Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web mikashop.ru là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » » » Phần 78

Đường Môn - Quyển 5

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 78

Đối với người bình thường mà nói, kinh mạch vỡ tan là thương tổn chí mạng, nhưng đối với Đường Tam mà nói, không là vấn đề gì cả, cho dù là kinh mạch toàn thân của hắn vỡ tan, hắn cũng tuyệt đối không thể chết được. Trong tất cả hồn hoàn và hồn cốt của Đường Tam, Lam Ngân Hoàng đùi phải hồn cốt, là một cái duy nhất không có lực tấn công, nhưng vẫn là cấp bậc mười vạn năm.

Kỹ năng phi hành đối với hồn sư cấp thấp và trung quả thật là trọng yếu, nhưng với tu vi hiện tại của Đường Tam, dù là không dùng đến kỹ năng của hồn cốt, bằng vào phối hợp của hồn lực hắn cũng có thể bay được, giống như lúc trước hắn đã từng thấy Hải Thần Đấu La Ba Tái Tây phi hành vậy.

Cho nên, phi hành cũng không phải là kỹ năng tăng thêm trân quý của hồn cốt Lam Ngân Hoàng xương đùi phải, mà nó quý và mạnh ở kỹ năng “dã hoả thiêu bất tẫn, xuân phong xuy hựu sanh”. Thử hỏi, ngay cả tứ chi không trọn vẹn cũng có thể khôi phục đầy đủ, thì có thể thấy kỹ năng này cường đại đến mức nào, chỉ cần Đường Tam còn một hơi thở, hắn cơ hồ không thể nào chết được, chỉ bất quá tốc độ khôi phục sẽ tuỳ theo thương thế nặng hay nhẹ mà thôi.

Giống như hiện tại, sau khi chiến đấu kinh mạch trong cơ thể Đường Tam bị vỡ tan, năng lượng của Lam Ngân Hoàng đùi phải hồn cốt lập tức dung nhập trước tiên, khống chế kinh mạch tổn hại, trực tiếp phong bế mặt cắt của những kinh mạch tổn hại, làm hạn chế chảy máu trong cơ thể hắn.

Máu tươi trong miệng Đường Tam phun ra đều là do kinh mạch bị chấn động kịch kiệt phá vỡ trong nháy mắt mà xuất hiện, nếu không, với mức độ tổn hại của kinh mạch lúc hắn thi triển Đại Tu Di chùy, hắn đã sớm xong đời.

Mà sau khi ngừng chiến đấu, năng lượng của hồn cốt Lam Ngân Hoàng xương đùi phải sẽ trước tiên ngưng tụ kinh mạch thành hình trong cơ thể hắn, đem mỗi kinh mạch bị đứt gãy nối lại liên tiếp lẫn nhau cùng một chỗ, hình thành hệ thống kinh mạch liên thông, làm cho máu huyết tái sinh tuần hoàn, sau đó thông qua phần lực lượng này, đem những kinh mạch bị chấn gãy khép lại dần dần. Đây cũng là nguyên nhân quan trọng giúp cho hồn lực Đường Tam có thể khôi phục nhanh như vậy.

Lúc này Đường Tam đã yên tĩnh lại liền đắm chìm vào trong tu luyện, cả người trong trạng thái tu luyện hoàn mỹ, cảm giác được quá trình mỗi một tuyến kinh mạch đều được chữa trị. Là một cường giả, đầu tiên là phải quen thuộc thân thể của mình, sau mỗi lần thân thể gia tăng thuộc tính, nếu không kịp thời nắm giữ trạng thái của bản thân mình cũng tương đương như là không thể nắm chắc tình huống trong chiến đấu vậy. Nhất là Đường Tam vốn tồn tại năng lực bá đạo và nguy hiểm của Đại Tu Di chùy, hắn lại càng phải nắm chắc cực hạn thân thể của mình, mới có thể ở trong chiến đấu không đột phá cực hạn này mà bảo trụ tánh mạng được.

Hoàn toàn đắm mình trong tu luyện, thân thể không thể nghi ngờ là cần phải nhanh chóng khôi phục. Lần này đánh một trận với Thiên Nhận Tuyết, Đường Tam có thể nói là cạn kiệt tinh lực, hắn chưa bao giờ uể oải như bây giờ. Lúc trước mặc dù hắn cũng đã từng đối mặt không biết bao nhiêu cường giả thực lực cao hơn bản thân mình, nhưng cũng không lớn như lần này. Đừng xem hắn bất quá chỉ chênh lệch năm cấp với Thiên Nhận Tuyết, bởi vì chênh lệch đó chính là giữa người với thần. Nếu không phải Đường Tam vận dụng đủ các loại tình thế khiến cho Thiên Nhận Tuyết không thể sử dụng thần khí lại không thể ứng phó toàn lực ngay từ đầu, hắn căn bản không có bất kỳ cơ hội nào.

Sau khi có thể thắng cuộc Thiên Nhận Tuyết, cũng lấy lại được Hải Thần Tam Xoa Kích của mình, tâm lực của Đường Tam tiêu hao hơn nhiều so với thể lực của hắn. Nhất là một kích cuối cùng ấy, lần đầu tiên hắn sử dụng Quan Âm Hữu Lệ, tựa hồ rút sạch tất cả tiềm năng của bản thân, tuy đánh trọng thương Thiên Nhận Tuyết, nhưng hắn cũng đã như đèn cạn hết dầu. May là có Khôi Phục Đại Hương Tràng của Áo Tư Tạp mới có thể gắng gượng mà rời khỏi Tinh Đấu đại sâm lâm.

Đường Tam sở dĩ ngược lại kiên quyết thoát ly khỏi phạm vi thần niệm giám sát của Thiên Nhận Tuyết sau đó mới bắt đầu tu luyện không phải vì muốn ẩn tàng thân thể để tìm đường trốn đi, mà là vì không muốn Thiên Nhận Tuyết biết rõ tình huống cụ thể của bản thân mình. Nếu tu luyện trong Tinh Đấu đại sâm lâm bị thần niệm của Thiên Nhận Tuyết giám sát, như vậy nàng có thể thông qua tu luyện của Đường Tam, thời gian khôi phục mà tính ra thương thế của Đường Tam. Với thời gian còn lại sau khi khôi phục, hắn vẫn có thể chạy rất xa khỏi nơi này.

Bởi vì đã thắng cuộc Thiên Nhận Tuyết, cho nên Đường Tam cũng chưa lật hết bài. Thiên Nhận Tuyết đối với tổng thể tình huống thực lực của hắn có thể nói là hiểu rõ như lòng bàn tay, chuyện đáng mừng duy nhất chính là cấp bậc hồn lực tăng lên, làm cho hồn lực so với lúc trước tăng lên một bậc, có thể tự bảo vệ một cách có lợi hơn khi Thiên Nhận Tuyết đuổi giết. Thời gian ba ngày đối với cường giả có thể nói là không ngắn, nhưng thời gian ba ngày đối với Đường Tam hiện tại mà nói, cho dù vẫn không đủ, nhưng hắn có thể khẳng định, bất luận mình rời đi bằng cách nào, Thiên Nhận Tuyết đều có thể đuổi theo mình, bất quá chỉ không phán đoán được thời gian đuổi kịp mà thôi. Cho nên, từ khi hắn lựa chọn sau khi rời khỏi phạm vi thần niệm cảm ứng của Thiên Nhận Tuyết mới bắt đầu tu luyện, lúc đó, hai người cũng đã bắt đầu đấu trí với nhau một lần nữa.

Trải qua gần tám canh giờ, Đường Tam mới chữa trị xong toàn bộ kinh mạch trên thân thể hắn, đúng như hắn đã phán đoán, mình quả thật đã thăng cấp. Sau khi hoàn toàn chữa trị kinh mạch, hồn lực chín mươi sáu cấp lập tức thể hiện ra hiệu quả, vận chuyển Huyền Thiên công một vòng, tốc độ khôi phục hồn lực đã tăng thêm ít nhất ba mươi phần trăm so với khi trước. Chỉ qua vài chu thiên, tổng hồn lực cũng đã khôi phục được sáu thành, sáu thành hồn lực đủ cho Đường Tam duy trì tốc độ phi hành cao nhất, về phần hồn lực còn lại, vừa bay vừa tự động hồi phục cũng đã đủ rồi.

Thời gian so với mình dự tính còn sớm hơn vài canh giờ, Đường Tam biết rằng, sự sống sót của mình dưới sự truy sát của Thiên Nhận Tuyết có thể tăng lên được vài phần nữa. Bây giờ hắn đã hoàn toàn tỉnh táo lại, so với lúc nãy toàn tâm đắm chìm trong tu luyện quả là nhìn không ra.

Hắn liền bay lên không, sau khi nhắm đúng phương hướng, liền toàn lực tăng tốc, bỏ lại một đạo tàn ảnh hướng thẳng về phía bờ biển mà bay đi. Sau khi hồn lực tăng lên, ngay cả tốc độ phi hành cũng tăng thêm mấy phần.

Đường Tam thuỷ chung vẫn duy trì tốc độ phi hành cao nhất, vì có thể hoàn toàn triển khai hết tốc độ, hắn bay cao cách mặt đất khoảng chừng ngàn mét. Ở độ cao này, ít có chim chóc, sẽ không bị quấy nhiễu, hơn nữa ở khoảng cách ngàn mét, từ mặt đất nhìn lên cũng không thấy rõ, huống chi tốc độ của hắn có thể nói là nhanh vô kể.

Đường Tam mỗi sáu canh giờ mới ngừng lại nghỉ ngơi một chút, dưới trạng thái phi hành cực nhanh, không chỉ có hồn lực tiêu hao, mà tinh thần cũng tiêu hao. Đương nhiên, nếu Đường Tam muốn, hắn cũng có thể giữ nguyên tốc độ bay như vậy trong vòng ba ngày liên tục. Thế nhưng, Đường Tam biết rằng, nếu làm như vậy, mình không thể giữ được thực lực ở trạng thái tốt nhất, một khi Thiên Nhận Tuyết đuổi tới, ứng phó càng thêm nguy hiểm. Mỗi sáu canh giờ nghỉ ngơi một chút, hắn mới có thể duy trì tình trạng của thân thể mình ở đỉnh cao, tuỳ thời chuẩn bị ứng biến.

Sau hơn hai ngày phi hành, thời gian mà hắn và Thiên Nhận Tuyết ước định cũng sắp tới, mà với tốc độ phi hành của hắn, bờ biển cũng đã càng ngày càng gần, thậm chí hắn đã có thể ngửi được hơi mặn của biển từ trên không trung.

Từ sáu canh giờ trước hắn đã xuất ra Hãn Hải Hộ Thân Tráo để ẩn thân, đương nhiên là để ngăn cách thần niệm tra xét của Thiên Nhận Tuyết. Đường Tam biết rằng, nếu thần niệm của Thiên Nhận Tuyết thật sự đuổi theo mình, sợ rằng mình không có chỗ nào để ẩn thân, trừ phi có thể tìm được một chỗ rộng lớn không kém gì Tinh Đấu đại sâm lâm, mới có năm thành chắc chắn không bị phát hiện.

Nhưng hiển nhiên là, trên khắp cả Đấu La Đại Lục, những chỗ như Tinh Đấu đại sâm lâm là cực kỳ hiếm thấy, huống chi như vậy cũng không được chắc chắn cho lắm. Lúc trước Thiên Nhận Tuyết dùng thần niệm tra xét hắn cũng không sử dụng bất cứ thần khí gì, ai biết được sau này nếu như nàng sử dụng thần khí, thần niệm sẽ tăng cường đến mức nào đây? Bởi vậy, Đường Tam phải dùng Hãn Hải Hộ Thân Tráo để che giấu thân thể của mình, nhưng vẫn giữ nguyên tốc độ phi hành. Hắn hiện tại hy vọng nhất là lúc Thiên Nhận Tuyết tra xét có thể phán đoán phương hướng sai lầm, hoặc là tốc độ của thực lực thần cấp của nàng cũng có sự hạn chế không thể nào đuổi theo mình trong thời gian ngắn. Theo như tình huống trước mắt thì hắn chỉ cần tối đa ba canh giờ nữa là có thể tới được bờ biển, chỉ cần đến được nơi đó, tiến vào trong phạm vi của đại hải, cho dù Thiên Nhận Tuyết có cường đại gấp đôi cũng là vô dụng mà thôi.

Là người thừa kế của Hải Thần, nếu trong đại hải mà vẫn bị đối thủ tra xét được, Đường Tam cũng không cần phải trốn nữa. Đại hải giống như chiếc áo của Lam Ngân thảo, chỉ bất quá diện tích của đại hải so với Tinh Đấu đại sâm lâm lớn hơn rất nhiều, lực lượng của Hải Thần đủ sức che giấu Đường Tam.

Mỗi giây trôi qua cả người Đường Tam cũng lâm vào trạng thái khẩn trương, tay phải nắm chặt Hải Thần Tam Xoa Kích để cho mình có thể giữ nguyên trạng thái phi hành ở tốc độ cao nhất.

Bầu trời hôm nay vô cùng trong sáng, tầm nhìn khi phi hành trên không rất xa, huống chi Tử Cực Ma Đồng của Đường Tam có thể nhìn cực kỳ xa, sau hai canh giờ, hắn đã thấy bóng dáng của đại hải ngoài xa, càng cảm nhận được khí ẩm tràn trề.

Nhanh chút, nhanh chút nữa, cho dù trầm ổn như hắn, dưới tình huống này tim đập cũng nhanh hơn bình thường mấy phần, không tới một canh giờ nữa, tuyệt đối sẽ đến bờ biển.

Đã qua thời gian ước định hai canh giờ, Thiên Nhận Tuyết vẫn chưa thấy đuổi tới, dù cho nàng là thần, tốc độ vẫn có hạn chế nhất định, cũng không thể thuấn di đến khắp nơi trên cả đại lục. Xem ra, mình thật sự đã trốn thoát khỏi sự truy đuổi của nàng rồi. Thiên Nhận Tuyết, chờ sau khi ta trở thành Hải Thần, nhất định phải đòi lại nỗi sỉ nhục ngày hôm nay.

Thế nhưng, Đường Tam đã lộ vẻ cao hứng hơi sớm một chút, một khắc sau, lúc khoảng cách giữa hắn với đại hải gần hơn chút nữa, đột nhiên, Đường Tam phát hiện ra thân thể mình hết sức khẩn trương, nhất là linh hồn càng có cảm giác hết sức sợ hãi. Thầm nghĩ trong lòng không được rồi, vừa cấp tốc phi hành vừa quay đầu nhìn lại, trong lòng chợt như trĩu xuống.

Tại một nơi không xa lắm, có một điểm sáng màu vàng đang tới gần rất nhanh, cơ hồ chỉ trong nháy mắt công phu, điểm sáng màu vàng kia đã lớn lên gấp đôi, có thể tưởng tượng tốc độ của nàng kinh khủng đến mức nào, ngoài Thiên Nhận Tuyết ra, còn ai có thể đạt tới tốc độ như vậy chứ?

Đường Tam thầm than trong lòng một tiếng, chuyện đã đến nước này đương nhiên hắn phải gánh vác rồi, hắn hiểu được, cho dù Thiên Nhận Tuyết là thần, nàng cũng không thể đoán được mình chạy trốn vể hướng nào. Thế nhưng nàng vẫn có thể đuổi tới, cũng chỉ có thể chứng minh rằng, nhất định trên người mình đã bị nàng lưu lại một ấn ký gì đó, bằng vào thần niệm của nàng, mới có thể nắm chắc phương hướng mình chạy trốn một cách chính xác như vậy, mà ấn ký này chính mình cũng không có cách nào phát hiện ra.

Đồng thời Đường Tam cũng đã hiểu ra, điểm sáng kia không ngừng đến gần mình có một quyết tâm lớn lao đến mức nào, như vậy, Thiên Nhận Tuyết đã hạ quyết tâm triệt để huỷ diệt mình.

Muốn lợi dụng tâm tình mâu thuẫn của nàng đối với mình đã không được nữa, hơn nữa, lần này nàng so với lần trước cũng mạnh mẽ hơn nhiều. Xem ra, chính mình phải đối mặt với Thiên Sứ Thần Trang của Thiên Sứ Chi Thần a!

Chỉ còn quãng đường khoảng nửa canh giờ, mắt thấy sẽ đạt được mục đích, sẽ không còn nguy hiểm đến tánh mạng lại bị đối phương đuổi kịp, cảm giác này thật là khó chịu.

Thân ảnh Thiên Nhận Tuyết đã hiện ra trong tầm mắt, không tới vài phút nữa sẽ bị nàng hoàn toàn đuổi kịp. Làm sao bây giờ?

Hàn quang trong mắt Đường Tam chợt loé, dùng lưỡi kích ở giữa Hải Thần Tam Xoa Kích vạch lên trán mình một nhát, để cho cảm giác lạnh lẽo của lưỡi kích làm cho mình tỉnh táo hơn, nghiến răng một cái, quay đầu xuống dưới, bay thẳng xuống mặt đất.

Thiên Sứ Chi Thần có thể nói là nắm hết cả bầu trời trong tay, lúc Đường Thần ông cố của Đường Tam nổi danh cùng Thiên Đạo Lưu, thì Đường Thần vô địch trên mặt đất, Thiên Đạo Lưu vô địch trên bầu trời, Ba Tái Tây vô địch trong đại hải. Hiển nhiên muốn đối kháng với Thiên Nhận Tuyết trên không trung cơ hồ là không thể.

Bởi vậy, Đường Tam lựa chọn mặt đất là nơi thích hợp nhất cho mình chiến đấu, phóng về phía mặt đất với tốc độ tối đa. Lúc này, bên dưới thân hắn là một giải đất đồi núi chập chùng, qua giải đất này lại tiếp tục bay qua hai ngọn núi nữa là có thể đến bờ biển.

Vừa bay xuống dưới, Đường Tam vừa giơ Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay mình lên, giống như là đang muốn ngăn chặn Thiên Nhận Tuyết vượt lên, một đạo Hải Thần chi quang bắn vào Hải Thần chi tâm, Tam Xoa Kích nhất thời bừng lên một tầng kim quang mãnh liệt phóng thẳng lên trời. Đồng thời, hắn đã cấp tốc nhảy xuống vùng đồi núi phía dưới, bát chu mâu lập tức từ sau lưng xuất ra, như một vì sao xẹt chạy mất.

Quang mang trên Hải Thần Tam Xoa Kích đương nhiên Thiên Nhận Tuyết đã thấy, khoé miệng toát ra một tia cười lạnh, thân thể lại gia tốc, sáu cánh sau lưng đồng thời mở ra, sau mấy lần vỗ cánh, kim quang của Thiên Sứ Chi Thần giống như phá không gian, sau công phu mấy lần hô hấp, Thiên Nhận Tuyết cũng đã tới ngay trên đỉnh đầu Đường Tam.

Kim quang mênh mông từ trên trời giáng xuống giống như ánh dương quang chiếu rọi khắp nơi, mặc cho tốc độ của Đường Tam nhanh đến mức nào, cũng không thể nhanh hơn ánh sáng. Ánh sáng màu vàng mạnh mẽ trong nháy mắt bao trùm khắp không gian, ánh vàng ba động, chính là Thiên Sứ lĩnh vực.

So với lần trước, Thiên Sứ lĩnh vực của Thiên Nhận Tuyết tăng lên ít nhất gấp đôi, kim quang trở thành trạng thái keo dính y như thực thể. Bị nó bao phủ toàn thân, lần này Đường Tam tuyệt không còn bất cứ cơ hội nào, cho dù là Tạc Hoàn hay Loạn Phi Phong chùy pháp một kích cuối cùng, cũng không thể giải khai lĩnh vực thần cấp này.

Thiên Nhận Tuyết so với lần trước đối mắt với Đường Tam đã hoàn toàn khác, không còn một thân cung trang ưu nhã cao quý, mà đã thay đổi, chính là thân thể tuỳ theo Thiên Sứ Sáo Trang sáu khối hồn cốt tiến hoá mà thành Thiên Sứ Thần Trang, Thiên Sứ Thánh Khải. (Thánh giáp của thiên sứ)

Áo giáp màu vàng huyễn lệ giống như đo theo thân thể của nàng mà chế tạo, miếng giáp che ngực hơi hở ra, bao phủ cả chiếc eo mảnh khảnh, phía dưới là phần giáp màu vàng dài chừng nửa thước hình dạng như chiếc váy, phần trên ôm theo bờ vai tròn trĩnh, cho đến những phần giáp khác cũng hoàn mỹ ôm sát thân thể của nàng, bao phủ tất cả thân thể. Dấu ấn tiểu thiên sứ trên trán có một cái vòng tròn bao lại, giữa vòng tròn là một viên đá quý sáng long lánh của tiểu thiên sứ, từng đạo hào quang toả ra phía trên vòng tròn, tổng cộng bảy đạo, hợp thành hình như một cái vương miện của công chúa vậy.

Hoa văn hình lông chim lan tràn khắp trên áo giáp, sáu cái cánh sau lưng đã biến thành màu vàng chói lọi mà trong suốt, trong chấn động nhẹ nhàng, vùng sóng gợn lấy thân thể Thiên Nhận Tuyết làm trung tâm không ngừng toả ra. Chuôi kiếm trong tay hoàn toàn biến thành hộ thủ (cái bảo vệ cổ tay) triển khai ra Thiên Sứ Chi Kiếm biến thành màu vàng, giống như một đôi cánh thiên sứ, rực rỡ lên màu vàng của lửa.

Khói vàng ngập tràn khắp nơi trên thân thể của Thiên Nhận Tuyết.

Không hề nghi ngờ, Thiên Nhận Tuyết như vậy mới là chân chính Thiên Sứ Chi Thần, kim quang khổng lồ kia từ trên trời giáng xuống, chính là từ trung tâm của cái vòng nàng đội trên đầu khi trước, từ viên bảo thạch tiểu thiên sứ phóng xuất ra.

Cơ hồ là chỉ trong ánh sáng vàng lập loè, thân thể Đường Tam cũng đã bị ngưng đọng lại, đang đi về phía trước bỗng nhiên dừng lại, bát chu mâu của hắn phóng thích ra giống như vướng vào trong một cái lưới lớn, cho dù muốn bước thêm một bước cũng cực kỳ khó khăn.

Thiên Nhận Tuyết cười lạnh một tiếng, mặc dù thân nàng còn trôi nổi trên không, nhưng thanh âm lại từ bốn phương tám hướng vang lên, giống như Phạn âm mà Đường Tam đã từng được nghe trong thế giới trước kia, chấn nhiếp tâm hồn hắn.

– Đường Tam, vừa sắp chạy thoát lại bị đuổi kịp có mùi vị như thế nào vậy? Có phải là rất tuyệt vọng hay không?

Trong mắt Thiên Nhận Tuyết đã mất đi khát vọng muốn thu phục Đường Tam, nếu có chỉ là sát ý lạnh lẽo, nếu không phải đã thành thần, nàng đã sớm chết vì Quan Âm Hữu Lệ của Đường Tam. Nàng làm thế nào cũng nghĩ không ra, thân thể thần cấp của mình không thể chịu nổi một kích kia. Phục hồi lại trái tim, dù là đối với thần, cũng không phải là một chuyện dễ dàng, thống khổ trong đó không kém lần tiếp nhận thiên sứ truyền thừa khi trước. Dù sao, thiên sứ cũng không nổi danh về năng lực khôi phục, chỉ có thể bằng vào thần lực khổng lồ mà làm tái sinh trái tim trở lại. Quá trình này đã hành hạ Thiên Nhận Tuyết suốt ba ngày, mà nàng cũng lợi dụng ba ngày chịu đựng thống khổ trên thân thể để làm cho sát ý trong lòng mình tăng lên tới mức chưa từng có, do vậy mới toàn lực ứng phó, đuổi giết Đường Tam.

Giống như Đường Tam đã đoán khi nãy, Thiên Nhận Tuyết trong lúc chiến đấu với hắn ở Tinh Đấu đại sâm lâm đã đem một tia thần niệm để lại dấu ấn trên người hắn. Đây chính là thần niệm của Thiên Sứ Chi Thần, mặc dù không gây thương tổn gì cho Đường Tam, nhưng chỉ cần hắn ở bất cứ chỗ nào trên tinh cầu này, trên đại lục này, Thiên Nhận Tuyết đề có thể bằng vào thần niệm của mình mà tìm ra hắn.

Thần vẫn chính là thần, Đường Tam chín mươi sáu cấp liều mạng chạy trong thời gian hai ngày rưỡi, Thiên Nhận Tuyết chỉ cần hai canh giờ đã có thể đuổi kịp. Mà trong đó đã tính cả thời gian nàng khôi phục thần lực sau khi chữa trị trái tim, thời gian mà nàng thật sự toàn lực truy kích, chỉ bất quá có một canh giờ mà thôi, chân chính là đi ngàn dặm chỉ trong một cái chớp mắt.

– Quả thật là rất đẹp! Thiên Nhận Tuyết ngươi mặc bộ giáp này ngược lại càng hiển lộ vẻ hiên ngang oai hùng, đây là thần khí mà ngươi là Thiên Sứ Chi Thần đoạt được hay sao?

Đường Tam ngẩng đầu nhìn trời, lần này cái lồng kim quang vẫn như trước, nhưng lại trong suốt, làm cho hắn có thể thấy Thiên Nhận Tuyết trên không, nhưng Thiên Sứ lĩnh vực dày đặc đã bắt đầu cắn nuốt hồn lực của hắn.

Thiên Nhận Tuyết lạnh lùng nói:

– Không sai, đây là áo giáp của Thiên Sứ Chi Thần, với thực lực của ngươi, hẳn là có thể cảm thấy, ngươi hiện tại so với ta chênh lệch đến mức nào. Dù cho ngươi lại tiếp tục dùng toàn lực ứng phó, cũng không thể chống lại ta được, tuy đã gần đến mục đích, nhưng đáng tiếc là ngươi không còn cơ hội. Ngươi đương nhiên là người thừa kế của Hải Thần, làm sao ta lại có thể cho ngươi quay về đại hải đây? Đi chết đi thôi!

Không muốn tiếp tục nhiều lời với Đường Tam nữa, bởi vì Thiên Nhận Tuyết sợ sát niệm của mình lại bị dao động, Thiên Sứ Chi Kiếm trong tay chậm rãi giơ lên, hai miếng hộ thủ phóng ra vạn đạo hào quang, nhất thời, có thể thấy rõ ràng vô số ánh vàng bay nhanh giống như Thiên Sứ Chi Kiếm ngưng tụ lại.

Một màn quỷ dị xuất hiện, ngoài chỗ của Thiên Nhận Tuyết ra, ánh sáng chung quanh đều trở nên tối sầm lại, ánh sáng mặt trời cũng bị thu lại, chỉ chiếu rọi trên chuôi của Thiên Sứ Thánh Kiếm. Lực lượng kinh khủng trong nháy mắt bốc lên làm cho toàn thân Thiên Nhận Tuyết đều phủ kín trong một lớp ánh sáng như vàng ròng. Có thể tưởng tượng, một kích như lôi đình của Thiên Sứ Chi Thần lại còn thêm vào thần lực phụ trợ, không biết kinh khủng đến mức nào đây.

Đường Tam tự nhiên sẽ không khoanh tay chịu chết, hắn đương nhiên rõ ràng, một kích này mình cũng không có khả năng tiếp nhận. Hắc quang bắt đầu khởi động, Hạo Thiên Chùy đã hiện ra trên tay trái, tám cái hồn hoàn đã khôi phục toàn bộ, đệ nhất hồn hoàn cơ hồ đúng lúc Thiên Nhận Tuyết giơ lên Thiên Sứ Thánh Kiếm cũng phát sáng lên. Cùng lúc đó, một vòng tròn ánh sáng vàng chói mắt từ trong Hải Thần Tam Xoa Kích trên tay hắn bừng lên.

Thiên Nhận Tuyết đã không giống như ba ngày trước, Đường Tam cũng vậy. Mặc dù hắn không thể như Thiên Nhận Tuyết thông qua Thiên Sứ Thần Trang làm cho thực lực thần cấp của mình phát huy ra, nhưng cũng đừng quên, vũ khí của Hải Thần cùng với hắn tâm thần hợp nhất… Hải Thần Tam Xoa Kích.

Hoa văn trên Hải Thần Tam Xoa Kích trong nháy mắt khuếch tán ra, tuy ngắn ngủi nhưng rõ ràng mở ra được một nửa Thiên Sứ lĩnh vực, mà sau đó Hạo Thiên Chùy trên tay trái Đường Tam liền xuất ra, không phải hướng về phía Thiên Nhận Tuyết đang ở trên không, mà là hướng xuống mặt đất dưới chân hắn.

Dưới tình huống đệ nhất hồn hoàn hồn kỹ đồng thời phóng thích, Hạo Thiên Chùy đen nhánh lẳng lặng không một tiếng động nhập vào trong mặt đất, trong một sát na, thân thể Đường Tam đột nhiên biến mất, ngay cả Thiên Sứ Thánh Kiếm giữa không trung đang ngưng tụ thần lực mà bổ xuống cũng biến mất trong chớp mắt.

Ánh kiếm màu vàng như khai mở cả đại địa, trong nháy mắt ánh sáng màu vàng va chạm với mặt đất không có bất cứ thanh âm nào, nhưng trên mặt đất lại bị mở ra một cái hố thật lớn, không khí hoàn toàn vặn vẹo, vô số đất đá tan rã dưới Thái Dương thần lực kinh khủng. Một kích này chân chính là một kích của thần, tên là Thái Dương Thánh Kiếm, chính là năng lực sở hữu đặc biệt của Thiên Sứ Chi Thần, uy lực cường đại, mạnh mẽ vì lực nổ mạnh của nó.

Thiên Sứ Chi Thần sáu cánh, thuộc tính của bản thân lấy thần thánh là chính, hoả diễm là phụ. Lúc này dưới tác dụng của Thiên Sứ Thánh Kiếm của Thiên Nhận Tuyết, hai đại thuộc tính thông qua Thái Dương thần lực đã hoàn toàn bộc phát ra, mạnh mẽ chém xuống mặt đất, bao phủ trong phạm vi đường kính năm trăm mét. Một cái hố sâu lớn vô kể, sau khi ánh sáng màu vàng qua đi, hiện ra trên mặt đất, hơn nữa, cái hố kia vẫn đang trong quá trình càng ngày càng lớn, bởi vì toàn bộ đất đai cũng đều bao phủ một tầng màu vàng, đang không ngừng dung nhập mà khuếch trương ra.

Trong chớp mắt khi Thái Dương Thánh Kiếm chém xuống mặt đất, Thiên Nhận Tuyết trên mặt toát ra mấy phần thần sắc buồn bã, theo nàng thấy, Đường Tam không thể nào thoát khỏi công kích lần này.

Dù sao, đây cũng là nam nhân duy nhất mà nàng thích, kết quả lại chết trong chính tay mình, loại thống khổ này không ngừng gặm nhấm tâm hồn nàng. Nàng biết rõ rằng mình phán đoán rất chính xác, Đường Tam đã trở thành sơ hở lớn nhất của mình, lúc này ra tay giết hắn, đã làm sơ hở này trở nên thật lớn, tuyệt đối không ai có thể hiểu được điểm này.

Bất quá, vẻ thống khổ bi thương trên mặt nàng cũng không kéo dài quá lâu, mắt nhìn hố sâu vô kể dưới đất sau khi dung nhập mà khuếch trương, thần sắc trên mặt Thiên Nhận Tuyết đột nhiên ngưng đọng lại.

Trong khoảnh khắc Thái Dương Thánh Kiếm chém xuống mặt đất, cho dù là thần niệm của nàng cũng muốn thu lại, để tránh bị Thái Dương chân hoả kinh khủng kia lan đến. Nhưng sau khi uy lực của Thái Dương Thánh Kiếm khuếch tán ra, sau khi thần niệm của nàng tự động xuất ra ngoài cơ thể thì phát hiện, khí tức kia thuỷ chung vẫn bị thần niệm của mình tập trung theo dõi cũng không bị một kích này làm cho biến mất, ngược lại với tốc độ nhanh chóng vô kể tiến về phía đại hải.

Sao lại có thể như thế? Lúc này ý niệm lúc đầu của nàng trong khoảnh khắc đã bay biến, ánh mắt nhìn chăm chú vào mặt đất không một dấu vết gì của Đường Tam để lại, khoé miệng toát ra một nụ cười mang theo cảm giác vô cùng tốt đẹp, thậm chí muốn quên đi cảm giác thống khổ khi nãy.

Đường Tam không chết, khí tức của hắn không có biến mất, mà đang chạy trốn, hắn không có chết. Thế nhưng Thiên Nhận Tuyết cũng rất nhanh chóng cảnh giác trở lại, vẻ mặt tươi cười có vài phần xấu hổ đã biến mất. Rõ ràng là mình muốn giết hắn, tại sao khi phát hiện hắn không chết trái tim mình lại cảm thấy vui sướng như thế? Trải qua một lần sinh tử bồi hồi, tựa hồ địa vị của hắn trong lòng mình lại càng gần gũi hơn một bậc. Thiên Nhận Tuyết chau mày, nàng biết rằng nếu còn tiếp tục như vậy nữa, sợ rằng chưa giết được Đường Tam thì trái tim của mình đã bị thương tổn trước rồi.

Thân thể đột nhiên tăng tốc độ phóng xuống đất. Đường Tam, biện pháp như vậy mà ngươi cũng có thể nghĩ ra được, cũng chỉ có ngươi mới có thể làm được.

Làm sao Đường Tam tránh khỏi một kích của Thái Dương Thánh Kiếm? Nhìn như không có khả năng nhưng nếu nói ra thì thật là đơn giản, hắn chỉ dùng một cái hồn kỹ của mình, làm cho thân thể thoát ra khỏi phạm vi bao phủ của Thái Dương Thánh Kiếm.

Cho tới bây giờ Đường Tam cũng không phải là một người lãng phí thời gian, trong lúc phi hành hai ngày qua, hắn vẫn không ngừng suy tính. Hắn tuyệt đối không mong chờ may mắn Thiên Nhận Tuyết sẽ không đuổi kịp mình, phòng bị chu đáo mới là việc nên làm của bậc trí giả. Bởi vậy, hắn một mực suy tính, dưới tình huống mình bị Thiên Nhận Tuyết đuổi kịp, phải làm như thế nào mới có thể ứng phó sự đuổi giết của nàng, trong lúc đó hắn đã nghĩ ra được một biện pháp.

Bay lên trời dĩ nhiên là không thể tránh được Thiên Nhận Tuyết truy đuổi, nàng là Thiên Sứ Chi Thần, hiển nhiên bay lên trời không được, ta đây sẽ độn thổ thử coi sao!

Trong toàn bộ mười bảy cái hồn hoàn của song sinh võ hồn của Đường Tam, chỉ có một cái hồn hoàn liên quan với đại địa, nhưng chỉ cần một cái đối với hắn cũng đã quá đủ. Đó chính là đệ nhất hồn hoàn của Hạo Thiên Chùy mà Thái Thản Cự Viên Nhị Minh đã hiến tế cho hắn. Là một cái mười vạn năm hồn hoàn, cái đệ nhất hồn hoàn này mang đến cho hắn hai cái mười vạn năm hồn kỹ, chính Đường Tam cũng chưa bao giờ sử dụng qua, hắn chỉ sử dụng hai kỹ năng của hồn cốt cánh tay trái của Thái Thản Cự Viên mà thôi.

Hồn hoàn mang đến hai cái hồn kỹ phân biệt là Thái Thản Chi Chùy và Đại Địa Chi Lực. Cũng không phải là hai cái kỹ năng công kích mà là một cường công, một phụ trợ. Uy lực của Thái Thản Chi Chùy Đường Tam đã từng dùng thử qua, cái mười vạn năm hồn kỹ này lực công kích vô cùng mạnh mẽ, tuyệt đối không kém hơn so với Đại Tu Di chùy mà hắn thi triển sau khi phá ra đệ nhất hồn hoàn, thậm chí còn mạnh hơn nữa. Chỉ là thi triển sau một thời gian ngưng tụ hồn lực quá ngắn, không thể công kích liên tục như Đại Tu Di chùy sau khi Tạc Hoàn. Mà tác dụng của kỹ năng Đại Địa Chi Lực kia hoàn toàn là hiệu quả phụ trợ.

Khống chế lực lượng của đại địa để cho mình sử dụng, nếu kết hợp với Thái Thản Chi Chùy, thêm vào đủ loại thuộc tính gia tăng của Đường Tam cùng uy thế của bản thân Hạo Thiên Chùy, đủ để trở thành vũ khí công kích chính diện cường hãn nhất trong tất cả các hồn kỹ của Đường Tam.

Nhưng lúc này, Đường Tam cũng không có lợi dụng hai cái hồn kỹ có khả năng sinh ra lực phá hoại này, mà là mượn lực của đại địa để khống chế đại địa trong tay.

Cái tên Thái Thản, vào thời kỳ cổ xưa của Đấu La đại lục, chính là đại biểu cho Đại Địa Chi Thần (Thần Đất). Thái Thản Cự Viên còn có một tên khác, gọi là Đại Địa Chi Tử (con của đất). Đây cũng là nguyên nhân quan trọng vì sao Thái Thản Cự Viên có thể trở thành vua của sâm lâm, trở thành hồn thú đỉnh cấp. Thử hỏi, Lam Ngân Hoàng của Đường Tam tối đa chỉ nắm trong tay tất cả Lam Ngân thảo, mà chỉ cần bất cứ nơi nào có đất, Thái Thản Cự Viên có thể phát huy ra thực lực cường đại nhất, trong đó có sự chênh lệch rõ ràng.

Bởi vậy, sau khi Đường Tam phóng xuất ra đệ nhất hồn hoàn của Hạo Thiên Chùy, lập tức làm cho thân thể của mình trong nháy mắt tiềm nhập xuống dưới đất, đồng thời phát động toàn lực kỹ năng phi hành của Lam Ngân Hoàng xương đùi phải hồn cốt, lợi dụng lực của đại địa gạt bùn đất nham thạch ra hai bên, cấp tốc bỏ chạy dưới lòng đất. Đồng thời, vì muốn tăng tốc độ lên tới cực hạn, hắn còn xuất ra kỹ năng khống chế trọng lực của hồn cốt cánh tay trái, lần này không phải là gia tăng trọng lực mà là giảm bớt trọng lực. Nhờ phối hợp lực khống chế, trong một thời gian ngắn Đường Tam phi hành trong lòng đất cũng giống như phi hành trên mặt đất vậy, giống như một người cá rời khỏi chiến trường rất nhanh.

Thiên Sứ Chi Thần chính là vị thần nắm trong tay quyền khống chế bầu trời, bởi vậy, cho dù là thần lực của Thiên Nhận Tuyết cũng không thể làm cho Thiên Sứ lĩnh vực của mình có tác dụng dưới lòng đất. Đường Tam sau khi thoát khỏi sự trói buộc của lĩnh vực liền cấp tốc chạy đi, nhưng dù nhanh như thế, hắn cũng bị uy lực của Thái Dương Thánh Kiếm phớt qua một tia. Cảm giác nóng cháy làm hắn suýt nữa tan chảy, may là bát chu mâu đã tiến hoá tới cảnh giới thần cấp đã đem luồng chân hoả cổ xưa này hoá giải.

Thoát khỏi công kích của Thiên Nhận Tuyết, Đường Tam không chút do dự, toàn lực tăng tốc, bay thật nhanh về hướng đại hải, lúc Thiên Nhận Tuyết phát hiện ra, hắn đã chạy được gần vạn mét.

Thiên Nhận Tuyết đối với Đường Tam vẫn rất là bội phục, trong mắt của nàng, Đường Tam giống như một cái động không đáy, chỉ cần ngươi dùng sức ép bức hắn, hoặc là lúc hắn gặp phải tình huống nguy cấp đến tánh mạng, liền có thể sáng tạo ra kỳ tích, có thể làm cho người khác phải giật mình. Không hề nghi ngờ, chuyện kinh ngạc lớn nhất mà hắn đem lại cho Thiên Nhận Tuyết chính là dùng Quan Âm Hữu Lệ xuyên thủng trái tim của nàng, mà lúc này, Đường Tam có thể cấp tốc chạy đi dưới lòng đất, cũng làm cho Thiên Nhận Tuyết giật mình không ít. Chuyện mà Đường Tam hiểu rõ đương nhiên nàng càng hiểu rõ hơn, dưới lòng đất, sức chiến đấu của nàng sẽ bị giảm sút nghiêm trọng.

Đường Tam cũng đồng thời cảm nhận được khí tức của Thiên Nhận Tuyết, nàng đang ở trên không tập trung theo dõi mình, một kích tiếp theo khi nào xuất ra thì Đường Tam không biết được, tinh thần lực của hắn đã bị thần niệm của Thiên Nhận Tuyết hoàn toàn áp chế, căn bản không thể nào dò xét những tin tức hữu dụng liên quan với mình.

Rơi vào đường cùng, Đường Tam lập tức hạ quyết định, thân thể đột nhiên chìm sâu xuống đất, tập trung hồn lực rót vào trong Hạo Thiên Chùy, bay nhanh tới chỗ sâu dưới đất mà lẻn đi. Chỉ có xuống một độ sâu nhất định, mới có thể nhờ vào lớp đất dày đặc mà ngăn cản Thiên Nhận Tuyết.

Mặc dù duy trì lực khống chế đại địa liên tục như vậy tiêu hao hồn lực không nhỏ, nhưng đây cũng là biện pháp duy nhất có thê trốn thoát.

Năng lực chống lại sức ép của Đường Tam rất mạnh, tuy rằng áp lực của đất so với biển trầm trọng hơn nhiều, nhưng hắn tạm thời vẫn có thể tiếp nhận được. Lúc Thiên Nhận Tuyết chuẩn bị phát ra một kích, hắn đã rất nhanh tiềm nhập sâu dưới lòng đất đến năm trăm mét. Đến khoảng cách này, cho dù Thiên Nhận Tuyết phát động công kích, với thân thể cường tráng của Đường Tam, mượn lực của đất để giảm xóc và ngăn cản bớt, Thiên Nhận Tuyết cũng không thể nào gây ra thương tổn thật sự cho hắn.

Thiên Nhận Tuyết nghiến chặt hàm răng, giỏi cho Đường Tam ngươi, ngươi thật sự quá giảo hoạt. Nhưng dù ở dưới lòng đất, ngươi có thể chạy thoát khỏi ta hay sao? Nàng hiểu rằng, Đường Tam chỉ cần ở dưới lòng đất tiềm nhập vào trong đại hải, sợ rằng mình thật sự không thể giết nổi hắn. Đại địa mặc dù đối với năng lực của nàng có hạn chế lớn, nhưng dù sao vẫn đỡ hơn hải dương. Hải dương chính là lãnh địa của Hải Thần, ở nơi đó hiển nhiên Đường Tam có thể phát huy năng lực của hắn tới mức tối đa, thần niệm của mình có thể tiếp tục truy đuổi hay không cũng rất là khó nói. Bởi vậy, Thiên Nhận Tuyết hạ quyết tâm, nhất định phải đuổi kịp Đường Tam trước khi hắn chạy tới bờ biển.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Danh sách truyện cùng bộ:
Đường Môn – Quyển 1
Đường Môn – Quyển 2
Đường Môn – Quyển 3
Đường Môn – Quyển 4
Đường Môn – Quyển 5
Thông tin truyện
Tên truyện Đường Môn - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/12/2020 03:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 6
“Lúc này không nên nói các ngươi xui xẻo hay là gặp may mắn nữa, lại đụng trúng lần Tuyệt linh chi khí trăm năm phun ra một lần khiến cho không gian bị xé toạc. Rất nhiều. Người bị nó cuốn vào dù có mạnh mẽ đến đâu cũng không thể chạy thoát. Chẳng qua, các âm thú cường đại cũng đã...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lục Thiếu Du – Quyển 34
Phá Giới Quả, đối với đám thổ dân trên đại lục Linh Vũ, đây là trọng bảo, phục dụng Phá Giới Quả sẽ có khả năng rất lớn đột phá Phá Giới Cảnh, ta lúc đầu cho tiểu Long phục dụng một quả. Ánh mắt Lão Ảnh đảo qua linh quả màu vàng trong tay Lục Thiếu Du, cũng không đặt vào trong...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Giang Nam – Quyển 26
Vô Cực Thiên Tôn ra hiệu. Vô Cực thư đồng cõng gã, xoay người bỏ đi. Vạn Chú Đạo Quân thở phào, kéo con rồng to hấp hối lên Chú Đạo thiên đàn, lại cõng Giang Nam định đi Huyền Châu. Giang Nam nằm trên lưng Vạn Chú Đạo Quân, ho ra máu nói: Vạn Chú đạo hữu, đừng đi Huyền Châu, hãy ở lại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: - - - - - - - - - phim sex -

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân



truyen sex tre trautruyen sex thai lantruyen sex hic sinhtruyen sex pha trinh em gaitruyen sex namtruyen sex nangtruyện sex mạnhtruyện sex pha trinhtruyen sex tuoi teenloạn luân gia đình - ngủ với mẹ và chị gáitruyện sex lần đầutruyen sex damductruyen sex tinh camtruyện sex lãng mạntruyen sex ba thimtruyen sex cu totruyen sex co hinh anh kem theotruyen sex tinh camtruyện sex phêtruyen sex cuong damtruyện sex cha contruyen sex onltruyen sex dan ductruyen sex thuy duongtruyen gai nung lontruyen sex 12truyen sex hìnhtruyen sex damductruyện sex 88truyen sex bop vutruyen sex cu totruyen sex lam me lam votruyen sex chị emdoc truyen sex mien phitruyện sex phươngtruyen sex cha va contruyen sex ngan ma haytruyen sex damdangtruyện sex từ a đến ztruyen sex co giao day vansex chien dich huyen thoaitruyen sex con dau thoi naytruyen sex hiep dam me ruottruyen sex di thuy cua toitruyen sex hay ma ngansex tuổi trẻtruyen sex hoc duongtruyen sex co chu trotruyen hiep vo bantruyện sex ỷ thiên đồ long kýtruyện sex tình yêutruyen sex ngantruyen sex olatruyện sex cô cháuchịch cô giáotruyen sex hoc sinh moitruyện sex bạn vợtruyện sex chị em ruộttruyện sex đụ mẹtruyen sex ngan hangtruyen sex co giao day vantruyen sex em gaitruyen sex lien minhtruyen sex hay ngantruyện sex dài tập haytruyen sex damdangtruyen nguoi lon dong nghieptruyen sex damdangtruyen sex thuy duongdoc truyen sex vo chongtruyện sex phim sexcô giáo môn văn 2truyen sex em hang xomtruyen sex nha ba maitruyen sex co hoa hang xomtruyen sex thuy duongtruyện sex bạo lựctruyen sex pha trinh haytruyen sex chi nuoidoc truyen sexxphim sex truyện sextruyện sex phá trinh học sinhtruyen sex damducwww.truyen sextruyen sex chi maitruyensex hoc sinhtruyện sex hoa thiên cốttruyen soi san moitruyen sex hay ma ngantruyen sex hoc nhom voi phuongtruyen sex văn phòngtruyen sex nung cactruyện sex kèm ảnhtruyen sex kinh dienwww.truyen sextruyen sex cuong damclip sex hường hanatruyện sex hiếp dâm cô giáotruyện sex 88truyen sex ngan ma hay