Hơn nữa bởi vì đã liên tục tính toán phổ đồ hơn 10 ngày, năng lực tính toán của cô đã tăng lên rất nhiều, thậm chí còn nhìn ra một ít sai lầm nhỏ trước đây.
Ỷ lại quá mức vào trí thông minh nhân tạo khiến chúng ta tin tưởng tuyệt đối với kết quả tính toán của máy tính, dễ sinh ra thói kiêu ngạo không cần thiết, đây thật sự là vấn đề của cả nhân loại, đặc biệt là tất cả các nhà nghiên cứu cần phải cảnh giác.
Trước khi Mạnh Nhạc Nhạc hoàn toàn sửa xong, thì cô nhận được cuộc gọi của Vương Duyệt.
“Nhạc Nhạc, ngày mai tớ sẽ mở party sinh nhật ở nhà, cậu muốn tới không?”
“Sinh nhật? Tớ nhớ là sinh nhật của cậu vào cuối tuần sau mà?”
“Ừm, cuối tuần mình định đi Châu Âu chơi cùng A Cảnh, cho nên tổ chức sinh nhật trước, chúng ta thân nhau vậy nên cậu sẽ đến phải không?”
Trong lòng Mạnh Nhạc Nhạc rất do dự, thái độ ngoài mặt Vương Duyệt không có gì khác, nhưng cô vẫn có hơi lo lắng, bây giờ mình còn chưa có gì cả, nếu tới dự một hồi Hồng Môn Yến, chỉ sợ khó mà chèo chống được.
Khi một người đã rơi vào thế yếu, nhất định phải luôn mang theo 12 phần cảnh giác. Trong tiểu thuyết, nữ chính biết rõ có nguy hiểm còn ngu ngốc đưa tới tận cửa, đúng là ngu không đỡ nổi.
“Gần đây tớ sắp hoàn thành một luận văn rất quan trọng, cho nên không thể…”
“Trần Kiến Bạch cũng tới đó…”
“Tớ đi!”
(Vả mặt thật thơm~)
Khụ, vấn đề “Vương Duyệt đã phát hiện ra chuyện đêm đó” cũng chỉ là một phỏng đoán của cô. Hơn nữa cho dù Vương Duyệt có ý xấu gì đi nữa, thì trong bữa tiệc cũng có đông đảo khách khứa đến dự, chỉ cần cô cẩn thận chú ý, hẳn là sẽ không có chuyện gì xảy ra, dù sao thì…
Đó là Trần Kiến Bạch đấy.
Trần Kiến Bạch là ai chứ… Là người trẻ tuổi nhất từng phụ trách hạng mục của Viện nghiên cứu khoa học Thượng Hải.
Trước khi đổi tên thành Viện nghiên cứu khoa học Thượng Hải vào đầu thế kỷ, thì nơi đó mang tên Cửu Viện – chuyên môn phụ trách về các dự án tên lửa hạt nhân. Mạnh Nhạc Nhạc từng may mắn được đi tham quan bên ngoài một vòng, nơi đó hiện tại được trang bị các dụng cụ tổng hợp, còn có cả máy ép 6 mặt(1) tiên tiến nhất toàn thế giới.
Nhạc Nhạc cũng từng tưởng tượng mình có thể có được một vị trí nhỏ ở nơi đó, chẳng sợ không có văn phòng riêng, chỉ cần được làm một trợ lý tầm thường cũng đã đủ rồi.
Mà Trần Kiến Bạch không những có văn phòng riêng ở đó, còn là người sở hữu hạng mục nghiên cứu độc lập, nghe nói sau khi tốt nghiệp MIT anh ta đã trở về nước, hiện giờ đang nghiên cứu về chất bán dẫn!!
Nói như vầy đi, trên thế giới này có không ít nhà khoa học, người làm nghiên cứu khoa học càng nhiều vô số kể, thế nhưng nhà khoa học chân chính hàng đầu thì lại chẳng có bao nhiêu, đối với những nhà khoa học hàng đầu mà nói, một hạt cát trong tay họ rớt xuống, cũng đủ để những người khác nghiên cứu cả đời.
Giáo viên hướng dẫn của Mạnh Nhạc Nhạc là Tề Ngọc và vị Trần Kiến Bạch này đều là người ngồi trên ghế dự bị sắp sửa trở thành những nhà khoa học hàng đầu. Nếu không ngoài dự liệu, thì trong vòng 20 năm nữa, hai người đều có thể để lại dấu ấn trong lịch sử nghiên cứu khoa học của thế giới, mà Trần Kiến Bạch còn chiếm ưu thế hơn, vì rốt cuộc ai ai trong ngành cũng biết tiếng tăm địa vị của gia tộc họ Trần trong giới nghiên cứu khoa học Trung Quốc.
Bằng không, theo thể chế của Trung Quốc, tuổi còn trẻ mà đã muốn tiến vào viện nghiên cứu khoa học giành được hạng mục riêng là không có khả năng, chứ không thì sao Tề Ngọc phải thành thành thật thật dạy ở trường học, cố làm dày thêm lý lịch chứ.
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/he-thong-tinh-duc/
Nhà Vương Duyệt ở khu Tĩnh An thành phố Lâm, từ cổng lớn tiến vào có thể nhìn rất nhiều cây cối, vườn hoa, hồ bơi lớn cùng với vài căn biệt thự, nghe nói một trong số đó dùng cho khách ở lại, khắp nơi đều toát ra mùi vị chủ nghĩa tư bản.
Mạnh Nhạc Nhạc tới nhà Vương Duyệt lúc 5 giờ chiều, đây là thời gian khách mời nên có mặt, buổi tiệc được bố trí ở tầng cao nhất, dưới tầng là một số phòng nghỉ để khách khứa tiện cất đồ đạc. Mạnh Nhạc Nhạc cất túi xong, lại càng thêm cảm khái về sự chênh lệch giàu nghèo, phòng nghỉ này vậy mà còn có phòng tắm cùng một bể bơi nhỏ, thật sự quá xa xỉ.
Trong đại sảnh đã có rất nhiều người, một số là bạn của Vương Duyệt, một số là đối tác kinh doanh của Vương gia, Vương Duyệt vẫn luôn đi theo cha mình tiếp đón các vị khách, đôi lúc thì đi chung với Lục Cảnh.
Nhưng lại không hề thấy Tiêu Diệp đâu, trong lòng Mạnh Nhạc Nhạc không hiểu sao cảm thấy hơi mất mát, nhưng cô cũng lập tức xóa sạch những suy nghĩ này, nhiệm vụ hôm nay là đến để gặp Trần Kiến Bạch, Mạnh Nhạc Nhạc thậm chí đã soạn sẵn kịch bản, cô tự tin mình có thể trong 10 câu thành công hấp dẫn sự chú ý của Trần Kiến Bạch.
Để anh ta cùng thảo luận các vấn đề nghiên cứu khoa học với cô!!
“Nhạc Nhạc sao bây giờ cậu mới đến” Mạnh Nhạc Nhạc cạn lời, không phải cô ta nói 6 giờ sao, mình còn đến sớm rồi đó.
Vương Duyệt đi về phía Mạnh Nhạc Nhạc, vừa nói vừa nắm lấy cánh tay cô, nửa người dựa vào cô, cảm giác lạnh băng khi tiếp xúc trong nháy mắt làm Mạnh Nhạc Nhạc cảm thấy mình như bị thứ đó quấn lên người.
“Trần…” Mạnh Nhạc Nhạc còn chưa nói xong đã bị Vương Duyệt nhảy vào mồm ngồi.
“Trần Kiến Bạch đại diện cho Trần gia tới đây tặng quà, nhưng mà có việc nên anh ta đã đi mất rồi, lúc đó cậu còn chưa tới, tớ cũng không tiện giữ người ta lại… Lần sau, lần sau tớ nhất định giúp hẹn với anh ta, Nhạc Nhạc cậu đừng trách tớ nha…”
Vương Duyệt vừa nói xong câu này, mấy người chung quanh đều nhìn Mạnh Nhạc Nhạc với ánh mắt khác hẳn, vừa nghe đã biết đây là một cô gái đầy mưu mô muốn bám vào Trần gia, tự mình tới trễ còn có mặt mũi trách người khác, ghê gớm thật.
Mạnh Nhạc Nhạc cũng lười giải thích với mấy kẻ mắt mọc trên đỉnh đầu, trong mắt những người này, không cùng đẳng cấp vớ họ là đã mang tội, còn nghèo nữa thì chẳng khác nào cả người chỉ toàn ý đồ xấu xa.
Có vẻ hôm nay cô đã đến đây vô ích rồi, nhưng cũng không phải không thu được chút gì, ít nhất thái độ của Vương Duyệt là thật sự có vấn đề. Trước kia, lúc mọi người vây quanh thì cô ta đâu có chú ý đến nhân vật làm nền như mình bao giờ, giờ còn trăm phương ngàn kế bày mưu tính kế cô.
Nếu không phải rời đi ngay lập tức quá mức chói mắt, không thì Mạnh Nhạc Nhạc cũng chẳng muốn tiếp tục ở lại một giây nào.
Cô âm thầm niệm lại bảng tuần hoàn các nguyên tố và khối lượng trong lòng, rốt cuộc cũng chịu đựng được tới phần Vương Duyệt cắt bánh kem.
Mạnh Nhạc Nhạc dùng khăn nóng lau tay mà người phục vụ đưa cho, cô từ chối miếng bánh do Vương Duyệt đặc biệt đem đến, lấy lý do giảm béo chỉ chọn một miếng nhỏ nhất, cũng đã chuẩn bị ăn xong bánh kem sẽ rời đi, vừa không sớm cũng không muộn, mà đi theo đám đông khách khứa ra ngoài cũng rất an toàn.
Thế nhưng mới chưa tới 10 phút, Mạnh Nhạc Nhạc đã cảm giác thân thể có điểm không thích hợp, nhiệt độ tăng cao hầm hập, từng luồng nhiệt bốc lên từ bụng dưới, tiểu huyệt không tránh khỏi bắt đầu ướt át.
!!! Bánh gato có vấn đề.
Nhưng cô từ sau khi vào cửa đều chỉ cầm ly rượu giả vờ giả vịt, một ngụm cũng chưa uống, chỉ ăn có miếng bánh kem, mà bánh cũng là chọn tùy tiện cơ mà? Chẳng lẽ Vương Duyệt đều bỏ thuốc vào mọi loại bánh? Chuyện này là không thể nào.
Người chung quanh cũng không để ý, ngẫu nhiên có mấy người mặt đỏ do uống quá nhiều rượu cũng là bình thường, xem ra bản thân đã trúng chiêu lúc nào không biết.
Mạnh Nhạc Nhạc không kịp nghĩ nữa, cũng không muốn xấu mặt ngay trước mắt công chúng, cô theo bản năng nghĩ muốn đi ra cửa, nhưng chưa gì ý thức đã tan rã.
Mục đích Vương Duyệt đánh thuốc cô là để cô xấu mặt sao?? Nói thật, cho dù hôm nay cô có nhảy thoát y giữa buổi tiệc, đám người này cũng sẽ chỉ cảm thấy cô ả tâm cơ này rốt cuộc cũng lộ mặt. Kết quả cùng lắm thì từ cô ả tâm cơ thành con ả phóng đãng mà thôi, hiển nhiên mục đích của Vương Duyệt không chỉ có thể.
Nếu là vậy, chỉ sợ ngay trong đống biệt thự xa hoa này, nhất định điều càng khủng khiếp hơn đang chờ đợi mình, có thể đoán được khi cô kinh hoảng thất thố, còn bị dược tính quấy phá sẽ không có kết cục tốt ra sao.
Ngược lại cứ ngây ngốc trong đám khách khứa tụ tập ở đại sảnh mới là an toàn nhất.
Nhưng khách khứa sớm muộn gì cũng sẽ rời đi, dược tính cũng càng ngày càng kịch liệt, dục vọng làm Mạnh Nhạc Nhạc muốn tự vuốt ve bản thân đã càng ngày càng điên cuồng, cứ duy trì hiện trạng cũng không phải kế sách lâu dài.
Cuối cùng, Mạnh Nhạc Nhạc dời tầm mắt lên một người đàn ông đang an tĩnh uống rượu trong góc, người này cô đã chú ý tới từ sớm, lý do là vì anh ta quá hấp dẫn.
Nếu nói vẻ đẹp trai của Tiêu Diệp theo thiên hướng lạnh băng, mang theo cảm giác quân nhân đáng tin cậy, người này lại là chàng hoàng tử dịu dàng trong chuyện cổ tích, cho dù là nói chuyện cùng người hầu cũng vẫn mang theo vẻ tươi cười ôn tồn lễ độ.
Mạnh Nhạc Nhạc theo bản năng cảm thấy, người như vậy khả năng là đứng đắn đáng tin cậy, hẳn là sẽ không cự tuyệt giúp đỡ một cô gái.
“Vị tiên sinh này, xin hỏi có thể đi nhờ anh một đoạn đường được không…” Mạnh Nhạc Nhạc hỏi xong cũng không nhịn được mà đỏ mặt, câu nói này cũng thực vô lý, vừa nghe đã thấy người nói da mặt dày, động cơ cũng không trong sáng rồi.
Người đàn ông nghe xong cũng chẳng có lấy một tia khiếp sợ, cũng không làm lơ hoặc khinh bỉ, chỉ dịu dàng hỏi Mạnh Nhạc Nhạc có phải thấy không khỏe hay không.
“Vâng, tôi bị nhiễm cảm nên hơi choáng váng… Chúng ta có thể đi luôn bây giờ không…” Toàn thân Mạnh Nhạc Nhạc lúc này vốn dĩ đã nóng đến đỏ ửng lên, thoạt nhìn cũng thấy có điểm chân thật.
“Có thể.” Không ngờ anh ta lại dễ dàng đáp ứng như vậy, trên mặt còn vẫn duy trì nụ cười thân sĩ lịch thiệp.
Mạnh Nhạc Nhạc ngược lại bỗng thấy do dự, người này đáp ứng quá nhanh, cô ngẫm nghĩ, thử mở hệ thống ra giám định.
Họ tên: Lục Vị (Tổng giám đốc Lục thị)
Tuổi: 28…
Bên ngoài: 85…
Dáng người: 70…
Tính năng lực: 80 (Chiều dài 23cm, khỏe mạnh)
Đánh giá cấp bậc ngoại hình: A+
Đánh giá cấp bậc học thức: A+
Tổng hợp đánh giá cấp bậc: A++ (có tiềm năng phát triển thành cấp S)
Tổng giám đốc Lục thị, kia cũng chính là gia tộc của Lục Cảnh, đây là… anh trai của Lục Cảnh.
Bối cảnh anh trai của Lục Cảnh cũng rất tốt, từ khi còn trẻ đã tiếp nhận gia nghiệp, trong lời đồn đều là một người đàn ông cực kỳ ôn nhu, không ngờ lại là thật.
Nhưng thật ra Mạnh Nhạc Nhạc cũng không lấy làm quá lạ. Lấy ví dụ Lục Cảnh mà nói đi, tuy rằng có hơi tin tưởng Vương Duyệt quá đáng, còn hơi ngu xuẩn ngây thơ, nhưng trên phương diện làm người vẫn luôn rất chính trực, xem ra gia giáo của Lục gia chính là như thế.
Hơn nữa, người như Tổng giám đốc Lục thị mà nói, hẳn là sẽ không vì bị Vương Duyệt xúi giục mà làm gì, cũng không có xung đột lợi ích gì với cô, hẳn là có thể tin tưởng anh ta.
Quan trọng nhất là, hiện tại căn bản Mạnh Nhạc Nhạc cũng không có người nào có thể tin tưởng, người chung quanh hoặc nhiều hoặc ít đều có ác ý với cô, chỉ có thể rút trúng quân Tướng trong đám Lính mà thôi.
Trong tình huống tồi tệ nhất, cùng lắm thì tìm một không gian đóng kín rồi khởi động nhiệm vụ thấu cảm. Khi làm nhiệm vụ là Thân xuyên, ở trong thế giới nhiệm vụ thì nghĩ cách xóa dược tính đi là được.
Đương nhiên, không phải vạn bất đắc dĩ thì Mạnh Nhạc Nhạc cũng không muốn làm như vậy, bí mật về hệ thống là điều cô nhất quyết không thể để bại lộ, phải biết rằng, “thất phu vô tội hoài bích có tội*”, cẩn thận vẫn hơn.
(*): Câu này có nghĩa là dạng người nghèo/tầm thường thì không có tội vì họ nghèo, nhưng nếu người nghèo mà lại cất giữ ngọc (hoài bích), thì chắc chắn là có tội. Vì thói đời sẽ coi rằng họ chỉ có được ngọc vì đi ăn trộm ăn cướp hoặc có mục đích gì xấu xa.
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/he-thong-tinh-duc/
Mạnh Nhạc Nhạc đi theo Lục Vị từ phòng tiệc xuống dưới, đến phòng nghỉ lấy chìa khóa cùng túi xách.
Hai người một trước một sau đi tới, Mạnh Nhạc Nhạc đã cực kỳ khó chịu.
Trong thân thể tựa như có hàng ngàn con kiến đang kêu gào, nước trong tiểu huyệt đã làm quần lót cùng quần tất ướt nhẹp, mỗi lần bước đi cũng đều có thể cảm giác được nước óc ách nhỏ xuống.
Trong hành lang tương đối yên tĩnh, nước dâm cứ tí tách tí tách rơi xuống, Mạnh Nhạc Nhạc chỉ có thể gia tăng tiếng bước chân để che dấu âm thanh giọt nước rơi cùng tiếng hít thở nặng nề của bản thân.
Đã rất nhiều lần cô muốn đẩy ngã người đàn ông đang đi phía trước, trong đầu không khỏi nghĩ đến dương vật dài tận 23cm mà hệ thống vừa giám định, chỉ sợ lập tức đã có thể thọc thủng mình mất.
Không! Không được! Mạnh Nhạc Nhạc, mày mau tỉnh táo lại! Nhiệm vụ hiện tại là rời khỏi Vương gia, còn cứ đờ đẫn ở đây thì chỉ ăn quả đắng thôi.
Miễn cưỡng lắm mới chống cự đến được phòng nghỉ, đây còn là phòng cách cửa lớn gần nhất, Mạnh Nhạc Nhạc tiếp tục cổ vũ bản thân, lập tức là có thể rời đi rồi.
Động tác của cô cũng vì thế mà không khỏi hơi nóng nảy, đột nhiên quần áo mắc tới chân ghế sofa, làm Mạnh Nhạc Nhạc thẳng tắp đổ vào người Lục Vị ở đằng trước.
Hơi thở nam tính phả vào mặt, đối với Mạnh Nhạc Nhạc mà nói giống như người lạc lối trong sa mạc, đang khát khô lại nhìn thấy ốc đảo.
Từng ngụm dâm dịch chảy xuống ròng ròng, dược tính làm Mạnh Nhạc Nhạc không còn cách nào tự hỏi, chỉ muốn tùy tiện tìm thứ gì bỏ vào trong thân thể.
Cô không nhịn được vỗ về chơi đùa trên lồng ngực cứng rắn của người đàn ông.
“Cho tôi được không, cho tôi…”
Từ góc độ của cô chỉ có thể cảm giác được người đàn ông đã cứng đờ, chứ không nhìn thấy vẻ mặt của hắn, cô cũng đã nghĩ đến việc vẻ dịu dàng của anh ta chắc đã bị đánh vỡ rồi.
Một tay anh ghì chặt Mạnh Nhạc Nhạc, bình tĩnh đứng lặng vài giây, ngay khi Mạnh Nhạc Nhạc không nhịn được mà sán tới sát người anh một lần nữa, Lục Vị chợt ôm cô bế thốc lên, đi về hướng giường lớn trong phòng nghỉ.
Trong lòng Mạnh Nhạc Nhạc bỗng cảm thấy có lỗi, vừa nhìn đã thấy Lục Vị chính là một người đàn ông vừa dịu dàng cũng thực đứng đắn, bản thân cô lại muốn đi ve vãn anh, làm sự dịu dàng của anh bị phá vỡ.
Nhưng cô còn không kịp cảm khái xong, đã chỉ thấy bước chân Lục Vị vừa chuyển, đi vào phòng tắm bên cạnh, bế cô gái trong lòng hơi giơ lên cao, rồi thả cô ngã thật mạnh vào bể bơi tràn đầy nước lạnh.
Lúc này đã là cuối tháng 10, tuy nước trong bể không lạnh như băng, nhưng cũng rất lạnh, cả người Mạnh Nhạc Nhạc vốn dĩ đang khô nóng, lúc này lại chỉ thấy lạnh thấu tim.
Gương mặt người đàn ông cách làn hơi nước mông lung không thấy rõ, nhưng rõ ràng vẫn treo nụ cười dịu dàng tiêu chuẩn trên mặt, đến cả độ cong cũng vẫn giống lúc trước như đúc.
Nhưng giờ Mạnh Nhạc Nhạc lại chẳng hề cảm thấy nụ cười kia có chút gì ấm áp, chỉ thấy lạnh lẽo thấu xương.
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/he-thong-tinh-duc/
“Như vậy đã dễ chịu hơn chưa?” Trên mặt Lục Vị vẫn treo nụ cười ôn hòa, thậm chí đến cả giọng hỏi chuyện cũng vẫn y như lúc nãy.
Mạnh Nhạc Nhạc tỉnh táo lại mới phát hiện, ý cười của anh ta không đạt đến đáy mắt, đây mà là chàng hoàng tử dịu dàng chỗ nào, rõ ràng chính là Vương tử băng lãnh.
Bốn phía bị nước lạnh vây quanh, Mạnh Nhạc Nhạc bỗng thấy rất hối hận, cô không khỏi nghĩ đến, tuy vẻ ngoài Tiêu Diệp luôn lạnh lùng, nhưng trên thực tế đãi nhân xử thế đều rất ôn hòa, cho dù là lần làm tình trên xe buýt lúc trước, rõ ràng anh có hiểu lầm với cô, cũng có thể trong đó còn bao hàm cả sự phân tích lý trí, thậm chí tò mò muốn thử, nhưng anh vẫn bao dung cho cô. Trên người anh thật sự có chứa thứ khí chất hoàn mỹ nhất của quân nhân, thái độ lạnh lùng nghiêm khắc chấp pháp, nhưng luôn lấy thái độ ôn hòa bao dung để đãi nhân xử thế.
Mà Lục Vị lại hoàn toàn là thái cực cực đoan ngược lại, bề ngoài thì ôn hòa dịu dàng tới cực hạn, lại cũng lạnh lùng đến cực hạn. Bạn thấy anh ta luôn tươi cười với mọi người, nhưng thật ra anh ta chưa từng để bất luận kẻ nào vào trong lòng. Cô lại đi tìm kiếm sự giúp đỡ từ một người như vậy, thật là đã tự rước lấy nhục.
Dược tính trong thân thể bị nước lạnh tạm thời áp xuống, Mạnh Nhạc Nhạc chậm rãi bò từ trong nước lên, đi đến trước mặt Lục Vị, thành khẩn mở miệng xin lỗi.
“Xin lỗi, tôi bị người khác chuốc thuốc, vốn không hề có ý tứ định ve vãn anh, nhưng mà…”
Mạnh Nhạc Nhạc hơi ngừng lại, nhìn ra cửa, kinh ngạc kêu to: “Ai đấy?”
Lục Vị nhíu mày, quay đầu nhìn lại.
Ngay lúc này, Mạnh Nhạc Nhạc dùng hết sức lực toàn thân, đâm nhào vào Lục Vị.
Vốn dĩ sức Mạnh Nhạc Nhạc cũng không yếu, mấy ngày nay còn luôn kiên trì luyện tập Ngọc Linh Quyết, cũng đã tăng trưởng không ít. Hơn nữa Lục Vị đang xoay người không hề phòng bị, thật sự bị cô đẩy ngã thẳng vào bể bơi.
Tư thế chật vật bị ngã thật mạnh vào làn nước lạnh băng, bắn lên bọt nước tứ tán, người đàn ông vốn đã không phải loại hình cường tráng, lúc này phải cố lắm mới ổn định được thân mình, nụ cười dịu dàng lẫn khóe miệng luôn hơi giương lên rốt cuộc đã buông xuống, trong ánh mắt nhìn Mạnh Nhạc Nhạc đã lóe lên tia nhìn hung ác.
Mạnh Nhạc Nhạc thấy hơi sợ, nhưng vẫn mở miệng nói: “Tôi thật sự bị người chuốc thuốc, cũng không có ý định ve vãn anh. Nhưng nếu anh không vui thì hoàn toàn có thể cự tuyệt, chứ không nên ném tôi vào trong nước như thế. Việc nào ra việc đó, hiện tại chúng ta thanh toán xong, tôi xin lỗi anh một lần nữa, vì vừa rồi thật sự đã vô lễ với anh.”
Mạnh Nhạc Nhạc có đôi khi quá thẳng thắn, khả năng là những người nhiệt tình yêu thương nghiên cứu khoa học đều có điểm như vậy.
Cô nghĩ, bản thân tùy tiện tìm người khác hỗ trợ đúng là lỗ mãng, nhưng rõ ràng Lục Vị đã đáp ứng, rồi mình cũng rất cảm kích anh ta. Những hành vi về sau của anh ta nhất định cũng xuất phát từ sự ôn hòa vốn có, nhưng hiển nhiên là cô đã lý giải sai rồi, Lục Vị không chỉ vô tình, còn thực sự chán ghét cô.
Thử đổi vị trí lại tự hỏi một chút, nếu bản thân bị người mình không thích ve vãn, có lẽ cũng sẽ tức tối khó chịu, cho nên cô là thực lòng xin lỗi anh.
Nhưng như thế cũng không có nghĩa anh có thể thản nhiên ném cô vào trong nước, nếu đã vậy, chúng ta đây một đổi một, sau đó tôi lại xin lỗi vì những chuyện lúc trước, thanh toán xong xuôi!
Logic quá chuẩn!!
Trước đó Mạnh Nhạc Nhạc rất nhiều thời điểm luôn rất lành, người khác nói cái gì cô cũng chẳng coi là sao. Bởi vì một hai câu nói của người khác cũng không thể tạo thành ảnh hưởng gì với mình, mà có thể xử lý thế nào? Chẳng lẽ bản thân cũng vặc lại chắc?? Vừa phí thời gian lại hao tâm tổn trí, hà tất phải phản ứng làm gì.
Nhưng trong lòng cô cũng có ranh giới nhất định, anh đối xử với tôi thế nào, tôi cũng sẽ đối xử với anh bằng thái độ tương ứng.
Giữa người với người vốn có tâm lý phân chia thân sơ, cũng không phải tự nhiên mà cười với người này rồi lại ác ý với người khác.
Lại nói tiếp, chỉ khi cô đối đãi với Vương Duyệt mới có chút khác biệt, nguyên nhân có hơi miễn cưỡng, bởi vì Mạnh Nhạc Nhạc cảm thấy áy náy với cô ta.
Chuyện xảy ra với Lục Cảnh không phải do cô, nhưng cô cũng có thể tưởng tượng được, bạn trai của mình lại cùng cô gái khác làm tình, thậm chí có khả năng toàn bộ hành trình cô ta đều biết hết, việc này đối với một cô gái mà nói vẫn quá tàn khốc.
Tuy Nhạc Nhạc không có tội, nhưng cô cũng là một người tham dự trong đó.
Vì thế cô nguyện ý nhẫn nại với Vương Duyệt hơn một chút, nhưng cũng vẫn nắm chắc giới hạn. Hành vi lần này của Vương Duyệt đã hoàn toàn vượt qua ranh giới. Chắc chắn sau này cô sẽ trả lại cô ta đầy đủ, vì Nhạc Nhạc tin tưởng, sẽ có một ngày bản thân có được năng lực như vậy.
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/he-thong-tinh-duc/
Trong lúc cô mải suy tư, Lục Vị bị Mạnh Nhạc Nhạc đẩy vào trong nước đã đứng trước mặt cô một lần nữa, đã không hề treo lên nụ cười giả lả lúc trước.
Lục Vị cực kỳ tức giận, chưa một ai dám làm vậy với anh! Anh mà lại bị người ta đẩy ngã vào hồ nước chật vật đến thế!
Hơn nữa cô gái này, lời trong lời ngoài ý tứ đều là đã trừng phạt anh đúng tội? Một đổi một? Thanh toán xong xuôi?
Ha, ở đâu ra chuyện đơn giản thế, hắn sẽ làm cô biết cái gì mới là đúng, cái gì là sai. (#Sa: Cho anh gáy lần cuối =))))
Còn không đợi Lục Vị nói chuyện, cô gái trước mắt đã nói.
“Người nào?”
Ánh mắt Lục Vị lạnh hơn.
“Cùng một chiêu mà cô còn định chơi đến hai lần?”
Còn chưa nói xong đã bị cô gái kéo tay, nhét vào tủ quần áo đơn giản bên cạnh bể bơi.
Kỳ thật trước đó Mạnh Nhạc Nhạc đã đánh giá cao Lục Vị, khi còn nhỏ anh từng bị bắt cóc, cũng bị tổn thương, thân thể luôn không quá khỏe, sức lực hay trình độ phản ứng chỉ bình thường. Cũng vì nguyên nhân như vậy mà ở một vài chỉ số bị kém so với Tiêu Diệp.
Lúc này, Mạnh Nhạc Nhạc lại là một cô gái sức lực lớn hơn bình thường, đương nhiên dễ dàng nhét được người đàn ông vào trong ngăn tủ.
Lục Vị cũng không thể ngờ, cô ả dâm đãng da mặt dày này lại còn là nữ quái thai khỏe vl. 😶
Nhưng anh cũng lập tức nghe được tiếng động bên ngoài truyền đến, ý thức được tình huống có gì đó sai sai, hai người trong ngăn tủ đều nhất trí im lặng.
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/he-thong-tinh-duc/
“Mẹ nó, người đâu, không phải nói đã uống thuốc rồi sao?” Là một giọng nam tục tằng.
“Đờ mờ, chờ con ả ở bên ngoài lâu như vậy, nó mà bị ông đây tìm được thì phải địt chết con đĩ.” Là một giọng nam khác.
Hai tên hùng hùng hổ hổ tìm trong phòng nghỉ, bởi vì phòng nghỉ có rất nhiều phòng đơn nhỏ hơn, nên hai tên đều tìm rất chậm, còn cần tìm cả trong một vài ngăn tủ.
Đáy lòng Mạnh Nhạc Nhạc không khỏi thót lên, đây hẳn là người do Vương Duyệt tìm tới, đợi mình ở bên ngoài không được nên tiến vào tìm, mà xem ra chúng còn chẳng thèm cố kỵ điều gì.
Càng đáng sợ chính là, Mạnh Nhạc Nhạc cách tủ quần áo có thể đại khái nhìn thấy hai bóng người, hệ thống giám định còn phát hiện, cả hai tên đều nhiễm virus HIV.
Cô không khỏi cười khẽ, Vương Duyệt cũng thật biết “quan tâm” đến người bạn này rồi.
Nhạc Nhạc đều có thể đoán được thứ đang chờ đợi mình sẽ là cái gì, cưỡng dâm + bị quay chụp lại + còn bị nhiễm HIV, nếu ác độc hơn, khả năng còn bị ép dùng ma túy.
Cô còn chưa kịp suy nghĩ đối sách, đã thấy Lục Vị nhướng mày, đưa tay muốn đẩy cửa tủ quần áo ra.
Đúng rồi, những người này rõ ràng vì tìm Mạnh Nhạc Nhạc mà đến, mà hiện tại anh miễn cưỡng cũng coi như có thù với cô, làm gì có chuyện sẽ vì cô che giấu.
Mạnh Nhạc Nhạc kinh hãi, lập tức giữ chặt hai tay anh ta, Lục Vị mà mở cửa, hai tên đàn ông kia khẳng định sẽ bị hấp dẫn lại đây, thành ra cô chỉ có thể dùng hết sức lực đè cứng Lục Vị trong ngăn tủ.
Hai người chen chúc trong ngăn tủ chật hẹp, quần áo đều ướt đẫm, thân thể dán sát, đỉnh đầu còn có một số quần áo lẫn dây áo đang treo phía trên làm vướng víu, vô cùng chật vật.
Rất nhanh, dược tính tạm thời bị ức chế trên thân Mạnh Nhạc Nhạc lại ngóc đầu trở lại, so với vừa rồi còn càng mãnh liệt hơn, cơn ngứa ngáy lan khắp toàn thân làm cô cực kỳ khó chịu, thậm chí đã không thể nghĩ gì được nữa.
Hai mắt Mạnh Nhạc Nhạc đỏ bừng, thở hổn hển hung hăng nhìn người đàn ông bị đè dưới thân, anh cũng đã nhận ra sự bất thường của Mạnh Nhạc Nhạc, sắc mặt khó coi mở miệng.
“Cô dám.”
Tình cảnh này, thật sự cực kỳ giống tiểu thuyết bá đạo tổng tài ức hiếp nữ chính nào đó mà Mạnh Nhạc Nhạc từng xem… tuy rằng có hơi lệch lạc. Ma xui quỷ khiến thế nào, Mạnh Nhạc Nhạc lại chợt mở miệng.
“Tôi sẽ bồi thường cho anh sau.”
Nhạc Nhạc nhanh chóng kéo 2 tay Lục Vị lên đỉnh đầu, dùng dây áo phía trên trói chặt, lại tự xé rách trang phục của mình, cô đã không còn sức đâu để nghĩ đến 2 tên đàn ông ác ôn bên ngoài nữa, chỉ muốn tranh thủ thời gian, lập tức giải quyết dược tính phát tác trên thân.
Làm gì có chuyện Lục Vị sẽ phối hợp, lúc này mắt anh cũng đã đỏ ngầu, nhưng là vì bị chọc tức, sao cô ả này lại dám!!!
Động tĩnh của Lục Vị quá lớn, thậm chí còn bắt đầu gào lên, Mạnh Nhạc Nhạc cũng không còn cách nào, đành tùy tiện cởi một thứ nhét vào trong miệng anh. Cô thật sự đã rất khó chịu, trước mắt đều mơ mơ hồ hồ, chỉ có thể dựa vào cảm giác sờ soạng trên thân người đàn ông.
Khóe mắt Lục Vị thì muốn nứt ra đến nơi.
Đờ mờ, cô ả này!! Dám nhét quần lót vào mồm mình!!!
Anh muốn giết cô, nhất định phải giết cô!!!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hệ thống tình dục |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc |
Tình trạng | Update Phần 79 |
Ngày cập nhật | 17/06/2024 11:33 (GMT+7) |