Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web mikashop.ru là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » » » Phần 86

Đạo mộ bút ký - Quyển 8

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 86

Tôi không khỏi nhíu mày: “Tay anh làm sao thế? Gãy rồi phải không?”

Muộn Du Bình đáp: “Trước khi gặp lại cậu đã gãy rồi, vừa mới bình phục chút ít, ban nãy nhảy xuống lại vung hơi mạnh.” Tsun chúa là đây…

Tôi ngây ngẩn hồi lâu, rồi không nén nổi một nụ cười.

Mọi chuyện đột ngột phát sinh theo hướng này, quả thực đã vượt quá dự liệu của tôi.

Giờ đây hai chúng tôi đã bị vây khốn, tôi còn có triệu chứng quáng tuyết thời kì đầu. Sắc trời ngày càng xấu, Muộn Du Bình vì cứu tôi mà gãy xương cổ tay, tôi đã không còn nhiều lựa chọn nữa.

Nếu không thể kéo hắn quay về, tôi chỉ còn cách cùng hắn đi tiếp chặng đường này, đi mãi đi mãi đến khi nào hắn đánh ngất tôi mới thôi. Bằng không, chuyện lần này thật không biết nên khuyên bảo hắn thế nào cho phải.

Xương cổ tay gãy hẳn là đau nhức vô cùng, tôi nhìn qua hành trang của mình, muốn tìm thứ gì đó hữu dụng để sơ cứu tạm thời cho Muộn Du Bình.

May mà trong hành lý không có món gì bị vỡ, ba lô với đống đồ ăn vẫn còn xài ngon. Có mấy thứ bị văng ra ngoài trong lúc tôi lăn lộn quẫy đạp giờ đã vùi sâu dưới tuyết, tài thánh cũng không mò được, nhưng mấy món đồ ăn quan trọng nhất gói bằng túi nhựa vẫn không suy suyển gì.

Tôi tìm một sườn dốc phủ tuyết, bẻ hai que băng thay nẹp để cố định cổ tay Muộn Du Bình. Gió ở nơi này không quá dữ dội, nhưng phía trên thi thoảng lại có những quả cầu tuyết bị thổi xuống, nện lên đầu chúng tôi, đau như chí cắn. Lỡ như có quả cầu tuyết bự hơn chút nữa hoặc trong ruột chứa khối băng rơi trúng đầu, rất có thể chúng tôi sẽ bị tổn thương.

Tôi băng bó giùm hắn rồi lựa lời khuyên nhủ: “Tôi cóc cần biết anh muốn làm chuyện gì, trước tiên anh nhất định phải đi đến một nơi nào đó. Nhưng với tình trạng sức khỏe của anh bây giờ thì không chừng đi được nửa đường đã mất mạng, tôi thấy tốt nhất anh nên quay lại dưỡng thương cho tốt. Không bằng chúng ta về nhà trước.”

Hắn lắc đầu, lặng lẽ nói: “Chỉ là chuyện vặt thôi, cậu về đi.”

Tôi kiên trì: “Anh cứu tôi nên mới gãy tay, nếu vì thế mà kế hoạch cuối cùng của anh thất bại thì tôi không đành lòng chút nào, nên tôi nhất định phải đi theo anh.”

Hắn nói: “Vậy thì tôi chỉ có thể dùng đến biện pháp đã nói tối qua.”

“Được, tùy ý anh thôi, nếu anh thật sự đánh ngất tôi thì tôi cũng không còn gì để nói. Nhưng tôi mong anh hiểu rõ một điều, nếu anh cần có người cùng anh đi đến cuối con đường này, tôi nhất định sẽ không từ chối.”

Tôi tiếp lời, “Tôi muốn theo anh, đây là quyết định của riêng tôi, cho nên anh đừng có nhiều lời.”

Bầu không khí lại rơi vào im lặng, Muộn Du Bình nhiều lời đột xuất như vậy khiến tôi có cảm giác hắn cũng thật sự bó tay với tôi rồi. Hai người trầm mặc trong chốc lát rồi lại tiếp tục cất bước.

Khi tiến vào khe núi, Muộn Du Bình nói: “Trận bão tuyết đầu mùa sẽ đến trong vòng ba ngày tới, nếu chúng ta không thể trở về suối nước nóng lần trước, cả hai sẽ chết hết ở chỗ này. Trái lại nếu quay đầu, cậu sẽ rất nhanh trở về thế giới của mình.”

Muộn Du Bình muốn cho tôi biết, dù tôi có muốn tiếp tục đi cùng hắn thì sự tình cũng không dễ dàng như tôi tưởng. Nhưng tôi đã hạ quyết tâm nên không thèm để ý hắn nói gì nữa, thậm chí không thèm suy xét những điểm hợp lý trong lời hắn nói.

Tôi đáp trả: “Tôi muốn đi tiếp, đây là lựa chọn của bản thân tôi.” Tôi sửa soạn lại đống hành lý, định san bớt đồ của hắn sang túi mình nhưng hắn nhất quyết không chịu, giành lấy túi đồ rồi đeo lên vai. Hành trang của hắn không nhiều nhưng trọng lượng cũng khá lớn, đè nặng trĩu lên đôi vai ấy.

Chúng tôi tiếp tục tiến lên tìm đường ra khỏi khe núi phủ tuyết này, cuối cùng phát hiện ra một nơi có thể leo lên hiện đang bị vùi dưới lớp tuyết dày. Tôi rút cái cuốc chim cạo sạch tuyết, tìm điểm đặt chân trên vách đá rồi leo lên từng chút từng chút một, đến tối lại dựa người vào vách núi mà nghỉ ngơi. Mãi đến giữa trưa ngày thứ hai, chúng tôi mới leo lên khỏi vách núi cao 30m.

Cả hai tiếp tục gian nan tiến về phía trước. Tôi lẳng lặng bám theo Muộn Du Bình, cho đến hoàng hôn quãng đường đi được còn chưa tới 20 km, nhưng chúng tôi cũng bắt đầu phát hiện ra những vệt tuyết tan xung quanh. Muộn Du Bình căng tai lên mà nghe, cẩn thận lần mò, rốt cuộc cũng tìm thấy khe núi đã bị chôn vùi dưới tuyết.

Khi màn đêm buông xuống, nhiệt độ hạ thấp hơn tôi tưởng rất nhiều. Chúng tôi chui vào khe núi, đi tới đúng con suối nước nóng cả hai từng nghỉ ngơi lần trước. Bên bờ suối tôi nhóm lửa sưởi ấm, còn đun một ít nước sôi.

Tôi không có tâm trạng ăn uống nên chẳng thèm động đũa, còn Muộn Du Bình thì hình như căn bản không hề muốn ăn. Nghỉ ngơi ngoài miệng khe núi một thời gian ngắn, chúng tôi tiếp tục tiến sâu hơn. Lúc này tôi đã hiểu rất rõ Muộn Du Bình muốn đi đâu rồi, chắc chắn hắn muốn đến chỗ cánh cửa thanh đồng. Đó là nơi đã đảo lộn hoàn toàn nhân sinh quan của tôi, thật lòng mà nói tôi tuyệt không muốn nhìn thấy nó thêm một lần nào nữa.

Nhưng hiển nhiên đích đến của Muộn Du Bình chính là nơi này. Từ khe núi này một mạch tiến vào trong, chẳng mấy chốc đã đến chỗ kia, không cần phải vượt qua cả tòa Vân Đỉnh thiên cung làm gì.

Tôi nhớ lại những nhân diện điểu kia, không biết giờ này ra sao rồi. Đêm đó tôi nằm mơ thấy tôi đi cùng Muộn Du Bình đến trước cửa thanh đồng, Muộn Du Bình nói lời tạm biệt rồi cứ thế bước vào, để tôi bơ vơ đứng ngoài. Tôi vừa quay đầu lại đã thấy vô số nhân diện điểu đang nhìn mình chằm chằm, thế rồi tôi giật mình tỉnh giấc. Thức dậy rồi, lại thấy Muộn Du Bình không ngủ mà đang sắp xếp lại đồ đạc của mình.

Tôi hỏi hắn muốn làm gì, hắn đáp: “Tôi đang xem xét món đồ nào cậu dùng được để còn lưu lại cho cậu. Trên đường trở về, rất có thể cậu sẽ phải dùng đến nó.”

“Vậy còn anh thì sao?” Tôi giật mình hỏi.

“Ở nơi này, cho dù tôi chỉ là hài đồng mới sinh cũng chẳng quan trọng, tôi đã đến rất gần với mục đích của mình.” Hắn thờ ơ đáp, “Cậu không nên đi sâu hơn nữa, bên trong rất nguy hiểm.” Chớ anh nghĩ nếu không nguy hiểm thì sao Tà phải liều mạng chạy theo kéo anh về hở ==

Tôi kinh ngạc nhìn Muộn Du Bình lấy từ hành lý của hắn ra hai khối Quỷ ngọc tỷ, ngẫm nghĩ một lát rồi giao cho tôi một khối.

“Cậu đã đến đây rồi, tôi nghĩ cũng nên cho cậu biết một chuyện”, hắn nói, “Cậu mang Quỷ ngọc tỷ này về đi, tôi chỉ cần một khối là đủ rồi.”

Vầng có một điều khó hiểu là tại sao chỉ cần 1 khối cũng mở được cửa mà anh lại mang theo những 2 khối cho nặng ạ, phải chăng… ‘&gt.

“Anh lấy cái này ở đâu thế?”

“Hoắc lão thái thái đưa cho tôi”, Muộn Du Bình đáp, “Lúc các cậu không để ý.”

“Cái này dùng để làm gì?” Đã chẳng còn hứng thú muốn biết rốt cuộc sau lưng mình xảy ra những chuyện gì, tôi vào thẳng vấn đề.

Muộn Du Bình đáp: “Mở cửa.”

Tội nhận lấy Quỷ ngọc tỷ, hắn lại tiếp: “Mười năm sau nếu còn nhớ đến tôi, cậu hãy mang theo vật này đến đây, mở ra cánh cửa thanh đồng. Tôi sẽ chờ cậu đằng sau cánh cửa ấy.”

“Sau cánh cửa kia rốt cuộc là nơi nào?”, Tôi hỏi ngược lại, “Tại sao anh phải vào đó?”

“Tôi không thể cho cậu biết đó là một nơi như thế nào”, Muộn Du Bình nói, “Tôi chỉ có thể tiết lộ về một giao ước mà thôi. Rất lâu về trước, tôi đã mang theo bí mật này tìm đến những người mà các cậu gọi là Lão Cửu Môn. Có thể cậu chưa biết, tổ huấn của Trương gia luôn lấy bảo toàn làm mục tiêu hàng đầu. Trong quá trình phát triển của Trương gia, người trong gia tộc này đều mong muốn Trương gia có thể tồn tại dù thời đại loạn lạc đến đâu. Do đó theo thông tin mà tôi có được, khu lăng mộ trong Trương gia cổ lâu lưu giữ một bí mật cực lớn mà chỉ có tộc trưởng mới biết. Trương gia đã có được bí mật này ngay từ khi mới hình thành.

Bí mật này cứ âm thầm trôi trong dòng chảy vô tận của lịch sử Trung Quốc mà không ai được biết nó là gì. Chúng tôi chỉ biết bí mật đó thực sự tồn tại và bản thân nó có một thời điểm then chốt, mà hiện giờ chính là thời điểm then chốt ấy, ngay sau khi hy vọng tồn tại cuối cùng của Trương gia sụp đổ.

Tôi đã tìm được Lão Cửu Môn đương nhiệm, hy vọng có thể mượn thế lực của họ trợ giúp cho Trương gia, cùng chung tay gánh vác trách nhiệm giữ kín bí mật này. Thế nhưng trong Lão Cửu Môn lại không một ai tuân thủ lời hứa.’

“Tôi muốn bảo vệ điểm cốt lõi của bí mật này nằm sau cánh cửa thanh đồng. Để bảo vệ nó cần rất nhiều thời gian, tôi sẽ đi vào cửa thanh đồng trấn giữ mười năm, chờ đợi người kế nhiệm.”

“Vì sao bọn họ không chịu tuân thủ lời hứa?”

“Vì trong vòng một trăm năm trước, tất cả những người bảo vệ bí mật này đều là người của Trương gia, do đó thực lực của Trương gia mới bị suy yếu. Theo thỏa thuận ban đầu giữa chúng ta, người trong Lão Cửu môn phải luân phiên nhau bảo vệ bí mật này.”

“Nhưng rồi bọn họ không ai giữ lời sao?”

Muộn Du Bình gật đầu: “Tôi đã là Trương Khởi Linh cuối cùng của Trương gia, nhiệm vụ canh giữ từ nay về sau đều do tôi gánh vác. Nhưng cậu đã đến đây rồi thì tôi cũng cho cậu biết, mười năm sau nếu còn nhớ đến tôi, cậu có thể mở cánh cửa thanh đồng đến thay thế cho tôi.”

“Khoan đã”, tôi mất một lúc mới tiêu hóa hết mấy thông tin này, lại hỏi: “Theo như lời anh nói thì Lão Cửu Môn phải luân phiên nhau gánh vác trách nhiệm. Vậy Trương gia các anh đã truyền qua nhiều đời rồi sao?”

Muộn Du Bình gật đầu, tôi lại hỏi: “Nếu không gặp phải chuyện ngoài ý muốn, chiếu theo giao ước thì giờ đến phiên ai trong Lão Cửu Môn?”

‘Cậu’, Muộn Du Bình đáp gọn lỏn.

Là tôi? Tôi ngẩn người: “Ý anh muốn nói, vốn dĩ tôi mới là người phải đi vào cánh cửa thanh đồng chờ đợi mười năm sao?”

Muộn Du Bình gật đầu, tôi còn định bảo anh nói rõ ràng hơn chút đi, hắn đã đột ngột đưa tay điểm một cái vào sau cổ tôi, tôi liền mất đi tri giác.

Đó là lần cuối cùng tôi nhìn thấy Muộn Du Bình. Sau khi tỉnh lại, ngoại trừ Quỷ ngọc tỷ hắn để lại cho tôi, mọi thứ liên quan đến hắn đều đã biến mất.

Tôi điên cuồng lao đi tìm hắn, tìm đến nơi sâu nhất trong khe núi mới biết thì ra trong đó chẳng có con đường nào cả.

Con đường dẫn chúng tôi đến đây lúc trước không ngờ đã đóng lại. Còn nhớ lần trước khi Muộn Du Bình bò qua cái khe này, hắn bỗng dưng biến mất rồi đột ngột xuất hiện ngay trước mắt tôi, có lẽ lúc ấy hắn đi khởi động cơ quan nào đó nên mới có đoạn đường về sau?

Tôi mòn mỏi đợi chờ ba ngày, đến khi cơn bão tuyết dần dần dịu lại, tôi mới hoàn toàn tuyệt vọng.

Lầm lũi trở về.

Cuối cùng tôi cũng về tới Hàng Châu. Khi dạo bước bên bờ Tây Hồ, trời bỗng đổ cơn mưa lất phất. Tôi nhớ lại tất cả những chuyện đã qua, nghĩ tới kết cục của từng người, đột nhiên cảm thấy mệt mỏi, mệt mỏi rã rời.

Không hiểu vì sao, nước mắt tôi cứ lã chã tuôn rơi. Tôi trở về cửa hàng của mình mà tưởng như quay về với tháng ngày xa xưa trong dĩ vãng, khi mọi chuyện chưa hề xảy ra.

Tôi cứ ngỡ sau khi mình đã hoàn thành tất cả, vẫn còn một điều gì đó lưu lại, thật không ngờ đã chẳng còn gì nữa.

Nhưng tôi biết mình không thể ngừng chân, mình phải tiếp tục con đường phía trước, bởi vẫn còn đó một lần mười năm.

Chuyện đến đây có lẽ đã hoàn toàn kết thúc, những điều có thể biết tôi đã biết rõ ràng, những gì không thể biết tôi cũng hoàn toàn buông bỏ.

Nhưng có một số việc vẫn nên sắp xếp lại để hoàn chỉnh toàn bộ câu chuyện.

Đến bây giờ tôi đã có thể xác định người trong Trương gia quả thực đến từ Quan Đông, bọn họ sống tại khu vực tập trung những người dân tộc thiểu số ở Quan ngoại (vùng đất phía đông Sơn Hải Quan), tất nhiên vào lúc đó họ còn chưa phải thiểu số.

Về cơ bản có thể thấy thời kỳ người Mông Cổ tiến vào trung nguyên và dựng lên triều Nguyên ở Trung Quốc cũng chính là thời kỳ người Trương gia ít hoạt động nhất. Hầu như tất cả bọn họ đều lẩn trốn, mãi đến triều Minh mới bắt đầu hoạt động trở lại.

Tộc quy Trương gia vô cùng nghiêm khắc, cái tên Trương Khởi Linh không phải ai cũng có thể đặt bừa, mà nhất định phải là người được tộc nhân lựa chọn làm tộc trưởng kế nhiệm mới được mang cái tên này.

Cho nên lúc đó mới có Kế hoạch Trương Khởi Linh, bọn họ muốn thông qua cách này để tìm ra tộc trưởng đương nhiệm của Trương gia.

Hơn nữa tôi đoán rằng không phải tất cả người trong Trương gia đều mang loại máu kỳ lạ này, đó hẳn là một đặc tính di truyền lặn, thậm chí có thể xem là một chứng bệnh. Trong số hiếm hoi những người thuộc Trương gia mang loại máu kỳ lạ này, người nào có dòng máu thuần chất nhất mới được làm tộc trưởng. Mà phu nhân của tộc trưởng cũng phải là một cô gái trong tộc có dòng máu tương tự, như thế mới đảm bảo năng lực này được lưu truyền cho muôn đời sau.

Đây chính là hôn nhân cận huyết, tuy bảo tồn được dòng máu quý giá nhưng cũng đồng thời di truyền lại một chứng bệnh khác, đó là chứng mất trí nhớ.

Từ thời kỳ giữa của Trung Hoa Dân Quốc đã không còn ai tiến vào cổ lâu nữa, điều này cho thấy khi đó Trương gia đã bắt đầu suy yếu một cách nhanh chóng. Nguyên nhân suy yếu là họ gặp phải kết cục chung của những thế lực phong kiến Trung Quốc đương thời, mấy lần cách mạng đều là cách mạng toàn diện về hình thái ý thức, người của Trương gia dù có tài phú và thực lực đến đâu, dưới sự công kích của luồng tư tưởng mới cũng dần dần sụp đổ từ trong gốc rễ.

Cũng chính lúc này, một thế lực trong gia tộc nhỏ của Trương Đại phật gia đã rời khỏi phạm vi khống chế của Trương gia.

Những người đó hẳn là bậc cha chú của Trương Đại Phật Gia, bọn họ rời đi cũng không mang theo tin tức gì về gia tộc. Họ vẫn hoạt động tại vùng Đông Bắc nhưng lại vứt bỏ toàn bộ tổ huấn của Trương gia, bắt đầu mở rộng buôn bán, dần dần trở thành thương nhân. Về sau người Nhật Bản xâm lược Đông Bắc, lớp người đi trước Trương Đại phật gia hầu như đã chết hết trong thời kỳ cách mạng, vì thế Trương Đại Phật Gia mang theo người trong tộc trốn đến Trường Sa.

Thời bấy giờ cũng vì đại bản doanh của dân trộm mộ vùng Quan nội (chỉ miền tây Sơn Hải Quan) đặt ở Trường Sa nên Trương Đại phật gia mới có thể trốn đến đó.

Từ khi đến Trường Sa, Trương Đại phật gia nhanh chóng khuếch trương thế lực, một mặt tích cực kháng Nhật, mặt khác mở rộng quan hệ với những hào kiệt ở địa phương. Năm ấy Trung Quốc đang ở vào thời kì rối ren nhất, nhưng cũng là những năm tháng huyền thoại với tầng tầng lớp lớp anh hùng xuất thế, dần dần Lão Cửu Môn cũng được hình thành.

Trong đó, Thượng tam môn do liên hệ với Trương Đại phật gia kháng Nhật, dần dần cũng đứng về phe quân đội. Kháng Nhật thắng lợi, Trương Đại phật gia bước chân vào chính trường, dựa vào gia thế và hoàn cảnh của mình, ông ta thừa sức đứng đầu cả một nhánh chuyên biệt, đồng thời ông ta cũng một mực muốn tìm ra bí mật trường thọ của gia tộc mình.

Tuy Trương Đại phật gia hoàn toàn không biết tộc Trương gia gốc ở đâu, nhưng bậc cha chú của ông ta thì thế nào cũng còn lưu lại một chút ấn tượng trong trí nhớ. Hơn nữa, trong các thư tịch của Trương gia cũng ghi chép lại ít nhiều, bởi vậy ông ta biết được mọi bí mật mà tổ tiên mình sở hữu đều nằm trong cổ lâu của Trương gia – một mộ huyệt tập thể, nơi mai táng những người thuộc Trương gia.

Ông ta cần phải tìm được Trương gia cổ lâu.

Trước tiên, ông ta bắt đầu vạch ra kế hoạch Trương Khởi Linh, giữa chiến loạn ra sức tìm kiếm vị tộc trưởng hoàn toàn không rõ tung tích kia của Trương gia.

Rất nhiều người trùng tên trùng họ với Trương Khởi Linh được đưa đến, nhưng tìm mãi vẫn không thấy chính chủ. Lão Cửu Môn đương nhiệm cũng phải đứng dưới sự quản chế của Trương Đại phật gia, vừa để bảo vệ vừa để giám sát.

Cuối cùng, đến những năm sáu mươi của thế kỷ hai mươi, họ cũng tìm được Trương Khởi Linh. Dưới sự dẫn dắt của người này, Lão Cửu Môn đã hợp tác tiến hành một cuộc đổ đấu lớn nhất trong lịch sử, nhưng lại tổn thất nặng nề.

Lần đổ đấu đó đã dẫn đến hai hậu quả.

Đầu tiên, địa vị của Trương Khởi Linh đã bị nghi ngờ đến gay gắt, toàn bộ tổ chức chia ra làm hai phe phái.

Phe thứ nhất, tiêu biểu có nhóm của Hoắc lão thái khôn ngoan sắc bén nhất trong Lão Cửu Môn, do được Trương Khởi Linh cứu giúp nên ra sức ủng hộ Trương Khởi Linh, thậm chí tôn thờ cúng bái Trương Khởi Linh như thánh thần. Điều này khiến cho sự quản chế của gia tộc Trương Đại phật gia trở nên hết sức gượng gạo. Phe còn lại bao gồm những người muốn đổ hết trách nhiệm của vụ đổ đấu thất bại này lên đầu Trương Khởi Linh. Mà ngay trong gia tộc Trương Đại phật gia cũng lại chia ra thành hai phe phái nhỏ. Phe của Trương Khởi Linh phải đối mặt với nguy cơ bị thanh trừ, mà phe thứ hai, do có quan hệ chặt chẽ với các cấp trên nên thế lực ngày một hùng mạnh. Cuối cùng, đôi bên cấu xé đấu đá nhau cực kỳ gay gắt.

Ông nội tôi bắt đầu nảy sinh ý định muốn rút lui ngày càng mãnh liệt. Ông không muốn tiếp tục chứng kiến mọi người bỏ mạng vì những chuyện vô nghĩa này nữa, không muốn thấy biết bao anh hùng hào kiệt năm nào chỉ vì đi theo Trương Đại phật gia mà chết oan chết uổng.

Cho nên, ông vẫn một mực đứng về phe Trương Khởi Linh. Về phần Trương Khởi Linh, sau lần đổ đấu kia đã bị trọng thương, khi tỉnh lại thì hoàn toàn mất đi ký ức.

Ông nội tôi thu xếp cho ba đứa con trai của mình thật ổn thỏa. Ông biết thế hệ kế tiếp của mình nhất định không thể nào trốn thoát, nhưng nhờ sự cơ trí, ông đã thấy được cơ hội để phát triển.

Ông mong muốn đến đời tôi là Ngô gia có thể hoàn toàn thoát ra khỏi cái vòng luẩn quẩn này, vì vậy ông đã sắp xếp sẵn từng đường đi nước bước trong cuộc đời của cha tôi, chú Hai và chú Ba.

Ông sắp xếp mọi việc vô cùng khéo léo, tất cả đều căn cứ vào sự khác biệt trong tính cách của ba người con trai.

Ông chọn chú Hai, người khôn ngoan và có sở trường nhất về tâm kế làm người nối nghiệp mình, đồng thời muốn cha tôi cùng với kẻ cứng đầu khó quản thúc nhất là chú Ba hoàn toàn thoát khỏi vòng kìm kẹp của tổ chức.

Nhưng ông không ngờ, sự xuất chúng của chú Ba đã vượt ra khỏi tầm khống chế của ông. Tức là, chú Ba không chỉ trở thành kẻ trộm mộ với tài nghệ xuất sắc nhất, kẻ hào sảng phóng khoáng nhất trong ba anh em, mà còn trở thành một trong những nhân tài kiệt xuất được cấp trên coi trọng nhất.

Kết quả, chú Hai lại biến thành người thừa. Đời thứ hai của Lão Cửu Môn, nhân vật đại diện cho Ngô gia là Ngô Tam Tỉnh. Lúc đó chú Ba không hề biết đó chẳng phải là chuyện vẻ vang gì. Đương nhiên cấp trên cũng không biết chú Ba không phải kẻ dễ chọc.

Tất cả các gia tộc khác đều có quyết định của riêng mình. Hoắc gia do có quan hệ thông gia với cấp trên, nên vẫn một mực đứng về phe Trương Khởi Linh. Gia tộc này chỉ do phụ nữ đứng đầu, có một thời gian Hoắc Tiên Cô đã dốc toàn bộ sức lực và khả năng để bảo vệ tính mạng của Trương Khởi Linh.

Về phần Giải gia thì Giải Cửu Gia chính là người nhìn nhận thấu suốt nhất cái thế cục hỗn loạn này. Ông ta hiểu rõ chạy trốn giống như ông nội tôi hay gầm ghè vật lộn giống như Hoắc Tiên Cô đều không thể giải quyết được vấn đề. Cứ như vậy mãi thì cuối cùng Lão Cửu Môn nhất định sẽ bị hủy diệt hoàn toàn, ông ta đã thấy rất nhiều ví dụ tương tự trong lịch sử rồi.

Sau khi thông suốt điểm này, Giải Cửu Gia liền bắt tay hạ một ván cờ cực kỳ cực kỳ hiểm độc.

Ông ta tìm đến đứa con trai của mình, hạ xuống quân cờ đầu tiên.

Sự phản kích của Lão Cửu Môn đã bắt đầu đúng như mưu tính của Giải Cửu Gia.

Công tác khảo cổ Trương gia cổ lâu sau này do đời thứ hai của Lão Cửu Môn lần đầu hợp tác. Bọn họ cũng không biết, lần thám hiểm này nguy hiểm đến thế nào. Ngoại trừ mấy nhân vật chủ chốt, những người còn lại đều không hay biết lần đó vốn không phải khảo cổ, mà thực ra chỉ là một cuộc đưa tang. Nghiên cứu khảo cổ về Trương gia cổ lâu đã hoàn thành từ năm 1970 rồi, làm được điều này đều nhờ vào số tài liệu khổng lồ do lần khảo cổ lớn nhất trong lịch sử năm đó thu về. (Đa số tài liệu đều là thành quả thu hoạch của lão Răng Vàng, Kim Vạn Đường)

Xưa nay chưa từng có lực lượng nào hùng hậu đến thế, đội ngũ này do gia tộc Trương Đại phật gia khi ấy đang đắc thế chỉ huy nhằm hoàn thành toàn bộ hoạt động thăm dò khảo cổ. Nhưng sau khi bước vào Trương gia cổ lâu, cả đội đã bị tiêu diệt.

Vì thế, cấp trên mới bắt đầu sử dụng đến đời thứ hai đã dần dần lộ diện. Một đội đã bị Bàn Mã giết hại, lúc ấy chỉ có vài người xuống dưới lòng đất khảo sát là may mắn thoát nạn, thế nhưng khi bọn họ trở lại mặt đất thì đội của Giải Cửu Gia đã tiếp quản tất cả.

Đội ngũ này hoàn toàn không chấp hành bất cứ nhiệm vụ nào nữa, bọn họ thiêu hủy quan tài cần phải hạ táng, dùng nước thép bao phủ thi thể, hủy luôn toàn bộ số tài liệu rồi mang theo thi thể bỏ trốn.

Tổ chức bắt đầu phát hiện có điểm khác thường, liền truy nã bọn họ khắp trời Nam đất Bắc.

Bọn họ trốn đến Hàng Châu đúng vào lúc phạm vi cuộc truy đuổi gay gắt nhất, đành bất đắc dĩ xin nương nhờ chỗ ông nội tôi.

Mà lúc đó, chú Ba tôi đang lấy cớ xây sửa cửa hàng để ngấm ngầm thăm dò một hoàng lăng bí mật triều Nam Tống nằm sâu dưới lòng đất Hàng Châu. Ông nội tôi bèn dùng chiêu Ve sầu thoát xác, giấu luôn thi thể vào hoàng lăng kia.

Còn người của Giải Cửu Gia thì chia thành từng tốp nhỏ, lẫn vào trong nội bộ của tổ chức, bắt đầu mục tiêu phá hủy phần lớn các tài liệu liên quan, giết chết hoặc thay thế các nhân viên chủ chốt. Cũng trong thời gian đó, Hoắc lão thái bắt đầu phát hiện con gái mình có điểm gì đó bất thường.

Song song với đó, một mục tiêu khác của Giải Cửu Gia chính là đưa Trương Khởi Linh đi. Vào thời ấy chỉ có một viện điều dưỡng tên Cách Nhĩ Mộc là không kẻ nào có thể chấm mút được gì, toàn bộ tư liệu cũng như nhân vật chủ chốt đều nằm trong đó.

Nghiên cứu vẫn được tiếp tục, đội khảo cổ giả nhận chỉ thị của đoàn khảo cổ Tây Sa, đến Tây Sa trước. Khi đội khảo cổ ở Tây Sa đang sắp xếp lại trang bị, Hoắc Linh và Văn Cẩm thật sử dụng mật lệnh giả, điều Hoắc Linh và Văn Cẩm giả đến núi Trường Bạch, còn bản thân mình thì trà trộn vào đội khảo cổ giả. Để thêm người giúp đỡ, Văn Cẩm đã đến tìm chú Ba. Mà cũng chính vào lúc đó, gián điệp của Giải Cửu Gia đã đưa được Trương Khởi Linh ra khỏi viện điều dưỡng thành công.

Trong khi đó, để nhận được sự hỗ trợ nhiều hơn, Giải Liên Hoàn đã liên hệ với Cầu Đức Khảo. Cầu Đức Khảo có tay trong, trực tiếp lấy tài liệu về cổ mộ Tây Sa trợ giúp cho Giải Liên Hoàn.

Đó là lần đầu tiên chú Ba tham gia vào vụ việc. Lúc đó, Giải Cửu Gia đã qua đời, Giải Liên Hoàn phát hiện đội ngũ của mình có vấn đề, nhưng nhất thời ông ta không đoán ra được vấn đề ở chỗ người đánh tráo đã bị đánh tráo trở lại, chuyện này thật sự rất kỳ quặc, khó mà hiểu nổi.

Giải Liên Hoàn khác Giải Cửu Gia ở chỗ ông ta không tuyệt tình được như cha mình, không thể hi sinh mọi thứ vì mục đích cuối cùng. Đau đầu vì sự xuất hiện của Ngô Tam Tỉnh, ông ta cũng trà trộn vào trong đội ngũ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Danh sách truyện cùng bộ:
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Đạo mộ bút ký – Quyển 2
Đạo mộ bút ký – Quyển 3
Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Đạo mộ bút ký – Quyển 6
Đạo mộ bút ký – Quyển 7
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Thông tin truyện
Tên truyện Đạo mộ bút ký - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/02/2015 01:19 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hàn Lập – Quyển 18
“Thì ra là như vậy! Ta đã nói rồi mà, Hàn tiền bối chính là Hợp Thể kỳ tu sĩ, sao có thể giống như những tu sĩ bình thường, mà tùy tiện tìm chỗ đặt chân ở bên ngoài kia được chứ” Hải Đại Thiếu cười hì hì nói. “Đúng thế! Nói vậy nơi tiếp đãi tiền bối, nhất định sẽ...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Miêu Nghị – Quyển 13
Hai người mang tùy tùng đi suốt ngày đêm, rốt cuộc bọn họ cũng đến vào ngày đại hôn. Nam Tuyên Phủ chủ Điền Thanh Phong cảm thấy mình đến có thích hợp hay không, hắn bị sơn hải Trấn Hải Sơn dưới trướng Công Tôn Vũ thuyết phục. Công Tôn Vũ nói, nếu Miêu Nghị trước kia không đi động...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Bà xã tôi là sếp - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Bạn gái tôi là sếp” Cường và Oanh cưới nhau đã lâu, hai vợ chồng sống rất hạnh phúc. Cường hơi sợ vợ, trong đầu anh luôn nghĩ là “bà xã tôi là sếp”. Hôm nay Cường vừa trở về sau chuyến công tác bên châu Âu. Cường khoe với vợ rằng mình vừa...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: - - - - - - - - - phim sex -

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân



truyen sex captruyện sex lần đầutruyen sex chi etruyen tinh co giao maitruyen sex hoc sinh pha trinhtruyen sex cu lontruyen sex bien thaitruyện sex loạn luân bố contruyen sex thieu nhitruyen sex hiep dam me ruotdoc truyen sex tvtruyen sex nguyen ngoc nganchuyen sex tinh yeutruyen sex nung lontruyen sex y thien do long kysex tình áitruyện sex pha trinhtruyện 18 chị hàng xómtruyen sex mautruen sẽbu lon chi gaicực phẩm dâm dụctruyen sex nhanhtruyen sex bien thaitruyen sex con du metruyện sex lãng mạntruyen sex hoc sinh moitruyện sex lãng mạntruyen sex mạnhtruyện sex tiểu long nữchuyện tình sextruyen sex công sởtruyen sex hoc sinh trung hoc co sotruyen sex con gaitruyen sex co chu trotruyen sex khau damtruyện sex 88truyen sex 15truyen sex toi loitruyen sex cuong damtruyen sex thay trotruyen sex co giao thao 2truyen sex thúweb truyện sextruyen loan luan tap thetruyen sex hay nhat ma co thattruyen sex chi em ruottruyen sex 18doc truyen sex 16truyense tvtruyen sex em hang xomlục thiếu dutruyện sex cô gia sưtruyen sex con daudoc truyen sex cuc damtruyen sex hiep dam me ketruyen sex gai 1 contruyen sex em hang xomtruyen sex danh cho phu nutruyện sex phươngtruyen sex ma dusex nữ sinh lớp 12 ở bình dươngsex người và sư tửtruyen sex me con minhweb truyen sextruyện sex tình yêutruyen sex 15truyen sex chi maitruyen sex to love rutruyen sex di toitruyen sex lien minhtruyện sex cô bé quàng khăn đỏtruyen sex hay 2016truyen sex cổ trangtruen sex hoc sinhtruyen sex dai tap