Lăng Tiếu vừa nhìn động tác này của Tử Giao Long Khâu cũng biết nó nhất định là có phát hiện.
Lúc này hắn không đợi Tử Giao Long Khâu dẫn dường, hướng phương hướng phía trước nhanh chóng bắn đi.
Hắn biết có thể để cho Tử Giao Long Khâu dừng cắn nuốt Thanh Tảo Xà Đằng nhất định là đồ vật càng thêm bất phàm.
Đồ vật so với ngũ giai cao cấp linh thảo còn muốn cao cấp hơn, ít nhất cũng là linh bảo trên lục giai rồi.
Lăng Tiếu làm sao còn có thể để cho Tử Giao Long Khâu nhanh chân đến trước được.
Lăng Tiếu đánh ra tốc độ nhanh nhất từ trước tới nay mà hắn có, hắn có Tích Thủy châu giúp đỡ, càng như trên đất bằng, căn bản không bị thủy lưu trở ngại, tốc độ nhanh như thiểm điện.
Tử Giao Long Khâu thấy Lăng Tiếu hướng về phương hướng mà nó nhìn nhanh chóng đuổi theo, nó lộ ra một tiếng kêu trầm thấp không cam lòng, không hề để ý tới Thanh Tảo Xà Đằng nữa, thân thể khổng lồ hướng phía trước cuồn cuộn áp đi.
Lăng Tiếu chạy một hồi liền phát hiện phía trước một mảnh hà quang không ngừng lức lư, trong suống lóe sáng, khiến người ta cmar thấy một trận hoa mắt không thôi.
– Bảo vật Tuyệt đối là chí bảo!
Lăng Tiếu không nhịn được sợ hãi than một tiếng, lần nữa gia tốc đi về phía trước.
Tử Giao Long Khâu ở phía sau tốc độ nhanh hơn, trong nháy mắt liền đuổi kịp rồi vượt qua Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu nhìn Tử Giao Long Khâu tháo chạy qua kêu to:
– Tiểu long không nên a, chừa cho ca một chút!
Chỉ nhìn thấy phía trước vật thành hình hà quang kia, có thể biết nó tuyệt đối không phải là phàm phẩm rồi, nếu như bị Tử Giao Long Khâu ăn mất, đây tuyệt đối là muốn mạng già của hắn a!
Song, lúc Tử Giao Long Khâu đi tới phụ cận hà quang kia, một mảnh dây leo hướng nó buộc chặt mà tới.
Lăng Tiếu dừng lại thân hình, nhăn chân mày một chút kêu lên:
– Tiểu long cẩn thận!
Nhưng mà tiếng kêu của hắn vẫn là đã muộn, những dây leo mang theo bụi gai kia trong nháy mắt đem Tử Giao Long Khâu trói chặt chẽ lại.
– Nguy rồi, là Huyết Kinh Đằng!
Lăng Tiếu kinh hô một tiếng, hắn đã nhận ra đây là linh thảo gì rồi.
Huyết Kinh Đằng, một loại Tứ giai sinh vật hút máu động vật mà sinh.
Mỗi cây gai của nó đều có chức năng hút máu, một khi bị nó quấn lên, cho dù là Vương giai cũng muốn vẫn lạc.
May mà Tử Giao Long Khâu đã là Ngũ giai đỉnh phong, thân thể cũng tương đối cường hãn, những Huyết Kinh Đằng kia bị nó chấn thành thất linh bát lạc.
Song, Huyết Kinh Đằng kia mới vừa bị đánh rơi xuống lại lan tràn sinh dài ra, quả thực khiến cho người ta cảm thấy giống như cường đạo.
Sau một lát, Tử Giao Long Khâu lại bị trói thành một đoàn rồi.
Lăng Tiếu không dám đến quá gần, chỉ có thể lựa chọn công kích từ xa.
Lăng Tiếu giơ Thanh Long Trảm Nguyệt kiếm, thức thứ nhất: Niêm Hoa Lộng Nguyệt!
Thế công nhu ý triền miên thao thao bất tuyệt hướng những Huyết Kinh Đằng kia bắn tới.
Lăng Tiếu liên tiếp oanh xuất ra hơn mười chiêu, linh khí rối loạn không ngừng hướng tới Huyết Kinh Đằng oanh tạc mà đi.
Một mảnh Kinh Đằng rơi xuống mặt đất, bọn chúng giống như còn sống càng không ngừng chớp động, tiếp đó lại ghim trên mặt đất trưởng thành lên, lộ ra vẻ cực kỳ quỷ dị, vừa nhìn đã khiến cho người ta cảm thấy da đầu tê dại rồi.
Những Huyết Kinh Đằng vừa mới trước thành kia lại hướng Lăng Tiếu bắn nhanh qua.
– Mẹ kiếp, vật này còn có thể sống lại.
Lăng Tiếu mắng một tiếng, trong tay càng không ngừng huy xuất kiếm kỹ cường đại.
Tử Giao Long Khâu bên kia càng không ngừng dãy dụa gào thét, thân thể chung quy không cách nào thoát khỏi dây dưa của Huyết Kinh Đằng.
Lăng Tiếu bên này cũng dần dần bị những Huyết Kinh Đằng kia dây dưa đến luống cuống tay chân.
– Đáng chết!
Lăng Tiếu thủ lâu tất bại, bên hông bị một cái Huyết Tinh Đằng bền chắc trói lại, những gai nhọn kia đâm hướng thắt lưng của hắn ghim vào.
– Ai yêu!
Lăng Tiếu bị đâm vào đau đớn đến kêu thảm lên.
Bất quá, Huyết Kinh Đằng kia nhưng không có đem da thịt của hắn ghim phá được, chỉ là ghim đến đau đớn mà thôi.
– Hoàn hảo, phòng ngự vừa mới tăng lên, bằng không liền gặp tao ương rồi!
Lăng Tiếu thở dài trong lòng một chút, vừa định đem Huyết Kinh Đằng đang cuốn lấy kia chém xuống.
Đột nhiên, hơn mười đạo Huyết Kinh Đằng đã đem toàn bộ thân thể của hắn bao vây lại.
– Ta dựa vào, toàn bộ cút ngay cho ta!
Lăng Tiếu giận dữ, kinh hô một tiếng, Si mị lam diễm trong nháy mắt từ thân thể của hắn bốn phía đốt lên.
Ba ba!
Những Huyết Kinh Đằng kia bị lam diễm đốt tới vang lên ba ba, tất cả Huyết Kinh Đằng buộc chặt ở trên thân thể của Lăng Tiếu đều bị đốt thành tro bụi.
– Lão hổ không phát uy ngươi liền cho ta là mèo bệnh!
Lăng Tiếu quát to một tiếng, hảo hảo thu về Thanh Long Trảm Nguyệt kiếm, song chửng đánh ra hai đạo hỏa long hướng về những Huyết Tinh Đằng đang bao vây Tử Giao Long Khâu kia đốt tới.
Những Huyết Kinh Đằng này phần lớn bị đốt gãy, Tử Giao Long Khâu có thể thoát khốn.
Những nhánh Huyết Kinh Đằng còn dư lại kia nhanh chóng hướng bốn phương tám hướng mà tháo chạy.
Tử Giao Long Khâu tựa hồ bị kinh sợ thật lớn, mới vừa thoát khốn liền biến thành Long Khâu thu nhỏ, hướng về phía sau Lăng Tiếu tránh đi, bộ dáng kia lộ ra vẻ cực kỳ tức cười.
– Sợ chưa, ta để cho ngươi tham ăn, bây giờ biết tội đi.
Lăng Tiếu vỗ đầu của Tử Giao Long Khâu cười nói.
Tử Giao Long Khâu đưa đầu khẩn trương nhìn bốn phía, dường như sợ những Huyết Kinh Đằng kia lần nữa xuất hiện.
Lăng Tiếu không tiếp tục để ý tới Tử Giao Long Khâu, hướng tới chỗ hà quang kia đi tới.
– Là Là Vạn năm Huyết San Hô!
Lăng Tiếu thấy rõ vật hà quang kia không khỏi kinh hô lên.
Huyết San Hô là một loại linh thảo ngũ giai, có thể đề cao nồng độ huyết mạch, càng có thể làm cho bất kỳ nhân loại hay lính thú nào mất máu quá nhiều tỏng nháy mắt bổ sung đầy huyết mạch, là một loại cực phẩm bổ huyết linh thảo.
Song, ở trước mặt Lăng Tiếu lại là một gốc cây Vạn năm Huyết San Hô đỏ lòm như máu, thân cây trong suốt long lanh kia tan lớn lên chi chít, giống như là vô số xúc tu lộ ra vẻ cực kỳ yêu dị, mà ở giữa san hô kia lại kết xuất một San Hô Quả cực kỳ hiếm thấy, quả này lớn nhỏ cỡ nắm tay, giống như là đầu của gốc san hô này.
Lăng Tiếu cũng chính là từ chỗ San Hô Quả này mới có thể phán đoán được gốc Huyết San Hô này có hơn vạn năm tuổi.
Bởi vì Huyết San Hô không đạt tới vạn năm trở lên thì không cách nào kết xuất ra quả, mà gốc Huyết San Hô ở trước mắt này nhưng kết xuất ra một trái cây lớn nhỏ cỡ nắm tay, đây tuyệt đối không chỉ là một vạn năm, thậm chí có thể là hai vạn, hoặc ba vạn.
Lăng Tiếu sững sờ ngắm gốc Huyết San Hô này, nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt bắn ra thần sắc tham lam.
Sưu!
Bỗng nhiên Tử Giao Long Khâu ở bên hông Lăng Tiếu lần nữa bày ra bản tính tham ăn, trong nháy mắt hướng Huyết San Hô kia vọt tới.
– Khong nên a!
Lăng Tiếu hét to một tiếng, trong nháy mắt xuất thủ, chụp vào cái đuôi của Tử Giao Long Khâu, ngăn cản nó cướp ăn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 31/05/2019 03:29 (GMT+7) |