– Nói nhảm, biết rõ chuyến này hung hiểm, không mang theo chút đội ngũ tới, chẳng lẽ mặc người chém giết sao!
– Người Cổ gia vẫn chưa ra tay, Lăng Tiếu lần này chỉ sợ sẽ không tốt lành gì, hắn tuy có giúp đỡ, nhưng cũng khó mà ngăn được người liên tục đánh tới a!
– Chẳng lẽ một đời thiên kiều lại phải vẫn lạc sao?
… Bạn đang đọc truyện Lăng Tiếu – Quyển 13 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/lang-tieu-quyen-13-full/
Bại Gia Tử, tiểu kim, Phương Thần cùng với Viên Chiến Thiên đều bị rất nhiều đối thủ dây dưa lấy, ở bên người Lăng Tiếu đã không còn ai thủ hộ nữa.
Một đạo khí tức cũng không cường đại lắm xuất hiện trên không cách Lăng Tiếu không xa.
Người nọ lộ ra thần sắc âm tàn lẩm bẩm nói:
– Tạp chủng, ta nói rồi, sẽ không để ngươi còn sống rời khỏi Thiên Tuyệt Hồ đâu, ngày này sang năm sẽ là ngày giỗ của ngươi.
Nói xong trường kiếm trong tay hắn liền đâm tới Lăng Tiếu vẫn đang chữa thương.
Ẩn núp đi qua muốn giết Lăng Tiếu không phải người Sát Thiên mà là Khang Lam đến từ Linh Vũ Các.
Mấm móng cừu hận đối với Lăng Tiếu trong lòng hắn càng lún càng sâu, hôm nay Lăng Tiếu không chết, càng đánh bại sư đệ Võ Bất Phàm của hắn.
Sự cường đại của Lăng Tiếu đã in thật sâu vào lòng hắn, nếu như Lăng Tiếu một ngày không chết thì hắn sẽ luôn bất an.
Khang Lam cũng không biết Lăng Tiếu cũng không hề để tiểu nhân vật như hắn vào mắt, hắn chỉ là một bên tình nguyên coi Lăng Tiếu như đối thủ, sẽ tạo thành uy hiếp cho mình thôi.
Trường kiếm của Khang Lam như độc xà đâm tới Lăng Tiếu đang chữa thương, miêu tiêu của hắn trực chỉ tâm tạng Lăng Tiếu, rất rõ ràng muốn một chiêu kết thúc Lăng Tiếu.
– Chết đi cho ta!
Khang Lam nhìn mũi kiếm cách Lăng Tiếu càng lúc càng gần lộ ra thần sắc vô cùng hung ác, phảng phất như đã thấy Lăng Tiếu chết trước mắt mình vậy.
Ngay trong sát na này, con mắt đang nhắm lại của Lăng Tiếu bỗng dưng mở ra, một cổ khí thế bức nhân lộ ra, một tay nhanh như thiểm điện bắt ra ngoài, trường kiếm của Khang Lam lập tức bị hắn tay không bắt lấy.
– Ngươi… Đi chết!
Khang Lam vốn kinh ngạc một chút, tiếp theo trường kiếm trong tay xoay tròn, tất cả linh lực đều quán chú vào trường kiếm, muốn phế đi tay Lăng Tiếu.
Đáng tiếc, hắn phát hiện trường kiếm trong tay mình vốn không thể nào di chuyển, bất luận hắn dùng lực thế nào cũng không được.
Trong mắt Khang Lam lộ vẻ kinh hãi cực độ, hắn nào nghĩ đến mới chỉ qua một hồi Lăng Tiếu rõ ràng đã có lực phản kháng.
– Muốn muốn giết ta sao? Ngươi không đủ tư cách!
Lăng Tiếu sâu kín nói một tiếng, cổ tay thoáng dùng lực.
Thanh cao giai linh khí kia rõ ràng cứ thế bị Lăng Tiếu bẻ gãy mất.
Khang Lam nghĩ cũng không kịp nghĩ lập tức muốn bức lui ra, hắn ý thức được cho dù là Lăng Tiếu đang trọng thương cũng không phải hắn có thể đối phó.
Đáng tiếc, hắn còn chưa rời khỏi một mét đã cảm thấy đầu óc trống rỗng.
Hắn tay hắn vô thức ôm lấy cổ, mắt mở ra thật lớn, hiển nhiên không thể nào tiếp nhận sự thật.
Cuối cùng, thân thể hắn ngã ra sau, bị nước trong hồ cuốn lấy không biết trôi về phương nào.
Lăng Tiếu cầm lấy một nửa mũi kiếm còn thấm đầy vết máu kia, tùy ý ném đi, trong mắt lộ vẻ khinh thường nồng đậm.
Lăng Tiếu hiện giờ đã khôi phục không ít thương thế, có lục ông và cổ hoàng thần công trợ giúp, tổn thương da thịt cũng nhanh chóng khép lại, hình dạng so với ban nãy đã tốt hơn bảy tám phần, chiến lực cũng khôi phục được một thành.
Tuy nói chỉ là một thành chiến lực, nhưng cũng đủ để miểu sát loại như Khang Lam rồi.
Trải qua trận chiến này, Lăng Tiếu cũng có thu hoạch, hắn tạm thời không có thời gian đi hiểu cảm giác kia, trên bàn tay có thêm hai khỏa đan dược, lập tức ném vào miệng nuốt vào, tiếp theo lại lấy ra vài khối cực phẩm huyết tinh, bọn chúng trong nháy mắt liền bị đánh tan, tiếp theo toàn bộ rơi vào miệng Lăng Tiếu bổ sung ký huyết cho hắn.
Có đan dược và cực phẩm huyết tinh bổ sung, khí thế, Lăng Tiếu trong nháy mắt đã tăng vọt.
Huyết nhục của hắn vào một khắc này càng không ngừng khôi phục lấy.
Quang đoàn màu vàng tầng tầng bao trùm lấy hắn, một đầu kim long thật nhỏ không ngừng du động bên cạnh hắn vô cùng uy vũ bất phàm.
Cổ hoàng thần công cũng dùng tốc độ cao nhất chữa trị thương thế, thần công đang lấy tốc độ nhanh nhất ăn lấy dược tính đan dược và tinh huyết của cực phẩm huyết tin.
Này sau đó, ở một hương không xa, một đám nhân mã cũng chú ý tới sự khác lạ của Lăng Tiếu.
Lão giả cầm đầu kinh hô một tiếng:
– Là… Là kim cương ngũ biến quyết, không tốt… Hắn đang khôi phục thương thế, chúng ta không thể đợi thêm nữa, phải lập tức giết chết hắn!
Này một đoàn người tổng cộng có mười người, mà lão giả nói chuyện rõ ràng là một gã cao giai Huyền Đế, mà ở phía sau hắn có hai tên trung giai Huyền Đế, bốn gã đê giai Huyền Đế cùng với ba gã Bán Đế.
Cổ thực lực này gần như là tinh anh của Cổ gia rồi, bọn hắn lần này xuất ra, không chỉ muốn diệt sát Lăng Tiếu mà còn chuẩn bị tiêu diệt luôn thế lực mà Lăng Tiếu thành lập để tiêu đi mối hận trong lòng.
Mười cổ khí tức hung hãn nhất tề xuất ra, bọn hắn cũng không để ý đến mặt mũi lấy nhiều khi ít gì nữa, Lăng Tiếu một ngày chưa diệt, chung quy sẽ trở thành ẩn họa cho Cổ gia bọn hắn.
Cho nên bọn hắn quyết định, hôm nay nhất định phải khiến Lăng Tiếu vĩnh viễn lưu lại chỗ này.
Bang bang!
Đúng lúc này, người kích đấu dưới đáy hồ liền vọt ra.
Dẫn đầu đi ra chính là vài tên võ giả tướng mạo bình thường, bọn hắn rất rõ ràng đều là sát thủ cấp Kim Sát của Sát Thiên, hai gã trung giai Huyền Đế cùng với ba gã đê giai Huyền Đế.
Bọn hắn vừa đến giữa không trung liền gọi ra linh thú của mình.
Trên người bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều có chút tổn thương, hiển nhiên kích đầu dưới đáy hồ ban nãy cũng không chiếm được ưu thế.
Tiếp theo, Bại Gia Tử, tiểu kim, Phương Thần cùng với Viên Chiến Thiên cũng nhao nhao vọt ra.
Bại Gia Tử một thân hỏa diễm đậm đắc, sức chiến đấu không giảm chút nào, mà trên thân tiểu kim thân lại nhiều hơn không ít vết thương, mỗi một đạo đều trông giật cả mình, nhưng sát khí của nó vẫn cực kỳ đậm đặc, trên người Phương Thần cũng nhiều thêm không ít vết thương, khí tức tiêu hao không ít, mắt vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào người Sát Thiên, tổn thương trên người Viên Chiến Thiên cũng không ít hơn tiểu kim, trong đó một cánh tay có đại lượng máu tươi chảy xuống, hiển nhiên cánh tay này bị thương nặng nhất.
Theo lấy sự xuất hiện của bọn hắn, trên mặt hồ cũng hiện lên không ít phần thân thể cụt, rất rõ ràng có người bị chém bay dưới đáy hồ, mà những người này hiển nhiên đều là người Sát Thiên.
– Đám tạp chủng các ngươi có ngon thì đừng chạy, ta muốn hết tất cả các ngươi!
Tính hiếu chiến của Bại Gia Tử cũng không hề thua Lăng Tiếu, hắn sau khi ra khỏi đáy hồ liền quát to một tiếng, dẫn theo Hỏa Thương giết tới người Sát Thiên.
– Nhị thiếu gia đừng manh động, có cao thủ đến!
Phương Thần mở miệng ngăn Bại Gia Tử lại.
Ánh mắt của hắn chăm chú tập trung vào mười tên Đế cấp giết tới của Cổ gia.
Bại Gia Tử cũng dừng thân hình lại, ánh mắt nhìn theo hướng Phương Thần, trong đôi mắt lộ ra chiến ý nồng đậm nói:
– Đến bao nhiêu ta giết bấy nhiêu, sợ cái gì!
Người Sát Thiên tạm thời không dám đơn giản vọng động, bọn họ cũng đều biết sự lợi hại của Bại Gia Tử, chiến đấu chính diện bọn hắn vốn không có ưu thế gì cả.
Tên cao giai Huyền Đế bên phía Cổ gia tên là Cổ Ngải, hai gã trung giai Huyền Đế theo thứ tự là Cổ Tái, Cổ Mã, ba người bọn họ đều là nhân vật thái thượng trưởng lão của Cổ gia, so với Cổ Hình lúc trước bị Lăng Tiếu giết chết còn cao hơn, mấy tên Đế cấp còn lại cũng đều là đại năng của Cổ gia.
Cái chết của Cổ Hình cùng với sự quật khởi nhanh chóng của Lăng Tiếu đã khiến Cổ gia không thể coi thường được nữa.
– Tiểu tử thân mang Thiên Hỏa này để ta đối ph, các ngươi đi giết những người khác đi, Cổ Động, đầu tiểu tử bên dưới giao cho ngươi!
Cổ Ngải rất thong dong phân phó người bên mình.
Tiếp theo, hắn nổi lên năng lượng cường đại, một phương Đại Thế Giới lập tức bao phủ ra ngoài, vô số xà mãng màu tím y hệt tia chớp bắn nhanh ra.
Ầm ầm!
Vô số lôi minh điện thiểm, khí thế cường đại chấn cho phương Thiên Địa này không ngừng chấn động, trong phạm vi mấy ngàn thước tất cả đều bị xà mãng xoay quanh.
Cổ Ngải này rõ ràng là võ giả lôi thuộc tính, mà thế giới chi lực của hắn chính là lôi xà thế giới, thế giới chi lực đã đạt đến trung phẩm Linh cấp, uy lực của nó không thể xem thường.
Người Sát Thiên lập tức xa xa lui ra.
Mà Bại Gia Tử mang theo Hỏa Thương, khí thế cũng không ngừng tăng lên, một đầu hư ảnh Kỳ Lân thần thú xuất hiện sau lưng hắn, đây chính là hư ảnh của bản thân hắn, lại ngưng thực dọa người như vậy.
Hắn múa lấy Hỏa Thương trong tay, vô số hỏa diễm tím đậm như sóng lửa bùng lên, thương ảnh của hắn công kích đến Cổ Ngải ở chính giữa lôi xà thế giới.
Chỉ là cổ sát lôi xà cũng không phải phàm vật, một mảnh dài hẹp mở ra miệng máu cắn tới Bại Gia Tử.
Vô số lôi điện tầng tầng vây khốn lấy Bại Gia Tử, khiến hắn trong lúc nhất thời không cách nào tới gần Cổ Ngải được.
Cổ Ngải hai tay có chút vung lên quát:
– Vạn lôi đột kích!
Bỗng nhiên, trên trời dưới đất đều biến sắc, mây đen lập tức kéo đến, ngay sau đó một mảnh lôi điện dài hẹp thô nhám như thùng nước đánh xuống dưới.
Rầm rập!
Thiên Uy đáng sợ khiến người đều run rẩy sợ hãi.
Đúng lúc này, võ giả ở không xa đã chạy mất không còn một ai.
Chiến đấu giữa Đế cấp cũng không phải bọn hắn có thể quan sát được, người ta tùy tiện chút năng lượng cũng có thể khiến một gã Thiên Tôn chết mất rồi.
Ai không sợ bị tai bay vạ gió chứ?
Tiểu kim, Phương Thần, Viên Chiến Thiên cũng là bị người Cổ gia quấn lấy, tình huống chuyển biến quá đột ngột.
Mà tên đê giai Huyền Đế Cổ gia kia đã lao tới vị trí Lăng Tiếu.
Nếu như nói Lăng Tiếu trước kia có sức chiến đấu Đế cấp vậy thì giờ hắn đã bị thương nặng, Cổ Động cũng không cần phải e ngại hắn nữa.
– Tạp chủng chết tiệt, dám giết Ngũ đệ ta, bỏ mạng lại đi!
Cổ Động chính là thân đại ca của Cổ Hình, Lăng Tiếu giết Cổ Hình chính là đại thù giết em, Cổ Động có sát ý rất lớn với Lăng Tiếu!
Cổ Động vừa ra tay đã động thật, hắn biết rõ sợ lợi hại của Kim Cương Ngũ Biến Quyết, sợ Lăng Tiếu có thể nhanh chóng khôi phục lại.
Chỉ thấy từng đạo kiếm khí kim duệ hình thành Long hình gầm thét giết tới Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu nghiêng mặt đi, khẽ chau mày, tinh thần lực như thủy triều xuất ra, một thanh Kim Long Thương vô hình múa lấy Bá Long Thương Quyết cường đại hung hăng tiến vào tinh thần giới Cổ Động.
Bỗng nhiên, Cổ Động chỉ cảm thấy Tinh Thần Giới mình một hồi hỗn loạn, trong đầu như muốn nứt ra.
Ah!
Hắn kêu thảm một tiếng, cường chiêu lập tức tán loạn, ôm lấy đầu lăn lộn trong nước.
Lăng Tiếu ý thức khẽ động băng hỏa kiếm như có linh tính từ trong Không Gian Giới bay nhanh ra ngoài, đầu Cổ Động lập tức bị chém xuống, một vũng máu tươi như suốt tuôn ra.
Trong chốc lát sau, Lăng Tiếu rốt cục cũng hấp thu xong năng lượng của đan dược và cực phẩm huyết tinh, chiến lực dù chưa trở lại đỉnh phong, nhưng cũng có sức đánh một trận.
Ngũ Thải Lưu Ly Long Lân Chiến Giáp quanh người hắn lại một lần nữa chậm rãi hiện hiện ra, một đầu Kim Long uy vũ bắt đầu gào lên.
Hắn vươn tay khẽ hấp, đầu Cổ Động liền xuất hiện trong tay hắn, ngay sau đó hắn liền bắn nhanh lên không.
– Ai muốn mạng Lăng Tiếu ta thì đến đây đi!
Thanh âm Lăng Tiếu như Long ngâm truyền ra ngoài cả vạn dặm.
– Ai muốn mạng Lăng Tiếu ta thì đến đây đi!
Lăng Tiếu như chân long xuất thế, tiếng gầm gú của hắn tràn đầy ý hung hãn bá đạo.
Thanh âm này chấn khắp vạn dặm, tất cả cường giả còn lưu lại đều bị chấn khiến màng tai run lên.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều đình chỉ chiến đấu.
Bọn hắn đều không nghĩ đến Lăng Tiếu chỉ trong một lúc ngắn ngủi đã khôi phục thương thế, tốc độ này cũng quá thần kỳ đi.
Bại Gia Tử thối lui đến cạnh Lăng Tiếu nói:
– Lão đại ngươi không việc gì chứ?
Lăng Tiếu vỗ vỗ bả vai Bại Gia Tử nói:
– Lão đại sao dễ có chuyện như vậy chứ, nếu có thì cũng là bọn hắn trước.
– Đúng vậy, nhất là lão gia hỏa, này, lôi điện chi lực của hắn thật bá đạo, nếu không phải ta da dày thịt thô đã bị hắn làm bị thương rồi.
Bại Gia Tử chỉ Cổ Ngải nói.
Lúc này, tiểu kim, Phương Thần thối lui đến cạnh Lăng Tiếu, mà Viên Chiến Thiên bị thương cũng không đến quá gần Lăng Tiếu, nhưng không thể nghi ngờ hắn cũng chọn ở bên trận doanh của Lăng Tiếu!
Lăng Tiếu thấy cánh tay bị thương của Viên Chiến Thiên liền nhíu mày một chút, ném tới cho hắn một bình nhỏ.
Trong đó chính là Sinh Mệnh Tuyền Dịch, mỗi một giọt đều cs năng lực khôi phục liệu thương cường đại, càng có thể tăng cường thể chất.
Lăng Tiếu vừa rồi trọng thương cũng không nỡ sử dụng, bây giờ cho Viên Chiến Thiên một giọt, có thể thấy được hắn phi thường cảm kích Viên Chiến Thiên đã ra tay trợ giúp.
Lăng Tiếu gần đây ân oán rõ ràng, người khác tốt với hắn, Lăng Tiếu sẽ hồi báo rất nhiều, người khác không tốt với hắn, hắn cũng sẽ trả gấp bội.
Viên Chiến Thiên cũng không biết Lăng Tiếu cho gì, nhưng hắn cũng biết Lăng Tiếu sẽ không hại hắn.
Hắn nghĩ cũng không nghĩ, lập tức dùng vào Sinh Mệnh Tuyền Dịch.
Bỗng dưng hắn chỉ cảm thấy thân như sinh ra biến hóa kinh người, thương thế trên người đang dùng một loại tốc độ cực nhanh khôi phục, mà bệnh kín trước đây của hắn tựa hồ cũng như lần được nữa tắm rửa rửa sạch, các phương diện cơ có thể đều khôi phục sinh cơ mới, năng lượng tựa hồ cũng được tăng trưởng không ít.
Bọn người Cổ Ngải bọn không chú y đến Viên Chiến Thiên đang khôi phục, chín người bọn họ vây bọn người Tiếu vào trong, bên ngoài càng có năm tên Đế giai Sát Thiên quan sát.
Từ mặt ngoài mà xem thì bọn người Lăng Tiếu và đối phương thực lực quá mức chênh lệch, chỉ có nước bị hành hạ.
Ở trong mắt bọn người Cổ Ngải thì đám Lăng Tiếu quả thật cũng chỉ như cá nằm trên thớt.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 13 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 12/07/2019 11:29 (GMT+7) |