Phương Bất Nhị có lẽ lần đầu bị Hạ Công cãi lại nên thần sắc trở nên có hơi âm trầm.
Lúc này một vị Thiên Thần Vương khác nói.
– Đừng mắng nữa, Hạ Công ngươi nói qua một chút về tình huống đi. Thực lực của tiểu tử kia rốt cuộc đạt tới một bước nào?
– Nếu như ta nhìn không sai thì hẳn là thực lực Cao Giai. Có điều là… lực lượng ẩn chứa đích thực của hắn e rằng không chỉ có điểm này. Bằng không làm sao mà ngay cả chỗ để phản kháng mà ta cũng không có. Mẹ nó chứ, thực sự chính là trúng chiêu vô ích!
Hạ Công nói với vẻ thập phần tức giận.
Sau khi lão trở thành Thiên Thần Vương, đã bao nhiêu năm không hề bị người khác bắt nạt như vậy.
Nhưng mà lại bị một người Thần Vương so với chính mình còn yếu bôi lên mặt, cái này quả thực so sánh giết lão thì còn khó chịu hơn.
Lúc ấy, lão muốn quay trở lại đánh mấy trăm hiệp, nhưng rồi nghĩ tới sợ gặp phải càng nhiều chuyện rắc rồi nên mới ỉu xìu chạy đi.
– Thì ra hắn không chỉ là Đê Giai thực lực sao? Chẳng lẽ trong thời gian ngắn ngủi hơn mười năm liền nhảy hai bậc, điều đó không có khả năng!
Phương Bất Nhị không tin mà thắc mắc.
– Những người U Ảnh đó không phải nói hắn vào Loạn Táng Không Gian sao? Nói không chừng tiểu tử gặp đại cơ duyên, bằng không làm thế nào mà hắn có thể trở ra được!
Hạ Công đáp.
Lời này của lão vừa nói ra, tất cả mọi người cũng đều lâm vào trầm lặng trong đó, tất cả bọn họ đều chấp nhận suy đoán của Hạ Công.
– Thật sự là thất sách, ta sớm đã nói qua không nên đi khiêu khích quá mức rõ ràng những người đó. Bọn họ khẳng định sẽ mượn cơ hội làm khó dễ.
Một người Thiên Thần Vương thở dài nói.
– Không… Ai làm khó dễ vẫn còn nói không chừng. Tiểu súc sinh kia lại dám ấu đả trưởng bối, thật sự là không tôn trọng trưởng bối!
Phương Bất Nhị nheo mắt nói.
Kẻ giống như hắn vậy, trắng có thể nói thành đen, đen có thể nói thành trắng, xác thật là người phi thường phi thường kiêu ngạo.
Nhưng mà người ở chỗ này lại không có ai đồng ý với lời của lão.
Bởi vì Lăng Tiếu đã trở nên cường đại như thế, khiến cho bọn họ cảm thấy bất an.
Nếu như nói Lăng Tiếu trước đây chỉ là ngăn chặn những tiểu bối này, khiến cho bọn họ cảm giác có hơi không sáng sủa mà thôi. Nhưng hiện tại Lăng Tiếu dễ dàng liền đánh bại Hạ Công, phần thực lực này đã đủ để cho bọn họ coi trọng.
Nếu mà Lăng Tiếu lại lần nữa tựa như mười mấy năm trước lên võ đài khiêu chiến lão gia hỏa bọn họ, vậy thì liền không dễ làm.
Nếu như thắng thì còn được may, nếu thua thì sẽ khiến cho uy nghiêm của bọn họ bị sụt giảm mạnh a!
– Ôi giời, một đám nhát gan, xem ra còn phải tự mình ta ra tay. Không giải quyết được tiểu tử này, chỉ sợ sau này không dễ làm việc!
Phương Bất Nhị ở trong lòng mắng thầm.
Đồng thời trong lòng lão đang tính toán nên làm như thế nào để diệt trừ Lăng Tiếu. Lão tuyệt đối không thể bỏ qua như vậy.
Lúc này, Hạ Công tựa hồ nghĩ tới điều gì liền nói.
– Lúc ấy ta bị hắn lập tức đả thương, hình như là tiểu tử kia tựa hồ hiểu được cách dùng lực lượng quỷ dị công kích thần hồn như thế nào đó, khiến cho ta nhất thời không quan sát được quỹ đạo!
– Công kích bằng lực lượng thần hồn?
Tất cả mọi người đều là sửng sốt.
Ngay sau đó, thần sắc ai nấy đều thật là khó coi. Bọn họ liếc mắt nhìn lẫn nhau, đều là thở nhẹ mà nói.
– Chẳng lẽ hắn là người Hồn Tộc?
– Không có khả năng được. Hắn đã được chứng thật là người Kim Tộc, làm thế nào lại là người Hồn Tộc được!
Phương Bất Nhị lập tức liền phủ định.
Lăng Tiếu là người Kim Tộc không nghi ngờ, đây là chuyện trên dưới toàn tông cũng biết.
Người Kim Tộc không có khả năng chấp nhận một người Hồn Tộc làm hậu nhân của mình, điểm này Phương Bất Nhị rất tin không nghi ngờ.
– Đúng rồi, nhất định là vấn đề trên đầu hắn mang chiếc Thần Cô kia!
Hạ Công nghĩ tới mấu chốt liền điên cuồng quát lớn.
Tất cả mọi người nhìn Hạ Công, muốn nghe một chút xem lão nói Thần Cô rốt cuộc là vật gì vậy.
– Trước kia chưa từng thấy tiểu súc sinh kia có mang đai gì trên đầu. Lần này đây hắn trở về, trên trán hắn có đeo một đai Thần Cô màu đen với hoa văn long phượng. Có thể đúng là đai Thần Cô này phát ra sinh lực lượng có khả năng công kích thần hồn, mới khiến cho ta trúng chiêu của hắn!
Hạ Công lại khẳng định thêm. Trong đôi mắt già nua của lão phát ra ánh sáng lộ rõ vẻ tham lam.
Bất luận kẻ nào đều biết tinh tường tại lúc thượng cổ thì Hồn Tộc là chủng tộc khủng bố.
Chiến lực bề ngoài của bọn họ có lẽ không phải rất cường đại, nhưng mà công kích hồn lực kia cũng là làm cho người ta khó lòng phòng bị.
Cũng do là như thế, mới khiến cho Hồn Tộc trở nên làm cho người ta sợ hãi không thôi.
Nếu mà Thần Cô kia của Lăng Tiếu thật sự có thần năng có thể công kích thần hồn, chỉ sợ vô số người đều tranh nhau muốn cướp đoạt vào trong tay mình a!
Mọi người ở chỗ này ai nấy đều là lộ ra vẻ tham lam mịt mờ, trong lòng đều bắt đầu trở nên lung lay.
… Bạn đang đọc truyện Lăng Tiếu – Quyển 20 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/lang-tieu-quyen-20-full/
Bên trong Thiên Long Môn triệu tập Trưởng Lão Hội cao cấp.
Có thể được phong làm trưởng lão cao cấp, không có ai mà không phải là tồn tại có thân phận tôn quý bên trong tông môn.
Bọn họ ai nấy đều là tồn tại Thiên Thần Vương, hoặc là thân phận Thần Dược Sư.
Trưởng Lão Hội cao cấp này tính cả Lăng Thần là vị Môn Chủ thì tổng cộng liền có hơn một trăm người. Có một bộ phận Thiên Thần Vương vẫn còn chưa có tư cách trúng cử.
Nhưng mà lần này triệu tập Trưởng Lão Hội cao cấp tổng cộng cũng không quá năm sáu chục người mà thôi, có đại bộ phận đều là đang bế quan hoặc đi ra bên ngoài.
Mười mấy vị Thiên Long Môn cao cấp ngồi cùng chiếu trên, đều là dáng vẻ nghiêm túc cẩn thận.
Lăng Thần ngồi ở ghế chủ tọa quét mắt liếc nhìn mọi người mà nói.
– Tiếp theo ta tuyên bố một chuyện nội đấu cực kỳ ác liệt, Công Tôn Thần Sư ngươi bước ra khỏi hàng!
Công Tôn Dương tại một vị trí sau khi liếc mắt nhìn sư huynh Cung Đàm Triển của mình thì mới đi ra ngoài hành lễ với Lăng Thần rồi nói.
– Tham kiến Môn Chủ, Công Tôn Dương có mặt!
– Ngày hôm qua ngươi đến trên núi của Lăng Tiếu Thần Sư làm loạn, ý đồ cưỡng chiếm núi riêng của Lăng Tiếu lại còn ra tay đả thương người, quả thực là không nhìn môn quy. Tội phải giết không tha, nể vì ngươi vi phạm lần đầu lại là vị Thần Dược Sư thứ bẩy của bản tông, Bổn môn chủ đặc biệt rút lại chức trưởng lão cao cấp của ngươi, thu hồi ngọn núi ban cho ngươi, cắt mọi khoản phụng cung trong trăm năm, tự lĩnh một ngàn thần trượng. Ngươi có nghị dị gì không!
Lăng Thần lạnh lùng nhìn Công Tôn Dương mà nói.
Công Tôn Dương thần sắc hoảng hốt. Lão không có chức trưởng lão cao cấp và phụng cung cũng không phải quan trọng. Có điều một ngàn thần trượng kia chính là lấy được mạng a.
Lão khom người kêu than.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 20 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 16/08/2019 11:29 (GMT+7) |