Dưới những ngọn đèn ma pháp chiếu rọi sáng rực, đi tới một đại sảnh rộng lớn, Đường Na ra hiệu cho Hàn Thạc tùy ý ngồi xuống, sau đó mới cười hỏi hắn về những việc trên đường đi.
Hàn Thạc kể sơ lược những gì mình gặp phải từ lúc tới truyền tống sơn cốc cho Đường Na nghe. Nàng nghe hắn nói rất chăm chú, rồi cảm thán vẻ lo lắng:
– Xem ra ta sắp xếp không chu toàn, không đoán trước ngươi lại gặp phải Liệp Thần giả, hơn nữa còn liên tục gặp vài lần. May quá, nếu không nhờ có Hắc Thiên đại nhân vừa lúc tìm đến Bố La Tư Đặc, nói không chừng ngươi đã thảm rồi!
– Nghe nói Hắc Thiên là một trong số thất đại Thần Vệ trưởng của Ám Ảnh thành. Khi hắn xuống sơn cốc, ta có thể cảm ứng được khí tức kinh khủng trên người hắn. Người này rốt cuộc có thực lực gì? – Hàn Thạc cau mày, hắn cảm thấy rất tò mò về Hắc Thiên tuy không nhìn thấy được diện mục thật. Từng dụng tâm quan sát dấu vết quá trình đại chiến giữa Hắc Thiên và Bố La Tư Đặc, cũng định nhờ Đường Na xác nhận nhận định của mình về thực lực hai người kia.
– Đúng, Hắc Thiên đại nhân là một trong thất đại Thần Vệ trưởng Ám Ảnh thành, thực lực xếp hạng ba, có thực lực Thượng vị thần trung kỳ, trong Ám Ảnh thành là một cường giả nổi danh vô cùng!
Đường Na giải thích:
– Thất đại Thần Vệ trưởng đến từ năm đại gia tộc của Ám Ảnh thành. Thúc thúc ta Ngải Phất lý cũng là một trong thất đại Thần Vệ trưởng, nhưng thúc thúc ta chỉ xếp hạng năm, chỉ có thực lực Thượng vị thần sơ kỳ!
– Ám Ảnh thành ngoại trừ gia tộc Lai Phất Tư các ngươi ra, còn có bốn đại gia tộc khác, thực lực của nhà nào mạnh hơn? – Nghe Đường Na giới thiệu về thực lực Ám Ảnh thành, Hàn Thạc đột nhiên cảm thấy hứng thú, vội vàng hỏi. Tới nơi xa lạ, đầu tiên cũng hẳn nên làm quen với hoàn cảnh chung quanh, hiểu được người nào nguy hiểm nhất, người nào tạm thời không nên đắc tội, điểm ấy hắn đã có kinh nghiệm rồi.
Đường Na nghe Hàn Thạc nói thế, mỉm cười. Lập tức giải thích cho Hàn Thạc về phân bố các thế lực trong Ám Ảnh thành.
Theo Đường Na nói, Hàn Thạc chẳng mấy chốc đã hiểu rõ tình huống. Trong Ám Ảnh thành, ngoại trừ gia tộc Lai Phất Tư của Đường Na, còn có gia tộc Tái Nhân Đặc, gia tộc Kim Sâm, gia tộc Cơ Tát và gia tộc Bố Lặc. Trong đó gia tộc Tái Nhân Đặc mạnh nhất, tộc trưởng gia tộc Tái Nhân Đặc Đặc Lôi Tây cũng là thành chủ Ám Ảnh thành. Ba người đứng đầu trong Ám Ảnh thành thất đại Thần Vệ trưởng đều đến từ gia tộc Tái Nhân Đặc, Hắc Thiên cũng là người của gia tộc Tái Nhân Đặc. Có thể nói, thế lực lớn nhất mạnh nhất ở cả Ám Ảnh thành chính là gia tộc Tái Nhân Đặc.
Tính cả gia tộc Lai Phất Tư, thế lực bốn đại gia tộc còn lại rõ ràng không bằng gia tộc Tái Nhân Đặc. Thực lực bốn gia tộc không chênh lệch lớn. Thành viên gia tộc cũng có địa vị và thân phận khá cao ở Ám Ảnh thành, trong tay cũng có Thần Vệ cho gia tộc mình, hơn nữa khống chế rất nhiều cửa hàng và tu luyện tràng trong Ám Ảnh thành.
Gia tộc Tái Nhân Đặc nắm độc quyền rất lớn trong Ám Ảnh thành. Không có thế lực và gia tộc nào có thể uy hiếp tới địa vị của gia tộc này ở đây. Bốn đại gia tộc luôn luôn để gia tộc Tái Nhân Đặc đứng đầu, trước giờ luôn luôn đi theo sau Tái Nhân Đặc. Đối với gia tộc Tái Nhân Đặc, bốn đại gia tộc đều rất cung kính, nhưng giữa bốn đại gia tộc thì minh tranh ám đấu, tranh đoạt lôi kéo cường giả đến từ các địa phương khác gia nhập vào gia tộc, tranh đoạt các khu năng lượng quáng thạch và một vài kim loại hiếm.
Tóm lại, vì muốn cho gia tộc mình mạnh lên, tất cả các gia tộc không tiếc sức luôn luôn muốn đề cao mình, kể cả những nhân tài và các loại tài nguyên hiếm có. Họ không dám tranh chấp gì với gia tộc Tái Nhân Đặc, nhưng sẽ không sợ các gia tộc khác.
Sau khi giản lược mô tả tình thế của Ám Ảnh thành cho Hàn Thạc, Đường Na thấy hắn trầm tư không nói gì, cũng không tiếp tục nói thêm gì nữa, chỉ kiên nhẫn đợi Hàn Thạc tiêu hóa xong những lời nàng vừa nói.
Một lát sau, Hàn Thạc mới mỉm cười khẽ gật đầu rồi nói với Đường Na:
– Không ngờ ở Ám Ảnh thành cường đại nhất không phải là gia tộc Lai Phất Tư. Hà hà, ta còn cho rằng gia tộc các ngươi mới là lợi hại nhất chứ!
– Chúng ta thật ra vẫn luôn luôn cố gắng. Đáng tiếc gia tộc Lai Phất Tư có thời gian phát triển quá ngắn, thua xa gia tộc Tái Nhân Đặc có trên vạn năm lịch sử. Ở Chúng Thần đại lục, những gia tộc tồn tại lâu đời này bình thường đều có cường giả Thượng vị thần mạt kỳ. Thậm chí còn có vài người, gia tộc như vậy mới đáng được gọi là gia tộc nhất lưu. Còn như gia tộc Lai Phất Tư chúng ta, tối đa cũng cũng chỉ đáng được xem là nhị lưu gia tộc thôi!
Đường Na cười tự giễu, sau đó nhìn Hàn Thạc cười dài, hỏi:
– Nghe ta nói như vậy, ngươi rất thất vọng phải không?
– Thất vọng cái gì? – Hàn Thạc sửng sốt.
– Thất vọng vì gia tộc chúng ta không phải thế lực cường đại nhất. Nói như vậy có thể sẽ hạn chế sự phát triển của ngươi sau này? – Đường Na cười nói.
– Không có quan hệ gì với ta cả.
Hàn Thạc nhún vai, cười nói:
– Ta không hề có ý định thần phục gia tộc các ngươi. Ta tới Chúng Thần đại lục tạm thời không muốn trở thành Thần Vệ cho bất kỳ gia tộc nào. Do đó ta đâu có gì thất vọng.
– Bố Lai Ân, ta muốn nói rõ cho ngươi biết về tình thế Chúng Thần đại lục!
Đường Na mỉm cười, nói tiếp:
– Ở Chúng Thần đại lục, trừ phi thực lực Thượng vị thần, bằng không cũng nên dựa vào một gia tộc cường đại. Ở tam đại Thần Vực Hắc Ám, Tử Vong, Hủy Diệt của chúng ta, liên minh của chúng ta hình thành Thiên Tai giáo hội. Ngoại trừ tam đại chủ thần địa vị cao cả, những đại nguyên lão bên trong giáo hội đều là một vài tộc trưởng gia tộc xa xưa, thành viên hạch tâm trong giáo hội cũng là tinh anh từ những đại gia tộc tuyển vào. Điều này nói rõ, muốn chính thức tiến vào trong giáo hội cơ hồ là việc không có khả năng, loại người giống như ngươi vừa vào Chúng Thần đại lục, nếu trên người không có thân phận của một gia tộc, rất nhiều việc sẽ rất vướng tay vướng chân.
Đường Na vừa nói như vậy, Hàn Thạc khẽ gật đầu cười khổ rồi nói:
– Ta hiểu ý của ngươi. Nhưng tạm thời ta còn chưa chuẩn bị kỹ lưỡng về việc sẽ phát triển như thế nào ở Chúng Thần đại lục, ta cũng chỉ muốn hiểu thêm một chút tình thế ở đại lục này, du lịch khắp nơi tăng cường thực lực của mình!
– Thôi, không nói chuyện này nữa, hôm nay ngươi đến Ám Ảnh thành, ta đưa ngươi đi chơi chung quanh một vòng, chờ ngươi thay đổi chủ ý, gia tộc Lai Phất Tư chúng ta tùy thời hoan nghênh! – Đường Na nghe Hàn Thạc nói thế, cũng không miễn cưỡng hắn lập tức đáp ứng việc gia nhập gia tộc Lai Phất Tư của nàng.
– Cũng tốt, ta đang muốn nhìn qua Ám Ảnh thành. – Hàn Thạc cười đứng dậy.
– Đến đây, ta trước hết đưa ngươi đi chơi quanh gia tộc chúng ta. Trong khoảng thời gian này ngươi tạm thời ở chỗ này nhé. Chờ khi ngươi có chỗ đi tốt hơn, có thể rời gia tộc chúng ta.
Đường Na đứng dậy, mang theo Hàn Thạc đi ra tới chỗ cao nhất của tòa nhà, sau đó chỉ vào một tòa vật kiến trúc ngao ngút trời, giới thiệu cho Hàn Thạc.
Nào là tu luyện tràng, nào là dã luyện thất, còn có một vài nơi và nhân vật đặc thù cũng được Đường Na miêu tả qua một lần. Thần thức Hàn Thạc diệu dụng vô cùng, nàng vừa giới thiệu một lần là hắn là nhớ kỹ toàn bộ.
– Tiểu muội, ngươi đi với ai thế? – Đột nhiên, từ một tòa cao lâu vòi vọi đối diện vọng đến một tiếng hô hùng hậu, một thân ảnh hùng vĩ đập vào mắt Hàn Thạc. Hắn trông hao hao giống Đường Na, thoạt nhìn giống như một người ba mươi tuổi ở Kỳ Áo đại lục, nhưng sau khi đã biết tuổi thọ của những vị Thần ở Chúng Thần đại lục, Hàn Thạc biết người nọ chắc chắn hơn xa tuổi này, người nọ tu luyện sức mạnh Hủy Diệt, đại khái có thực lực Trung vị thần mạt kỳ.
– Đại ca, đây là một bằng hữu của ta. Lần trước muội có nói với huynh rồi đó, hắn tên là Bố Lai Ân, đến từ một vị diện tên là Kỳ Áo đại lục. – Còn cách khoảng cách trăm thước, Đường Na đã giới thiệu Hàn Thạc cho người nọ.
– À, muội cũng lo chuẩn bị một chút cho tốt. Chúng ta chẳng mấy chốc nữa sẽ phải đi tới Thần Vực Thời Không rồi.
Đại ca Đường Na là Đế Uy hờ hững khẽ gật đầu, cũng không nhìn Hàn Thạc, chỉ trởlại phòng của mình trên lầu.
– Đó là anh ruột của ta Đế Uy. Hắn vẫn là người như thế, cũng không thích nói chuyện với người khác, ngươi đừng để ý! – Đường Na giải thích cho Hàn Thạc.
Hàn Thạc mỉm cười gật đầu rồi không nói thêm gì nữa. Người ở Chúng Thần đại lục vốn đều có cảm giác mình ưu việt hơn những người đến từ vị diện khác, điểm này thì hắn đã hiểu rõ khi gặp biểu hiện ban đầu của đám người Ba Đốn và Lệ Vi ở Kỳ Áo đại lục. Đế Uy có phản ứng lạnh lùng này cũng là bình thường thôi. Nếu hắn nghe nói Hàn Thạc đến từ vị diện cấp thấp mà nhiệt tình vồn vã thì Hàn Thạc mới cảm thấy kỳ quái.
– Đi thôi, ta dẫn ngươi ra ngoài đi chơi. Lần trước ta không thấy ngươi có thần khí gì lợi hại cả. Ngươi vừa đến Chúng Thần đại lục đã đi tới gia tộc Lai Phất Tư chúng ta, vậy nể mặt ta nhé, ta rất muốn được bày tỏ mà! – Đường Na nói vẻ rất thành khẩn, dắt Hàn Thạc ra ngoài.
Gia tộc Lai Phất Tư lớn như vậy, tự nhiên không phải chỉ có một đại môn. Lần này Đường Na đưa ly khai Hàn Thạc từ một cánh cửa khác. Vừa ra khỏi cửa là bước vào một khu vực rất phồn hoa, chung quanh đều những cửa hàng, bán những thứ gì đó cho Thần, mới nhìn qua mà Hàn Thạc hoa cả mắt.
– Kỳ thật ta không cần thần khí gì, ngược lại thần khí trong tay ta nhiều quá nên muốn bán bớt đi một chút! – Đi tới những cửa hàng bán đủ loại hàng hóa trên con đường này, Hàn Thạc mỉm cười quay sang nói với Đường Na.
– Cái gì?
Đường Na sửng sốt, rồi cười dài:
– Lúc ta rời Kỳ Áo đại lục chỉ để lại cho ngươi mười mấy tử tinh tệ. Số tử tinh tệ này cũng đủ để ngươi tìm đến ta. Nhưng muốn mua thần khí thích hợp thì còn thiếu nhiều. Cho dù ngươi mua bất kỳ thần khí gì thì cũng nhất định là bị người ta lừa rồi, tuyệt đối không là loại hàng tốt đâu.
– Vậy ngươi nhìn xem những thần khí này, xem có phải hàng tốt không nhé?
Hàn Thạc đưa cho Đường Na một cái không gian giới chỉ. Những thứ trân quý như Thần tinh và một vài thần khí hữu dụng với hắn đều bị hắn thu vào một không gian giới chỉ khác rồi. Giới chỉ đưa cho Đường Na cũng chỉ là những thần khí thần vật mà hắn lấy được từ lúc ở Thâm Uyên giới tới nay. Trong đó có những vật lấy được từ Thâm Uyên, cũng có thứ lấy trên người Khải Tát và Ai lý Khắc Sâm tầng ba thế giới dưới đất, cũng có thứ hắn lấy được khi thu hoạch Thần hồn ở trong sơn cốc của liên minh Liệp Thần giả.
Phong ấn không gian giới chỉ đã được Hàn Thạc giải trừ rồi, Đường Na vừa cầm lấy không gian giới chỉ là lập tức biết tất cả bên trong.
Đường Na nhìn Hàn Thạc chăm chăm vẻ vô cùng cổ quái. Đến khi nàng xem qua những vật trong không gian giới chỉ, lúc này cười khổ nói:
– Ta nghĩ chúng ta đích thật nên đi bán thần khí! Bố Lai Ân, ta thật sự không hiểu ngươi lấy được những thứ này từ đâu, thật là nhìn không ra ngươi còn là một người có tiền nữa!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ma Vương - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 11/02/2022 03:36 (GMT+7) |