Khuôn mặt xinh đẹp bất an liếc nhìn Hàn Lập một cái.
Không ngờ khuôn mặt Hàn Lập vẫn bình tĩnh, đứng tại chỗ không nhúc nhích. Tựa hồ như cảm nhận được ánh mắt của nàng liền quay mặt lại cười ôn hòa.
Mai Ngưng không tự chủ được, mặt đỏ lên, vội vàng tránh khỏi ánh mắt Hàn Lập, nhưng tinh thần cũng buông lỏng hơn trước.
Tiếng chân nghe ngày càng rõ ràng, thậm chí ngay cả tiếng thở hổn hển cũng nghe được. Hai người ngày càng tập trung hơn.
Làm cho Hàn Lập ngạc nhiên là hình như không chỉ có một người, mà là hai người một trước một sau đi tới.
Hàn Lập nhướn mày, trên mặt mơ hồ có chút sát khí.
Sương mù dày đặc trước mặt bỗng nhiên hơi tản ra, lộ ra một thanh niên tuổi còn trẻ đội một cái mũ cao.
Người này khuôn mặt thanh tú, bên hông đeo một cái thắt lưng bích ngọc, mơ hồ có bạch quang chớp động bên trên.
Nhưng mà thanh niên vừa thấy Hàn Lập thì biến sắc, lập tức hô lớn.
“Là ngươi?”
Người này đúng là Lục đạo truyền nhân Ôn Thiên Nhân, khuôn mặt hắn vô cùng kinh ngạc.
“Đúng là ta. Ngươi có thể an tâm đi” Hàn Lập bình tĩnh nói, đồng thời tay phải nhấc lên, thanh quang chợt lóe, một tiểu kiếm bay “vù” ra, vừa rời tay đã đến trước ngực hắn.
‘Cảng’ một tiếng vang nhỏ, tiểu kiếm giống như là va chạm vào thiết giáp, bắn ngược trở lại. Từ hao tổn trên quần áo thì hình như bên trong có ẩn hiện lục quang.
“Nội giáp?”
Một kích không thành làm Hàn Lập hơi ngạc nhiên, nhưng sau khi hừ lạnh một tiếng, tay lại nhấc lên, một đạo thanh quang bắn ra.
Lần này là nhằm vào bộ phận không có che chắn, chính là cổ họng.
Nhưng Ôn Thiên Nhân đã kịp phản ứng. Hắn tuy sợ hãi nhưng mà sẽ không đứng im chờ chết, thân hình chớp lên, tránh qua một bên, đồng thời hai chân dùng sức, bắn lui vào sương mù phía sau, thân thủ cũng rất có bộ dáng.
Hàn Lập lại thêm một lần công kích thất bại, nhưng vẫn lạnh lùng nhìn thân ảnh của Ôn Thiên Nhân vọt đi, không hề di chuyển nhưng lại lộ ra vẻ trào phúng.
Ôn Thiên Nhân vội vàng nhìn lại, chứng kiến nụ cười của Hàn Lập thì thần sắc có chút không ổn. Thân hình lại di động một lần nữa, muốn tại không trung biến hóa thân hình nhưng mà đã muộn, sau gáy liền cảm nhận một sỗ rét lạnh, rồi cảm nhận cổ họng có gió lùa qua. Một thanh tiểu kiếm sau khi xuyên thủng qua, ẩn hiện ở chuôi kiếm có một sợi gân thú trong suốt đang căng thẳng.
Thi thể Ôn Thiên Nhân mang theo một luồng máu tươi, ngã xuống mặt đất.
Hai mắt hắn trợn to, dường như vẫn chưa tin vào sự thật này.
Hàn Lập khuôn mặt không đổi, tay phải nhẹ rung lên, ngón tay kéo nhẹ, tiểu kiếm vô cùng nghe lời bay về rơi vào tay Hàn Lập.
Lúc này, Hàn Lập hai tròng mắt khép hờ nhìn chăm chú vào bên trong làn sương mù.
Một thân ảnh mảnh dẻ chợt động, sau đó một người chậm rãi đi ra khỏi sương mù, đó là một cô gái trang phục trắng như tuyết.
Cô gái này thản nhiên nhìn Hàn Lập cười, xinh đẹp bức người.
“Hàn huynh, không ngờ chúng ta lại gặp nhau”.
“Tử Linh cô nương!” Hàn Lập bình thản gật đầu, hai thanh tiểu kiếm trong tay rung lên rồi biến mất vào trong tay áo.
Ngày đó khi hắn bị nhốt trong kim diễm thì nghe Ôn Thiên Nhân cùng Tử Linh nói chuyện với nhau, tự nhiên nhận ra dung nhan của Tử Linh đã bị biến đổi, hiện lộ ra khuôn mặt thật. Đúng là không hề sai với thanh danh xinh đẹp ở Loạn Tinh Hải. Chỉ nói về sắc đẹp thì ngay cả mỹ nhân như Nguyên Dao cũng phải xếp dưới.
Chẳng qua lúc này cô gái thoát tục liếc mắt nhìn thi thể một cái, rồi than nhẹ:
“Không thể nghĩ tới, kẻ luôn được xưng là Thiếu chủ đệ nhất nhân Kết Đan Kỳ lại chết trên tay đạo hữu. Nếu mà cho người khác biết chuyện này thì có lẽ sẽ quá nửa không thể tin được”.
“Hắn vốn là không nên xuất hiện tại nơi này. Một khi đã đánh thì ta sẽ không bao giờ buông tha cho hắn” Hàn Lập bình tĩnh nói, sau đó đi đến bên cạnh không khách khí cầm lấy Túi trữ vật, tò mò nhìn cái đai lưng màu xanh kia.
“Đó là Tứ Tượng Bàn Long đái. Bên trong là có khảm bốn loại kỳ châu tị phong, ích hỏa, tị thủy, tị trần, ngoài ra còn có tác dụng an thần bính tĩnh hồn, đúng là một bảo vật khó kiếm. Hắn hoàn toàn là nhờ vào nó mà có thể leo được đến đây” Tử Linh tiên tử hé miệng cười nói.
“Tứ Tượng Đái. Đúng là vô cùng thích hợp để dùng lúc này” Hàn Lập do dự một chút, sau đó cúi xuống cầm lấy cái đai lưng.
Sau đó hắn cũng không hề kiêng kị, tại thi thể cướp lấy nội giáp xanh biếc cùng một vài bảo vật khác.
“Hàn huynh. Vị đạo hữu này là…” Mắt Tử Linh chuyển động, nhìn Mai Ngưng đứng sau lưng Hàn Lập hỏi.
“Đây là Mai cô nương, cùng bị truyền đến đây với ta” Hàn Lập khuôn mặt không biến đổi trầm giọng nói.
“Thì ra là Mai cô nương!”
“Mai Ngưng xin ra mắt Tử Linh đạo hữu!”.
Mai Ngưng có chút lo lắng bất an, nhưng vẫn tò mò đánh giá cô gái xinh đẹp trước mắt.
Tử Linh tiên tử đẹp nổi tiếng, nàng tất nhiên đã nghe nhiều, nhưng cũng bị dung nhan đó chấn nhiếp hồi lâu. Bây giờ lại thấy Hàn Lập cùng cô gái đó nói chuyện không khỏi thầm suy đoán quan hệ giữa hai người.
Tử Linh nhìn Mai Ngưng mỉm cười, sau đó lại nhìn Hàn Lập lộ ra vẻ xin lỗi.
“Đạo hữu không trách ngày đó ta cùng thiếu chủ đồng thời ra tay chứ? Ta lúc ấy cũng là bất đắc dĩ” Cô gái hình như là muốn giải thích một chút.
“Tử Linh cô nương không cần nhiều lời! Ta mặc dù không biết tại sao Tử Linh đạo hữu lại đi cùng Lục đạo truyền nhân này, nhưng ánh mắt đạo hữu không tình nguyện, ta có thể nhìn ra. Huống hồ khi Ôn Thiên Nhân gọi đạo hữu ra tay đối phó ta, Tử Linh cô nương cũng không có thực sự ra tay. Tại hạ cũng ghi tạc trong lòng” Hàn Lập khoát tay, tựa hồ không để ý nói.
“Nếu hàn huynh đã biết tiểu nữ có nỗi khổ trong lòng, Tử Linh sẽ không nói thêm gì nữa. Không biết bây giờ Tử Linh có thể đi cùng đạo hữu một đoạn không?” Thấy Hàn Lập không có ý tức giận, Tử Linh thần trí buông lỏng, lập tức cười hỏi.
“Đương nhiên là được! Mới chỉ đi qua được hơn nửa đường sương mù mà thôi, còn một đoạn nữa. Chúng ta đi thôi, nếu không sẽ trễ mất” Hàn Lập đánh giá một chút rồi bĩnh tĩnh nói.
“Một khi Tử Linh đạo hữu cũng đến nơi này thì cùng nhau đi. Sương mù này chỉ còn một nửa, hai chúng ta cũng không có ý kiến gì!”
“Đa tạ Hàn huynh” Tử Linh mỉm cười, đôi mắt sáng vô cùng kiều diễm.
Sau đó không lâu, bóng ba người biến mất trong sương, để lại thi thể lạnh giá của Ôn Thiên Nhân.
… Bạn đang đọc truyện Hàn Lập – Quyển 6 tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/han-lap-quyen-6-full/
Cùng lúc đó, trong một thạch động thuộc âm minh, một màn vô cùng quỷ dị đang phát sinh.
Một vị nữ tử vô cùng xinh đẹp ngồi dưới đất, đối diện là một đoàn hắc khí bao phủ một thân ảnh, cũng đang khoanh chân ngồi, mặc dù mơ hồ nhưng đó cũng là một nữ nhân trẻ tuổi.
“Sư muội, muội quyết tâm cùng ta tu luyện Âm dương luân hồi quyết sao? Đây không phải là một sự chọn sáng suốt đâu” Giọng nữ nhân xa xa truyền đến.
“Nghiên sư tỷ, người cũng biết, muội bởi vì thi triển Hoàn hồn thuật nên kim đan đã vỡ, xem ra không còn cách nào mà tu luyện nữa. Hơn nữa, cũng không ngờ là nỗ lực như vậy cho sư tỷ hoàn hồn lại không ngờ lại đụng quỷ vụ này khiến cho Hoàn hồn thuật mới tiến hành một nửa liền bị cắt đứt, kết quả là hồn của sư tỷ đọng lại không ít nhưng vĩnh viến không thể trở lại thân thể. May mà họa gắn liền với phúc. Nơi này âm khí nồng đậm, đối với quỷ thuật mà sư tỷ tu luyện có tác dụng vô cùng lớn. Mà Âm dương luân hồi thuật này lại cần hai người cùng luyện. Lấy Âm minh khí nơi này chẳng những có thể khiến cho sư tỷ tăng tốc độ tu luyện mà muội cũng có thể trở lại Kết Đan Kỳ lần nữa, thậm chí còn có thể ngưng kết Nguyên Anh” Cô gái xinh đẹp vô cùng thu hút này đúng là Nguyên Dao, nàng bình tĩnh nói.
“Một khi đã thế tỷ cũng không khuyên muội nữa. Nhưng mà tỷ cũng phải nhắc nhở sư muội, công pháp này do quỷ cùng người tu luyện chung. Mặc dù có thể mượn âm khí nơi này tu luyện nhanh hơn, nhưng nếu công pháp đại thành muội cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ, cũng không còn tư cách tiến vào luân hồi. Muội nên xem xét lại lần nữa, nếu không Thanh Dương Môn khi biết công pháp này đã tu luyện rồi” Bên trong hắc khì, cô gái bất đắc dĩ nói thêm hai câu.
“Sư tỷ không cần nói nữa, lòng muội đã định, sẽ không hối hận” Nguyên Dao khuôn mặt dứt khoát.
“Được. Một khi sư muội đã không sợ nguy hại sư tỷ ta lại càng không sợ. Chúng ta cùng tu luyện Âm dương luân hồi quyết” Một tiếng thở dài lo lắng từ trong hắc khí truyền tới, sau đó Nghiên Lệ đã hóa thành quỷ ảnh vươn hai tay bao phủ đầy hắc khí ra.
Nguyên Dao thấy vậy cũng không hề do dự, vươn tay ra nhẹ nhàng áp vào, bắt đầu tiến vào tu luyện.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hàn Lập - Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 07/07/2019 03:36 (GMT+7) |