Truyện sex ở trang web mikashop.ru1.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web mikashop.ru là trang web dự phòng của website mikashop.ru1.com, truyện ở đây update muộn hơn so với mikashop.ru1.com tầm một ngày.

Truyện sex » » » Phần 208

Dục Uyển

Website chuyển qua tên miền mới là: mikashop.ru1.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 208

Hội trường – thành phố.

“Từ Lộ! Xin kính chào quý vị khán giả thân yêu nhất của mình, hôm nay Từ Lộ sẽ gửi đến một sáng tác của nhạc sĩ… đó… là…”

“Giảm cân… giảm cân đi…”

Nữ ca sĩ của chúng ta còn chưa kịp nói gì, chỉ vừa bước lên sân khấu đã nhận được sự phản đối nhiệt tình từ vị khán giả bên dưới.

Nhưng cô ca sĩ nhỏ bé này cũng không phải dạng vừa, phùng mang trợn má, từ trên sân khấu tuột xuống, với đôi chân ngắn củn của mình cũng phải rất gian nan mới chạm được đất.

“Bo! Có cần cô giúp con?”

“…”

Bo giơ tay lên, hàm ý ngăn viện trưởng lại, nó có thể sử lý vấn đề này một mình. Ước mơ của nó chính là trở thành một ca sĩ diễn viên đại minh tinh như Từ Lộ, nếu ngay cả cái bục sân khấu cũng không xử lý được thì nói gì đến ước mơ tương lai.

Xong rồi, cuối cùng thì Bo cũng đã bước xuống được tới đất, và bắt đầu hành động đáp trả giành cho vị khách không mời. Tất cả khán giả nhí đang đứng bên dưới khán đài, đều né người sang một bên nhường đường cho Bo đi qua.

Một cậu nhóc với khuôn mặt khả ái, dáng vẻ ngạo mạn, và ăn mặc như kẻ có tiền đang đứng ở một gốc riêng, chính là vị khách không mời mà chúng ta đang đề cập đến.

“Tề Hách Dịch! Có phải đói đòn nên chạy đến đây kiếm chuyện, cậu nói ai béo hả?”Không biết giọng hát của Bo thế nào, chứ tiếng hét của nó thật sự rất khủng bố.

“Cao Phối San! Tớ nói cậu giảm cân là tốt cho cậu? Cậu thấy có đứa con gái nào bắp tay to như bắp chân con trai không? Mà không phải chỉ mình tớ… tất cả mọi người trong lớp đều gọi cậu là San béo.”

Tam thiếu gia của Tề gia cao giọng lớn tiếng, đôi mắt hẹp thành một đường dài nhìn Bo. Tên của nó là Tề Hách chứ không phải là Tề Hách Dịch như Bo gọi, cho nên đừng bao giờ gọi nó là Hách Dịch, nghe rất chướng tai.

“Vì tất cả bạn học đều sợ cậu… ngay cả cô giáo cũng vậy, vì cậu mà mọi người mới gọi mình là San Béo.”

“Ha… a… Cậu cũng đã thừa nhận mình là San béo không phải sao? Ha… ha…”

Trong lớp đều con nhà quý tộc, lại lạc quẻ xuất hiện một được hạ dân thấp hèn, còn vừa béo vừa tròn, phải nói là một con sâu làm rầu nồi canh, khiến cho đẳng cấp của lớp học phải đi xuống.

“Mình hỏi thật cậu… một đứa nghèo hạ đẳng như cậu, lấy tiền đâu mà ăn nhiều vậy… có phải cậu giành ăn luôn cả phần của anh trai mình, nên mới béo như heo? Ha… a… ha…”

Một tiếng cũng nghe béo, hai tiếng cũng nghe béo, cuối cùng lại gọi nó là heo, nhục này không rửa sạch thì sao có thể ngẩn cao đầu làm đại minh tinh.

“Tề Hách Dịch! Hôm nay tớ không đánh cậu cho ba má, ông nội và cả anh trai cậu nhận không ra… tôi sẽ không gọi Cao Phối San.”

Nhờ vào Hoắc Luật, mà một cô nhi như Bo và Bin được học trường quý tộc Dahlia, nhưng không biết là duyên hay nghiệt từ ngày đầu tiên nhập học, đôi oan gia nhỏ tuổi này đã gây nhau, Bo mỹ miều và Dịch hống hách gặp nhau là khẩu chiến.

“Tề Hách Dịch! Đứng lại cho tôi… rầm… m…”

Bo vừa xắn váy lên, vừa đuổi theo Tam thiếu của Tề gia, nhưng chân nọ đạp chân kia. Kết quả cả người úp mắt xuống sàn, mặt mày mếu máo.

“Hu… u…”

“Ha… a… Ngay cả chạy cũng không xong mà muốn làm đại minh tinh… cậu chẳng có điểm nào giống chị Từ Lộ, muốn đóng giả chị ấy… mắc cười quá… ha… a…”

Tề Hách đang cười hả hê thì từ phía sau có một lực kéo mạnh, đã nhấc bổng nó lên cao, hai chân lơ lửng trên không.

“Nhóc con! Không phải chỗ của cậu nên là trên đó? Chạy xuống đây làm gì?”

“Buông tôi ra! Đi bắt nạt một đứa con nít như tôi có gì hay ho.”

Mọi người đang tổ chức tiệc chia tay cho Tề Hạo ở trên lầu hai, với tư cách là em trai cũng như một thành viên của Tề gia, Tề Hách đáng lý ra phải ở trên lầu. Nhưng vì lý do gì lại xuất hiện ở đây.

“Hoắc Luật! Thả tôi xuống, nếu không… anh trai tôi sẽ không tha cho anh.” Tề Hách như một con thỏ bị người ta túm hai tai xách lên cao, đang vùng vẫy đạp loạn.

“…”

Hôm nay là sinh nhật của Bo, nguyện vọng của nó là trở thành một đại minh tinh như Từ Lộ, có thể đứng trên sân khấu lớn nhất thành phố, biểu diễn và hát cho mọi người nghe. Vì vậy mà Hoắc Luật mới đưa tất cả bọn nhỏ ở cô nhi viện đến hội trường lớn này, để con bé hoàn thành nguyện vọng ngày sinh nhật của mình.

“Mọi người trên lầu đang đi tìm cậu, có đi đâu cũng nên báo cho người một tiếng, đừng để họ phải lo lắng?”

Không còn chút lạnh lùng khó gần của trước đây, sáu tháng trôi qua. Hoắc Luật đã trở thành một người rất ấm áp như tia nắng ban mai đang chiếu rọi, thân thiện và dễ gần, và trên mặt lúc nào cũng nở nụ cười.

“Bỏ tay ra! Đừng tỏ ra thân thiết, anh đâu phải anh trai tôi… hứ…” Vừa đọc đã thả ra, Tề Hách đã đẩy ngã Hoắc Luật, và chạy thẳng lên tầng 2.

Thằng nhóc này đúng thật là…

Hoắc Luật bước tới chỗ của Bo và dìu con bé đứng dậy. Cảm nhận ở đôi tay có vẻ đã khác trước, chỉ cách nhau có một tháng, mà…

“Bo! Hình như em lại tăng cân đúng không?”

Chỉ có đỡ người ta đứng lên, có cần phải đả kích dữ dội như vậy không Luật ca. Cho dù điều anh nói là sự thật đi nữa, nên biết hai từ “tăng cân” là điều cấm kị của phụ nữ.

“Huu… u… Em không béo… em không có tăng cân… sao mọi người cứ nói em béo… hu… u…” Thêm một lần nữa, Hoắc Luật lại chọc thủng bao nước mắt.

“Đừng khóc! Là anh sai… em không béo, em cũng không tăng cân được chưa, hôm nay là sinh nhật em, có ai lại khóc trong sinh nhật của mình? Cười cho anh xem.”

Từ lúc không còn Dục Uyển, thì Hoắc Luật được xem là người thân của nó và anh trai, đối xử với nó rất tốt, còn cho nó đến trường học. Cho nên Bo rất là biết nghe lời, và trước khi nó nín hoàn toàn, cũng phải để nó thúc thích vài tiếng, đâu phải là vòi nước cứ tắt van là nước ngưng chảy.

“Hic… hic…”

Bon vừa nín không thì chuông điện thoại của Hoắc Luật reo lên…

“Alo! Nhị thiếu gia… Mạn Ni tiểu thư…”

Vẫn chưa kịp tắt điện thoại thì Hoắc Luật đã phóng như bay ra khỏi cửa hội trường…

“Viện trưởng! Con có chuyện gấp phải đi trước… dì ở lại với bọn trẻ.”

“Nhị thiếu gia…”

Bạn đang đọc truyện Dục Uyển tại nguồn: //mikashop.ru/celebsunmasked/duc-uyen/

Bệnh viện Gok.

“Không… Đó là thuốc độc… thuốc độc… không phải thuốc, con không uống…”

“Mạn Ni! Con đừng như vậy… con đừng khiến mẹ đau lòng… Mạn Ni… hu… hu… con mau uống thuốc, sau khi hết bệnh mẹ con chúng ta sẽ rời khỏi đây, chúng ta sẽ đến bất kỳ đâu mà con muốn.”

Chưa bước vào phòng bệnh, chỉ đứng ở ngoài hành lang đã nghe thấy tiếng khóc của hai mẹ con Lữ Trị và Mạn Ni.

Sau nửa năm điều trị bệnh, mọi người đều cho rằng bệnh tình của Mạn Ni sẽ được thuyên giảm nhưng không, nó ngày một trầm trọng hơn. Như một người hoàn toàn điên loạn, không thể làm chủ được bản thân.

“Bốp… p…”

Nhìn thấy mấy viên thuốc màu xanh từ tay của Lữ Trị, Mạn Ni như hóa điên. Ánh mắt thoáng lên sự sợ hãi, rồi lại cười ngây dại như người quẩn trí.

“Lữ Trị! Bà cũng xấu xa như họ… muốn dùng mấy viên thuốc này để hãm hại tôi, tôi có chết cũng phải kéo theo bà, người xấu xa như bà phải xuống địa ngục từ lâu… bà chết đi.”Mạn Ni lao vào người của Lữ Trị, dùng hai tay siết chặt lấy cổ của bà ta.

Cô y tá ốm yếu bên cạnh lại không đủ sức đến ngăn lại sự điên loạn của Mạn Ni, muốn cứu người nhưng không đủ lực, chỉ tiêm một mũi thuốc an thần nhưng mãi không thành, vừa lại gần đã bị Mạn Ni hất văng ra, rơi luôn cả ống tiêm.

“Mạn Ni! Là… là… mẹ, con hãy tỉnh táo lại… Mạn Ni.”

“Mẹ sao? Bà không phải mẹ tôi… mẹ ruột của tôi đã bị bà hại chết… tôi phải giết bà… tôi…”

Lữ Trị tưởng đã chết trước cơn điên loạn của Mạn Ni, tâm trí trở nên u mê, trước mắt mù mịt. Nếu không có sự xuất hiện kịp thời của Hoắc Luật.

“Mạn Ni! Không…”

“Luật.”

Nghe thấy tiếng của Hoắc Luật, Mạn Ni mừng rỡ xoay người ra cửa. Cô y tá nắm bắt lấy cơ hội, lập tức nhặt ống tiêm dưới đất lên tiêm vào người cô ta. Người trước mắt mù mịt, tâm trí u mê, bây giờ chính là Mạn Ni, cô ngã phịch xuống giường.

Hoắc Luật bước vào trong phòng ẩm Mạn Ni đặt lên giường bệnh, giống như mọi lần.

Bệnh của Mạn Ni ngày càng nghiêm trọng, cho nên mọi người sẽ dùng dây buộc lại hai tay của cô ta lại, để tránh tránh Mạn Ni lên cơn kích động làm tổn thương người khác. Mỗi lần Lữ Trị nhìn thấy cảnh tượng này đều rơi nước mắt.

“Không phải cậu là bác sĩ giỏi nhất ở bệnh viện, tại sao không thể chữa hết bệnh của Mạn Ni, bệnh của con bé ngày càng nặng hơn trước… tất cả các người đều vô dụng như vậy, tôi còn cần các người làm gì.” Lữ Trị tức giận, gào khóc và đánh vào người của bác sĩ.

“Dì! Hãy bình tĩnh lại… con tin họ đã hết sức mình.” Hoắc Luật lao tới, ôm chặt lấy Lữ Trị giữ cho bà bình tâm lại cũng như an toàn cho những bác sĩ ở đây.

“Phu nhân! Trường hợp của Mạn Ni tiểu thư rất đặc biệt… không đơn giản như những bệnh nhân khác… đều tôi có thể nói với bà là người nhà nên hạn chế đến gặp cô ta, tránh khơi dậy những ký ức không tốt trước đây, đó là cách điều trị tốt nhất giành cho Mạn Ni tiểu thư lúc này.”

Muốn bà không quan tâm, không đến thăm con gái mình. Lữ Trị làm không được, Mạn Ni dù không phải con gái ruột, nhưng bà còn xem cô hơn cả tính mạng của mình. Tình yêu thương đó một người ngoài làm sao có thể hiểu được, cho nên họ mới đưa ra cái yêu cầu điên khùng đó.

Không giống với những video mà họ gửi cho bà hàng ngày, về sinh hoạt thường nhật của Mạn Ni ở bệnh viện, qua đó bà có thể nhìn thấy một Mạn Ni hoàn toàn bình thường, hồn nhiên và không điên loạn, khiến cho Lữ Trị hoang mang có nên làm theo lời bác sĩ, không đến gặp Mạn Ni sẽ tốt hơn cho cô. Vì mỗi lần bà đến thăm, Mạn Ni đều rất kích động.

“Phu nhân! Sau khi thuốc mê hết tác dụng, Mạn Ni tiểu thư tỉnh lại nhìn thấy các ngườ nhất định lên cơn, tôi nghĩ… hai người nên tránh mặt.”

Dù không muốn đi nhưng Lữ Trị không còn sự lựa chọn, cùng Hoắc Luật phải rời khỏi phòng bệnh. Vì bà không muốn tiếp tục trở thành cơn ác mộng của Mạn Ni, có lẽ bà nên cảm thấy đủ chỉ bằng việc nhìn Man Ni qua video mỗi mỗi này, bà không nên quá tham lam.

“Tôi xin lỗi… nếu vừa rồi có làm cậu bị thương, Man Ni… tôi trông cậy hết vào cậu.”

“Phu nhân! Bà yên tâm… chúng tôi sẽ chăm sóc tốt nhất cho Mạn Ni tiểu thư.” Vị bác sĩ trẻ tuổi từ tốn, mỉm cười nâng gọng kính lên.

Sau đó cậu ta còn tiễn bà và Hoắc Luật ra đến cửa.

Nhưng Lữ Trị không hề biết, sau khi bà cùng Hoắc Luật rời khỏi căn phòng đó. Thì Mạn Ni mới thật sự đối diện với cơn ác mộng thật sự, hàng đêm sau 10h tối, lúc bệnh viện tắt đèn, camera ngừng hoạt động thì đó là thời khắc kinh hoàng giành cho Mạn Ni.

“Áh… ah… Đừng… tôi không muốn…”.

Trong một căn phòng tối tại bệnh viện, một nơi hoàn toàn được cách âm. Mạn Ni đã được đưa đến căn phòng này hàng đêm.

“Ai làm trước… làm nhanh rồi còn về.”

“Qúa mất thời gian, chúng ta cùng lên.”

Mặc cho Mạn Ni phản kháng chống cự hàng đêm, cô vẫn bị đám đàn ông lạ mặt cưỡng bức tập thể. Bọn họ cũng không muốn làm điều này, nhưng vì đã nhận tiền của người ta nên phải ra sức giày vò Hoắc Mạn Ni.

“Bác sĩ! Đây là kết quả kiểm tra sáng nay… Hoắc Mạn Ni, cô ta mang thai rồi.”

“Chết tiệt! Đám người đó tại sao lại không cẩn thận như vậy, cô lo xử lý đứa nhỏ… tôi sẽ báo chuyện này cho chủ tịch Tống, tuyệt đối không thể để chuyện này cho người nhà họ Hoắc biết.”

Cùng lúc đó tại bệnh viện KOG.

Nơi căn phòng vip sang trọng, Tống Thiếu Hoành vẫn hôn mê trên giường bệnh. Tống phu nhân hàng đêm vẫn đến thăm con trai, nhìn đứa con trai bất lực trên giường thì lòng thù hận giành cho Mạn Ni càng sâu sắc.

Nếu pháp luật không thể trừng trị con đàn bà độc ác đó, thì bà sẽ dùng luật của mình để xử trí nó.

Mạn Ni thoát tội vì căn bệnh tâm thần quái quỷ, thì bà dùng chính căn bệnh đó để hủy hoại cô ta. Bà sẽ khiến Mạn Ni vĩnh viễn là một người điên, chưa đủ bà vẫn còn muốn giày vò hành hạ ả, khiến ả trở nên đê tiện thấp hèn.

“Áh… ah… Đừng… tôi không muốn…”

“Xin các người tha cho tôi… cầu xin các người, không không thể chịu đựng nổi… hic… hic…”

Cũng là những đoạn ghi hình của Mạn Ni sống tại bệnh viện, và được gửi từ một nơi cùng một người. Nhưng cuộn băng được gửi đến tay Lữ Trị và chủ tịch Tống có nội dung hoàn toàn trái ngược, khoảng cách lại quá xa như thiên đàng và địa ngục.

Trên màn hình là hình ảnh một Mạn Ni khốn khổ đau đớn, trong bộ dạng trần trụi xấu hổ nhất, cô vừa khóc vừa quỳ dưới đất cầu xin bọn đàn ông xung quanh tha cho mình. Điều đó lại làm cho Tống phu nhân thêm hả hê thích thú.

“Thiếu Hoành! Con nhìn xem… con đàn bà đó thật ti tiện, ngay từ đầu mẹ đã nói với con, nó không xứng đáng… nếu con nghe mẹ thì đã không có kết cuộn này.”

“Két… t… t!!”

Mộc Nhu bất ngờ đẩy cửa vào, Tống phu nhân lập tức tắt màn hình tivi. Bà cũng không biết cô đã nghe thấy cũng như nhìn thấy được bao nhiêu.

“Tại sao đến mà không gõ cửa.” Tống phu nhân lên tiếng.

“Con… con xin lỗi, con không biết mẹ đang ở đây.”

Cũng giống như cách bà nhìn nhận Mạn Ni, nếu không phải trong người của Mộc Nhu đang mang cốt nhục của Tống gia, thì ngay cả tư cách bước vào căn phòng này cũng không có chứ đừng nhắc đến chuyện gọi bà bằng mẹ.

“Cũng gần đến ngày sinh… không phải tôi bảo cô không cần đến bệnh viện.”

“Con muốn được chăm sóc Thiếu Hoành.”

“Không cần… công việc đó đã có y tá và các bác sĩ, việc của cô là bình an sinh đứa nhỏ ra, tôi sẽ gọi tài xế đưa cô về.”

Tống Phu nhân xoay người tìm điện thoại, lúc bà nhấc điện thoại lên chưa kịp gọi thì từ phía sau, cảm nhận được một cánh tay đang cố bám víu lấy mình, Mộc Nhu ngã lên người bà.

“Cô bị làm sao?” Hốt hoảng cho đứa cháu chưa chào đời của mình, Tống phu nhân liền ném điện thoại xuống đất, ôm lấy Mộc Nhu.

“Mẹ! Con nghĩ… mình sắp sinh rồi.” Mộc Nhu thở gấp, túm chặt lấy bụng mình.

Nhìn xuống hai chân của Mộc Nhu, nước ối đã vỡ òa, Tống phu nhân hét thất thanh vọng khắp bệnh viện.

“Bác sĩ… bác sĩ…”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Thông tin truyện
Tên truyện Dục Uyển
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện tiên hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 17/12/2018 03:39 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đụ cô gia sư - Tác giả Ngọc Linh
Chúng tôi tắt đầu đi rồi ra ngoài mua mấy két bia và nước ngọt chuẩn bị liên hoan. Khi chúng tôi về thì mọi thứ đã chuẩn bị xong. Mọi người bắt đầu vào bàn rồi cùng nhậu. Bữa ăn diễn ra khá lâu mãi đến gần 1 giờ chiều thì tôi mới don dẹp xong và vào nhà nghỉ ngơi. Mọi người hát...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ em gái Đụ tập thể Làm tình tay ba Sextoy Truyện người lớn Truyện sex học sinh Truyện sex phá trinh
Cô giáo Phương – Quyển 2 - Tác giả Traidamdulich
Sau mấy ngày trốn đi chơi, Phương về nhà mẹ. Cô thông báo cho mẹ về dự định cưới xin với Tuấn. Bà dĩ nhiên là mừng rỡ vô cùng khi nghe ý định đó của cô. Mẹ Phương dẫn cô đi coi tuổi của cô và Tuấn để định ngày lo liệu chuyện cưới xin. Theo tuổi tác của cả hai thì người ta định...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ tập thể Người và thú (Sex thú) Thác loạn tập thể Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex cô giáo Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex hay Truyện sex hiếp dâm Truyện sex học sinh Truyện sex khổ dâm Truyện sex mạnh Truyện sex nặng Truyện sex phá trinh Tuyển tập Cô giáo Phương
Không thể quên được em
Một tuần trôi qua trong bình yên, ít nhất Em cũng không điện thoại hay nhắn tin gì cho tôi cả. Cứ nghĩ là Em đã hiểu ra mọi chuyện và buông tha đi thứ tình cảm này. Đang đi làm bỗng Nhóc gọi điện thoại cho tôi và nói Anh à, tối về sớm ăn cơm rồi đi cafe với em nhé. Buồn quá à Có chuyện gì mà...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình Truyện teen
Liên kết: - - - - - - - - - -

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân



truyen sex loan luan haytruyen sex cap nhat hang ngaytruyen sex y thien do long kytruyen sex co trangtruyen sex cổ trangtruyen sex nangtruyen sex nhung nang dau xinh deptruyen sex me va contruyen sex thoi mientruyện sex nặng nhấttruyện sex mẹ contruyen sex damdangtruyen sex nhe nhangchinh phuc gai deptruyện sex tình yêutruyện sex công ansex tuổi học tròtruyen sex hìnhchuyen tinh sextruyen sex daitruyen sex viptruyện sex phươngtruyensex me contruyện sex cưỡng hiếptruyen sex thuoc metruyện sex làm tìnhtruyen sex gai mot contruyen sex vung trom loan luanwww.truyen sextruyện sex chị em ruộtchuyen sex 18doc truyen sex tvtruyen sex damductruyen sex co giao day vantruyện sex hiếp dâm cô giáotruyen sex nha co ngatruyen sex 17truyện sex chị em ruộttruyện sex ỷ thiên đồ long kýdoc truyen sex dam dangtruyen sex y thien do long kytruyen sex cổ trangtruyện sex vợ chồngthiendia truyen sextruyện sex vợ chồngtruyen sex hlục thiếu dutruyen sex ma duchuyen sex sinh vientruyen sex gay chu nhoc mua quan lottruyensex vltop truyen sextruyen sex hoc sinh trung hoc co sođọc truyện sex cô giáotruyen sex ngan hangtruyen sex mien quesex co giao thao 100.000truyen sex 69doc truyen sex 16truyện sex kích thíchtruyen sex hic sinhtruyen sex moi comđọc truyện sex cô giáotruyen sex kiem hieptruyen sex hoc simhtruyen sex em dauwww.truyen sextop truyen sextruyen sex damductruyen sex damductruyen sex ngantruyen sex sinh vien co thattruyện sẽ. tvtruyen sex cu totruyện sex hoa thiên cốttruyện sex dì cháudit ba maitruyen sex bu cutruyen sex công sởtruyen sex 12truyen sex hoc sinh moiloạn luân gia đình - ngủ với mẹ và chị gáitruyen sex offlinetruyen sex dit me bantruyen sex bao luctruyen sex dìsex thú ấn độtruyện sẽ. tvtruyen sex lam tinh tap thetruyện sex chữtruyen sex dit metruyện sex mẹ bạntruyen sex gay duoi ham toan la con trai tap 10truyện sex 88truyen sex thoi sinh vientruyên sex cô giáo