Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web mikashop.ru là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » » » Phần 21

Dương Thần - Quyển 11

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 21

Ánh mắt Dương Phá Quân phức tạp nhìn phía sau Dương Thần, cảm xúc dâng trào, kẻ dám nhục mạ cha và mình đã bị giết, ông ta cảm thấy như được giải hận, những thứ mà Dương Thần làm đúng là ông ấy không dám làm, nhưng càng như vậy thì ông lại càng cảm thấy bị sỉ nhục.

Quách Tuyết Hoa và Lâm Nhược Khê mặc dù đã gặp rất nhiều cảnh máu me đầm đìa như thế này rồi, nhưng dù sao cũng là nữ giới, vẫn cảm thấy có chút ghê tởm.

Lý Mạc Thân và đứa cháu trai của mình nhìn nhau, cười gượng.

Lý Độn khó có thể im lặng được, nhéo nhéo cằm, chỉ ngón tay cái vào Dương Thần.

Dương Công Minh dường như chưa từng nhìn thấy có ai chết, sắc mặt vẫn bình thản nói:

– Nếu như có thể yên tĩnh lại được rồi, vậy thì hãy tiếp tục nghe lão già này lải nhải vài câu nữa, sự việc năm đó, tôi còn chưa nói xong…

Lúc này, cũng không còn ai dám ngắt lời nữa.

Dương Công Minh bình thản nhấp một ngụm trà, rồi mới từ từ kể lại.

– Việc mà tôi biết cũng đều là cha tôi chờ sau khi tôi hiểu chuyện mới nói cho tôi biết.

Năm đó, sau khi mẹ tôi bị người ta làm nhục, sống không bằng chết, không lâu sau đó thì phát hiện ra mình mang bầu, nên lại càng không có mặt mũi nào gặp cha tôi từ Giang Nam đến căn cứ địa Tây Nam đón ông ấy về Yến Kinh được nữa, vì vậy mới nói ra, để cho cha tôi có thể lựa chọn việc hủy hôn ước, dù sao thân thể bà cũng không còn được nguyên vẹn như trước được nữa, nên cảm thấy xấu hổ với cha của tôi.

Mà cha tôi thực ra cũng mất đi khả năng sinh sản trong một cuộc chiến tranh trước đó, căn bản là cũng muốn hủy bỏ hôn ước với mẹ tôi, để cho mẹ tôi không phải chịu cảnh sống một mình mà cứ giữ gìn như vậy cho đến chết.

Nhưng khi biết được mẹ tôi đã gặp phải vết thương như vậy, cha tôi đã thay đổi chủ ý, quyết định phải kết hôn với mẹ của tôi.

Bởi vì cha tôi hiểu rõ rằng, nếu như khi mẹ tôi đến bước đường cùng như vậy mà hủy bỏ hôn ước thì không khác nào làm cho cả đời bà ấy bị hủy hoại.

Thực ra, hai người trước đó cũng đã có duyên phận, nhưng trong đó thì tôi lại cảm động vô cùng trước hôn ước này và cả sự trân trọng mà hai người dành cho nó.

Nghe đến đó, Quách Tuyết Hoa và Lâm Nhược Khê ở một bên đều rơi nước mắt, suy nghĩ theo cảm tính khiến họ như chìm sâu hơn vào thứ tình cảm trong những năm hỏa chiến năm đó.

Dương Công Minh lục lại trí nhớ, tiếp tục nói:

– Giống như hai người đều có hai vết thương vô cùng lớn, khi mà cha tôi đau khổ nhất đã gặp được mẹ tôi cũng ở lúc đường cùng nhất. Hai người đã trở về Yến Kinh, ủng hộ lẫn nhau, làm bạn với nhau, cứ dần dần như vậy khó có thể tránh khỏi việc nảy sinh tình cảm.

Khi sinh ra tôi, cũng như những gì các người đã biết, cha của tôi vì danh dự nhà họ Dương, biết rằng không thể chịu được sự đả kích này, phân phát những thân vệ biết nội tình bên trong, cùng dùng cả thế lực của gia tộc để che giấu tin tức truyền ra ngoài.

Mẹ của tôi từng hỏi cha tôi, vì sao lại đồng ý chấp nhận một người phụ nữ không còn trinh tiết như bà, lẽ nào sẽ không vì việc sinh ra tôi mà cảm thấy bị tổn thương sao?

Cha nói cho bà biết rằng “Bà là vị hôn thê của tôi, cũng chính là người vợ mà tôi muốn lấy, đứa trẻ mà vợ của tôi sinh ra đương nhiên là con của tôi. Cho dù đứa trẻ đấy không phải là huyết mạch của tôi nhưng cũng vì tôi không có khả năng bảo vệ tốt cho người vợ của mình, nên so với việc yêu thương hết mực cốt nhục của mình thì tôi sẽ chăm sóc tốt cho đứa trẻ này, để bù đắp những khiếm khuyết của tôi”.

Chính vì lời nói đó mà mẹ của tôi đã yên tâm sinh ra tôi, cùng với cha tôi trở thành vợ chồng chính thức trong lúc hoạn nạn, cứ như vậy trải qua hai mươi mấy năm.

Đại sảnh im thin thít đến nỗi tiếng lá rơi cũng có thể nghe thấy.

– Lão Dương, vậy đến khi nào thì ông biết mình không phải là con do lão Nguyên soái sinh ra?

Lý Mạc Thân thấp giọng hỏi.

Dương Công Minh mỉm cười nói:

– Đó là khi tôi mười tuổi, chính miệng cha đã nói cho tôi biết.

– Cái gì? Lão Nguyên soái, ông ấy nói cho ông biết?

Lý Mạc Thân đương nhiên là không ngờ tới.

Dương Công Minh gật đầu:

– Lúc ấy tôi mới hiểu chút chuyện, tôi không ngờ cha mình lại nói cho mình biết chuyện như vậy. Bây giờ nghĩ lại, e rằng cũng là sự tiên đoán trước của cha tôi.

Giấy không gói được lửa, có một số việc sớm muộn gì cũng sẽ lộ ra, cũng giống như hôm nay vậy.

– Đại bá phụ, thực sự khó có thể lường trước được…

Tam Thúc Công thở dài.

Dương Công Minh cười nói:

– Lúc ấy khi cha nói với tôi, tôi khóc ngay tại chỗ, khóc nức nở. Một đứa trẻ mới có 10 tuổi, cho dù có hiểu chuyện sớm thì cũng chỉ là một đứa trẻ, đột nhiên biết được cha mẹ của mình không phải là người sinh ra mình, điều này thực sự quá tàn khốc.

Tôi hỏi cha tôi, làm sao mà tôi lại không phải là do ông sinh ra chứ? Nếu như tôi không phải con cháu nhà họ Dương, vậy làm sao có thể sống tiếp được trong nhà họ Dương đây? Mọi người sẽ cười nhạo tôi, xem thường tôi…

Lúc ấy cha tôi vuốt đầu tôi, nói rất chân thành với tôi rằng:

– Công Minh à, có phải con cháu nhà họ Dương hay không với việc có phải là con do chính cha sinh ra hay không, điều đó không có quan hệ quá lớn.

– Con là đứa trẻ mà cha yêu thương nhất. Bởi vì con là đứa trẻ duy nhất mà vợ cha đã sinh ra.

– Con biết không, khi con vẫn còn là một đứa con nít, sữa của mẹ con không đủ, cha đã ôm con đi hỏi những người khác, hỏi cả những người không quen biết, đi khắp nơi bảo họ cho con ít sữa để nuôi nấng con.

– Mỗi khi nhìn thấy con uống no ngủ ngon lành, thì cha cảm thấy đó là lúc mà cha vui vẻ nhất, còn vui hơn cả lúc đánh thắng trận.

– Chỉ cần con bị bệnh, dù là cảm lạnh thông thường nhưng cha vẫn cảm thấy đau từng thớ thịt, chi bằng để cho cha thay con chịu tội… Chính vì bước trên con đường như vậy, không có ai trong mắt cha lại quan trọng hơn con cả.

– Cha tin rằng, đứa con đáng quý của cha, đợi sau khi cha đã già sẽ giao nhà họ Dương cho con, nhất định con sẽ làm xuất sắc hơn cha.

Dương Công Minh nói đến đây, thì mắt đã hơi đỏ hoe, có vài phần đau thương.

Yến Tam Nương thương tiếc, vỗ nhè nhẹ lên vai ông.

Nghỉ ngơi một lát, Dương Công Minh mới tiếp tục nói:

– Lúc ấy tôi rất sợ hãi, tôi nói với cha rằng, tôi lo mình không phải là con trai ruột của cha nên không có cách nào có thể gánh vác được trọng trách này, tôi sợ làm không tốt.

Lúc đó cha nói với tôi một cách nghiêm túc rằng tôi chính là con cháu nhà họ Dương, không phải vì có huyết mạch của nhà họ Dương mới được coi là người của nhà họ Dương.

Muốn trở thành một người có thể khiến người khác phải tín phục và tôn trọng thì điều đầu tiên mình phải tin tưởng chính bản thân mình trước đã, tin rằng mình là người quý báu, độc nhất vô nhị trên thế giới này.

Một gia tộc sở dĩ có thể vinh quang mấy đời như vậy, mấy trăm năm vẫn không bị suy tàn, không phải là đều dựa vào huyết thống gắn bó…

Dương Công Minh dừng một chút, quay đầu nhìn Dương Phá Quân đang lẳng lặng nghe, nói:

– Phá Quân, cha luôn dạy con, nhưng con vẫn chưa thể hiểu được một cách chân chính, đến hôm nay, con đã biết cái gì là vinh quang thực sự của một gia tộc chưa?

Dương Phá Quân khổ tâm nói:

– Cha, con không biết, trí óc con bây giờ đang hỗn loạn, con sắp bị điên rồi.

Mấy lão nhân nhà họ Dương cũng mịt mờ, không khí trong phòng trầm xuống.

Trong mắt Dương Công Minh khó giấu được sự thất vọng, tiếp tục nhìn Dương Thần đang im lặng ngồi bên khung cửa sổ, mỉm cười hỏi:

– Dương Thần, cháu cảm thấy là cái gì?

Ánh mắt của mọi người chuyển hướng sang Dương Thần, ánh nắng của buổi trưa hắt lên người hắn, khiến thân thể hắn như phát sáng.

Dương Thần cười tự giễu nói:

– Ông hỏi cháu? Làm sao cháu hiểu được đạo lý to lớn như vậy được, cháu chỉ biết, huyết mạch, gia cảnh, truyền thống không thể so sánh được với kẻ cứng đầu, càng không thể sánh kịp với kẻ có khí chất. Cháu chỉ biết rằng chỉ có những người không nhận thua mới có thể sống sót được, đơn giản vậy thôi.

– Ha ha ha ha…

Dương Công Minh cười lớn, đám người Lý Mạc Thân cũng lắc đầu cười.

– Khá… khá lắm!

Dương Công Minh vỗ vỗ lên tay vịn ghế, trong mắt như lóe lên điều gì đó:

– Sự vinh quang của một gia tộc không phải dựa vào huyết mạch truyền từ đời này sang đời khác mà duy trì được.

Huyết thống? Không phải là nó.

Cái nhà họ Dương chúng ta dựa vào chính là mỗi một thời, những người trong gia tộc này đều phải hiểu, bản thân mình chính là niềm vinh quang cho gia tộc này. Chỉ có xem trọng bản thân mình thì người khác mới tôn kính chúng ta.

Con cháu của nhà họ Dương, bất cứ lúc nào cũng phải tin rằng mình là niềm tự hào của gia tộc, có được niềm tin đó thì mới có thể kéo dài được vinh quang cho gia tộc.

Dương Công Minh tôi đây từ khi tiếp nhận chức gia chủ cho đến nay, có quân hàm Nguyên soái, chiến tích ít nhất cũng đẩy được nền kinh tế của Hoa Hạ vượt mức 20 năm, vang danh khắp nơi.

Các người có ai có thể có tư cách hơn tôi để ngồi ở vị trí này? Các người có ai dám nói tôi đã phụ sự kỳ vọng của cha.

Tôi, không thẹn với lương tâm!!

Lời nói trịnh trọng đó đã khiến mọi người đều bị chấn động.

Ninh Quang Diệu nắm chặt lấy tay vịn của chiếc ghế dựa, sắc mặt xanh mét, mà các cán bộ khác đều có chút chột dạ.

Lý Mạc Thân quay đầu nhìn Lý Độn đang ngẩn người ra đó, cười mắng nói:

– Tên tiểu tử ngốc này, bây giờ đã hiểu nguyên nhân thực sự khiến ông nội đồng ý cho cháu và Đường Tâm kết hôn rồi chứ…

Lý Độn giật mình một cái, trong mắt hiện lên sự xúc động, gật đầu cười.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Dương Thần – Quyển 1
Dương Thần – Quyển 2
Dương Thần – Quyển 3
Dương Thần – Quyển 4
Dương Thần – Quyển 5
Dương Thần – Quyển 6
Dương Thần – Quyển 7
Dương Thần – Quyển 8
Dương Thần – Quyển 9
Dương Thần – Quyển 10
Dương Thần – Quyển 11
Dương Thần – Quyển 12
Dương Thần – Quyển 13
Dương Thần – Quyển 14
Dương Thần – Quyển 15
Dương Thần – Quyển 16
Thông tin truyện
Tên truyện Dương Thần - Quyển 11
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/10/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Điệp khúc tình - Tác giả The Kid
Đăng đang quen với một cô nàng xinh đẹp tên Hải Vân, cô là giám đốc của một công ty lớn. Với gương mặt đẹp trai, body chuẩn sáu múi như Đăng thì cô gái nào cũng thích. Đăng dễ dàng cua được Vân cũng nhờ ngoại hình công tử đẹp trai này. Thật ra Đăng đang muốn lợi dụng Vân, chứ không hề...
Phân loại: Truyện nonSEX
Giang Nam – Quyển 17
Rồi sau đó, trải qua cuộc chiến đoạt tiên phù, Đạo Vương lại tiếp tế hắn đệ lục đạo thần thông. Sáu đạo thần thông này, Giang Nam chỉ có thể tìm hiểu, nhưng không cách nào thúc dục, muốn thôi phát uy năng sáu đạo thần thông này, chỉ sợ hắn còn cần đối mặt công kích như của Thiên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Dương Thần – Quyển 13
Đã lâu không gặp, anh Dương, hy vọng sự xuất hiện của vợ chồng chúng tôi không làm anh cảm thấy không thoải mái. Tiết Minh Hòa nói rất cẩn thận, dường như sợ chọc giận Dương Thần. Sau khi Dương Thần quay lại nhìn đôi vợ chồng vài lần, anh nhìn thật sâu về phía Lâm Nhược Khê bên trong...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Liên kết: - - - - - - - - - phim sex -

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân



truyen sex gan nhatruyen sex svtruyện sex nữ sinhtruyen sex cực dâmtruyen sex nhung nguoi metruyen sex damductruyen sex hoc sinh trung hoc co sochuyen sex dam dangtruyen sex truong hoctruyen sex ba giatruyen sex 15truyen sex toi loitruyện sex đụ mẹtruyen sex nuoc ngoaitruyen sex dap datruyen sex thoi sinh vientruyen sex ba chautruyen sex bowww.truyen sextruyen sex cap nhat hang ngaydoc truyen sex ngan ma haytruyen teen sextruyen sex vipchuyen sex dit nhautruyen sex nhanhtruyen sex hoc xinhtruyen sex hoc sinh pha trinhtruyen sex lien minh huyen thoaitruyen sex gay 18tai truyen 18truyen sex hien taitruyen sex dam loan luantruyen sex damductruyen sex htruyện sex hoa thiên cốttruyện sex ỷ thiên đồ long kýdut cac vao lontruyen sex hatruyen loan luan tap thetruyen sex chi nuoitruyen sex mytruyen sex ustruyen sex no le tinh ductruyen sex matruyen sex loan luqntruyen sex chi em hotruen sex hoc sinhtruyen sex 12truyen sex hay nhat ma co thattruyen sex ba chautruyen sex di thuy cua toitruyen sex 365truyện sex gay trung niênbú ông anh họ cách váchtruyen sex me day con lam tinhtruyen sex co trangtruyện sex bạn vợtruyen sex gai mot contruyen sex hay ve tinh yeutruyen sex dit chi hotruyện sex cổ trangtruyen sex con gaitruyện sex chótruyen sex ngan ma haytruyện sex hay mới nhấttruyen sex viptruyen sex chi em ruottruyen sex gai 1 contruyen sex hay ma ngantruyen sex hiep dam hang xomwww.truyen sextruyen sex dàitruyen sex co giao day vantruyen sex 18truyện sex con dâutruyen sex vo chongtruyện sex em chồng chị dâudoc truyen sexxtruyen sex 365truyện sex tiểu long nữtruyện sex học sinh mới nhấttruyen sex htruyen sex bien thaitruyen sex hinhtruyện sex địt cô giáotruyen sex 17truyen sex toi loitruyện sex damtruyen sex kiem hieptruyen hiep dam metruyen sex chi maitruyen sex trang