Đây là con rắn nhỏ ngũ giai, thân thể của nó không phải rất tráng kiện, thân hình dài hơn mười mét, cái đầu to và thân rắn vàng óng ánh, cái đuôi kỳ lạ nhất phát ra tiếng chuông.
Nó bị Lăng Tiếu nắm cổ, cái đuôi của nó bắt đầu vòng qua cổ Lăng Tiếu và phản kích Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu gương mặt bình tĩnh, bàn tay hơi dùng sức và cổ rắn bị gãy, máu tươi chảy ra ngoài.
Vốn tưởng rắn sẽ chết, không ngờ thân hình như có linh tính quất thẳng vào Lăng Tiếu.
Tốc độ nhanh dọa người, cho dù là Thiên Tôn cũng không kịp phản ứng.
Thế nhưng mà Lăng Tiếu không phải Thiên Tôn, cánh tay chớp động và đuôi rắn biến thành bột min, hắn thuận thế móc túi mật của con rắn ra nuốt vào.
Túi mật rắn đắng chát khó nuốt, tuy nhiên lại là thuốc bổ tốt nhất.
Lăng Tiếu tự nhiên sẽ không lãng phí thuốc bổ này.
Nhưng mà phiền toái của Lăng Tiếu vừa mới bắt đầu mà thôi, bởi vì từng tiếng chuông vang vọng xuất hiện ở các hướng.
Lăng Tiếu biết rõ Hưởng Vĩ Xà bắt đầu hành động.
Trong nháy mắt bốn phía chung quanh Lăng Tiếu đã tụ tập mấy trăm đầu Hưởng Vĩ Xà, trong đó có mười đầu thực lực lục giai.
Nhiều Hưởng Vĩ Xà như vậy, chỉ sợ Thiên Tôn gặp gỡ cũng phải chạy trối chết.
Lăng Tiếu tự nhiên sẽ không sợ Hưởng Vĩ Xà, trong mắt hắn đám Hưởng Vĩ Xà này chỉ là những con ruồi, tùy ý đập là chết.
Hưởng Vĩ Xà lúc này lao tới trước mặt Lăng Tiếu, đôi mắt dữ tợn mang theo lãnh ý.
Lăng Tiếu chẳng muốn dây dưa với chúng, bởi vì Hưởng Vĩ Xà trong sa mạc nhiều không kể xiết, nếu giết từng con cũng phải giết mấy chục năm.
Lăng Tiếu lúc này cho kim quang bao phủ toàn thân, thân thể sáng rực như mặt trời và tiến lên phía trước.
Những con Hưởng Vĩ Xà lao tới vừa tiếp xúc với kim quang đều bị thiêu thành tro bụi.
Ngay từ đầu cũng có không ít Hưởng Vĩ Xà tre già măng mọc tấn công Lăng Tiếu.
Nhưng sau khi chết cả trăm con Hưởng Vĩ Xà thì chúng ý thức được nhân loại này không dễ chọc, không dám tiếp tục quần đấu, mà là lợi dụng thuộc tính tấn công Lăng Tiếu.
Sóng nhiệt từ các hướng không ngừng bao phủ Lăng Tiếu.
– Các ngươi đã tìm chết thì đừng trách ta.
Lăng Tiếu than nhẹ một tiếng, lúc này bạo phát thực lực ra.
Lúc này từng đám lửa lớn từ bốn phương tám hướng ập tới.
Những con Hưởng Vĩ Xà chung quanh bị dọa tháo chạy.
Đáng tiếc chúng đã chậm, Lăng Tiếu mất đi kiên nhẫn cho nên tiêu diệt toàn bộ chúng đi.
Sau khi tiêu diệt mấy trăm Hưởng Vĩ Xà thì chung quanh không còn Hưởng Vĩ Xà xuất hiện.
Lăng Tiếu lại đi hơn mười ngày, trong mười ngày này hắn gặp hai đoạt Hưởng Vĩ Xà và một đợt Xích Độc Hạt công kích, số lượng nhiều hơn lúc trước không ít.
Càng vào sâu trong sa mạc càng nguy hiểm.
Một ngày Lăng Tiếu thình lình phát hiện gốc thực vật kỳ lạ trong sa mạc.
Đây chính là lục giai cao cấp Kim Sa Thụ, nó cao một thước rưỡi, bất kể là thân cành lá đều màu vàng, nó như hợp nhất với sa mạc.
Gốc Kim Sa Thụ này có diệu dụng lớn nhất chính là nhanh chóng tụ tập kim thuộc tính, mà Kim Sa Quả của nó mới là trân quý nhất.
Kim Sa Quả gần vô hạn tới thất giai linh quả, là chí bảo trân quý với võ giả kim thuộc tính.
Mà gốc Kim Sa Quả này lại kết tới bảy Kim Sa Quả, mỗi một quả đều lớn như nắm tay, nhưng mà hương thơm lại khiến người ta thèm ăn.
Rất rõ ràng Kim Sa Quả đã tới lúc thành thục, đã có thể phục dụng.
Thời điểm Lăng Tiếu muốn đi qua thu toàn bộ Kim Sa Thụ thì có vài khí tức không kém lao tới.
Lăng Tiếu ngẩng đầu nhìn qua phía trên, chỉ thấy có bảy người cưỡi linh thú bay tới.
Bảy người này có năm người là nam tử, hai người khác là nữ tử, thực lực đều ngoài Thiên Tôn.
– Ồ, tại sao có một tiểu gia hỏa ở đây? Còn là người bình thường.
Một gã không ai ước chừng ba mươi tuổi xinh đẹp thiếu phụ ngồi ở một đầu kim điêu phía trên phát ra kinh ngạc thanh âm nói.
– Có lẽ chỉ là phàm nhân mất phương hướng trong sa mạc thôi.
Một danh khác nam tử theo tiếp lời nói.
– Các ngươi mau nhìn, đó… Đó là Kim Sa Thụ, còn có Kim Sa Quả, quá tốt, chúng ta cũng gặp được một gốc linh bảo!
Khác nữ nhân vui mừng và sợ hãi hét lên.
Sau khi giọng của nữ nhân này vang lên, tất cả mọi người chú ý tới gốc Kim Sa Thụ, ánh mắt sáng lên.
Loại linh vật này cho dù là dùng cho tu luyện hoặc mang đi bán đấu giá đều có giá trị to lớn.
Bảy người cùng lúc hạ xuống, trong mắt bọn họ đã không còn Lăng Tiếu.
Bảy người này đi tới trước Kim Sa Thụ, đột nhiên hạt cát chấn động, một bóng dáng khổng lồ chui ra, vô số hạt cát hóa thành mưa bão công kích đám người.
– Coi chừng!
Một nam tử kinh hô một tiếng, nhanh chóng dùng nguyên khí hộ thân bảo vệ thân thể.
Cùng một thời gian bảy người kia đồng loạt lui lại.
Dưới cát là một con Kim Miết Thú lục giai đỉnh phong, chỉ thấy nó lớn như ngọn núi nhỏ, đôi cánh khép mở và lân giáp kiên cố, râu và tứ chi của nó mang theo đầy kim châm, cho người ta cảm giác bén nhọn.
Hưởng Vĩ Xà cùng Xích Độc Hạt cũng không phải linh thú duy nhất trong sa mạc, ở chỗ này cùng có linh thú kim thổ tồn tại, nhưng mà số lượng không nhiều bằng hai loại kia.
Mà Kim Sa Thụ có linh thú Kim Miết Thú canh giữ, Kim Sa Quả càng là đồ ăn của nó, tuyệt đối không cho phép những người khác tới cướp đoạt đồ ăn của nó.
Bảy người này có Thiên Tôn cao giai là mạnh nhất, hai người là Thiên Tôn trung giai, bốn người khác là Thiên Tôn thấp giai, cùng với bảy con linh thú lục giai.
Nếu đối phó Kim Miết Thú thì đúng là không có trở ngại.
Nhưng mà phòng ngự của Kim Miết Thú kinh người, sa mạc là địa bàn quen thuộc của nó, vô số hạt cát đều biến thành thủ đoạn công kích của nó.
Chỉ thấy Kim Miết Thú từ dưới cát bò lên công kích mọi người, chân trước mang theo gai nhọn đánh thẳng vào một người.
Lập tức người nọ bị thương, tên Thiên Tôn cao giai lập tức ra tay, một đạo hỏa quang bắn thẳng về phía Kim Miết Thú.
Cùng lúc đó mấy người khác cũng phối hợp ăn ý, đồng loạt ra tay, đồng thời oanh tạc Kim Miết Thú.
Rầm rập!
Kim Miết Thú là linh thú lục gii đỉnh phong, phòng ngự kinh người, nhưng mà năng lượng công kích bị đánh tan không ít, không có làm nó bị thương gân cốt.
Kim Miết Thú kêu to và vung vẩy tứ chi, mảng từng hạt cát to lớn bắn về phía bảy người.
Bảy người nhao nhao lui ra xa tránh né công kích.
Con Kim Miết Thú này phi thường thông minh, nó không bay lên không trung đối chiến với đám người này, nó chỉ ở gần Kim Sa Thụ không cho bọn họ tới gần.
Những người kia cũng không công kích từ xa, như vậy có thể hủy diệt Kim Sa Thụ, cho nên hình thành cục diện giằng co.
– Lão đại làm sao xử lý đây, con to xác này quá khó công, chúng ta không thể lấy Kim Sa Thụ ah!
Một tên Thiên Tôn trung giai nhìn qua Thiên Tôn cao giai nói.
– Con to xác này không ngu ngốc, biết rõ chúng ta sẽ không hủy Kim Sa Thụ, cho nên nó mới co rúc ở đó!
Thiếu phụ xinh đẹp thở dài.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 16 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/07/2019 11:29 (GMT+7) |