Trong một hầm bí mật của Thiên Bảo Các, Nguyễn Giai Oánh đang ngồi uống trà, dưới mông nàng là đệm mềm, mông nàng đến hiện tại vẫn ám ỉ đau rát, một lão già mặc áo bào xám ngồi ở một bên, trên khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn, vốn không nhìn ra đã già lão bao nhiêu.
Nếu có những trưởng lão của ba đại tông môn khác ở đây, hẳn có thể lập tức nhận ra: Lão nhân này chính là Diêm Sâm, các chủ của Thiên Bảo Các ở Phong Vũ Thành.
– Sâm lão! Ngài cũng biết Linh Tinh Trụ có độ cứng rắn bao nhiêu chứ, dù là võ giả Tụ Linh Cảnh cũng không có khả năng một kích nổ nát, huống chi là một người Luyện Thể tầng chín đỉnh phong!
Trên gương mặt trắng như bạch ngọc của Nguyễn Giai Oánh hãy còn chớp động vài phần phấn hồng, hiển nhiên nhớ lại Chu Hằng nện nàng đến khắp lồn đau xót!
– Quả thật là không thể tưởng tượng!
Diêm Sâm liên tục gật đầu, bởi vì trên gương mặt già nua nếp nhăn nhiều lắm, nên hoàn toàn không nhìn ra là biểu tình gì.
Nguyễn Giai Oánh có chuyện cũng không nói ra, chính là ở ngay khoảnh khắc Linh Tinh Trụ vỡ nát, nàng nhìn thấy ánh sáng đen kia nhoáng lên một cái rồi biến mất!
Cái đó có điểm giống với người hữu duyên mà Thiên Bảo Các đang tìm kiếm, nhưng lại không giống nhau hoàn toàn. Việc này rất trọng đại, trước hết nàng phải trở về tổng các báo cáo tình hình, ít nhất phải mang tới Linh Tinh Trụ cao cấp hơn để trắc nghiệm.
– Sâm lão! Ngày mai ta sẽ trở về, ngài giúp ta trông chừng người kia, đừng để cho bất luận kẻ nào làm hắn bị thương!
Nàng ngẫm nghĩ một lát, rồi nói.
– Dạ, tiểu thư!
Diêm Sâm cung kính đáp lời, không vì tuổi cao chênh lệch mà tỏ ra bất kỳ chút xíu bất mãn nào.
… Bạn đang đọc truyện Hành trình chịch dạo tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/hanh-trinh-chich-dao/
Chu Hằng trở lại khách điếm, sau đó, chuyện thứ nhất chính là mở ra dược vật mua được từ Thiên Bảo Các, điều phối dược phẩm cần thiết để tu luyện Minh Ngọc Công.
Bốn người Chư Chí Hòa thì ở một bên nịnh bợ Chu Hằng, sau đó xúi giục hắn ngày mai lại đi tìm Tử Tinh tiểu thư, để bọn họ cũng có thể dính chút hào quang.
Chu Hằng mặc kệ hội bốn người này, rất nhanh liền dựa theo phương thuốc pha chế ra thuốc ngâm. Việc này rất đơn giản, chỉ cần dùng đúng tài liệu, lấy ra đúng phân lượng từng món ném vào thùng nước tắm là được.
Sau khi đuổi bốn người ra ngoài, Chu Hằng cởi hết quần áo chỉ còn lại có một cái quần cộc, rồi bước vào trong thùng nước tắm.
Nóng quá! Nóng quá!
Nước này dường như nước sôi sôi trào, tràn đầy độ nóng nóng bỏng, Chu Hằng vội vàng dựa theo công pháp của Minh Ngọc Công, từng chút từng chút hấp thu những dược lực này trui luyện thân thể.
Võ giả ở trong quá trình tu luyện, chân nguyên lực sẽ không ngừng rèn luyện thân thể. Sau khi đạt tới Luyện Thể tầng mười hai đỉnh phong, cường độ thân thể cũng sẽ không kém hơn bao nhiêu so với nham thạch. Mà võ kỹ mang tính phòng ngự thì phải đi xa hơn trên cơ sở này, dù là lợi kiếm cũng không chém thủng!
Muốn đạt tới loại hiệu quả thêm vào này, chỉ dựa vào chân nguyên lực là không đủ, trước hết cần phải dùng dược vật khai phá ra tiềm lực của thân thể.
Chu Hằng như nằm trong nước sôi, ngay cả ý chí của hắn đều có chút không chịu nổi!
Trách không được rõ ràng có một quyển võ kỹ thượng phẩm đặt ở đó, nhưng bên trong tông gần như không hề nghe nói qua có ai tu luyện thành công Minh Ngọc Công, thì ra nguyên nhân là bước đầu tiên này gian nan như vậy, chỉ sợ mười người hết chín vừa đặt chân bước vào liền lập tức lại nhảy ra ngoài.
Thu hút dược lực, cường hóa lớp da, cơ thể, xương cốt, hiệu quả này cũng không phải dựng sào thấy bóng, mà nhất thiết phải phối hợp với Minh Ngọc Công mới có thể dung hợp dược lực với thân thể, khai thác ra tiềm lực nằm ẩn sâu trong thân thể.
Một đêm qua đi, Chu Hằng ngạc nhiên phát hiện, nguyên vốn lúc đầu nước đỏ bầm lúc này trở nên nhàn nhạt trong suốt.
Điều này có nghĩa dược lực trong đó đã hoàn toàn biến mất!
Dựa theo ghi chú trong công pháp, một thang thuốc này có thể sử dụng chừng mười lần, vậy sao chỉ trong một đêm đã bị hắn hấp thu hết sạch vậy chứ?
Thân thể của mình, dường như khác thường!
Chu Hằng biết rằng, từ sau khi đoạn kiếm màu đen “thức tỉnh”, nó vẫn đang từ từ cải tạo thân thể hắn, chỉ là không nghĩ đến chỉ mới non nửa năm, mà lại tăng trưởng đến mức đáng sợ như vậy!
Hắn vội vàng vận chuyển Minh Ngọc Công, nâng lên hai tay, chỉ thấy lớp ngoài làn da đúng là biến thành như ngọc thạch!
Cái này… là đã luyện thành tầng thứ nhất của Minh Ngọc Công!
Chu Hằng không khỏi kinh ngạc trố mắt, chuyện này cũng quá khoa trương đi! Tuy rằng mỗi người thiên phú bất đồng, nhưng chỉ một buổi tối liền tu thành tầng thứ nhất của Minh Ngọc Công, quả thật khiến chính hắn cũng phải líu lưỡi kinh sợ.
Kế tiếp đã có thể tu luyện tầng thứ hai rồi!
Chỉ là không đợi Chu Hằng bắt đầu, lúc này bốn tên tổn hại Chư Chí Hòa đã phá cửa mà vào, nhất định phải lôi kéo hắn lần nữa đi tới tiệc trà của Tử Tinh tiểu thư.
– Ngày hôm qua không phải đi rồi sao?
Chu Hằng khó chịu hỏi.
– Tiệc trà của Tử Tinh tiểu thư, mỗi khi đến nơi nào đều sẽ tổ chức ba ngày. Bởi vậy, chúng ta còn có thể đi thêm hai ngày nữa!
Tính toán của bọn họ tốt lắm, kết quả khi chạy đến Thiên Bảo Các lại bị báo cho biết buổi sáng nay Tử Tinh tiểu thư đã rời đi. Điều này làm cho Chu Hằng nhẹ nhàng thở ra, nhưng bốn người Chư Chí Hòa thì lại liên tục gào lớn.
Lúc này Chu Hằng mới nhớ ra, hắn còn chưa biết tên thật của nàng, nhưng ý nghĩ này rất nhanh đã bị hắn ném ra sau đầu, đây chỉ là một cuộc giao dịch, nếu ngày sau còn gặp lại thì hỏi cũng không muộn.
Nếu Tử Tinh tiểu thư đi rồi, bốn người Chư Chí Hòa cũng không có tâm tình lưu lại đây, phải tiếp tục đuổi theo nữ thần của họ.
Tuy nhiên bởi vì đều rất hợp ý với Chu Hằng, bọn họ đều ở lại thêm một ngày, muốn Chu Hằng về sau có rảnh đi Hắc Thủy Điện tìm bọn họ vui chơi, làm cho Chu Hằng nghe nói vậy đầu đầy hắc tuyến: Hắc Thủy Điện kia là tùy tiện có thể ra vào vui chơi hay sao?
Chu Hằng cũng không có lập tức rời đi, mà ở lại khách điếm tiếp tục tu luyện Minh Ngọc Công.
Tốc độ tu luyện đáng sợ vẫn như cũ liên tục kéo dài, chỉ hai ngày sau, hắn đã hoàn thành tầng thứ hai và tầng thứ ba của Minh Ngọc Công, rèn luyện da thịt, xương cốt toàn thân giống như tấm thuẫn kiên cố.
Tuy rằng Minh Ngọc Công cộng tất cả có mười tầng, nhưng hắn đã cách rất gần Luyện Huyết Cảnh, đúng là thời điểm nên rời đi.
“Đi dãy núi Bình Thiên! Ta còn có vài ngày là có thể đột phá đến Luyện Thể tầng mười, có tư cách tiến vào hàn đàm kia tìm tòi rồi!”
Sau khi Chu Hằng trả phòng, lập tức rời Phong Vũ Thành đi tới hướng dãy núi Bình Thiên. Thời gian có hơi cấp bách, mỗi đầu tháng hắn cần phải trở lại Cửu Linh Tông nhận người khác khiêu chiến, dù có người khiêu chiến hay không là chuyện khác.
– Chờ ngươi rất lâu rồi!
Mới vừa tiến vào dãy núi Bình Thiên, liền thấy một bóng người hiện ra, chặn đường đi của Chu Hằng…
… Bạn đang đọc truyện Hành trình chịch dạo tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/hanh-trinh-chich-dao/
– Ngươi là ai?
Chu Hằng quét ánh mắt nhìn người chặn đường, đó là một nam nhân cường tráng, bề ngoài khoảng hơn 30 tuổi. Mặc dù bây giờ mới ngoài đầu tháng hai, thời tiết rất giá lạnh, mà hắn lại để trần hai cánh tay, lộ ra bắp thịt rắn chắc như nham thạch.
Huyết khí xông lên tận trời, vô cùng bá đạo!
Luyện Huyết Cảnh!
Nhưng lại không phải Luyện Huyết Cảnh bình thường, mà là cao thủ tuyệt đỉnh Luyện Thể tầng mười hai!
– Tiểu tử! Ngươi cho là giết chết người của Bạch Ngọc Cốc, còn có thể nghênh ngang rời đi như vậy ư?
Tráng hán kia trầm giọng nói, giọng nói ầm ầm như tiếng sấm.
Bạch Ngọc Cốc!
Đúng rồi, trước đây có biển chữ vàng Hắc Thủy Điện, Bạch Ngọc Cốc như thế nào cũng không dám tới cửa đánh giết, mà trong nội thành Phong Vũ Thành không được ra tay, cũng là quy định của ba đại tông môn cùng đặt ra!
Hơn nữa Chu Hằng giao hảo với người của Hắc Thủy Điện, thậm chí còn nhận được Thiên Bảo Các coi trọng, người như vậy chỉ thích hợp lén lút làm thịt!
Bởi vậy, mới có chuyện chặn đánh nửa đường!
Lẽ ra để chắc chắn, hẳn là phải xuất động cường giả Tụ Linh Cảnh, như vậy hắn sẽ không có chút xíu lực phản kháng!
Nghĩ đến đây, Chu Hằng không khỏi lắc đầu bật cười. Hắn biết thực lực của mình, nhưng Bạch Ngọc Cốc lại không rõ ràng lắm, xuất động một cao thủ Luyện Thể tầng mười hai còn chưa đủ sao? Đừng nói Luyện Thể tầng mười hai, dù là Luyện Thể tầng mười cũng thắng chắc hắn rồi!
Vẻ tươi cười này của Chu Hằng rơi vào trong mắt nam nhân cường tráng, lập tức khiến hắn dâng trào tức giận: Tên tiểu tử hỗn đản này lại còn dám lộ ra ý châm biếm, thật đúng là muốn chết mà!
– Còn cười được, tốt lắm! Tuy nhiên, không bao lâu nữa ngươi dù có muốn khóc cũng không khóc được!
Nam nhân cường tráng lướt thân hình tới, vung tay chụp xuống Chu Hằng. Hắn vâng mệnh bắt sống Chu Hằng mang trở về, tự nhiên không thể giết chết Chu Hằng, nếu không lại có tội vô công.
Chu Hằng triển khai Phi Vân Bộ, thân hình lướt xéo đi, thật khéo léo đúng lúc lướt qua mấy lần tránh thoát một kích của nam nhân cường tráng.
– Ồ!
Nam nhân cường tráng chụp một cái thất bại, trên mặt không khỏi lộ ra một chút dị sắc.
Theo hắn thấy, chỉ là một thiếu niên Luyện Thể tầng chín đỉnh phong còn không phải bắt dễ như trở bàn tay, không ngờ lại thất bại, quả thật khiến hắn ít nhiều hơi kinh hãi.
– Hừ… Tránh được một lần, tránh được tiếp lần thứ hai không?
Lần nữa hắn vươn ra bàn tay to chụp tới phía Chu Hằng.
– Muốn chết!
Trong mắt Chu Hằng mơ hồ lóe ra sát khí. Song phương không quen biết đương nhiên cũng chưa nói tới thù hận, đáng tiếc là lập trường bất đồng, dù sao hắn không có khả năng thúc thủ chịu trói.
Keng… trường kiếm ra khỏi vỏ, Phi Bộc Kiếm Pháp!
– Cái gì!
Nam nhân cường tráng liên tiếp thối lui, nhưng trên cánh tay vẫn là nhiều thêm vài vết trắng.
Phi Bộc Kiếm Pháp chính là một trong ba võ kỹ mạnh nhất của Cửu Linh Tông, sau khi trải qua Chu Hằng cải tiến, uy lực đương nhiên càng mạnh hơn. Cộng thêm thực lực của Chu Hằng cũng tăng mạnh, một kiếm vận chuyển ngay cả Luyện Thể tầng mười hai đỉnh phong đều phải trúng chiêu!
Không hổ là tuyệt học trấn phái của Cửu Linh Tông, trong một kiếm vẫn có thể lấy yếu chống mạnh!
Mặc dù có phần nguyên nhân do tráng hán kia khinh địch, nhưng khẳng định nếu không phải kiếm pháp huyền diệu, thì sao có thể đạt tới hiệu quả như vậy?
– Phi Bộc Kiếm Pháp?
Trong mắt nam nhân cường tráng lóe lên vẻ kinh dị:
– Ngươi làm sao có thể học được tuyệt học trấn phái của Cửu Linh Tông?
Cũng giống như Xích Diễm Phần Tâm Chưởng của Bạch Ngọc Cốc, đây gần như chính là tuyệt học riêng biệt thuộc về tông chủ.
– Điều này không có quan hệ gì với ngươi!
Chu Hằng tươi cười, múa trường kiếm một vòng.
– Hừ! Phi Bộc Kiếm Pháp quả thật cường đại, đáng tiếc là ngươi cũng chỉ có Luyện Thể tầng chín, chênh lệch với ta thật sự quá lớn!
Nam tử cường tráng vung lên hai tay:
– Ngươi dứt khoát không có khả năng đánh vỡ phòng ngự của ta! Ha ha… bắt giữ ngươi, về sau bản cốc sẽ có thêm một môn tuyệt học!
Hắn cười ha hả, thân như thương ưng vỗ cánh công tới Chu Hằng.
Chu Hằng dưới chân triển khai Phi Vân Bộ, vung trường kiếm trong tay chém ra như điện, một kiếm lại một kiếm chém trên người của nam nhân cường tráng.
Phi Bộc Kiếm Pháp phi thường huyền diệu, thẳng đến Luyện Thể tầng chín, Chu Hằng mới phát huy ra được uy lực chân chính trong đó. Đáng tiếc là chênh lệch giữa hắn và nam nhân cường tráng cũng hết sức rõ ràng, trường kiếm chém trên thân đối phương giống như chém vào trên tảng đá, chỉ có thể lưu lại những vết màu trắng, ngay cả da cũng không thể chém rách!
Nam tử kia ngay từ đầu còn né tránh vài lần, nhưng không chịu nổi linh hoạt của Phi Bộc Kiếm Pháp, nên đơn giản ngay cả né tránh đều lười né, mặc cho Chu Hằng từng kiếm một chém trúng thân mình, chỉ cần bảo vệ hai mắt, hạ thân và các chỗ yếu hại, rồi từng bước ép sát tới gần Chu Hằng, chính là muốn dùng cảnh giới đè người.
– Tiểu tử! Đây là chênh lệch của cảnh giới!
Hắn cười như điên nói.
Chu Hằng mặt không đổi sắc, đối thủ Luyện Thể tầng mười hai này đối với hắn mà nói là đá mài dao tốt nhất, đương nhiên không thể bỏ qua.
– Gần như nên kết thúc rồi!
Nam nhân cường tráng đột nhiên vươn tay chụp một cái, vô cùng nhanh chóng, đúng là chụp được trường kiếm của Chu Hằng, không cho hắn thu về:
– Thực sự tưởng ta không đối phó được ngươi sao? Phi Bộc Kiếm Pháp quả thật huyền diệu, chỉ là ngươi biến đổi 7, 8 lần ở trước mặt ta, chẳng lẽ ta còn không nhìn ra vài phần sao?
Hắn dùng lực kéo một cái, trường kiếm trong tay Chu Hằng lập tức rời tay, “rốp rốp rốp…” bị hắn bẻ gãy thành 7, 8 đoạn!
Đây là lực lượng của Luyện Thể tầng mười hai!
– Tiểu tử hãy ngoan ngoãn theo ta trở về, còn có thể cho ngươi ít chịu đau khổ da thịt một chút!
Chu Hằng thở dài, thò tay trên lưng lấy xuống Sương Hàn Kiếm, nhẹ nhàng cởi ra từng lớp bao vải:
– Ngươi vốn còn có thể sống lâu một thời gian!
– Cái gì?
Tráng hán kia vô cùng tức giận mà cười:
– Ngươi còn có thể giết được ta ư?
Trong lúc nói chuyện, Chu Hằng đã cởi bỏ xong lớp vải bọc, hiện ra Sương Hàn Kiếm.
Nhìn thấy trong tay Chu Hằng còn có một thanh kiếm, nam nhân cường tráng không khỏi co giật da mặt, hắn liều mạng chịu đựng nhiều kiếm của Chu Hằng như vậy mới tìm được cơ hội chuẩn xác đoạt lấy vũ khí của đối phương, không nghĩ tới Chu Hằng lại còn mang theo thanh kiếm thứ hai!
Người này như thế nào, không ngờ mang theo hai thanh kiếm!
Ngươi cũng không phải hai tay dùng kiếm mà!
Keng… Sương Hàn Kiếm ra khỏi vỏ, phát ra một tiếng ngân khẽ thanh thúy, bị bao lại cất chứa lâu lắm, đúng là nó đang kháng nghị với Chu Hằng!
Nam tử cường tráng biến sắc, với ánh mắt của hắn đương nhiên có thể liếc mắt một cái nhìn ra thanh kiếm này rất sắc bén!
– Sợ rồi ư?
Chu Hằng bình thản nói, giống như đang nói một sự kiện rất bình thường.
– Hừ! Luyện Thể tầng chín nho nhỏ!
Nam tử cường tráng ánh mắt lạnh xuống. Tuy rằng biểu hiện khinh thường, nhưng hắn không dám có mảy may khinh thường, hai đấm rung lên, bày ra một tư thế tiến công cổ quái.
– Đây là Phách Quyền!
Hắn đã vận chuyển toàn thân chân nguyên lực, tiếng nói chấn động ù ù, giống như tiếng sét đánh bên tai, quả thực có thể chấn cho người ta ngất đi:
– Tuy rằng không so được với Phi Bộc Kiếm Pháp, nhưng cũng là tồn tại số một số hai trong võ kỹ trung phẩm!
– Cộng với ta vận chuyển lực lượng cao hơn ngươi ba cảnh giới, một quyền liền có thể đánh ngươi nổ tung! Đại thiếu lệnh cho ta phải mang người sống trở về, tuy nhiên, cũng không nói nhất định phải là người hoàn chỉnh!
Nam nhân cường tráng quát lên một tiếng lớn, tung ra một quyền đánh tới. Chân nguyên lực tuôn ra, hơi nén tạo thành một sóng không khí đánh tới phía Chu Hằng.
– Phách Ảnh Thiên Kích!
Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm Ầm…
Hắn không ngừng cách không công kích, tạo thành một đạo lại một đạo sóng không khí, giống như biển rộng gào thét, từng sóng từng sóng ập tới phía Chu Hằng!
Hắn là kiêng kỵ bảo kiếm sắc bén của Chu Hằng, mới không tiếc chân nguyên lực cách không công kích. Tuy nhiên lực lượng của Luyện Thể tầng mười hai đã đạt đến trình độ đáng sợ, dù là lực lượng cách không đánh ra cũng đủ để trong nháy mắt đánh cho thân thể Chu Hằng dập nát!
Chu Hằng hừ lạnh một tiếng, thân hình phóng ra, trong nháy mắt triển khai thần ý, lập tức mọi tình huống tỉ mỉ từng tí di động hiện rõ ở trong đầu của hắn.
74 sóng không khí đang ở các góc độ khác nhau ập tới phía hắn!
Chu Hằng triển khai Phi Vân Bộ, không lùi mà tiến tới!
Thân hình của hắn trợt tới như cá lội, xuyên qua trong từng sóng không khí, mạnh mẽ tạo ra trong núi đao một con đường đi tới!
– Làm sao có thể!
Nhìn thấy Chu Hằng từng bước bức tới, trong lòng nam tử dâng lên nỗi khiếp sợ không cách nào hình dung được.
Hắn biết bất kỳ công kích nào đều không thể làm được không một kẽ hở, mà vẫn luôn lưu lại điểm tạm dừng. Hoặc là nói chỗ sơ hở đó, có thể thông qua Pháp kỹ mượt mà, không ngừng thu nhỏ chỗ sơ hở lại, thậm chí che giấu nó đi!
Phách Quyền tuy có sơ hở, nhưng có thể được xếp vào hạng võ kỹ trung phẩm, sơ hở này dĩ nhiên cực kỳ nhỏ bé! Mấu chốt nhất là hắn đang thi triển với tu vi Luyện Thể tầng mười hai, còn đối thủ thì chỉ có Luyện Thể tầng chín!
Ở trước mặt lực lượng và tốc độ tuyệt đối, cái gọi là sơ hở kỳ thật cũng không đáng kể, bởi vì kẻ yếu vốn không có khả năng nắm bắt cơ hội chỉ một phần vạn, thậm chí một phần ức vạn đó!
Nhưng mà, hiện tại hắn đã thấy một tên quái thai như vậy, cố tình nắm bắt sơ sót sơ hở gần như chỉ thoáng qua trong từng chiêu từng thức của hắn, dũng cảm tiến tới với thế như chẻ tre!
Trong nháy mắt, Chu Hằng đã đánh tới trước mặt hắn!
Đây là kết quả sau khi Chu Hằng vận chuyển cùng một lúc Phi Vân Bộ và thần thức vô vi dò tra, hai bộ phận này thiếu một thứ cũng không được.
Lăng Thiên thức thứ ba!
Kiếm ý lưu loát điên cuồng, chân nguyên lực trong cơ thể Chu Hằng bị nhanh chóng rút sạch, hắn chém ra một kiếm rực rỡ chói mắt, dường như có thể chém hết thiên địa!
Một kiếm lướt qua!
Phốc… máu tươi phun cao ba xích! Một kiếm này lướt qua đúng là chặt đứt ngang mình nam nhân cường tráng!
Chu Hằng lập tức đặt mông ngồi trên mặt đất, Lăng Thiên Cửu Thức thật không phải là con người có thể thi triển, cho dù là hắn đã nắm giữ ảo diệu bên trong, nhưng chém ra một kiếm này vẫn làm cho lực lượng của hắn toàn bộ hao hết sạch.
Nếu như sử dụng Phi Bộc Kiếm Pháp, như vậy phối hợp với Sương Hàn Kiếm dĩ nhiên vẫn là thắng chắc, nhưng thắng chắc cũng không có nghĩa là chắc chắn giết chết đối thủ!
Tu vi thật sự của hắn dù sao mới chỉ là Luyện Thể tầng chín, nếu tráng hán kia muốn chạy trốn thì dứt khoát không đuổi kịp, bởi vậy nhất thiết phải một kích lấy mạng đối phương!
Còn nếu đối phương đã muốn bắt hắn trở về nhận lấy cái chết, như vậy Chu Hằng cũng không có gì để nói, chỉ có một chữ: Giết!
Nhân từ với địch nhân chính là tàn nhẫn đối với mình! Một khi ra tay liền không chút lưu tình! Thời điểm Chu Hằng đi lên con đường võ đạo liền có giác ngộ như vậy.
Hắn tìm tòi một chút thi thể của nam nhân cường tráng, nhưng trừ mấy tấm ngân phiếu ra cũng không có vật gì khác. Đếm sơ một chút, tất cả ngân phiếu cộng hết lại có hơn 5000 lượng. Tuy nhiên, khi nhìn thấy ấn ký trên ngân phiếu, Chu Hằng không khỏi co giật khóe miệng một cái.
Đây rõ ràng là ngân phiếu từ Thiên Bảo Các mở đưa ra ngoài!
Chu Hằng nhanh tay thu cất ngân phiếu, hiện tại hắn đang nghèo mạt rệp, tự nhiên không ngại dùng tài sản của người chết. Hít một hơi thật sâu, sau đó hắn tiếp tục chạy về hướng dãy núi Bình Thiên.
Ân oán với Bạch Ngọc Cốc này, nhất định phải có một ngày thanh toán đến cùng!
Ba ngày sau, hắn về lại tới hàn đàm tuyệt cốc, lúc này chân nguyên lực của hắn đã đạt tới trạng thái tốt nhất, có thể tấn công Luyện Huyết Cảnh!
– Ồ! Là tên nào to gan lớn mật dám xâm nhập động phủ của bổn tọa?
Đột nhiên vang lên tiếng quát rè rè, một con lừa đen xuất hiện ở trước mặt Chu Hằng.
– Là ngươi con lừa đê tiện ư!
– Con bà nhà ngươi, bổn tọa là Thần Lư!
Con lừa đen này lập tức vọt tới vừa cắn vừa la lối om sòm…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hành trình chịch dạo |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện cổ trang, Truyện liếm cặc, Truyện móc lồn |
Tình trạng | Update Phần 317 |
Ngày cập nhật | 16/05/2024 03:36 (GMT+7) |