– Tiểu thư… Tiểu thư không xong rồi, người của Tiếu gia kia lại vừa đến nhà!
Một gã tỳ nữ vội vã chạy đến, trong miệng hết sức lo lắng mà kinh hô.
Nàng kia nhăn nhẹ lông mày một chút, nhẹ mở ra môi hồng lẩm bẩm nói:
– Nên đến vẫn là phải đến, xem ra ta không có lựa chọn!
Trên đại điện của Điền gia, một nhóm cao tầng của Điền gia toàn bộ hội tụ ở một chỗ.
Trong đó còn có mấy người là người của Tiếu gia hiện nay đã thay thế được đệ nhất gia tộc của Điền gia bọn họ.
Trong người của Tiếu gia có một tên nam tử hơi trẻ tuổi tuấn lãng, ăn mặc hoa lệ, khí vũ bất phàm, ánh mắt hiện lên một cỗ ngạo mạn.
Người này chính là trưởng tử Tiếu Tử Kiếm của Tiếu gia gia chủ, một thân thực lực đã đạt tới Thánh giả giai, là nhân vật thiên tài có danh tiếng trong trấn.
– Hôm nay mạnh yêu rõ ràng, Điền thúc ngươi còn không nhanh làm ra quyết định, chỉ cần ngươi đem Giai Di gả cho ta, vậy Điền gia các ngươi tự nhiên có thể tiếp tục sinh tồn ở trong Giang Thủy trấn, thậm chí là dựa vào Tiếu gia chúng ta, từ đó nổi danh, nếu không ba ngày sau chính là lúc Điền gia các ngươi diệt vong!
Tiếu Tử Kiếm khoanh tay mà đứng, nhìn Điền gia gia chủ Điền Hữu Vi trên thủ tọa nói.
– Khốn kiếp, Điền gia chúng ta cho dù là toàn bộ chiến vong cũng sẽ không khuất phục dưới uy thế của các ngươi, lập tức cút ra ngoài cho ta, bằng không các ngươi nhất định sẽ máu đổ nơi này!
Điền Hữu Vi phẫn nộ quát.
Điền gia dù thế yếu, nhưng Điền gia trên dưới tương đối đoàn kết, lời này của Tiếu Tử Kiếm không nghi ngờ gì đã khiến cho bọn họ phẫn nộ.
Lại có một gã Điền gia trưởng lão quát lên:
– Cút mau, chớ thấy Điền gia chúng ta dễ bắt nạt, các ngươi những bạch nhãn lang vong ân phụ nghĩa này, lúc đó nếu không phải Điền gia chúng ta chiếu cố nhiều cho các ngươi, các ngươi làm sao có thể có ngày hôm nay!
– Đúng vậy, Tiếu Thái Công lúc trước còn cùng với địa trưởng lão chúng ta xưng huynh gọi đệ, không nhĩ đến vừa mới tiến giai liền khẩn cấp lấy Điền gia chúng ta khai đao, Điền gia chúng ta cũng không phải là cái sàng mềm tùy ý cho các ngươi nắn bóp.
– Gia chủ, không bằng đem bọn họ bắt giữ, dù sao Tiếu gia đã nói ra lời này, bây giờ xé rách da măt cũng không có chuyện gì!
Người của Điền gia từng người đều là giận trừng mắt với đám người Tiếu Tử Kiếm quát lên, đều tàn nhẫn muốn lập tức đem hắn xuất thủ diệt sát.
– Cho là nhiều người có thể khi phụ ít người sao? Hôm nay ta đến đây tất nhiên có chuẩn bị, cung phụng trưởng lão, để cho bọn họ hảo hảo nhìn thực lực của ngươi một chút!
Tiếu Tử Kiếm cực kỳ trấn định mà cười lạnh nói.
Theo lời của Tiếu Tử Kiếm hạ xuống, một gã lão giả thấp gầy ở bên cạnh hắn trong nháy mắt phát ra khí thế cường đại, đem tất cả mọi thức bên trong đại điện đều chấn đến ngã đông ngã tây.
Người của Điền gia kinh ngạc, có vài người thực lực tương đối yếu trực tiếp bị bức lui về phía sau vài bước, thậm chí là đụng phải cái bàn đã bị đổ trên mặt đất.
– Trung cấp Thánh Hoàng!
Điền Hữu Vi nhẹ hô.
– Hắc hắc, coi như ngươi có chút nhãn lực, lấy thực lực của lão phu đối chiến với ba người đê cấp Thánh Hoàng các ngươi, nghĩ đến cũng không phải là chuyện khó khăn gì đi!
Lão giả kia cười lạnh nói.
Bên phía Tiếu gia trừ người này là trung cấp Thánh Hoàng ra, tên còn lại là đê cấp Thánh Hoàng.
Cóc thể đạt tới thực lực này ở trong trấn cũng là cao thủ tuyệt đỉnh, khiến cho ai cũng không dám xem nhẹ.
Bên phía Điền gia có ba tên đê cấp Thánh Hoàng, số lượng dù có thêm một người nhưng mà nhân gia là trung cấp Thánh Hoàng có thể đối chiến với ba người bọn họ rồi, căn bản không có ưu thế đáng nói.
Người của Điền gia khó nhìn đến cực điểm.
Lúc trước Điền gia bọn họ cũng có trung cấp Thánh Hoàng, hơn nữa không chỉ là một người, lúc đó mới là chỗ dựa cho bọn họ xưng bá ở Giang Thủy trấn.
Đáng tiếc hơn một trăm năm trước bị người giết rồi, mà ba tên Thánh Hoàng còn dư lại lại cũng không có một ai đột phá một cấp, mới để cho bọn họ dần dần luân lạc xuống trình độ bị người khác khi dễ.
– Hôm nay ta không muốn ép người quá đáng, lại cho các ngươi thời gian ba ngày để cân nhắc, nếu như không đem Giai Di đưa đến làm tiểu thiếp cho ta, các ngươi biết hậu quả rồi đấy!
Tiếu Tử Kiếm đắc ý nói.
Đang ở lúc Điền Hữu Vi muốn nói cái gì, một đạo thanh âm thanh thúy từ phía sau cửa vang lên:
– Việc này ta đáp ứng ngươi, cũng không cần ba ngày, hôm nay ta liền theo ngươi đi đến Tiếu gia, chỉ là hy vọng ngươi có thể giữ lời, chớ để cho Điền gia ta khó xử!
Một nữ tử tuyệt sắc từ phía sau cửa đi ra, khuôn mặt mê người kia, dáng người uyển chuyển kia của nàng lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Tiếu Tử Kiếm lại càng lộ ra vẻ tham lam dục vọng vô cùng.
Đây nhưng là nữ nhân ở trong lòng hắn nhiều năm, hôm nay liền muốn hoan hỉ ở dưới khố của hắn rồi, đây để cho hắn hưng phấn không thôi.
– Giai Di, chuyện này tuyệt đối không thể đáp ứng, Tiếu gia bọn họ đều là những kẻ nói mà không thể tin, cho dù là ngươi qua đó rồi bọn họ cũng sẽ nuốt lời, cùng lắm thì chúng ta tử chiến với bọn họ một trận!
Điền Hữu Vi khanh thương nói.
Điền Giai Di hướng về phái Điền Hữu Vi nhẹ nhàng hành lễ một cái nói:
– Thúc thúc, năm ấy cha ta bởi vì chuyện của ta mà thiếu chút nữa đoạn đi cơ nghiệp của gia tộc, Giai Di là tội nhân của tộc, việc năm đó một mực còn sống trong tội lỗi, hôm nay gia tộc khó khăn, ta liền ra một phần sức lực, bây giờ ta không đáp ứng bọn họ thì Điền gia tất diệt, nếu như ta đáp ứng bọn họ, có lẽ còn có một đường sinh cơ.
– Không sai, Giai Di, ta đối với ngươi si tâm một mảnh, lúc đó nếu không phải là ngươi cự tuyệt ta, hôm nay tuyệt đối sẽ không phát sinh chuyện tình như vậy, nếu như hôm nay ngươi đi theo ta, ta đảm bảo nhà các ngươi tuyệt đối có thể sinh tồn tốt ở trong Giang Thủy trấn này.
Tiếu Tử Kiếm dẫn đầu ứng nói.
– Thành vương bại khấu không có cái gì có thể nói, Điền gia chúng ta sa sút như thế này, ta không thể trốn tránh trách nhiệm, chỉ mong ngươi có thể tuân thủ lời hứa hôm nay, bằng không… Ta coi như là thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Điền Giai Di thoáng qua vài phần tịch lạc, lại ẩn chứa vài phần quả quyết nói.
– Ít nói lời thừa, ta đáp ứng ngươi liền là như thế, mau đi theo ta, ta muốn để cho mọi người biết đệ nhất mỹ nhân của Giang Thủy trấn sắp trở thành ái thiếp của Tiếu Tử Kiếm ta, ha ha!
Tiếu Tử Kiếm đắc ý cuồng tiếu nói.
Trong lòng hắn thầm nghĩ mà cười lạnh nói:
– Đợi lấy được thân thể của ngươi rồi, ngươi chính là người của Tiếu gia chúng ta, Điền gia thì còn có liên quan gì đến ngươi, đến lúc đó diệt thì cũng đã diệt rồi, ngươi còn có thể lật lên sóng gió gì được sao!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 17 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/08/2019 11:29 (GMT+7) |