Không ít đệ tử quyền quý lợi dụng quan hệ, uy bức lợi dụ kiếm chút thành tích lúc này lo sợ bất an. Bọn họ lo lắng liệu Cao Quan có tiếp tục theo đuổi vấn đề này hay không. Mà ngay cả Chiến Như Ý cũng chột dạ không thôi. Vẻ cao ngạo biến mất khoong thấy, vẻ mặt rốt cuộc cũng không còn được tự nhiên, thi thoảng trong mắt hiện lên vẻ sầu lo.
Hiện tại đám người này vừa mới nhìn thấy Cao Quan trên bậc thang, đầu đội mũ cao, vai khoác áo choàng màu đên, trong lòng cũng thấy phát lạnh. Phần lớn người trước kia chỉ nghe qua đại danh của lãnh diệm phán quan. Hôm nay có thể nói đã tận mắt chứng kiến, cảm giác so với Thiên đế còn khủng bố hơn. Thiên Đế trong suy nghĩ của mọi người là nhân vật quang minh chính đại, uy danh bốn phía, được ánh sáng bao quanh. Ít nhất mọi người còn cho rằng Thiên Đế vẫn là người tương đối nói đạo lý, sẽ không làm ra chuyện tùy ý lạm sát người như vậy.
Miêu Nghị nhìn chằm chằm vào Cao Quan đang đứng bất động trước đại điện trên đỉnh núi, hắn thực sự phục vị lãnh diệm hữu sứ này. Năm đó tuy rằng hắn cũng ra lệnh chém mấy ngàn cái đầu. Thế nhưng đó là mấy ngàn cái đầu gia nô của đám quyền quý, so với hơn ngàn đệ tử quyền quý này căn bản không thể so. Càng hung ác là, người ta tới bây giờ còn chưa công bố tội danh, ngay cả tội danh còn chưa công bố, cứ như vậy đã chém.
Nhìn bộ dáng như vậy, dường như cũng không có ý định công khai tội danh của đám đệ tử quyền quý này.
Ánh nắng chiều tràn ngập, mặt trời ngả về phía tây, mùi máu tươi khuếch tán trong không khí như cảnh cáo tất cả mọi người, bóng người cao cao tại thượng đứng trước đại điện, lưng đeo áo choàng màu đen vẫn khiến cho tất cả mọi người không rét mà run.
– Chuy Viễn, sửa đổi bài danh thành tích một chút, thứ nhất đổi thành thứ hai, thứ hai đổi thành thứ nhất. Việc này nghiêm cấm bất luận kẻ nào bên dưới tiết lộ, kẻ trái lệnh, trảm.
Trong đại điện, Cao Quan đang ngồi xem thành tích khảo hạch đột nhiên mở miệng nói ra lời kinh người.
Chuy Viễn ngẩng đầu kinh ngạc, hắn không biết tại sao đại nhân gần đây công chính lại làm như vậy, hắn vội vàng khuyên nhủ:
– Đại nhân, việc này ngàn vạn lần không được. Đệ nhất là Chiến Như Ý, người này là người nhà của Doanh Thiên vương, người thứ hai – Vương Định cũng không có bối cảnh gì. Tu vi Kim Liên bát phẩm nhưng đành phải ở một ngọn núi nhỏ… Đương nhiên cũng không phải ty chức xem thường xuất thân của Vương Định. Chỉ là bối cảnh của Chiến Như Ý quả thực không tầm thường. Nếu như nàng không có nắm được vị trí thứ nhất cũng bỏ đi. Thế nhưng nàng dùng thành tích chính mình đạt được vị trí thứ nhất, đại nhân lại giáng nàng xuống thứ hai. Tăng thêm đại nhân vừa trảm nhiều đầu đệ tử quyền quý như vậy. Sau này Doanh Thiên vương há có thể từ bỏ ý đồ? Chắc chắn sẽ có rất nhiều người dùng chuyện này vạch tội đại nhân. Kính mong đại nhân nghĩ lại.
Những năm này hắn đi theo Cao Quan không biết đắc tội với bao nhiêu người, đã sớm trói chặt lên trên người Cao Quan. Mọt khi Cao Quan gặp chuyện không may, chó săn như hắn cũng đừng mơ giữ được mạng, làm sao hắn không sợ hãi được chứ?
Cao Quan bình tĩnh nói:
– Chiến Như Ý kia bằng vào thực lực chính thức thu được vị trí thứ nhất sao? Sợ rằng không đúng. Nếu như thực sự tra ra, ta sợ rằng ngay cả đầu nàng cuunxg không giữ được. Chuy Viễn, chính là bởi vì Vương Định kia không có bối cảnh cho nên mới để cho hắn đứng ở vị trí thứ nhất này. Không có khích lệ, khảo hạch địa ngục sau này ai còn dám tới? Có một số việc cần để cho người ta nhìn thấy hy vọng. Muốn cho mọi người nhìn thấy cơ hội thay đổi vận mệnh. Doanh Thiên vương không cần cố kỵ. Cho dù hắn biết rõ nội tình cũng không thể nói gì được. Trong lòng hắn so với chúng ta càng hiểu rõ rốt cuộc có chuyện gì xảy ra. Sẽ bảo trì trầm mặc, sẽ không có ý kiến gì.
Chuy Viễn lập tức bừng tỉnh đại ngộ, cũng yên tâm. Đây không phải là ý của Cao Quan, mà là ý tứ bên trên. Bên trên cần kết quả, sẽ không xảy ra bất kỳ vấn đề nào…
Sau nhiều lần thẩm tra, đối chiếu, xác nhận. Sau hơn nửa tháng, thành tích khảo hạch của hơn hai mươi vạn người được công bố. Có hơn mười vạn người vì bảo vệ tính mạng mà tay không mà về. Không ở trên bảng.
Trong đám người tay không mà về, hoặc là chứng kiến được sự đáng sợ của Địa ngục, không thể không bỏ quyền. Hoặc là trong nhà không đủ bối cảnh, quyền thế, không dám đánh lung tung, chỉ có thể bảo trì cẩn thận. Sau khi chứng kiến nhiều đầu người rơi xuống như vậy, có người cảm thấy quyết định của mình anh minh tới cỡ nào. Bởi vì không có gì lớn hơn cái mạng nhỏ của mình.
Sáng sớm, ánh mặt trời sáng lạn, hơn một trăm khối đá khắc chi chít tên từ trên trời giáng xuống, cắm xuống đất.
Chuy Viễn đứng trên vách núi, thi pháp cao giọng tuyên bố:
– Thành tích khảo hạch đã có, vì công chính, sẽ để bảng thành tích ba ngày ở đây. Người có nghi ngờ về thành tích của mình có thể dị nghị, chúng ta sẽ kiểm tra. Nếu như sau ba ngày không có người dị nghị về thành tích của mình, kết quả sẽ quyết định như vậy. Báo cáo thiên đình.
Bi văn ra, thành tích mọi người suy đoán cũng liệt kê ra.
Truy Viễn đã xác nhận lại, mấy chục vạn người ở bên dưới lập tức kích động sôi trào, chờ mòn mỏi trăm năm rốt cuộc được xem!
Những người không có quyền không có thế không bối cảnh đánh bạc mạng sống làm liều thì càng kích động, hồi hộp hơn nữa. Khó khăn lắm mới sống sót trở về, có thể nổi bật hay không chờ xemn kết quả lần này.
Đám tử đệ quyền quý Chiến Như Ý thì thở phào nhẹ nhõm. Hiện tại công bố thành tích nói lên Cao Quan không định truy cứu việc làm rối kỷ cương nữa, ít nhất bây giờ sẽ không điều tra. Qua ải trước mắt là ổn rồi, không thì hơn một ngàn cái đầu người rất đáng sợ.
Đám người trong lòng chảo bên dưới ồn ào náo động, đều chen chúc tới gần bia văn. Nhiều người bay lên xem xét, đám đông rất nhanh bao vây kín kẽ hơn một trăm khối bia văn.
Truy Viễn đứng trên vách núi yên lặng nhìn đám đông sôi trào cảm xúc, vì gợi lên mọi người kích động để mang về cảm nhiễm cho những người khác nên họ cố ý làm như vậy.
Nhưng ngẫm lại sát hạch lần này thành tích của nhiều người giống y như đúc, Truy Viễn nhớ tới Cao Quan dặn dò thay đổi thứ bậc thì gã thầm thở dài, trên đời này chẳng có công bằng tuyệt đối.
Hạ Hầu Long Thành nhảy cẫng lên thúc giục:
– Ngưu huynh, mau mau mau, chúng ta đi xem kết quả như thế nào!
Miêu Nghị nhìn tình hình người chen chúc nhau, cười nhạt:
– Đã có thành tích rồi, nên ở thứ hạng nào thì vẫn nằm yên đó chứ không chạy đi đâu được, không cần chen vào, chờ chút rồi xem cũng vậy.
Chờ chút rồi xem? Hạ Hầu Long Thành nôn nóng vò đầu bứt tóc, chạy tới chạy lui, cứ ngoái đầu suốt.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 20 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/11/2019 03:36 (GMT+7) |