Truyện sex ở trang web mikashop.ru1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web mikashop.ru là trang web dự phòng của website mikashop.ru1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với mikashop.ru1.com tầm một ngày.

Truyện sex » » » Phần 20

Lâm Vãn Vinh - Quyển 10

Website chuyển qua tên miền mới là: mikashop.ru1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 20

Tin tức Ngũ Nguyên đại thắng như là có cánh bay, mau chóng truyền đến Hưng Khánh, Sóc Phương, Nhạn Môn Quan, Trường Thành… Khắp nơi vui mừng nhảy múa. Vô số tướng sĩ biên phòng hoan hân nhảy lên, nhiệt huyết sôi trào, nước mắt kích động chảy xuống hòa với tiếng hô ầm ĩ.

Người Hồ chèn ép trăm năm, vô cùng khổ sở, chung qui sáng nay cũng đã được rửa sạch, Đại Hoa đã chờ đợi thời khắc phấn khởi hân hoan này quá lâu rồi.

Trận đầu tuy chỉ diệt được hơn bốn vạn quân địch, những lại là trong tình thế nhân số chiến lực Đại Hoa ở thế yếu, một chiến dịch kinh điển, hoàn toàn có thể đưa vào sách giao khoa. Đây là một thắng lợi giòn giã, cổ vũ tinh thần dân chúng và sĩ khí tướng sĩ Đại Hoa, có ý nghĩa vô cùng trọng đại.

Chân chôn thuốc nổ, trấn thủ Ngũ Nguyên, lãnh đạo vạn dũng sĩ huyết chiến Đột Quyết, hữu dũng hữu mưu, dám làm dám chịu, Lâm Vãn Vinh một trận chiến thành danh, mấy ngày hôm nay, tên của hắn truyền khắp giang sơn nam bắc, Trường Thành trong ngoài, khắc sâu vào lòng sáu mươi vạn tướng sĩ biên phòng. So ra thì công lao lần trước tiêu diệt Bạch Liên kia hoàn toàn không đáng nhắc tới.

Lâm Vãn Vinh không để ý tới việc này. Đại chiến lần này, những tinh nhuệ từ Sơn Đông theo mình đã tổn thất trầm trọng, vô số chiến sĩ trẻ măng tại ngã xuống trước mắt hắn, hắn bị kích thích khó có thể ngủ yên. Mấy hôm nay, hắn tự luyện tập như phát điên, sáng sớm vừa dậy, đã luyện binh không cần để ý tới mạng làm cho bọn người Hồ Bất Quy cũng giật mình.

– Từ tiểu thư, nàng đi khuyên tướng quân đi!

Mặt trời lặn dần, Hồ Bất Quy, Cao Tù, Đỗ Tu Nguyên ba người đứng bên người Từ Chỉ Tình, ngưng thần nhìn về phía hình bóng Lâm Vãn Vinh xa xa, lặng lẽ than thở.

Lâm Vãn Vinh ngồi vững trên ngựa, đôi tay gân guốc, tay nắm chặt đao, những giọt mồ hôi như hột đậu từ trán và mặt hắn không ngừng rơi xuống. Che kín cả khuôn mặt hắn, hắn lại không hề cảm thấy gì cả. Hai chân cặp lưng chiến mã, giống như một trận gió lốc lao đi.

– Giết… !

Hắn gầm lên một tiếng, trường đao trong tay đâm vào giữa cột gỗ đang dựng đứng, mũi đao thật dài găm sâu vào cột gỗ, rung rung mãi không thôi. Phía sau hắn, mấy ngàn thớt chiến mã đón gió cát, đám kỵ sĩ gầm lên, diễn luyện tấn công trên sa mạc.

Từ Chỉ Tình thầm thở dài:

– Tính tình của hắn mà các ngươi còn không biết sao? Cười đùa thì vui vẻ hơn bất kỳ ai, mà đã cương lên thì còn cứng hơn cả tảng đá, ai có thể khuyên được hắn.

Cao Tù gật đầu:

– Cũng đúng, trước kia ta cùng với Lâm huynh đệ nói chuyện về mấy tiểu thư xinh đẹp, trong mắt hắn sáng lấp lánh. Hai ngày này mặc cho ta nói như thế nào, còn khổ sở cực nhọc đem ra vài quyển truyện tranh cho hắn, hắn lại không cười lấy một cái.

– Cao đại ca, huynh đưa cho tướng quân truyện tranh gì thế?

Đỗ Tu Nguyên kỳ quái hỏi.

Cao Tù cười hắc hắc vài tiếng:

– Là đồ bí truyền của dòng họ ta, muốn học tập phải dùng truyện tranh. Lâm huynh đệ thích thứ này lắm!

“Lâm Tam thích thì nhất định không có gì đứng đắn cả!” Từ tiểu thư mím môi, gương mặt đỏ lên:

– Đã đến giờ họp hôm nay. Cao thống lĩnh, ngươi mời Lâm Tam tới trướng của ta nghị sự.

Liếc mắt nhìn thân ảnh yểu điệu mềm mại của Từ tiểu thư dần xa, mấy người Đỗ Tu Nguyên lúc này mới cười ha hả. Cao Tù nhìn bốn phía, thấp giọng thần bí cười hề hề:

– Hai vị huynh đệ, các ngươi phát giác ra không vậy, quan hệ giữa quân sư và Lâm huynh đệ, hai ngày này tựa hồ khá hơn rất nhiều. Nàng không có việc gì là đi tới doanh trại chúng ta thăm thú. Ánh mắt nhìn Lâm huynh đệ, trời ơi miên man… lại giống như gió cuốn vào cát! Xem ra mấy quyển truyện tranh ta cho Lâm huynh đệ, chắc không tới hai ngày là có đất dụng võ rồi, khặc khặc…

– Dùng cái rắm!

Mông Cao Tù bị đã trúng một cước, một thanh âm vang lên sau lưng hắn:

– Mấy chiêu thức trong quyển sách ngươi đưa đã lạc hậu mười năm trước rồi, về đổi cái mới đi.

Lâm Vãn Vinh giơ bắp tay cuồn cuộn đứng trước mặt mấy người, đang chùi cát dính trên người. Da thịt hắn cũng như khuôn mặt đều ngăm ngăm rắn chắc, lớp lớp mồ hôi hòa với cát vàng ánh lên dưới ánh mặt trời, cực kỳ tráng kiện. Cao Tù nhìn hắn sợ hãi than một tiếng:

– Cơ tốt, thịt tốt! Lâm huynh đệ, ngươi làm sao luyện thành được như thế? Dạy ta đi!

Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc:

– Dùng cát rửa mặt, dùng gạch gối đầu, kiên trì mười năm, đại sự khả thành!

Cao Tù trợn trắng mắt, Hồ Bất Quy và Đỗ Tu Nguyên bật cười ha hả, tiếng cười vang xa, hòa cùng tiếng hí chiến mã, tiếng chém giết tướng sĩ vọng lên đến tận trời xanh.

Khi Lâm Vãn Vinh vào trong quân địa, tướng sĩ thủ vệ trước doanh trại nhìn hắn với một ánh mắt sùng kính, nhất tề hành lễ với hắn. Đây là đúng sự tín nhiệm và tôn trọng cường giả, là sự tôn trọng người dám huyết chiến với Đột Quyết dũng sĩ.

Nhìn những gương mặt trẻ tuổi hưng phấn, lại nhớ tới những huynh đệ chết trận ở Ngũ Nguyên, Lâm Vãn Vinh miễn cưỡng cười, lặng lẽ phất phất tay.

Bạn đang đọc truyện Lâm Vãn Vinh – Quyển 10 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/lam-van-vinh-quyen-10-full/

Vừa tiến vào trướng, đã nghe một tiếng cười to:

– Hay cho Lâm huynh đệ, đánh một trận đại thắng xong, nhưng lại hai ngày giấu mặt, sao thế, bộ không sợ chúng ta đoạt công lao của ngươi sao?

Nói chuyện là Tả Khâu, đang giữ chặt cánh tay hắn, cười không chịu buông ra.

– Tả đại ca nói đùa rồi, công lao này vốn là của mọi người, còn dùng chữ cướp gì chứ?

Lâm Vãn Vinh khẽ cười.

Hôm nay trong đại trướng có không ít người, chừng ba mươi phó tướng ba đường của Tả Trung Hữu thống soái, vừa thấy Lâm Vãn Vinh đi vào, trên mặt mỗi người đều có vẻ vui mừng. Trận đầu Đại Hoa thắng đẹp như thế, làm tất cả mọi người không ai ngờ, không chỉ một lần đã tẩy sạch sỉ nhục của Đại Hoa nhiều năm, mà còn làm cho người Hồ khựng lại ở Ngũ Nguyên, không dám mạo hiểm tiến quân, sao không làm cho người ta sung sướng được chứ.

Lâm Vãn Vinh mấy ngày nay bị kích thích, tránh ở trong Đại mạc chỉ lo luyện binh, đã hai ngày này không tham gia hội nghị, đây là lần đầu tiên mọi người thấy hắn sau trận Ngũ Nguyên, Tả Khâu giữ chặt hắn cười đùa vài tiếng, không khí trong trướng thật vui vẻ.

Từ Chỉ Tình trộm liếc hắn, chỉ thấy hắn khôi giáp lộn xộn, mái tóc còn dính chút đất cát, hai ngày nay dường như lại sạm nắng hơn một chút, trong vẻ hi ha hớn hở kia có chút hào khí, so với các tham quân thì hơi khác biệt, như là hai loại người khác nhau. Nàng hé miệng mỉm cười:

– Tả đại ca, huynh cũng chớ tâng bốc hắn, nghe nói trước khi rời Ngũ Nguyên, Lâm tướng quân còn bắt năm ngàn thớt chiến mã Đột Quyết tất cả đều chém đầu, bày trên đất thành hai chữ ‘Đại Hoa’ để thị uy với người Hồ. Đột Quyết Tả Vương Ba Đức Lỗ đích thân tới tiền tuyến, thấy một vùng đầu ngựa máu me, nhất thời nổi giận đùng đùng, ra lệnh thưởng một vạn lượng vàng, thề phải bắt cho được Lâm Tam. Lâm tướng quân hai ngày nay chỉ lo luyện binh, chắc là hắn lo mấy tên Đột Quyết không sợ chết xông vào kiếm tiền trên người hắn đó!

Mọi người cười to khoái hoạt, tiếng vỗ tay ầm ầm. Lâm Vãn Vinh liếc mắt nhìn nàng, cười hì hì:

– Vậy quân sư không lo lắng sao?!

Từ tiểu thư liếc hắn vài lần, gương mặt đỏ bừng, khẽ quay đầu đi, giọng nhỏ như tiếng muỗi kêu ‘ừm’ một tiếng, cực kỳ ngọt ngào.

Tả lộ phó soái Vu Tông Tài, nhìn thấy tình hình vi diệu của hai người, sắc mặt nhất thời trắng bệch.

Tả Khâu vỗ tay:

– Lâm huynh đệ, ta thấy việc ngươi chém đầu ngựa là đẹp nhất, so với việc chôn hỏa dược trong thành Ngũ Nguyên còn thống khoái hơn. Người Hồ lớn lên trên lưng ngựa, chiến mã vốn là sinh mạng của chúng, ngươi chém đầu ngựa, khiến cho đám Đột Quyết sợ xanh mặt! Đại Hoa chúng ta mấy trăm năm qua, cái thiếu chính là chứ độc! Mấy đao này quả là thống khoái, con mẹ nó thật thống khoái!

Mọi người cười đùa một lát, niềm tin nhất thời nâng lên một mức, đến cả Tả Khâu luôn luôn trầm ổn mà mặt cũng đỏ gay, công hiệu của trận đầu đại thắng có thể thấy rất rõ.

Thật ra trong lòng Lâm Vãn Vinh vẫn giữ sự tỉnh táo, người Đột Quyết tuy là trận đầu tổn thất bốn vạn tinh nhuệ, nhưng còn có hai mươi sáu vạn nhân mã đã đến trước Ngũ Nguyên thành. Trận này, người Hồ thua vì kiêu ngạo khinh địch, lại là cô quân xâm nhập, nhờ đó Đại Hoa mới có thể đột ngột giở kỳ mưu, khắc địch chiến thắng.

Cuộc chiến này có tính ngẫu nhiên nhất định, không thể đoán trước được gì. Theo diễn biến của chiến sự, người Hồ càng đánh cùng mạnh, tinh thần cũng sẽ từ từ được tăng cao rất nhiều, nếu muốn tiếp tục đại thắng nữa, đó quả là việc khó như lên trời.

Từ Chỉ Tình hiển nhiên cũng ý thức được điểm này, đợi cho mọi người trong trướng im lặng, nàng chỉ vào bản đồ trên tường, trầm giọng nói:

– Vị trí quân ta bây giờ là ở chân núi phía bắc Hạ Lan sơn, cách Ngũ Nguyên ước bốn trăm dặm. Theo hẻm núi Hạ Lan sơn mà đi, sẽ tới Hưng Khánh phủ rồi, chính là hậu phương của quân ta.

– … Chúng ta chính là phòng tuyến duy nhất cho Hưng Khánh phủ. Cuộc chiến Ngũ Nguyên, tuy là quân ta đại thắng, nhưng chủ lực người Hồ do Ba Đức Lỗ chỉ huy, toàn quân đã tập hợp dưới Ngũ Nguyên thành, vẫn có đến hơn hai mươi vạn, tất cả đều là quân tinh nhuệ Đột Quyết.

– … Bởi vì quân ta trận đầu đại thắng, vượt ra ngoài dự liệu của người Đột Quyết, quốc sư Đột Quyết là Lộc Đông Tán thay đổi sách lược, kỵ binh người Hồ không còn tiến công rầm rộ nữa, mà là dùng thế hành quân và đánh trận trầm ổn, tầng tầng tiến về phía trước. Chúng ta muốn tìm được cơ hội thần kỳ chế thắng như ở Ngũ Nguyên nữa, chỉ sợ không dễ chút nào đâu.

Một câu của Từ tiểu thư, nhất thời làm cho đại trướng yên lặng hẳn đi. Nếu người Hồ tiến quân tổng lực, chiến lực của họ quả thật là đáng sợ. Còn có tên quốc sư Đột Quyết Lộc Đông Tán. Sự thông minh cơ trí của hắn, sớm đã được nghe danh rồi.

– Chư vị tướng quân, đối mặt tình thế lúc này, các người nghĩ như thế nào?

Từ tiểu thư khẽ thở dài. Ánh mắt lướt qua chư tướng trong trướng, nhẹ giọng dò hỏi.

Tình thế nghiêm trọng trước mắt xảy ra, những vui mừng do trận đầu đại thắng đã tan đi rất nhiều, trong đại trướng không một tiếng động, mỗi người đều nhíu mày trầm tư.

Đánh tiếp như thế nào đây, việc này Lâm Vãn Vinh cũng một mạch tự hỏi, với tài trí của Lộc Đông Tán, hắn tuyệt sẽ không tái phạm sai lầm lần thứ hai. Người Đột Quyết đánh chắc thắng chắc, tốc độ hành quân mặc dù giảm bớt, nhưng uy thế lại tăng thêm rất nhiều. Áp lực lên Đại Hoa càng thêm nặng nề hơn.

– Quân sư, nếu quân ta triển khai trận thế, quyết chiến với người Hồ. Phần thắng sẽ như thế nào?

Tả Khâu trầm tư hồi lâu, cắn răng hỏi.

Từ tiểu thư nhè nhẹ lắc đầu:

– Chỉ dựa vào nhân số mà nói, người Hồ và chúng ta cũng tương đương. Quân ta có ưu thế về hỏa khí và tiễn nỏ, nhưng kỵ binh Đột Quyết thì có chiến lực cường hãn hơn. Trên đại mạc mênh mông, vô hiểm khả thủ. Nếu muốn quyết chiến, phần thắng quân ta chỉ sợ không đến năm thành. Người Đột Quyết chỉ e cũng đang chờ việc này.

Quyết chiến không phải là biện pháp tốt, không đến một khắc cuối cùng, tuyệt không thể dễ dàng sử dụng. Tả Khâu thở dài.

Lâm Vãn Vinh chớp chớp mắt, đột nhiên nói:

– Quân sư, hẻm núi Hạ Lan sơn địa hình hiểm hóc, chính là nơi người Hồ tiến quân vào Trung Nguyên, nếu chúng ta dùng trọng binh trấn thủ ở hẻm núi này, có thể cắt đứt cuộc hành quân của Đột Quyết nam hạ không?

Lời nói vừa dứt, bỗng nghe có người phản đối:

– Lâm tướng quân, ngài đánh thắng trận cũng không thể kiêu ngạo được. Ngài cũng biết, Hạ Lan sơn này nam bắc đều có tới hai hẻm núi lớn, bảo chúng ta phòng thủ như thế nào đây?

– Hai hẻm thì không thể thủ sao?

Lâm Vãn Vinh cười nhạt:

– Nếu chiếu theo Vu lão đệ nói, vì Hạ Lan có nhiều cốc khẩu, do đó Đại Hoa ta không thể thủ, chỉ để mặc cho người Hồ xông thẳng vào, tấn công Hưng Khánh phủ sao?

Nói về miệng lưỡi, Vu Tông Tài sao có thể là đối thủ của hắn, nghe hắn phản bác, Vu phó soái không còn gì để nói nữa.

Từ Chỉ Tình gật đầu:

– Hai hẻm núi, cố nhiên có thể thủ, chỉ là binh lực chúng ta sẽ bị phân tán. Người Đột Quyết bỏ qua một cái, tập trung binh lực mãnh công cái kia, vậy thì quyền chủ động sẽ rơi vào trong tay họ rồi.

– Từ quân sư, người Đột Quyết nam hạ, hai hẻm núi này chắc chắn phải thủ, mặc kệ nàng có nguyện ý hay không, cũng mặc kệ nàng chủ động hay bị động, để bảo vệ Hưng Khánh phủ, hai lộ khẩu này chúng ta buộc phải thủ. Ta nói đúng không?!

Ánh mắt Lâm Vãn Vinh như có lửa, nhìn chằm chằm vào mặt Từ tiểu thư.

“Nhìn thẳng ta như vậy làm gì?” Từ Chỉ Tình liếc hắn vài lần, gương mặt ửng đỏ:

– Đúng, hai hẻm núi này, quân ta phải thủ. Sao thế, ngài muốn cài thuốc nổ một lần nữa à? Người Hồ lần trước nếm mùi rồi, lần này chỉ sợ sẽ không mắc bẫy đâu.

Lâm Vãn Vinh cười ha hả

– Từ quân sư thật thông minh, đã nhìn ra quỷ kế của ta, người Hồ nếu có người thông minh như ngươi, chúng ta xem ra tiêu đời rồi.

Từ Chỉ Tình tức giận liếc mắt:

– Ngài rốt cuộc có quỷ kế gì, nói mau!

Thần sắc Lâm Vãn Vinh trở nên nghiêm chỉnh nói:

– Từ quân sư, nếu hai mươi vạn người Đột Quyết toàn bộ tới đánh, quân ta lại phòng thủ ở hai hẻm núi này, theo quan điểm của ngươi, chúng ta có thể phòng thủ được mấy ngày?

Từ Chỉ Tình trầm tư hồi lâu, thật lâu sau mới nói:

– Phòng thủ hẻm núi không thể so với thủ thành, trừ phi đánh sập hẻm núi này, nếu không, quân ta chỉ có thể kiên thủ ba ngày.

Phá sập hẻm núi đương nhiên có thể làm trì hoãn bước tiến của người Đột Quyết, nhưng đồng thời cũng bịt cứng yết hầu con đường từ Hưng Khánh đi thông đại mạc, không nói Ngũ Nguyên, mà coi như cũng đem Hạ Lan sơn chắp tay giao cho người Đột Quyết. Ba mươi vạn đại quân cũng chỉ có lui về Hưng Khánh phủ. Một khi người Hồ khai thông hẻm núi, Hưng Khánh phủ lại rơi vào thế trơ trọi trước thiết kỵ người Hồ, việc này có khác gì với việc uống chậm cho đỡ khát.

Còn ý nghĩa của Hạ Lan sơn đối với Đại Hoa cũng tuyệt không chỉ là một tòa núi nguy nga, nó là giao giới giữa dân tộc nông canh và du mục, là biên quan trấn thủ thiên nhiên của Đại Hoa, ý nghĩa trong lòng các tướng sĩ thì rất đặc biệt.

Tất cả mọi người đều hiểu đạo lý này, vừa nghe nói muốn phá sập hẻm núi, đều nhất tề biến sắc.

– Ba ngày?

Lâm Vãn Vinh trong mắt lóe lên vẻ hung hiểm, vỗ mạnh tay:

– Kiểu gì mà chẳng chết, ba ngày thì ba ngày. Từ quân sư, ta có một kế.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/05/2017 08:39 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Thật không ngờ được mình có thể thoát chết trong gan tấc như vậy. Chúng tôi đưa mắt nhìn nhau thở hổn hển, cảm giác như tất cả mọi chuyện vừa rồi chỉ như một cơn ác mộng. Bàn Tử mặt trắng bệch thúc tôi rời đi ngay lập tức, nguy hiểm vẫn còn sau lưng, một khắc cũng không được dừng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Miêu Nghị – Quyển 14
Sài Quận cũng hộ tống Chung Ly Khoái và Miêu Nghị đến Tinh môn, nhìn hai người từ Tinh môn rời khỏi Hỗn Loạn Chi Địa mới dẫn đồng môn rời đi. Sau khi vào trong Tinh môn, Miêu Nghị và Chung Ly Khoái trên đường lại xuyên qua tám Tinh môn khác, tốn thời gian gần một tháng mới đến Thiên Nguyên tinh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 7
Cát chảy xưa nay vẫn là phương pháp chống trộm lấy nhu khắc cương rất hiệu nghiệm trong mộ cổ, không giống như đào mộ tường đất nện, cứ đào một đường hầm là giải quyết được vấn đề, cát là thứ dễ trôi dễ chảy, dân trộm mô hễ đào tới đâu lại có cát chảy lấp đầy tới đó...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Liên kết: - - - - - - - -

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân



truyen sex chon hoang lactruyensex 18truyện sex lãng mạntruyen sex gia dinh mien quetruyen sex y thien do long kytruyen sex cuong damtruyen sex namtruyen sex namtruyện sex tiểu long nữtruyện sex cuồng dâmtruyen sex cuong damtruyen sex hay ma ngantruyen sex 17truyện sex loạn luôntruyen sex cap nhat hang ngaytruyen sex nung cactruyen sex cha va con traitruyen dich loan luantruyen sex 2017truyensex.com.vnsex 12 comtruyen sex onltruyensex.com.vntruyen sex hay ma ngantruyen sex pha trinh ban hoctruyen sex ao daitruyen sex cuc suongtruyen sex chi maitruyen sex ustruyen sex nhung nguoi metruyen sex bu cutruyen sex tu kenghe doc chuyen sextruyên sex cô giáonghe kể truyện sextruyện sex 21truyen sex be gaitruyện sex hình ảnhtruyện sex phươngtruyện sex hấp dẫntruyen sex nhin lentruyen sex co tichcô giáo môn văntruyện sex địt cô giáotruyện sex không chenghe đọc truyện sex đêm khuyaco nang dam dangtruyen sex dan ductruyen sex khau damtruyen sex hocsinhtruyen sex viptruyen sex loan luan haytruyện sex không chetruyensex me contruyen sex hay ngantruyen sex bu vutruyện sex tình yêutruyen sex hay dai taptruyen sex hay nhat ma co thattruyện sex gia đìnhtruyen sex kinh dientruyen sex me con haytruyen sex di thuy cua toitruyensex haytruyen sex hot girltruyen sex hay ngantruyen sex hoc duongtruyen sex con gaidoc truyen co giao lantruyen sex kiem hiepđọc truyện sex cô giáotruyện sex nữ sinhtruyện sex hay có thậttruyen sex sinh vien co thattruyen sex gai xinhtruyen sex bao luctruyen sex co giaotruyen sex em hang xomđụ gáisex mua trinhtruyện sex 21truyện sex lãng mạn