản ứng cực nhanh, hắn lập tức ngăn cản ma trảo của đối phương sờ ngực mình, tức giận nói:
– Lão yêu quái, ngươi muốn chết phải không?
Đột nhiên lão giả áo đen giơ tay lên, thân thể Tư Đồ Tiếu cứng đờ, cả người không thể nhúc nhích lướt tới gần lão giả áo đen.
Lão giả áo đen giơ tay ấn vào vai Tư Đồ Tiếu, hơi trầm mặc một lát lại nói:
– Không phải nữ nhân, hắn thật sự là nam nhân, nam nhân lại có tướng mạo nữ nhân, đúng là hiếm thấy, có hiểu lầm cũng không kỳ quái.
Đám người Miêu Nghị đưa mắt nhìn nhau, bọn họ cũng hiểu nguyên nhân vì sao Tư Đồ Tiếu lại trường kỳ mang mặt nạ che mặt không dám dùng mặt thật gặp người.
Tư Đồ Tiếu rất phản cảm khi có người nói hắn giống nữ nhân, cho dù đối mặt với kẻ địch mạnh hơn cũng tức giận lên tiếng:
– Chúng ta không thù oán với các ngươi, các ngươi mang chúng ta tới đây là có dụng ý gì?
Lão giả áo đen trả mặt nạ quỷ cho Tư Đồ Tiếu, lập tức nói:
– Ta tu luyện Âm Hồn Thông Dương Quyết, ngươi nên đọc khẩu quyết công pháp tu hành cho ta nghe, nếu có thể xác định là người một nhà còn dễ nói, nếu không giết không tha!
Biểu tượng pháp thuật có thể giả mạo, khẩu quyết công pháp không thể giả mạo, nhất là thời gian hiện tại Thiên đình phái người tham gia khảo hạch trong nơi này, người ta không thể không phòng bị, cũng phòng ngừa có nằm vùng trà trộn vào.
Không đáp ứng thì giết không tha, cũng không có khả năng thương lượng gì, Tư Đồ Tiếu có thể cự tuyệt sao? Không cách nào cự tuyệt.
Tư Đồ Tiếu mang mặt nạ lên sau đó nói:
– Ta không cách nào đọc thuộc lòng toàn bộ, ta chỉ tu luyện bộ chữ nhân!
Lão giả áo đen:
– Ta cũng chỉ tu luyện bộ chữ nhân, đọc thuộc lòng một đoạn chữ nhân đi!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 20 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/11/2019 03:36 (GMT+7) |