Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web mikashop.ru là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » » » Phần 7

Hàn Lập - Quyển 18

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 7

Bàn tay lại giương lên, mấy đạo phù lục kích bắn ra, chợt lóe lên rồi dán lên trên ngọc hợp. Cấm chế chi lực một chút đã đem toàn bộ hộp ngọc vây vào trong đó. Tay áo bào Hàn Lập lại phất lên một cái rồi một mảnh thanh hà cuộn ra, hộp ngọc nhất thời không tiếng động biến mất ở trong quang hà, bộ dáng đã bị Hàn Lập thu lại.

Từ lúc kiếm ti phun ra đến lúc thu hồi hộp ngọc, cả quá trình xảy ra mau lẹ như lôi hoả điện quang, chỉ một cái hô hấp là liền hoàn thành. Lúc này Hàn Lập mới thở ra một hơi, sắc mặt đẹp hơn vài phần. Hắn đưa mắt nhìn dược viên vừa mất đi một đoá hoa thì không do dự nữa, xoay người hướng dược viên kế tiếp đi đến.

Vì vậy tám gốc linh dược kế tiếp cùng đều được hắn dùng thủ đoạn như thế hái xuống. Hàn Lập đều dùng kiếm quang cắt xuống, sau đó nhanh chóng đóng băng lại và sử dụng cấm chế phù lục giam cầm lại. Sau nhiều thủ đoạn như vậy cuối cùng cũng không khiến cho số linh dược còn lại tự diệt.

Cho dù bên trong chúng vẫn có cấm chế gì đó nhưng chỉ cần trước tiên có thể ức chế giông cho kích phát thì liền có khả năng mang về chậm rãi nguyên cứu. Hắn tự tin là chỉ cần có đủ thời gian thì vẫn có thể chậm rãi phá tan cấm chế. Bất quá đên phiên một loại linh dược cuối cùng là một toà ngân sắc đài sen phiêu phù ở trên con suối kia thì lại gặp đại phiền toái.

Kiếm ti sau khi trảm lên cuống toà sen to cỡ ngón tay thì lại bộc phát ra một đoàn ngân mang chói mắt rồi bị hất ra mà đài sen một li cũng không động! Hàn Lập tự nhiên là ngẩn ra.

Sau khi nhìn đài sen đánh giá cẩn thận vài lần thì hắn nhướng mày rồi mười ngón tay nhắm ngay phía đài sen liên tiếp bắn ra. Mười đạo thanh ti phá không bay ra nhưng trên đường đi lại bỗng nhiên hợp lại mà trực tiếp thành một đạo quang mang trong suốt trảm tới trên đài sen.

Một màn đồng dạng phát sinh. Cả đoá ngân liên đều thả ra ngân quang chói mắt, thanh quang quét tới một cái nhưng lại phát ra thanh âm vù vù rồi tấc tấc vỡ vụn ra, cứ như vậy mà biến thành tro bụi. Khóe mắt Hàn Lập không khỏi chợt co rụt lại. Ngân sắc đài sen này rốt cục là linh vật gì mà có thể cứng rắn đến nghịch thiên như thế.

Hắn tự nghĩ kiếm ti do Thanh trúc phong vân kiếm biến thành sắc bén dị thường, cho dù là Hợp Thể kỳ tồn tại cũng không dám dùng thân thể ngạnh kháng một trảm này nhưng vật trước mắt chẳng những đem kiếm ti hất văng ra mà thậm chí còn có thể dùng sức phản chấn tiêu diệt, thật sự là khó có thể tin được.

Ánh mắt Hàn Lập đảo quanh ngân sắc đài sen một vòng sau đó chợt lóe lên mà lại rơi xuống dòng suối phía dưới. Con suối này hiển nhiên không phải là linh tuyền bình thường vì chẳng những nước trong suốt lộ thấu đáy mà phía dưới ẩn hiện có bạch sắc linh khí nhè nhẹ không ngừng từ trong nước thoát ra.

Ở phía đáy con suối, thân cây sen to cỡ cánh tay tiểu hài nhi đang nằm ở nơi đó, màu sắc đồng dạng cũng là màu bạc giống như không nhiễm một hạt bụi trần. Ánh mắt Hàn Lập ngưng trọng lại rồi dùng pháp mục nhìn bộ rễ trắng noãn như ngọc của đài sen, bộ rễ này lại không có ăn sâu xâm nhập vùng phía dưới lớp đất bùn mà là cuộn lại thành một búi phiêu phù bên cạnh, giống như một cái ngân sắc vụ đoàn.

“Như thế mà nói, tựa hồ là có thể.”

Sự phát hiện ngoài ý muốn này làm cho hắn thần sắc vừa động rồi có vẻ an tâm hơn. Lúc này đây, Hàn Lập cân nhắc cũng không lâu, một lát công phu hắn liền quyết định tái mạo hiểm thử một lần.

Bàn tay vừa lật chuyenr, trong tay xuất hiện một cái bình ngọc màu xanh cao chừng một thước rồi hướng về phía con suối ném đi, sau khi bị ném lên không, cái bình ngọc liền vững vàng huyền phù ở trên không trung. Tiếp theo tay áo run lên, hơn mười cái trận kỳ nhan sắc bất đồng kích bắn ra, chợt lóe lên rồi chui vào dưới con suối bốn phía.

Hàn Lập một tay bấm quyết, trong miệng khẽ quát ‘tật’ một tiếng. Hơn mười đạo cột sáng từ bốn phía phóng lên cao, cao chừng mấy trượng. Mỗi một cái đều linh lung óng ánh, bên trong ẩn hiện có phù văn phiêu động không ngừng.

Hiển nhiên pháp trận này không giống bình thường. Hàn Lập vừa thấy cảnh này, hai tay không chút do dự nhất tề cử động hướng về phía trước liên tiếp bắn ra mấy đạo pháp quyết.

Trong phạm vi mấy trượng trên hư không đột nhiên hiện ra vô số lam sắc quang điểm, mỗi cỗ hơi nước nồng đậm một chút tràn ngập cả pháp trận. Phía dưới linh tuyền tựa hồ cũng như cảm ứng được cái gì, mặt nước như bị hấp dẫn mà nhộn nhạo cả lên, tầng tầng sóng nước trào lên. Tuy rằng cực kỳ bé nhỏ nhưng so với lúc trước đang yên bình trong suốt như gương thì tuyệt là cách biệt một trời một vực.

Hàn Lập trong mắ hàn quang chợt lóe, quát khẽ một tiếng rồi hướng về cái bình ngọc đang huyền phù ở trên không trung điểm ra một cái. “Phốc xuy” một tiếng, cái bình ngọc màu xanh nhất thời đảo ngược lại, từ bên trong có một đạo thanh hồng dị lam cuốn ra. Hơn mười cột sáng đồng thời kêu lên vù vù rồi cấm chế dao động nhất thời bạo phát ra.

Ngay sau đó, trên hư không tất cả quang điểm đều hướng về phía lam sắc quang hà cuồn cuộn kéo đến khiến cho hào quang đại trướng trong nháy mắt công phu đã đem cả con suối hút vào.

Sau một tiếng nổ kinh thiên động địa, cả con suối chấn động khiến nước suối như sóng ba đào mãnh liệt dựng lên quay cuồng rồi lấy ngân sắc đài sen làm trung tâm xoay tròn lên. Một cơn lốc xoáy đường kính một trượng nhất thời hiện ra, sóng nước mãnh liệt đem ngân hồng quấn vào trong đó.

Vừa thấy cảnh này, pháp quyết trong tay Hàn Lập lại dồn dập bắn ra hơn nữa trong miệng cũng bắt đầu lầm bầm niệm chú. Đài sen kia và cả nước suối trong nháy mắt đã cuộn tới sau đó vị từng trận lốc bao vây mà hoá thành một con thuỷ long nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng tất cả đều bị hút vào trong ngọc bình màu xanh.

Thấy ngân sắc đài sen kia và cả bộ rễ tất cả đều bình yên vô sự bị hút vào trong ngọc bình thì trong lòng Hàn Lập tự nhiên là kinh hỉ vạn phần.

Trong tay pháp quyết dừng lại rồi vẫy tay về phía cái bình ngọc. Nhất thời bình ngọc hoá thành một đoàn lam quang bắn đến rồi rơi vào trong tay. Hàn Lập thần niệm vừa động, lập tức thông qua miệng bình tiến vào bên trong đảo qua. Kết quả cái ngân sắc đài sen kia và cả bộ rễ đều đang được ngâm ở trong nước suối, một chút khác hường cũng không có.

Hắn nhất thời vui mừng quá đỗi. Sau khi dùng phù lục phong ấn bình ngọc lại thì Hàn Lập đem linh vật duy nhất đầy đủ tới tay này thập phần cẩn thận thu vào trong vòng trữ vật và cũng đem một đống lớn ngọc hợp chất đống cùng nhau. Sự buồn bực do mấy gốc linh dược bị huỷ lúc trước cũng giảm đi ít nhiều.

Đoạn thời gian còn lại, Hàn Lập đem tất cả linh dược thuộc loại thượng vàng hạ cám trong các góc hẻo lánh của dược viên cũng bất kể có nhận ra được hay không thì nhất nhất đều thu lại. Tuy rằng linh dược này có lẽ ở trong mắt chủ nhân dược viên chỉ là bình thường nhưng nếu đem về Linh giới thì tự nhiên vẫn là quý hiếm dị thường. Hành trình đi dược viên lần này xem như là rất có thu hoạch.

Sau khi xác định trong dược viên không còn loại linh dược nào nữa. Hàn Lập cũng không có ý tứ ở đây lâu hơn nữa, lúc này nói một tiếng phân phó cho tiểu nha đầu Khúc nhi kia hoá thành một đoàn bạch quang chui vào trong cổ tay áo rồi nhanh chóng đi ra phía ngoài cửa.

Khi thân ảnh của hắn mới xuất hiện tại ngoài cửa thì trong phút chốc thanh âm nổ ầm ầm từ phía trước chủ điện truyền lại, tiếp theo là một cỗ linh áp dao động phóng lên cao rồi nhằm về phía này cuồn cuộn kéo đến, thanh thế cực kỳ kinh người!

Hàn Lập vừa nghe được thanh âm này thì trong lòng khẽ động nhưng biểu tình lại lộ ra vẻ như không có gì. Xem ra thời gian dài như thế trôi qua, Thạch Côn cùng Liễu Thuý Nhi rốt cục bị ảo thuật trong quảng trường làm cho bực bội rốt cục cũng đã sử dụng vũ lực bài trừ cấm chế. Xem linh áp dao động này thì chỗ ảo thuật kia lại thực sự bị mạnh mẽ bài trừ rồi.

Bọn họ khẳng định đã vận dụng bí thuật hoặc bảo vật viễn siêu khả năng và tu vi có thể nắm giữ được. Nếu không thì với tu vi của hai người thể hiện ra lúc trước thì tuyệt vô pháp làm ra được việc này. Trong lòng nghĩ như thế, ánh mắt Hàn Lập dừng qua ở hai nơi còn lại trong thiên điện nhìn lướt qua thì hơi trầm ngâm nhưng cũng chưa hướng bên kia đi đến mà khẽ cất bước, thân hình giống như chậm rãi mà thực sự lại mau lẹ dị thường đi thẳng đến chỗ chủ điện.

Một lát công phu sau, khi thân ảnh của hắn xuất hiện tại chủ điện thì vừa lúc thấy trên đại môn chủ điện tử quang chớp động mà Thạch Côn kêu lên một tiếng đau đớn rồi ngã lăn ra ngoài vài chục bước.

Nguyên bản trên hai tay cầm một đôi cự chuỳ sau khi bị tử sắc điện quang đánh trúng đã nhanh chóng bị tan rã, trong nháy mắt chỉ còn lại hai cái cán chuỳ.

Thạch Côn sắc mặt tái nhợt vô huyết, trong mắt lộ ra một tia hoảng sợ. Bất quá không chờ hắn tái thi triển thủ đoạn gì ngăn cản tử sắc điện xà, Liễu Thuý Nhi dừng ở phía sau hắn hơn mười trượng lại ra tay.

Nàng phất tay một cái, một cái gương bạc rời tay bắn ra, mặt kính chấn động mà bắn ra mấy đạo cột sáng thanh quang mênh mông tạm thời ngăn cản vài đạo tử sắc hồ quang kia. Thạch Côn nhân cơ hội này mới gầm nhẹ một tiếng, thân hình cơ hồ dán sát trên mặt đất mà trườn bắn ra, trong nháy mắt đã hiện ra cách đó hơn ba mươi trượng.

Đúng lúc này, vài đạo thanh sắc quang trụ kia cũng không chịu nổi hồ quang, trong tiếng lôi minh mà tấc tấc vỡ vụn ra. Tử sắc điện quang sau khi kích tan nát đám quang trụ thì lại thay đổi phương hướng nhắm thẳng đến chỗ Liễu Thuý Nhi mà bắn đi.

Nàng tự nhiên trong lòng rùng mình một cái nhưng lại quyết đoán đột nhiên thúc giục bảo kính trên không trung nhưng lại không phải là thúc giục nó phát ra hồ quang phản kích lại mà vọt tới phía nàng. Sau đó thân hình nàng nhoáng lên một cái lại quỷ dị hoá thành một mảnh tàn ảnh biến mất không thấy. Ngay sau đó, thân ảnh thướt ta của nàng xuất hiện phía xa xa.

Sau một tiếng nổ trầm thấp thì mấy đạo tử sắc điện quang kích lên cái gương màu bạc, sau vài tiếng sét đánh thì đã đem cái gương này hoá thành một đoàn ngân quang nổ tung ra.

Mà sau khi mất đi mục tiêu công kích thì tử sắc điện quang chợt lóe lên vài cái cũng tự hành mà tán loạn tiêu thất đi. Liễu Thuý Nhi sau khi hiện thân thấy bảo vật bị huỷ, tuy rằng sớm đã dự liệu nhưng thần sắc cũng không được tốt lắm.

“Nhị vị đạo hữu, cấm chế nơi này cũng không tầm thường, muốn bài trừ thì chỉ sợ cần phải có ba người chúng ta liên thủ mới được.”

Đúng lúc này, Hàn Lập từ từ đi tới cao giọng nói.

Hai người Thạch Côn tự nhiên cũng thấy được Hàn Lập xuất hiện. Vừa nghe thấy lời này thì cơ nhục trên mặt Thạch Côn nhảy dựng lên, bộ dáng có vẻ ghen tị không ít nói:

“Hàn huynh thật thông minh. Biết cấm chế nơi này không dễ bài trừ nên lại đi chỗ khác trước. So với việc hai người ta mới vào trong điện như thế thì hẳn là đã có thu hoạch không nhỏ a.”

“Thu hoạch thì cũng có một chút nhưng so với những thứ có ở đây thì đâu có đáng gì. Tin tưởng là bảo vật trọng yếu mà nhị vị tiền bối cần đều có đặt trong chủ điện này mới phải!”

Hàn Lập mỉm cười không thèm để ý nói.

“Nơi này hiển nhiên là nơi tiên nhân từng ở lại, chỉ sợ là đồ vật bình thường trong mắt tiên nhân đối với chúng ta mà nói đều rất có ích. Bất quá cũng nói trước, cái này cũng phụ thuộc và cơ duyên cùng bổn sự của Hàn huynh, tiểu muội thật không có gì oán hận. Hơn nữa với một điểm thời gian như vậy, Hàn huynh nhiều lắm cũng chỉ tìm qua được một hai nơi, không có khả năng đem tất cả đồ vật đoạt tới tay. Ta cùng Thạch đạo hữu tự nhiên là vẫn có cơ hội.”

Liễu Thuý Nhi có thể nghĩ thông suốt, chỉ khẽ cười một tiếng rồi nói, tựa hồ đối với hành động giành trước bảo vật của Hàn Lập không thèm để ý tới.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Hàn Lập – Quyển 1
Hàn Lập – Quyển 2
Hàn Lập – Quyển 3
Hàn Lập – Quyển 4
Hàn Lập – Quyển 5
Hàn Lập – Quyển 6
Hàn Lập – Quyển 7
Hàn Lập – Quyển 8
Hàn Lập – Quyển 9
Hàn Lập – Quyển 10
Hàn Lập – Quyển 11
Hàn Lập – Quyển 12
Hàn Lập – Quyển 13
Hàn Lập – Quyển 14
Hàn Lập – Quyển 15
Hàn Lập – Quyển 16
Hàn Lập – Quyển 17
Hàn Lập – Quyển 18
Hàn Lập – Quyển 19
Hàn Lập – Quyển 20
Hàn Lập – Quyển 21
Hàn Lập – Quyển 22
Hàn Lập – Quyển 23
Hàn Lập – Quyển 24
Thông tin truyện
Tên truyện Hàn Lập - Quyển 18
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 06/08/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Lúc trước căng thẳng, giờ lại thành ra có chút bất đặc dĩ. Toàn bộ những sổ sách ở đây đều dùng tiếng lóng viết, nó giống như khiến tôi bị cuốn vào bao nhiêu tin nhắn “vụn vặt”, đủ loại tiếng lóng nhiều vô số kể, nếu không để ý liền tưởng đây là bản thảo tiểu thuyết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Hạ Thiên – Quyển 8
Hạ Thiên, em làm sao vậy? Chẳng biết từ khi nào An Khả Khả biết mình có thể nói chuyện, nàng cùng giọng lo lắng hỏi. Không có gì, anh giúp em tắm rửa là được. Âm thanh của Hạ Thiên truyền vào tai An Khả Khả, ngay sau đó nàng cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng, nàng bị Hạ Thiên bế lên. Một lát sau...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Hạ Thiên – Quyển 12
Đang rãnh nhưng không có hứng. Hạ Thiên cũng không quay đầu, hắn lười biếng nói một câu: Anh không thích nói chuyện với đàn ông. Tên đàn ông kia bước xuống xe, hắn cũng không tức giận, giọng điệu có chút ôn hòa: Tôi là Nhạc Chi Phong, tất cả mọi người đều gọi tôi là Nhạc tiên sinh, có lẽ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Liên kết: - - - - - - - - - phim sex -

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân



truyen sex sinh vien co thattruyen sex hiep dam hang xomtruyen sex damductruyện sex nữ sinhtruyen sex kiem hiepchuyen sex sinh vientruyen sex dìtruyện sex thùy dươngtruyen sex tinh ductruyen sex suongtruyen sex thieu nhidit ba maitruyen sex ban cua chitruyen sex cam sungtruyen sex hoc sinh trung hoc co sotruyen sex hiep dam em gaitruyen sex ve demtruyện sex đụ nhautruyensex hoc sinhtruyen sex co daitruyen sex gai van phongtruyện sex bà giàtruyen sex htruyen sex khieu damtruyện sex ỷ thiên đồ long kýtruyen sex gay duoi ham toan la con trai tap 10truyen sex cha va con gaitruyện sex ỷ thiên đồ long kýtruyensex vltruyen sex bien thaitruyen sex ma dutruyen sex chetruyen sex hay nhat ma co thattruyện sex 21truyen sex danh cho phu nudoc truyen sex vo chongtruyen sex ngan hangtruyen sex storytruyện sex bé gáibu lon chi gaitruyen sex namnghe đọc truyện sex đêm khuyatruyen sex song sinhtruyen sex hay ngantruyen sex ban chongtruyen sex anh em moi nhattruyện sex phêtruyen sex gai giađọc truyện sex cô giáoweb truyện sextruyen sex 19truyện sex anh rểtruyện sex bé gáitruyen sex viptruyen sex gai quetruyen sex loan luan haytruyện sex pha trinhtruyen sex lien minhtruyện sex học tròtruyen sex cổ trangtruyen sex ma dutruyen sex bi hiep damtruyen sex pha trinh co giaotruyện sex cưỡng dâmtruyen sex lien minhchuyen tinh sextruyen sex bu lonchuyen loan luan voi thimtruyện sex pha trinhtruyen sex hiep dam em gaitruyensex,tvtruyen sex lai may baytruyen sex cu totruyen sex hoc sinh trung hoc co sonha phuong sextruyen sex hay ma ngantruyen sex onltruyện sex mẹ contruyen sex trẻ emtruyện sex tình yêutruyen sex c