Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web mikashop.ru là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » » » Phần 99

Đường Môn - Quyển 3

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 99
Từ trên Hạo Thiên Chùy khổng lồ hiện ra những hoa văn, từ trên người Đường Hạo màu đỏ của hồn hoàn mười vạn năm chợt xuất hiện, bỗng chốc màu đen của cự chùy nhất thời hoàn toàn hóa thành màu đỏ.

“Giáo Hoàng điện, hay cho một cái Giáo Hoàng điện, ha ha ha ha ha…” tiếng cười cuồng vọng, đồng thời tay phải Đường Hạo phất lên.

Siêu cấp cự chùy trong không gian dài đến trăm thước giáng xuống, không phải hướng tới trước mặt ba gã Phong Hào Đấu La, mà là trực tiếp hướng công kích về phía Giáo Hoàng điện ở phía sau.

Trong khoảnh khắc đó, không khí bên trong Vũ Hồn thành đều cũng trở nên vặn vẹo, bất kỳ ai không phải Phong Hào Đấu La đều không thể nhúc nhích dù chỉ là một phân.

“Đường Hạo, ngươi dám.” Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông phẫn nộ như điên, nàng cùng Cúc đấu la, Quỷ đấu la gần như đồng thời phóng lên, theo hướng cự chùy mà nghênh tiếp. Cùng lúc đó, còn có bốn đạo thân ảnh từ trong Giáo Hoàng điện bắn ra, tổng cộng bảy đạo thân ảnh đồng thời nghênh đón cự chùy trong không gian.

Oanh…

Trống rỗng, tất cả những hồn sư có cấp độ từ bảy mươi cấp hồn thánh trở xuống, đầu óc rơi vào một mảng trống rỗng, toàn bộ không có cách nào ngăn cản sự sóng truyền khủng khiếp của trận oanh kích, tất cả đều té xỉu trên mặt đất. Phảng phất như sự trừng phạt của trời đất, khiến cho cả Vũ Hồn thành đều bị run rẩy kịch liệt.

Giữa không trung, bảy đạo thân ảnh đồng thời bị bắn ngược về các phía khác nhau, mà cự chùy giữa không trung cũng theo đó mà biến mất.

Ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm máu tươi, Đường Hạo cuồng tiếu không ngừng, “Bỉ Bỉ Đông, hãy chờ đấy. Võ Hồn điện còn thiếu ta một món nợ, một ngày nào đó ta sẽ hoàn trả lại toàn bộ. Ngày đó không còn xa đâu, ha ha ha ha…”

Thân ảnh lóe lên, Đường Hạo bỗng biến mất, biến mất cùng hắn còn có Đường Tam cùng Tiểu Vũ đang té xỉu trên mặt đất.

Thanh âm hùng hậu của Đường Hạo tại không trung xa dần, “Đại sư, Phất Lan Đức, các ngươi dạy tiểu nhi nhiều năm, đại ân không nói hết được, Đường mỗ cảm tạ các ngươi.”

Thân thể Giáo Hoàng Bỉ Bỉ Đông nặng nề hạ xuống mặt đất, trên mặt nàng nổi lên một mảng màu đỏ. Nặng nề hít một hơi thật sâu, sắc đỏ trên mặt mới dần dần biến mất. Phía sau nàng, ngoại trừ Cúc Đấu La cùng Quỷ Đấu La, còn thấy xuất hiện thêm 4 gã mặc trường bào đỏ, trên mặt mang một vẻ nhàn nhạt, ánh mắt vẫn thản nhiên, cả bốn người này đều có mái tóc bạc trắng, hiển nhiên tuổi đã không còn nhỏ nữa.

Một chùy nọ của Đường Hạo tấn công không phải là vào Giáo Hoàng, mà là Võ Hồn điện, một phần của Giáo Hoàng Điện. Nếu khi đó Giáo Goàng, Cúc đấu la cùng Quỷ đấu la công kích trực tiếp vào hắn, như vậy Đường Hạo chắc chắn sẽ bị thương nặng. Mà Giáo hoàng điện chắc chắn cũng không còn tồn tại nữa. Hạo Thiên Đấu La thi triển ra Hạo Thiên Chùy uy lực mạnh mẽ ra sao, không có chính thức thử qua uy lực thì tuyệt đối không cách nào phán đoán được…

Bảy người nghênh kích, cũng chỉ là Đường Hạo bị thương nhẹ mà thôi.

“Giáo Hoàng bệ hạ…” Không chỉ có Bỉ Bỉ Đông nổi giận, đằng sau lưng, sáu người cũng đều nổi giận.

“Không cần đuổi theo, vô dụng.” Thanh âm có thêm một phần chán nản, mấy năm nay, nàng một mực liều mạng mà khổ luyện, rốt cục đạt tới cấp bậc Phong Hào Đấu La, trong lòng nàng đã nghĩ, ngày nào đó mà đối mặt với Đường Hạo nàng cũng không phải lo lắng, vậy mà trong trận chiến hôm nay, nàng lại phát hiện mặc dù nàng cùng Đường Hạo có hồn hoàn tương tự nhau, nhưng khí thế nàng thua xa lơ xa lắc. Đường Hạo vẫn là một Đường Hạo, hay cho một gã Hạo Thiên Đấu La.

“Miện hạ, tên hỗn đản Đường Hạo này thật quá kiêu ngạo, dám động đến cả sự tôn nghiêm của Võ Hồn điện” Quỷ đấu la nhịn không được nhắc nhở Bỉ Bỉ Đông.

Nguyệt Quan nói: “Những người này làm sao bây giờ?”

Hoàng Kim Thiết tam giác dưới tác dụng Vũ ồn dung hợp kỹ hạ còn đứng ở nơi này, nhưng Sử Lai Khắc thất quái những người khác đều bị ngã nằm ra đát. Độc đấu la Độc Cô Bác rõ ràng thở phào nhẹ nhỏm, đang hướng về phía Giáo Hoàng bên này hắc hắc cười lạnh.

Nhìn thấy vẻ tươi cười đầy châm chọc, Bỉ Bỉ Đông suýt nữa tức đến phún máu, tay mạnh mẽ vung lên, phất tay áo “Để cho bọn họ đi. Rời khỏi Vũ Hồn thành ngay lập tức” nói xong những lời này, nàng trực tiếp quay về Giáo Hoàng điện mà đi.

Bốn lão giả từ khi xuất hiện thủy chung cũng vẫn chưa một lần mở mồm, theo Giáo Hoàng xoay người lại, cũng hướng Giáo Hoàng điện mà đi.

Nụ cười lại lạnh hiện lên trên mặt Bỉ Bỉ Đông, cho dù một cây đao kề cổ mà cần nhẫn cũng phải nhẫn nại. Mà lúc này, bất luận ra sao cũng phải nhẫn nại. Mọi người đều xem thường Võ Hồn điện, đây là điều mà nàng hy vọng chứng kiến nhất. Đường Hạo, cừu hận giữa chúng ta sớm muộn gì cũng phải giải quyết. Hãy chờ xem.

Hết thảy đều cũng dần dần yên tĩnh, sự im lặng phủ xuống, dưới ánh mắt của đông đảo hồn sư Võ Hồn điện, Hoàng Kim Thiết tam giác chậm rãi thu hồi hồn lực…

Trữ Phong Trí cùng Kiếm đấu la, Độc đấu la cùng đi tới trợ giúp cho mọi người. Dưới sự trợ giúp của một vài cường giả, ngũ quái của Sử Lai Khắc học viện dần dần tỉnh táo lại.

Mã Hồng Tuấn vừa mở mắt, nhịn không được hô to: “Ta kháo, quá mạnh mẽ. Ba ba của Tam ca quá mạnh mẽ a! Ta quyết định rồi, sau này ba ba của Tam ca chính là thần tượng của ta…”

Ngũ quái đối mặt nhìn nhau, lúc này trong lòng mỗi người bọn họ đều có không ít nghi hoặc, nhưng tình huống hiện tại không phải là lúc để bọn họ hỏi.

Phất Lan Đức thở dài một tiếng, hắn đột nhiên cảm thấy có chút chán nản, mặc dù hắn cũng là một gã cường giả cấp bậc Hồn thánh, nhưng là so sánh với cường giả chân chính, thì thật là vẫn còn kém quá xa lơ xa lắc (lão A Nèo thích dùng cụm từ xa lơ xa lắc nhể – A Lá). Hôm nay nếu không phải Đường Hạo kịp thời xuất hiện, vậy, bọn họ sợ rằng một người không có cách nào ra khỏi nơi này.

“Trữ tông chủ, ngài đem Vinh Vinh mang đi đi. Trận đấu chấm dứt, mấy đứa nhỏ này cũng đều tốt nghiệp. Ngài cũng thấy được, bây giờ chúng ta có thể nói là đã đắc tội Võ Hồn điện, sau này cuộc sống sợ rằng không dễ chịu lắm đâu.”

Trữ phong trí gật đầu, nói: “Vinh Vinh rời nhà nhiều ngày rồi, cũng nên cùng ta trở về. Bất quá, Võ Hồn điện sẽ không hơi đâu làm khó học viện các ngươi, sau này chỉ cần Sử Lai Khắc học viện biết điều một chút là được.”

“Trữ tông chủ, chẳng biết ta có thể gia nhập Thất Bảo Lưu Ly tông không?” Áo Tư Tạp cố lấy dũng khí, hướng Trữ Phong Trí hỏi.

Vừa nghe hắn nói như vậy, sắc mặt Trữ Vinh Vinh nhất thời biến đổi, có chút mất tự nhiên.

Nàng vốn là định sau khi trận đấu chấm dứt, đem tông môn quy củ nói cho Áo Tư Tạp. Mà trong khoảng thời gian gần đây, nàng đã có thói quen ở một chỗ cùng với Áo Tư Tạp, nên quên mất điều này. Đột nhiên nghe được Áo Tư Tạp hướng tới cha mình nói muốn gia nhập Thất Bảo Lưu Ly tông, Trữ Vinh Vinh nhất thời tâm tình trầm xuống, trong lúc nhất thời có chút mờ mịt thất thố.

Không thể phủ nhận, trong Sử Lai Khắc thất quái, nam tính nhất tuyệt đối là Áo Tư Tạp, hơn nữa từ khi Trữ Vinh Vinh đáp ứng tam thời gặp gỡ với Áo Tư Tạp, sự cố gắng phấn đấu đã vượt qua những người khác.

Mặc dù hắn cũng được Đường Tam cho ăn tiên phẩm dược thảo, dù hắn là một thực vật hệ hồn sư, nhưng lại cũng không có bị đồng bọn bỏ khoảng cách xa, có thể thấy được hắn nỗ lực cố gắng đến mức nào.

Tâm tình của Trữ Vinh Vinh từng chút từng chút bị hắn chinh phục, hắn lo lắng cho nàng, nhất là mỗi khi có nguy hiểm, cho dù Áo Tư Tạp chỉ là một phụ trợ hệ hồn sư không có khả năng chiến đấu, nhưng hắn vẫn luôn đứng trước che trở cho nàng. Tuổi nàng tuy không lớn nhưng cái cảm giác tuyệt vời này làm cho tiềm thức nàng cực kỳ dễ chịu và không muốn mang quy củ tông môn ra mà nói với hắn, bởi vì nàng sợ mất hắn, mất đi cái cảm giác tuyệt vời này.

Nghe xong lời Áo Tư Tạp nói, Trữ Phong Trí biểu hiện sửng sốt một chút, ngay sau đó khuôn mặt lộ sắc mặt vui mừng, “Đương nhiên có thể, trong các ngươi bất luận kẻ nào muốn gia nhập Thất Bảo Lưu Ly tông, tông môn của ta đều hoan nghênh.”

Vừa nói, ánh mắt hắn còn quét về phía Đái Mộc Bạch, Chu Trúc Thanh cùng Mã Hồng Tuấn.

Đái Mộc Bạch cùng Chu Trúc Thanh lập tức lắc đầu, Đái Mộc Bạch nói: “Đa tạ trữ tông chủ có ý tốt, ta cùng Trúc Thanh là người của Tinh La đế quốc, đi ra ngoài đã mấy năm rồi, cũng nên về nhà thôi.”

Trữ Phong Trí ánh mắt lại chuyển hướng Mã Hồng Tuấn, “Ngươi thì sao?”

Mã Hồng Tuấn a a cười, nói: “Ta cũng không đâu. Ta cùng Tam ca giống nhau, đều cũng thích tự do. Rốt cục cũng tốt nghiệp rồi, ta nghĩ, ta sẽ đi khắp nơi trên đại lục nhằm tăng sự hiểu biết. Sau này có thể lại quay lại Sử Lai Khắc học viện giúp sư phụ.”

Phất Lan Đức có chút kinh ngạc nhìn đã biết đệ tử duy nhất của mình từ trước tới nay, luôn biểu hiện bộ dạng hồ đồ, ngoại trừ mười phần hứng thú với đàn bà ra, còn lại đều không quan tâm. Hắn không nghĩ tới, đệ tử này lại tự nhiên sẽ nói ra những suy nghĩ như vậy, trong lòng không khỏi xuất hiện trăm ngàn cảm giác, yết hầu dường như xuất hiện cái gì đó khiến hắn nghẹn cổ (thấy thằng đệ ruột nói lời cảm động quá mà tí tắc họng mà đi đời ^^ – A Nèo)

Trữ Phong Trí mỉm cười, nói: “Đã như vầy, ta cũng không miễn cưỡng. Tất cả đám tiểu tử các ngươi nghe kỹ, bất luận lúc nào, cửa lớn của Thất Bảo Lưu Ly tông cũng đều rộng mở để đón chào các ngươi. Phất Lan Đức viện trưởng, chúng ta phải cáo từ. Vinh Vinh, Áo Tư Tạp, chúng ta đi.”

Sử Lai Khắc thất quái từ sau khi gia nhập Sử Lai Khắc học viện, rốt cuộc đã đến lúc mỗi người mỗi ngả, khó tránh khỏi sự không muốn. Nhưng mỗi người đều có cuộc sống tương lai của chính mình, nếu bảy người tất cả cùng ở một chỗ, sự ỷ lại đối với nhau sẽ càng ngày càng lớn, dẫn đến bất lợi cho sự phát triển trong tương lai.

Trong bảy người, mặc dù xuất sắc nhất chính là Đường Tam, nhưng kỳ thật, là một thành viên trong Sử Lai Khắc thất quái, có ai không phải là quái vật trong quái vật chứ?

Trữ Phong Trí tuy là tông chủ của một trong thất đại tông môn, nhưng khi thu nhận được Áo Tư Tạp cũng không thể nhịn đựợc mà toát ra sắc mặt vui mừng. Phải biết rằng, Sử Lai Khắc thất quái đã chiến thắng được chiến đội do hồn sư thánh địa Võ Hồn điện phái ra, hơn nữa tuổi trung bình của bọn họ ít nhất phải nhỏ hơn tuổi trung bình của đối thủ hơn năm tuổi, dùng từ thiên tài trong các thiên tài để hình dung bọn họ tuyệt đối không hề quá đáng.

Trước khi chia tay, năm người ước hẹn, năm năm sau, nếu không có việc gì quá gấp gáp sẽ quay lại Sử Lai Khắc tụ họp. Sử Lai Khắc thất quái, tổ hợp của một nhóm thiên tài trẻ tuổi, sau khi giành chiến thắng trong toàn đại lục tinh anh cao cấp hồn sư học viện đại tái, cuối cùng đã phân ly.

Ban đêm, gió nhẹ nhàng thổi qua những kẽ lá khiến chúng phất phơ, ánh trăng rọi xuống qua tầng tầng tàng cây chỉ lưu lại một số ánh trăng có thể xuyên qua chúng mà chiếu rọi xuống mặt đất. Tiểu Vũ từ hôn mệ chậm rãi tỉnh táo lại. Nàng đột nhiên ý thức bừng tỉnh, ánh mắt nhìn ra bốn hướng tìm kiếm…

Xung quanh, trừ nàng ra còn có hai người, một người đang nằm trên mặt đất, vẫn hôn mê bất tỉnh như trước: Đường Tam, người kia nhìn qua cực kỳ đồi phế, toàn thân rách nát chính là đại thúc Đường Hạo.

Nếu chỉ nhìn vào hình dáng của Đường Hạo, Tiểu Vũ như thế nào cũng nghĩ không ra hắn chính là dám ở trước cửa Giáo Hoàng điện công nhiên vũ nhục Võ Hồn điện, một thân trực tiếp đối kháng cùng mấy vị Phong Hào Đấu La cường đại tồn tại.

“Ngươi tỉnh rồi à.” Thanh âm Đường Hạo trầm thấp mà hùng hậu vang lên bên tai Tiểu Vũ.

Yên lặng gật đầu, ánh mắt Tiểu Vũ thủy chung dừng lại trên người Đường Tam, “Cám ơn người.”

Đường Hạo phất phất tay, nói: “Không cần cám ơn. Từ góc độ một hồn sư, ta nên là đem ngươi cứu đi, đợi đến lúc Đường Tam cần thiết lại giết chết ngươi, đem hồn hoàn cùng hồn cốt của ngươi cho hắn. Nhưng ở góc độ của ta, ta sẽ có một lựa chọn khác”.

Giơ tay lên đầu, ánh mắt Đường Hạo nhìn về phía Tiểu Vũ, tựa hồ tại trong mắt Đường Hạo có một loại hấp dẫn lực đặc biệt, ánh mắt Tiểu Vũ nhịn không được hướng nhìn về phía hắn. Giờ khắc này, trong mắt Đường Hạo không còn như trước, mà là thần kỳ sáng ngời, nên ngay cả trong trời đêm, các vì sao cũng hơi bị buồn bã thất sắc.

“Là bởi vì quan hệ giữa ta và Đường Tam sao?” – Tiểu Vũ thấp giọng hỏi.

Đường Hạo lắc đầu, ánh mắt từ trên người Tiểu Vũ ly khai, nhìn sang Đường Tam đang nằm trên mặt đất, trên mặt toát ra một tia nhàn nhạt, mang theo ý cười nhẹ. Nếu Đường Tam chứng kiến một màn này, hắn nhất định lại rất giật mình. Bởi vì trong trí nhớ của hắn, chưa bao giờ thấy được Đường Hạo cười qua.

“Bởi vì mẫu thân hắn. Trước kia, ta vẫn tưởng rằng, hắn giống mẫu thân, thiện lương, tỉ mỉ, chấp nhất. Nhưng khi ta chứng kiến hắn cùng ngươi lúc cùng ở một chỗ, ta mới đột nhiên phát hiện, hắn kỳ thật, nhưng thật ra càng giống với ta hơn. Nha đầu, ngươi biết không? Mẫu thân Đường Tam cùng ngươi giống nhau, cũng là một hồn thú mười vạn năm. Chỉ có sự khác biệt là nàng là cấp bậc mười vạn năm hồn thú đã trưởng thành, còn ngươi chỉ là ấu sanh kỳ.”

“Ngươi, ngươi nói cái gì?” Tiểu Vũ thất thanh hỏi: “Mẫu thân Đường Tam, cũng là một hồn thú?”

Đường Hạo yên lặng gật đầu, nhưng cũng không tiếp tục đem truyện này nói tiếp, “Ngươi nên rời đi. Ngươi mà ở lại bên người Tiểu Tam, đối với hắn chỉ thêm khó xử mà thôi.”

Tiểu Vũ thất thần nói: “Ngươi phản đối chúng ta cùng ở một chỗ sao?”

Đường Hạo thản nhiên cười. “Không. Ta tại sao phải phản đối. Lúc đầu không phải ta cũng lựa chọn như vậy sao? Chỉ bất quá, các ngươi so với ta cùng mẫu thân hắn, chính là không giống nhau. Ta cùng mẫu thân hắn ở cùng một chỗ khi hồn lực chúng ta đều vượt quá bảy mươi cấp, mẫu thân hắn cũng là thành thục kỳ hồn thú mười vạn năm. Mà các ngươi bây giờ chỉ đạt cấp bậc gì?”

“Lá gan ngươi thật sự là rất lớn đấy, chẳng lẻ trưởng bối của ngươi không dạy cho ngươi, đối với hồn thú thành thục kỳ mười vạn năm tuổi, là mục tiêu của tất cả các hồn sư sao? Nếu không phải Phong Hào Đấu La đầu tiên nhìn thấy ngươi là ta, khẳng định ngươi đã bị biến thành hoàn hồn và hồn cốt cho kẻ khác dùng rồi”.

“Ngươi vẫn luôn luôn ở bên cạnh Tiểu Tam sao?” Tiểu Vũ giật mình hỏi.

Đường Hạo lắc đầu. “Không, nhưng ít ra cũng là một khoảng thời gian rất dài ta vẫn đi theo. Đi đi, hãy trở lại địa phương cũ của ngươi, nơi đó ngươi sẽ được an toàn nhất, đợi đến khi hắn có thể bảo vệ được ngươi, ngươi cũng có thể tự bảo vệ mình khi đó ta sẽ không phản đối các ngươi gặp nhau, nhưng tuyệt đối không phải bây giờ.”

Tiểu Vũ cắn cắn môi dưới, cố lấy dũng khí, nói: “Có thể hay không chờ hắn tỉnh dậy, rồi ta sẽ rời đi?”

Đường Hạo lạnh nhạt: “Ngươi cho rằng, khi hắn tỉnh lại, sẽ có thể để ngươi rời đi sao? Đi đi thôi. Nơi này khoảng cách Tinh Đấu Đại Sâm Lâm rất gần, nếu ta không đoán sai, nơi đó mới là nhà của ngươi. Ta khuyên ngươi, không tới thời kỳ trưởng thành thì tuyệt đối không được rời khỏi đó. Lúc trước, ta tự nhận mình đã đủ mạnh mẽ nhưng kết cục lại là bi kịch, ta không muốn các ngươi cũng lại gặp phải bi kịch như vậy nữa.”

Tiểu Vũ yên lặng gật đầu, chậm rãi đi tới bên người Đường Tam. Thân thể ngồi xổm xuống bên cạnh Đường Tam, nhìn kỹ lưỡng khuôn mặt hắn, những hạt nước mắt trong suốt từ khóe mắt chảy xuống, vừa vặn rơi trên ngục Đường Tam.

Tay giơ lên có chút run rẩy, nhẹ nhàng, khe khẽ vuốt ve khuôn mặt Đường Tam, “Ngươi là nam nhân đầu tiên, cũng là duy nhất của ta. Vĩnh viễn vĩnh viễn. Bất luận tương lai chúng ta ra sao, trong lòng ta, ngoại trừ ngươi sẽ không còn ai nữa.”

Không để ý đến Đường Hạo bên cạnh, Tiểu Vũ cúi đầu, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn trên trán Đường Tam, kèm theo dòng nước mắt mang theo hơi thở riêng của mình, rồi mạnh mẽ đứng lên, nhấp nhô mấy cái đã biến mất tại phương xa.

Nhìn phương hương Tiểu Vũ biến mất, trên khuôn mặt già nua của Đường Hạo toát ra một tia thần thái, “Người thì thế nào? Thú thì ra sao? Tình cảm của thú ngược lại càng thêm chân thành.”

Trong tiếng lẩm bẩm, tay hắn đồng thời động một chưởng vỗ về hướng Đường Tam, Đường Tam hừ nhẹ một tiếng, thân thể giật giật, chậm rãi mở hai mắt.

“Ba ba.” Liếc mắt, một cái thấy Đường Hạo, Đường Tam nhất thời kích động từ trên mặt đất nhảy dựng lên, lúc này thân thể hắn mặc dù còn suy yếu, nhưng tinh thần lại trở nên cực kỳ hưng phấn. Tám năm rồi, suốt tám năm… thời gian thật dài, gặp lại cha, hắn như thế nào có thể không hưng phấn chứ?

“Ngồi xuống.” Đường Hạo chỉ chỉ mặt đất trước mặt chính mình. Cái cảm giác cùng đối mặt với Tiểu Vũ này thì khác hẳn… đối mặt với Đường Tam, sắc mặt hắn biểu hiện sự dĩ vãng trầm tư.

Đường Tam ngồi xuống trước mặt Đường Hạo, ánh mắt hắn đồng thời hướng xung quanh mà nhìn, nhưng cũng không thể tìm thấy thân ảnh mà mình hy vọng tìm được, trên mặt hưng phấn nhất thời giảm bớt vài phần…

“Không cần tìm, nàng đã đi rồi. Yên tâm đi, nàng đã đi đến nơi an toàn.” Đường Hạo thản nói.

“Đi? Tiểu Vũ tại sao phải đi?” Đường Tam nhịn không được hỏi.

Đường Hạo trầm giọng nói: “Bởi vì nàng phải đi. Ta chỉ hỏi ngươi một vấn đề, bây giờ ngươi có thể bảo vệ được nàng không?”

“Ta…” Nghe cha nói, Đường Tam trong lòng không khỏi hồi tưởng hình ảnh chính mình từng hướng đến Tiểu Vũ mà hứa hẹn có thể bảo vệ cho nàng cả cuộc đời. Đúng vậy, với thực lực hiện giờ của mình, làm thế nào có thể bảo vệ nàng đây? Đối mặt với hồn sư cường đại chân chính, hắn biết với một chút lực lượng nhỏ nhoi của mình căn bản không làm được gì cả.

Đường Hạo nhìn bộ dáng thất thần của Đường Tam, nhíu nhíu mày, “Nàng rất an toàn, nàng đã trở lại quê nhà, chỉ có ở nơi đó, nàng mới không có nguy hiểm. Nam tử hán, đại trượng phu, phải cố gắng để một ngày ngươi có thể tự chính mình bảo vệ nàng, lúc đó đi tìm nàng cũng không muộn.”

“Ba ba, người không phản đối ta và Tiểu Vũ cùng ở một chỗ?” Đường Tam kinh ngạc nhìn Đường Hạo.

Đường Hạo trong mắt toát ra một tia thất thần, “Tám năm đã trôi qua, Tiểu Tam, ngươi có hận ta bỏ rơi ngươi tám năm này không?”

Đường Tam lắc đầu, “Không, ta không hận.”

“Tại sao?” Đường Hạo hỏi.

Đường Tam lúc này tâm tình đã buông lỏng vài phần, mặc dù không thể gặp lại Tiểu Vũ, nhưng dù sao Tiểu Vũ cũng đã an toàn rồi. Trên mặt toát ra nụ cười tự nhiên, “Bởi vì người là cha của ta, tính mạng của ta là ngài cho, không có người, sao có ta được. Con cái vĩnh viễn không có quyền trách cứ cha mẹ!”

Nghe Đường Tam nói, Đường Hạo chỉ cảm thấy tim chính mình đập, phảng phất như tiếng trống, nhìn đứa con mười bốn tuổi trước mắt mình, áp lực tình cảm của hắn rốt cục không thể kìm chế được, mạnh mẽ ôm Đường Tam vào lòng mình.

Từ khi sinh ra cho đến bây giờ, đây là lần đầu tiên Đường Tam cảm nhận tình yêu của Đường Hạo đối với chính mình, cái cảm giác này cực kỳ chân thật, mặc dù hắn đã sống hai kiếp người, nhưng cái cảm giác này mới chỉ là lần đầu tiên chính hắn được cảm thụ. Cho dù Đại sư luôn luôn làm cho hắn có cảm giác được đối đãi như cha với con nhưng cũng không thể cho hắn cảm giác như vậy.

Đường Hạo động tác rất thô lỗ, cánh tay lực lưỡng thậm chí làm xương cốt cũng bị đè nén lại khiến cho hắn cảm thấy chút đau, nhưng bị cha ôm như vậy lại khiến Đường Tam cảm giác thân tình trước đây chưa từng có, khiến hắn buông lỏng cơ thể mà hưởng thụ?

“Ta biết ngươi có rất nhiều vấn đề muốn hỏi ta.” Đường Hạo đẩy Đường Tam ra, để hắn một lần nữa ngồi ở trước mặt chính mình. Đường Tam phát hiện, con mắt cha có chút đỏ lên.

Đường Tam gật đầu.

Đường Hạo nói: “Ngày đó khi ngươi dùng khí hồn chân thân, ngươi nghe được thanh âm chính là của ta. Có rất nhiều chuyện, ngươi bây giờ còn không cần biết, bởi vì ngươi còn không có đủ năng lực. Bắt đầu từ bây giờ, ngươi phải dựa theo sự an bài của ta mà tiến hành tu luyện, đợi đến có một ngày, ngươi đạt tới trình độ ta yêu cầu, ta sẽ đem hết thảy mọi thứ nói cho ngươi rõ ràng, thế nào?”

Nói đến đây, Đường Hạo ho khan hai tiếng, hướng bên cạnh phun ra một ngụm máu.

“Ba ba, người bị thương?” Đường Tam muốn đứng dậy, lại bị Đường Hạo chặn lại.

“Không có gì, chỉ bất quá hôm nay động thủ lại ảnh hưởng đến thương thế trước đây mà thôi” Đường Hạo sắc mặt khôi phục bình tĩnh, tựa hồ người bị thương cũng không phải là hắn.

“Trong những vấn đề mà ngươi muốn biết, ta có thể nói cho ngươi biết trước về hai vấn đề. Thứ nhất, những người khác của Sử Lai Khắc học viện đều không có vấn đề gì cả, mọi người đều có lựa chọn của chính mình, mà hiện tại cũng đến lúc phải chia tay, vẫn phải tiếp tục tiến hành tu luyện. Không thể nghi ngờ Đại sư là một vị sư phụ xuất sắc, nhưng nếu tiếp tục đi theo bên hắn nữa, thì tiến bộ của ngươi sẽ là không đủ.”

“Thứ hai, là về Tiểu Vũ. Ngươi có thấy hay không là rất kỳ quái, Tiểu Vũ thân là mười vạn năm hồn thú, tại sao thực lực lại cũng không mạnh mẽ?”

Đường Tam lập tức gật đầu, cái này cũng là nghi vấn trong lòng hắn, cho dù là Đạiíư, đối với mười vạn tuổi hồn thú thì miêu tả cũng rất đơn giản. Dù sao, chúng xuất hiện cũng quá ít, đại sư cũng chưa từng nghiên cứu được sâu. Bởi vì căn bản không có đối tượng để nghiên cứu.

Đường Hạo nói: “Vấn đề này ta giải thích đơn giản cho ngươi một chút, ngươi sẽ hiểu được.”

“Hồn thú từ khi sinh ra bắt đầu tu luyện, chia ra mười năm, trăm năm, nghìn năm, vạn năm, mười vạn năm, tổng cộng có 5 cấp bậc. Mỗi một cấp bậc đó, đối với hồn thú mà nói, đều là biến hóa về chất. Hồn thú đột phá sau vạn năm, trí tuệ sẽ rất nhanh tăng trưởng, tới một khi nào đó, trí tuệ thậm chí không thua kém so với con người.”

“Về mặt ý nghĩa nào đó mà nói, hồn thú với vũ hồn của hồn sư chúng ta là tương thông, thời gian tu luyện mặc dù quyết định về sự mạnh yếu của bọn chúng, nhưng bản thân thiên phú tiên thiên là quan trọng như nhau Tương tự ngươi là một hồn sư có tiên thiên mãn hồn lực, thậm chí còn mạnh hơn nếu so với một gã hồn sư cấp mười bình thường. Các loại hồn thú cùng với phẩm chất vũ hồn là giống nhau, nhưng cũng không phải là tuyệt đối đúng.”

“Hồn thú tu luyện tới mười vạn năm cảnh giới, hồn thú sẽ đạt được một tầng cấp kỳ diệu. Ở tầng cấp này, tất cả mọi hồn thú đều sức mạnh gần như tương đương nhau. Như Tiểu Vũ của ngươi, vốn chỉ là một hồn thú Nhu Cốt Thỏ, nhưng sau khi nàng tu luyện đến mười vạn năm, cho dù so sánh với Thái Thản Cự Viên cùng cấp bậc cũng không hề kém. Tuy nhiên, đạt đến mười vạn năm cấp bậc, hồn thú cũng gặp phải lựa chọn.”

Đường Tam tập trung tinh thần lại mà lắng nghe, giảng giải của Đường Hạo về mười vạn năm hồn thú là thứ ma kể cả Đại sư cũng chưa từng nói qua.

Đối với hắn mà nói, đây cũng là lĩnh vực hoàn toàn mới.

“Mười vạn năm hồn thú địa vị trong hồn thú thì tương tự như phong hào đấu la trong giới hồn sư, đã đạt tới đỉnh điểm rồi. Lúc này, thực lực bọn họ cực kỳ cường đại, dưới tình huống một đấu một, Phong Hào Đấu La cũng rất khó chiến thắng chúng, thậm chí còn bị chúng đánh chết. Nhưng do trí tuệ không thể so với loài người nên lúc này bọn chúng có hai con đường để lựa chọn.”

“Lựa chọn thứ nhất là bảo trì thực lực chính bản thân, tuy nhiên, đạt tới cấp bậc 10 vạn năm cấp bậc đã là quá nghịch thiên rồi, nếu lại giữ thực lực như vậy mãi cũng không đựợc, để bù đắp lại, chúng chỉ có thể sống nhiều nhất thêm một ngàn năm thời gian sau khi lựa chọn, sau một ngàn năm, chúng chắc chắn sẽ chết. Mà một con đường khác, một con đường rất mạo hiểm, đó là hóa hình.”

“Hóa hình?” Đường Tam kinh ngạc nhìn Đường Hạo.

Đường Hạo gật đầu: “Đúng vậy, chính là hóa hình. Hóa hình trở thành nhân loại, bởi vì, trong tất cả các sinh vật, loài người là chủng tộc có tiềm lực lớn nhất.”

“Sau khi hóa hình làm nhân loại, hồn thú phải một lần nữa tu luyện lại. Nếu chúng lại có thể tu luyện đến cấp bậc Phong Hào Đấu La, lại thuận lợi đột phá cửa ải trăm cấp đại quan, vậy chúng sẽ không bị hạn chế về tuổi thọ nữa, suốt đời không chết, sẽ trở thành một tồn tại của Thần”

Đường Tam nói: “Như vậy chẳng phải Hồn Thú đều sẽ lựa chọn như vậy sao? Suốt đời sẽ không chết, con nghĩ đây là điều mà mọi sinh vật đều muốn theo đuổi”

Đường Hạo lạnh nhạt nói: ‘Ngươi có biết số lượng hồn thú trăm ngàn năm (10 vạn) lựa chọn con đường thứ hai này là bao nhiêu không?

Đường Tam lắc đầu.

Đường Hạo nói: “Căn cứ Hạo Thiên tông chúng ta ghi lại. Tại hồn thú 10 vạn năm, số lượng lựa chọn con đường thứ hai chỉ có chưa đến một phần mười mà thôi”

Đường Tam kinh ngạc hỏi: “Tại sao? Không phải nói, lựa chọn con đường đầu tiên thì chỉ có thể sống được thêm một ngàn năm thôi sao? Còn con đường thứ hai lại có thể trường sinh bất tử, tại sao bọn chúng lại không theo?”

Đường Hạo cười lạnh một tiếng. “Làm gì có truyện dễ dàng như vậy? Hồn thú tu luyện so với loài người chúng ta khó khăn không biết là hơn bao nhiêu, khi hóa hình thì sẽ không thể quay trở lại được nữa. Nói cách khác, khi hóa hình xong, trừ phi bị giết chết, nếu không, chúng sẽ không thể biến trở lại hình hồn thú trước đây nữa. Bản thể của chúng biến thành nhân loại có vũ hồn, nhưng năng lực trước kia hoàn toàn biến mất, hồn lực phải tu luyện lại từng chút từng chút một. Mặc dù tốc độ tu luyện nhanh hơn nhiều loài người, hơn nữa lại không phải giết hồn thú để hấp thu hồn hoàn, nhưng trong quá trình tu luyện, chúng cũng phải trực tiếp cùng tiếp xúc với loài người, cảm nhận hơi thở của loài người, nếu không sẽ không có cách nào để tiến bộ.”

“Hơn nữa, lựa chọn con đường này, chúng cũng sẽ sống lâu như con người thôi, tức là nếu giống như loài người mà bị hạn chế về thời gian tu luyện mà không thể đột phá qua trăm cấp, vậy chúng cũng chỉ có thể sống được một trăm năm. Ngàn năm cùng trăm năm, đại đa số mười vạn năm hồn thú sẽ lựa chọn ra sao, hẳn ngươi có thể hiểu.”

“Càng huống chi, sau khi hóa hình, hồn sư bình thường không thể phát hiên ra nhưng chỉ cần là hồn sư đạt cấp bậc cao hơn Hồn đấu la cẩn thận chú ý thì sẽ phát hiện được, nhất là trước mặt Phong Hào Đấu La, chúng sẽ không thể nào che dấu được. Tiểu Vũ sở dĩ vẫn không có bị người khác phát hiện, là bởi đóa hoa nọ, loại kỳ hoa có thể che dấu hơi thở trên người nàng, nó mới khiến cho nàng vẫn an toàn cùng ngươi cùng ở một chỗ. Hôm nay, do đóa hoa không ở trên người nàng nữa nên thân phận nàng mới bị bại lộ trước mặt những người của Giáo Hoàng.”

“Ngươi nghĩ lại xem, đối mặt với mười vạn năm hồn thú, nhưng lại là một người sau khi hóa hình, thực lực yếu ớt, những kẻ của Võ Hồn điện liệu sẽ tha cho nàng đi sao?”

“Mười vạn năm hồn thú sau khi hóa hình tu luyện chia làm ba giai đoạn. Trước khi hồn lực đạt tới sáu mươi cấp, được xưng là ấu sanh kỳ, trong giai đoạn này, hồn sư cấp bậc cao hơn Hồn đấu la là có thể phát hiện chúng. Sau khi qua sáu mươi cấp, chúng sẽ trở nên an toàn hơn rất nhiều, cũng cần thân mật tiếp xúc hơn với nhân loại. Giai đoạn này tên là thành thục kỳ, cho dù là Phong Hào Đấu La, sau khi chúng trọng tu vượt qua sáu mươi cấp hồn lực, cũng không cách nào nhìn ra thân phận hồn thú của chúng. Bởi vậy, mười vạn năm hồn thú sau khi vượt qua sáu mươi cấp cũng có thể nói là chân chính biến thành nhân loại, khi đó bọn họ cùng loài người không có gì khác nhau.”

“Mà sau khi đạt tới chín mươi cấp, mười vạn năm hồn thú tu luyện sẽ tiến vào giai đoạn cuối cùng, hóa thần kỳ, so với Phong Hào Đấu La của nhân loại chúng ta giống nhau, cho dù bị đánh sâu vào cũng vĩnh viễn không chết.”

“Vĩnh viễn không chết.” Đường Tam nhắc lại một lần lời Đường Hạo nói. Đối với hắn mà nói, những lời này cũng không có ý nghĩa quá lớn. Không chết? Con người thật sự có thể không chết sao?

Hắn không lo lắng quá nhiều, lúc này, tâm tình hắn đã từ hưng phấn khi gặp lại cha cùng với mất mác do Tiểu Vũ rời đi, từ từ khôi phục lại.

Ít nhất, cục diện vốn hẳn phải chết, nhờ có sự xuất hiện của cha, chính mình cùng Tiểu Vũ đều cũng không có việc gì, điều này đã là một kết quả rất tốt rồi, hay có thể nói là một sự khởi đầu mới.

“Nói như vậy, Tiểu Vũ lựa chọn chính là hóa hình, hơn nữa nàng chính là mười vạn năm hồn thú bị vây trong ấu sanh kỳ hóa hình?”

Đường Hạo gật đầu, “Đúng là như thế. Mặc dù tha nàng là mười vạn năm hồn thú, nhưng có thể quan sát thấy, trước khi nàng lựa chọn hoá hình, hẳn là chưa bao giờ rời khỏi nơi mình tu luyện, tâm như sợi chỉ trắng. Cho nên, kỳ thật nàng so với một nữ hài tử bình thường không khác gì nhau, chỉ bất quá, nếu nàng chết sẽ sinh ra hồn hoàn và hồn cốt mà thôi.”

Đường Tam yên lặng gật đầu, lúc đầu, khi hắn nhìn ra Tiểu Vũ là hồn thú, nội tâm cũng từng giãy dụa, nhưng giống như lời nói của Đường Hạo vậy, ở trong lòng hắn, Tiểu Vũ bất luận là người là thú, cũng đều là muội muội hắn, còn có mông lung luyến ái.

Đường Hạo trầm giọng nói: “Những gì ngươi hy vọng biết ta đã nói cho ngươi rồi. Bắt đầu từ bây giờ, ta sẽ tiến hành một loạt đặc huấn đối với ngươi. Một khi đã lựa chọn con đường làm hồn sư này, nếu có nhân vật cao tầng của Võ Hồn điện xuất hiện trước mặt, ngươi sẽ không có đường lui, chỉ có để làm cho bản thân mình trở nên càng mạnh. Nếu không, ngươi vĩnh viễn đều cũng chỉ có thể giống như một con chuột trốn chui trốn nhủi ở những nơi âm u. Nghỉ ngơi đi, hồi phục thân thể nhanh hết sức, sau đó ta đem ngươi đến một nơi.”

Nói xong những lời này, Đường Hạo chậm rãi nhắm lại hai mắt.

“Ba ba.” Đường Tam đột nhiên kêu một tiếng.

“Ân?” Đường Hạo không có trợn mắt.

Đường Tam cắn răng, nhưng rốt cuộc vẫn hỏi ra nghi vấn mà sâu trong nội tâm vẫn luôn khao khát được biết: “Mụ mụ ta có đúng hay không bị Võ Hồn điện hại chết?”

Đường Hạo toàn thân chấn động, hai mắt chợt mở ra, ánh mắt sắc bén tựa như hai tia chớp xuất hiện giữa ban đêm.

Bị ánh mắt cha chiếu sáng lên người, Đường Tam thậm chí cảm giác được đau đớn.

Tâm tình kịch liệt rung động chợt lóe qua trên mặt Đường Hạo, “Ta nói rồi, rất nhiều chuyện ngươi bây giờ còn không cần biết. Muốn biết tất cả hết thảy, nên hết sức nhanh chóng làm cho bản thân trở nên mạnh mẽ, để làm cho chính mình đạt tới yêu cầu của ta.”

Đây là câu nói cuối cùng của Đường Hạo đối với Đường Tam. Đường Tam cũng không có lại hỏi cái gì, phụ tử hai người ngồi hai bên tiến vào vào trạng thái tu luyện.

Sáng sớm ngày thứ hai, đơn giản ăn điểm lương khô, Đường Hạo mang theo Đường Tam xuất phát. Trải qua một đêm nghỉ ngơi, Đường Tam thân thể dẻo dai đã khôi phục hơn phân nửa, chỉ có sau lưng cảm giác tê dại trở nên càng mãnh liệt. Hắn biết, bát chu mâu đang trong quá trình khôi phục.

Đường Hạo khôi phục bộ dáng ít nói trước kia, không nói lời nào, chỉ dùng tốc độ nhanh như lưu tinh đi ở phía trước. Đường Tam đi theo phía sau hắn, phải đề tụ hồn lực mới có thể miễn cưỡng đuổi kịp.

Đường Hạo đi về phía Thiên Đấu đế quốc, dọc theo đường đi, hắn cũng không đi đường to, chuyên tìm địa hình phức tạp mà đi, vài ngày đầu tiên, Đường Hạo đi tốc độ còn không tính là quá nhanh.

Mà theo sự hồi phục thân thể của Đường Tam, Đường Hạo đi tới tốc độ trở nên càng lúc càng nhanh. Đến khi thân thể trạng thái Đường Tam toàn bộ khôi phục, hắn phải ngưng tụ toàn bộ hồn lực mới có thể đuổi theo cha mình.

Bởi vì đi với tốc độ quá nhanh, Đường Tam đã bất chấp không phân biệt phương hướng, đi đến ngày thứ bảy, hắn đã hoàn toàn không biết chính mình đang ở nơi nào, chỉ là có thể ước chừng cảm giác được chính mình vẫn ở trong phạm vi Thiên đấu đế quốc.

Mỗi ngày Đường Hạo lưu lại nghỉ ngơi thời gian đều cũng chỉ có hai canh giờ, còn lại đều tiếp tục đi, gần như mỗi ngày đều khiến cho Đường Tam thân thể đạt tới gần trạng thái cực hạn.

Bất quá, từng trải qua ma quỷ huấn luyện của đại sư, dần dần theo thân thể hoàn toàn khôi phục, còn miễn cưỡng có thể kiên trì được.

Sau nửa tháng, Đường Hạo rốt cục ngừng lại.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Danh sách truyện cùng bộ:
Đường Môn – Quyển 1
Đường Môn – Quyển 2
Đường Môn – Quyển 3
Đường Môn – Quyển 4
Đường Môn – Quyển 5
Thông tin truyện
Tên truyện Đường Môn - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/12/2020 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 2
Hai Vũ Sư bất ngờ không kịp đề phòng, mặt tái xanh dường như đã bị thương. Hai người liếc nhau, tay kết ấn ném trường kiếm ra. Tiếng kiếm ngân vù vù, hai thanh trường kiếm kỳ dị hóa thành luồng sáng bắn hướng Thiên Sí Tuyết Sư. Thiên Sí Tuyết Sư rống to: Grao grao grao! Thiên Sí Tuyết Sư...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lưu Phong – Quyển 1
“Huynh đệ, ngươi yên tâm đi đi, Tiểu Uyển ta sẽ giúp ngươi chiếu cố, thù cha ngươi ta sẽ tận lực báo thù, nhưng... thu hồi tất cả những gì thuộc về ngươi... ta làm không được. Có lẽ... quên đi... ta trước tiên tìm Tiểu Uyển, về hai chuyện còn lại, sau khi ta có năng lực, ta nhất định giúp...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Giang Nam – Quyển 5
Bành bành bành! Phía sau hắn lần lượt từng cánh chim bị đánh nát pháp lực, để cho Giang Nam rốt cuộc không cách nào duy trì Thiên Dực Ma Thần đại thần thông! Nguy rồi! Thân hình của hắn lập tức không khống chế được, một đầu ngã rơi xuống đất, đụng trên mặt đất, trở mình lăn hơn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: - - - - - - - - - phim sex -

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân



truyện sex chị em ruộtlục thiếu duclip sex hường hanatruyen sex kim dungtruyen sex toi loitruyen sex hiep dam hang xomtruyen sex thutruyen sex co trangtruyen sex loan luanphim sex truyện sexchinh phục gái đẹptruyen sex doraemontruyen sex hantruyện sex chữtruyen sex anh em moi nhatdoc truyen sex vo chongtruyen sex co thu ky xinh deptruyen sex namtruyện sex hằngtruyen sex hot girltruyen sex ong giatruyen sex captruyen sex hoc sinh tinh yeutruyen sex y thien do long kytruyện sex đêm khuyatruyen sex di toisex chien dich huyen thoaisex xua va naytruyen sex nobitatruyen sex than dieu dai hieptruyện sex kèm ảnhtruyen sex hay ma ngantruyen sex kiem hieptruyen sex pha trinh haytai truyen 18dut cac vao lontruyen sex chi maitruyen sex bao luctruyen sex tuoi thotruyện sex kèm hình ảnhtruyen dich sextruyen sex vo ban toitruyện xxx học sinhtruyen sex hoc sinh tinh yeutruyen sex y thien do long kytruyen sex lien minhtruyen sex xom trovợ ngoại tình truyensextruyen sex nung lontruyện sex 88anh sex 14truyen sex co tichtruyen sex hadoc truyen sextruyện sex chú cháutruyện sex công antruyen sex co giao thao 2truyen sex matruyen sex chị emtruyen sex sinh vien co thattruyen sex thoi sinh vientruyen sex toi loitruyen sex namtruyen sex chi va emtruyen sex me contruyen sex damdangtruyen gai nung lontruyện sex hấp dẫntruyen sex cuong damtruyen sex u40truyen sex vo chongtruyen sex xom trotruyen sex mytruyện sex lãng mạntruyen sex damdangtruyen sex con dau thoi nay