Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web mikashop.ru là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » » » Phần 5

Lâm Vãn Vinh - Quyển 3

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 5

Mọi người còn đang suy nghĩ, thấy thật khó để tìm ra câu ứng đối, thì một tên tiểu tử trong trang phục gia đinh bước ra. Đợi tới khi thấy được cây bút hắn cầm trong tay, tất cả đều lắc đầu cười, đó mà là bút sao, rõ ràng là một cái que mà.

Tên gia đinh kia viết xong, ánh mắt của mọi người vừa nhìn lại, đã thấy nét bút như rồng bay phượng múa, bảy chữ được viết trên giấy trắng không ngờ giống hệt vế trên của câu đối, cũng là “Trường trường trường trường trường trường trường”.

– Vị nhân huynh này, ngươi đem vế trên của câu đối ra sao chép lại một lượt, là ý gì vậy?
Một sĩ tử liền hỏi.

Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc đáp:
– Viết lại thế nào? Vị huynh đài này e rằng không hiểu được ý tứ trong đó rồi.

Vài sĩ tử khác nhịn không được gọi:
– Xuống đi, xuống đi, ở đó mà làm mất thời gian, câu đối này là để cho ngươi đối sao?

Lâm Vãn Vinh không để ý tới bọn họ, nhìn sang lão già nọ hỏi:
– Lão tiên sinh thấy thế nào?

Lão giả cười ha hả một tràng rồi đáp:
– Vị tiểu ca này, ngươi tuyệt không phải thực sự là đem vế trên của câu đối sao chép lại một lượt sao?

Trời, mấy từ này lão tử ngày nhỏ học ngữ văn nghiền ngẫm mãi, lão già cũng có chút thâm sâu nhưng làm sao mà hiểu được ẩn thuật bên trong. Lâm Vãn Vinh mỉm cười:
– Lão tiên sinh nếu cho rằng đó là sao chép, thì chính là sao chép. Văn chương thiên hạ vốn dĩ là một bản sao chép lớn, ta tại sao lại không chép chứ.

Lão già vuốt râu cười:
– Vị tiểu ca này quả nhiên có chút đạo hạnh, nếu là như vậy, mời tiểu ca đem câu đối này đọc lại một lần, chỉ cần đối được, lão hủ đương nhiên đem bức “Tây hồ yên vũ đồ” này tặng cho tiểu huynh đệ.

Lâm vãn vinh liền nói:
– Câu trên là: trường trướng trường trướng trường trường trướng. Câu dưới là: trướng trường trướng trường trướng trướng trường. Đọc ngang thành: trướng trường trường trướng. Xin hỏi lão tiên sinh, ta đối có được không?

Lão già liếc mắt nhìn hắn, cười đáp :
– Lão hủ đã đi khắp các tỉnh thành, ra câu đối này cũng hơn mười lần, ngày hôm nay mới có người đầu tiên đối được. Tiểu ca nhất định không phải người tầm thường.

Mọi người nghe Lâm Vãn Vinh đọc xong câu đối, nhất thời đều giật mình hiểu ra, đây hóa ra là câu đồng nghĩa, trường trướng trướng trường (mênh mông nước dài, nước dài mênh mông). Ý tả thủy triều, cùng với “Tây hồ yên vũ đồ” này hợp cảnh hợp đề, mười phần thích hợp.

Câu đối này tìm được thì khó, nhưng nói ra rồi lại thấy chẳng đáng một xu. Cả đám sĩ tử đều cảm thấy ảo não, sự tình đơn giản như vậy, ta sao lại không nghĩ tới, để cho tên gia đinh nhỏ nhoi đó lấy được bức “Tây hồ yên vũ đồ”.

Đại tiểu thư cũng giật mình hiểu ra, ngó Lâm Tam nhịn không được che miệng cười, tên này hẳn là đã sớm nghe qua câu đối đó, khó trách lại nắm chắc như vậy.

Lão già cười ha hả:
– Tiểu ca có tài học như vậy. Bức ” Tây hồ yên vũ đồ ” này cũng xem như là tặng đúng người. Tiểu ca xin vui lòng nhận lấy.

Lão già đó cũng thật có tài, bức tranh mưa khói này thuần túy là vẽ cảnh, mười phần rất tự nhiên, chính là loại tranh có thể làm thanh tâm tĩnh khí, khả năng là bán được giá cao. Lâm Vãn Vinh cười hì hì đang muốn tiếp nhận thì nghe có sĩ tử nói:
– Lão tiên sinh, bọn ta không phục.

Lão già ngạc nhiên hỏi :
– Các ngươi có gì không phục?

Một người trong đám sĩ tử đáp:
– Câu đối đó tuy là ngàn phần tuyệt diệu, nhưng ứng đối như vậy là dùng tiểu xảo, cho nên bọn tại hạ mười phần không phục. Lão tiên sinh, bức ” Tây Hồ Yên Vũ đồ ” này không phải vật tầm thường, bọn tại hạ có lòng chiêm ngưỡng. Xin thỉnh lão tiên sinh ra đề khác, bọn tại hạ sẽ hết sức đối lại.

Lão giả cười nói :
– Nói mà không giữ lời, sao làm người sao nổi? Lão hủ từng nói qua, chỉ cần đối được câu đối này, bức “Tây hồ yên vũ đồ” sẽ tặng cho người đó. Hiện tại vị tiểu ca này đã đối được, ta sao có thể nuốt lời ?

Lâm Vãn Vinh gật gật đầu, lão nhân này quả thật có chút nghĩa khí. Với tình hình thế này, bức “Tây hồ yên vũ đồ” đó, ta nhất định phải bán giá cao để không thiệt thòi cho ngươi.

Lão giả liếc mắt nhìn Lâm Vãn Vinh, rồi nói tiếp:
– Bất quá nếu các vị tài tử học sĩ có nhã hứng như vậy, lão hủ cũng mười phần vui mừng. Thế này đi, mời vị tiểu ca đã lấy được bức họa ra một câu đối, chỉ cần trong các vị có người đối được, lão hủ tại đây sẽ vẽ lại một bức Tây hồ yên vũ đồ. Lão hủ có thể bảo đảm, ý cảnh phong vận của hai bức tranh này hoàn toàn khác nhau. Các vị có thể yên tâm.

Trên mặt lão già hiện ra vài nét kiêu ngạo, tựa hồ như mười phần tin tưởng vào tài vẽ của bản thân. Cùng thời gian, ở cùng địa điểm, vẽ ra hai bức tranh Tây hồ yên vũ đồ, còn phải có ý cảnh phong vận hoàn toàn khác nhau. Đây là ý gì thì mọi người ở đây đều chưa thật hiểu rõ, nhưng không ai hoài nghi năng lực của lão già. Chỉ nhìn phong thái nhàn nhã của lão khi mới rồi hoàn thành bức họa đó cũng biết lão tất nhiên chưa xuất ra toàn lực. Hơn nữa, cho dù hai bức “Tây hồ yên vũ đồ” có giống hệt nhau, bằng vào kĩ năng bút pháp của lão già, thì cũng là món hàng có giá rất cao, cũng là bảo bối của những kẻ yêu tranh.

Chúng học sĩ vui vẻ ưng thuận. Lão già nhìn Lâm Vãn Vinh cười nói :
– Tiểu ca, chẳng biết lão hủ mạo muội thỉnh cầu, tiểu ca có thể nể vài phần mặt mũi không ?

Không đưa tay đánh người có thành ý. Hơn nữa, lão già này thái độ mười phần hữu hảo, Lâm Vãn Vinh đối với lão cũng có vài phần hảo cảm. Hắn cười đáp:
– Lão trượng đã lên tiếng, tiểu tử sao có thể từ chối? Bất quá thưa lão tiên sinh, nếu vế đối ta đưa ra không ai đối được, có phải là bức họa thứ hai cũng phải đưa cho ta chứ.

Đại tiểu thư nghe được cười thầm, tên Lâm Tam đó đúng là không bao giờ chịu thua thiệt, một câu nói đó, lập tức đưa hắn vào thế bất bại: có người đối được, với hắn không có gì tổn thất, nhược bằng không ai đối nổi, hắn sẽ lấy luôn bức “Yên vũ đồ” thứ hai. Người này đúng là xảo trá, hắn tất nhiên sẽ không đưa ra vế đối đơn giản, đám sĩ tử này cũng thê thảm quá, sao có thể đấu lại với người không có việc xấu gì không làm như hắn chứ.

Lão già cười lớn, hào sảng nói:
– Tiểu ca cứ hết sức xuất chiêu, nếu như không ai đối được, đừng nói là một bộ, mà mười bộ lão hủ cũng có thể vẽ ra.

Cóc ngáp phải ruồi, khẩu khí lớn thật nha, ta đem bốn vế đối treo ở Thực Vi Tiên, còn không phải không ai có thể đối nổi sao. Bất quá hôm nay bất quá lão già ngươi có một chút ý tứ, cho ngươi chút thể diện, ra vế đối đơn giản thôi.

Lâm Vãn Vinh chậm rãi bước vài bước rồi cười nói:
– Hôm nay nếu là chơi câu đồng nghĩa, thì tiểu tử cũng xin tự bêu xấu, mạnh dạn ra một câu đồng nghĩa nha.

Ngày trước chỉ có tài tử hỏi người khác, hôm nay ngược lại đến phiên lão tử ta hỏi các ngươi. Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc một tiếng, lấy ra bút ra, lúc này có vài sĩ tử vội vàng mang giấy trắng tới, Lâm Vãn Vinh khẽ cười, hạ bút viết: “Hải thủy triêu triêu triêu triêu triêu triêu triêu lạc.”

Vế đối này là vế đối ngày trước học ngữ văn ở trung học Lâm Vãn Vinh thích nhất, nói liến thoắng đùa bỡn chính là hợp với tính của hắn, sao lại không vui?

Thấy Lâm Vãn Vinh viết ra những chữ đó, mọi người đều rơi vào trạng thái trầm ngâm, Đại tiểu thư và lão già kia cũng không ngoại lệ. Có câu đối trước ở đó, mọi người đều biết đây là vế đối từ đồng nghĩa, nhưng ngắt câu thế nào, đọc thế nào, đều là một loại học vấn nghiêm chỉnh, phần đông mọi người còn chưa biết đọc vế đối đó lên như thế nào, chứ đừng nói là tìm ra vế đối.

Đại tiểu thư thoáng cười, suy nghĩ trong chốc lát đã biết phải đọc vế đối như thế nào, nhưng lại không thể tìm ra vế dưới. Nàng nhịn không được mỉm cười liếc mắt nhìn Lâm Tam. Người này tính tình cổ quái, cũng không biết học từ đâu ra mấy thứ tạp văn, câu đối kỳ quặc như vậy.

Lâm Vãn Vinh vui vẻ nhìn bốn phía, xem ra ngoại trừ Đại tiểu thư và lão giả kia có chút manh mối, các sĩ tử khác đều chau mày nhăn trán, hiển nhiên là không tìm ra cách đối.

– Có người nào đối được không?
Lâm Vãn Vinh cười hỏi. Làm khó mấy tên sĩ tử, trong lòng hắn thật sảng khoái. Các ngươi cái gì mà ngâm thơ, ứng đối, lão tử hôm nay cho các ngươi biết thế nào gọi là nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên, để các ngươi bớt mắt để trên đỉnh đầu, tưởng rằng quả đất rời xa các ngươi thì sẽ không quay nữa.

Các sĩ tử đều á khẩu, mới vừa nói tên gia đinh này dùng tiểu xảo, bây giờ đến phiên mình, ngay cả tiểu xảo cũng nhìn không ra, thi thư gì cũng bỏ đi hết.

Thấy không người nào trả lời, Lâm Vãn Vinh cười lớn ngó lão già kia hỏi:
– Lão tiên sinh, nếu là không người nào trả lời, tại hạ thu nhận bức ” Tây hồ yên vũ đồ ” thứ hai luôn nhé.

Lão giả vội vàng nói :
– Chậm đã chậm đã, tiểu ca vui lòng cho lão hủ suy nghĩ thêm lần nữa.

Lão nhân này thái độ mười phần thật tốt, Lâm Vãn Vinh thầm nghĩ, người như thế mới là người có kiến thức và học vấn, đối với người khiêm tốn lễ nghĩa, bình dị gần người, lịch duyệt phong phú, tài học đó, phong độ đó, khí thế đó, đám cẩu tài tử mặt trắng này làm sao mà so sánh nổi.

Lâm Vãn Vinh mỉm cười đáp :
– Không sao, không sao, lão tiên sinh cứ từ từ suy nghĩ.

Đại tiểu thư tiến lên kéo ống tay áo hắn:
– Thấy được thì hãy dừng tay, lão tiên sinh này là người tốt bụng nhân ái, ngươi đừng làm khó lão.

Lâm Vãn Vinh lắc đầu, nghiêm mặt đáp:
– Đại tiểu thư, nàng sai rồi, ta không phải là làm khó lão, mà là tôn trọng lão.

Đại tiểu tư sửng sốt một thoáng, rồi có điểm hiểu ra, với những người như lão già này, ngươi có thể đề xuất ra vấn đề làm khó lão, đối với bản thân lão mà nói, chính là lạc thú lớn nhất, cũng là sự tôn trọng chân chính.

Đại tiểu thư lườm hắn, cười nói:
– Tuy ngươi giỏi như chỉ cái trò xảo biện, nhưng xem ra cũng thông tình đạt lý.

Lâm vãn Vinh thấy Đại tiểu thư má phấn ửng hồng, khuôn mặt như hoa, thân hình và dáng vẻ kia so với hoa đào tháng ba còn xinh đẹp hơn ba phần, tim lập tức đập nhanh hai nhịp. Thầm nghĩ : “Gần đây sao vậy, kháng lực đối với tiểu nữ này tựa hồ càng ngày càng kém đi, cứ thế này, thêm vài ngày nữa, chỉ sợ lão tử cũng là cam tâm tình nguyện để nàng làm cho điên đảo.”

Đại tiểu thư thấy gã trố mắt nhìn mình, trong lòng run lên, hai má đỏ hồng, khẽ quát:
– Nhìn gì mà nhìn, nhìn nữa ta móc hai con mắt của ngươi ra giờ.

– Móc ra rồi vẫn tiếp tục nhìn.
Lâm Vãn Vinh cười hì hì nói.

– Vô lễ ! Ta chưa từng thấy qua kẻ nào vô lại như ngươi
Đại tiểu thư không chịu nổi ánh mắt của hắn, vội vàng lùi lại hai bước, nhìn đi nơi khác nói tiếp:
– Ngươi còn khinh bạc như vậy nữa, ta sẽ không thèm để ý đến ngươi.

Trời, lý do như vậy cũng được sao, chỉ là thấy Đại tiểu thư trên mặt có đôi chút giận tái đi, nên hắn biết da mặt nữ hài tử này quá mỏng, không thể chọc ghẹo hết cỡ một lần được, phải làm từ từ tích lũy. Mỗi ngày trêu một chuyện, để lực đề kháng của nàng bất tri bất giác yếu đi, rồi mới phá đi phòng tuyến của nàng.

Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc. Đại tiểu thư thấy thần sắc hắn đê tiện dâm đãng, bị dọa một trận, vội vàng rời xa gã vài bước, tim đập loạn xạ, ánh mắt của tên ác nhân này thật làm người khác chán ghét.

Lâm Vãn Vinh còn đang có suy nghĩ dâm ô trong đầu thì chợt nghe lão già kia vỗ mạnh hai tay, vui vẻ hô lên:
– Có rồi !

Thanh âm lão rất to, làm cho mọi người đang chìm trong suy nghĩ phải một phen giật mình. Lão già này mặt đầy vẻ hưng phấn, tay lấy bút ra, viết xoẹt xoẹt bên dưới vế đối của Lâm Vãn Vinh một hàng chữ lớn: “Phù vân trường trường trường trường trường trường trường tiêu.”

Lâm Vãn Vinh sửng sốt một thoáng, lão già này, đúng là có tài nha, vế đối đó cực kỳ chuẩn, cứ như là một đôi vế đối trời sinh.

Mọi người thấy lão già đó xuất ra vế đối, thầm thở dài một hơi, cũng là có mấy phần thất vọng, giấc mộng giật được bức “Tây hồ yên vũ đồ” kia thế là hoàn toàn tan vỡ.

Lão già mặt đầy nét hoan hỉ, vội nhìn sang Lâm Vãn Vinh hỏi:
– Tiểu ca, ngươi thấy vế dưới thế nào?

Lâm Vãn Vinh thấy lão hai bên thái dương tái nhợt, nhưng lúc này vui mừng như một đứa trẻ nhỏ, bèn gật gật đầu cười đáp:
– Lão tiên sanh tài cao, tiểu tử bội phục vô cùng.

– Không, không, không!
Lão giả lắc đầu nói tiếp:
– Tiểu ca ngươi có thể đối cảnh mà xuất ra, đem vế đối khi trước lồng vào trong vế đối này, mà luật từ đồng nghĩa vẫn giữ nguyên, đó mới thật sự là tài cao.

Phải nói thầy dạy ngữ văn thật giỏi thật, Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc một tiếng, phải nói lão tử học quá giỏi mới phải. Hắn căn bản không biết hai chữ “vô sỉ” viết như thế nào. Bất quá công phu vỗ mông ngựa của lão già đó mười phần thành thục. Lâm Vãn Vinh cười ha hả đáp:
– Lão tiên sinh quá khen rồi, thật không dám, không dám.

Mọi người thấy hai người họ khen qua khen lại lẫn nhau, nhưng vẫn không rõ là hai vế trên dưới rốt cuộc nên đọc như thế nào, có điều xấu hổ không dám hỏi, chỉ đành nghe hai người nói chuyện.

Lão già hưng phấn bừng bừng:
– Ta trước đây cùng người vẽ vời, chưa từng để lại ấn ký, không ngờ bên hồ hôm nay, trên cầu gặp được tiểu huynh đệ nhân tài như vậy, cũng thật xứng tri kỷ, nói không chừng phải phá lệ thôi.

Lâm Vãn Vinh cười đáp:
– Lão tiên sinh quá khen, kỳ thật bức tranh của tiên sinh mười phần tuyệt vời, hẳn phải bán được…

Đại tiểu thư vội vàng trừng mắt nhìn hắn, Lâm Vãn Vinh nhất thời tỉnh ngộ, ài, nhất thời thống khoái thiếu chút nữa là buộc miệng nói bậy.

Lão già cười nhẹ hỏi:
– Tiểu huynh đệ không phải là muốn mang tranh ta vẽ đem ra ngoài bán chứ?

Trời, đúng là gừng càng già càng cay, Lâm Vãn Vinh trong lòng kỳ quái, lão già này thật sự không đơn giản nha. Hắn ngượng nghịu cười đáp:
– Lão tiên sinh trượng nghĩa như vậy, tiểu tử nếu như nói lời không thật với ngài, thì là bất kính. Không dám dấu lão tiên sinh, loại người như ta đối với thơ họa đều chỉ có nửa phần học vấn. Bức họa này để chỗ ta cũng là lãng phí, không bằng mang ra bán, bán cho người chân chính biết thưởng thức, đó không phải là hai bên đều có lợi sao?

Văn nhân thi sĩ của thời đại này, đối với tác phẩm của mình mười phần coi trọng, phần đông đều không muốn tác phẩm của mình có liên hệ gì tới tiền bạc, bởi vì họ cho rằng làm như vậy sẽ lây nhiễm mùi vị tiền đồng xấu xa, cũng là hạ thấp giá trị của chính mình. Đại tiểu thư nghe xong lời Lâm Vãn Vinh nói trong lòng run sợ, thầm nghĩ, tên tiểu tử này bình thường cũng là người tinh ý, sao hôm nay lại lỗ mãng như vậy.

Đại tiểu thư nhìn người tuy cũng có chút kiến thức, nhưng so sao nổi với Lâm Vãn Vinh. Lâm Vãn Vinh thấy lão nhân đó quần áo hoa lệ, nhưng thần thái rất bình thản, cho nên không muốn che dấu sự thật, trực tiếp nói thẳng với lão.

Lão già sang sảng cười nói:
– Tiểu ca quả nhiên là người thành thật, lão hủ mười phần bội phục. Nếu như bức họa này có thể biến thành vàng bạc, đó cũng là một việc rất tốt. Buôn bán, việc buôn bán đều là có thể biến đồ vật biến thành ngân lượng. Nếu như người trong thiên hạ đều có suy nghĩ như tiểu ca, nước đại Hoa ta còn lý do gì mà không hưng thịnh nữa nào?

Một câu nói thật làm Lâm Vãn Vinh vui mừng, nghe ý tứ trong lời nói của lão già thì không những không lấy làm xấu hổ, mà ngược lại là vui vẻ, tựa hồ là đối với buôn bán không có phản cảm bài xích, chuyện này quả là hiếm thấy.
– Tiểu huynh đệ, ngươi làm nghề kinh doanh sao?
Lão giả hỏi.

Lâm Vãn Vinh gật đầu. Lão già đó mỉm cười:
– Ngươi nếu như là người buôn bán ở Giang Nam, nói không chừng chúng ta còn có cơ hội gặp lại. Ngày hôm nay ấn ký của ta lại càng phải để lại.

Lão đưa tay ra viết bốn chữ nhỏ lên góc của bức tranh “Tây hồ yên vũ đồ”, rồi mỉm cười quăng bút, rời đi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/04/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 15
Miêu Nghị bắt giữ con tin kêu lên: Đi! Phó Nguyên Khang cười khẩy nói: Muốn đi? Hầu như không cần kêu gọi, Pháp Hải, Ngọc Nô Kiều, Cơ Đức Hải chớp mắt dẫn theo người hành động, bốn phe liên minh bảo vây nhóm Miêu Nghị lại. Miêu Nghị bỗng truyền âm cho Yêu Nhược Tiên: Giả bộ xỉu đi! Miêu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Giang Nam – Quyển 2
Xùy~~! Ngón giữa của hắn dẫn đầu toát ra một đạo kiếm quang màu vàng nâu, dần dần biến hóa thành một tòa Kiếm Phong dài ba xích, rừng rực vô cùng, tản mát ra nhiệt độ cao đậm đặc, Giang Nam nhẹ nhàng hướng mặt đất đâm tới, chỉ thấy mặt đất lập tức như khối băng bị nhiệt độ cao...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Giang Nam – Quyển 19
Hắn một mực chưa từng tham chiến, mà là đứng ở trên không Minh Hải Vạn Ngục Ấn, nhìn chung chiến trường, lúc này thấy Giang Nam hùng hổ mà đến, tuy phòng ngự của Giang Nam làm hắn kinh dị, nhưng mà tiểu oa nhi này mới là nhân vật để cho hắn cảm giác đến khủng bố! Bởi vậy tiên đạo của...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: - - - - - - - - - phim sex -

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân



truyện sex chữtruyện sex 88truyen sex thoi sinh vientruyen sex nha co ngatruyện sex khiêu dâmtruyen sex gai 1 contruyện sex chữtruyen sex dit me thang bantruyen sex hay ma ngantruyen sex hoc duong haytruyen sex tu ketruyen sex bu lonsex 12 comtruyen sex cap nhat hang ngaytruyện sex đổi vợnhững bà chị dâu dâm đãngtruyện sex cô cháutruyện sex tình yêutruyen sex chi hang xomtruyện sex xóm trọtruyen sex vu tocô giáo môn văn 2truyen sex ban gaitruyen sex gai xinhtruyện sex chị em ruộttruyen saxtruyen sex bao luctruyen sex lien minhsex tuổi trẻtruyện sex em chồng chị dâutruyen sex công sởtruyện sex lãng mạntruyen sex chat sextruyen sex hoc duongtruyen sex y thien do long kytruyen sex vung trom loan luantruyen sex hay dai taptruyen sex loan luqntruyen sex y thien do long kytruyện sex loạn luân dì cháutruyện sex tiểu long nữtruyen sex kinh dientruyen sex ban của em traisex chien dich huyen thoaitruyen sex nguyen ngoc ngantruyen sex 18truyen sex cuong damtruyen sex kinh dientruyen sex mautruyen sex hoc sinh moitruyen sex sinh vien co thattruyen sex ma dutruyen sex hay ma ngantruyện sex anh rểtruyen sex chutruyen sex mạnhtruyen sex ngan ma haytruyen sex cha va con gaitruyen sex kich thichtruyen sex chi maimuốn đụtruyện sex 21truyen sex hantruyen sex vung trom loan luantruyện sex xuyên khôngdoc truyen sex ngan haytruyện sex ỷ thiên đồ long kýtruyen sex dìtruyen sex tinh ductruyen sex thútruyện sex chị em ruộttruyện sex sinh viêntruyen sex dit me ketruyen sex metruyen sex gay namwww.truyen sextruyện sex đổi vợtruyen sex co giao thuytruyen sex me day con lam tinhdoc truyen sex me va con traitruyen sex damductruyen sex hoc duong haytruyen sex co trotruyện sex chị em ruộttruyen sex y thien do long kytruyen sex chi hang xomtruyen sex công sởtruyen sex hay dai taptruyen sex 17sex tuổi trẻtruyện sex cực phêtruyen sex 16 haytruyện sex hấp dẫntruyện sex ấn độtruyen sẽ tvtruyen sex em hang xomtruyen sex me ke con chongtruyện sex siêu phẩmtruyen sex tong tinhtruyen sex mợ cháu