Một con ngựa bước chậm qua lối đất lầy, trên lưng nó, Lý Uyển Như bị trói tứ chi bằng thừng thô, áo choàng bị xé rách để lộ một phần xiêm y bên trong. Gương mặt cô lạnh băng, vết máu khô loang lổ bên mép môi hồng. Trận đánh vừa rồi khiến toàn thân đau nhức, nhưng cô vẫn giữ vững cằm, không để bản thân tỏ ra quá thảm hại.
“Phó đoàn, mang về rồi.” – Một tên dong binh gằn giọng, lôi Uyển Như xuống như ném bao hàng trước lều lớn nhất.
Từ trong lều, một người đàn ông trung niên bước ra. Hắn cao lớn lực lưỡng lộ rõ vẻ khôi ngô nhưng ánh mắt lại chứa đựng sự âm trầm lạnh lẽo, như có thể mài mòn ý chí người khác làm giảm đi mỹ quan khuôn mặt hắn. Chính là Ngụy Doãn – Phó đoàn trưởng của Thôn Thiên dong binh đoàn.
Hắn cúi xuống, nhìn Lý Uyển Như hồi lâu, rồi cong khóe môi thành một nụ cười chẳng khác gì ác quỷ đội lốt người.
“Chào Lý tiểu thư, đã lâu không gặp.” Dừng một chút, hắn nói tiếp.
“Với ta thì mấy tiếng là đủ lâu rồi.”
Lý Uyển Như chẳng bận tâm đến câu đùa nhạt nhẽo của hắn. Miệng phụt một phát, mang theo chút máu tươi dính lên trên giày của hắn.
Ngụy Doãn tỏ vẻ không để ý, cúi thấp nhìn gương mặt xinh đẹp lộ ra, đưa tay lau vết máu nơi khóe miệng của cô, thè lưỡi liếm lên ngón tay dính máu đấy.
“Lần trước mời ngươi còn chảnh, lần này rách bươm ra rồi, chắc biết điều hơn rồi chứ?”
Lý Uyển Như không đáp, ánh mắt như lưỡi dao quét lên mặt hắn.
Ngụy Doãn nhún vai:
“Cũng không trách ngươi. Đẹp như vậy, tài năng như vậy, có chút tự tôn cũng hợp lý. Nhưng tiếc là… đây không phải chỗ cho mấy thứ phù phiếm đó.”
Hắn phẩy tay, giơ lên một tấm bảng ngọc, trên mặt hiện lên một khế ước đã khắc sẵn.
“Đây là hợp đồng tham gia Thôn Thiên Đoàn. Chỉ cần ngươi ký tên, dong binh đoàn này sẽ là nhà của ngươi, mọi người đều là người thân của ngươi. Chỉ là sẽ bị hạn chế chút hành động, không thể đi quá giới hạn ở vài phương diện. Nằm trong sự quản lý của chúng ta, nhưng ngươi có thể có uy danh và được chúng ta bảo hộ. Chưa kể với thân phận trận pháp sư tài năng của ngươi, mỗi tháng chúng ta sẽ cung cấp nguyên thạch cho ngươi tu hành, đi kèm với các ưu đãi về tài nguyên.”
“Chỉ là thi thoảng ngươi cũng sẽ phải nhận một vài nhiệm vụ nguy hiểm hơn thường một chút.”
“Ngươi nằm mơ.” – Giọng Lý Uyển Như khàn khàn nhưng kiên quyết.
Ngụy Doãn nhướng mày, vẫn không hề nổi giận.
“Ta không cần ngươi đồng ý. Ta chỉ cần máu của ngươi.”
Hắn đưa tay ra hiệu. Một tên khác liền rút ra một lưỡi dao mảnh, đi tới bên cạnh cô.
Lý Uyển Như siết chặt tay – nhưng bị trói chặt nên chẳng thể động đậy. Sát ý dâng lên trong mắt.
Nhưng ngay lúc lưỡi dao chạm tới da, Ngụy Doãn chợt giơ tay ngăn lại.
“Khoan. Để ta hỏi lại lần cuối cho ngươi cơ hội sống tử tế.”
Hắn cúi xuống sát mặt cô, ánh mắt không còn chút kiên nhẫn nào.
“Gia nhập Thôn Thiên. Ngươi sẽ được tự do hành động, thậm chí có thể trở thành đội trưởng dưới trướng ta. Ta không tiếc tài nguyên bồi dưỡng. Chỉ cần… ngươi chấp nhận thực thi những yêu cầu của ta.”
“Ngươi tưởng chút quyền lợi rác rưởi có thể đổi lấy thân xác và tự do của ta à? Vô sỉ.”
Ngụy Doãn ngồi thụp xuống, đặt tấm bảng ngọc lên bàn đá dựng tạm. Hắn dùng một vuốt tay kéo dọc mặt ngọc, những đường văn phù ẩn hiện như sóng nước, lập tức phun ra một luồng khói tím mờ nhạt. Cả doanh trại lặng hẳn, vài tên dong binh thấy cảnh đó thì biến sắc, rút lui vài bước đầy e dè.
“Là Tâm Huyết Tỏa Linh thật à…”
“Khốn thật, thứ này chẳng phải chỉ lưu hành trong mấy thế lực lớn à?”
“Ngụy phó đoàn… lần này chơi lớn rồi…”
Trong ánh nhìn vừa nể sợ vừa căng thẳng của đám thuộc hạ, Ngụy Doãn chỉ cười nhạt. Hắn vuốt ve mép tấm khế ước như đang sờ vào bảo vật.
“Tâm Huyết Tỏa Linh – khế ước cấm. Chỉ cần máu và tên thật của ngươi rơi vào đây, linh hồn sẽ tự động bị khế ước bắt giữ. Từ đó trở đi, mỗi khi ta phát lệnh, ngươi không được phép kháng cự.”
Hắn ngẩng lên nhìn Uyển Như, ánh mắt không còn chút giả dối nào, chỉ còn lại sự tàn nhẫn và thỏa mãn méo mó.
“Thứ này… có thể xóa ý niệm phản kháng, triệt tiêu pháp lực khi cần thiết, và biến tu sĩ dưới Địa cấp thành con rối trung thành tuyệt đối.”
Hắn bật cười khe khẽ, như thể đang kể về một món đồ chơi yêu thích.
“Ngươi biết không? Thứ này không dễ có đâu. Để đổi lấy nó, ta mất ba năm ngụp lặn trong một bí cảnh cổ xưa, cả đoàn đội của ta đã chết sạch chỉ đổi lấy một tấm ngọc này. Ban đầu định để dành dùng với một thiên tài linh căn thuần âm trong nội bộ Bắc Vực, ai ngờ…”
Ánh mắt hắn trượt dần xuống gương mặt loang máu của Uyển Như, rồi thấp hơn nữa.
“… ta lại gặp được ngươi.”
Lý Uyển Như nghiến răng, ánh mắt lạnh như băng.
“Thứ này mà ngươi dám dùng cho ta, chẳng khác gì giết chết mọi khả năng tự do tu hành. Tự mình chặt đường tiến thân của ta, ngươi sẽ không được gì đâu.”
Ngụy Doãn nhếch mép, tay giơ ra hiệu, dao bạc lại áp sát cổ tay cô.
“Ta không cần ngươi phải thành tài, khả năng trận pháp của ngươi ta đã rõ, thậm chí còn xuất sắc hơn cả những gã Địa cấp khác. Dùng nó lên người ngươi không hề phí phạm chút nào, huống chi ngươi còn là một đại mỹ nhân.”
Quả thực, chưa đạt tới Thiên cấp thì tinh thần không thể tăng tiến được, ấy vậy mà Lý Uyển Như có thể khắc nhiều hơn gấp đôi số trận pháp của người cùng cấp khiến cho năng lực của cô hấp dẫn Ngụy Doãn.
Hắn ngả người về sau, miệng lẩm nhẩm chú ngữ. Trong nháy mắt, tấm bảng ngọc phát sáng đỏ rực, kéo theo cơn chấn động mỏng mảnh nhưng bén ngót xuyên qua linh hồn Lý Uyển Như như lưỡi dao. Cô không thể thốt ra tiếng, nhưng gương mặt bỗng trắng bệch. Cảm giác như linh hồn bị xé toạc, rồi bị ép trói lại bằng một loại dây xích lạnh lẽo và trơn tuột, rút ra tận sâu trong cốt tủy.
Ngụy Doãn đưa ngón tay lên, tụ nguyên khí nơi đầu ngón, rạch ra một vết cắt mảnh như sợi tóc. Ba giọt máu đỏ sẫm, lấp lánh quang mang, nhỏ từng giọt lên bề mặt ngọc.
“Chỉ cần ba giọt máu và tên thật – là đủ.”
Không ai ngoài hắn nghe được tiếng lẩm bẩm gần như âu yếm trong hơi thở khinh bạc:
“Uyển Như… Lý Uyển Như… Đẹp thì có đẹp, mà cái mồm lại quá cứng. Phải chỉnh thôi.”
Tay trái hắn giơ ra, nắm lấy cổ tay Uyển Như như bắt lấy một con rối. Lực lượng mang theo bản ý của linh hồn lập tức trấn áp mọi phản kháng trong thân thể cô. Từng ngón tay thon dài của cô bị ép mở ra, duỗi thẳng như một dấu ấn ép buộc, rồi lại bị lật ngược cổ tay, nhỏ lên đó vài giọt máu tươi.
Ngay lúc giọt máu cuối cùng rơi xuống tấm ngọc, mặt ngọc run lên, rồi phát ra một âm thanh trầm đục như tiếng khóa gài sập xuống:
“Tâm Huyết Tỏa Linh – thành lập.”
Ngay lập tức, Lý Uyển Như cảm thấy như có một sợi xích vô hình trói thẳng từ ngực cô đến đâu đó trong hư vô. Một sợi khác xuyên qua tâm hồn, kéo lệch cảm giác về phương hướng, về ý chí, về phản kháng.
Cô đã bị ép ký khế ước nô lệ.
Từ khoảnh khắc này, bất kỳ mệnh lệnh nào có kèm “ý chí cưỡng chế” từ hắn, đều sẽ tự động chi phối hành vi của cô. Thậm chí, nếu hắn muốn – chỉ cần một ý niệm, cô có thể bị bắt quỳ xuống, hoặc tự sát… mà không thể khống chế được chính mình.
Tấm ngọc rực sáng một lần cuối, rồi hóa thành một dòng sáng chui thẳng vào đan điền cô, khắc ra một ấn ký mờ nhạt dưới lớp da.
Hắn ngắm nhìn cô như xem một món đồ mới vừa thuộc quyền sở hữu:
“Đẹp đấy… Giờ thì ngoan đi, Lý cô nương.”
Ngụy Doãn vẻ mặt tái nhợt Lý Uyển Như, khóe môi nhếch lên đầy khoái trá.
“Khế ước linh hồn… quả thực phạm trù linh hồn là kẻ tu vi thấp như ta chẳng thể chạm tới, nhưng quả thực rất đáng giá đấy. Vốn định dành cho một thiên tài nào đó thành trợ giúp của ta”
Hắn vươn tay, nâng cằm cô lên bằng hai ngón tay thô bạo, bắt đối diện với ánh mắt chứa đầy sự đắc thắng:
“Nhưng cuối cùng, ta lại dùng nó cho một ả tiểu tiện nhân như ngươi. Vinh hạnh đấy, biết không?”
Lý Uyển Như cắn chặt răng. Khí huyết trong cơ thể rối loạn, linh hồn thì như bị khoét một lỗ, cứ mỗi nhịp thở là đau nhói.
Ngụy Doãn đột nhiên cụp mắt xuống, lướt nhìn đôi giày đen tuyền của mình – nơi vẫn còn vệt máu tươi vừa rồi cô nhổ vào. Hắn nhếch môi.
“Thử khế ước xem nào,” hắn nói nhẹ, nhưng đầy băng lãnh.
“Lý Uyển Như… liếm sạch giày của ta.”
Một lưỡi dao vô hình chém qua ý chí cô. Lý Uyển Như hoảng hốt nhận ra thân thể mình đã không còn quyền kiểm soát. Cô cố gắng cưỡng lại, run lên bần bật, nhưng đầu gối vẫn mềm ra, toàn thân quỵ xuống nền đất như một con rối bị cắt dây.
Gần như bò mặc dù cơ thể bị trói chặt, cô vẫn chống đỡ cơ thể bằng hai đầu gối, cô bị chính khế ước ép cúi rạp người. Mặt cô gần chạm đất, sát cạnh mép giày dính máu. Cổ họng trào lên cơn buồn nôn lẫn phẫn uất, nỗi nhục nhã bốc lên tận óc, nhưng linh hồn cô bị một bàn tay vô hình siết chặt, không thể trái lệnh. Linh hồn khuyết thiếu kéo theo tinh thần bất ổn định, lập tức dục vọng bị phản chiếu từ đám người Ngụy Doãn lan tràn cơ thể cô, đè ép chúng vốn phức tạp giờ đây lại càng khó khăn…
“Chậc…” Hắn nhìn xuống, giọng như cười nhạo.
“Thấy chưa? Một nữ tài năng nha… nhưng cuối cùng vẫn phải bò dưới chân ta như chó. Cái miệng mày mạnh mẽ đến thế, giờ thì dùng nó mà lau sạch giày ta đi.”
Lưỡi cô run rẩy, sắp chạm vào giày. Máu trong miệng vẫn chưa khô, nỗi sỉ nhục khiến hốc mắt nóng rực… nhưng cô chưa từng hận ai sâu như lúc này.
“Ngụy Doãn… mày nhớ cho rõ. Một ngày nào đó…”
Mỗi lần môi cô run lên, nỗi hận lại lặng lẽ khắc thêm một nhát vào tâm trí. Lòng kiêu hãnh bị nghiền nát, nhưng ý chí sống và phục thù lại càng bền chặt hơn.
Xung quanh vang lên những tiếng cười khe khẽ, rồi nhanh chóng biến thành tràng cười lớn.
“Há há há… nhìn kìa, mỹ nhân kiêu ngạo bây giờ quỳ như chó rồi.”
“Con nhỏ này ban nãy đả thương ta đấy, bây giờ xem còn dám ngẩng đầu không!”
Tiếng giày giẫm đất, tiếng cười khinh miệt, ánh mắt trần trụi của đám dong binh như từng mũi dao khoét vào da thịt cô. Dẫu vậy, trong mắt chúng vẫn lộ lên vẻ sợ hãi, sợ hãi hoàn cảnh bản thân bị biến thành một con rối như vậy trong tay đám người lão đại.
Ngụy Doãn nhìn vẻ sợ hãi của đám thuộc, cảm thấy cực kỳ hài long, không chỉ thu được một cấp dưới tài năng, hắn còn thể hiện được uy danh của hắn, càng xây dựng được hình ảnh hung thần của mình. Hắn lại nhìn Lý Uyển Như, bàn tay thô lớn vuốt nhẹ gò má tái nhợt của cô, như đang vuốt ve món đồ vừa trở thành sở hữu riêng.
“Không ai dám động vào ngươi nữa, Uyển Như. Từ giờ trở đi, ngươi là của ta. Từ linh hồn đến thể xác… đều không được phép phản bội.”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hoan Du Thánh Nữ |
Tác giả | Dzynxc |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ lỗ đít, Truyện dâm hiệp, Truyện sắc hiệp |
Tình trạng | Update Phần 55 |
Ngày cập nhật | 18/05/2025 13:51 (GMT+7) |